Edit: Dĩm Dĩm

◇♥◇

Nửa đêm, trên mạng vẫn rất náo nhiệt, thú nhân vốn tinh lực tràn đầy, còn có thêm các loại thi đấu như vậy diễn ra, lúc này, cũng không có nhiều giống cái với á thú nhân còn ở tuyến.

Sau khi Dung An bò lên tuyến, liền tiến vào tổ cơ giáp sơ cấp, người chưa học được bao lâu giống cậu, sao có thể đi khiêu chiến những nhân vật lợi hại. Chỉ có thể tìm người điểm tích phân thấp chút, tích phân càng thấp, phần thắng của người này cũng càng thấp, trình độ kỹ thuật chiến đấu cơ giáp cũng thấp.

Người mới học, tất nhiên phải đến tìm người mới học luyện luyện, đến trước mặt cường giả chỉ có nháy mắt bị hạ gục. 

Dung An cũng không có luẩn quẩn trong lòng, tìm một người trình độ nhìn qua cũng không phải rất lợi hại tổ đội. Nhưng mà, sau khi thua trận thi đấu đầu, người nọ có vẻ không cao hứng.

“Ngu xuẩn,” Người nọ trực tiếp châm chọc Dung An, sắc mặt không tốt, “Khó trách phải mang mặt hệ thống, là sợ liên lụy người khác, người khác tìm mày tính sổ đi.”

“Chờ kỹ thuật của cậu mạnh, tự nhiên có thể thấy,” Dung An không có khả năng đứng tại chỗ bị đối phương bạch bạch châm chọc, “Hy vọng cậu có thể tìm được một người luôn bồi cậu đến thắng lợi cuối cùng.”

Dung An giải trừ tổ đội, hai người kỹ thuật đều là tám lạng nửa cân, ai cũng khó mà nói ai. Cố tình người này chẳng những không có ý thức được trình độ của mình có bao nhiêu thấp, còn đổ lên trên đầu người khác.

Không có một đồng đội heo này, vẫn sẽ có một đồng đội heo khác. Dung An phát hiện không thể tổ đội cùng người tích phân thấp, bởi vì không phải bất luận một kẻ yếu nào đều có một lòng tiến tới, bọn họ sẽ cho rằng hết thảy đều là cậu cái đồng đội heo này sai phạm, hoàn toàn không có ý thức được chính mình cũng là một con heo.

Không đến nửa giờ, Dung An bị bắt thay đổi thật nhiều đồng đội, lúc cậu cho rằng đồng đội thái độ cũng không tệ lắm, đối phương liền sẽ uyển chuyển tỏ vẻ nhược nhược liên hợp là không có kết quả tốt, không cùng mình tổ đội nữa, muốn đi tìm cao thủ.

Dung An cũng chỉ có thể nhịn, tìm không thấy đồng đội thì không thể tiếp tục đánh tổ hợp, bằng không chính là tự mình một người ra trận. Lấy trình độ điều khiển cơ giáp nhược bạo của Dung An, cậu tất nhiên không có khả năng xông lên đi tìm chết. Mở ra danh sách bạn tốt, Dung An phát hiện không có bao nhiêu bạn tốt còn ở tuyến, mà còn ở tuyến cũng không thấy đến tổ đội với mình, đây đều là người mình nhận thức trong hiện thực đó.

Kéo xuống xem hết một đám, Dung An phát hiện hình cái đầu của đại đế Mặc Sĩ Phong còn sáng, trong lòng lộp bộp một cái, Mặc Sĩ Phong có thể hay không phát hiện mình lên mạng.

“Tiểu bằng hữu, nên offline, bằng không đánh PP,” Đầu não luôn có chỗ không phải, đặc biệt sau khi nó phát hiện Mặc Sĩ Phong luôn thích thúc giục tiểu Kỳ Lân hạ tuyến nghỉ ngơi, nó liền nhiều thêm một cái hứng thú, thường thường ở trước mặt Dung An tìm kiếm cảm giác tồn tại.

“Không ai tổ đội,” Dung An cắn răng, đầu não không phải lợi hại như vậy sao, vậy giúp giúp mình.

“Gian lận phải cho thẻ vàng nha,” Đầu não ngữ khí vui sướng, “Cho nên thân, ngươi vẫn là tự mình nỗ lực cố lên.”

Dung An trầm mặc, kia rốt cuộc là ai đem dị năng của mình ở internet giả thuyết tăng lên tới cấp 7, cái đầu não này chính là cái đậu B, hoàn toàn không có nghiêm túc như trước kia mình nghĩ.

Không có biện pháp tìm được người tổ đội, Dung An đành phải tham gia cá nhân. Làm một tay mơ, muốn ở trong cá nhân đạt được tích phân, đây cũng là một việc phi thường gian nan.

Đánh một hồi, thua một hồi, Dung An tỏ vẻ nhân sinh của mình có thể gọi là trăm triệu thua, kỹ thuật điều khiển cơ giáp của thú nhân nào so với mình cũng tốt hơn, mình còn chưa gặp được người nào yếu như đồng đội heo lúc trước. Có phải kẻ yếu đều chạy tới bên tổ đội hay không, Dung An ưu thương.

Thi đấu cơ giáp ảo vẫn luôn được hoan nghênh, đến nửa đêm về sáng còn có rất nhiều thú nhân ở trên mạng thi đấu. Mà Dung An ban ngày ngủ thật lâu, trong chốc lát này cũng ngủ không được, cũng không offline, vẫn muốn đánh thắng một trận.

Gần đến hừng đông, Dung An rốt cuộc đánh thắng một trận, chỉ là người nọ không phải thật sự thua trận, mà là internet có vấn đề, lúc này mới thua trận.

Dung An lại lần nữa cảm giác được ác ý dày đặc đến từ thế giới này, trời cao cho mình làm một con Kỳ Lân chỉ có không gian, lại đem mấy cái cửa khác đóng hết. Khi đóng cửa còn kẹp đùi mình một cái, có lẽ mình nên may mắn trời cao không có kẹp đầu mình ha.

Làm đại đế, Mặc Sĩ Phong có quyền tra dân chúng có ẩn thân online hay không, bởi vậy, hắn phát hiện Dung An trời chưa sáng lại lên mạng. Ngày hôm qua bị người ngoại tinh đá bị thương, cũng không biết nghỉ ngơi cho tốt, thế nhưng chạy đến trên mạng. Nhưng mà Mặc Sĩ Phong cũng không lập tức đi phòng ngủ tìm Dung An, cũng không có lập tức gọi đối phương hạ tuyến.

Tiểu Kỳ Lân bị đá bị thương, trong lòng nhất định rất khổ sở. Rốt cuộc tiểu Kỳ Lân cũng làm thú nhân nhiều năm như vậy, lòng tự trọng nhất định rất mạnh, không hy vọng dễ dàng đã bị người đánh bại. Mặc Sĩ Phong suy xét đến tâm tình hiện tại của Dung An, lúc này mới làm bộ không biết. Đồng thời mang một khuôn mặt, giả dạng làm người xa lạ đi tìm Dung An.

Sau khi tìm được Dung An, Mặc Sĩ Phong mới phát hiện nguyên lai tiểu vương hậu của mình còn mang một mặt hệ thống, sờ sờ cằm, rất là vừa lòng, cũng đỡ phải sáng mù mắt những tên thú nhân khác, trên mạng cũng sẽ không có tiểu phá hài không hiểu chuyện theo đuổi tiểu vương hậu, đầu năm nay, thú nhân theo đuổi thú nhân một chút cũng không hiếm lạ.

“Chúng ta tổ đội đi,” Mặc Sĩ Phong mang một gương mặt xa lạ đi đến trước mặt Dung An, “Vừa lúc thiếu một người.”

Dung An quay đầu nhìn về phía người bên cạnh, người này nói chuyện với mình sao, còn có mình chuẩn bị tham gia là hai người tổ đội, vừa lúc thiếu cái gì, cái gì kêu vừa lúc a. -_-|||, dứt khoát nói tìm không thấy người, đương nhiên có lẽ là đối phương nhìn người nào cũng chướng mắt, cho rằng mình thập phần ngưu B, tùy tiện tìm một người là có thể một giây đánh thắng những người khác.

Nhìn khí thế người trước mắt, Dung An cho rằng đối phương là người sau, một giây là có thể đánh thắng người khác, người như vậy không cần tổ đội, một người lên là được, tổ hợp thi đấu cũng không quy định nhất định phải tìm người tổ đội.

“Được.” Dung An vẫn là cười đáp ứng, vô nghĩa, đây chính là cơ hội tốt kiếm lấy tích phân!

Vì thế Dung An liền cùng người trước mắt tổ đội, căn bản không biết đối phương chính là Mặc Sĩ Phong, chỉ cho rằng đối phương là một cái ngưu B đến không có bằng hữu.

Sau khi cùng đối phương tổ đội, Dung An mới chân chính cảm nhận được cái gì là đồng đội thần, dù cho đối phương bản lĩnh rất mạnh, có thể nháy mắt hạ gục những người khác, nhưng đối phương vẫn để mình ra tay, cho mình cơ hội rèn luyện.

“Đại thần,” Sau hai tràng thi đấu kết thúc, Dung An đôi mắt tỏa sáng, nhịn không được kêu đối phương như thế, “Về sau thiếu đồng đội thì tìm tôi.”

Mặc Sĩ Phong nhìn thấy Dung An bộ dáng hơi cấp bách, không khỏi đưa tay xoa xoa đầu đối phương, cảm giác trên mạng quả nhiên không thoải mái như trong hiện thực, “Có thể, thêm ta…… Ở chỗ này chờ là được.”

Lấy thân phận Mặc Sĩ Phong tự nhiên có thể cho quang não của mình tạo một số khác, nhưng lại nghĩ mình biểu hiện nóng bỏng như thế, tiểu vương hậu có thể phát hiện cái gì hay không. Khó được nhìn thấy đôi mắt tiểu vương hậu sùng bái như vậy, Mặc Sĩ Phong tạm thời không nghĩ nói thân phận cho đối phương.

“Hành.” Dung An xem nhẹ đối phương vì sao chưa nói số quang não, đại thần sao, luôn là không giống, chỉ cần có cơ hội tổ đội liền ok.

Dung An cũng biết có lẽ đối phương cũng chỉ là thuận miệng nói một câu, cũng không tính toán lại cùng mình tổ đội, rốt cuộc thì bất luận một kẻ mạnh nào đều không hy vọng có kẻ yếu liên lụy bọn họ, trừ phi kẻ yếu kia là người bọn họ cần phải bảo hộ, mà không phải chiến hữu.

“Từ từ,” Dung An bỗng nhiên nghĩ đến mình mang mặt hệ thống, vạn nhất đối phương thật tính toán cùng mình tổ đội, lại cùng một mặt hệ thống khác tổ đội, đến lúc đó mình tìm nơi nào khóc đây, “Chúng ta có phải phải có ám hiệu gì đó hay không, bằng không làm thế nào nhận…… Không cần, tôi liền không mang một……”

“Khuôn mặt này rất tốt,” Mặc Sĩ Phong đánh gãy lời đối phương, “Tin tưởng ánh mắt ta.”

“(⊙v⊙) Ân.” Thấy đại thần nói như thế, Dung An cũng không biết nói thêm gì nữa.

“Hiện tại không còn sớm, hạ tuyến nghỉ ngơi sớm một chút, có rảnh lại tổ đội.” Mặc Sĩ Phong ho nhẹ, thân thể tiểu vương hậu so thi đấu quan trọng.

“Được,” Dung An gật đầu, vốn định nói gì đó, chính là đối với một gương mặt xa lạ, cậu thật đúng là không có cách nào ân cần, đặc biệt là ân cần với một người nam nhân, “Cám ơn.”

Sau khi nói xong, Dung An cũng liền offline, không chờ đối phương rời đi.

Đợi Dung An đi rồi, lại có người chạy đến trước mặt Mặc Sĩ Phong, muốn cùng Mặc Sĩ Phong tổ đội, cũng nói đồng đội trước của Mặc Sĩ Phong kém cỏi cỡ nào, muốn tiến vào bảng xếp hạng, vẫn nên tìm đồng đội đáng tin cậy. Mặc Sĩ Phong sao có thể phản ứng bọn họ, lập tức lạnh mặt, ngay sau đó offline, không đánh những tên thú nhân nói xấu tiểu vương hậu của mình đã không tồi, làm sao có khả năng tiếp tục phản ứng bọn họ.

Không lâu sau khi Dung An hạ tuyến bò lên giường, Dung đại phu nhân tới làm kiểm tra cho Dung An. Dung đại phu nhân lo lắng Dung An xảy ra vấn đề, bởi vậy, tối hôm qua không về Dung gia, liền ngốc lại trong hoàng cung, sợ cháu trai bé bỏng nửa đêm xảy ra chuyện, lại không có một người thân nào bồi Dung An.

Khi ở tinh cầu xa xôi, Dung An không có gặp qua Dung đại phu nhân, chỉ biết Dung đại phu nhân là một nhân viên nghiên cứu chuyên môn nghiên cứu Kỳ Lân, nhất định thực nghiêm cẩn, nghiêm túc. Hiện giờ, mới phát hiện Dung đại phu nhân phi thường cẩn thận săn sóc, đối xử với vãn bối đều rất tốt.

Hai mươi năm đối với thú nhân mà nói không lâu lắm, hai mươi năm không về nhà, sơ với việc người địa cầu một tháng không về nhà không sai biệt lắm. Dung An lúc ấy còn cho rằng Dung nhị thiếu có phải cùng người trong nhà quan hệ không tốt hay không, chờ đến khi biết sinh mệnh thú nhân dài bao nhiêu, cậu chỉ có thể nói cái thế giới này hố cha, người địa cầu chính là bị hố.

“Mấy ngày này đừng nơi nơi chạy loạn,” Tuy rằng đã cho cháu trai bé nhỏ uống dược đặc hiệu, nhưng dược hiệu cũng không phải rất rõ ràng, Dung đại phu nhân đau đầu, Kỳ Lân quả nhiên là khó dưỡng nhất, “Nghỉ ngơi nhiều, tạm thời cũng không cần đến trường học.”

Dung An ngẩng đầu nhìn Dung đại phu nhân, ở trong ấn tượng của Dung An, trốn học là không tốt, tùy tiện xin nghỉ cũng là không tốt, chính là không giống quan niệm của thú nhân, chỉ cần anh có bản lĩnh liền có thể tùy tiện trốn học, giống cái, á thú nhân cùng Kỳ Lân chỉ cần có việc đều có thể xin nghỉ, muốn mời thì mời.

Thế giới này không phải người địa cầu có thể vui sướng chơi đùa, Dung An vẫn gật đầu, nhập gia tùy tục, “Coi trọng thì xem khóa video cũng được.”

“Không xem cũng được,” Dung đại phu nhân mỉm cười, “Học cơ giáp nói ra cũng chính là dễ nghe, đối với chúng ta không có tác dụng gì.”

“Đã hiểu,” Dung An gật đầu, bởi vì bọn họ không cần lên chiến trường, huống chi trên cơ bản thú nhân có thể nói là bá chủ tinh hệ, không đi xâm lược tinh hệ khác đã không tồi, những tên người ngoại tinh kia không dám tùy ý đánh chủ ý lên tinh hệ bọn họ. Dung An đột nhiên nhớ tới người ngoại tinh đá mình xuống hồ ngày hôm, “Tên người ngoại tinh ngày hôm qua kia không có chuyện gì đi.”

“A, quăng vào trong nồi hầm, trong lúc nhất thời cũng hầm không nát được, còn rất khó ăn,” Dung đại phu nhân không thích tên người ngoại tinh kia, tới Già Mã Tinh hệ rồi, nên biết đặc tính của bọn họ, có đôi khi nhìn chỉ là một động vật nhỏ, trên thực tế có thể là ấu tể, “Không dinh dưỡng.”

Giờ này khắc này, Dung An được mở ra cánh cửa thế giới mới, nguyên lai có thể đánh giá người ngoại tinh như thế.

“Vậy không cần hầm,” Dung An nói giỡn nói, “Có lẽ có thể thắn mỡ.”

“Ân, ta liền liên hệ……”

“Không cần,” Dung An không nghĩ tới Dung đại phu nhân tin là thật, vội vàng ngăn cản đối phương. Cho dù thú nhân có lịch sử ăn người ngoại tinh, nhưng Dung An nghĩ đến những sinh vật trí tuệ đó, cũng có hình thái nhân cách hoá, cậu cũng không dám tưởng tượng hình ảnh ăn người ngoại tinh, hình ảnh kia quá thê thảm, không nỡ nhìn thẳng.

“Vậy ném ra, đỡ phải lãng phí lương thực,” Dung đại phu nhân lạnh giọng, ngay sau đó, lại tận lực thả chậm biểu tình, cháu trai nhỏ còn ở chỗ này, không thể dọa ngốc Dung An. Nhìn thấy Dung An vẻ mặt bình tĩnh, Dung đại phu nhân lại gật gật đầu, không hổ là người Dung gia, tuổi còn nhỏ gặp được chuyện như vậy cũng không hoảng không loạn, “Đại đường ca của con ở cái tuổi này của con không giống con, nó a, hận không thể diệt những tên người ngoại tinh phạm tội kia, nấu không nát thì ném ra ngoài không gian, dựa theo lời nó nói, chính là những người đó đến tư cách làm phân bón cho hoa cũng không có.”

“Khải ca làm thật tốt,” Dung An nghĩ đến nếu người ngoại tinh xâm lược địa cầu, chính mình nhất định cũng hận không thể diệt những người đó, đem những người đó ném ra ngoài không gian, thậm chí không nghĩ đến để những tên người ngoại tinh kia được mai táng ở địa cầu, “Con về sau cũng muốn giống Khải ca.”

Không đúng, nói lời này rất ấu trĩ, Dung An nói qua chuyện khác, “Bá mỗ, cũng chỉ là chuyện nhỏ, con đã không có việc gì, khá tốt, các ngài không cần lo lắng.”

Thấy Dung đại phu nhân thật cẩn thận giúp mình làm kiểm tra như vậy, Dung An có chút bất an, bị một chút thương, lại làm tất cả mọi người đều lo lắng cho mình.

“Nghỉ ngơi cho tốt.” Dung đại phu nhân lấy ra một ống tiêm, dược tề này vẫn phải tiêm vào.

Nhìn kim văng ra vài giọt nước thuốc, Dung An tâm căng thẳng, rõ ràng chỉ là một chút việc nhỏ, kết quả những người này lại để ý như vậy, ống tiêm ở thế giới thú nhân không thể so với địa cầu, chỉ là người địa cầu nhìn đều sợ hãi. Đành phải nhắm mắt lại tùy ý Dung đại phu nhân, chờ sau khi tiêm vào xong, Dung An mới mở to mắt, đồng thời thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Dung đại phu nhân thấy Dung An nhắm mắt, không khỏi cảm khái rốt cuộc cũng là tiểu Kỳ Lân, phu thê Dung nhị thiếu làm thế nào lại xem cháu trai bé bỏng như thú nhân a, hoàn toàn không thể tưởng tượng được.

Sau khi làm tốt kiểm tra cho Kỳ Lân, Dung đại phu nhân tạm thời trước rời đi.

Ngốc ở Dung gia mọi chuyện phản ứng chậm nửa nhịp Dung nhị thiếu rốt cuộc ý thức được con trai nhỏ của mình bị đá bị thương, ngày hôm qua nghe thấy, chỉ nghĩ mình trước kia lại không phải chưa có đá qua con trai nhỏ, này bao lớn rồi có một chút chuyện P gì a. Không có gì, qua đầu một vòng rồi cũng bị quên đi. Chờ sáng sớm hôm nay tỉnh lại, Dung nhị thiếu liền nghĩ không đúng a, con trai nhỏ là Kỳ Lân, chính mình trước kia không biết thì hở ra là đạp, nhưng Dung An dù sao cũng là con trai của mình, mình cũng không dám quá dùng sức, nhưng vị kia đá con trai nhỏ của mình không chừng dùng sức lực rất lớn. 

Dung nhị thiếu phẫn nộ, liền muốn đi tìm đầu sỏ gây tội, còn chưa ra đại sảnh Dung gia đã bị người ngăn lại.

“Đi chỗ nào?” Dung lão gia tử lạnh giọng, “Tối hôm qua không phản ứng, hôm nay liền có?”

“Kia……” Dung nhị thiếu chột dạ, chậm nửa nhịp kết quả chính là như vậy, khiến cho chính mình giống như không quan tâm con trai nhỏ, “Phụ thân, con chính là…… Thế nào, ngài cũng tiến cung nhìn một cái.”

“Tẩu tử của con ở đó,” Dung lão phu nhân cùng Dung lão gia tử thái độ nhất trí, “Con với tức phụ con ngốc ở nhà.”

Dung lão phu nhân lo lắng phu thê Dung nhị thiếu không biết nặng nhẹ, không chiếu cố tốt tiểu Kỳ Lân, ngược lại làm bị thương Kỳ Lân. Phu thê Dung nhị thiếu đã vào sổ đen của những người khác trong Dung gia, chỉ sợ cả đời này đều tẩy không sạch, không lên được danh sách trắng.

“Mỗ phụ,” Dung nhị phu nhân không vừa lòng, “Tiểu An là con trai của con, không thể mọi chuyện đều phiền toái đại tẩu.”

“Vậy các con chờ đến buổi chiều lại đi xem Tiểu An,” Dung lão phu nhân cảm khái, phỏng chừng tiểu Kỳ Lân cũng muốn gặp phụ thân cùng mỗ phụ, “Chậm rãi, đừng mang theo cảm xúc nóng nảy đi gặp Tiểu An.”

“Mỗ phụ, lời này cũng không thể……”

Dung nhị thiếu còn chưa có nói xong, Dung nhị phu nhân liền kéo kéo góc áo Dung nhị thiếu, “Vậy chờ buổi chiều.”

Giờ này phút này, Magar ở trong phong họp đại sứ quán đi qua đi lại nhiều lần, người mình mang đến nhìn qua cũng không phải ngu xuẩn, như thế nào lại đạp vương hậu người ta. Làm cho hiện tại lâm vào tình cảnh xấu hổ, đại đế Già Mã Tinh hệ rõ ràng không muốn nhìn thấy bọn họ, nhưng bọn họ bức thiết cần linh quả cứu cấp.

“Vương tử,” Y Liên ăn mặc một thân quần áo màu đỏ yêu diễm, “Vị vương hậu kia…… Kỳ thật cũng không thể tính là vương hậu, Mặc Sĩ Phong cùng người kia còn chưa có kết hôn, nếu người kia ngoài ý muốn, không……”

“Câm miệng!” Magar còn không hiểu ý tứ Y Liên sao, chính là vị vương hậu kia xảy ra chuyện, hai tinh hệ vừa lúc liên hôn.

Y Liên này quả nhiên một chút chỉ số thông minh cũng không có, thú nhân đều tin tưởng chuyện bạn lữ mệnh định, Phệ Thiên Mãng không cưới bạn lữ mệnh định đã nhận định, không có hậu đại, như vậy Già Mã Tinh hệ sẽ gặp phải tai ương ngập đầu. Đến lúc đó chỉ sợ thú nhân chẳng những sẽ không bán linh quả cho bọn họ, còn có khả năng lôi kéo bọn họ bồi thường.

Y Liên bị khí thế lạnh băng của Magar dọa, vương tử vì sao để ý người kia như thế, “Nếu không được, chúng ta đi theo thầy thuốc……”

“Không đầu óc, trở về liền xin làm thực nghiệm thể.” Magar có cổ xúc động, đó chính là đem Y Liên ném tới phòng thí nghiệm làm * thực nghiệm.

“Cái gì?” Y Liên khiếp sợ, mở to hai mắt trừng Magar, thực nghiệm thể, đó là chuyện phi thường thống khổ, chỉ có tội phạm mới có thể bị nhân viên nghiên cứu coi như thực nghiệm thể. Hơn nữa thực nghiệm thể thường thường không có dễ dàng chết như vậy, muốn chết cũng không xong, vẫn có thể cảm nhận được nhân viên nghiên cứu ở trên người mình động tay động chân, thẳng đến thân thể hao tổn quá nghiêm trọng, lúc này mới có khả năng tử vong.

Nhưng mà Y Tháp tinh hệ sinh mệnh đều rất mạnh, thiếu cánh tay hay gãy chân, cũng không thể uy hiếp đến sinh mệnh bọn họ. Đã từng có một người thực nghiệm thể nội tạng cơ bản đã bị đào rỗng, nhưng trái tim còn nhảy lên, đại não cũng còn có ý thức, cái loại này trong đầu thời thời khắc khắc đều hiện lên hình ảnh động tác của người khác ở trên người mình, sống sờ sờ mà đem người bức điên. Khi nhân viên nghiên cứu rút máu, máu lưu động trong cả người phảng phất nhanh hơn rất nhiều; khi nhân viên nghiên cứu mổ bụng, trên làn da có đao nhọn xẹt qua.

Cái loại run rẩy này, cái loại rùng mình này, không phải bất luận người nào đều có thể chịu đựng, Y Liên cũng đồng dạng như thế.

“Bất đồng chủng tộc, kết cấu bất đồng!” Magar nói xong một câu này, gọi người mang Y Liên đi, đừng cứ luôn xuất hiện ở trước mặt mình trêu chọc phiền toái.

Ước chừng vào buổi sáng lúc 9 giờ, Magar lại một lần nữa tiến hoàng cung, hy vọng có thể gặp Mặc Sĩ Phong. Mặc Sĩ Phong không có đi gặp Magar, cứ như vậy để Magar đợi.

Khi người bên người Magar đều bắt đầu sốt ruột, Magar thần sắc trấn định, Mặc Sĩ Phong không có động tác, này liền thuyết minh trước mắt sinh mệnh của tiểu vương hậu của đối phương cũng không có chịu uy hiếp, nếu không đối phương không khả năng chỉ là không phản ứng mình, mà là trực tiếp băm bọn họ.

Magar dò hỏi những người khác tronghoàng cung, uyển chuyển dò hỏi nơi vương hậu. Dù sao cũng là người của mình vô tri mà đạp vương hậu người ta, vẫn nên đến tỏ vẻ quan tâm một chút.

Người hoàng cung vẫn chưa báo cho Magar bất luận tình huống gì về tiểu vương hậu, Magar thấy vậy cũng không hỏi nhiều, thú nhân thật đúng là kín miệng, một chút tin tức cũng không chịu lộ ra.

Từ buổi sáng chờ đến buổi chiều, Magar đều ngốc trong hoàng cung, không có rời đi. Mà lúc này, phu thê Dung nhị thiếu cũng đi vào hoàng cung.

Magar xa xa mà nhìn thấy một đôi phu phu đi qua, tròng mắt vừa chuyển, liền chuẩn bị đi theo này hai người, vừa thấy bọn họ, liền biết bọn họ không phải vì công sự tới, như vậy hẳn là chính là vì tiểu vương hậu.

Tiến vào một chỗ sân, phu phu Dung nhị thiếu liền nhìn thấy một con Kỳ Lân ghé vào ghế dài phơi nắng. Đối phu phu này trước kia thật ra rất ít nhìn thấy Dung An ở bên ngoài biến thành Kỳ Lân, trong ấn tượng của bọn họ, con trai nhỏ luôn thích đóng cửa phòng, một người ngốc trong phòng ngủ biến thành hình thái Kỳ Lân.

Bước đi nhanh hơn, Dung nhị thiếu lập tức liền đi đến trước mặt Kỳ Lân, đang lúc hắn định đưa tay chạm vào Kỳ Lân, bị một tiếng ho nhẹ đánh gãy.

Mặc Sĩ Phong sớm đã biết phu phu Dung nhị thiếu muốn vào cung vấn an tiểu vương hậu, chỉ là tiểu vương hậu rạng sáng còn ở trên mạng, mới nghỉ ngơi trong chốc lát, sao có thể để cho bọn họ quấy rầy.

Dung nhị thiếu xấu hổ, rõ ràng đây là con trai của mình, hiện tại làm người cảm giác mình chính là một tên ăn trộm, trộm nhà người khác vẫn là trộm, “An mới ngủ,” Mặc Sĩ Phong nhẹ giọng nói, đồng thời từ trong không gian lấy ra một cái đệm mềm, lót trên ghế dài, lại mềm nhẹ mà đem tiểu Kỳ Lân ôm lên đệm. Sau đó lại kéo kéo cái đệm, đốt hương, lại lấy ra thảm nhỏ đắp lên trên người tiểu Kỳ Lân. Để ghế dựa dựng thẳng ven lan can, phòng ngừa Kỳ Lân ngã xuống.

Dung nhị phu nhân không khỏi quay đầu nhìn về phía trượng phu của mình, Dung nhị thiếu còn chưa bao giờ cẩn thận đối với y như thế. Dung nhị phu nhân ở đáy lòng có chút ấm, lại có chút chua xót, đại đế đối với con trai nhỏ rất rất tốt, nhưng mình lại không có cơ hội chiếu cố con trai.

“Sau khi xem xong, lại qua một bên nói chuyện.” Mặc Sĩ Phong thấy tiểu Kỳ Lân cọ cọ đệm mềm, trên mặt nổi lên vẻ tươi cười.

Cách đó không xa, Magar đang nhìn bọn họ, nằm trên ghế dài kia chính là một con cẩu? Không đúng, nếu là một con cẩu, đại đế không có khả năng ôn nhu đối đãi một con cẩu như vậy, hậu đại Phệ Thiên Mãng cũng không có khả năng là một con cẩu. Magar đầu nhanh chóng chuyển động, ngay sau đó liền hiểu rõ kia không phải một con cẩu, mà là một con Kỳ Lân.

Nghe nói Kỳ Lân lớn đến trình độ nhất định có thể dung hợp gien với cường giả, sinh hạ hậu đại ưu tú, thú nhân cường đại đều hy vọng có thể cưới Kỳ Lân, chỉ là Kỳ Lân số lượng cực ít. Magar tự hỏi nếu mình cùng Kỳ Lân đánh quan hệ tốt, như vậy Mặc Sĩ Phong có phải rất nhanh là có thể đáp ứng bán cho bọn họ số lượng lớn linh quả hay không? Muốn cùng một con Kỳ Lân đánh quan hệ tốt, chỉ sợ cần thời gian rất dài, nhưng nếu ôm Kỳ Lân đi, việc này chỉ cần thời gian rất ngắn, cũng có thể nhanh chóng cứu lại Y Tháp Tinh hệ, tạm thời giải vây.

Vì thế khi Mặc Sĩ Phong cùng phu phu Dung nhị thiếu đến một bên nói chuyện, Magar gọi người lén lút đi đến bên người tiểu Kỳ Lân, dù cho đây là hoàng cung Già Mã Tinh hệ, bọn họ cũng có bản lĩnh đem tiểu Kỳ Lân mang đi.

Ngày hôm qua bị đá một chân, rạng sáng lại lên mạng, ban ngày lại bị chích thuốc, Dung An hiện tại ngủ đến thập phần thoải mái, một chút tiếng vang cũng không tỉnh. Bởi vậy, khi cậu bị Mặc Sĩ Phong từ ghế dài ôm lên trên đệm, cậu cũng không có bất luận cảm giác gì. 

Giờ này khắc này, bị một người khác ôm khỏi đệm, cậu tự nhiên cũng không có cảm giác.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện