Edit: Dĩm Dĩm

◇♥◇

Lưu lại Đế Tinh, Magar luôn thích lên mạng, vừa lên mạng liền thích chạy đến trước mặt Dung An, hắn hiện tại cũng không biết đối phương là vương hậu của Mặc Sĩ Phong, nhưng dù biết thì cái này cũng không ảnh hưởng đến việc hắn cùng Mặt Hệ Thống nói chuyện phiếm.

Người ở Già Mã Tinh hệ đều bưu hãn muốn chết, cũng keo kiệt muốn chết, lại bị đại đế hố Magar luôn nghĩ như thế, bởi vậy, càng cảm thấy cái Mặt Hệ Thống này không giống những người khác. Rõ ràng Mặt Hệ Thống trước mắt cái gì cũng không làm, không bán linh quả cho hắn, cũng không nói chuyện với hắn, hắn chính là đơn phương cho rằng đối phương cùng người khác bất đồng.

Dung An luôn thấy Magar ở trước mặt lắc lư, thập phần hoài nghi vương tử ngoại tinh có phải không có việc gì làm hay không? Trong đầu lại hiện lên lời Mặc Sĩ Phong nói, Magar chính là vương tử Y Tháp tinh hệ có khả năng kế thừa vương vị nhất, mà vương tử của Y Tháp tinh hệ rõ ràng không chỉ có mình Magar, Magar cũng không biểu hiện bất đắc dĩ như bên ngoài. 

Chưa từng để ý nhiều tới Magar, Magar cũng không nói lời nào, Dung An tất nhiên không khả năng tự mình mở miệng, sau đó dò hỏi chuyện đối phương.

Mà Magar nghĩ mình ở chỗ này ngây người lâu như vậy, Mặt Hệ Thống chắc sẽ mở miệng nói chuyện với mình, chính là đợi hồi lâu cũng chưa thấy đối phương mở miệng.

Đang lúc Magar muốn mở miệng, trong tiệm lại tới mấy người nữa, mấy người này thái độ không tốt, nói là phẩm chất linh quả ở nơi này của bọn họ không tốt, cấp bậc còn kém như vậy, tỷ như khác biệt giữa linh quả cấp 4 trung giai cùng cấp 4 cao giai.

Dung An không nói, lại không phải mình giao hàng, sao có thể minh bạch nhiều như vậy. Nhưng có một chuyện có thể khẳng định chính là những người này bản thân mua chính là linh quả cấp 4, vẫn chưa nói rõ là trung giai hay cao giai. Thị trường đều là mua theo cấp bậc linh quả, rất ít đi chú ý khác biệt giữa trung giai cùng cao giai, bởi vì giai thứ của linh quả trung cấp sai biệt cực thấp, trung giai cùng cao giai hiệu quả cơ bản không có khác biệt. Trừ phi là linh quả cao cấp, người bình thường mới có thể đi để ý linh quả sơ, trung, cao giai.

Sau khi xem xét đơn, Dung An lập tức minh bạch mấy người này là tới tìm phiền toái.

Đại đế mở cửa hàng đều không trực tiếp lên tiêu chí, cũng khó trách những người này dám đến tìm phiền toái. Dung An bình tĩnh nghe xong những lời nháo sự người ta nói, chờ đến khi bọn họ đều không nói nữa mới lên tiếng, “Linh quả dưới cấp 7 tùy cơ gửi đi, cam đoan cấp bậc, không cam đoan giai thứ.”

“Vậy các người như thế nào không có tùy cơ cao giai.” Mấy người kia đều bất mãn, hạ quyết tâm muốn nháo.

“Nơi này là thế giới Internet, các cậu có thể tùy ý đập sân,” Dung An sắc mặt lạnh lùng, “Một hai phút là có thể khôi phục.”

“Tin hay không chúng tao đánh mày?” Trong đó một người hung ác đe dọa.

“Được a,” Dung An còn chưa có mở miệng, Magar liền nói, “Ta và các cậu đánh, dù sao đây là internet, cũng đánh không bị thương thân thể hiện thực các cậu, nhiều lắm chính là tinh thần lực có thể xuất hiện một chút vấn đề.”

Mấy người kia không nghĩ tới trong tiệm thế nhưng còn có một người khác, nhìn nhìn lẫn nhau, vẫn kiên trì, “Tiểu tử, chơi cái gì……”

Người nọ nói còn chưa có nói xong, Magar liền tiến lên cho đối phương một cái tát, hắn chính là xem náo nhiệt định là chơi rồi.

Rõ ràng mình cái gì cũng không có làm, kết quả người trước mắt lại đánh thành một đoàn, Dung An xoa mi, nếu Bạch Lão Đầu thấy thì làm như thế đây hả? Đang lúc Dung An cầu nguyện Bạch Lão Đầu đừng tới lúc này, thì Bạch Lão Đầu liền xuất hiện, nhìn thấy một đám người nháo sự trong tiệm, không nói hai lời trực tiếp khởi động hệ thống bảo hộ, đuổi những người đó đi.

“Mặt Hệ Thống,” Bạch Lão Đầu như cũ thích kêu người trước mắt là Mặt Hệ Thống, “Cậu không thể thông minh một chút à, thật đúng là để người đánh nhau, không biết đem người ném văng ra?”

“Đánh đánh mới khỏe mạnh.” Dung An nhìn nhìn ngón tay mảnh dài của mình, lại không cần mình ra tay, miễn phí xem vương tử đánh nhau, cái này cũng không phải là người bình thường có thể nhìn đến.

Magar cũng không có bị ném văng ra ngoài, Bạch Lão Đầu cũng không nghĩ đem cái vương tử người ngoại tinh ném ra, không phải ông muốn cho người ngoại tinh mặt mũi, mà đây chính là kim chủ mua của bọn họ không ít linh quả bậc 1, tạm thời thả cho đối phương một con ngựa, hết thảy đều là vì hữu nghị giữa tinh hệ.

“Ngu xuẩn,” Bạch Lão Đầu lải nhải, “Vậu tính toán xem bọn hắn đánh bao lâu, còn bán linh quả hay không?”

“Những người đó biết trực tiếp chụp được.” Dung An tỏ vẻ mình ở chỗ này chính là một thứ bài trí, không thấy được có bao nhiêu người chạy tới mua linh quả a.

“Liền cậu hiểu được,” Bạch Lão Đầu không nói chuyện khác, không có biện pháp, tất cả mọi người đều thích trực tiếp chụp, trừ phi là bạn bè cùng nơi tới, lúc này mới vào cửa hàng nhìn một cái.

Magar nhìn thấy Bạch Lão Đầu liền nghĩ đến lão nhân nuôi trồng linh quả trong hoàng cung, người này nhất định là người bên người đại đế. Đại đế Già Mã Tinh hệ còn để người bên ngoài bán linh quả, này quả nhiên là một cái hố to, đại đế của một cái tinh hệ cần nỗ lực kiếm tiền như vậy sao?

“Nhìn cái gì mà nhìn?” Bạch Lão Đầu trừng mắt liếc nhìn Magar một cái, “Đừng tưởng rằng cậu hiện tại biến thành hình người, là có thể thay đổi sự thật cậu là người ngoại tinh, ngốc ở nơi này làm cái gì, còn muốn mua linh quả a.”

Quả nhiên Bạch Lão Đầu này chính là Bạch Lão Đầu kia, chỉ là lớn lên không giống nhau như đúc mà thôi, Magar co rút khóe miệng, quay đầu nhìn về phía Mặt Hệ Thống. Lực nhẫn nại của Mặt Hệ Thống này thật tốt, cũng không phản bác lời Bạch Lão Đầu nói.

Magar hoàn toàn không biết Dung An đã quen tính cách của Bạch Lão Đầu, Bạch Lão Đầu ngoài miệng luôn thích nói những lời này, trên thực tế Bạch Lão Đầu rất tốt.

“Tôi ra ngoài nhìn xem,” Dung An mở miệng, “Làm chuẩn bị thi đấu.”

“Đi đi đi, tìm hiểu nhiều vào, đừng để đến lúc đó thi đấu với ai cũng không biết,” Bạch Lão Đầu phất tay, “Nếu không đứng trước tám gã, cậu đừng nói cậu ở trong tiệm của ta.”

Dung An hắc tuyến, trước đó còn để mình đi gặp cái vị giám khảo kia, làm hại mình bị người ta hiểu lầm.

Dung An đi ra khỏi tiệm, Magar liền đi theo phía sau Dung An, đối phương đi chỗ nào, hắn liền đi chỗ đó. Cái này làm cho Dung An thập phần không vui, cậu cùng cái vị vương tử ngoại tinh này chính là người hai cái thế giới được chứ, căn bản không có cái gì tốt đẹp để nói, vì sao đối phương cứ cố tình cảm thấy mình không giống người thường, còn muốn nhìn chằm chằm mình.

“Được,” Dung An dừng bước chân, làm lơ người đến người đi trên đường, xoay người về phía sau, “Ngài là vương tử ngoại tinh đúng không, ngài cho rằng ngài là người ngoại tinh, ngài có thể muốn làm gì thì làm? Muốn đi theo ai liền đi theo người đó? Ngài đây là muốn đánh cắp cơ mật, hay là muốn mưu sát?”

“Đều không phải,” Magar cảm giác được Mặt Hệ Thống bực bội, “Chỉ là muốn nhìn một mình cậu, nhà cậu ở nơi nào?”

Tên vương tử ngoại tinh này còn không chịu từ bỏ muốn ở trong hiện thực tìm mình, Dung An không biết mình làm gì trêu chọc đến tên người ngoại tinh này nữa, rõ ràng ngày đó cũng chỉ là nói nói mấy câu mà thôi, mạch não người ngoại tinh chính là kỳ ba như vậy.

“Chúng ta chỉ là người xa lạ.” Dung An cắn răng.

“Ở Y Tháp tinh hệ của chúng ta, chỉ cần gặp qua một lần, thì không xem như người xa lạ, thậm chí có thể nói là bằng hữu,” Mã Gia Nhĩ không rõ Mặt Hệ Thống vì sao nói bọn họ là người xa lạ, “Người Già Mã Tinh hệ của các cậu chắc cũng tương đối hiếu khách đi.”

Chỗ nào gọi là hiếu khách, những cái tên thú nhân đó rõ ràng đúng là gặp mặt một lần không xem như người xa lạ, sau đó liền có thể trực tiếp đánh một trận. Nói trắng ra là, thú nhân hiếu chiến. Dung An trước kia đã gặp qua không ít tình huống như vậy, cậu đã chết lặng, đây là thế giới thú nhân.

“Chúng ta đây có phải đến đánh một trận hay không?” Dung An cười lạnh, “Tôi không có hứng thú với cái này.”

“Ta cũng không có,” Mã Gia Nhĩ vội nói, “Tuy rằng người tinh hệ của chúng ta cũng rất thích tỷ thí, nhưng cũng không phải nhìn thấy bất luận kẻ nào cũng đánh.”

Ta triệt thảo tập võng, đối phương chẳng lẽ nghe không hiểu ý của mình sao, Dung An tỏ vẻ mình căn bản không muốn nói chuyện với đối phương a. Nima, còn có thể vui sướng chơi đùa hay không, vì thế Dung An dứt khoát trực tiếp offline, sau đó khi thượng tuyến lựa chọn online ở một địa phương khác, cũng không mang mặt hệ thống.

Không đi tham gia thi đấu cơ giáp, Dung An tới nơi thi đấu linh thực, thi đấu linh thực linh quả cũng có tính tích phân, nhưng đến lúc cử hành thi đấu lại có điểm bất đồng. Cái này xem như là thi đấu dân gian loại nhỏ, nhân vật lợi hại đều sẽ không chạy đến trên mạng tham gia loại thi đấu linh thực này, bọn họ càng chú trọng với việc nghiên cứu ở hiện thực, chỉ tham gia thi đấu trên mạng của phía chính phủ cùng với cử hành thi đấu trong hiện thực.

“Dung An,” đang lúc Dung An xem bảng xếp hạng tích phân, Lâm Hoa Nam từ chỗ không xa đi tới, “Cái này nhìn xem làm gì, cơ bản đều là một ít người nghiệp dư tự học.”

Dung An không nghĩ tới ở thời điểm này còn gặp được Lâm Hoa Nam, “Chúng ta không phải cũng là tự học.”

“Cái này không giống nhau,” Lâm Hoa Nam lắc đầu, “Trong nhà đều sẽ mời lão sư chuyên môn dạy, dù chúng ta ở trường học học tập chuyên ngành khác.”

Dung An trầm mặc, vì sao không có người mời lão sư chuyên môn cho cậu nha?

“Đồng học, so một hồi không?” Một người đi đến trước mặt Dung An, biểu tình cao ngạo khinh thường.

“Cậu ấy chỉ là……”

“Chỉ là tới xem bảng xếp hạng?” Người nọ dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Dung An, “Các cậu là cái gọi là nhân sĩ chuyên nghiệp không phải xem thường chúng ta sao?”

Không phải giống cái với á thú nhân nào đều có thể học tập được các tri thức về linh thực linh quả, có á thú nhân bởi vì nguyên nhân gia đình cũng không thể được giáo dục tốt, bởi vậy, bọn họ đa số là tự mình học tập về phương diện tri thức này, bằng không thì học từ mỗ phụ. Những người này được xếp vào nghiệp dư, hoang dại.

Người này gọi Kỳ Lan, nằm ở ba tên đầu trong bảng xếp hạng, luôn luôn khắc khổ học tập tri thức tương quan. Chẳng sợ điểm tích phân mang tính chất nghiệp dư phi chuyên nghiệp, y vẫn lại đây dự thi, vì trong lúc thi đấu có thể đạt được càng nhiều tri thức.

Lúc Dung An đứng trước bảng xếp hạng, Kỳ Lan cũng đã theo dõi Dung An, người này tuy rằng là một thú nhân, nhưng tướng mạo không tồi, tương lai có khả năng sẽ đi làm phẫu thuật biến thành á thú nhân đi. Bản thân Kỳ Lan cũng là á thú nhân, nhưng y luôn cho rằng mình không giống với á thú nhân khác, so với bọn họ thì đẳng cấp cao hơn một chút, cái này cũng làm y càng không thích những cái á thú nhân mạnh hơn mình.

Dung An không biết người này sao có địch ý với mình, mình bất quá chỉ là lại đây nhìn một cái mà thôi.

“Không cần để ý tới y.” Lâm Hoa Nam lôi kéo Dung An muốn đi.

“Được.” Dung An đẩy tay Lâm Hoa Nam ra, cậu ở trong đáy mắt của tên á thú nhân kia thấy được sự chấp nhất với linh thực, cũng nhìn đến một tia hèn mọn dưới đáy mắt đối phương.

Càng là người cao ngạo, thì càng có một mặt bạc nhược, bọn họ không hy vọng người khác nhìn đến, cố chấp muốn che giấu, bởi vậy, bọn họ có thể cùng người khác trực tiếp cứng đối cứng. Cái này làm cho Dung An nghĩ đến mình lúc trước, biết rõ thực lực của mình không mạnh như thú nhân khác, lại còn chạy tới chiến đấu với thú nhân. Hiện tại thì tốt rồi, nguyên lai không phải thú nhân, mà là Kỳ Lân, vậy là không đánh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện