《Hắc ám tập kích》 là một bộ điện ảnh lớn do Trung Mỹ hợp tác sản xuất, cải biên từ tiểu thuyết cùng tên, vốn đã sở hữu trên tỷ fans khắp toàn cầu, hầu như mười người nhất định sẽ có một người từng xem qua bộ tiểu thuyết này, hơn nữa còn si mê nó.
Cũng giống như tên gọi, bộ tiểu thuyết này kể về câu chuyện khi ‘Thế giới hắc ám tập kích thế giới quang minh’.
Trên đời này, cho dù là những quyển tiểu thuyết có nội hàm nhất cũng có thể dùng một câu đơn giản để khái quát. Tỷ như Tứ đại danh tác nổi danh cổ kim của Hoa quốc, nếu phải khái quát mà nói lần lượt sẽ là ‘Một đám nam nhân muốn mưu phản (Thủy Hử)’, ‘Hành trình thảm hiểm của một người đàn ông và ba con vật thần kỳ (Tây Du Ký)’, ‘Câu chuyện về một đám người tranh đoạt thiên hạ (Tam Quốc chí)’, và ‘Câu chuyệnu của một cậu thiếu niên và rất nhiều nữ nhân (Hồng Lâu mộng)’.
Loại khái quát này hoàn toàn không có bất kỳ ý nghĩa gì, bởi vì một câu chuyện có nội hàm không có khả năng được khái quát trong một câu nói, nó càng thiên về biểu đạt một loại quan niệm, đắp nặn một đám sinh mệnh, sáng tạo một thế giới khác. Mà 《Hắc ám tập kích》 chính là thuộc về loại cuối cùng.
Tác giả của bộ tiểu thuyết này có thể nói là một thiên tài vượt thời đại, chỉ vì phục vụ cho tiểu thuyết, tác giả còn đặc biệt sáng lập một loại ngôn ngữ riêng biệt, mạnh mẽ định nghĩa cho mười tám chủng tộc mới, mở ra một mảnh đại lục xa lạ với trí tưởng tượng của nhân loại, biên soạn một bộ sử thi vĩ đại kéo dài suốt mấy nghìn năm.
Vị tác giả này là người Mỹ gốc Hoa, vậy nên các tác phẩm của ông vừa nhuốm đẫm văn hóa thần ma của Đông phương lại hòa quyện với truyền thuyết huyền huyễn Tây phương.
Nhân vật nữ chính An Thiều Dương đảm nhiệm là một nữ tinh linh tên gọi Zahia, nàng cư trú trong rừng rậm Oánh Nguyệt, là giao giới của hai đại lục Đông Tây, thuộc về phân nhánh Ám Nguyệt của Tinh linh tộc. Trong bộ tiểu thuyết này, Zahia gặp được nam chính từ đại lục phương Tây đến, anh ta bị Giáo đình phương Tây truy sát phải trốn vào rừng rậm Oánh Nguyệt, sau đó dẫn đến sự hủy diệt của nơi này.
Bắt đầu từ đó, cảm tình của Zahia đối với nam chính liền trở nên hết sức phức tạp, một mặt nàng luôn bảo vệ nam chính, nàng đối với người đàn ông này có cảm tình sâu đậm, thế nhưng ở một phương diện khác, chính vì người đàn ông này cố hương của nàng mới bị Thánh hỏa của Giáo đình tận diệt, trở thành một mảnh tử địa.
Câu chuyện bắt đầu ngay sau lần cháy rừng đó, trải qua mấy phen sinh tử đào vong, Zahia và một vị tộc nhân còn xót lại đồng hành cùng nam chính đến Đông phương đại lục. Nàng tin tưởng cách nói ‘Hắc ám sắp tập kích thế giới’ của nam chính, đồng thời bắt đầu đối kháng với Giáo đình phương Tây đã bị hắc ám xâm nhập.
Từ nút thắt này trở đi, chính là câu chuyện phiêu lưu của nhóm nhân vật chính.
Trong câu chuyện mạo hiểm dài dòng này, tác giả đã dùng văn tự hoạt bát sinh động miêu tả ra một thế giới khổng lồ phức tạp, bất luận là Người lùn hay Nhân ngư, không cần biết là Long tộc hay Yêu tộc… mỗi nhân vật mỗi chủng tộc đều có sinh mệnh sống động của riêng mình. Thậm chí còn có không ít độc giả tài hoa đã vì 《Hắc ám tập kích》 vẽ ra địa đồ hoàn chỉnh, đem mảnh đại lục này hoàn toàn tái hiện tại nhân gian.
Mà nhân vật mà Sở Ngôn muốn thủ diễn lần này lại không thuộc về chi nhánh nào trong mười tám chủng tộc, nói hắn có sinh mệnh kỳ thực hắn cũng không có, nói hắn không có linh hồn nhưng hắn chí ít còn có tư tưởng. Bởi vì nhân vật y muốn thủ diễn… là một kiếm linh.
Vì để đối kháng với thế lực hắc ám, Zahia tiến vào nơi đã bị đại lục xem như tuyệt cảnh —— Ám U trạch, đi tìm thần kiếm duy nhất trong truyền thuyết của Đông phương đại lục đã được thánh nhân rèn ra, ‘Phong Khi’. Nam chính lúc này thân hãm hiểm họa, dưới sự giúp đỡ của đồng bạn, Zahia đơn độc đến nơi đây, rốt cục nhìn thấy ‘Phong Khi’.
Thánh nhân tiền bối từ sớm đã viên tịch, Ám U trạch bị xem như đại lục đệ nhất tuyệt cảnh, có vào không ra. Tất cả mọi người đều cho rằng đây là do ‘Phong Khi’ có yêu thú cường đại thủ vệ, không chấp nhận bất cứ ai tiếp cận. Cũng có người nói đây là cấm chế Thánh nhân tiền bối lưu lại, tránh cho kẻ khác trộm mất ‘Phong Khi’
Bất quá sau khi Zahia tiến vào Ám U trạch, nàng kinh ngạc phát hiện nơi trung tâm mảnh đất hoang vu âm trầm này không hề có bóng dáng của yêu thú gì, cũng không có pháp thuật cấm chế, duy nhất chỉ có một thanh kiếm cắm xiên vào giữa đại địa khô cạn nứt nẻ. Bên cạnh thanh kiếm là một gốc đại thụ cành lá sum xuê, xòe tán che trời, trên nhánh cây lại có một thiếu niên tà khí tái nhợt đang ngồi, phảng phất nhắm mắt ngủ đông.
Đến cuối cùng, Zahia cầm đi ‘Phong Khi’, hơn nữa cũng khiến ‘Phong Khi’ chân chính hoàn chỉnh.
Bởi vì nhân vật Sở Ngôn thủ diễn chính là thiếu niên Phong Khi kia, hơn vạn năm qua hắn đều ngồi một mình ở nơi đây đợi chủ nhân trở về. Thế nhưng mặc cho thời gian trôi qua, hắn vĩnh viễn không chờ được người mình muốn chờ, vậy nên hắn liền giết sạch mỗi một kẻ mưu toan muốn rút bản thể của hắn lên, mãi đến khi Zahia xuất hiện.
Zahia kỳ thực có mang theo huyết mạch Thánh nhân, vậy nên Phong Khi mới không trực tiếp xuống tay giết nàng, cuối cùng sau khi hắn biết được chủ nhân kỳ thực đã sớm viên tịch liền triệt để buông xuống chấp niệm, từ nay về sau hoàn toàn tiêu thất, trở về thân kiếm.
Trong quá trình quay chụp bộ đầu tiên của 《Hắc ám tập kích》, tất cả phần diễn của Sở Ngôn chỉ xoay quanh quá trình Zahia rút kiếm. Chuyện y cần biểu đạt chỉ có bốn sự kiện, chuẩn bị giết người, động thủ, buông bỏ chấp niệm và tử vong.
Nguyên bản Sở Ngôn cho rằng nhân vật Phong Khi hẳn là không có sự cạnh tranh quá lớn, thế nhưng hoàn toàn ngược lại, lúc y đến thử vai bất ngờ nhìn thấy rất nhiều diễn viên tham gia tranh đoạt.
Bởi vì nhân vật Phong Khi lần này là một người có thiết đặt Đông phương, vậy nên phần lớn diễn viên đều là người Hoa, khi bọn họ nhìn thấy Sở Ngôn cũng là kinh ngạc, đồng thời có rất nhiều người thần sắc tối sầm, cơ thể cứng lại.
《Hắc ám tập kích》 nói thế nào đi nữa cũng là một chế tác cực lớn, phần diễn của Phong Khi tổng cộng không được mấy phút, vả lại còn là khách mời khá nhạt nhòa, dùng thứ hạng của Sở Ngôn trên ‘Hoa tinh rực rỡ’ cùng với giá trị của ba trăm triệu fans trên weibo, xét trong khắp tất cả các diễn viên tham gia thử vai, y là người có danh tiếng nhất.
Đương nhiên, cũng có một vài diễn viên không chịu lùi bước, cho dù Sở Ngôn lại nổi danh thì thế nào? Bọn họ cũng là diễn viên tuyến đầu nha! Huống chi hình tượng trước giờ của Sở Ngôn đều không quá ăn khớp với Phong Khi, mà bọn họ đã từng diễn qua nhân vật tương tự, coi như có kinh nghiệm, ai nói bọn họ nhất định không tranh qua Sở Ngôn? Sở Ngôn cũng không chú ý đến biến hóa nội tâm của những người này, kỳ thực cho dù y có biết cũng sẽ không để bụng. Nhân vật tốt vốn nên thuộc về người có năng lực, nếu như y không giành được nhân vật này như vậy chính là vấn đề thực lực của y, không có gì đáng nói.
Dưới tình huống như vậy, Sở Ngôn đại khái đợi hơn ba mươi phút liền đến lượt mình vào thử vai.
Khi y vừa chuẩn bị tiến vào phòng đã cảm nhận được có vài diễn viên đang len lén quan sát mình, bất quá đến khi y quay đầu lại những người kia lại nhanh chóng thu hồi ánh mắt, việc này khiến Sở Ngôn bất đắc dĩ lắc đầu, cất bước vào trong.
Hai năm trước, khi y thử vai cho 《Huyết chiến》, có rất nhiều diễn viên cũng dùng loại ánh mắt tương tự nhìn Lý Triết Thiên, mà hiện tại người bị nhìn lại đổi thành y. Bất quá y và Lý Triết Thiên rốt cục vẫn có một chút chênh lệch, Sở Ngôn chẳng qua chỉ cảm thấy loại tình huống này vô cùng thú vị, những việc khác đều không để ý quá nhiều.
Tiến vào phòng thử vai, Sở Ngôn nhanh chóng phát hiện nơi này quả thực rộng đến bất ngờ.
Các kiến trúc trên tinh cầu điện ảnh A-3 đại thể đều theo phong cách phi thường cổ xưa, tinh cầu này so với A-10 được thiết lập về sau thì lớn hơn gấp mấy lần, bên trên có đủ kiến trúc thuộc về phương Đông và phương Tây, toàn bộ đều theo xu hướng phục cổ, có cung điện mái vòm của phương Tây cũng có đình đài lâu các của phương Đông.
Mà tại khu vực thử vai lại không có bất kỳ kiến trúc gì, hoàn toàn là một mảnh đất cằn cỗi đen kịt, cho dù chỉ là bước chân lên trên cũng có thể cảm giác được loại xúc cảm hoang bại tột cùng kia.
Lần thử vai này phi thường chính thức, Sở Ngôn cũng hóa trang đôi chút chỉ là không thay phục trang. Làn da của y vốn đã rất trắng, thế nhưng sau khi được hóa trang xong lại càng trắng đến vô cùng tà dị, hợp với đường kẻ mắt hẹp dài kia, cả người liền sinh ra một cỗ cảm giác âm trầm, phảng phất là yêu ma từ địa ngục bò lên, lạnh lẽo âm hàn.
Lúc bắt đầu thử vai, đạo diễn Alando Scartend cùng những vị phó đạo diễn khác đều có mặt, bao gồm cả biên kịch, người chế tác cùng với nữ chính An Thiều Dương và nam chính Raymond Westdruck.
Lúc Sở Ngôn tiến vào, đạo diễn đang nói chuyện với nam chính, đợi đến khi An Thiều Dương mỉm cười vẫy tay với Sở Ngôn bọn họ mới chú ý đến y.
Vừa nhìn thấy Sở Ngôn, Raymond ngẩn người không lên tiếng, bất quá Alando lại nhướn đôi lông mày rậm rạp của mình nhìn về phía An Thiều Dương: “Cô thật sự mời được cậu bé Đông phương xinh đẹp này đến đây?”
Sở Ngôn nghe vậy cũng là có hơi ngơ ngác, nhìn về phía An Thiều Dương, chỉ thấy cô cười khẽ nói: “Anh không phải cũng nói diễn xuất của cậu ấy rất tốt, hình tượng cũng phi thường đa dạng, nếu sắm vai Phong Khi sẽ rất thích hợp sao?” Dừng một chút, An Thiều Dương lại dùng ngữ điệu trấn định nói: “Alando, để mời được Sở Ngôn đến đây tôi đã phí rất nhiều công phu, da mặt cũng cạo đến mấy lớp, anh đừng gây sự cho tôi đấy.”
Alando nghe xong lời này lập tức vui vẻ, cười ha ha một tiếng: “An, tôi đương nhiên cảm thấy cậu bé Đông phương xinh đẹp này rất tốt, thế nhưng trước đó cũng đã có người thể hiện vô cùng phù hợp, nếu như cậu ta không bằng những người kia tôi cũng không thể giúp cô đi cửa sau nha.”
An Thiều Dương cười cười, không trả lời Alando, quay lại nhìn Sở Ngôn: “Tiểu Ngôn, nơi này có người khiêu khích cậu.”
Thoáng cái liền đẩy mâu thuẫn về cho Sở Ngôn.
Sở Ngôn cũng không hề hoảng loạn, nhợt nhạt kéo khóe môi, biểu tình vô tội chớp mắt một cái: “Chị An, đạo diễn Alando là đang nói cậu bé Đông phương xinh đẹp, chi xác định là đang nói em? Em chính là anh chàng Đông phương đẹp trai nha.”
Chỉ một câu này của y đã khiến mọi người cười vang, không khí hiện trường nhanh chóng hòa hợp. Nguyên bản mọi người xem thử vai cũng đã có chút mệt mỏi, sự xuất hiện của Sở Ngôn khiến rất nhiều người trong đoàn phim nhận biết y không biết nên cư xử như thế nào, nói ví dụ như Raymond.
Sở Ngôn từ sớm đã dựa vào 《Cực quang》, 《Tiếng vọng nơi góc biển》 và 《Tinh quang 》 mà lưu truyền danh tiếng đến tận nước Mỹ xa xôi, cho dù chính là nam chính Raymond cũng biết Hoa quốc gần đây xuất hiện một diễn viên tuyến đầu rất nổi bật, có người nói cậu ta cực kỳ có tiềm năng tiến vào tuyến đầu tiêu biểu.
Rất rõ ràng, danh tiếng của Sở Ngôn trong số những diễn viên thử vai hôm nay là lớn nhất, nếu như diễn xuất của cậu cũng xuất sắc như vậy, nhân vật này không còn nghi ngờ gì sẽ thuộc về cậu.
Ôm ý nghĩ đó, toàn bộ đoàn phim 《Hắc ám tập kích》 cũng chỉ có An Thiều Dương là dùng vẻ mặt bình tĩnh nhìn Sở Ngôn, tỏ vẻ vô cùng trấn định. Ngay cả Alando và Raymond cũng là hơi híp mắt, cùng chờ đợi sự diễn dịch của cậu.
Lúc này, Sở Ngôn hướng về phía bọn họ cúi đầu một cái, đơn giản giới thiệu tên mình lần nữa, sau đó liền xoay người đi về phía gốc cổ thụ lớn đằng kia. Y phi thường linh xảo xoay người nhảy bật lên cây, động tác đẹp mắt quyết đoán, chọn lấy cành cây thô to nhất ngã người nằm xuống, sau đó quay đầu hướng về tổ đạo diễn làm một thủ thế.
Camera mini lập tức toàn bộ bắt đầu công tác, ghi lại mỗi chi tiết trong quá trình thử vai, đồng thời Sở Ngôn hơi nhắm mắt lại, qua vài giây phút chốc bừng tỉnh
Cũng giống như tên gọi, bộ tiểu thuyết này kể về câu chuyện khi ‘Thế giới hắc ám tập kích thế giới quang minh’.
Trên đời này, cho dù là những quyển tiểu thuyết có nội hàm nhất cũng có thể dùng một câu đơn giản để khái quát. Tỷ như Tứ đại danh tác nổi danh cổ kim của Hoa quốc, nếu phải khái quát mà nói lần lượt sẽ là ‘Một đám nam nhân muốn mưu phản (Thủy Hử)’, ‘Hành trình thảm hiểm của một người đàn ông và ba con vật thần kỳ (Tây Du Ký)’, ‘Câu chuyện về một đám người tranh đoạt thiên hạ (Tam Quốc chí)’, và ‘Câu chuyệnu của một cậu thiếu niên và rất nhiều nữ nhân (Hồng Lâu mộng)’.
Loại khái quát này hoàn toàn không có bất kỳ ý nghĩa gì, bởi vì một câu chuyện có nội hàm không có khả năng được khái quát trong một câu nói, nó càng thiên về biểu đạt một loại quan niệm, đắp nặn một đám sinh mệnh, sáng tạo một thế giới khác. Mà 《Hắc ám tập kích》 chính là thuộc về loại cuối cùng.
Tác giả của bộ tiểu thuyết này có thể nói là một thiên tài vượt thời đại, chỉ vì phục vụ cho tiểu thuyết, tác giả còn đặc biệt sáng lập một loại ngôn ngữ riêng biệt, mạnh mẽ định nghĩa cho mười tám chủng tộc mới, mở ra một mảnh đại lục xa lạ với trí tưởng tượng của nhân loại, biên soạn một bộ sử thi vĩ đại kéo dài suốt mấy nghìn năm.
Vị tác giả này là người Mỹ gốc Hoa, vậy nên các tác phẩm của ông vừa nhuốm đẫm văn hóa thần ma của Đông phương lại hòa quyện với truyền thuyết huyền huyễn Tây phương.
Nhân vật nữ chính An Thiều Dương đảm nhiệm là một nữ tinh linh tên gọi Zahia, nàng cư trú trong rừng rậm Oánh Nguyệt, là giao giới của hai đại lục Đông Tây, thuộc về phân nhánh Ám Nguyệt của Tinh linh tộc. Trong bộ tiểu thuyết này, Zahia gặp được nam chính từ đại lục phương Tây đến, anh ta bị Giáo đình phương Tây truy sát phải trốn vào rừng rậm Oánh Nguyệt, sau đó dẫn đến sự hủy diệt của nơi này.
Bắt đầu từ đó, cảm tình của Zahia đối với nam chính liền trở nên hết sức phức tạp, một mặt nàng luôn bảo vệ nam chính, nàng đối với người đàn ông này có cảm tình sâu đậm, thế nhưng ở một phương diện khác, chính vì người đàn ông này cố hương của nàng mới bị Thánh hỏa của Giáo đình tận diệt, trở thành một mảnh tử địa.
Câu chuyện bắt đầu ngay sau lần cháy rừng đó, trải qua mấy phen sinh tử đào vong, Zahia và một vị tộc nhân còn xót lại đồng hành cùng nam chính đến Đông phương đại lục. Nàng tin tưởng cách nói ‘Hắc ám sắp tập kích thế giới’ của nam chính, đồng thời bắt đầu đối kháng với Giáo đình phương Tây đã bị hắc ám xâm nhập.
Từ nút thắt này trở đi, chính là câu chuyện phiêu lưu của nhóm nhân vật chính.
Trong câu chuyện mạo hiểm dài dòng này, tác giả đã dùng văn tự hoạt bát sinh động miêu tả ra một thế giới khổng lồ phức tạp, bất luận là Người lùn hay Nhân ngư, không cần biết là Long tộc hay Yêu tộc… mỗi nhân vật mỗi chủng tộc đều có sinh mệnh sống động của riêng mình. Thậm chí còn có không ít độc giả tài hoa đã vì 《Hắc ám tập kích》 vẽ ra địa đồ hoàn chỉnh, đem mảnh đại lục này hoàn toàn tái hiện tại nhân gian.
Mà nhân vật mà Sở Ngôn muốn thủ diễn lần này lại không thuộc về chi nhánh nào trong mười tám chủng tộc, nói hắn có sinh mệnh kỳ thực hắn cũng không có, nói hắn không có linh hồn nhưng hắn chí ít còn có tư tưởng. Bởi vì nhân vật y muốn thủ diễn… là một kiếm linh.
Vì để đối kháng với thế lực hắc ám, Zahia tiến vào nơi đã bị đại lục xem như tuyệt cảnh —— Ám U trạch, đi tìm thần kiếm duy nhất trong truyền thuyết của Đông phương đại lục đã được thánh nhân rèn ra, ‘Phong Khi’. Nam chính lúc này thân hãm hiểm họa, dưới sự giúp đỡ của đồng bạn, Zahia đơn độc đến nơi đây, rốt cục nhìn thấy ‘Phong Khi’.
Thánh nhân tiền bối từ sớm đã viên tịch, Ám U trạch bị xem như đại lục đệ nhất tuyệt cảnh, có vào không ra. Tất cả mọi người đều cho rằng đây là do ‘Phong Khi’ có yêu thú cường đại thủ vệ, không chấp nhận bất cứ ai tiếp cận. Cũng có người nói đây là cấm chế Thánh nhân tiền bối lưu lại, tránh cho kẻ khác trộm mất ‘Phong Khi’
Bất quá sau khi Zahia tiến vào Ám U trạch, nàng kinh ngạc phát hiện nơi trung tâm mảnh đất hoang vu âm trầm này không hề có bóng dáng của yêu thú gì, cũng không có pháp thuật cấm chế, duy nhất chỉ có một thanh kiếm cắm xiên vào giữa đại địa khô cạn nứt nẻ. Bên cạnh thanh kiếm là một gốc đại thụ cành lá sum xuê, xòe tán che trời, trên nhánh cây lại có một thiếu niên tà khí tái nhợt đang ngồi, phảng phất nhắm mắt ngủ đông.
Đến cuối cùng, Zahia cầm đi ‘Phong Khi’, hơn nữa cũng khiến ‘Phong Khi’ chân chính hoàn chỉnh.
Bởi vì nhân vật Sở Ngôn thủ diễn chính là thiếu niên Phong Khi kia, hơn vạn năm qua hắn đều ngồi một mình ở nơi đây đợi chủ nhân trở về. Thế nhưng mặc cho thời gian trôi qua, hắn vĩnh viễn không chờ được người mình muốn chờ, vậy nên hắn liền giết sạch mỗi một kẻ mưu toan muốn rút bản thể của hắn lên, mãi đến khi Zahia xuất hiện.
Zahia kỳ thực có mang theo huyết mạch Thánh nhân, vậy nên Phong Khi mới không trực tiếp xuống tay giết nàng, cuối cùng sau khi hắn biết được chủ nhân kỳ thực đã sớm viên tịch liền triệt để buông xuống chấp niệm, từ nay về sau hoàn toàn tiêu thất, trở về thân kiếm.
Trong quá trình quay chụp bộ đầu tiên của 《Hắc ám tập kích》, tất cả phần diễn của Sở Ngôn chỉ xoay quanh quá trình Zahia rút kiếm. Chuyện y cần biểu đạt chỉ có bốn sự kiện, chuẩn bị giết người, động thủ, buông bỏ chấp niệm và tử vong.
Nguyên bản Sở Ngôn cho rằng nhân vật Phong Khi hẳn là không có sự cạnh tranh quá lớn, thế nhưng hoàn toàn ngược lại, lúc y đến thử vai bất ngờ nhìn thấy rất nhiều diễn viên tham gia tranh đoạt.
Bởi vì nhân vật Phong Khi lần này là một người có thiết đặt Đông phương, vậy nên phần lớn diễn viên đều là người Hoa, khi bọn họ nhìn thấy Sở Ngôn cũng là kinh ngạc, đồng thời có rất nhiều người thần sắc tối sầm, cơ thể cứng lại.
《Hắc ám tập kích》 nói thế nào đi nữa cũng là một chế tác cực lớn, phần diễn của Phong Khi tổng cộng không được mấy phút, vả lại còn là khách mời khá nhạt nhòa, dùng thứ hạng của Sở Ngôn trên ‘Hoa tinh rực rỡ’ cùng với giá trị của ba trăm triệu fans trên weibo, xét trong khắp tất cả các diễn viên tham gia thử vai, y là người có danh tiếng nhất.
Đương nhiên, cũng có một vài diễn viên không chịu lùi bước, cho dù Sở Ngôn lại nổi danh thì thế nào? Bọn họ cũng là diễn viên tuyến đầu nha! Huống chi hình tượng trước giờ của Sở Ngôn đều không quá ăn khớp với Phong Khi, mà bọn họ đã từng diễn qua nhân vật tương tự, coi như có kinh nghiệm, ai nói bọn họ nhất định không tranh qua Sở Ngôn? Sở Ngôn cũng không chú ý đến biến hóa nội tâm của những người này, kỳ thực cho dù y có biết cũng sẽ không để bụng. Nhân vật tốt vốn nên thuộc về người có năng lực, nếu như y không giành được nhân vật này như vậy chính là vấn đề thực lực của y, không có gì đáng nói.
Dưới tình huống như vậy, Sở Ngôn đại khái đợi hơn ba mươi phút liền đến lượt mình vào thử vai.
Khi y vừa chuẩn bị tiến vào phòng đã cảm nhận được có vài diễn viên đang len lén quan sát mình, bất quá đến khi y quay đầu lại những người kia lại nhanh chóng thu hồi ánh mắt, việc này khiến Sở Ngôn bất đắc dĩ lắc đầu, cất bước vào trong.
Hai năm trước, khi y thử vai cho 《Huyết chiến》, có rất nhiều diễn viên cũng dùng loại ánh mắt tương tự nhìn Lý Triết Thiên, mà hiện tại người bị nhìn lại đổi thành y. Bất quá y và Lý Triết Thiên rốt cục vẫn có một chút chênh lệch, Sở Ngôn chẳng qua chỉ cảm thấy loại tình huống này vô cùng thú vị, những việc khác đều không để ý quá nhiều.
Tiến vào phòng thử vai, Sở Ngôn nhanh chóng phát hiện nơi này quả thực rộng đến bất ngờ.
Các kiến trúc trên tinh cầu điện ảnh A-3 đại thể đều theo phong cách phi thường cổ xưa, tinh cầu này so với A-10 được thiết lập về sau thì lớn hơn gấp mấy lần, bên trên có đủ kiến trúc thuộc về phương Đông và phương Tây, toàn bộ đều theo xu hướng phục cổ, có cung điện mái vòm của phương Tây cũng có đình đài lâu các của phương Đông.
Mà tại khu vực thử vai lại không có bất kỳ kiến trúc gì, hoàn toàn là một mảnh đất cằn cỗi đen kịt, cho dù chỉ là bước chân lên trên cũng có thể cảm giác được loại xúc cảm hoang bại tột cùng kia.
Lần thử vai này phi thường chính thức, Sở Ngôn cũng hóa trang đôi chút chỉ là không thay phục trang. Làn da của y vốn đã rất trắng, thế nhưng sau khi được hóa trang xong lại càng trắng đến vô cùng tà dị, hợp với đường kẻ mắt hẹp dài kia, cả người liền sinh ra một cỗ cảm giác âm trầm, phảng phất là yêu ma từ địa ngục bò lên, lạnh lẽo âm hàn.
Lúc bắt đầu thử vai, đạo diễn Alando Scartend cùng những vị phó đạo diễn khác đều có mặt, bao gồm cả biên kịch, người chế tác cùng với nữ chính An Thiều Dương và nam chính Raymond Westdruck.
Lúc Sở Ngôn tiến vào, đạo diễn đang nói chuyện với nam chính, đợi đến khi An Thiều Dương mỉm cười vẫy tay với Sở Ngôn bọn họ mới chú ý đến y.
Vừa nhìn thấy Sở Ngôn, Raymond ngẩn người không lên tiếng, bất quá Alando lại nhướn đôi lông mày rậm rạp của mình nhìn về phía An Thiều Dương: “Cô thật sự mời được cậu bé Đông phương xinh đẹp này đến đây?”
Sở Ngôn nghe vậy cũng là có hơi ngơ ngác, nhìn về phía An Thiều Dương, chỉ thấy cô cười khẽ nói: “Anh không phải cũng nói diễn xuất của cậu ấy rất tốt, hình tượng cũng phi thường đa dạng, nếu sắm vai Phong Khi sẽ rất thích hợp sao?” Dừng một chút, An Thiều Dương lại dùng ngữ điệu trấn định nói: “Alando, để mời được Sở Ngôn đến đây tôi đã phí rất nhiều công phu, da mặt cũng cạo đến mấy lớp, anh đừng gây sự cho tôi đấy.”
Alando nghe xong lời này lập tức vui vẻ, cười ha ha một tiếng: “An, tôi đương nhiên cảm thấy cậu bé Đông phương xinh đẹp này rất tốt, thế nhưng trước đó cũng đã có người thể hiện vô cùng phù hợp, nếu như cậu ta không bằng những người kia tôi cũng không thể giúp cô đi cửa sau nha.”
An Thiều Dương cười cười, không trả lời Alando, quay lại nhìn Sở Ngôn: “Tiểu Ngôn, nơi này có người khiêu khích cậu.”
Thoáng cái liền đẩy mâu thuẫn về cho Sở Ngôn.
Sở Ngôn cũng không hề hoảng loạn, nhợt nhạt kéo khóe môi, biểu tình vô tội chớp mắt một cái: “Chị An, đạo diễn Alando là đang nói cậu bé Đông phương xinh đẹp, chi xác định là đang nói em? Em chính là anh chàng Đông phương đẹp trai nha.”
Chỉ một câu này của y đã khiến mọi người cười vang, không khí hiện trường nhanh chóng hòa hợp. Nguyên bản mọi người xem thử vai cũng đã có chút mệt mỏi, sự xuất hiện của Sở Ngôn khiến rất nhiều người trong đoàn phim nhận biết y không biết nên cư xử như thế nào, nói ví dụ như Raymond.
Sở Ngôn từ sớm đã dựa vào 《Cực quang》, 《Tiếng vọng nơi góc biển》 và 《Tinh quang 》 mà lưu truyền danh tiếng đến tận nước Mỹ xa xôi, cho dù chính là nam chính Raymond cũng biết Hoa quốc gần đây xuất hiện một diễn viên tuyến đầu rất nổi bật, có người nói cậu ta cực kỳ có tiềm năng tiến vào tuyến đầu tiêu biểu.
Rất rõ ràng, danh tiếng của Sở Ngôn trong số những diễn viên thử vai hôm nay là lớn nhất, nếu như diễn xuất của cậu cũng xuất sắc như vậy, nhân vật này không còn nghi ngờ gì sẽ thuộc về cậu.
Ôm ý nghĩ đó, toàn bộ đoàn phim 《Hắc ám tập kích》 cũng chỉ có An Thiều Dương là dùng vẻ mặt bình tĩnh nhìn Sở Ngôn, tỏ vẻ vô cùng trấn định. Ngay cả Alando và Raymond cũng là hơi híp mắt, cùng chờ đợi sự diễn dịch của cậu.
Lúc này, Sở Ngôn hướng về phía bọn họ cúi đầu một cái, đơn giản giới thiệu tên mình lần nữa, sau đó liền xoay người đi về phía gốc cổ thụ lớn đằng kia. Y phi thường linh xảo xoay người nhảy bật lên cây, động tác đẹp mắt quyết đoán, chọn lấy cành cây thô to nhất ngã người nằm xuống, sau đó quay đầu hướng về tổ đạo diễn làm một thủ thế.
Camera mini lập tức toàn bộ bắt đầu công tác, ghi lại mỗi chi tiết trong quá trình thử vai, đồng thời Sở Ngôn hơi nhắm mắt lại, qua vài giây phút chốc bừng tỉnh
Danh sách chương