“Con mẹ nó đây đến cùng là con quái vật gì a!”

Diệp Trần nhịn không được mà ở trong lòng chử tục một tiếng, lập tức đã không còn sự lựa chọn nào khác, đành phải tế ra phù văn Hỗn Độn pháp tắc, hóa thành một cái tấm chắn, toàn lực ngăn cản đi lên.

Ầm ầm!

Hai sừng của con quái vật kinh khủng kia và tấm chắn mà Diệp Trần vận dụng phù văn Hỗn Độn pháp tắc biến hóa thành hung hăng va chạm vào nhau.

Xoẹt xẹt!!

Diệp Trần lại bay ngược ra đằng sau lần nữa, lực trùng kích cường đại, tính cả không gian xung quanh cũng thi nhau vỡ vụn ra!

Diệp Trần không hoài nghi chút nào, nếu vừa rồi hắn không có gọi ra phù văn Hỗn Độn pháp tắc thì chính mình vào lúc này sợ rằng sớm dã chết dưới đôi sừng của con quái vật này!

Mặc dù hắn cố gắng chặn lại được một kích này, trong cơ thể hắn cũng đã dao động không ngừng vào lúc này đã bị thương không nhẹ

Quái thú này, tuyệt đối có thực lực của cường giả cấp Đại Đế, thậm chí nói không chừng còn phải mạnh hơn!

Theo lý thuyết mà nói thì trong Tu Chân giới, tuyệt đối không có khả năng có cường giả cấp Đại Đế, nếu như một khi xuất hiện thì tự nhiên sẽ bị Thiên Ý của Tu Chân giới loại trừ.

Tuy nhiên, ở trong tinh vực Huyễn Diệt này, dường như hoàn toàn có thể qua mắt được Thiên Ý của Tu Chân giới, xuất hiện con quái vật cường đại như thế thì cũng miễn cưỡng có thể chấp nhận được.

Thế nhưng là theo như Diệp Trần biết, cho dù là người hay là yêu thú, sau khi đạt tới cảnh giới Độ Kiếp, chưa có trải qua thiên kiếp tẩy lễ thì vĩnh viễn không cách nào bước ra một bước cuối cùng để vượt qua cảnh giới Độ Kiếp trở thành cường giả cấp bậc Đại Đế!

Chẳng lẽ con quái thú trước mắt này là ở sau khi độ thiên kiếp rồi mới tiến vào tinh vực Huyễn Diệt? Thế nhưng là thực lực của con quái thú này cường đại tới nghịch thiên, có lẽ đủ để thống trị toàn bộ núi Huyễn Diệt này a? Vì sao lại phải trốn ở bên trong không gian của Bồ Đề cổ thụ này?

Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ nhanh chóng thì con quái thú này đã nhào tới một lần nữa!

Tuy nhiên, để Diệp Trần cảm thấy kỳ quái chính là, con quái thú này cũng không có lập tức phát động công kích đối với Diệp Trần mà là nghiêng cái đầu to lớn kia của nó, dường như đang quan sát Diệp Trần, trên gương mặt người quỷ dị kia thì hiện ra vẻ đùa cợt lẫn hưng phấn.

“Đi qua ròng rã một trăm cái kỷ nguyên! Cuối cùng để ta gặp được một thể xác nhân loại nắm giữ phù văn Hỗn Độn pháp tắc! Ha ha ha ha!! Nguyên Thủy a Nguyên Thủy, ngươi cho rằng dùng Hỗn Độn Huyễn Diệt bia thì có thể trấn áp được ta mãi ở chỗ này sao? Ngươi làm sao cũng không nghĩ ra, ta sẽ dùng loại phương thức này tới thoát khỏi sự khống chế của ngươi chứ?”

Quái vật mặt người thân trâu kia vậy mà miệng lại nói tiếng người, trên khuôn mặt hình người to lớn kia, hiện rõ vẻ hưng phấn và điên cuồng, mà trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần hiện ra nồng đậm vẻ cực nóng, như thể đang nhìn lấy một cái trân bảo tuyệt thế.

Ngay vào lúc Diệp Trần âm thầm buồn bực, nghe không rõ ý tứ bên trong lời nói của con quái vật này, lúc không biết nó muốn như thế nào thì lại có một giọng nói đột nhiên vang lên ở trong không gian này:

“Chúc mừng chủ nhân! Chúc mừng chủ nhân! Cuối cùng đã tìm được một bộ thân thể thích hợp! Chủ nhân chỉ cần đoạt xá bộ thân thể của kẻ này thì chắc chắn có thể thoát khỏi sự trấn áp của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, sau đó xông ra khỏi tinh vực Huyễn Diệt, một lần hành động thôn phệ toàn bộ Tu Chân giới!!”

Diệp Trần theo hướng phát ra giọng nói này mà nhìn lại thì lập tức biến sắc, chỉ thấy người nói chuyện đang đứng ở lối ra này bỗng nhiên chính là vị lão tổ kia của Cơ gia!

Mà càng để cho Diệp Trần cảm thấy chấn động không gì sánh nổi chính là, lão tổ Cơ gia xưng hô đối với con quái vật này là chủ nhân!

“Không nghĩ tới đường đường là lão tổ Cơ gia vậy mà lại nhận một con quái vật làm chủ nhân, thật đúng là để cho người ta mở rộng tầm mắt a!”

Diệp Trần mơ hồ cảm nhận được, ở trong đó nhất định có một cái âm mưu động trời, thế là cố ý mở miệng châm chọc khiêu khích.

Quái vật kia cười lạnh, trên gương mặt hiện ra vẻ ngạo nhiên:

“Ta sinh ra ở bên trong Hỗn Độn, tồn tại từ xưa tới nay, bất tử bất diệt, vốn so với những nhân loại nhỏ bé như các ngươi còn cao quý hơn nhiều lắm, có thể nhận ta làm chủ thì đó là vinh hạnh của các ngươi!”

“Nếu như không phải ta muốn thoát khỏi sự trấn áp của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia thì ngươi cho rằng chỉ dựa vào hắn một thứ tồn tại nhỏ bé là đủ tư cách làm người hầu cho ta sao?”

Diệp Trần nghe được lời của con quái vật này thì lập tức chau mày, mơ hồ nghĩ tới điều gì:

“Sinh ở Hỗn Độn....bất tử bất diệt...ngươi! Ngươi chính là Hỗn Độn thú lấy thôn phệ vũ trụ mà sống!”

Diệp Trần bỗng nhiên nhớ tới, trước đó ở Mê La Tinh Hải, Hạo Thiên đại đế đã từng chiếu một sợi thần niệm của hắn đến thế giới Hỗn Độn, hắn từng nhìn thấy Hỗn Đôn j thú trong truyền thuyết, cùng con quái vật trước mắt này rất giống nhau thì lập tức nhịn không được kinh hô lên!

Quái vật kia nghe được lời này của Diệp Trần thì trên gương mặt quỷ dị và to lớn kia cũng không thể không hiện ra vẻ kinh ngạc:

“Không nghĩ ra ngươi cái tên nhân loại nhỏ bé này thế mà còn biết lai lịch của ta!”

Quái vật này nói đến đây thì có chút dừng lại, dường như cũng không vội ra tay với Diệp Trần, chậm rãi mở miệng nói:

“Không sai! Ta chính là Hỗn Độn thú mà những tên nhân loại có sinh mệnh nhỏ bé như các ngươi thường hay gọi!”

“Ta sinh ra ở bên trong Hỗn Độn, lấy những thế giới vũ trụ ở chỗ các ngươi làm thức ăn!”

Nói đến chỗ này, Hỗn Độn thú ngướ đầu lên nhìn vào hư không, chậm rãi nói:

“Ở một trăm kỷ nguyên trước đây, một phương thế giới vũ trụ này của các ngươi vừa mới được sinh ra, còn cực kỳ nhỏ yếu, cho nên tự nhiên cũng trở thành mục tiêu thức ăn mà ta săn!”

“Chỉ là ta không nghĩ tới a, bên trong tiểu thế giới vừa mới đản sinh ra này, ở bên trong những người sống có đẳng cấp thấp như các ngươi thế mà tồn tại một vị có thực lực không tồi...”

Hỗn Độn thú nói tới đây, trong đôi mắt hiện ra vẻ hồi ức:

“Muốn trách thì cũng chỉ có thể trách ta lúc ấy còn nhỏ, vì ham chơi mà nhất thời tò mò, cũng không có giết chết gia hỏa này ngay lập tức!”

“Ta tung hoành trong Hỗn Độn cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp đối thủ, để hắn sống lâu mấy vạn năm, xem hắn như đồ chơi của ta, không ngừng trêu đùa hắn...”

“Chỉ là tuyệt đối không ngờ rằng, chính là ở mấy vạn năm ngắn ngủi này, tên kia thế mà trưởng thành chưởng khống giả của một phương thế giới này!”

Sau khi nói đến đây, đôi mắt to của Hỗn Độ thú kia hiện ra vẻ vô cùng hối hận, hít sâu một hơi mới tiếp tục nói:

“Tuy rằng tên kia trở thành chưởng khống giả của một phương thế giới này, ta đã không làm gì được hắn, tuy nhiên ta sinh ra ở bên trong Hỗn Độn, chính là có thân thể bất tử bất diệt, hắn muốn giết ta, những tuyệt đối là chuyện không thể nào!”

“Thật ra thì đến lúc này, ta đã không thể lại đi thôn phệ một phương vũ trụ này, từ bỏ cái mục tiêu này đi tìm con mồi tiếp theo mới là quyết định sáng suốt nhất!”

“Đáng tiếc a, năm đó ta không cam tâm thất bại như vậy, lại ỷ vào chính mình có Bất Diệt Chi Thân mà không có lập tức rời khỏi, mà bắt đầu ở cái thế giới mới này thích gì làm nấy, đối nghịch với tên kia ở khắp nơi, vốn cho là hắn cũng không làm gì được ta...”

“Thế nhưng là ai có thể nghĩ tới! Tên kia vì đối phó ta cũng dám bước vào thế giới Hỗn Độn, tìm kiếm Hỗn Độn Linh Bảo đối phó ta, hơn nữa cuối cùng thế mà thật đúng là được hắn tìm thấy!”

“Về sau thì ta bại! Hơn nữa còn bị cái sinh mệnh nhỏ bé kia dùng Hỗn Độn Huyễn Diệt bia trấn áp ở nơi đây, cứ như vậy nhoáng một cái chính là ròng rã cả một trăm cái kỷ nguyên a!!”

Hỗn Độn thú nói tới đây, thì trong đôi mắt lớn kia lập tức bắn ra một vệt hận ý nồng đậm, giống như lúc nào cũng muốn phun ra lửa!

P/S: Ta thích nào...chương 10....Kim Phiếu và TLT nha....
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện