Lãng Quên- Diễn Đàn
Thành phố T.
Tuy Tần Diệc Hạo đã báo trước cho cô biết sẽ đi chào hỏi chính ủy Tần, nhưng cô không nghĩ đến có thể nhanh như vậy, vẫn còn mệt mỏi làm tổ trên giường, tinh thần Khương Sam lập tức trở nên tỉnh táo.
Hình ảnh chính ủy Tần bình tĩnh đưa ra đề nghị kia không ngừng hiện lên trong đầu cô, Khương Sam cảm thấy thật phiền toái, cô không phải thánh nhân, vào lúc chính ủy Tần đưa ra đề nghị đó, không phải cô chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày nắm tay ngườimình yêu, bày ra vẻ mặt hạnh phúc ở trước mặt anh ta để trả thù.
Nhưng người đó tuyệt đối không thể là Tần Diệc Hạo được.
Quan hệ giữa cô và Tần Diệc Hạo thế nào trong lòng cô hiểu rất rõ, chính ủy Tần lại biết chuyện của Bạch Kỳ, Khương Sam mơ hồ có thể tưởng tượng được tình cảnh lúc cô và Tần Diệc Hạo cùng nhau xuất hiện trước mặt anh ta thì anh ta sẽ có suy nghĩ gì.
Nhưng cô có khả năng có thể từ chối đề nghị của Tần Diệc Hạo sao?
Tần Diệc Hạo không biết chuyện gì hết, đề nghị gặp mặt cũng vì muốn tốt cho tương lai sau này của cô có thêm người trợ giúp, huống chi quan hệ giữa chính ủy Tần và Tần Diệc Hạo là cậu cháu, anh chủ động muốn dẫn cô đi gặp người trong nhà, cô có thể nói thế nào không thích hợp gặp mặt?
Chẳng lẽ lại nói, thật xin lỗi, tôi còn chưa có chuẩn bị tốt, bởi vì trước đó cậu anh có cảm tình với tôi, bởi vì hôm trước tôi suýt chút nữa trở thành mợ út của anh, cho nên bây giờ không thích hợp gặp mặt?
Khương Sam tưởng tượng một chút, lấy tính tình của Tần Diệc Hạo, tuy trước mắt anh ta có chút cảm tình với mình, nhưng nếu cô dám trực tiếp ngả bài với anh, cô không có chút nghi ngờ anh ta có thể sẽ xé xác cô ngay tại chỗ.
Hơn nữa sớm gặp muộn gặp gì cũng phải gặp, chính ủy Tần sớm muộn gì cũng sẽ biết quan hệ giữa hai người, tuy thời cơ bây giờ không tốt, nhưng cô cũng không thể trốn tránh được.
Cách giờ Tần Diệc Hạo nói dùng buổi tối còn bốn tiếng, Tần Diệc Hạo đã trực tiếp đến khách sạn đón cô.
“Thời gian còn sớm, khó có được thời gian rãnh rỗi, tôi đi dạo phố với em.”
Nhìn qua Tần Diệc Hạo không phải là người chịu khó kiên nhẫn dẫn phụ nữ đi dạo phố, Khương Sam nghe xong có chút không tự nhiên, nhưng dù sao cũng có ý tốt, muốn cô nói lời từ chối cũng không được.
Tần Diệc Hạo nói Tần Liệt trực tiếp đi đến trung tâm thương mại, trong ấn tượng của anh, phụ nữ thích nhất là mua sắm, quả nhiên, vừa nhìn thấy các loại thời trang nữ đủ loại đủ màu sắc, thái độ Khương Sam lúc đầu không được tích cực lắm, một thoáng chốc liền bắt đầu trở nên chuyên tâm.
Phụ nữ chọn quần áo là cả quá trình lâu dài và nhàm chán đối với người đàn ông, Khương Sam đi dạo một lúc nhìn ra được Tần Diệc Hạo có chút không tập trung, vốn nghĩ anh sẽ tìm cớ bỏ đi trước, lại không nghĩ tới anh vẫn luôn đi bên cạnh nhìn cô chọn quần áo vốn dĩ không có chút hứng thú.
Đến khi Khương Sam nhìn đến một cái váy đỏ thẫm cổ chữ V, ánh mắt cô sáng lên, cái váy này được cắt may theo đúng phong cách mà cô yêu thích, vạt áo được thiết kế đan xen thích hợp, chếch bên hông có đính mấy viên trân châu, đơn giản lại xinh đẹp.
Tần Diệc Hạo liếc nhìn một cái cau mày lại:
“Bây giờ đang mùa đông, mặc váy sẽ lạnh.”
Khương Sam bất mãn nhìn anh một cái:
“Đâu có ai chỉ mặc mỗi cái váy đi ra ngoài. Bên ngoài khoác thêm một chiếc khoác ca rô mỏng, lại phối hợp với giày, nhìn sẽ rất đẹp.”
Tần Diệc Hạo cũng không chú ý đến điểm này, có cũng được không có cũng không sao nói:
“Thích thì lấy xuống mua.”
Khương Sam lại giống như xem mấy bộ quần áo trước đó, chỉ ướm thử lên người rồi để trở lại.
“Thôi, màu sắc này không hợp với tôi.”
Nói xong liền treo váy lại, làm bộ như không để ý đi ra ngoài, nhưng ánh mắt Khương Sam vô ý nhìn lại chiếc váy hai lần, trong mắt rõ ràng có vài phần tiếc nuối, Tần Diệc Hạo nhìn thấy thì biết cô rõ ràng rất thích chiếc váy đó.
Chẳng qua cô là người không chịu thua kém, mặc dù dẫn cô đi dạo phố, nhưng cô lại không muốn để cho anh mua cái này cái kia cho cô.
Rõ là người phụ nữ cố chấp.
Cùng đi dạo một vòng, Khương Sam cũng để cho Tần Diệc Hạo mua cho cô một chiếc khăn lụa xanh mỏng, tìm đủ loại lý do, toàn bộ quần áo thử qua đều không lấy.
Từ trong trung tâm thương mại đi ra, Tần Diệc Hạo còn có chuyện của anh, để Tần Liệt ở lại:
“Muốn đi nơi nào nói cậu ta đưa đi, đến buổi tối nhớ đến đúng giờ.”
Khương Sam chỉ mong sao Tần Diệc Hạo nhanh chóng đi đi, có anh đi cùng, cô đi dạo phố thế nào cũng thấy không thoải mái.
Khương Sam để cho Tần Liệt chở cô đến một thẩm mĩ viện gần đó, tóc của cô đã rất dài, cô muốn thay đổi kiểu tóc mới.
Nhà tạo mẫu tóc cầm lấy tóc cô yêu thích không buông tay, ánh mắt thèm muốn nói:
“Chất lượng tóc của cô tốt thật đó, cô muốn đổi qua kiểu tóc nào?”
Khương Sam vén vén tóc, tóc cô dài rất nhanh, không cần duỗi tóc cũng đã thẳng mượt xuống dưới, cả hai đời đều luyến tiếc làm hư tổn tóc mình, cô chủ yếu chỉ dưỡng tóc, ngoại trừ thay đổi độ dài của tóc ra cũng chưa từng thay đổi kiểu tóc của mình.
“Anh xem thử tôi thích hợp với kiểu tóc nào?”
Nhà tạo mẫu tóc liền cảm thấy phấn khởi nói:
“Khuôn mặt của cô rất đẹp, kiểu tóc nào cũng hợp với cô hết, bây giờ dựa vào cô thích kiểu phong cách nào?”
Khương Sam đau đầu nghe nhà tạo mẫu tóc nói, trước ngực anh ta có đeo bảng tên “nhân viên cao cấp”, chắc tay nghề không tồi đâu.
“Thời gian của tôi không nhiều lắm, anh xem rồi làm đi.”
Cả khuôn mặt nhà tạo mẫu tóc sáng lên, đề xuất nói:
“Không biết cô có muốn uốn tóc không?”
Khương Sam nghĩ nghĩ một lúc rồi nói:
“Cũng được.”
Sau khi Khương Sam làm tóc xong cũng đã ba giờ sau rồi, trong lúc hấp dầu hơi nóng khiến cô hơi buồn ngủ, chờ cho đến lúc nhà tạo mẫu tóc nói một câu “tốt” xong đẩy cô tỉnh, lúc nhìn vào gương khiến cô kinh ngạc một hồi.
Cho tới bây giờ cô chưa từng dáng vẻ xinh đẹp của bản thân lúc này.
Lọn tóc còn hơi nóng, độ cong vừa phải, cứ tự nhiên buông xuống, tóc cắt ngắn một chút, nhìn qua không còn vẻ thẳng tắp dịu dàng như lúc đầu, có chút lộn xộn gợi cảm. Nhà tạo mẫu tóc đã chọn màu tóc tôn lên làn da của cô, màu đỏ sẫm gần với màu đen, liếc mắt nhìn qua có vẻ không nhuộm màu, nhưng đi dưới ánh đèn lại mờ ảo hiện lên màu đỏ hồng xinh đẹp.
Kiểu tóc của một người cũng có thể thay đổi được khí chất của người đó, Khương Sam đứng ngơ ngẩn trước gương, chần chờ sờ sờ lọn tóc, người phụ nữ trong gương có chút hương vị quyến rũ làm động tác giống như thế.
Tần Liệt cầm một túi lớn từ ngoài cửa đi vào, ánh mắt cũng lóe lên tia kinh diễm.
Tiểu thư Khương Sam trong ấn tượng của cậu là một cô nữ sinh nhỏ, nhìn tuổi không lớn lắm, ngây thơ thanh khiết, luôn có một bộ dáng vô tội dễ thương. Nhưng cậu cũng biết rất rõ cô cũng không phải là một cô gái đơn thuần vô tội, bởi vì bề ngoài của cô quá có tính lừa gạt, thường thường khiến cho người khác không cẩn thận bỏ xuống phòng bị.
Thay đổi kiểu tóc làm cho khí chất của cô rõ thêm mấy phần, thanh thuần cùng với diễm lệ, hai loại khí chất mâu thuẫn cùng nhau xuất hiện khiến cho người khác không thể dời mắt được, nhìn thành thục hơn trước, tóc màu đỏ sẫm khiến cho làn da khuôn mặt của cô càng trắng, độ cong của tóc ôm lấy khuôn mặt cô, như muốn câu lòng người vậy.
Hai mắt Tần Liệt nhìn qua một chút liền cúi xuống không dám nhìn lại.
“Khương tiểu thư, Tần thiếu nói tôi đưa quần áo qua cho cô.”
Tần Liệt cúi đầu xuống không dám nhìn Khương Sam, cầm túi quần áo lớn để ở bên cạnh cô:
“Cô xem có muốn thay quần áo luôn không, nếu không tôi sẽ cầm ra ngoài xe trước.”
Khương Sam kinh ngạc, thu ánh mắt nhìn gương lại, tò mò mở túi ra xem, bên trong đều là quần áo cô đã thử qua ở trung tâm thương mại, vẻ mặt có chút phức tạp.
“Tôi cũng không nói….”
Nói chưa xong câu, Tần Liệt đã cắt đứt lời cô:
“Tần thiếu có dặn qua, cắt hết nhãn hiệu của tất cả quần áo, nếu Khương tiểu thư không thích, có thể trực tiếp vứt vào sọt rác.”
Đầu lông mày Khương Sam co rút lại, cô từng gặp qua rất nhiều người đàn ông keo kiệt không chịu trả tiền mua tặng đồ,d!^Nd+n(#Q%*d@n chưa từng gặp người hấp tấp muốn tặng đồ, người ta không muốn lấy lại cứng rắn nhét vào trong lòng người ta.
Cô thở dài nói: “Vậy cậu cầm ra ngoài xe trước….”
Đang nói, một túi trong tay rơi xuống, một cái váy màu đỏ theo miệng túi rơi ra ngoài.
Mắt sắc nhà tạo mẫu nhìn thấy lập tức hưng phấn:
“Đây là mẫu Monika mới nhất năm nay! Ở tuần lễ thời trang tôi có nhìn thấy bộ váy này, trời ạ, mặc trên người cô người mẫu kia vô cùng xinh đẹp!”
Nhìn qua Khương Sam, nhà tạo mẫu thiết tha khuyên nhủ:
“Bộ váy này mặc vào sẽ tôn lên kiểu tóc mới của cô, nếu không đổi thì quá phung phí của trời, vừa vặn trong tiệm chúng tôi có người tạo hình chưa ra về, không bằng tiểu thư làm hoàn thiện hơn đi.”
Trước đó Khương Sam không nhìn thấy cái váy này, sờ vào vật liệu may mặc khiến người khác yêu thích không buông tay, trong lòng Khương Sam có chút lung lay, lại thêm nhà tạo mẫu ở bên không ngừng khuyên nhủ, Khương Sam nhìn đồng hồ vẫn còn gần một tiếng nữa, do dự chốc lát liền cầm chiếc váy lên.
“Kịp giờ không?”
Tần Liệt vội nói:
“Vẫn còn sớm, nhà hàng cách gần chỗ này.”
Thích chưng diện là bản tính vốn có của phụ nữ, cuối cùng Khương Sam không thể nào chống lại sức hấp dẫn, quấn quýt cầm váy vào phòng thay đồ.
Thành phố T.
Tuy Tần Diệc Hạo đã báo trước cho cô biết sẽ đi chào hỏi chính ủy Tần, nhưng cô không nghĩ đến có thể nhanh như vậy, vẫn còn mệt mỏi làm tổ trên giường, tinh thần Khương Sam lập tức trở nên tỉnh táo.
Hình ảnh chính ủy Tần bình tĩnh đưa ra đề nghị kia không ngừng hiện lên trong đầu cô, Khương Sam cảm thấy thật phiền toái, cô không phải thánh nhân, vào lúc chính ủy Tần đưa ra đề nghị đó, không phải cô chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày nắm tay ngườimình yêu, bày ra vẻ mặt hạnh phúc ở trước mặt anh ta để trả thù.
Nhưng người đó tuyệt đối không thể là Tần Diệc Hạo được.
Quan hệ giữa cô và Tần Diệc Hạo thế nào trong lòng cô hiểu rất rõ, chính ủy Tần lại biết chuyện của Bạch Kỳ, Khương Sam mơ hồ có thể tưởng tượng được tình cảnh lúc cô và Tần Diệc Hạo cùng nhau xuất hiện trước mặt anh ta thì anh ta sẽ có suy nghĩ gì.
Nhưng cô có khả năng có thể từ chối đề nghị của Tần Diệc Hạo sao?
Tần Diệc Hạo không biết chuyện gì hết, đề nghị gặp mặt cũng vì muốn tốt cho tương lai sau này của cô có thêm người trợ giúp, huống chi quan hệ giữa chính ủy Tần và Tần Diệc Hạo là cậu cháu, anh chủ động muốn dẫn cô đi gặp người trong nhà, cô có thể nói thế nào không thích hợp gặp mặt?
Chẳng lẽ lại nói, thật xin lỗi, tôi còn chưa có chuẩn bị tốt, bởi vì trước đó cậu anh có cảm tình với tôi, bởi vì hôm trước tôi suýt chút nữa trở thành mợ út của anh, cho nên bây giờ không thích hợp gặp mặt?
Khương Sam tưởng tượng một chút, lấy tính tình của Tần Diệc Hạo, tuy trước mắt anh ta có chút cảm tình với mình, nhưng nếu cô dám trực tiếp ngả bài với anh, cô không có chút nghi ngờ anh ta có thể sẽ xé xác cô ngay tại chỗ.
Hơn nữa sớm gặp muộn gặp gì cũng phải gặp, chính ủy Tần sớm muộn gì cũng sẽ biết quan hệ giữa hai người, tuy thời cơ bây giờ không tốt, nhưng cô cũng không thể trốn tránh được.
Cách giờ Tần Diệc Hạo nói dùng buổi tối còn bốn tiếng, Tần Diệc Hạo đã trực tiếp đến khách sạn đón cô.
“Thời gian còn sớm, khó có được thời gian rãnh rỗi, tôi đi dạo phố với em.”
Nhìn qua Tần Diệc Hạo không phải là người chịu khó kiên nhẫn dẫn phụ nữ đi dạo phố, Khương Sam nghe xong có chút không tự nhiên, nhưng dù sao cũng có ý tốt, muốn cô nói lời từ chối cũng không được.
Tần Diệc Hạo nói Tần Liệt trực tiếp đi đến trung tâm thương mại, trong ấn tượng của anh, phụ nữ thích nhất là mua sắm, quả nhiên, vừa nhìn thấy các loại thời trang nữ đủ loại đủ màu sắc, thái độ Khương Sam lúc đầu không được tích cực lắm, một thoáng chốc liền bắt đầu trở nên chuyên tâm.
Phụ nữ chọn quần áo là cả quá trình lâu dài và nhàm chán đối với người đàn ông, Khương Sam đi dạo một lúc nhìn ra được Tần Diệc Hạo có chút không tập trung, vốn nghĩ anh sẽ tìm cớ bỏ đi trước, lại không nghĩ tới anh vẫn luôn đi bên cạnh nhìn cô chọn quần áo vốn dĩ không có chút hứng thú.
Đến khi Khương Sam nhìn đến một cái váy đỏ thẫm cổ chữ V, ánh mắt cô sáng lên, cái váy này được cắt may theo đúng phong cách mà cô yêu thích, vạt áo được thiết kế đan xen thích hợp, chếch bên hông có đính mấy viên trân châu, đơn giản lại xinh đẹp.
Tần Diệc Hạo liếc nhìn một cái cau mày lại:
“Bây giờ đang mùa đông, mặc váy sẽ lạnh.”
Khương Sam bất mãn nhìn anh một cái:
“Đâu có ai chỉ mặc mỗi cái váy đi ra ngoài. Bên ngoài khoác thêm một chiếc khoác ca rô mỏng, lại phối hợp với giày, nhìn sẽ rất đẹp.”
Tần Diệc Hạo cũng không chú ý đến điểm này, có cũng được không có cũng không sao nói:
“Thích thì lấy xuống mua.”
Khương Sam lại giống như xem mấy bộ quần áo trước đó, chỉ ướm thử lên người rồi để trở lại.
“Thôi, màu sắc này không hợp với tôi.”
Nói xong liền treo váy lại, làm bộ như không để ý đi ra ngoài, nhưng ánh mắt Khương Sam vô ý nhìn lại chiếc váy hai lần, trong mắt rõ ràng có vài phần tiếc nuối, Tần Diệc Hạo nhìn thấy thì biết cô rõ ràng rất thích chiếc váy đó.
Chẳng qua cô là người không chịu thua kém, mặc dù dẫn cô đi dạo phố, nhưng cô lại không muốn để cho anh mua cái này cái kia cho cô.
Rõ là người phụ nữ cố chấp.
Cùng đi dạo một vòng, Khương Sam cũng để cho Tần Diệc Hạo mua cho cô một chiếc khăn lụa xanh mỏng, tìm đủ loại lý do, toàn bộ quần áo thử qua đều không lấy.
Từ trong trung tâm thương mại đi ra, Tần Diệc Hạo còn có chuyện của anh, để Tần Liệt ở lại:
“Muốn đi nơi nào nói cậu ta đưa đi, đến buổi tối nhớ đến đúng giờ.”
Khương Sam chỉ mong sao Tần Diệc Hạo nhanh chóng đi đi, có anh đi cùng, cô đi dạo phố thế nào cũng thấy không thoải mái.
Khương Sam để cho Tần Liệt chở cô đến một thẩm mĩ viện gần đó, tóc của cô đã rất dài, cô muốn thay đổi kiểu tóc mới.
Nhà tạo mẫu tóc cầm lấy tóc cô yêu thích không buông tay, ánh mắt thèm muốn nói:
“Chất lượng tóc của cô tốt thật đó, cô muốn đổi qua kiểu tóc nào?”
Khương Sam vén vén tóc, tóc cô dài rất nhanh, không cần duỗi tóc cũng đã thẳng mượt xuống dưới, cả hai đời đều luyến tiếc làm hư tổn tóc mình, cô chủ yếu chỉ dưỡng tóc, ngoại trừ thay đổi độ dài của tóc ra cũng chưa từng thay đổi kiểu tóc của mình.
“Anh xem thử tôi thích hợp với kiểu tóc nào?”
Nhà tạo mẫu tóc liền cảm thấy phấn khởi nói:
“Khuôn mặt của cô rất đẹp, kiểu tóc nào cũng hợp với cô hết, bây giờ dựa vào cô thích kiểu phong cách nào?”
Khương Sam đau đầu nghe nhà tạo mẫu tóc nói, trước ngực anh ta có đeo bảng tên “nhân viên cao cấp”, chắc tay nghề không tồi đâu.
“Thời gian của tôi không nhiều lắm, anh xem rồi làm đi.”
Cả khuôn mặt nhà tạo mẫu tóc sáng lên, đề xuất nói:
“Không biết cô có muốn uốn tóc không?”
Khương Sam nghĩ nghĩ một lúc rồi nói:
“Cũng được.”
Sau khi Khương Sam làm tóc xong cũng đã ba giờ sau rồi, trong lúc hấp dầu hơi nóng khiến cô hơi buồn ngủ, chờ cho đến lúc nhà tạo mẫu tóc nói một câu “tốt” xong đẩy cô tỉnh, lúc nhìn vào gương khiến cô kinh ngạc một hồi.
Cho tới bây giờ cô chưa từng dáng vẻ xinh đẹp của bản thân lúc này.
Lọn tóc còn hơi nóng, độ cong vừa phải, cứ tự nhiên buông xuống, tóc cắt ngắn một chút, nhìn qua không còn vẻ thẳng tắp dịu dàng như lúc đầu, có chút lộn xộn gợi cảm. Nhà tạo mẫu tóc đã chọn màu tóc tôn lên làn da của cô, màu đỏ sẫm gần với màu đen, liếc mắt nhìn qua có vẻ không nhuộm màu, nhưng đi dưới ánh đèn lại mờ ảo hiện lên màu đỏ hồng xinh đẹp.
Kiểu tóc của một người cũng có thể thay đổi được khí chất của người đó, Khương Sam đứng ngơ ngẩn trước gương, chần chờ sờ sờ lọn tóc, người phụ nữ trong gương có chút hương vị quyến rũ làm động tác giống như thế.
Tần Liệt cầm một túi lớn từ ngoài cửa đi vào, ánh mắt cũng lóe lên tia kinh diễm.
Tiểu thư Khương Sam trong ấn tượng của cậu là một cô nữ sinh nhỏ, nhìn tuổi không lớn lắm, ngây thơ thanh khiết, luôn có một bộ dáng vô tội dễ thương. Nhưng cậu cũng biết rất rõ cô cũng không phải là một cô gái đơn thuần vô tội, bởi vì bề ngoài của cô quá có tính lừa gạt, thường thường khiến cho người khác không cẩn thận bỏ xuống phòng bị.
Thay đổi kiểu tóc làm cho khí chất của cô rõ thêm mấy phần, thanh thuần cùng với diễm lệ, hai loại khí chất mâu thuẫn cùng nhau xuất hiện khiến cho người khác không thể dời mắt được, nhìn thành thục hơn trước, tóc màu đỏ sẫm khiến cho làn da khuôn mặt của cô càng trắng, độ cong của tóc ôm lấy khuôn mặt cô, như muốn câu lòng người vậy.
Hai mắt Tần Liệt nhìn qua một chút liền cúi xuống không dám nhìn lại.
“Khương tiểu thư, Tần thiếu nói tôi đưa quần áo qua cho cô.”
Tần Liệt cúi đầu xuống không dám nhìn Khương Sam, cầm túi quần áo lớn để ở bên cạnh cô:
“Cô xem có muốn thay quần áo luôn không, nếu không tôi sẽ cầm ra ngoài xe trước.”
Khương Sam kinh ngạc, thu ánh mắt nhìn gương lại, tò mò mở túi ra xem, bên trong đều là quần áo cô đã thử qua ở trung tâm thương mại, vẻ mặt có chút phức tạp.
“Tôi cũng không nói….”
Nói chưa xong câu, Tần Liệt đã cắt đứt lời cô:
“Tần thiếu có dặn qua, cắt hết nhãn hiệu của tất cả quần áo, nếu Khương tiểu thư không thích, có thể trực tiếp vứt vào sọt rác.”
Đầu lông mày Khương Sam co rút lại, cô từng gặp qua rất nhiều người đàn ông keo kiệt không chịu trả tiền mua tặng đồ,d!^Nd+n(#Q%*d@n chưa từng gặp người hấp tấp muốn tặng đồ, người ta không muốn lấy lại cứng rắn nhét vào trong lòng người ta.
Cô thở dài nói: “Vậy cậu cầm ra ngoài xe trước….”
Đang nói, một túi trong tay rơi xuống, một cái váy màu đỏ theo miệng túi rơi ra ngoài.
Mắt sắc nhà tạo mẫu nhìn thấy lập tức hưng phấn:
“Đây là mẫu Monika mới nhất năm nay! Ở tuần lễ thời trang tôi có nhìn thấy bộ váy này, trời ạ, mặc trên người cô người mẫu kia vô cùng xinh đẹp!”
Nhìn qua Khương Sam, nhà tạo mẫu thiết tha khuyên nhủ:
“Bộ váy này mặc vào sẽ tôn lên kiểu tóc mới của cô, nếu không đổi thì quá phung phí của trời, vừa vặn trong tiệm chúng tôi có người tạo hình chưa ra về, không bằng tiểu thư làm hoàn thiện hơn đi.”
Trước đó Khương Sam không nhìn thấy cái váy này, sờ vào vật liệu may mặc khiến người khác yêu thích không buông tay, trong lòng Khương Sam có chút lung lay, lại thêm nhà tạo mẫu ở bên không ngừng khuyên nhủ, Khương Sam nhìn đồng hồ vẫn còn gần một tiếng nữa, do dự chốc lát liền cầm chiếc váy lên.
“Kịp giờ không?”
Tần Liệt vội nói:
“Vẫn còn sớm, nhà hàng cách gần chỗ này.”
Thích chưng diện là bản tính vốn có của phụ nữ, cuối cùng Khương Sam không thể nào chống lại sức hấp dẫn, quấn quýt cầm váy vào phòng thay đồ.
Danh sách chương