“Phụ nữ khi lột hết quần áo ra đều là một dạng tiện nhân!" Giang Thần Hi cắt bỏ cái quần nhỏ của cô, bắt được ngón tay của cô rồi đi về phía trong thân thể cô.
Tuyệt Nhiên hơi phản kháng lại. Giọng Giang Thần Hi độc ác cảnh cáo: "Vương Tuyệt Nhiên, nếu như đêm nay cô để tôi mất hứng thì ngày mai người phát ngôn của công ty Chu Sâm không phải là cô!”
Người đàn ông ghê tởm này hỗ trợ ngón tay của cô.
Tuyệt Nhiên quyết tâm, ngón tay hung hăng đâm một cái, đau đến nhíu mày.
"Lúc này mới ngoan ngoãn sao! Tôi thích phụ nữ nghe lời! Đến đây, uốn éo cho tôi xem.”
Tuyệt Nhiên chịu đựng khuất nhục trong lòng, kiều diễm nhìn anh. Vương Thần Hi nhìn thấy dâng lên lửa dục trong lòng, hận không thể lập tức muốn cô, chẳng qua, từ trước đến nay anh chỉ thích đùa giỡn. Phụ nữ sao, nói nhiều cũng không nhiều lắm, ít cũng không, muốn thử xem năng lực ứng biến và sự trung thành của cô, cho anh biết cô có đáng giá để anh đầu tư vào để biến cô trở thành minh tinh hay không.
Giống như loại người như Tuyệt Nhiên muốn dựa vào thân phận của anh để bước vào giới giải trí, nhiều người khác cũng vậy, mỗi ngày đều có một hai người trông mong đến tìm anh. Không người nào có thể khơi mào hứng thú của anh, tất cả cũng vì danh lợi mà hy sinh danh dự của mình.
Nói khó nghe một chút là rẻ tiền! Bất quá trong lòng cô có sự tàn nhẫn, là thứ anh muốn, bất chấp tất cả hy sinh để đạt được thứ mình muốn. Nhưng Giang Thần Hi không chỉ thấy trên người cô có dã tâm mà còn có ý đồ khác. Giang Thần Hi rất muốn khai thác nó.
Giang Thần Hi búng tay, đột nhiên một người đàn ông mạnh mẽ bước đến, ngay trước mặt Tuyệt Nhiên liền cởi bỏ y phục, vật to ở thân dưới kia đã sớm cao vút.
Tuyệt Nhiên gấp rút hoảng hồn ngồi dậy, hai tay che kín thân thể.
Giang Thần Hi từ trên cao nhìn xuống nâng cằm cô lên: "Không phải cô nói sau này sẽ trung thành với tôi sao, vậy bây giờ hãy cho tôi xem cô có bao nhiêu trung thành, nào, dùng miệng của cô lấy lòng anh ta đi!”.
Tuyệt Nhiên cảm giác được trên da thịt thật nóng, hẳn là thuốc đã bắt đầu phát tác, quyến rũ nhìn anh ta cười một tiếng, đứng dậy nửa quỳ trước người dưới vật kia, tay nắm lấy nó, dán sát mặt lên, nhẹ nhàng ma sát.
Bây giờ Tuyệt Nhiên đúng là một yêu tinh, khiến người đàn ông này không chịu nổi, chỉ thấy người đàn ông kia lập tức hô hấp dồn dập, mặt nghẹn đến đỏ bừng.
Giang Thần Hi nửa dựa vào trên ghế sofa, chỉ nhìn thôi huyết dịch toàn thân ào ào dồn về! Khả năng giữ bình tĩnh của anh ta không tệ, may mắn vẫn còn nhịn được.
Tuyệt Nhiên đột nhiên đứng lên, ôm cổ anh ta, nhẹ nhàng nói bên tai: "Tôi có bệnh, anh không ngại chứ?"
Người đàn ông kia vừa nghe xong, nhìn mặt của cô, đột nhiên trên người nổi từng nốt đỏ, trong nháy mắt, cả người từ trên xuống dưới tràn đầy mụn đỏ, gương mặt kia cũng sưng lên, ngay cả mắt cũng không nhìn thấy nữa, hoàn toàn mất hết hứng thú.
Người đàn ông kia đẩy cô ra, sợ đụng phải thân thể của cô, mặc quần áo vào nói: "Giang tổng, tôi là người làm ăn, tôi sợ bị cô ta lây bệnh, anh hãy tìm người khác đi.”
Tuyệt Nhiên bị đẩy ngã xuống đất, khóe miệng đắc ý xẹt qua một tia cười lạnh.
Giang Thần Hi đứng dậy, nhìn cô, dường như rất hài lòng với biểu hiện của cô: "Rất tốt, cô đã thông qua khảo nghiệm của tôi, cũng có chút thông minh, chẳng qua về sau đi theo tôi, những trò khôn vặt này không nên dùng với tôi, người nào phản bội tôi, tôi sẽ làm cho người đó sống còn hơn chết. Nếu cô hết bệnh ngoài da thì thứ năm tám giờ rưỡi sáng đến biệt thự Du Nhiên tìm tôi.”
Tuyệt Nhiên hơi phản kháng lại. Giọng Giang Thần Hi độc ác cảnh cáo: "Vương Tuyệt Nhiên, nếu như đêm nay cô để tôi mất hứng thì ngày mai người phát ngôn của công ty Chu Sâm không phải là cô!”
Người đàn ông ghê tởm này hỗ trợ ngón tay của cô.
Tuyệt Nhiên quyết tâm, ngón tay hung hăng đâm một cái, đau đến nhíu mày.
"Lúc này mới ngoan ngoãn sao! Tôi thích phụ nữ nghe lời! Đến đây, uốn éo cho tôi xem.”
Tuyệt Nhiên chịu đựng khuất nhục trong lòng, kiều diễm nhìn anh. Vương Thần Hi nhìn thấy dâng lên lửa dục trong lòng, hận không thể lập tức muốn cô, chẳng qua, từ trước đến nay anh chỉ thích đùa giỡn. Phụ nữ sao, nói nhiều cũng không nhiều lắm, ít cũng không, muốn thử xem năng lực ứng biến và sự trung thành của cô, cho anh biết cô có đáng giá để anh đầu tư vào để biến cô trở thành minh tinh hay không.
Giống như loại người như Tuyệt Nhiên muốn dựa vào thân phận của anh để bước vào giới giải trí, nhiều người khác cũng vậy, mỗi ngày đều có một hai người trông mong đến tìm anh. Không người nào có thể khơi mào hứng thú của anh, tất cả cũng vì danh lợi mà hy sinh danh dự của mình.
Nói khó nghe một chút là rẻ tiền! Bất quá trong lòng cô có sự tàn nhẫn, là thứ anh muốn, bất chấp tất cả hy sinh để đạt được thứ mình muốn. Nhưng Giang Thần Hi không chỉ thấy trên người cô có dã tâm mà còn có ý đồ khác. Giang Thần Hi rất muốn khai thác nó.
Giang Thần Hi búng tay, đột nhiên một người đàn ông mạnh mẽ bước đến, ngay trước mặt Tuyệt Nhiên liền cởi bỏ y phục, vật to ở thân dưới kia đã sớm cao vút.
Tuyệt Nhiên gấp rút hoảng hồn ngồi dậy, hai tay che kín thân thể.
Giang Thần Hi từ trên cao nhìn xuống nâng cằm cô lên: "Không phải cô nói sau này sẽ trung thành với tôi sao, vậy bây giờ hãy cho tôi xem cô có bao nhiêu trung thành, nào, dùng miệng của cô lấy lòng anh ta đi!”.
Tuyệt Nhiên cảm giác được trên da thịt thật nóng, hẳn là thuốc đã bắt đầu phát tác, quyến rũ nhìn anh ta cười một tiếng, đứng dậy nửa quỳ trước người dưới vật kia, tay nắm lấy nó, dán sát mặt lên, nhẹ nhàng ma sát.
Bây giờ Tuyệt Nhiên đúng là một yêu tinh, khiến người đàn ông này không chịu nổi, chỉ thấy người đàn ông kia lập tức hô hấp dồn dập, mặt nghẹn đến đỏ bừng.
Giang Thần Hi nửa dựa vào trên ghế sofa, chỉ nhìn thôi huyết dịch toàn thân ào ào dồn về! Khả năng giữ bình tĩnh của anh ta không tệ, may mắn vẫn còn nhịn được.
Tuyệt Nhiên đột nhiên đứng lên, ôm cổ anh ta, nhẹ nhàng nói bên tai: "Tôi có bệnh, anh không ngại chứ?"
Người đàn ông kia vừa nghe xong, nhìn mặt của cô, đột nhiên trên người nổi từng nốt đỏ, trong nháy mắt, cả người từ trên xuống dưới tràn đầy mụn đỏ, gương mặt kia cũng sưng lên, ngay cả mắt cũng không nhìn thấy nữa, hoàn toàn mất hết hứng thú.
Người đàn ông kia đẩy cô ra, sợ đụng phải thân thể của cô, mặc quần áo vào nói: "Giang tổng, tôi là người làm ăn, tôi sợ bị cô ta lây bệnh, anh hãy tìm người khác đi.”
Tuyệt Nhiên bị đẩy ngã xuống đất, khóe miệng đắc ý xẹt qua một tia cười lạnh.
Giang Thần Hi đứng dậy, nhìn cô, dường như rất hài lòng với biểu hiện của cô: "Rất tốt, cô đã thông qua khảo nghiệm của tôi, cũng có chút thông minh, chẳng qua về sau đi theo tôi, những trò khôn vặt này không nên dùng với tôi, người nào phản bội tôi, tôi sẽ làm cho người đó sống còn hơn chết. Nếu cô hết bệnh ngoài da thì thứ năm tám giờ rưỡi sáng đến biệt thự Du Nhiên tìm tôi.”
Danh sách chương