Vỏ Trứng muốn phá xác? Sau khi Mông Hiểu Dương nghe được lập tức liền chạy tới, khi y đến bên cạnh Vỏ Trứng, vỏ ngoài của Vỏ Trứng đã muốn xuất hiện rất nhiều khe nứt nhỏ.
Không biết có phải bởi vì là hình người hay không, Vỏ Trứng phá xác nhanh hơn nhiều so với bọn nhóc Trứng Sống, mới mười mấy phút đồng hồ, vỏ trứng đã bị phá không sai biệt lắm. Bất quá cũng bởi vì là hình người, cho nên Vỏ Trứng không mạnh bằng bọn nhóc Trứng Sống, không phải trực tiếp phá một cái động lớn đi ra, mà là chọt nơi này một chút, đá nơi đó một chút, biến thành vỏ trứng giống như trứng luộc trong nước trà bán trên địa cầu. (º﹃º)
Lại qua gần mười phút, Vỏ Trứng rốt cuộc dùng sức đá một cước, lộ ra một cái chân nhỏ trắng nõn tròn trịa, chân nhỏ lung lay trước mắt mọi người, sau đó liền rụt trở về, lại là một cước, liền lộ ra chân nhỏ.
"Đứa nhỏ này, sao lại không dùng tay?" Mông Hiểu Dương chạy vòng vòng quanh Vỏ Trứng, sốt ruột không thôi.
Mông Hiểu Dương: Con bà nó! Xảy ra chuyện gì? Sao lại có ba cái chân? Chẳng lẽ ông đây sinh ra quái vật ba chân? Ngoại trừ Mông Hiểu Dương, sắc mặt bọn người Lâm phu nhân cũng khẩn trương, tiểu á thú khoẻ mạnh, tại sao lại có ba cái chân? Chẳng lẽ bởi vì cùng một thai với tiểu thú nhân nên mới như vậy?
Lâm gia chủ vội vàng đuổi tới, thấy một màn như vậy, sắc mặt cũng trầm xuống, "Xảy ra chuyện gì?"
Lâm phu nhân lắc lắc đầu, sau đó điều chỉnh lại sắc mặt, "Tiểu á thú của chúng ta vẫn luôn thực khỏe mạnh." Đứa nhỏ này cho dù thật sự là ba chân cũng không có việc gì, hiện tại y học rất phát triển, còn một hơi thở đều có biện pháp cứu trở về, còn sợ này ba chân sao.
"Đúng, đúng, Vỏ Trứng của con vẫn luôn thực khỏe mạnh." Tại sao có thể như vậy, 9717 không phải nói nhóc Vỏ Trứng thực khỏe mạnh sao.
Gật đầu, "Đúng vậy." Sắc mặt Lâm Hô vẫn luôn không thay đổi, chỉ là khi nhìn đến cái chân thứ ba, hắn liền quay đầu lại nhìn chằm chằm Mông Hiểu Dương, chỉ sợ y không chịu nổi đả kích sẽ xảy ra chuyện. Hiện tại nhìn y không có việc gì, lập tức gật đầu.
Vô luận như thế nào, đây đều là con của hắn, là con của hắn cùng Hiểu Dương, người trong thiên hạ có thể ghét bỏ nó, nhưng hắn cùng Hiểu Dương không thể cũng sẽ không ghét bỏ con của mình. ( Shoorin Yumi: đọc đoạn này tự nhiên muốn khóc, tấm lòng của cha mẹ thật vĩ đại (༼☯﹏☯༽)ノ)
Ba cái chân nhỏ lung lay hồi lâu thì rụt trở về, sau đó quả trứng lay động một trận kịch liệt, rốt cuộc chịu không nổi mà vỡ nát. Cảnh tượng sau khi phá xác liền khiến cho mọi người sợ ngây người, bao quát Mông Hiểu Dương.
Vỏ Trứng căn bản không phải một đứa, mà là hai đứa, hai tiểu á thú.
"Trời... Trời ạ! Mình nhìn thấy gì?" Này kinh hỉ thật sự tới quá nhanh, mới vừa rồi còn đang lo lắng vì có thể Vỏ Trứng có ba chân, hiện tại lại phát hiện không cần lo cái này, còn lập tức có hai tiểu á thú cục cưng, chuyện này trùng kích rất lớn vào nội tâm của ông. Lâm phu nhân ôm ngực, tựa vào trên người Lâm gia chủ đang đứng bên cạnh.
Mông Hiểu Dương: Con bà nó, con bà nó, con bà nó, trời đất ơi, ông đây cư nhiên sinh một trứng có hai lòng đỏ, ông đây tuyệt bức là máy bay chiến đấu giỏi nhất trong bọn gà trống. A bậy quá, không phải! T^T
"Ô oa..."
"Oa oa..."
Hai bé cưng trần truồng ngồi trên một đống vỏ trứng vỡ, tròng mắt chuyển một vòng nhìn đám người đang vây quanh bọn nó, thấy những người này đều không để ý đến mình, liền mở miệng oa oa khóc lớn lên.
"Ngao ô..."
"Ngao ô..."
Nghe được tiếng khóc, tiểu thú nhân đang ngủ ở trên giường nhất thời tỉnh lại, tựa như trận gió chạy ào lại đây, đến bên cạnh hai em trai chuyển vài vòng, vươn ra đầu lưỡi liếm liếm khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của bọn nó, hai bé con lập tức ngừng khóc, bắt lấy lỗ tai của anh trai tiểu thú nhân, cười khanh khách.
Những người lớn đang ngẩn ngơ cuối cùng phục hồi tinh thần lại, vội vàng ôm đi tắm rửa mới để cho bác sĩ mang hai tiểu á thú nhân đi kiểm tra thân thể.
Mọi người đi tới phòng khách, trầm mặc hồi lâu Lâm Hô nói: "Ba mẹ ở đây để làm chi?" Bọn nhóc cũng đã phá xác rồi, không phải hai người nên đi rồi sao?
Đừng quấy rầy con cùng vợ và con trai thân thiết, hai tiểu á thú nhân, Hiểu Dương thật lợi hại, đương nhiên, mình cũng rất lợi hại.
Lâm phu nhân bắn một ánh mắt sắc như đao qua, "Mỗ mụ có thêm hai đứa cháu, còn là tiểu á thú, đương nhiên phải ở lại." Thằng nhóc không có lương tâm này, quên vừa rồi là ai giúp con nói dối vợ con sao? Lần sau nhất định phải nói thật nhiều chuyện xấu hồi nhỏ của nó với Hiểu Dương mới được.
Năm vị trưởng lão Lâm gia đều không mở miệng, chỉ là toét miệng ra cười, chòm râu rung rung, bọn họ thật sự là rất vui có biết không, cư nhiên là một trứng hai phôi, còn là hai tiểu thú nhân, đó là bốn bào thai nha! Đây là chuyện chưa từng có, cư nhiên xuất hiện tại Lâm gia bọn họ.
Đây là lần mang thai đầu tiên của cháu dâu, ngẫm lại về sau, một năm một thai, cũng không cần giống như thai này, bốn bào thai, chỉ cần một thai ba bào, không, hai bào là được rồi, nếu sinh đến năm mươi tuổi, thì phải là sáu mươi bốn đứa, Thần Thú ở trên cao, Lâm gia bọn họ sắp thành thế gia thịnh vượng rồi. (Tiểu Nhiên: muốn giết người sao? OTL)
Tưởng tượng đến hình ảnh một đống bạch hổ con vây quanh bọn họ nghịch ngợm, các vị trưởng lão cười thấy răng không thấy mắt, đầy mặt nếp nhăn.
Mông Hiểu Dương: Vì sao mình cảm thấy trên lưng thật lạnh? Lỗ chân lông đều dựng lên. Mí mắt giật lợi hại nha, còn là hai mắt đều giật, này rốt cuộc là phúc hay là họa? Thực khó hiểu.
Lâm Cẩn ngồi xổm trước mặt hai Vỏ Trứng, trong lòng tràn đầy sợ hãi than, cậu chỉ nghe trứng gà trứng vịt có một trứng hai phôi thôi, không nghĩ tới á thú nhân cũng có thể sinh ra một trứng hai phôi, chị dâu thật sự là rất vĩ đại.
Khi Mông Hiểu Dương trở về liền nhìn đến hai mắt Lâm Cẩn sáng lấp lánh nhìn y, khiến người nổi da gà.
Đi qua nhìn xem hai tiểu á thú đang ngủ say, Mông Hiểu Dương không khỏi lần thứ hai cảm thán, y thật sự không nghĩ tới, trứng ba cư nhiên là một trứng hai phôi.
"Tôi cũng không nghĩ tới, trách không được tôi không điều tra được tin tức của bọn họ, nguyên lai là song bào thai nha." 9717 đột nhiên xuất hiện cảm thán một câu, cũng may Mông Hiểu Dương đã muốn bị nó xuất quỷ nhập thần rèn luyện, nếu không sớm muộn gì cũng bị hù chết.
'Sao đột nhiên cậu lại xuất hiện hả? Cậu vừa ra tới, nhất định là không có chuyện gì tốt.' Mông Hiểu Dương tại trong đầu không khách khí quăng cho 9717 một câu. Sau đó rất nhanh đi vào toilet, để ngừa biểu tình chính mình tiết lộ ra ngoài.
Bĩu môi, "Kí chủ cái gì, ghét nhất." Hừ hừ vài cái, 9717 tiếp tục nói, "Được rồi, kỳ thực là có nhiệm vụ."
9717 nghiêm mặt nói với Mông Hiểu Dương: "Kí chủ, từ sau khi anh được đến hệ thống thành công, anh vẫn cảm thấy hệ thống luôn hố anh, hoặc là bản hệ thống thực rác rưởi, không thể cho anh nhập trang mạng XX tiểu thuyết viết những truyện truyền kỳ, như vậy, kế tiếp sẽ không còn như vậy."
Mông Hiểu Dương: Mẹ! Biểu hiện nghiêm túc như vậy để làm chi? Chẳng lẽ cậu không phải là hệ thống hố hàng sao? Dù sao anh đây tuyệt đối không tin hệ thống đồ bỏ có thể có đồ gì tốt cho anh.
"Anh không tin sao?" 9717 tức giận hỏi.
Mông Hiểu Dương: Ừ, anh đây không tin.
9717 cúi đầu, giống như hạ quyết tâm thật lớn, nói: "Được rồi, trước tiên tôi sẽ cho anh một phần thưởng, anh sẽ hiểu."
Liếc mắt, "Phần thưởng?"
Vỗ vỗ tay, "Xong rồi." 9717 nâng cằm lên, chờ Mông Hiểu Dương khen ngợi.
Nhìn chằm chằm số liệu trên đó, hai mắt Mông Hiểu Dương bốc hỏa, nghiến răng nghiến lợi, " 9717
Chỉ thấy trên màn hình biểu hiện, rõ ràng là số liệu của hai tiểu á thú mới vừa sinh ra, trong đó phần giá trị dựng dục kia, nguyên bản là bốn, hiện tại cư nhiên toàn bộ thành tám.
Mông Hiểu Dương tức phát run nhìn 9717, "Má nó, gài bẫy ông đây còn không tính, hiện tại cư nhiên hãm hại đến trên người con trai của ông, ông đây không tha cho cậu."
Mông Hiểu Dương: Đậu xanh rau má! Ông đây không đập chết 9717, sẽ không họ Mông
Không biết có phải bởi vì là hình người hay không, Vỏ Trứng phá xác nhanh hơn nhiều so với bọn nhóc Trứng Sống, mới mười mấy phút đồng hồ, vỏ trứng đã bị phá không sai biệt lắm. Bất quá cũng bởi vì là hình người, cho nên Vỏ Trứng không mạnh bằng bọn nhóc Trứng Sống, không phải trực tiếp phá một cái động lớn đi ra, mà là chọt nơi này một chút, đá nơi đó một chút, biến thành vỏ trứng giống như trứng luộc trong nước trà bán trên địa cầu. (º﹃º)
Lại qua gần mười phút, Vỏ Trứng rốt cuộc dùng sức đá một cước, lộ ra một cái chân nhỏ trắng nõn tròn trịa, chân nhỏ lung lay trước mắt mọi người, sau đó liền rụt trở về, lại là một cước, liền lộ ra chân nhỏ.
"Đứa nhỏ này, sao lại không dùng tay?" Mông Hiểu Dương chạy vòng vòng quanh Vỏ Trứng, sốt ruột không thôi.
Mông Hiểu Dương: Con bà nó! Xảy ra chuyện gì? Sao lại có ba cái chân? Chẳng lẽ ông đây sinh ra quái vật ba chân? Ngoại trừ Mông Hiểu Dương, sắc mặt bọn người Lâm phu nhân cũng khẩn trương, tiểu á thú khoẻ mạnh, tại sao lại có ba cái chân? Chẳng lẽ bởi vì cùng một thai với tiểu thú nhân nên mới như vậy?
Lâm gia chủ vội vàng đuổi tới, thấy một màn như vậy, sắc mặt cũng trầm xuống, "Xảy ra chuyện gì?"
Lâm phu nhân lắc lắc đầu, sau đó điều chỉnh lại sắc mặt, "Tiểu á thú của chúng ta vẫn luôn thực khỏe mạnh." Đứa nhỏ này cho dù thật sự là ba chân cũng không có việc gì, hiện tại y học rất phát triển, còn một hơi thở đều có biện pháp cứu trở về, còn sợ này ba chân sao.
"Đúng, đúng, Vỏ Trứng của con vẫn luôn thực khỏe mạnh." Tại sao có thể như vậy, 9717 không phải nói nhóc Vỏ Trứng thực khỏe mạnh sao.
Gật đầu, "Đúng vậy." Sắc mặt Lâm Hô vẫn luôn không thay đổi, chỉ là khi nhìn đến cái chân thứ ba, hắn liền quay đầu lại nhìn chằm chằm Mông Hiểu Dương, chỉ sợ y không chịu nổi đả kích sẽ xảy ra chuyện. Hiện tại nhìn y không có việc gì, lập tức gật đầu.
Vô luận như thế nào, đây đều là con của hắn, là con của hắn cùng Hiểu Dương, người trong thiên hạ có thể ghét bỏ nó, nhưng hắn cùng Hiểu Dương không thể cũng sẽ không ghét bỏ con của mình. ( Shoorin Yumi: đọc đoạn này tự nhiên muốn khóc, tấm lòng của cha mẹ thật vĩ đại (༼☯﹏☯༽)ノ)
Ba cái chân nhỏ lung lay hồi lâu thì rụt trở về, sau đó quả trứng lay động một trận kịch liệt, rốt cuộc chịu không nổi mà vỡ nát. Cảnh tượng sau khi phá xác liền khiến cho mọi người sợ ngây người, bao quát Mông Hiểu Dương.
Vỏ Trứng căn bản không phải một đứa, mà là hai đứa, hai tiểu á thú.
"Trời... Trời ạ! Mình nhìn thấy gì?" Này kinh hỉ thật sự tới quá nhanh, mới vừa rồi còn đang lo lắng vì có thể Vỏ Trứng có ba chân, hiện tại lại phát hiện không cần lo cái này, còn lập tức có hai tiểu á thú cục cưng, chuyện này trùng kích rất lớn vào nội tâm của ông. Lâm phu nhân ôm ngực, tựa vào trên người Lâm gia chủ đang đứng bên cạnh.
Mông Hiểu Dương: Con bà nó, con bà nó, con bà nó, trời đất ơi, ông đây cư nhiên sinh một trứng có hai lòng đỏ, ông đây tuyệt bức là máy bay chiến đấu giỏi nhất trong bọn gà trống. A bậy quá, không phải! T^T
"Ô oa..."
"Oa oa..."
Hai bé cưng trần truồng ngồi trên một đống vỏ trứng vỡ, tròng mắt chuyển một vòng nhìn đám người đang vây quanh bọn nó, thấy những người này đều không để ý đến mình, liền mở miệng oa oa khóc lớn lên.
"Ngao ô..."
"Ngao ô..."
Nghe được tiếng khóc, tiểu thú nhân đang ngủ ở trên giường nhất thời tỉnh lại, tựa như trận gió chạy ào lại đây, đến bên cạnh hai em trai chuyển vài vòng, vươn ra đầu lưỡi liếm liếm khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của bọn nó, hai bé con lập tức ngừng khóc, bắt lấy lỗ tai của anh trai tiểu thú nhân, cười khanh khách.
Những người lớn đang ngẩn ngơ cuối cùng phục hồi tinh thần lại, vội vàng ôm đi tắm rửa mới để cho bác sĩ mang hai tiểu á thú nhân đi kiểm tra thân thể.
Mọi người đi tới phòng khách, trầm mặc hồi lâu Lâm Hô nói: "Ba mẹ ở đây để làm chi?" Bọn nhóc cũng đã phá xác rồi, không phải hai người nên đi rồi sao?
Đừng quấy rầy con cùng vợ và con trai thân thiết, hai tiểu á thú nhân, Hiểu Dương thật lợi hại, đương nhiên, mình cũng rất lợi hại.
Lâm phu nhân bắn một ánh mắt sắc như đao qua, "Mỗ mụ có thêm hai đứa cháu, còn là tiểu á thú, đương nhiên phải ở lại." Thằng nhóc không có lương tâm này, quên vừa rồi là ai giúp con nói dối vợ con sao? Lần sau nhất định phải nói thật nhiều chuyện xấu hồi nhỏ của nó với Hiểu Dương mới được.
Năm vị trưởng lão Lâm gia đều không mở miệng, chỉ là toét miệng ra cười, chòm râu rung rung, bọn họ thật sự là rất vui có biết không, cư nhiên là một trứng hai phôi, còn là hai tiểu thú nhân, đó là bốn bào thai nha! Đây là chuyện chưa từng có, cư nhiên xuất hiện tại Lâm gia bọn họ.
Đây là lần mang thai đầu tiên của cháu dâu, ngẫm lại về sau, một năm một thai, cũng không cần giống như thai này, bốn bào thai, chỉ cần một thai ba bào, không, hai bào là được rồi, nếu sinh đến năm mươi tuổi, thì phải là sáu mươi bốn đứa, Thần Thú ở trên cao, Lâm gia bọn họ sắp thành thế gia thịnh vượng rồi. (Tiểu Nhiên: muốn giết người sao? OTL)
Tưởng tượng đến hình ảnh một đống bạch hổ con vây quanh bọn họ nghịch ngợm, các vị trưởng lão cười thấy răng không thấy mắt, đầy mặt nếp nhăn.
Mông Hiểu Dương: Vì sao mình cảm thấy trên lưng thật lạnh? Lỗ chân lông đều dựng lên. Mí mắt giật lợi hại nha, còn là hai mắt đều giật, này rốt cuộc là phúc hay là họa? Thực khó hiểu.
Lâm Cẩn ngồi xổm trước mặt hai Vỏ Trứng, trong lòng tràn đầy sợ hãi than, cậu chỉ nghe trứng gà trứng vịt có một trứng hai phôi thôi, không nghĩ tới á thú nhân cũng có thể sinh ra một trứng hai phôi, chị dâu thật sự là rất vĩ đại.
Khi Mông Hiểu Dương trở về liền nhìn đến hai mắt Lâm Cẩn sáng lấp lánh nhìn y, khiến người nổi da gà.
Đi qua nhìn xem hai tiểu á thú đang ngủ say, Mông Hiểu Dương không khỏi lần thứ hai cảm thán, y thật sự không nghĩ tới, trứng ba cư nhiên là một trứng hai phôi.
"Tôi cũng không nghĩ tới, trách không được tôi không điều tra được tin tức của bọn họ, nguyên lai là song bào thai nha." 9717 đột nhiên xuất hiện cảm thán một câu, cũng may Mông Hiểu Dương đã muốn bị nó xuất quỷ nhập thần rèn luyện, nếu không sớm muộn gì cũng bị hù chết.
'Sao đột nhiên cậu lại xuất hiện hả? Cậu vừa ra tới, nhất định là không có chuyện gì tốt.' Mông Hiểu Dương tại trong đầu không khách khí quăng cho 9717 một câu. Sau đó rất nhanh đi vào toilet, để ngừa biểu tình chính mình tiết lộ ra ngoài.
Bĩu môi, "Kí chủ cái gì, ghét nhất." Hừ hừ vài cái, 9717 tiếp tục nói, "Được rồi, kỳ thực là có nhiệm vụ."
9717 nghiêm mặt nói với Mông Hiểu Dương: "Kí chủ, từ sau khi anh được đến hệ thống thành công, anh vẫn cảm thấy hệ thống luôn hố anh, hoặc là bản hệ thống thực rác rưởi, không thể cho anh nhập trang mạng XX tiểu thuyết viết những truyện truyền kỳ, như vậy, kế tiếp sẽ không còn như vậy."
Mông Hiểu Dương: Mẹ! Biểu hiện nghiêm túc như vậy để làm chi? Chẳng lẽ cậu không phải là hệ thống hố hàng sao? Dù sao anh đây tuyệt đối không tin hệ thống đồ bỏ có thể có đồ gì tốt cho anh.
"Anh không tin sao?" 9717 tức giận hỏi.
Mông Hiểu Dương: Ừ, anh đây không tin.
9717 cúi đầu, giống như hạ quyết tâm thật lớn, nói: "Được rồi, trước tiên tôi sẽ cho anh một phần thưởng, anh sẽ hiểu."
Liếc mắt, "Phần thưởng?"
Vỗ vỗ tay, "Xong rồi." 9717 nâng cằm lên, chờ Mông Hiểu Dương khen ngợi.
Nhìn chằm chằm số liệu trên đó, hai mắt Mông Hiểu Dương bốc hỏa, nghiến răng nghiến lợi, " 9717
Chỉ thấy trên màn hình biểu hiện, rõ ràng là số liệu của hai tiểu á thú mới vừa sinh ra, trong đó phần giá trị dựng dục kia, nguyên bản là bốn, hiện tại cư nhiên toàn bộ thành tám.
Mông Hiểu Dương tức phát run nhìn 9717, "Má nó, gài bẫy ông đây còn không tính, hiện tại cư nhiên hãm hại đến trên người con trai của ông, ông đây không tha cho cậu."
Mông Hiểu Dương: Đậu xanh rau má! Ông đây không đập chết 9717, sẽ không họ Mông
Danh sách chương