Trịnh Vân Kiều ở chỗ Thiệu Tuần ngây người một hồi lâu, ba người câu có câu không vẫn có thể tán gẫu khá hợp, cho đến khi chân trời hơi tối lại, nếu không trở về thì có vẻ quá mức, Trịnh Vân Kiều mới cáo từ.

Đưa hai người ra ngoài, Thiệu Tuần đã bảo phòng bếp nhỏ nấucơm tối, chuẩn bị ăn gì đó lấp đầy bụng.

Nơi ở của Thiệu Tuần cách phòng bếp lớn trong phủ rất xa, đồ ăn từ bên kia bưng tới còn chưa kịp vào miệng đã không còn nóng.

Về vật chất, từ nhỏ đến lớn nàng còn chưa chịu chút khổ sở nào, tất nhiên cũng không muốn ủy khuất chính mình, không bao lâu sau đã lấy lý do muốn luyện tập nấu nướng mà bố trí một phòng bếp nhỏ trong viện mình, lại điều một nữ đầu bếp xếp thứ hai từ phòng bếp lớn bên kia qua nói là thỉnh giáo, ngay từ đầu chỉ là cách năm bảy ngày ăn cơm phòng bếp nhỏ, thời gian dài, mọi người cũng đều quen với việc Thiệu Tuần ăn ở đây một mình.

Nơi ở của Thiệu Tuần người ít việc nhẹ, ban thưởng còn nhiều hơn, đầu bếp được điều tới không có gì không vui, mà Thiệu Tuần ăn dồ trong phòng bếp nhỏ thuộc viện của mình, nhưng thỉnh thoảng phòng bếp lớn bên kia sẽ cho gọi các loại bánh ngọt, mỗi lần đi làm đều sẽ có thêm tiền, bởi vậy người kia cũng vui vẻ nhàn rỗi, không ai nói ra cái gì không phải.

Thức ăn nơi đầu đều là đồ Thiệu Tuần thích ăn, đáng tiếc nàng mới ăn hai miếng, Thiệu Qũy đã đi mà quay lại.

Thiệu Tuần buông đũa xuống, dùng khăn tay lau khóe miệng: "Sao đại ca lại về, tiễn biểu ca đi về rồi?"

Thiệu Qũy gật đầu, Thiệu Tuần mời hắn cùng dùng bữa: "Đại ca không bằng cùng muội ăn một ít? Đêm nay có đậu phụ Thúy Ngọc hấp rất ngon, còn cả món xương sườn ngó sen yêu thích của huynh.”

Ngay từ đầu Thiệu Qũy có ý muốn từ chối, nhưng nghĩ đến không biết bao lâu không ăn một bữa cơm cùng Thiệu Tuần, rốt cuộc vẫn ngồi xuống.

Hai người đối mặt với nhau an tĩnh dùng xong bữa tối, Thiệu Qũy cầm chén trà nhẹ nhàng uống một ngụm, trong lòng nghĩ làm sao để uyển chuyển hỏi ra, chỉ là còn chưa nghĩ kỹ, Thiệu Tuần bên kia lại nói chuyện trước: "Đại ca có chuyện muốn nói với ta?"



Thiệu Qũy châm chước, hỏi: "Gần đây Vân Kiều có đắc tội với muội không?" T

hiệu Tuần vốn tưởng rằng chỗ Thiệu Quỳnh có chuyện gì xảy ra, chọc cho vị ca ca này đến hưng sư hỏi tội, thật sự không nghĩ tới đối phương hỏi cái này, nàng không hiểu ra sao: "Huynh sao nói thế, vừa rồi ta còn nói chuyện rất vui vẻ với biểu ca, sao huynh ấy lại đắc tội với ta được?"

Thái độ của nàng không tệ, nhưng Thiệu Qũy là huynh trưởng của Thiệu Tuần, trước kia khi muội muội và biểu đệ gặp mặt phần lớn đều có hắn ở đây làm giám sát, để tránh người ngoài nói xấu, cho nên giữa hai người ở chung ra sao, sẽ không có người nào hiểu rõ hơn Thiệu Qũy.

Vốn dĩ mặc dù bọn họ tuyệt đối không vượt quá giới hạn, nhưng bởi vì hai người đều biết đối phương là người có hôn ước với mình, cho nên nói chuyện luôn mang theo sự ngượng ngùng mơ hồ, không phải nói theo cách tự nhiên như vậy, nhưng chính sự không tự nhiên như thế, mới có thể nói giữa hai người rốt cuộc có tình cảm.

Nhưng hôm nay rõ ràng có khác biệt, mặc dù Thiệu Tuần đối xử với Trịnh Vân Kiều vẫn không tồi như trước, cũng có nói có cười, nhưng lại khách khí hơn rất nhiều, loại cảm giác căng thẳng mơ hồ có thể thấy được giữa nam nữ này biến mất vô tung vô ảnh.

Không, nên nói Trịnh Vân Kiều vẫn giống bình thường, là Thiệu Tuần đơn phương thay đổi thái độ trong một đêm.

Những lời này khiến trong lòng Thiệu Qũy hiểu rõ, lại không tiện nói rõ với muội muội chưa lập gia đình, chỉ có thể vắt hết óc ra cân nhắc từng câu từng chữ, có thể xem như đã biểu đạt ý tứ muốn nói ra ngoài.

Tuy nói Thiệu Qũy là thế tử của Công phủ Anh Quốc, muốn cái gì thì có cái đó, nhưng khi hắn làm việc lại có chút khắc chế, nếu không cần thiết, cũng sẽ không đặt chân vào pháo hoa liễu hẻm, năm nay hắn đã hơn hai mươi tuổi, bởi vì tiểu thư đính hôn đang thủ hiếu, hắn đã đợi đến bây giờ còn chưa thành thân, trong phòng cũng chỉ có hai thông phòng trưởng bối ban cho, không tính là được sủng ái.

Thiệu Tuần thật sự không nghĩ tới đại ca của mình là nam thanh niên lớn tuổi chưa lập gia đình lại nhạy cảm với việc này như vậy, thái độ của nàng thay đổi thật ra cũng không rõ ràng, nhưng người ta đã nhìn ra được.

~Đọc Full nhiều truyện hay trên Dtruyen, các trang web khác reup sẽ không thể đọc được hết đâu nha mọi người. Mọi người tìm tên truyện trên google rồi tìm đọc ở trang web Dtruyen nhé~
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện