Vùng Vô Hoang rộng lớn vô ngần, không có bất kỳ vật gì che chắn, thậm chí tìm không được một chỗ nghỉ ngơi. Đương nhiên, nếu tu sĩ có loại pháp bảo như Giới tử không gian thì đó lại là chuyện khác.
Tư Lăng tuy rằng không có loại giới tử không gian có thể trồng linh thảo, dưỡng yêu thú, bất quá nàng có Bát Bảo Càn Khôn bình, là lọ không gian do tiên nhân luyện chế ra, tương đương với RV (xe dã ngoại)* di động.
Bát Bảo Càn Khôn bình có tất cả 108 cái ô vuông không gian, Tư Lăng chọn một không gian lớn nhất trong đó bày biện một phen, nhìn có vẻ đã giống một căn phòng xa hoa. Sau đó cũng bố trí các ô vuông không gian khác, phân ra mấy khu vực, còn rất hào phóng phân cho mỗi con yêu một ô vuông không gian làm địa bàn của chúng, lại y theo yêu cầu của chúng mà sắp xếp một phen.
Lúc này, Tư Lăng ngồi xếp bằng trong Bát Bảo Càn Khôn bình, mấy con yêu vây quanh bên cạnh nàng, dùng móng vuốt đùa bỡn mấy cái nhẫn trữ vật.
Tư Lăng trước tiên chuyển hết những thứ trong nhẫn trữ vật mà chủ nhân của nó đã tử vong khiến thần thức biến mất, tổng cộng có 10 cái nhẫn, đều là Trọng Thiên thừa dịp không ai chú ý mà lột khỏi những tu sĩ tổn lạc. Sau đó lại xóa đi thần thức của những chiếc nhẫn mà chủ nhân vẫn chưa tử vong-- đám nhẫn trữ vật đó đều lúc Tư Lăng đánh lén những tu sĩ kia, sau đó thuận tay bóc đi, tiếp tục lấy hết mọi thứ bên trong.
Rất nhanh, trước mặt bọn họ liền xuất hiện một đống đồ như ngọn núi nhỏ, lộn xộn đến khiến Tư Lăng cảm giác đau cả đầu. Nàng chỉ lấy ra tiên linh thạch, những cái khác đều vứt qua một bên, lúc nào rảnh rỗi thì lại sắp xếp.
Lúc này, Trọng Thiên ngậm một chiếc nhẫn trữ vật lại đây, vẻ mặt mang theo đắc ý đặt trước mặt Tư Lăng. Tư Lăng nhận lấy nó, thần thức đảo qua. Mặt trên không có bất kỳ cấm chế nào, là một nhẫn trữ vật vô chủ, nhưng khi nhìn đến đồ vật trong nhẫn trữ vật thì Tư Lăng có chút không tự chủ, nuốt xuống ngụm nước bọt.
Thực nhiều tiên linh thạch! Thực nhiều tài liệu cao cấp! Thực nhiều pháp bảo! Tư Lăng "pặt" một tiếng, tóm lấy nhẫn trữ vật, nhìn về phía Trọng Thiên đang ngồi bên cạnh. Giống như phát hiện nàng kích động, yêu thú màu đen dương dương đắc ý ngẩng đầu lên, cố gắng làm ra một vẻ "đại gia chính là bình tĩnh như vậy", chỉ là cái đuôi vui sướng vẩy tới vẩy lui đã bán đứng tâm tình đắc ý của nó.
"Trọng Thiên, thứ trong nhẫn trữ vật này, ngươi lấy được ở đâu?"
Trọng Thiên ngao ô vài tiếng, Tiểu Yêu Liên vui vẻ phiên dịch nói: "Chủ nhân nói, nó lên Phi Thiên thuyền của Ân gia, lấy được ở trên Phi Thiên thuyền đó."
Cho nên, Trọng Thiên là thừa dịp hai bên đánh nhau túi bụi thì chạy đến Phi Thiên thuyền người ta đánh cướp. Đây có tính là cướp bị phản cướp hay không? Lại nhìn thứ trong nhẫn trữ vật, phần lớn là tiên linh thạch trung phẩm, đoán là khoản 2 triệu khối, còn lại là pháp bảo, phẩm chất có cao có thấp, rất nhiều đều là cấp bậc tiên khí. Mà những tài liệu kia, rất nhiều thứ Tư Lăng còn không biết tên, xem ra phải nhín chút thời gian đi mua tài liệu đồ giám Thượng Giới để tìm hiểu một chút.
Cuối cùng, Tư Lăng phân loại mọi thứ có được. Tiên linh thạch trung phẩm tất cả có 3 triệu khối, tiên linh thạch hạ phẩm có chừng một ngàn khối, sau đó là các loại khác. Tư Lăng đem những thứ phẩm chất thấp, không có gì nhận dạng lấy ra đặt trong một chiếc nhẫn trữ vật khác, tính đợi đến Tiên thành thì lại đem chúng nó đi đổi tiên linh thạch.
Đợi sau khi phân loại xong, Tư Lăng đột nhiên sinh ra một loại cảm giác "Rốt cuộc thoát khỏi nghèo khó hướng về cuộc sống khá giả", không còn là người nghèo nữa rồi.
Tư Lăng khen ngợi Trọng Thiên một phen. Ân Huyễn Chi làm hại bọn họ không có Phi Thiên thuyền rời khỏi Vùng Vô Hoang, cho nên làm cho hắn xuất huyết nhiều một lần cũng là đúng.
Ở Bát Bảo Càn Khôn bình nghỉ ngơi một lát, lại đám ứng yêu cầu của Trọng Thiên và Tiểu Khôi, nàng bèn nướng cho chúng nó mấy con yêu thú, lại đi thăm năm con Thông Linh thú đã được nuôi mập trong Bát Bảo Càn Khôn bình. Cho chúng nó ăn chút linh thổ, Tư Lăng mới ra khỏi Bát Bảo Càn Khôn bình, tiếp tục gấp rút lên đường.
Nửa tháng sau, Tư Lăng rời Vùng Vô Hoang.
*****************************
Vừa mới ra khỏi Vùng Vô Hoang, nàng liền có thể cảm giác được linh lực cùng tiên linh lực đan xen trong không khí. Tuy rằng rất mỏng manh, thậm chí còn có chút giao hội với năng lượng trong vùng Vô Hoang, có vẻ hết sức pha tạp, bất quá vẫn là khiến Tư Lăng - người đã hít thở năng lượng tiêu cực ở vùng Vô Hoang nửa tháng, cảm giác lỗ chân lông cả người đều giản nở ra.
Đứng im một lát, Tư Lăng mới mở to mắt, phát hiện Trọng Thiên cùng Tiểu Yêu Liên tâm tình cũng rất tốt. Cái đuôi Trọng Thiên ở phía sau vung vẫy lung tung, Tiểu Yêu Liên cũng từ trong tay áo Tư Lăng thò đầu ra nhìn quanh hoàn cảnh bên ngoài.
Tư Lăng ngưng mắt đứng xem, vùng đất sát vùng Vô Hoang là một mảnh hoang địa, chỉ có chút cỏ dại linh tinh sinh trưởng giữa mấy hòn đá trần trụi, nhìn trông rất thảm thương. Thực vật chung quanh đây chịu ảnh hưởng của Vùng Vô Hoang, gần như có thể nói là không có một ngọn cỏ.
Tư Lăng lại tiến về phía trước nửa tháng, mới dần dần thấy được rừng núi tươi tốt, mà loại năng lượng hỗn tạp trong không khí mới tán đi, còn lại đều là linh lực cùng tiên linh lực.
Tư Lăng cầm bản đồ mua được từ chỗ Hoa lão đại, nhìn lộ trình, nơi đây cách Liễu tiên trấn còn khoảng nữa tháng, vì vậy tiếp tục tiến lên.
Nửa tháng sau, Tư Lăng rốt cuộc đến được tu tiên trấn đầu tiên sau khi nàng phi thăng Thượng Giới.
Tư Lăng chậm rãi đi vào trong trấn. Liễu tiên trấn này tuy nhỏ, bất quá bởi vì vị trí địa lý, nhìn lại có vẻ hết sức phồn vinh, tu sĩ lui tới tu vi đều ở Hợp Thể kỳ trở xuống, không nhìn thấy có tu sĩ Đại Thừa kỳ. Đương nhiên, Tư Lăng cũng nhìn thấy rất nhiều tu sĩ Hóa Thần kỳ trở xuống. Bất quá những tu sĩ kia đều là đứa nhỏ bảy tám tuổi. Khi một đứa nhóc 8 tuổi lại tản ra hơi thở Nguyên Anh kỳ đi qua bên người, Tư Lăng nhịn không được co rút khóe miệng.
Quả nhiên, loại địa phương như Thượng Giới này là dùng để đả kích tu sĩ Hạ Giới. Tu sĩ Nguyên Anh kỳ 8 tuổi, ở nơi này thì thật là hiện tượng phổ biến.
Mỗi ngày Liễu tiên trấn có rất nhiều tu sĩ lui tới, hơn nữa nơi này có rất nhiều tu sĩ từ Hạ giới phi thăng lên, cho nên Tư Lăng tới cũng không hề gây ra bất kỳ chú ý gì. Tư Lăng dạo trong trấn nửa ngày, trấn nhỏ không lớn, với tốc độ của tu tiên giả thì một canh giờ liền có thể dạo xong. Ngược lại, ở ngoài trấn nhỏ còn có rất nhiều thôn trang nhỏ, trong thôn trang trồng rất nhiều linh cốc linh thực Thượng Giới, đều là dựa vào Liễu tiên trấn mà tồn tại.
Tuy rằng người lui tới Liễu tiên trấn nhiều, bất quá người thổ địa ở Liễu tiên trấn thì cũng cực có nhãn lực với kẻ lạ mặt. Vừa thấy Tư Lăng ở trên đường dạo chơi, liền biết người này có vẻ là vừa phi thăng lên, rất nhanh liền có người tiến lên tự tiến cử mình. Tư Lăng chỉ cần cho bọn họ thù lao, liền có thể tìm hiểu tin tức về Thượng Giới từ bọn họ.
Tư Lăng sau khi cự tuyệt vài người, cuối cùng lúc một bé trai 10 tuổi tự tiến cử thì chọn hắn.
Bé trai bộ dạng môi hồng răng trắng, bộ dạng cở này trong người tu tiên là rất bình thường, hơn nữa cũng là tiểu tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ. Hắn cười rất khả ái, nói: "Vị tiên tử này, ngài chỉ cần cho ta hai khối tiên linh thạch hạ phẩm, liền có thể biết được việc ngài muốn biết. Nếu tiên tử không có tiên linh thạch hạ phẩm, một trăm khối linh thạch thượng phẩm cũng được."
Tư Lăng gật đầu, trực tiếp cho hắn một trăm khối linh thạch thượng phẩm, trước hết để cho hắn giúp nàng tìm nơi nghỉ ngơi. Bé trai thông minh dẫn Tư Lăng tới một khách điếm có bề ngoài mộc mạc, bên trong sắp xếp gọn gàng mà sạch sẽ, hơn nữa nghe bé trai kia thuần thục bắt chuyện cùng chưởng quỹ khách sạn, liền biết là vì người quen kéo khách đây mà.
"Tiên tử muốn ở mấy ngày?"
"Ba ngày." Ba ngày đủ để nàng tìm hiểu một ít tình huống.
Chưởng quỹ đăng ký xong, bảo Tư Lăng giao hai mươi khối tiên linh thạch hạ phẩm, đem một tấm ngọc bài mở cửa giao cho Tư Lăng.
Đợi sau khi Tư Lăng rốt cuộc ngồi vào khách điếm, liền nói với bé trai đi theo: "Ta muốn đi Thiên Sơn đảo, nơi này có Phi Thiên thuyền đi Thiên Sơn đảo không?"
Nam hài kinh ngạc nói: "Thì ra tiên tử là đệ tử Văn Nhân tộc sao? Bất quá Thiên Sơn đảo cách Liễu tiên trấn rất xa, ngồi Phi Thiên thuyền mất nữa năm mới tới. Nếu dựa vào tốc độ phi hành của bản thân tiên tử, cần một trăm nămn mới có thể đến Thiên Sơn đảo. Ân, đương nhiên, nếu tiên tử trước kia có được phi hành khí ở Hạ giới, vãn bối đề nghị tiên tử không nên dùng. Từ Liễu tiên trấn đến Thiên Sơn đảo phải đi qua vài địa vực nguy hiểm, có rất nhiều mãnh thú nguy hiểm cùng những thứ khác, chỉ bằng phi hành khí của Hạ giới thì sẽ rất nguy hiểm."
Bé trai vừa nói vừa quan sát sắc mặt Tư Lăng, thấy nàng tuy rằng mặt không chút thay đổi, nhưng không có thần sắc không vui, bắt đầu càng nói càng lanh lợi, "Nếu tiên tử muốn ngồi Phi Thiên thuyền đi Thiên Sơn đảo, vậy thì có thể đợi thêm mấy ngày. Tiếp qua năm ngày nữa liền có một chiếc Phi Thiên thuyền của Đông Phương gia tộc đi ngang qua tiên trấn, đến lúc đó tiên tử có thể ngồi Phi Thiên thuyền của Đông Phương gia tộc đến Thiên Sơn đảo."
Bé trai này là người rất biết nhìn sắc mặt người khác, thấy Tư Lăng nãy giờ không nói gì, lại bắt đầu đem một ít tin tức mình biết báo cho nàng.
Từ chỗ bé trai này mới biết, kỳ thật Thượng Giới cũng không phải là như người Hạ giới gọi chung là Thượng Giới, mà phân rất nhiều khu vực, nó là rộng lớn vô biên. Ngoại trừ mấy trăm vạn khu vực đã biết, còn có rất nhiều khu vực mà tu tiên giả chưa thể đặt chân, những nơi đó liền dựa vào tu tiên giả tự mình đi thám hiểm. Mà ở Thượng giới, ngoại trừ trấn tiên trên mặt đất như Liễu tiên trấn, trên không còn có thật nhiều đảo nổi dư thừa tiên linh lực. Được biết, hiện tại đã phát hiện 180 hòn đảo nổi lớn, đảo nổi cỡ trung thì khoản 300 vạn, đảo nổi loại nhỏ càng là vô số kể. Hơn nữa trong 180 đảo nổi khổng lồ thì phân nửa đều đã bị đại gia tộc chiếm cứ.
Liễu tiên trấn đang ở tại khu vực thích hợp tu tiên giả sinh tồn, tương đối an toàn, tên là đại lục Hằng Thái. Chỉ riêng diện tích đại lục Hằng Thái thì nghiễm nhiên đã lớn bằng một Thương Vũ giới ở Hạ Giới, chẳng trách nói nếu là Tư Lăng bằng chính sức mình phi hành đến Thiên Sơn đảo thì cần thời gian một trăm năm.
Quả thực chơi người ta mà!
Như thế, Tư Lăng không thể không tiếp nhận cách qua sông này, tất yếu ngoan ngoãn đi mua phiếu ngồi Phi Thiên thuyền của những gia tộc khác mà xuất hành. Giữa từng cái đảo nổi và mỗi khu vực, ngoại trừ thiết lập truyền tống trận nhanh gọn, còn thiết lập rất nhiều cảng lớn, đỗ rất nhiều Phi Thiên thuyền lui tới các khu vực. Bất quá ngồi Phi Thiên thuyền là tốc độ chậm nhất -- so với hạ giới mà nói, tốc độ này đã rất nhanh, nếu muốn tiết kiệm thời gian, truyền tống trận là nhanh nhất. Chỉ là giá cả ngồi truyền tống trận thật không rẻ chút nào.
Kỳ thật Tư Lăng nghĩ vẫn là dùng Phi Thiên thuyền của mình thì tiện hơn, sau đó nhận được ánh mắt sùng bái của bé trai. Hơn nữa, hắn còn hảo tâm nói cho nàng biết, một Phi Thiên thuyền rẻ nhất cũng cần 5 triệu linh thạch trung phẩm, còn nếu là Phi Thiên thuyền do những Luyện khí đại sư luyện chế ra, giá cả đến trên 100 triệu tiên linh thạch thượng phẩm cũng có.
Tư Lăng bị đả kích mà ỉu xìu. Ở trước hiện thực, nàng lại thành một kẻ nghèo.
Không thể không nói, giá cả hàng hóa ở Liễu tiên trấn sở dĩ rẻ như vậy chính là bởi vì nó gần vùng Vô Hoang, không thích hợp tu sĩ tu luyện. Bất quá là địa phương cho tu sĩ qua lại nghỉ chân tạm thời, kiếm cũng là một chút thu nhập ít ỏi mà thôi.
Cho nên, Tiểu Lăng Tử vẫn là tiếp tục làm người nghèo đi.
Tư Lăng tuy rằng không có loại giới tử không gian có thể trồng linh thảo, dưỡng yêu thú, bất quá nàng có Bát Bảo Càn Khôn bình, là lọ không gian do tiên nhân luyện chế ra, tương đương với RV (xe dã ngoại)* di động.
Bát Bảo Càn Khôn bình có tất cả 108 cái ô vuông không gian, Tư Lăng chọn một không gian lớn nhất trong đó bày biện một phen, nhìn có vẻ đã giống một căn phòng xa hoa. Sau đó cũng bố trí các ô vuông không gian khác, phân ra mấy khu vực, còn rất hào phóng phân cho mỗi con yêu một ô vuông không gian làm địa bàn của chúng, lại y theo yêu cầu của chúng mà sắp xếp một phen.
Lúc này, Tư Lăng ngồi xếp bằng trong Bát Bảo Càn Khôn bình, mấy con yêu vây quanh bên cạnh nàng, dùng móng vuốt đùa bỡn mấy cái nhẫn trữ vật.
Tư Lăng trước tiên chuyển hết những thứ trong nhẫn trữ vật mà chủ nhân của nó đã tử vong khiến thần thức biến mất, tổng cộng có 10 cái nhẫn, đều là Trọng Thiên thừa dịp không ai chú ý mà lột khỏi những tu sĩ tổn lạc. Sau đó lại xóa đi thần thức của những chiếc nhẫn mà chủ nhân vẫn chưa tử vong-- đám nhẫn trữ vật đó đều lúc Tư Lăng đánh lén những tu sĩ kia, sau đó thuận tay bóc đi, tiếp tục lấy hết mọi thứ bên trong.
Rất nhanh, trước mặt bọn họ liền xuất hiện một đống đồ như ngọn núi nhỏ, lộn xộn đến khiến Tư Lăng cảm giác đau cả đầu. Nàng chỉ lấy ra tiên linh thạch, những cái khác đều vứt qua một bên, lúc nào rảnh rỗi thì lại sắp xếp.
Lúc này, Trọng Thiên ngậm một chiếc nhẫn trữ vật lại đây, vẻ mặt mang theo đắc ý đặt trước mặt Tư Lăng. Tư Lăng nhận lấy nó, thần thức đảo qua. Mặt trên không có bất kỳ cấm chế nào, là một nhẫn trữ vật vô chủ, nhưng khi nhìn đến đồ vật trong nhẫn trữ vật thì Tư Lăng có chút không tự chủ, nuốt xuống ngụm nước bọt.
Thực nhiều tiên linh thạch! Thực nhiều tài liệu cao cấp! Thực nhiều pháp bảo! Tư Lăng "pặt" một tiếng, tóm lấy nhẫn trữ vật, nhìn về phía Trọng Thiên đang ngồi bên cạnh. Giống như phát hiện nàng kích động, yêu thú màu đen dương dương đắc ý ngẩng đầu lên, cố gắng làm ra một vẻ "đại gia chính là bình tĩnh như vậy", chỉ là cái đuôi vui sướng vẩy tới vẩy lui đã bán đứng tâm tình đắc ý của nó.
"Trọng Thiên, thứ trong nhẫn trữ vật này, ngươi lấy được ở đâu?"
Trọng Thiên ngao ô vài tiếng, Tiểu Yêu Liên vui vẻ phiên dịch nói: "Chủ nhân nói, nó lên Phi Thiên thuyền của Ân gia, lấy được ở trên Phi Thiên thuyền đó."
Cho nên, Trọng Thiên là thừa dịp hai bên đánh nhau túi bụi thì chạy đến Phi Thiên thuyền người ta đánh cướp. Đây có tính là cướp bị phản cướp hay không? Lại nhìn thứ trong nhẫn trữ vật, phần lớn là tiên linh thạch trung phẩm, đoán là khoản 2 triệu khối, còn lại là pháp bảo, phẩm chất có cao có thấp, rất nhiều đều là cấp bậc tiên khí. Mà những tài liệu kia, rất nhiều thứ Tư Lăng còn không biết tên, xem ra phải nhín chút thời gian đi mua tài liệu đồ giám Thượng Giới để tìm hiểu một chút.
Cuối cùng, Tư Lăng phân loại mọi thứ có được. Tiên linh thạch trung phẩm tất cả có 3 triệu khối, tiên linh thạch hạ phẩm có chừng một ngàn khối, sau đó là các loại khác. Tư Lăng đem những thứ phẩm chất thấp, không có gì nhận dạng lấy ra đặt trong một chiếc nhẫn trữ vật khác, tính đợi đến Tiên thành thì lại đem chúng nó đi đổi tiên linh thạch.
Đợi sau khi phân loại xong, Tư Lăng đột nhiên sinh ra một loại cảm giác "Rốt cuộc thoát khỏi nghèo khó hướng về cuộc sống khá giả", không còn là người nghèo nữa rồi.
Tư Lăng khen ngợi Trọng Thiên một phen. Ân Huyễn Chi làm hại bọn họ không có Phi Thiên thuyền rời khỏi Vùng Vô Hoang, cho nên làm cho hắn xuất huyết nhiều một lần cũng là đúng.
Ở Bát Bảo Càn Khôn bình nghỉ ngơi một lát, lại đám ứng yêu cầu của Trọng Thiên và Tiểu Khôi, nàng bèn nướng cho chúng nó mấy con yêu thú, lại đi thăm năm con Thông Linh thú đã được nuôi mập trong Bát Bảo Càn Khôn bình. Cho chúng nó ăn chút linh thổ, Tư Lăng mới ra khỏi Bát Bảo Càn Khôn bình, tiếp tục gấp rút lên đường.
Nửa tháng sau, Tư Lăng rời Vùng Vô Hoang.
*****************************
Vừa mới ra khỏi Vùng Vô Hoang, nàng liền có thể cảm giác được linh lực cùng tiên linh lực đan xen trong không khí. Tuy rằng rất mỏng manh, thậm chí còn có chút giao hội với năng lượng trong vùng Vô Hoang, có vẻ hết sức pha tạp, bất quá vẫn là khiến Tư Lăng - người đã hít thở năng lượng tiêu cực ở vùng Vô Hoang nửa tháng, cảm giác lỗ chân lông cả người đều giản nở ra.
Đứng im một lát, Tư Lăng mới mở to mắt, phát hiện Trọng Thiên cùng Tiểu Yêu Liên tâm tình cũng rất tốt. Cái đuôi Trọng Thiên ở phía sau vung vẫy lung tung, Tiểu Yêu Liên cũng từ trong tay áo Tư Lăng thò đầu ra nhìn quanh hoàn cảnh bên ngoài.
Tư Lăng ngưng mắt đứng xem, vùng đất sát vùng Vô Hoang là một mảnh hoang địa, chỉ có chút cỏ dại linh tinh sinh trưởng giữa mấy hòn đá trần trụi, nhìn trông rất thảm thương. Thực vật chung quanh đây chịu ảnh hưởng của Vùng Vô Hoang, gần như có thể nói là không có một ngọn cỏ.
Tư Lăng lại tiến về phía trước nửa tháng, mới dần dần thấy được rừng núi tươi tốt, mà loại năng lượng hỗn tạp trong không khí mới tán đi, còn lại đều là linh lực cùng tiên linh lực.
Tư Lăng cầm bản đồ mua được từ chỗ Hoa lão đại, nhìn lộ trình, nơi đây cách Liễu tiên trấn còn khoảng nữa tháng, vì vậy tiếp tục tiến lên.
Nửa tháng sau, Tư Lăng rốt cuộc đến được tu tiên trấn đầu tiên sau khi nàng phi thăng Thượng Giới.
Tư Lăng chậm rãi đi vào trong trấn. Liễu tiên trấn này tuy nhỏ, bất quá bởi vì vị trí địa lý, nhìn lại có vẻ hết sức phồn vinh, tu sĩ lui tới tu vi đều ở Hợp Thể kỳ trở xuống, không nhìn thấy có tu sĩ Đại Thừa kỳ. Đương nhiên, Tư Lăng cũng nhìn thấy rất nhiều tu sĩ Hóa Thần kỳ trở xuống. Bất quá những tu sĩ kia đều là đứa nhỏ bảy tám tuổi. Khi một đứa nhóc 8 tuổi lại tản ra hơi thở Nguyên Anh kỳ đi qua bên người, Tư Lăng nhịn không được co rút khóe miệng.
Quả nhiên, loại địa phương như Thượng Giới này là dùng để đả kích tu sĩ Hạ Giới. Tu sĩ Nguyên Anh kỳ 8 tuổi, ở nơi này thì thật là hiện tượng phổ biến.
Mỗi ngày Liễu tiên trấn có rất nhiều tu sĩ lui tới, hơn nữa nơi này có rất nhiều tu sĩ từ Hạ giới phi thăng lên, cho nên Tư Lăng tới cũng không hề gây ra bất kỳ chú ý gì. Tư Lăng dạo trong trấn nửa ngày, trấn nhỏ không lớn, với tốc độ của tu tiên giả thì một canh giờ liền có thể dạo xong. Ngược lại, ở ngoài trấn nhỏ còn có rất nhiều thôn trang nhỏ, trong thôn trang trồng rất nhiều linh cốc linh thực Thượng Giới, đều là dựa vào Liễu tiên trấn mà tồn tại.
Tuy rằng người lui tới Liễu tiên trấn nhiều, bất quá người thổ địa ở Liễu tiên trấn thì cũng cực có nhãn lực với kẻ lạ mặt. Vừa thấy Tư Lăng ở trên đường dạo chơi, liền biết người này có vẻ là vừa phi thăng lên, rất nhanh liền có người tiến lên tự tiến cử mình. Tư Lăng chỉ cần cho bọn họ thù lao, liền có thể tìm hiểu tin tức về Thượng Giới từ bọn họ.
Tư Lăng sau khi cự tuyệt vài người, cuối cùng lúc một bé trai 10 tuổi tự tiến cử thì chọn hắn.
Bé trai bộ dạng môi hồng răng trắng, bộ dạng cở này trong người tu tiên là rất bình thường, hơn nữa cũng là tiểu tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ. Hắn cười rất khả ái, nói: "Vị tiên tử này, ngài chỉ cần cho ta hai khối tiên linh thạch hạ phẩm, liền có thể biết được việc ngài muốn biết. Nếu tiên tử không có tiên linh thạch hạ phẩm, một trăm khối linh thạch thượng phẩm cũng được."
Tư Lăng gật đầu, trực tiếp cho hắn một trăm khối linh thạch thượng phẩm, trước hết để cho hắn giúp nàng tìm nơi nghỉ ngơi. Bé trai thông minh dẫn Tư Lăng tới một khách điếm có bề ngoài mộc mạc, bên trong sắp xếp gọn gàng mà sạch sẽ, hơn nữa nghe bé trai kia thuần thục bắt chuyện cùng chưởng quỹ khách sạn, liền biết là vì người quen kéo khách đây mà.
"Tiên tử muốn ở mấy ngày?"
"Ba ngày." Ba ngày đủ để nàng tìm hiểu một ít tình huống.
Chưởng quỹ đăng ký xong, bảo Tư Lăng giao hai mươi khối tiên linh thạch hạ phẩm, đem một tấm ngọc bài mở cửa giao cho Tư Lăng.
Đợi sau khi Tư Lăng rốt cuộc ngồi vào khách điếm, liền nói với bé trai đi theo: "Ta muốn đi Thiên Sơn đảo, nơi này có Phi Thiên thuyền đi Thiên Sơn đảo không?"
Nam hài kinh ngạc nói: "Thì ra tiên tử là đệ tử Văn Nhân tộc sao? Bất quá Thiên Sơn đảo cách Liễu tiên trấn rất xa, ngồi Phi Thiên thuyền mất nữa năm mới tới. Nếu dựa vào tốc độ phi hành của bản thân tiên tử, cần một trăm nămn mới có thể đến Thiên Sơn đảo. Ân, đương nhiên, nếu tiên tử trước kia có được phi hành khí ở Hạ giới, vãn bối đề nghị tiên tử không nên dùng. Từ Liễu tiên trấn đến Thiên Sơn đảo phải đi qua vài địa vực nguy hiểm, có rất nhiều mãnh thú nguy hiểm cùng những thứ khác, chỉ bằng phi hành khí của Hạ giới thì sẽ rất nguy hiểm."
Bé trai vừa nói vừa quan sát sắc mặt Tư Lăng, thấy nàng tuy rằng mặt không chút thay đổi, nhưng không có thần sắc không vui, bắt đầu càng nói càng lanh lợi, "Nếu tiên tử muốn ngồi Phi Thiên thuyền đi Thiên Sơn đảo, vậy thì có thể đợi thêm mấy ngày. Tiếp qua năm ngày nữa liền có một chiếc Phi Thiên thuyền của Đông Phương gia tộc đi ngang qua tiên trấn, đến lúc đó tiên tử có thể ngồi Phi Thiên thuyền của Đông Phương gia tộc đến Thiên Sơn đảo."
Bé trai này là người rất biết nhìn sắc mặt người khác, thấy Tư Lăng nãy giờ không nói gì, lại bắt đầu đem một ít tin tức mình biết báo cho nàng.
Từ chỗ bé trai này mới biết, kỳ thật Thượng Giới cũng không phải là như người Hạ giới gọi chung là Thượng Giới, mà phân rất nhiều khu vực, nó là rộng lớn vô biên. Ngoại trừ mấy trăm vạn khu vực đã biết, còn có rất nhiều khu vực mà tu tiên giả chưa thể đặt chân, những nơi đó liền dựa vào tu tiên giả tự mình đi thám hiểm. Mà ở Thượng giới, ngoại trừ trấn tiên trên mặt đất như Liễu tiên trấn, trên không còn có thật nhiều đảo nổi dư thừa tiên linh lực. Được biết, hiện tại đã phát hiện 180 hòn đảo nổi lớn, đảo nổi cỡ trung thì khoản 300 vạn, đảo nổi loại nhỏ càng là vô số kể. Hơn nữa trong 180 đảo nổi khổng lồ thì phân nửa đều đã bị đại gia tộc chiếm cứ.
Liễu tiên trấn đang ở tại khu vực thích hợp tu tiên giả sinh tồn, tương đối an toàn, tên là đại lục Hằng Thái. Chỉ riêng diện tích đại lục Hằng Thái thì nghiễm nhiên đã lớn bằng một Thương Vũ giới ở Hạ Giới, chẳng trách nói nếu là Tư Lăng bằng chính sức mình phi hành đến Thiên Sơn đảo thì cần thời gian một trăm năm.
Quả thực chơi người ta mà!
Như thế, Tư Lăng không thể không tiếp nhận cách qua sông này, tất yếu ngoan ngoãn đi mua phiếu ngồi Phi Thiên thuyền của những gia tộc khác mà xuất hành. Giữa từng cái đảo nổi và mỗi khu vực, ngoại trừ thiết lập truyền tống trận nhanh gọn, còn thiết lập rất nhiều cảng lớn, đỗ rất nhiều Phi Thiên thuyền lui tới các khu vực. Bất quá ngồi Phi Thiên thuyền là tốc độ chậm nhất -- so với hạ giới mà nói, tốc độ này đã rất nhanh, nếu muốn tiết kiệm thời gian, truyền tống trận là nhanh nhất. Chỉ là giá cả ngồi truyền tống trận thật không rẻ chút nào.
Kỳ thật Tư Lăng nghĩ vẫn là dùng Phi Thiên thuyền của mình thì tiện hơn, sau đó nhận được ánh mắt sùng bái của bé trai. Hơn nữa, hắn còn hảo tâm nói cho nàng biết, một Phi Thiên thuyền rẻ nhất cũng cần 5 triệu linh thạch trung phẩm, còn nếu là Phi Thiên thuyền do những Luyện khí đại sư luyện chế ra, giá cả đến trên 100 triệu tiên linh thạch thượng phẩm cũng có.
Tư Lăng bị đả kích mà ỉu xìu. Ở trước hiện thực, nàng lại thành một kẻ nghèo.
Không thể không nói, giá cả hàng hóa ở Liễu tiên trấn sở dĩ rẻ như vậy chính là bởi vì nó gần vùng Vô Hoang, không thích hợp tu sĩ tu luyện. Bất quá là địa phương cho tu sĩ qua lại nghỉ chân tạm thời, kiếm cũng là một chút thu nhập ít ỏi mà thôi.
Cho nên, Tiểu Lăng Tử vẫn là tiếp tục làm người nghèo đi.
Danh sách chương