Bộ phim này Sở Ngôn nhận quay rất sớm, trước khi tuần trăng mật khởi hành Chu Hòa Huy đã thay y nhận hợp đồng với phía sản xuất.
Sở Ngôn là nghệ sỹ của Thiên Thịnh, rất ít khi nhận những bộ phim của các công ty bên ngoài. Mỗi năm Thiên Thịnh đều sẽ đầu tư rất nhiều phim điện ảnh, có lúc sẽ đầu tư lớn, có khi lại đầu tư nhỏ, thế nhưng dù sao cũng không đến trình độ khiến nghệ sỹ nhà mình không có công việc, vậy nên Sở Ngôn cũng ít khi quay phim cho công ty khác.
Thế nhưng《Ti tiện 》 lại là một sự kiện nằm ngoài khống chế.
Bộ phim này do Muckraker, một trong bốn công ty giải trí lớn hàng đầu Mỹ quốc quay chụp, cải biên từ một quyển tiểu thuyết đương đại cùng tên của Mỹ. Đại khái là do đề tài kén người đọc nên quyển tiểu thuyết này cũng không mấy nổi tiếng, thế nhưng Muckraker lại muốn đổ tâm sức vào bộ phim này để công phá giải Oscar cuối năm nay.
《Ti tiện 》 kể về câu chuyện sinh tồn của một người Hoa ở Mỹ, bối cảnh đặt ở hơn 700 năm trước, khi đó nhân loại vừa bước vào thời đại tinh tế, tất cả các quốc gia đều trong giai đoạn kiến thiết lại giữa điêu tàn.
Khi đó, một người Hoa nho nhã lịch thiệp đi đến thủ đô tinh của Mỹ quốc, y ra tay hào phóng, gia sản sung túc, thoáng cái liền trở thành tiêu điểm của xã hội thượng lưu, vô số thiếu nữ xinh đẹp danh giá đều hy vọng có thể gả cho y, không biết bao nhiêu nhân vật phú quý muốn tiếp cận ý, tên của y trở thành tồn tại được mọi người kính ngưỡng trong suốt mười năm.
Đến cuối cùng, y bị tố cáo ra tòa với tội danh lừa đảo, kết thúc cuộc đời ngắn ngủi mà huy hoàng của mình.
Bộ tiểu thuyết này cũng không có ý tứ châm chọc Hoa quốc, trái lại còn có chủ đích thảo luận trong một tràng âm mưu cực lớn kia rốt cục ai mới là kẻ 《Ti tiện 》. Là người đàn ông từ xa mà đến, dựa vào trí tuệ lừa gạt vô số tài sản kia, hay là kẻ ngu xuẩn muốn mượn người khác thăng tiến, sau khi nhận được cơ hội lại quay đầu vào lúc khẩn yếu, còn tự cho rằng mình chưa từng sai lầm? Chọn Sở Ngôn quay bộ phim này là một lần thử nghiệm của công ty Muckraker, đầu tiên nhân vật chính của tiểu thuyết hoàn toàn là người Hoa, nếu không có sự cố gì thì việc chọn một ngôi sao Hoa quốc đóng chính đã là việc ấn định từ lâu. Thứ hai, danh tiếng của Sở Ngôn hiện tại ở Hoa quốc hệt như mặt trời ban trưa, có cậu ta gia nhập liên minh của bộ phim này, doanh thu phòng vé phía Hoa quốc khẳng định có bảo đảm.
Khi hợp đồng được ý kết, Sở Ngôn còn chưa đoạt được Ảnh đế của Kim Thịnh.
Trong nội bộ của công ty Muckraker cũng có người đề nghị hẳn nên chọn Cố Trầm Trạch, như vậy sẽ có ưu thế tốt hơn. Vậy nên sau khi đã quyết định chọn Sở Ngôn, trong công ty vẫn có rất nhiều người xì xào bàn tán, mãi đến khi Sở Ngôn thành công đoạt cúp, lại thoáng cái bay lên vị trí thứ tư trên ‘Hoa tinh rực rỡ’ mới khiến những người nọ không còn gì để nói.
“Sở, cậu thực sự quá tuyệt vời, chúc mừng cậu trở thành Ảnh đế mới của Kim Thịnh!”
Người đến trạm chuyển hoán đón Sở Ngôn cư nhiên là người chế tác của 《Ti tiện 》, Simmons Walker, nhà chế tác này gần đây rất có danh tiếng, đối với bộ phim sắp tới cũng vô cùng tin tưởng.
Làm một trong những Phó tổng giám đốc của Muckraker, ban đầu Simmons đã lấy một địch trăm, dứt khoát lựa chọn Sở Ngôn làm diễn viên chính. Bởi vì ông không chút do dự ký hợp đồng với Sở Ngôn, dẫn đến không ít người cạnh tranh trong công ty trào phúc cho rằng ông quá mức qua loa, thế nhưng hiện tại cho thấy lựa chọn của ông tuyệt đối chính xác!
Sở Ngôn, người giữ vị trí thứ 4 trên ‘Hoa tinh rực rỡ’, nam diễn viên tiếp cận Cố Trầm Trạch nhất của Hoa quốc!
Ảnh đế giải Kim Thịnh, vô số thành tích doanh thu ưu tú!
Bất luận tại kỹ năng diễn xuất hay thành tích thương nghiệp, chàng thanh niên này không có chỗ nào có thể xoi mói, Simmons ông chính là mắt sáng thấy vàng thô.
Càng quan trọng hơn nữa chính là, ông có thể quyết đoán sắc bén ký hợp đồng với Sở Ngôn trước khi cậu ta trở thành Ảnh đế Kim Thịnh, giúp công ty tiết kiệm không ít tiền, bằng không dựa theo vị thế hiện tại của Sở Ngôn, thù lao hợp đồng nhất định phải tăng thêm vài lần! Đối với việc này, Tổng giám đốc đã biểu dương ông rất nhiều lần, xem ra lần tranh cử sang năm ông sẽ càng có ưu thế hơn nữa.
Cũng chính vì những nguyên nhân này, hành động tự mình đến đón Sở Ngôn của Simmons cũng coi như có thể lý giải. Chì cần bộ phim 《Ti tiện 》 này thành công thu về giải Oscar, như vậy tiếng nói của ông trong công ty cũng sẽ càng thêm có sức nặng, địa vị từ đó nâng cao.
Simmons cười nói: “Đây là lần đầu tiên tôi đến Hoa quốc quay phim, đối với mọi việc vẫn chưa mấy quen thuộc. Sở, hãy tha lỗi cho tôi không thể giới thiệu tinh cầu điện ảnh A-5 này với cậu, bất quá đạo diễn của chúng ta đã tới, tôi cho rằng sau khi hai người gặp mặt sẽ rất hợp ý nhau.”
Sở Ngôn cười nói: “Ngài đang nói đến anh Felton sao?”
Simmons gật đầu: “Đúng chính là George Felton, cậu ta cũng không lớn hơn cậu bao nhiêu tuổi, tuyệt đối là thiên tài trẻ tuổi, hai người nhất định có thể hợp tác vui vẻ.”
Đoàn người nhanh chóng tiến vào phim trường, trợ lý trước hết về ký túc xá giúp Sở Ngôn sắp xếp hành lý, bố trí đồ đạc. Mà Sở Ngôn cùng Chu Hòa Huy lại cùng nhau đi gặp vị đạo diễn lừng danh của nước Mỹ kia, George Felton.
Nếu như nói Alando Ashley là đạo diễn thương nghiệp đứng đầu nước Mỹ, như vậy George Felton không thể nghi ngờ chính là một trong những đạo diễn phim nghệ thuật ưu tú nhất của Mỹ quốc, hơn nữa tuổi tác còn rất trẻ. Người trước mỗi tác phẩm đều có doanh thu vô cùng khả quan, người sau mỗi bộ phim đều đạt được danh tiếng nổi bật, tuy rằng số lượng không nhiều lắm nhưng mỗi bộ phim đều là kinh điển trong lòng giới mê điện ảnh.
Khi Sở Ngôn chào hỏi với vị đạo diễn này, kinh ngạc phát hiện đối phương hình như rất khó ở chung.
Đối mặt với sự chủ động chào hỏi của Sở Ngôn, Felton tỏ ra không quá phấn chấn, còn bảo Sở Ngôn không cần lãng phí thời gian, mau chóng đi thay phục trang và tạo hình. Nếu như không có vấn đề tốt nhất là có thể trực tiếp ấn định tạo hình ngay hôm nay, về phần chụp ảnh quảng bá gì gì đó thì cứ để lại phía sau, anh ta muốn xem trình độ diễn xuất của Sở Ngôn trước.
Nghe loại lời nói trắng trợn này, lông mày Chu Hòa Huy không khỏi cau lại, mà Simmons đứng bên cạnh cũng lộ vẻ không hài lòng. Sở Ngôn không phải một diễn viên nhỏ bình thường, nếu như là một hai năm trước, Felton làm đại đạo diễn có chút khắt khe với y như thế cũng coi như trong phạm vi tiếp nhận, dù sao lúc ấy Sở Ngôn cũng chỉ là một diễn viên tuyến đầu thông thường.
Thế nhưng hiện tại Sở Ngôn đã đoạt cúp Ảnh đế Kim Thịnh, đồng thời còn là một trong những nam diễn viên hàng đầu Hoa quốc. Như vậy thái độ của Felton đúng là quá không lịch sử, ngay cả Alando khi gặp Sở Ngôn cũng tỏ ra vô cùng hòa nhã, hai bên chung đụng cực kỳ vui vẻ.
Simmons nhanh chóng đứng ra hòa giải: “Sở, cậu cứ đi thử tạo hình trước đi, tôi và George thân ái còn có chuyện phải bàn bạc. Cậu nói có đúng không, George?”
Felton khe khẽ hừ một tiếng, không trả lời.
Tràng diện thoáng cái càng thêm lúng túng.
Simmons bực đến mức mồ hôi trán chảy ròng ròng, ông là Phó tổng giám đốc của Muckraker, có thể tự mình đến phim trường đã là biểu hiện thành ý vô cùng đầy đủ. Nếu đổi thành một đạo diễn khác dám tỏ thái độ như vậy, chỉ sợ ông đã trực tiếp đuổi người rời đi! Thế nhưng người ở trước mặt ông hiện tại là George Felton, ông thực sự không thể đắc tội.
Bất quá Sở Ngôn cũng không thể bị phật lòng, ông còn phải mời đối phương đóng phim nha!
Ngay khi Simmons đầu đầy mồ hôi không biết nên nói gì, chợt nghe Sở Ngôn cười nhẹ một tiếng, ôn hòa nói: “Được, vậy tôi đi trước. Anh Felton, có thể hợp tác cùng anh là vinh hạnh của tôi, tôi rất chờ mong quá tình quay chụp tiếp theo.”
Nghe Sở Ngôn nói vậy Felton cũng chỉ “Ừ” một tiếng, không còn phản ứng gì khác. Bất quá Sở Ngôn cũng không thèm để ý, khiêm tốn mỉm cười, đi theo sự hướng dẫn của nhân viên đến phòng hóa trang, chuẩn bị ấn định tạo hình và quay chụp.
Đợi Sở Ngôn thay đổi phục trang xong trở lại, Felton nhìn một vòng từ trên xuống dưới hồi lâu, có vài lần muốn bình luận gì đó nhưng trước sau chỉ mấp máy môi chứ không lên tiếng. Đến cuối cùng, hắn nhẹ nhàng gật đầu gắt gỏng nói một câu: “Không tệ, trạng thái hiện tại tạm ổn, như vậy trước hết liền chụp ảnh quảng bá đi. Dù sao cũng vừa tiến vào đoàn, trực tiếp quay phim cũng không có thành tích tốt gì.”
Nửa câu đầu còn là khích lệ, nửa câu sau lại đột nhiên mang theo chút ý tứ châm chọc. May mà trợ lý Vu Đồng Đồng không có ở đây, nếu không cô nhất định sẽ tức giận vô cùng, ngay cả Chu Hòa Huy cũng không khỏi trầm mặt, cố gắng dùng lý trí khắc chế bản thân.
Chỉ là biểu hiện của Sở Ngôn lại vô cùng bình tĩnh, y mỉm cười gật đầu, sau đó đi chụp ảnh quảng bá.
Dưới ánh đèn ấm áp sáng rực, thanh niên cao gầy tuấn tú, nho nhã lịch thiệp mặt lên người một bộ âu phục trắng khác biệt, mỗi động tác đều cao quý trang nhã, tản mát khí chất quý tộc. Nhất là nụ cười trên môi kia, thật sự đã đem khí chất ung dung hoa quý phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, khiến vị nhiếp ảnh gia đảm nhiệm khâu chụp ảnh không ngừng tán thưởng.
Giờ khắc này, Sở Ngôn tựa hồ đã biến thành Hoa Tư Nhã, nhân vật chính của quyển tiểu thuyết 《Ti tiện 》.
Hắn là con trai một của gia đình kinh doanh ngân hàng nhỏ, khi còn bé từng có được ngày tháng sung túc, cũng bởi vì sự cố gia đình phá sản kia mới khiến y dứt khoát chạy đến nước Mỹ, dựa vào trí tuệ siêu quần của mình trở thành ngôi sao mới trong giới thượng lưu, đem đám người ngạo mạn tự mãn kia lừa dối xoay quanh, cuối cùng sáng lập ra một đoạn năm tháng cho dù hắc ám ti tiện nhưng không che lấp được vẻ ngoài hoa lệ huy hoàng.
“Tốt, chính là trạng thái này, bộ ảnh tĩnh đã hoàn thành, tiếp theo chúng ta quay hình ảnh giả lập 3D!”
“Đúng đúng đúng, nhìn về bên này!”
“Nâng tay cao lên một chút, độ cong khóe môi thả lỏng hơn, quá tuyệt vời!”
Trong phòng chụp ảnh, tiếng hô kích động của nhiếp ảnh gia liên tục vang lên.
Theo lý thuyết, trong lúc nào đạo diễn sẽ phải đến xem tình huống, xác nhận xem trạng thái của diễn viên thế nào, có thể hiện đúng cảm giác mình mong muốn hay không. Thế nhưng đúng như dự đoán của Chu Hòa Huy, vị đạo diễn lớn nước Mỹ kia căn bản không thèm đến xem Sở Ngôn, hoàn toàn tỏ ra thờ ơ.
Đợi khi Sở Ngôn kết thúc quá trình chụp ảnh, hai người đi xuyên qua đoàn phim bỗng nhiên nhìn thấy Felton.
Chỉ thấy vị đạo diễn lớn kia đang trò chuyện cùng biên kịch, hai người vừa uống trà vừa nói, vô cùng nhàn nhã thoải mái không có chút vẻ khẩn trương nào, cũng không giống như đang bề bộn nhiều việc.
Sở Ngôn nhìn thấy hình ảnh này thì bước chân hơi ngừng, ánh mắt khẽ quét qua hai người bọn họ, khóe miệng hơi nhếch lên. Chu Hòa Huy lại là cả bụng lửa giận, may mà anh đã từng nhìn thấy rất nhiều chuyện sốt ruột trong giới, đạo hạnh cao thâm nên mới có thể nhịn xuống, bằng không đổi thành một người có chút nóng tính, dù có phất tay áo rời đi cũng không khó hiểu.
Đợi Sở Ngôn tẩy trang xong, bước lên xe huyền phù đoàn phim an bày sẵn mới nhẹ giọng hỏi: “Felton vì sao lại thù ghét tôi?”
Chu Hòa Huy chợt giật mình, xác định trên xe chỉ có mình và Sở Ngôn xong mới nhỏ giọng hỏi: “Thù ghét? Tiểu Ngôn, cậu có phải đã nói hơi nghiêm trọng rồi không, cho dù Felton không thích cậu cũng không đến mức thù hận đi? Hai người chỉ mới gặp mặt hôm nay, sao có thể nói tới thù hận chứ?”
Nước Mỹ cách Hoa quốc thực sự quá xa, giới giải trí hai bên trước giờ đều là nước sông không phạm nước giếng, mỗi người tự chiếm một đỉnh của giới giải trí tinh hệ, các quốc gia khác hoàn toàn không so sánh được. Suốt mấy thập niên gần đây, vị trí hàng đầu của bảng xếp hạng ngôi sao quốc tế hầu như đều là lãnh địa của diễn viên Hoa quốc và Mỹ quốc, từ đó có thể nhìn ra thực lực mạnh mẽ của hai quốc gia này.
Bất quá, những việc này đều không có quan hệ gì với Sở Ngôn, có câu trời sập thằng cao chống, tuy rằng gần đây Sở Ngôn danh tiếng rất thịnh thế nhưng nhiều nhất cũng chỉ là người xếp thứ 4 của Hoa quốc mà thôi, trước y còn có Thích Diệu Văn, Cố Trầm Trạch và An Thiều Dương. Cho dù Felton thật sự không thích minh tinh Hoa quốc cũng không đến mức đối xử ác liệt với y như vậy.
Sở Ngôn thấp giọng nói: “Trước khi đến tinh cầu A-5 tôi có hỏi thăm chị An, chị ấy nói quan hệ của mình và Felton rất tốt.”
Ý tứ chính là: Felton hoàn toàn không ghét minh tinh Hoa quốc, không phải phần tử cực đoan.
Như vậy Chu Hòa Huy càng thêm không hiểu được: “Tiểu Ngôn, cậu ngoại trừ đi Mỹ làm tuyên truyền vài lần và tiến hành quảng bá sản phẩm thì không còn hoạt động gì khác nữa. Anh cảm thấy cái người tên Felton này chính là không quá thân thiện, hôm nay anh đã nói chuyện với Simmons về vấn đề này, hy vọng ông ta có thể giải quyết cho xong, bằng không chỉ sợ chúng ta không thể tiếp tục quay phim cùng anh ta.”
Đối với việc đó Sở Ngôn cũng không hề phản đối.
Chu Hòa Huy lại nói: “Người kia chắc chắn không có thiện cảm với cậu, thế nhưng không đến mức thù ghét.”
Vốn Chu Hòa Huy chỉ thuận miệng bỏ thêm một câu như vậy, không có ý tứ đặc thù gì, nào ngờ qua hồi lâu Sở Ngôn lại cúi đầu nở nụ cười một tiếng, ý vị sâu xa nói: “Có thể không đến mức thù ghét, thế nhưng tuyệt đối vượt qua ngưỡng chướng mắt rất nhiều.”
Tối hôm đó, Chu Hòa Huy liền được Simmons báo cho nguyên nhân cụ thể, cái nguyên nhân này lại khiến anh nghẹn họng trân trối hồi lâu không biết nên khóc hay nên cười, sau khi trải qua quá trình cân nhắc, rốt cục Chu Hòa Huy vẫn chạy tới tìm Sở Ngôn vào lúc giữa đêm, đem cái nguyên nhân kia thành thật báo lại.
Sau khi biết được nguyên nhân, cơn buồn ngủ của Sở Ngôn thoáng cái tan biến.
Tiếng cười sang sảng quanh quẩn thật lâu trong biệt thự, Sở Ngôn đã rất lâu chưa từng cười đến điên cuồng như vậy, y cười ngã trước ngã sau không ngừng, thiếu chút nữa là không thở nổi. Mà Chu Hòa Huy bên kia màn hình giả lập cũng chỉ có thể lúng túng nhún vai, cuối cùng cư nhiên cũng không nhịn được cùng Sở Ngôn cười ha hả.
Đợi đến ngày hôm sau, đừng nói Sở Ngôn vốn không quá để tâm, ngay cả Chu Hòa Huy cũng không tức giận như vậy nữa.
Felton còn không ngờ hai người Sở Ngôn đã biết được sự thật, hắn vẫn giữ nguyên cái thái độ kia, trong lúc chuẩn bị quay phim hoàn toàn không thèm để ý đến Sở Ngôn, đợi đến khi sắp mở máy mới gọi người đến, giọng điệu kỳ quái hỏi: “Chuẩn bị đến đâu rồi, đừng có ngay cả lời thoại cũng không thuộc đấy?”
Sở Ngôn cười nhạt nói: “Xin cứ yên tâm.”
Thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh này hình như không khác gì hôm qua, thế nhưng Felton lại nhạy bén nhận ra một chút dị thường. Hắn cảm thấy, ngày hôm qua Sở Ngôn hoàn toàn là dựa vào tu dưỡng và lý trí để khắc chế sự tức giận, thế nhưng hôm nay… lại giống như hoàn toàn không hề cảm thấy phật lòng?
Felton không hiểu ra sao, lông mày nhăn đến tạo thành một rãnh sâu, thế nhưng tất cả nhân viên đều đã chuẩn bị xong, vậy nên hắn cũng không có thời gian suy tư xem rốt cục là có chuyện gì, chỉ có thể cố ý lạnh lùng nói một câu: “Cậu đừng NG.”
Sở Ngôn cười nói: “Được.”
Vậy nên, trong sự thong dong đạm nhiên của Sở Ngôn và cảm xúc hoang mang của Felton, cảnh quay đầu tiên của 《Ti tiện 》 chính thức bắt đầu!
Đèn treo pha lê hoa lệ rũ xuống giữa trần đại sảnh, dưới ánh sáng lấp lánh mà ngọn đèn tỏa ra chính là từng hàng mái vòm vàng son lộng lẫy được điều khắc hoa văn phức tạp. Căn nhà này được xây theo phong cách Victoria cổ điển, cả mặt sàn được trải thảm lông dê đắt giá, trên tường còn treo một bộ da hổ trắng quý giá.
Vô số con người đẹp đẽ, sang trọng, lịch thiệp bước xuống từ xe riêng, vây lại với nhau vui vẻ trò chuyện, bắt đầu một buổi dạ tiệc huy hoàng.
Đầu hổ vàng ròng phun ra tia nước mảnh mịn, mười hai bộ điêu khắc tương tự vây với nhau làm thành một vòng tròn, xung quanh có vô số khách quý tụ tập. Tia nước từ đầu hổ phun ra kỳ thực đều là rượu vang cao cấp, chủ nhân có thể xem như nước lã cho vào suối phun để khách quý tùy ý lấy dùng cũng là một cách xa hoa lãng phí đến cực hạn.
Mà phía bên ngoài, Felton đã tiến vào trạng thái.
Vị đạo diễn trẻ này năm nay chưa quá 34 tuổi, thế nhưng trên phương diện điện ảnh đã có thành tựu không nhỏ. Hắn cực kỳ chú trọng mỹ cảm thị giác, sự nắm giữ tiết tấu cũng là vô cùng thuần thục, cho dù trước khi bắt đầu quay phim hắn vẫn luôn trưng ra bộ mặt chù ụ, thế nhưng ngay khi máy quay vừa hoạt động Felton đã lập tức ngồi nghiêm chỉnh, chú tâm quan sát mười sáu màn hình hiển thị trước mặt.
Tất cả các nhân viên trên phim trường đều khẩn trương, bộ phận ánh sáng và máy quay đều cẩn thận điều chỉnh thiết bị của mình.
Bầu không khí bữa tiệc đã vô cùng náo nhiệt, đến khi tất cả mọi người đã bắt đầu ngợp trong sa đọa thì bỗng nhiên! Chỉ nghe một loạt tiếng bước chân ‘lộp cộp’ từ lầu hai truyền đến.
Lộp cộp, lộp cộp, lộp cộp…
Nhịp điệu kia từ từ chậm lại, bước tiến vô cùng tùy ý không hề có chút khẩn trương nào nhưng lại rất có quy luật. Nếu như tỉ mỉ lắng nghe còn có thể phân biệt được khoảng cách mỗi lần thanh âm vang lên đều là giống nhau như đúc, giống như có một sự kỳ diệu vô hình đang theo tiếng bước chân kia tràn ra.
Khắp đại sảnh ầm ĩ lập tức trở nên yên tĩnh!
Tất cả mọi người đều xoay đầu, ánh mắt nhiệt liệt nhìn về phía thang lầu xoay tròn. Thang lầu này được mạ vàng, ngay cả tay vịn đều phủ một lớp vàng ròng lấp lánh, bậc thang là thủy tinh cao cấp, phía trên lót một lớp thảm lông thật, vừa nhìn đơn giản mộc mạc nhưng thực tế lại vô cùng xa hoa cao quý.
Chưa thấy người trước đã nghe tiếng!
Hơn nữa cái ‘tiếng’ này còn đắp nặn đến vô cùng khéo léo.
Simmons ở bên cạnh quan sát gật đầu tán thưởng, trong mắt đều là kích động. Mà ngay cả Felton cũng không nhịn được mím môi, lông mày nhíu chặt chậm rãi giãn ra, thầm nghĩ ‘Có lẽ cái cúp Ảnh đế kia cũng không phải hoàn toàn ăn may như vậy’. Thế nhưng ngay một khắc sau, khi bóng dáng người nọ xuất hiện trên màn hình thì cả Felton cũng không khỏi ngơ ngẩn!
Sở Ngôn mặc bộ âu phục màu trắng thuần, thần sắc bình tĩnh bước xuống cầu thang.
Việc bề ngoài của Sở Ngôn vô cùng xuất sắc Felton đã biết từ sớm, cho dù hắn có xoi mói đến thế nào cũng không thể không thừa nhận cậu diễn viên đến từ Hoa quốc kia thực sự sở hữu bề ngoài quá hoàn mỹ, vóc người cũng vô cùng đạt chuẩn, hoàn toàn đủ tiêu chuẩn sắm vai Hoa Tư Nhã.
Thế nhưng khi ở ngoài đời, có vài thứ là không thể biểu hiện ra được.
Khí chất của người nọ đạm mạc thong dong tựa như tuyết trên núi cao, đôi môi kéo ra nụ cười nhàn nhạt, trong tay cầm một ly champage vàng nhạt, mỉm cười bước xuống cầu thang. Ngón tay kia quả thực tú mỹ đến cực điểm, thon dài trắng nõn hệt như noãn ngọc, dưới sự phụ trợ của chất rượu vàng óng càng thêm mê người.
Mỗi một sợi tóc đều được đặt ở vị trí thích hợp nhất, bước chân của người nọ, thân hình, nụ cười thậm chí là độ cong khóe mắt đều giống như được đo đạc tỉ mỉ, tuyệt đối tinh tế, hợp lý, cao nhã, điển phạm.
Hoàn toàn xứng đáng là kẻ lịch thiệp nhất đêm nay.
Nụ cười của hắn có thể khiến quý cô lạnh lùng nhất lộ ra ý cười ngưỡng mộ, lễ nghi của hắn khiến bất kỳ kẻ xoi nói nào cũng không còn gì để chỉ trích, khi y giơ ly rượu lên, nhẹ nhàng cất tiếng thốt ra một lời ôn tồn, thanh âm lại hệt như tiếng đàn violon ưu nhã đàn tấu chương nhạc kỳ bí.
“Vì buổi tối tuyệt vời này,”
“Vì tất cả quý cô có mặt đêm nay, “
“Vì Thượng đế đã ban tặng thết thảy cho chúng ta.”
“Nâng ly!”
Thanh âm này phảng phất mang theo một loại kích động, khách quý dưới sảnh lập tức nhất tề giơ tay, nói: “Cạn ly!”
Đến đây, cảnh quay đầu tiên đã kết thúc!
Tuy rằng Felton không thích Sở Ngôn, thế nhưng cũng sẽ không đem tác phẩm của mình ra nói đùa. Hắn có thể không thèm đếm xỉa đến Sở Ngôn, thế nhưng trong lúc quay chụp lại vô cùng nghiêm cẩn, ngay khi cảnh quay đầu tiên kết thúc Felton lại xem kỹ thêm một lần, cuối cùng mới cất giọng không vui nói: “Quay rất tốt, bảo trì trạng thái này, tiếp tục.”
—— Người sáng suốt đều có thể nhìn ra cảnh quay rất tốt, Felton muốn phê bình cũng không được..
Nhìn bộ dáng kinh ngạc của đối phương, Sở Ngôn nhịn không được thấp giọng cười ra tiếng, xoay người đi chuẩn bị cho cảnh tiếp theo. Mà trợ lý Vu Đồng Đồng thấy một màn này lại có chút nghi hoặc sờ sờ đầu, nhỏ giọng thì thầm: “Thật kỳ quái, vì sao thái độ của đạo diễn đối với Tiểu Ngôn lại có hơi là lạ chứ…”
Đợi sau khi đã quay được ba cảnh mà Sở Ngôn vẫn không hề NG, Felton cũng chỉ nhàn nhạt nói một câu biểu dương thì trợ lý rốt cục phát hiện chỗ không ổn. Cô nhanh chóng đi tìm Chu Hòa Huy, kéo anh ra một góc nhỏ, thần bí lại khẩn trương hỏi: “Anh Chu! Đạo diễn Felton hình như không quá thích Tiểu Ngôn!”
Chu Hòa Huy đầu tiên là sửng sốt, hỏi lại: “Sao em nói vậy?”
Trợ lý vội vàng đáp: “Trực giác, tuy rằng đạo diễn Felton vẫn không nói gì thế nhưng anh ta có vẻ rất chướng mắt Tiểu Ngôn. Nếu như đổi thành những đạo diễn khác, ví dụ như nhóm người từng hợp tác trước kia với Sở Ngôn, cho dù là đạo diễn Sở tính cách tương đối lãnh đạm cũng sẽ nói vài câu khích lệ, thế nhưng đạo diễn Felton lại không có biểu hiện gì.” Dừng một chút, tiểu trợ lý lại nói: “Anh Chu, có thể anh là đàn ông nên không quá lý giải cái gọi là trực giác, thế nhưng anh phải tin em, thái độ của đạo diễn Felton với Tiểu Ngôn có chút không đúng!”
Chu Hòa Huy cười ha hả: “Đây là trực giác của phụ nữ trong truyên thuyết?”
Trợ lý gật đầu: “Anh tin em đi, chúng ta phải nhanh chóng giải quyết vấn đề này.”
Trợ lý nói xong còn lén lút quay đầu nhìn về phía Sở Ngôn và Felton, rất sợ bị bọn họ phát hiện, bộ dạng này của cô quả khiến Chu Hòa Huy bị chọc cười, bất quá anh cũng hiểu Vu Đồng Đồng chỉ muốn tốt cho Sở Ngôn, không hy vọng Sở Ngôn có mâu thuẫn với đạo diễn, như vậy sẽ không tốt cho quá trình quay phim.
Nghĩ vậy Chu Hòa Huy khẽ vỗ vai cô, cười nói: “Chuyện này Tiểu Ngôn còn phát hiện ra trước em nữa, anh cũng đã sớm xử lý rồi. Đồng Đồng, em có muốn biết vì sao đạo diễn Felton lại không thích Tiểu Ngôn không?”
Vu Đồng Đồng sửng sốt, trong lòng theo bản năng nghĩ ‘Tiểu Ngôn vậy mà đã biết sớm rồi?’, sau đó lại hoang mang hỏi: “Em muốn nha. Anh Chu, vì sao đạo diễn Felton lại không thích Tiểu Ngôn chứ, rõ ràng đây là lần đầu tiên bọn họ hợp tác mà.”
Chu Hòa Huy ý vị sâu dày nhìn vị đạo diễn kia, lúc này Sở Ngôn đã đứng lên chuẩn bị quay cảnh tiếp theo, Felton khó chịu nhìn y hồi lâu rốt cục cũng bỏ qua. Chu Hòa Huy nói với Vu Đồng Đồng: “Kỳ thực đều chỉ vì một chữ ‘tình’. Hỏi thế gian tình là vật gì, khiến kẻ khác trực tiếp chán ghét Tiểu Ngôn!”
Sở Ngôn là nghệ sỹ của Thiên Thịnh, rất ít khi nhận những bộ phim của các công ty bên ngoài. Mỗi năm Thiên Thịnh đều sẽ đầu tư rất nhiều phim điện ảnh, có lúc sẽ đầu tư lớn, có khi lại đầu tư nhỏ, thế nhưng dù sao cũng không đến trình độ khiến nghệ sỹ nhà mình không có công việc, vậy nên Sở Ngôn cũng ít khi quay phim cho công ty khác.
Thế nhưng《Ti tiện 》 lại là một sự kiện nằm ngoài khống chế.
Bộ phim này do Muckraker, một trong bốn công ty giải trí lớn hàng đầu Mỹ quốc quay chụp, cải biên từ một quyển tiểu thuyết đương đại cùng tên của Mỹ. Đại khái là do đề tài kén người đọc nên quyển tiểu thuyết này cũng không mấy nổi tiếng, thế nhưng Muckraker lại muốn đổ tâm sức vào bộ phim này để công phá giải Oscar cuối năm nay.
《Ti tiện 》 kể về câu chuyện sinh tồn của một người Hoa ở Mỹ, bối cảnh đặt ở hơn 700 năm trước, khi đó nhân loại vừa bước vào thời đại tinh tế, tất cả các quốc gia đều trong giai đoạn kiến thiết lại giữa điêu tàn.
Khi đó, một người Hoa nho nhã lịch thiệp đi đến thủ đô tinh của Mỹ quốc, y ra tay hào phóng, gia sản sung túc, thoáng cái liền trở thành tiêu điểm của xã hội thượng lưu, vô số thiếu nữ xinh đẹp danh giá đều hy vọng có thể gả cho y, không biết bao nhiêu nhân vật phú quý muốn tiếp cận ý, tên của y trở thành tồn tại được mọi người kính ngưỡng trong suốt mười năm.
Đến cuối cùng, y bị tố cáo ra tòa với tội danh lừa đảo, kết thúc cuộc đời ngắn ngủi mà huy hoàng của mình.
Bộ tiểu thuyết này cũng không có ý tứ châm chọc Hoa quốc, trái lại còn có chủ đích thảo luận trong một tràng âm mưu cực lớn kia rốt cục ai mới là kẻ 《Ti tiện 》. Là người đàn ông từ xa mà đến, dựa vào trí tuệ lừa gạt vô số tài sản kia, hay là kẻ ngu xuẩn muốn mượn người khác thăng tiến, sau khi nhận được cơ hội lại quay đầu vào lúc khẩn yếu, còn tự cho rằng mình chưa từng sai lầm? Chọn Sở Ngôn quay bộ phim này là một lần thử nghiệm của công ty Muckraker, đầu tiên nhân vật chính của tiểu thuyết hoàn toàn là người Hoa, nếu không có sự cố gì thì việc chọn một ngôi sao Hoa quốc đóng chính đã là việc ấn định từ lâu. Thứ hai, danh tiếng của Sở Ngôn hiện tại ở Hoa quốc hệt như mặt trời ban trưa, có cậu ta gia nhập liên minh của bộ phim này, doanh thu phòng vé phía Hoa quốc khẳng định có bảo đảm.
Khi hợp đồng được ý kết, Sở Ngôn còn chưa đoạt được Ảnh đế của Kim Thịnh.
Trong nội bộ của công ty Muckraker cũng có người đề nghị hẳn nên chọn Cố Trầm Trạch, như vậy sẽ có ưu thế tốt hơn. Vậy nên sau khi đã quyết định chọn Sở Ngôn, trong công ty vẫn có rất nhiều người xì xào bàn tán, mãi đến khi Sở Ngôn thành công đoạt cúp, lại thoáng cái bay lên vị trí thứ tư trên ‘Hoa tinh rực rỡ’ mới khiến những người nọ không còn gì để nói.
“Sở, cậu thực sự quá tuyệt vời, chúc mừng cậu trở thành Ảnh đế mới của Kim Thịnh!”
Người đến trạm chuyển hoán đón Sở Ngôn cư nhiên là người chế tác của 《Ti tiện 》, Simmons Walker, nhà chế tác này gần đây rất có danh tiếng, đối với bộ phim sắp tới cũng vô cùng tin tưởng.
Làm một trong những Phó tổng giám đốc của Muckraker, ban đầu Simmons đã lấy một địch trăm, dứt khoát lựa chọn Sở Ngôn làm diễn viên chính. Bởi vì ông không chút do dự ký hợp đồng với Sở Ngôn, dẫn đến không ít người cạnh tranh trong công ty trào phúc cho rằng ông quá mức qua loa, thế nhưng hiện tại cho thấy lựa chọn của ông tuyệt đối chính xác!
Sở Ngôn, người giữ vị trí thứ 4 trên ‘Hoa tinh rực rỡ’, nam diễn viên tiếp cận Cố Trầm Trạch nhất của Hoa quốc!
Ảnh đế giải Kim Thịnh, vô số thành tích doanh thu ưu tú!
Bất luận tại kỹ năng diễn xuất hay thành tích thương nghiệp, chàng thanh niên này không có chỗ nào có thể xoi mói, Simmons ông chính là mắt sáng thấy vàng thô.
Càng quan trọng hơn nữa chính là, ông có thể quyết đoán sắc bén ký hợp đồng với Sở Ngôn trước khi cậu ta trở thành Ảnh đế Kim Thịnh, giúp công ty tiết kiệm không ít tiền, bằng không dựa theo vị thế hiện tại của Sở Ngôn, thù lao hợp đồng nhất định phải tăng thêm vài lần! Đối với việc này, Tổng giám đốc đã biểu dương ông rất nhiều lần, xem ra lần tranh cử sang năm ông sẽ càng có ưu thế hơn nữa.
Cũng chính vì những nguyên nhân này, hành động tự mình đến đón Sở Ngôn của Simmons cũng coi như có thể lý giải. Chì cần bộ phim 《Ti tiện 》 này thành công thu về giải Oscar, như vậy tiếng nói của ông trong công ty cũng sẽ càng thêm có sức nặng, địa vị từ đó nâng cao.
Simmons cười nói: “Đây là lần đầu tiên tôi đến Hoa quốc quay phim, đối với mọi việc vẫn chưa mấy quen thuộc. Sở, hãy tha lỗi cho tôi không thể giới thiệu tinh cầu điện ảnh A-5 này với cậu, bất quá đạo diễn của chúng ta đã tới, tôi cho rằng sau khi hai người gặp mặt sẽ rất hợp ý nhau.”
Sở Ngôn cười nói: “Ngài đang nói đến anh Felton sao?”
Simmons gật đầu: “Đúng chính là George Felton, cậu ta cũng không lớn hơn cậu bao nhiêu tuổi, tuyệt đối là thiên tài trẻ tuổi, hai người nhất định có thể hợp tác vui vẻ.”
Đoàn người nhanh chóng tiến vào phim trường, trợ lý trước hết về ký túc xá giúp Sở Ngôn sắp xếp hành lý, bố trí đồ đạc. Mà Sở Ngôn cùng Chu Hòa Huy lại cùng nhau đi gặp vị đạo diễn lừng danh của nước Mỹ kia, George Felton.
Nếu như nói Alando Ashley là đạo diễn thương nghiệp đứng đầu nước Mỹ, như vậy George Felton không thể nghi ngờ chính là một trong những đạo diễn phim nghệ thuật ưu tú nhất của Mỹ quốc, hơn nữa tuổi tác còn rất trẻ. Người trước mỗi tác phẩm đều có doanh thu vô cùng khả quan, người sau mỗi bộ phim đều đạt được danh tiếng nổi bật, tuy rằng số lượng không nhiều lắm nhưng mỗi bộ phim đều là kinh điển trong lòng giới mê điện ảnh.
Khi Sở Ngôn chào hỏi với vị đạo diễn này, kinh ngạc phát hiện đối phương hình như rất khó ở chung.
Đối mặt với sự chủ động chào hỏi của Sở Ngôn, Felton tỏ ra không quá phấn chấn, còn bảo Sở Ngôn không cần lãng phí thời gian, mau chóng đi thay phục trang và tạo hình. Nếu như không có vấn đề tốt nhất là có thể trực tiếp ấn định tạo hình ngay hôm nay, về phần chụp ảnh quảng bá gì gì đó thì cứ để lại phía sau, anh ta muốn xem trình độ diễn xuất của Sở Ngôn trước.
Nghe loại lời nói trắng trợn này, lông mày Chu Hòa Huy không khỏi cau lại, mà Simmons đứng bên cạnh cũng lộ vẻ không hài lòng. Sở Ngôn không phải một diễn viên nhỏ bình thường, nếu như là một hai năm trước, Felton làm đại đạo diễn có chút khắt khe với y như thế cũng coi như trong phạm vi tiếp nhận, dù sao lúc ấy Sở Ngôn cũng chỉ là một diễn viên tuyến đầu thông thường.
Thế nhưng hiện tại Sở Ngôn đã đoạt cúp Ảnh đế Kim Thịnh, đồng thời còn là một trong những nam diễn viên hàng đầu Hoa quốc. Như vậy thái độ của Felton đúng là quá không lịch sử, ngay cả Alando khi gặp Sở Ngôn cũng tỏ ra vô cùng hòa nhã, hai bên chung đụng cực kỳ vui vẻ.
Simmons nhanh chóng đứng ra hòa giải: “Sở, cậu cứ đi thử tạo hình trước đi, tôi và George thân ái còn có chuyện phải bàn bạc. Cậu nói có đúng không, George?”
Felton khe khẽ hừ một tiếng, không trả lời.
Tràng diện thoáng cái càng thêm lúng túng.
Simmons bực đến mức mồ hôi trán chảy ròng ròng, ông là Phó tổng giám đốc của Muckraker, có thể tự mình đến phim trường đã là biểu hiện thành ý vô cùng đầy đủ. Nếu đổi thành một đạo diễn khác dám tỏ thái độ như vậy, chỉ sợ ông đã trực tiếp đuổi người rời đi! Thế nhưng người ở trước mặt ông hiện tại là George Felton, ông thực sự không thể đắc tội.
Bất quá Sở Ngôn cũng không thể bị phật lòng, ông còn phải mời đối phương đóng phim nha!
Ngay khi Simmons đầu đầy mồ hôi không biết nên nói gì, chợt nghe Sở Ngôn cười nhẹ một tiếng, ôn hòa nói: “Được, vậy tôi đi trước. Anh Felton, có thể hợp tác cùng anh là vinh hạnh của tôi, tôi rất chờ mong quá tình quay chụp tiếp theo.”
Nghe Sở Ngôn nói vậy Felton cũng chỉ “Ừ” một tiếng, không còn phản ứng gì khác. Bất quá Sở Ngôn cũng không thèm để ý, khiêm tốn mỉm cười, đi theo sự hướng dẫn của nhân viên đến phòng hóa trang, chuẩn bị ấn định tạo hình và quay chụp.
Đợi Sở Ngôn thay đổi phục trang xong trở lại, Felton nhìn một vòng từ trên xuống dưới hồi lâu, có vài lần muốn bình luận gì đó nhưng trước sau chỉ mấp máy môi chứ không lên tiếng. Đến cuối cùng, hắn nhẹ nhàng gật đầu gắt gỏng nói một câu: “Không tệ, trạng thái hiện tại tạm ổn, như vậy trước hết liền chụp ảnh quảng bá đi. Dù sao cũng vừa tiến vào đoàn, trực tiếp quay phim cũng không có thành tích tốt gì.”
Nửa câu đầu còn là khích lệ, nửa câu sau lại đột nhiên mang theo chút ý tứ châm chọc. May mà trợ lý Vu Đồng Đồng không có ở đây, nếu không cô nhất định sẽ tức giận vô cùng, ngay cả Chu Hòa Huy cũng không khỏi trầm mặt, cố gắng dùng lý trí khắc chế bản thân.
Chỉ là biểu hiện của Sở Ngôn lại vô cùng bình tĩnh, y mỉm cười gật đầu, sau đó đi chụp ảnh quảng bá.
Dưới ánh đèn ấm áp sáng rực, thanh niên cao gầy tuấn tú, nho nhã lịch thiệp mặt lên người một bộ âu phục trắng khác biệt, mỗi động tác đều cao quý trang nhã, tản mát khí chất quý tộc. Nhất là nụ cười trên môi kia, thật sự đã đem khí chất ung dung hoa quý phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, khiến vị nhiếp ảnh gia đảm nhiệm khâu chụp ảnh không ngừng tán thưởng.
Giờ khắc này, Sở Ngôn tựa hồ đã biến thành Hoa Tư Nhã, nhân vật chính của quyển tiểu thuyết 《Ti tiện 》.
Hắn là con trai một của gia đình kinh doanh ngân hàng nhỏ, khi còn bé từng có được ngày tháng sung túc, cũng bởi vì sự cố gia đình phá sản kia mới khiến y dứt khoát chạy đến nước Mỹ, dựa vào trí tuệ siêu quần của mình trở thành ngôi sao mới trong giới thượng lưu, đem đám người ngạo mạn tự mãn kia lừa dối xoay quanh, cuối cùng sáng lập ra một đoạn năm tháng cho dù hắc ám ti tiện nhưng không che lấp được vẻ ngoài hoa lệ huy hoàng.
“Tốt, chính là trạng thái này, bộ ảnh tĩnh đã hoàn thành, tiếp theo chúng ta quay hình ảnh giả lập 3D!”
“Đúng đúng đúng, nhìn về bên này!”
“Nâng tay cao lên một chút, độ cong khóe môi thả lỏng hơn, quá tuyệt vời!”
Trong phòng chụp ảnh, tiếng hô kích động của nhiếp ảnh gia liên tục vang lên.
Theo lý thuyết, trong lúc nào đạo diễn sẽ phải đến xem tình huống, xác nhận xem trạng thái của diễn viên thế nào, có thể hiện đúng cảm giác mình mong muốn hay không. Thế nhưng đúng như dự đoán của Chu Hòa Huy, vị đạo diễn lớn nước Mỹ kia căn bản không thèm đến xem Sở Ngôn, hoàn toàn tỏ ra thờ ơ.
Đợi khi Sở Ngôn kết thúc quá trình chụp ảnh, hai người đi xuyên qua đoàn phim bỗng nhiên nhìn thấy Felton.
Chỉ thấy vị đạo diễn lớn kia đang trò chuyện cùng biên kịch, hai người vừa uống trà vừa nói, vô cùng nhàn nhã thoải mái không có chút vẻ khẩn trương nào, cũng không giống như đang bề bộn nhiều việc.
Sở Ngôn nhìn thấy hình ảnh này thì bước chân hơi ngừng, ánh mắt khẽ quét qua hai người bọn họ, khóe miệng hơi nhếch lên. Chu Hòa Huy lại là cả bụng lửa giận, may mà anh đã từng nhìn thấy rất nhiều chuyện sốt ruột trong giới, đạo hạnh cao thâm nên mới có thể nhịn xuống, bằng không đổi thành một người có chút nóng tính, dù có phất tay áo rời đi cũng không khó hiểu.
Đợi Sở Ngôn tẩy trang xong, bước lên xe huyền phù đoàn phim an bày sẵn mới nhẹ giọng hỏi: “Felton vì sao lại thù ghét tôi?”
Chu Hòa Huy chợt giật mình, xác định trên xe chỉ có mình và Sở Ngôn xong mới nhỏ giọng hỏi: “Thù ghét? Tiểu Ngôn, cậu có phải đã nói hơi nghiêm trọng rồi không, cho dù Felton không thích cậu cũng không đến mức thù hận đi? Hai người chỉ mới gặp mặt hôm nay, sao có thể nói tới thù hận chứ?”
Nước Mỹ cách Hoa quốc thực sự quá xa, giới giải trí hai bên trước giờ đều là nước sông không phạm nước giếng, mỗi người tự chiếm một đỉnh của giới giải trí tinh hệ, các quốc gia khác hoàn toàn không so sánh được. Suốt mấy thập niên gần đây, vị trí hàng đầu của bảng xếp hạng ngôi sao quốc tế hầu như đều là lãnh địa của diễn viên Hoa quốc và Mỹ quốc, từ đó có thể nhìn ra thực lực mạnh mẽ của hai quốc gia này.
Bất quá, những việc này đều không có quan hệ gì với Sở Ngôn, có câu trời sập thằng cao chống, tuy rằng gần đây Sở Ngôn danh tiếng rất thịnh thế nhưng nhiều nhất cũng chỉ là người xếp thứ 4 của Hoa quốc mà thôi, trước y còn có Thích Diệu Văn, Cố Trầm Trạch và An Thiều Dương. Cho dù Felton thật sự không thích minh tinh Hoa quốc cũng không đến mức đối xử ác liệt với y như vậy.
Sở Ngôn thấp giọng nói: “Trước khi đến tinh cầu A-5 tôi có hỏi thăm chị An, chị ấy nói quan hệ của mình và Felton rất tốt.”
Ý tứ chính là: Felton hoàn toàn không ghét minh tinh Hoa quốc, không phải phần tử cực đoan.
Như vậy Chu Hòa Huy càng thêm không hiểu được: “Tiểu Ngôn, cậu ngoại trừ đi Mỹ làm tuyên truyền vài lần và tiến hành quảng bá sản phẩm thì không còn hoạt động gì khác nữa. Anh cảm thấy cái người tên Felton này chính là không quá thân thiện, hôm nay anh đã nói chuyện với Simmons về vấn đề này, hy vọng ông ta có thể giải quyết cho xong, bằng không chỉ sợ chúng ta không thể tiếp tục quay phim cùng anh ta.”
Đối với việc đó Sở Ngôn cũng không hề phản đối.
Chu Hòa Huy lại nói: “Người kia chắc chắn không có thiện cảm với cậu, thế nhưng không đến mức thù ghét.”
Vốn Chu Hòa Huy chỉ thuận miệng bỏ thêm một câu như vậy, không có ý tứ đặc thù gì, nào ngờ qua hồi lâu Sở Ngôn lại cúi đầu nở nụ cười một tiếng, ý vị sâu xa nói: “Có thể không đến mức thù ghét, thế nhưng tuyệt đối vượt qua ngưỡng chướng mắt rất nhiều.”
Tối hôm đó, Chu Hòa Huy liền được Simmons báo cho nguyên nhân cụ thể, cái nguyên nhân này lại khiến anh nghẹn họng trân trối hồi lâu không biết nên khóc hay nên cười, sau khi trải qua quá trình cân nhắc, rốt cục Chu Hòa Huy vẫn chạy tới tìm Sở Ngôn vào lúc giữa đêm, đem cái nguyên nhân kia thành thật báo lại.
Sau khi biết được nguyên nhân, cơn buồn ngủ của Sở Ngôn thoáng cái tan biến.
Tiếng cười sang sảng quanh quẩn thật lâu trong biệt thự, Sở Ngôn đã rất lâu chưa từng cười đến điên cuồng như vậy, y cười ngã trước ngã sau không ngừng, thiếu chút nữa là không thở nổi. Mà Chu Hòa Huy bên kia màn hình giả lập cũng chỉ có thể lúng túng nhún vai, cuối cùng cư nhiên cũng không nhịn được cùng Sở Ngôn cười ha hả.
Đợi đến ngày hôm sau, đừng nói Sở Ngôn vốn không quá để tâm, ngay cả Chu Hòa Huy cũng không tức giận như vậy nữa.
Felton còn không ngờ hai người Sở Ngôn đã biết được sự thật, hắn vẫn giữ nguyên cái thái độ kia, trong lúc chuẩn bị quay phim hoàn toàn không thèm để ý đến Sở Ngôn, đợi đến khi sắp mở máy mới gọi người đến, giọng điệu kỳ quái hỏi: “Chuẩn bị đến đâu rồi, đừng có ngay cả lời thoại cũng không thuộc đấy?”
Sở Ngôn cười nhạt nói: “Xin cứ yên tâm.”
Thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh này hình như không khác gì hôm qua, thế nhưng Felton lại nhạy bén nhận ra một chút dị thường. Hắn cảm thấy, ngày hôm qua Sở Ngôn hoàn toàn là dựa vào tu dưỡng và lý trí để khắc chế sự tức giận, thế nhưng hôm nay… lại giống như hoàn toàn không hề cảm thấy phật lòng?
Felton không hiểu ra sao, lông mày nhăn đến tạo thành một rãnh sâu, thế nhưng tất cả nhân viên đều đã chuẩn bị xong, vậy nên hắn cũng không có thời gian suy tư xem rốt cục là có chuyện gì, chỉ có thể cố ý lạnh lùng nói một câu: “Cậu đừng NG.”
Sở Ngôn cười nói: “Được.”
Vậy nên, trong sự thong dong đạm nhiên của Sở Ngôn và cảm xúc hoang mang của Felton, cảnh quay đầu tiên của 《Ti tiện 》 chính thức bắt đầu!
Đèn treo pha lê hoa lệ rũ xuống giữa trần đại sảnh, dưới ánh sáng lấp lánh mà ngọn đèn tỏa ra chính là từng hàng mái vòm vàng son lộng lẫy được điều khắc hoa văn phức tạp. Căn nhà này được xây theo phong cách Victoria cổ điển, cả mặt sàn được trải thảm lông dê đắt giá, trên tường còn treo một bộ da hổ trắng quý giá.
Vô số con người đẹp đẽ, sang trọng, lịch thiệp bước xuống từ xe riêng, vây lại với nhau vui vẻ trò chuyện, bắt đầu một buổi dạ tiệc huy hoàng.
Đầu hổ vàng ròng phun ra tia nước mảnh mịn, mười hai bộ điêu khắc tương tự vây với nhau làm thành một vòng tròn, xung quanh có vô số khách quý tụ tập. Tia nước từ đầu hổ phun ra kỳ thực đều là rượu vang cao cấp, chủ nhân có thể xem như nước lã cho vào suối phun để khách quý tùy ý lấy dùng cũng là một cách xa hoa lãng phí đến cực hạn.
Mà phía bên ngoài, Felton đã tiến vào trạng thái.
Vị đạo diễn trẻ này năm nay chưa quá 34 tuổi, thế nhưng trên phương diện điện ảnh đã có thành tựu không nhỏ. Hắn cực kỳ chú trọng mỹ cảm thị giác, sự nắm giữ tiết tấu cũng là vô cùng thuần thục, cho dù trước khi bắt đầu quay phim hắn vẫn luôn trưng ra bộ mặt chù ụ, thế nhưng ngay khi máy quay vừa hoạt động Felton đã lập tức ngồi nghiêm chỉnh, chú tâm quan sát mười sáu màn hình hiển thị trước mặt.
Tất cả các nhân viên trên phim trường đều khẩn trương, bộ phận ánh sáng và máy quay đều cẩn thận điều chỉnh thiết bị của mình.
Bầu không khí bữa tiệc đã vô cùng náo nhiệt, đến khi tất cả mọi người đã bắt đầu ngợp trong sa đọa thì bỗng nhiên! Chỉ nghe một loạt tiếng bước chân ‘lộp cộp’ từ lầu hai truyền đến.
Lộp cộp, lộp cộp, lộp cộp…
Nhịp điệu kia từ từ chậm lại, bước tiến vô cùng tùy ý không hề có chút khẩn trương nào nhưng lại rất có quy luật. Nếu như tỉ mỉ lắng nghe còn có thể phân biệt được khoảng cách mỗi lần thanh âm vang lên đều là giống nhau như đúc, giống như có một sự kỳ diệu vô hình đang theo tiếng bước chân kia tràn ra.
Khắp đại sảnh ầm ĩ lập tức trở nên yên tĩnh!
Tất cả mọi người đều xoay đầu, ánh mắt nhiệt liệt nhìn về phía thang lầu xoay tròn. Thang lầu này được mạ vàng, ngay cả tay vịn đều phủ một lớp vàng ròng lấp lánh, bậc thang là thủy tinh cao cấp, phía trên lót một lớp thảm lông thật, vừa nhìn đơn giản mộc mạc nhưng thực tế lại vô cùng xa hoa cao quý.
Chưa thấy người trước đã nghe tiếng!
Hơn nữa cái ‘tiếng’ này còn đắp nặn đến vô cùng khéo léo.
Simmons ở bên cạnh quan sát gật đầu tán thưởng, trong mắt đều là kích động. Mà ngay cả Felton cũng không nhịn được mím môi, lông mày nhíu chặt chậm rãi giãn ra, thầm nghĩ ‘Có lẽ cái cúp Ảnh đế kia cũng không phải hoàn toàn ăn may như vậy’. Thế nhưng ngay một khắc sau, khi bóng dáng người nọ xuất hiện trên màn hình thì cả Felton cũng không khỏi ngơ ngẩn!
Sở Ngôn mặc bộ âu phục màu trắng thuần, thần sắc bình tĩnh bước xuống cầu thang.
Việc bề ngoài của Sở Ngôn vô cùng xuất sắc Felton đã biết từ sớm, cho dù hắn có xoi mói đến thế nào cũng không thể không thừa nhận cậu diễn viên đến từ Hoa quốc kia thực sự sở hữu bề ngoài quá hoàn mỹ, vóc người cũng vô cùng đạt chuẩn, hoàn toàn đủ tiêu chuẩn sắm vai Hoa Tư Nhã.
Thế nhưng khi ở ngoài đời, có vài thứ là không thể biểu hiện ra được.
Khí chất của người nọ đạm mạc thong dong tựa như tuyết trên núi cao, đôi môi kéo ra nụ cười nhàn nhạt, trong tay cầm một ly champage vàng nhạt, mỉm cười bước xuống cầu thang. Ngón tay kia quả thực tú mỹ đến cực điểm, thon dài trắng nõn hệt như noãn ngọc, dưới sự phụ trợ của chất rượu vàng óng càng thêm mê người.
Mỗi một sợi tóc đều được đặt ở vị trí thích hợp nhất, bước chân của người nọ, thân hình, nụ cười thậm chí là độ cong khóe mắt đều giống như được đo đạc tỉ mỉ, tuyệt đối tinh tế, hợp lý, cao nhã, điển phạm.
Hoàn toàn xứng đáng là kẻ lịch thiệp nhất đêm nay.
Nụ cười của hắn có thể khiến quý cô lạnh lùng nhất lộ ra ý cười ngưỡng mộ, lễ nghi của hắn khiến bất kỳ kẻ xoi nói nào cũng không còn gì để chỉ trích, khi y giơ ly rượu lên, nhẹ nhàng cất tiếng thốt ra một lời ôn tồn, thanh âm lại hệt như tiếng đàn violon ưu nhã đàn tấu chương nhạc kỳ bí.
“Vì buổi tối tuyệt vời này,”
“Vì tất cả quý cô có mặt đêm nay, “
“Vì Thượng đế đã ban tặng thết thảy cho chúng ta.”
“Nâng ly!”
Thanh âm này phảng phất mang theo một loại kích động, khách quý dưới sảnh lập tức nhất tề giơ tay, nói: “Cạn ly!”
Đến đây, cảnh quay đầu tiên đã kết thúc!
Tuy rằng Felton không thích Sở Ngôn, thế nhưng cũng sẽ không đem tác phẩm của mình ra nói đùa. Hắn có thể không thèm đếm xỉa đến Sở Ngôn, thế nhưng trong lúc quay chụp lại vô cùng nghiêm cẩn, ngay khi cảnh quay đầu tiên kết thúc Felton lại xem kỹ thêm một lần, cuối cùng mới cất giọng không vui nói: “Quay rất tốt, bảo trì trạng thái này, tiếp tục.”
—— Người sáng suốt đều có thể nhìn ra cảnh quay rất tốt, Felton muốn phê bình cũng không được..
Nhìn bộ dáng kinh ngạc của đối phương, Sở Ngôn nhịn không được thấp giọng cười ra tiếng, xoay người đi chuẩn bị cho cảnh tiếp theo. Mà trợ lý Vu Đồng Đồng thấy một màn này lại có chút nghi hoặc sờ sờ đầu, nhỏ giọng thì thầm: “Thật kỳ quái, vì sao thái độ của đạo diễn đối với Tiểu Ngôn lại có hơi là lạ chứ…”
Đợi sau khi đã quay được ba cảnh mà Sở Ngôn vẫn không hề NG, Felton cũng chỉ nhàn nhạt nói một câu biểu dương thì trợ lý rốt cục phát hiện chỗ không ổn. Cô nhanh chóng đi tìm Chu Hòa Huy, kéo anh ra một góc nhỏ, thần bí lại khẩn trương hỏi: “Anh Chu! Đạo diễn Felton hình như không quá thích Tiểu Ngôn!”
Chu Hòa Huy đầu tiên là sửng sốt, hỏi lại: “Sao em nói vậy?”
Trợ lý vội vàng đáp: “Trực giác, tuy rằng đạo diễn Felton vẫn không nói gì thế nhưng anh ta có vẻ rất chướng mắt Tiểu Ngôn. Nếu như đổi thành những đạo diễn khác, ví dụ như nhóm người từng hợp tác trước kia với Sở Ngôn, cho dù là đạo diễn Sở tính cách tương đối lãnh đạm cũng sẽ nói vài câu khích lệ, thế nhưng đạo diễn Felton lại không có biểu hiện gì.” Dừng một chút, tiểu trợ lý lại nói: “Anh Chu, có thể anh là đàn ông nên không quá lý giải cái gọi là trực giác, thế nhưng anh phải tin em, thái độ của đạo diễn Felton với Tiểu Ngôn có chút không đúng!”
Chu Hòa Huy cười ha hả: “Đây là trực giác của phụ nữ trong truyên thuyết?”
Trợ lý gật đầu: “Anh tin em đi, chúng ta phải nhanh chóng giải quyết vấn đề này.”
Trợ lý nói xong còn lén lút quay đầu nhìn về phía Sở Ngôn và Felton, rất sợ bị bọn họ phát hiện, bộ dạng này của cô quả khiến Chu Hòa Huy bị chọc cười, bất quá anh cũng hiểu Vu Đồng Đồng chỉ muốn tốt cho Sở Ngôn, không hy vọng Sở Ngôn có mâu thuẫn với đạo diễn, như vậy sẽ không tốt cho quá trình quay phim.
Nghĩ vậy Chu Hòa Huy khẽ vỗ vai cô, cười nói: “Chuyện này Tiểu Ngôn còn phát hiện ra trước em nữa, anh cũng đã sớm xử lý rồi. Đồng Đồng, em có muốn biết vì sao đạo diễn Felton lại không thích Tiểu Ngôn không?”
Vu Đồng Đồng sửng sốt, trong lòng theo bản năng nghĩ ‘Tiểu Ngôn vậy mà đã biết sớm rồi?’, sau đó lại hoang mang hỏi: “Em muốn nha. Anh Chu, vì sao đạo diễn Felton lại không thích Tiểu Ngôn chứ, rõ ràng đây là lần đầu tiên bọn họ hợp tác mà.”
Chu Hòa Huy ý vị sâu dày nhìn vị đạo diễn kia, lúc này Sở Ngôn đã đứng lên chuẩn bị quay cảnh tiếp theo, Felton khó chịu nhìn y hồi lâu rốt cục cũng bỏ qua. Chu Hòa Huy nói với Vu Đồng Đồng: “Kỳ thực đều chỉ vì một chữ ‘tình’. Hỏi thế gian tình là vật gì, khiến kẻ khác trực tiếp chán ghét Tiểu Ngôn!”
Danh sách chương