Báo cáo kiểm tra sức khoẻ của bệnh viên rất nhanh đã có, mẹ Cố thân thể suy yếu, không thích hợp lập tức mổ, Dương Danh Sơn kiến nghị bà nên điều dưỡng thân thể nửa tháng rồi mới quyết định.

Giải phẫu rất mạo hiểm, huống chi còn là phần đầu, vô hình trung tính mạo hiểu càng cao, Cố Thanh đương nhiên muốn chắc chắn, trong nửa tháng nghiêm ngặt làm theo ý kiến bác sĩ cẩn thận chăm sóc mẹ.

Nửa tháng sau, kiểm tra sức khoẻ lần thứ hai biểu hiện tình trạng thân thể mẹ Cố đã tốt hơn, giải phẫu cũng đã chuẩn bị tốt, Dương Danh Sơn cũng rất tự tin với giải phẫu lần này, trãi qua gần 1 ngày trong phòng mổ, phẫu thuật cuối cùng thuận lợi hoàn thành, chỉ là mới làm xong phẫu thuật, mẹ Cố còn phải ở lại bệnh viện vài ngày, để được theo dõi và tĩnh dưỡng.

Sau 1 khoảng thời gian dài lo lắng bất an, Cố Thanh lúc này cuối cùng cũng đã thở ra 1 hơi.

Trải qua chuyện lần này, Cố Thanh thật sự sợ hãi, cậu nhất quyết không dám để mẹ tiếp tục ở thành C 1 mình, cậu dự định đón mẹ đến thành B, tiệm cơm bên kia có thể sang lại cho người khác, ở thành B mở 1 tiệm khác, Cố Thanh tin chắc, chỉ cần có thực lực, việc buôn bán tất nhiên cũng sẽ không kém chỗ cũ.

Cố Thanh nghĩ như vậy, liền nói với Tần Lực Dương, dù sao cũng là muốn đón mẹ về Tần gia ở, Cố Thanh nghĩ mình phải thương lượng với hắn trước, đây là một sự tôn trọng, nhưng Cố Thanh đã bất giác cho rằng Tần Lực Dương nhất định sẽ đồng ý, cho nên mới bất ngờ với sự do dự của hắn, thậm chí còn có chút giận dỗi.

Cố Thanh cho rằng hắn không muốn chăm sóc cho mẹ mình, bảo hắn ra tiền cho tiệm cơm của mẹ, hắn không ngại, nhưng không có nghĩa là hắn có thể chấp nhận chuyện đón mẹ về ở cùng.

Cố Thanh trong lòng như có 1 bức tường đè xuống, đến mức khó chịu.

Tần Lực Dương thở dài, hắn biết Cố Thanh hiểu lầm, hắn sở dĩ không lập tức đồng ý đón mẹ tới thành B, là bởi vì mẹ…

Tần Lực Dương tạm thời không muốn nói bí mật của mẹ cho Cố Thanh, dù sao mẹ che giấu nhiều năm như vậy, là có lý của bà, hơn nữa hắn cũng không muốn Cố Thanh bởi vậy bị tổn thương. Tần Lực Dương hạ giọng, kéo Cố Thanh vào lòng, giải thích: “Chúng ta đã kết hôn, người thân của em cũng là người thân của anh, có thể đón mẹ về ở, anh tất nhiên là giơ 2 tay đồng ý, em đừng hoài nghi. Chỉ là anh muốn tôn trọng ý nguyện của mẹ, chúng ta cứ nghe mẹ nói trước đã, rồi em lại quyết định được không? Nếu như mẹ không ngại, anh lập tức đi tìm công ty dọn nhà, tuyệt không chậm trễ.”

Nghe Tần Lực Dương giải thích như thế, Cố Thanh cũng có hiểu ra, cậu biết mình quá kích động, cũng hơi cực đoan.

“Xin lỗi.”

Cố Thanh dúi đầu vào ngực Tần Lực Dương, phát ra tiếng rầu rĩ nho nhỏ, càng giống như là tình nhân đang làm nũng, Tần Lực Dương không khống chế được, hạ thân thoáng cứng lên, thẳng tắp đâm vào bụng Cố Thanh.

Trong lòng truyền đến tiếng hít thở nhẹ nhàng, Tần Lực Dương biết Cố Thanh đã mệt nên đang ngủ, âm thầm thở dài, đem người từ trong lòng kéo ra, không cam lòng ôm cậu vào phòng tắm.

Tháng bảy nóng rát đã qua, Tần Lực Dương không rõ mình đã phải đêm khuya tắm nước lạnh để tiêu nhiệt bao nhiêu lần.

Tần Lực Dương lúc này vô cùng mong ngóng thân thể mẹ có thể khôi phục mau 1 chút, Cố Thanh cũng sẽ không phải khổ cực, “tính phúc” của mình cũng không cần xa xôi như vậy nữa.

Cố Thanh hôm sau vào bệnh viện, liền nói với mẹ chuyện dọn nhà, nhưng cậu không ngờ mẹ không suy nghĩ lấy 1 giây, liền một hơi cự tuyệt, dù Cố Thanh có khuyên như thế nào, mẹ cũng không hề dao động.

Cố Thanh rất nghiêm túc, nhưng mẹ cũng rất kiên quyết, trong khoảng thời gian ngắn, bầu không khí trong phòng bệnh đột nhiên trở nên xấu hổ và im lặng.

“A Thanh, mẹ biết con hiếu thuận, nhưng mẹ đã quen sống ở thành C, hơn nữa con cũng nghe bác sĩ Dương nói rồi đó, thân thể mẹ đã khôi phục khá ổn rồi, không sao nữa. Mẹ là người lớn, mẹ biết nặng nhẹ, biết chăm sóc cho mình.”

Cố Thanh bất đắc dĩ, cậu hiểu rõ tính cách của mẹ, một khi đã cố chấp, thì có 2 con trâu cũng không kéo được, chỉ có thể thỏa hiệp nói: “Vậy cũng được, nhưng mẹ cũng phải đồng ý cho con thuê người chăm sóc mẹ. Mẹ, con… sợ.”

Nói đến đây, Cố Thanh thậm chí có chút nghẹn ngào.

Mẹ Cố cười ha ha sờ sờ đầu Cố Thanh, gật đầu: “Được. Nhưng cũng đừng tìm người ngoài, chị tiểu Anh của con cũng sắp đến hạn thuê nhà, đang lo vì không tìm được chỗ ở, mẹ sẽ để tiểu Anh dọn vào. Thường ngày cũng có người trò chuyện.”

Lý Anh thành thật chịu khó, tính tình cũng ôn nhu, là người đáng tin cậy, cô là người làm ở tiệm cơm nhà mình, ban ngày làm công, buổi tối về làm người bầu bạn, cũng rất tốt. Cố Thanh liền đồng ý.

Mẹ Cố ở bệnh viện một tháng, không chịu nổi cứ nằm không chẳng làm gì liền chủ động yêu cầu xuất viện, Dương Danh Sơn giúp bà làm kiểm tra toàn thân, thấy thân thể đã không còn gì đáng ngại, nên đồng ý cho xuất viện ở nhà hảo hảo tĩnh dưỡng, đừng quá mệt nhọc là được.

Cố Thanh xác định lại vài lần, rồi thu dọn vài bộ quần áo đơn giản và 1 ít sách vở cùng mẹ về thành C, bác sĩ tuy rằng đã đảm bảo, nhưng mẹ không có cậu bên cạnh, Cố Thanh lo lắng người khác chăm sóc không tốt.

“A Thanh, nửa tháng nữa con thi rồi, con cứ an tâm ở lại ôn tập, mẹ đã khỏe rồi, đừng lo lắng.” Mẹ Cố thấy Cố Thanh cau mày, tiếp tục khuyên nhủ, “Hơn nữa, con nếu như trở về, thì chị tiểu Anh của con phải ở đâu?”

“Con ở trong tiệm cũng được mà…”

Cố Thanh cẩn thận dùng từ, chột dạ nói.

“A Thanh, trong tiệm hoàn cảnh không tốt, không thích hợp đọc sách.”

Mẹ Cố nhanh chóng chặn ngang lời Cố Thanh đang nói, trong giọng nói có một chút trách cứ, nhưng biểu cảm chỉ là lo lắng và quan tâm.

Tần Lực Dương an tĩnh đứng một bên, không nói lời nào. Quy tắc thứ 8 của 1 người chồng tiêu chuẩn, “mẹ vợ” và “vợ yêu” phát sinh tranh chấp, nhất thiết không thể lung tung tham chiến, hắn cũng không muốn giống Trư Bát Giới, đụng đâu sai đó. Lúc này, bo bo giữ mình mới là tốt nhất.

Suy nghĩ lời mẹ nói, Cố Thanh trong lòng cũng hiểu rõ mẹ nói rất chính xác, trước đó vài ngày cậu cũng đã chậm trễ nhiều, hiện tại chỉ còn lại có nửa tháng ôn tập, cậu không thể lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Cố Thanh và Tần Lực Dương đưa mẹ về.

Cố Thanh kéo Lý Anh nói liên miên cằn nhằn cả buổi, toàn là những việc cần chú ý khi chăm sóc mẹ, sau đó cậu lại lo lắng, tìm bút viết xuống, ngàn dặn vạn dặn, tới khi Lý Anh hứa hẹn, mới không cam lòng bị Tần Lực Dương tha đi.

Nửa tháng sau đó, đối với Cố Thanh mà nói, tuyệt đối được cho cuộc sống địa ngục, mỗi ngày 6 giờ rời giường, ngoại trừ những việc cần thiết như ăn, rửa mặt, thì đều ôm sách đến 12 giờ đêm, kéo cơ thể uể oải lên giường ngủ, hôm sau lại tiếp tục như vậy. Ngày qua ngày, thật sự là quá mức nhàm chán.

Những ngày nhàm chán khô khan, đúng là rất khảo nghiệm sức nhẫn nại, Cố Thanh không khỏi trở nên nóng nảy, may mà Tần Lực Dương đã dự kiến trước, trước đó đã đem Tần Gia Bảo đưa đi nước M tới chỗ ông bà nội của bé, mới may mắn thoát được một kiếp, nhưng hắn thì chạy trời không khỏi nắng.

Nhưng dù vậy, Tần Lực Dương cũng vui vẻ chịu đựng, trước đây luôn thấy 1 Cố Thanh hiền lành bản lĩnh, trong cuộc sống hàng ngày hắn rất ít khi có cơ hội chăm sóc vợ yêu, lúc này Cố Thanh bận rộn bài vở, Tần Lực Dương rốt cuộc đã có cơ hội biểu hiện người đàn ông tốt của thế kỷ 21 là thế nào, chăm sóc cuộc sống hàng ngày của Cố Thanh vô cùng chu đáo, rất có bộ dáng người đàn ông của gia đình. Nhưng, Tần Lực Dương vì vừa bắt đầu nên thấy mới mẻ, muốn thể nghiệm một lần, nhưng lâu ngày, hắn sợ là không có thời gian và sức lực để kiên trì, cũng may khi đó Cố Thanh không còn quá bận nữa, tỷ lệ hắn được cần đến cũng càng thấp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện