Kiều Sâm mở khung chat với Chu Sa ——
Nam Hữu Kiều Mộc: QAQ tôi tiếp.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: thật tốt quá!! Tôi đưa một đoạn hội thoại, cậu thử âm trước.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: có xem khóc hay không!!
Nam Hữu Kiều Mộc: QAQ
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: ha ha ha, tôi chỉ biết điểm khóc thấp không chỉ một mình tôi!!
Nam Hữu Kiều Mộc: ghi xong đưa cho cô.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: được được được được, có gì không hiểu tới hỏi chị đây nha gào gào gào!!
Kiều Sâm nghĩ nghĩ phát cho Minh Nguyệt Dạ một cái thỉnh cầu kết bạn, chỉ chốc lát sau Minh Nguyệt Dạ hiện ra trong danh sách bạn tốt của cậu, Kiều Sâm nhìn nhìn biểu tượng của y, nhếch miệng, là một phiến lá nhỏ màu xanh biếc, loại cảm giác người có tình sẽ thành thân thuộc thật tốt, không đúng, chính mình còn chưa tính, nhưng mà, tuy rằng cậu có tâm nhận mệnh làm thụ, nhưng loại chuyện thổ lộ này, là nam nhân sẽ chủ động tiến tới——
Nam Hữu Kiều Mộc: ở? Minh Nguyệt Dạ: cậu sẽ không thương tiếc tình cảm đã mất đi của bản thân chứ.
Nam Hữu Kiều Mộc: anh không móc người ta sẽ chết sao?
Minh Nguyệt Dạ: đừng, chúng ta còn không có quen như vậy.
Nam Hữu Kiều Mộc: tôi nói với anh một chuyện, nhưng anh phải giữ bí mật.
Minh Nguyệt Dạ: không phải là không cho tôi nói cho Huyền Ngư thôi sao, tôi không nhiều chuyện như vậy.
Nam Hữu Kiều Mộc: anh phải thề nếu nói, sẽ không được lên giường Diệp Tử—— hai tháng!
Minh Nguyệt Dạ: có cần ác như vậy không. Chỉ cần cậu không phá hư chuyện của hai người họ, tôi có thể giữ bí mật.
Nam Hữu Kiều Mộc: Vệ Thiên Minh ^ ^
Minh Nguyệt Dạ: cậu... cậu biết tôi?
Nam Hữu Kiều Mộc: Vệ đại ca ^ ^
Minh Nguyệt Dạ: cậu từ từ.
Nam Hữu Kiều Mộc: không cần hỏi. Em là Kiều Sâm.
Minh Nguyệt Dạ: má ơi!! Thế giới huyền huyễn.
Minh Nguyệt Dạ: A Nam biết không?
Nam Hữu Kiều Mộc: o(*≧▽≦)ツ┏━┓
Minh Nguyệt Dạ: tính anh hỏi không, vậy nhóc biết hắn thích nhóc? Nhóc nghĩ thế nào.
Nam Hữu Kiều Mộc: ( ̄— ̄(_ _
Minh Nguyệt Dạ: anh có chút loạn, nhóc để anh sắp xếp lại cái.
Kiều Sâm quyết định giải thích rõ ràng, dù sao chuyện sau này còn muốn y hỗ trợ ——
Nam Hữu Kiều Mộc: em ngay từ đầu đã biết Huyền Ngư là Trình Tư Nam Trình Tư Nam là Huyền Ngư, em vào giới là bởi vì anh ấy, nhưng mà anh ấy không biết, hộp chocolate của em kia là em đưa cho anh ấy, nhưng hình như bị hiểu lầm.
Minh Nguyệt Dạ: vậy nói cách khác nhóc thích Trình Tư Nam!! anh rốt cuộc không cần cùng hắn uống rượu giải sầu nữa!!
Minh Nguyệt Dạ:...... Tiểu tổ tông, hai người thật sự là rất biết gây sức ép [ cường ]
Minh Nguyệt Dạ: không phải, nhóc nói cho anh biết nhiều như vậy sao lại có loại dự cảm không rõ......
Nam Hữu Kiều Mộc: Vệ đại ca ^ ^ anh nhớ rõ phải giữ bí mật nha.
Minh Nguyệt Dạ:!!!!!!!!!!!!!!
Minh Nguyệt Dạ: trước tiên nói cho anh biết vì cái lông gì!!!!!!!!
Nam Hữu Kiều Mộc: anh có biết Huyền đại định phối 《 Trúc mã 》 đi ^ ^
Minh Nguyệt Dạ:...... Biết.
Nam Hữu Kiều Mộc: Chu Sa tìm em phối chủ dịch thụ...
Minh Nguyệt Dạ: vậy nhóc nhận không phải vừa lúc sao, Tụ tỷ vốn dựa theo chuyện của hai người mà viết.
Nam Hữu Kiều Mộc: anh nói là nam nhân có phải nên chủ động thổ lộ hay không, không thể do do dự dự.
Minh Nguyệt Dạ:...... Phải 【 anh cuối cùng cảm thấy toàn thân nao nao.
Nam Hữu Kiều Mộc: em muốn phối chủ dịch thụ, nhưng không muốn để Nam ca biết em là ai. ^ ^
Minh Nguyệt Dạ:!! Nhóc muốn anh giúp nhóc gạt A Nam?!!
Minh Nguyệt Dạ: điều này sao có thể, thanh âm vừa nghe là biết a!!
Nam Hữu Kiều Mộc: cho nên mới cần Vệ đại ca anh hỗ trợ an, em lúc trước nghe dự cáo của《 Nguyệt vãn 》, kỳ thật cùng giọng của anh cũng không quá giống, khó trách không sợ bị phát hiện. 乀 (ˉεˉ乀)
Minh Nguyệt Dạ: tiểu tổ tông, thủ hạ lưu tình, anh thật vất vả mới dỗ xong Tiểu Diệp Tử.
Minh Nguyệt Dạ: nhóc khi nào thì có thời gian, đến nhà Tiểu Diệp Tử hoặc nhà anh thu đều được, nhóc hẳn không có thiết bị chuyên nghiệp đi.
Nam Hữu Kiều Mộc: cám ơn Vệ đại ca, chúc anh cùng Diệp Tử trăm năm hảo hợp, sớm sinh quý tử. 【 phi phi.
Nam Hữu Kiều Mộc: nhớ rõ phải giữ bí mật nha!!!!!!! Bằng không anh hiểu ^ ^
Nam Hữu Kiều Mộc: còn có!! Không cho uống rượu với ảnh nữa!!
Minh Nguyệt Dạ:...... A nam biết nhất định sẽ giết anh. ┭┮﹏┭┮
Ngày hôm sau, Kiều Sâm sáng sớm ra khỏi cửa, cho đến buổi tối mới về nhà, bị Vệ Thiên Minh cùng Diệp Tịch show ân ái một ngày, Kiều Sâm thuận tiện tiến hành một loạt tập huấn phát âm giọng hơi khàn khàn, đang cầm nước mật ong Trình Tư Nam pha cho cậu vui tươi hớn hở nhìn anh nấu cơm, càng nhìn tâm tình càng tốt, nam nhân nhà mình, he he, là của nhà mình, cho dù nhìn thấy Lê Hoa Bạch bán hủ như thường trên weibo cũng không ảnh hường tâm tình tốt của cậu. Cười đến Trình Tư Nam tràn đầy bất đắc dĩ, đây là trúng gió gì vậy. Thế nhưng tâm tình Trình Tư Nam cũng không tệ, Chu Sa vậy mà tìm tiểu hậu kỳ kia làm CV, tuy rằng chưa phối qua kịch, nhưng thanh âm quả thật giống Kiều Sâm vài năm trước, thanh thúy sạch sẽ thêm chút khiêu thoát. Nói thực ra Trình Tư Nam rất vừa lòng, nói không dễ nghe anh chính là muốn tìm tiểu trong suốt đến phối thụ âm, là ai cũng không sao cả, anh không dễ dàng tha thứ chuyện của anh cùng Kiều Kiều có trộn lẫn YY vô hạn của fan CP khác. Hơn nữa tiểu hậu kỳ kia thoạt nhìn chính là an an phận phận không gây chuyện. Cái người không gây chuyện trong truyền thuyết kia, đang vươn móng vuốt về phía nồi cá chua ngọt mới vừa làm xong.”Chát” “Nóng, mới nấu xong, đợi chút rồi ăn.” “Cách nồi xa một chút, cẩn thận dầu bắn trúng em.” Kiều Sâm ôm cái tay bị phủi nhẹ nhàng ngây ngô cười, không biết Trình Tư Nam biết chân tướng sẽ có phản ứng gì? Kiều Sâm tự an ủi, ai bảo anh muộn tao như vậy, hại cậu chảy bao nhiêu là nước mắt, để anh đợi vài ngày nữa đi.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: qua rồi qua rồi!!
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: đại thần nói không tồi không tồi, liền cậu!!
Nam Hữu Kiều Mộc: ^ ^
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: tôi không kéo cậu vào nhóm nữa, tôi phát hiện vẫn là nhóm người của《 Nguyệt vãn trường ca túy 》, dù sao kì thứ nhất đã làm xong, kì thứ hai còn chưa viết kịch bản, 《 Trúc mã 》 lại là toàn bộ một kì, mọi người trực tiếp đổi tên đi.
Nam Hữu Kiều Mộc: OK.
Tên nhóm bị đổi thành Trúc mã vòng giường đến.
【 Kế hoạch 】 Chu Sa: beng beng beng.
【 Kế hoạch 】 Chu Sa: nhân số không đổi, đến đến đến, mọi người trực tiếp sửa tên trong nhóm đi.
【 Pháo hôi 】 Thang Viên: Hử? Chẳng lẽ chủ dịch thụ là Diệp Tử sao?
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: không cho mượn.
【 Pháo hôi 】 Thang Viên: đờ mờ, tôi mượn làm chi! Còn có loại chiếm hữu dục trung nhị này saoヾ(>ω<)
【 Pháo hôi 】 Lan Lăng: A Dạ, bắt vuốt.
【 Đạo diễn 】 Đại sư: tú ân ái toàn bộ tha ra ngoài chém!
【 Qua đường 】 Diệp Tử: người xuất gia lấy từ bi làm hoài bão.
【 Trang trí 】 Nguyệt Hạ: Diệp Tử là qua đường? ^ ^ tôi đây đoán được chủ dịch thụ là ai.
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: tôi có thể xin che chắn emo như vậy “^ ^” hay không, vừa thấy tôi liền toàn thân sợ hãi.
【 Thụ quân & hậu kỳ 】 Nam Hữu Kiều Mộc: không được ^ ^
【 Qua đường 】 Vệ Thiên Minh: [ tái kiến ]
【 Qua đường 】 Diệp Tử: tôi đột nhiên nhớ tới một việc, đột nhiên cảm thấy được lầu trên một chút cũng không vô tội.
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: [ đáng thương ]
【 Qua đường 】 Diệp Tử: Kiều thụ, cậu nói lúc ấy chính là y đi?
【 Thụ quân & hậu kỳ 】 Nam Hữu Kiều Mộc: ( ̄— ̄(_ _
【 Pháo hôi 】 Thang Viên: ngao! Tôi ngửi được mùi bát quái.
【 Kế hoạch 】 Chu Sa: +1
【 Biên kịch 】 Tử Đường: +2
【 Tuyên truyền 】 Hoa Thanh: +3
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: nhưng mà tôi cái gì cũng không biết a!! Tôi cảm thấy được tôi phải đổi thành tầng dưới chót công!! [ tái kiến ]
【 Pháo hôi 】 Thang Viên: a, vị trí của tôi có thể bay lên.
Qua một hồi lâu, Vệ Thiên Minh mới xuất hiện ——
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: vậy mà có nguyên nhân như vậy!!!
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: Tiểu Kiều tâm nhãn nhóc không thể nhỏ như vậy!! Tôi cảm thấy tôi rất rất vô tội!!
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: tuy rằng tôi là cái tầng dưới chót công, nhưng tôi cũng không có ý định bị áp a!!
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: hay là nhóc cảm thấy tôi áp được hắn?!!
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: vô luận là cái nào, tôi cảm thấy nếu như bị hắn phát hiện nguyên nhân là như vậy, tôi cảm thấy tôi chết sẽ thực thảm a!!!! Vợ cứu anh!!
【 Qua đường 】 Diệp Tử: xứng đáng.
【 Pháo hôi 】 Thang Viên: tuy rằng tôi không biết chân tướng sự việc, nhưng cũng muốn nói một câu: xứng đáng
【 Kế hoạch 】 Chu Sa: tuy rằng tôi không biết chân tướng sự việc, nhưng cũng muốn nói một câu: xứng đáng
【 Biên kịch 】 Tử Đường: tuy rằng tôi không biết chân tướng sự việc, nhưng cũng muốn nói một câu: xứng đáng
【 Tuyên truyền 】 Hoa Thanh: tuy rằng tôi không biết chân tướng sự việc, nhưng cũng muốn nói một câu: xứng đáng
【 Pháo hôi 】 Lan Lăng: quả nhiên, A Dạ vĩnh viễn là đại biểu của đa dạng tìm đường chết.
【 Công quân 】 Huyền Ngư: mọi người đang nói chuyện gì? A Dạ, cậu lại tìm đường chết?
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ:...... Không... cái... này......
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: vợ, sang năm nhớ rõ đi tảo mộ anh......
【 Qua đường 】 Diệp Tử: em sẽ tái giá ^ ^
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: ss, vậy mà học xấu.
【 Công quân 】 Huyền Ngư: cám ơn mọi người, kịch này đối với cá nhân tôi mà nói rất trọng yếu, cho nên, phiền toái mọi người.
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: đều là anh em, nói này đó để làm chi.
【 Đạo diễn 】 Đại sư: không có việc gì, sau khi hai bộ này ra tên nhóm chúng ta có thể đổi thành Tiểu kịch tổ bà mối.
【 Pháo hôi 】 Lan Lăng: hình như đã hiểu.
【 Trang trí 】 Nguyệt Hạ: hình như có chút hiểu.
【 Công quân 】 Huyền Ngư: khụ, thời gian có chút gấp, Tiểu Kiều có vấn đề gì không? Tôi biết cậu không có kinh nghiệm gì, nhưng mà khi thử âm cũng rất tốt. Nếu không hiểu có thể đến hỏi tôi. Gần đây có chút vội, có thể không có thời gian kéo.
Nội tâm Kiều Sâm: vậy thật sự là quá tốt.  ̄▽ ̄
【 Thụ quân & hậu kỳ 】 Nam Hữu Kiều Mộc: không thành vấn đề, tôi tìm Diệp Tử dạy tôi phát âm.
【 Công quân 】 Huyền Ngư: tốt lắm, tôi xuống trước, còn có việc. Âm kì một thu xong rồi tôi đã gửi cho Chu Sa.
【 Thụ quân & hậu kỳ 】 Nam Hữu Kiều Mộc: thật nhanh...... Vậy Chu Sa gửi tôi, tôi tìm cảm giác.
【 Kế hoạch 】 Chu Sa: tôi có dự cảm, đây chính là tổ kịch phát kịch nhanh nhất mà tôi từng gặp.
【 Thụ quân & hậu kỳ 】 Nam Hữu Kiều Mộc: đúng rồi, ngày nào phát kịch?
【 Kế hoạch 】 Chu Sa: a, tôi chưa nói với cậu sao? Ngày sinh nhật đại thần a.
【Thụ quân & hậu kỳ 】 Nam Hữu Kiều Mộc: a, ( ̄▽ ̄)o∠
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: vợ, anh vừa mới hắt xì o(>_<)o
【 Qua đường 】 Diệp Tử: anh nhận mệnh cho tốt đi.
Nam Hữu Kiều Mộc: Chu Sa Chu Sa Chu Sa ~~~
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: Kiều thụ?
Nam Hữu Kiều Mộc: sinh nhật đại thần có cần ca hội hay không?
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: hẳn là có đi, tôi đi hỏi một chút.
Nam Hữu Kiều Mộc: ừ ( ̄— ̄(_ _
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: chậc chậc, Kiều thụ đã xảy ra chuyện tốt gì? Tâm tình có vẻ tốt lắm.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: chẳng lẽ là cùng đại thần...... có tiến triển?
Nam Hữu Kiều Mộc: xem như đi ( ̄— ̄(_ _
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: chậc chậc ~~ tiến triển thần tốc a ~~
Kiều Sâm cười có chút bất đắc dĩ, phải nói là tiến triển tốc độ rùa bò mới đúng, nhoáng một cái đã bốn năm, vậy mà không có nửa điểm tiến triển! Kỳ thật lễ vật cậu đưa Trình Tư Nam lúc trước đã chuẩn bị tốt, nhưng hiện tại cậu nghĩ đến một thứ tốt hơn.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: nói nghe một chút ~~~[ câu dẫn ]
Nam Hữu Kiều Mộc: trước giữ bí mật ~~ nếu có tiến triển liền nói cho cô ~~
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: đại thần không ở, tôi đi hỏi Tụ tỷ, chị ấy nói hẳn là mở hội.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: he he [ sờ cằm ] cậu muốn hiến ca hay là muốn thổ lộ a.
Nam Hữu Kiều Mộc: thổ lộ ~(~o ̄▽ ̄)~o
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: có quỷ mới tin cậu.
Nam Hữu Kiều Mộc: khó được tôi thành thực như vậy.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: 凸凸凸凸凸
Nam Hữu Kiều Mộc: khó khăn quá lớn ╭(′▽`)╯
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: là ảo giác của tôi sao? Sao lại cảm thấy Kiều thụ cậu phúc hắc [ tái kiến ]
Nam Hữu Kiều Mộc: bai bai, tôi đến nhà Diệp Tử.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: ngao! Vậy cậu có nhìn thấy Dạ đại không? Bộ dạng đẹp trai không đẹp trai không?
Nam Hữu Kiều Mộc: diện mạo lưu manh [ mỉm cười ]
Tác giả:
Luôn cảm thấy được Vệ Thiên Minh là một khổ bức công. ^ ^
Vệ Thiên Minh: QAQ
Nam Hữu Kiều Mộc: QAQ tôi tiếp.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: thật tốt quá!! Tôi đưa một đoạn hội thoại, cậu thử âm trước.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: có xem khóc hay không!!
Nam Hữu Kiều Mộc: QAQ
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: ha ha ha, tôi chỉ biết điểm khóc thấp không chỉ một mình tôi!!
Nam Hữu Kiều Mộc: ghi xong đưa cho cô.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: được được được được, có gì không hiểu tới hỏi chị đây nha gào gào gào!!
Kiều Sâm nghĩ nghĩ phát cho Minh Nguyệt Dạ một cái thỉnh cầu kết bạn, chỉ chốc lát sau Minh Nguyệt Dạ hiện ra trong danh sách bạn tốt của cậu, Kiều Sâm nhìn nhìn biểu tượng của y, nhếch miệng, là một phiến lá nhỏ màu xanh biếc, loại cảm giác người có tình sẽ thành thân thuộc thật tốt, không đúng, chính mình còn chưa tính, nhưng mà, tuy rằng cậu có tâm nhận mệnh làm thụ, nhưng loại chuyện thổ lộ này, là nam nhân sẽ chủ động tiến tới——
Nam Hữu Kiều Mộc: ở? Minh Nguyệt Dạ: cậu sẽ không thương tiếc tình cảm đã mất đi của bản thân chứ.
Nam Hữu Kiều Mộc: anh không móc người ta sẽ chết sao?
Minh Nguyệt Dạ: đừng, chúng ta còn không có quen như vậy.
Nam Hữu Kiều Mộc: tôi nói với anh một chuyện, nhưng anh phải giữ bí mật.
Minh Nguyệt Dạ: không phải là không cho tôi nói cho Huyền Ngư thôi sao, tôi không nhiều chuyện như vậy.
Nam Hữu Kiều Mộc: anh phải thề nếu nói, sẽ không được lên giường Diệp Tử—— hai tháng!
Minh Nguyệt Dạ: có cần ác như vậy không. Chỉ cần cậu không phá hư chuyện của hai người họ, tôi có thể giữ bí mật.
Nam Hữu Kiều Mộc: Vệ Thiên Minh ^ ^
Minh Nguyệt Dạ: cậu... cậu biết tôi?
Nam Hữu Kiều Mộc: Vệ đại ca ^ ^
Minh Nguyệt Dạ: cậu từ từ.
Nam Hữu Kiều Mộc: không cần hỏi. Em là Kiều Sâm.
Minh Nguyệt Dạ: má ơi!! Thế giới huyền huyễn.
Minh Nguyệt Dạ: A Nam biết không?
Nam Hữu Kiều Mộc: o(*≧▽≦)ツ┏━┓
Minh Nguyệt Dạ: tính anh hỏi không, vậy nhóc biết hắn thích nhóc? Nhóc nghĩ thế nào.
Nam Hữu Kiều Mộc: ( ̄— ̄(_ _
Minh Nguyệt Dạ: anh có chút loạn, nhóc để anh sắp xếp lại cái.
Kiều Sâm quyết định giải thích rõ ràng, dù sao chuyện sau này còn muốn y hỗ trợ ——
Nam Hữu Kiều Mộc: em ngay từ đầu đã biết Huyền Ngư là Trình Tư Nam Trình Tư Nam là Huyền Ngư, em vào giới là bởi vì anh ấy, nhưng mà anh ấy không biết, hộp chocolate của em kia là em đưa cho anh ấy, nhưng hình như bị hiểu lầm.
Minh Nguyệt Dạ: vậy nói cách khác nhóc thích Trình Tư Nam!! anh rốt cuộc không cần cùng hắn uống rượu giải sầu nữa!!
Minh Nguyệt Dạ:...... Tiểu tổ tông, hai người thật sự là rất biết gây sức ép [ cường ]
Minh Nguyệt Dạ: không phải, nhóc nói cho anh biết nhiều như vậy sao lại có loại dự cảm không rõ......
Nam Hữu Kiều Mộc: Vệ đại ca ^ ^ anh nhớ rõ phải giữ bí mật nha.
Minh Nguyệt Dạ:!!!!!!!!!!!!!!
Minh Nguyệt Dạ: trước tiên nói cho anh biết vì cái lông gì!!!!!!!!
Nam Hữu Kiều Mộc: anh có biết Huyền đại định phối 《 Trúc mã 》 đi ^ ^
Minh Nguyệt Dạ:...... Biết.
Nam Hữu Kiều Mộc: Chu Sa tìm em phối chủ dịch thụ...
Minh Nguyệt Dạ: vậy nhóc nhận không phải vừa lúc sao, Tụ tỷ vốn dựa theo chuyện của hai người mà viết.
Nam Hữu Kiều Mộc: anh nói là nam nhân có phải nên chủ động thổ lộ hay không, không thể do do dự dự.
Minh Nguyệt Dạ:...... Phải 【 anh cuối cùng cảm thấy toàn thân nao nao.
Nam Hữu Kiều Mộc: em muốn phối chủ dịch thụ, nhưng không muốn để Nam ca biết em là ai. ^ ^
Minh Nguyệt Dạ:!! Nhóc muốn anh giúp nhóc gạt A Nam?!!
Minh Nguyệt Dạ: điều này sao có thể, thanh âm vừa nghe là biết a!!
Nam Hữu Kiều Mộc: cho nên mới cần Vệ đại ca anh hỗ trợ an, em lúc trước nghe dự cáo của《 Nguyệt vãn 》, kỳ thật cùng giọng của anh cũng không quá giống, khó trách không sợ bị phát hiện. 乀 (ˉεˉ乀)
Minh Nguyệt Dạ: tiểu tổ tông, thủ hạ lưu tình, anh thật vất vả mới dỗ xong Tiểu Diệp Tử.
Minh Nguyệt Dạ: nhóc khi nào thì có thời gian, đến nhà Tiểu Diệp Tử hoặc nhà anh thu đều được, nhóc hẳn không có thiết bị chuyên nghiệp đi.
Nam Hữu Kiều Mộc: cám ơn Vệ đại ca, chúc anh cùng Diệp Tử trăm năm hảo hợp, sớm sinh quý tử. 【 phi phi.
Nam Hữu Kiều Mộc: nhớ rõ phải giữ bí mật nha!!!!!!! Bằng không anh hiểu ^ ^
Nam Hữu Kiều Mộc: còn có!! Không cho uống rượu với ảnh nữa!!
Minh Nguyệt Dạ:...... A nam biết nhất định sẽ giết anh. ┭┮﹏┭┮
Ngày hôm sau, Kiều Sâm sáng sớm ra khỏi cửa, cho đến buổi tối mới về nhà, bị Vệ Thiên Minh cùng Diệp Tịch show ân ái một ngày, Kiều Sâm thuận tiện tiến hành một loạt tập huấn phát âm giọng hơi khàn khàn, đang cầm nước mật ong Trình Tư Nam pha cho cậu vui tươi hớn hở nhìn anh nấu cơm, càng nhìn tâm tình càng tốt, nam nhân nhà mình, he he, là của nhà mình, cho dù nhìn thấy Lê Hoa Bạch bán hủ như thường trên weibo cũng không ảnh hường tâm tình tốt của cậu. Cười đến Trình Tư Nam tràn đầy bất đắc dĩ, đây là trúng gió gì vậy. Thế nhưng tâm tình Trình Tư Nam cũng không tệ, Chu Sa vậy mà tìm tiểu hậu kỳ kia làm CV, tuy rằng chưa phối qua kịch, nhưng thanh âm quả thật giống Kiều Sâm vài năm trước, thanh thúy sạch sẽ thêm chút khiêu thoát. Nói thực ra Trình Tư Nam rất vừa lòng, nói không dễ nghe anh chính là muốn tìm tiểu trong suốt đến phối thụ âm, là ai cũng không sao cả, anh không dễ dàng tha thứ chuyện của anh cùng Kiều Kiều có trộn lẫn YY vô hạn của fan CP khác. Hơn nữa tiểu hậu kỳ kia thoạt nhìn chính là an an phận phận không gây chuyện. Cái người không gây chuyện trong truyền thuyết kia, đang vươn móng vuốt về phía nồi cá chua ngọt mới vừa làm xong.”Chát” “Nóng, mới nấu xong, đợi chút rồi ăn.” “Cách nồi xa một chút, cẩn thận dầu bắn trúng em.” Kiều Sâm ôm cái tay bị phủi nhẹ nhàng ngây ngô cười, không biết Trình Tư Nam biết chân tướng sẽ có phản ứng gì? Kiều Sâm tự an ủi, ai bảo anh muộn tao như vậy, hại cậu chảy bao nhiêu là nước mắt, để anh đợi vài ngày nữa đi.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: qua rồi qua rồi!!
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: đại thần nói không tồi không tồi, liền cậu!!
Nam Hữu Kiều Mộc: ^ ^
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: tôi không kéo cậu vào nhóm nữa, tôi phát hiện vẫn là nhóm người của《 Nguyệt vãn trường ca túy 》, dù sao kì thứ nhất đã làm xong, kì thứ hai còn chưa viết kịch bản, 《 Trúc mã 》 lại là toàn bộ một kì, mọi người trực tiếp đổi tên đi.
Nam Hữu Kiều Mộc: OK.
Tên nhóm bị đổi thành Trúc mã vòng giường đến.
【 Kế hoạch 】 Chu Sa: beng beng beng.
【 Kế hoạch 】 Chu Sa: nhân số không đổi, đến đến đến, mọi người trực tiếp sửa tên trong nhóm đi.
【 Pháo hôi 】 Thang Viên: Hử? Chẳng lẽ chủ dịch thụ là Diệp Tử sao?
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: không cho mượn.
【 Pháo hôi 】 Thang Viên: đờ mờ, tôi mượn làm chi! Còn có loại chiếm hữu dục trung nhị này saoヾ(>ω<)
【 Pháo hôi 】 Lan Lăng: A Dạ, bắt vuốt.
【 Đạo diễn 】 Đại sư: tú ân ái toàn bộ tha ra ngoài chém!
【 Qua đường 】 Diệp Tử: người xuất gia lấy từ bi làm hoài bão.
【 Trang trí 】 Nguyệt Hạ: Diệp Tử là qua đường? ^ ^ tôi đây đoán được chủ dịch thụ là ai.
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: tôi có thể xin che chắn emo như vậy “^ ^” hay không, vừa thấy tôi liền toàn thân sợ hãi.
【 Thụ quân & hậu kỳ 】 Nam Hữu Kiều Mộc: không được ^ ^
【 Qua đường 】 Vệ Thiên Minh: [ tái kiến ]
【 Qua đường 】 Diệp Tử: tôi đột nhiên nhớ tới một việc, đột nhiên cảm thấy được lầu trên một chút cũng không vô tội.
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: [ đáng thương ]
【 Qua đường 】 Diệp Tử: Kiều thụ, cậu nói lúc ấy chính là y đi?
【 Thụ quân & hậu kỳ 】 Nam Hữu Kiều Mộc: ( ̄— ̄(_ _
【 Pháo hôi 】 Thang Viên: ngao! Tôi ngửi được mùi bát quái.
【 Kế hoạch 】 Chu Sa: +1
【 Biên kịch 】 Tử Đường: +2
【 Tuyên truyền 】 Hoa Thanh: +3
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: nhưng mà tôi cái gì cũng không biết a!! Tôi cảm thấy được tôi phải đổi thành tầng dưới chót công!! [ tái kiến ]
【 Pháo hôi 】 Thang Viên: a, vị trí của tôi có thể bay lên.
Qua một hồi lâu, Vệ Thiên Minh mới xuất hiện ——
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: vậy mà có nguyên nhân như vậy!!!
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: Tiểu Kiều tâm nhãn nhóc không thể nhỏ như vậy!! Tôi cảm thấy tôi rất rất vô tội!!
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: tuy rằng tôi là cái tầng dưới chót công, nhưng tôi cũng không có ý định bị áp a!!
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: hay là nhóc cảm thấy tôi áp được hắn?!!
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: vô luận là cái nào, tôi cảm thấy nếu như bị hắn phát hiện nguyên nhân là như vậy, tôi cảm thấy tôi chết sẽ thực thảm a!!!! Vợ cứu anh!!
【 Qua đường 】 Diệp Tử: xứng đáng.
【 Pháo hôi 】 Thang Viên: tuy rằng tôi không biết chân tướng sự việc, nhưng cũng muốn nói một câu: xứng đáng
【 Kế hoạch 】 Chu Sa: tuy rằng tôi không biết chân tướng sự việc, nhưng cũng muốn nói một câu: xứng đáng
【 Biên kịch 】 Tử Đường: tuy rằng tôi không biết chân tướng sự việc, nhưng cũng muốn nói một câu: xứng đáng
【 Tuyên truyền 】 Hoa Thanh: tuy rằng tôi không biết chân tướng sự việc, nhưng cũng muốn nói một câu: xứng đáng
【 Pháo hôi 】 Lan Lăng: quả nhiên, A Dạ vĩnh viễn là đại biểu của đa dạng tìm đường chết.
【 Công quân 】 Huyền Ngư: mọi người đang nói chuyện gì? A Dạ, cậu lại tìm đường chết?
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ:...... Không... cái... này......
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: vợ, sang năm nhớ rõ đi tảo mộ anh......
【 Qua đường 】 Diệp Tử: em sẽ tái giá ^ ^
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: ss, vậy mà học xấu.
【 Công quân 】 Huyền Ngư: cám ơn mọi người, kịch này đối với cá nhân tôi mà nói rất trọng yếu, cho nên, phiền toái mọi người.
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: đều là anh em, nói này đó để làm chi.
【 Đạo diễn 】 Đại sư: không có việc gì, sau khi hai bộ này ra tên nhóm chúng ta có thể đổi thành Tiểu kịch tổ bà mối.
【 Pháo hôi 】 Lan Lăng: hình như đã hiểu.
【 Trang trí 】 Nguyệt Hạ: hình như có chút hiểu.
【 Công quân 】 Huyền Ngư: khụ, thời gian có chút gấp, Tiểu Kiều có vấn đề gì không? Tôi biết cậu không có kinh nghiệm gì, nhưng mà khi thử âm cũng rất tốt. Nếu không hiểu có thể đến hỏi tôi. Gần đây có chút vội, có thể không có thời gian kéo.
Nội tâm Kiều Sâm: vậy thật sự là quá tốt.  ̄▽ ̄
【 Thụ quân & hậu kỳ 】 Nam Hữu Kiều Mộc: không thành vấn đề, tôi tìm Diệp Tử dạy tôi phát âm.
【 Công quân 】 Huyền Ngư: tốt lắm, tôi xuống trước, còn có việc. Âm kì một thu xong rồi tôi đã gửi cho Chu Sa.
【 Thụ quân & hậu kỳ 】 Nam Hữu Kiều Mộc: thật nhanh...... Vậy Chu Sa gửi tôi, tôi tìm cảm giác.
【 Kế hoạch 】 Chu Sa: tôi có dự cảm, đây chính là tổ kịch phát kịch nhanh nhất mà tôi từng gặp.
【 Thụ quân & hậu kỳ 】 Nam Hữu Kiều Mộc: đúng rồi, ngày nào phát kịch?
【 Kế hoạch 】 Chu Sa: a, tôi chưa nói với cậu sao? Ngày sinh nhật đại thần a.
【Thụ quân & hậu kỳ 】 Nam Hữu Kiều Mộc: a, ( ̄▽ ̄)o∠
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: vợ, anh vừa mới hắt xì o(>_<)o
【 Qua đường 】 Diệp Tử: anh nhận mệnh cho tốt đi.
Nam Hữu Kiều Mộc: Chu Sa Chu Sa Chu Sa ~~~
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: Kiều thụ?
Nam Hữu Kiều Mộc: sinh nhật đại thần có cần ca hội hay không?
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: hẳn là có đi, tôi đi hỏi một chút.
Nam Hữu Kiều Mộc: ừ ( ̄— ̄(_ _
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: chậc chậc, Kiều thụ đã xảy ra chuyện tốt gì? Tâm tình có vẻ tốt lắm.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: chẳng lẽ là cùng đại thần...... có tiến triển?
Nam Hữu Kiều Mộc: xem như đi ( ̄— ̄(_ _
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: chậc chậc ~~ tiến triển thần tốc a ~~
Kiều Sâm cười có chút bất đắc dĩ, phải nói là tiến triển tốc độ rùa bò mới đúng, nhoáng một cái đã bốn năm, vậy mà không có nửa điểm tiến triển! Kỳ thật lễ vật cậu đưa Trình Tư Nam lúc trước đã chuẩn bị tốt, nhưng hiện tại cậu nghĩ đến một thứ tốt hơn.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: nói nghe một chút ~~~[ câu dẫn ]
Nam Hữu Kiều Mộc: trước giữ bí mật ~~ nếu có tiến triển liền nói cho cô ~~
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: đại thần không ở, tôi đi hỏi Tụ tỷ, chị ấy nói hẳn là mở hội.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: he he [ sờ cằm ] cậu muốn hiến ca hay là muốn thổ lộ a.
Nam Hữu Kiều Mộc: thổ lộ ~(~o ̄▽ ̄)~o
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: có quỷ mới tin cậu.
Nam Hữu Kiều Mộc: khó được tôi thành thực như vậy.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: 凸凸凸凸凸
Nam Hữu Kiều Mộc: khó khăn quá lớn ╭(′▽`)╯
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: là ảo giác của tôi sao? Sao lại cảm thấy Kiều thụ cậu phúc hắc [ tái kiến ]
Nam Hữu Kiều Mộc: bai bai, tôi đến nhà Diệp Tử.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: ngao! Vậy cậu có nhìn thấy Dạ đại không? Bộ dạng đẹp trai không đẹp trai không?
Nam Hữu Kiều Mộc: diện mạo lưu manh [ mỉm cười ]
Tác giả:
Luôn cảm thấy được Vệ Thiên Minh là một khổ bức công. ^ ^
Vệ Thiên Minh: QAQ
Danh sách chương