Y Khả Kiều chờ đợi lửa bốc lên, bận rộn đổ thêm dầu vào lửa:”Mẹ, mẹ biết không? Lúc ấy con thấy cũng hết hồn, Chu Sâm vẫn xin cô ta làm đại diện cho công ty, con khuyên thế nào anh ấy cũng không nghe, dù cô ta là người nào nhưng loại người như thế tốt nhất không nên chọc vào, mẹ có điều không biết, cô ta ở công ty kiêu ngạo, còn tuyên bố muốn cướp chồng con, mẹ, trong lòng con đè nén đến khó chịu, người đại diện vốn là con, nhưng hôm nay đổi thành cô ta, con không phải không hiểu Chu Sâm khó xử, nhưng con không thể làm gì được, ít ra đổi người khác cũng được, ai biết cô ta có dã tâm gì muốn tiếp cận Chu Sâm.”
"Cô ta tới báo thù, cô ta tới tìm chúng ta báo thù, nhất định là như thế, mau gọi điện thoại kêu Chu Sâm về.”
Hương Nguyệt khác thường khiến cho Y Khả Kiều có chút khó tin, không phải chỉ là giống nhau thôi sao? Huống chi ban đầu bà ta thật sự nhìn thấy thi thể Ngải Ngải. Cô ta đã chết. Nhưng bà lão này lại cho rằng Vương Tuyệt Nhiên là Y Ngải Ngải đã chết sống lại.
Chu Sâm nhận được điện thoại, không ngừng chạy như bay về nhà, chạy thẳng đến phòng của Hương Nguyệt.
Y Khả Kiều ôm con gái Thi Thi ngồi trên ghế salon xem tivi, chờ xem kịch vui.
"Mẹ, con nghe nói mẹ khó thở, bệnh lại tái phát, có muốn con dẫn mẹ đến bệnh viện kiểm tra không?” Chu Sâm là người con hiếu thảo, rót ly nước cho Hương Nguyệt, ngồi ở trước giường vuốt ngực của bà để bà dễ thở.
Sắc mặt Hương Nguyệt trắng bệch, bắt lấy tay áo Chu Sâm:”Con trai, mẹ nghe nói con cho một người phụ nữ giống hệt Y Ngải Ngải làm người đại diện?”
Chu Sâm nhíu mày:”Mẹ, sao mẹ biết?” Lập tức hiểu ra, nhất định là Y Khả Kiều nói, hôm nay đã cảm thấy kỳ quái, cô ta không hề làm ầm ĩ lời nào, hóa ra đã chuẩn bị dùng mẹ anh ta như chỗ dựa.
"Con không trả lời có nghĩa là đúng rồi? Con trai, mẹ không đồng ý, con lập tức thay đổi cô ta, tùy tiện để người nào làm người đại diện cũng được.”
“Mẹ, đây là công việc, không phải một mình con có thể quyết định!” Chu Sâm có chút tái nhợt bất lực. Bị hai người phụ nữ kẹp ở giữa công kích.
Hương Nguyệt vừa nghe, phản ứng càng dữ dội hơn, kích động nổi trận lôi đình:”Mẹ mặc kệ, tóm lại không để cho người phụ nữ kia làm người đại diện, nhất định là cô ta đến tìm chúng ta tính sổ, con trai, con không thể có bất cứ quan hệ gì với cô ta, nếu con không nghe lời của mẹ thì mẹ không phải mẹ của con.”
"Mẹ, không phải mẹ đang làm ầm ĩ sao? Cô ấy là Vương Tuyệt Nhiên, con đã điều tra thân thế của cô ta, cô ta không phải Y Ngải Ngải, mẹ suy nghĩ quá nhiều rồi. Chuyện công việc đâu thể muốn nói thay đổi là thay đổi liền được đâu?”
"Không được! Tóm lại con nhất định phải đổi cô ta! Con không đổi, bắt đầu từ ngày mai mẹ liền tuyệt thực!”
Chu Sâm bất đắc dĩ đứng lên, buồn bực vò đầu.
Chuyển sự tức giận đến bên ngoài, nổi giận đùng đùng chạy tới phòng khách,”Chị Trương, ôm Thi Thi đi ngủ. Khả Kiều, cô lên đây, tôi có lời muốn nói với cô.”
Y Khả Kiều hoảng sợ, trên mặt anh ta ẩn nhẫn tức giận, giao con gái cho chị Trương rồi đi sau lưng anh lên lầu.
Đóng cửa phòng lại.
Chu Sâm cầm đèn bàn trên tủ đầu giường ném xuống đất, nhìn bóng đèn bị vỡ ra thành từng hạt nhỏ đầy đất.
"Khả Kiều, vì sao cô lại nói chuyện Tuyệt Nhiên với mẹ? Cô biết rõ mẹ tức giận sẽ bị suyễn, không chịu được kích động, mẹ chỉ cần nghe chuyện Y Ngải Ngải đã kích động đến khó thở! Người đại diện quan trọng với cô như vậy sao? Ngay cả sức khỏe của mẹ tôi cũng không để ý?”
Y Khả Kiều hơi run, biết mình đã chọc giận Chu Sâm, ngăn lại ngọn lửa trong lòng, bày ra khuôn mặt tươi cười: "Được rồi? Ông xã, lần sau em không như vậy nữa, em không phải cố ý, chỉ là lúc ngồi nói chuyện với mẹ trong lúc vô tình nói ra.”
"Cô ta tới báo thù, cô ta tới tìm chúng ta báo thù, nhất định là như thế, mau gọi điện thoại kêu Chu Sâm về.”
Hương Nguyệt khác thường khiến cho Y Khả Kiều có chút khó tin, không phải chỉ là giống nhau thôi sao? Huống chi ban đầu bà ta thật sự nhìn thấy thi thể Ngải Ngải. Cô ta đã chết. Nhưng bà lão này lại cho rằng Vương Tuyệt Nhiên là Y Ngải Ngải đã chết sống lại.
Chu Sâm nhận được điện thoại, không ngừng chạy như bay về nhà, chạy thẳng đến phòng của Hương Nguyệt.
Y Khả Kiều ôm con gái Thi Thi ngồi trên ghế salon xem tivi, chờ xem kịch vui.
"Mẹ, con nghe nói mẹ khó thở, bệnh lại tái phát, có muốn con dẫn mẹ đến bệnh viện kiểm tra không?” Chu Sâm là người con hiếu thảo, rót ly nước cho Hương Nguyệt, ngồi ở trước giường vuốt ngực của bà để bà dễ thở.
Sắc mặt Hương Nguyệt trắng bệch, bắt lấy tay áo Chu Sâm:”Con trai, mẹ nghe nói con cho một người phụ nữ giống hệt Y Ngải Ngải làm người đại diện?”
Chu Sâm nhíu mày:”Mẹ, sao mẹ biết?” Lập tức hiểu ra, nhất định là Y Khả Kiều nói, hôm nay đã cảm thấy kỳ quái, cô ta không hề làm ầm ĩ lời nào, hóa ra đã chuẩn bị dùng mẹ anh ta như chỗ dựa.
"Con không trả lời có nghĩa là đúng rồi? Con trai, mẹ không đồng ý, con lập tức thay đổi cô ta, tùy tiện để người nào làm người đại diện cũng được.”
“Mẹ, đây là công việc, không phải một mình con có thể quyết định!” Chu Sâm có chút tái nhợt bất lực. Bị hai người phụ nữ kẹp ở giữa công kích.
Hương Nguyệt vừa nghe, phản ứng càng dữ dội hơn, kích động nổi trận lôi đình:”Mẹ mặc kệ, tóm lại không để cho người phụ nữ kia làm người đại diện, nhất định là cô ta đến tìm chúng ta tính sổ, con trai, con không thể có bất cứ quan hệ gì với cô ta, nếu con không nghe lời của mẹ thì mẹ không phải mẹ của con.”
"Mẹ, không phải mẹ đang làm ầm ĩ sao? Cô ấy là Vương Tuyệt Nhiên, con đã điều tra thân thế của cô ta, cô ta không phải Y Ngải Ngải, mẹ suy nghĩ quá nhiều rồi. Chuyện công việc đâu thể muốn nói thay đổi là thay đổi liền được đâu?”
"Không được! Tóm lại con nhất định phải đổi cô ta! Con không đổi, bắt đầu từ ngày mai mẹ liền tuyệt thực!”
Chu Sâm bất đắc dĩ đứng lên, buồn bực vò đầu.
Chuyển sự tức giận đến bên ngoài, nổi giận đùng đùng chạy tới phòng khách,”Chị Trương, ôm Thi Thi đi ngủ. Khả Kiều, cô lên đây, tôi có lời muốn nói với cô.”
Y Khả Kiều hoảng sợ, trên mặt anh ta ẩn nhẫn tức giận, giao con gái cho chị Trương rồi đi sau lưng anh lên lầu.
Đóng cửa phòng lại.
Chu Sâm cầm đèn bàn trên tủ đầu giường ném xuống đất, nhìn bóng đèn bị vỡ ra thành từng hạt nhỏ đầy đất.
"Khả Kiều, vì sao cô lại nói chuyện Tuyệt Nhiên với mẹ? Cô biết rõ mẹ tức giận sẽ bị suyễn, không chịu được kích động, mẹ chỉ cần nghe chuyện Y Ngải Ngải đã kích động đến khó thở! Người đại diện quan trọng với cô như vậy sao? Ngay cả sức khỏe của mẹ tôi cũng không để ý?”
Y Khả Kiều hơi run, biết mình đã chọc giận Chu Sâm, ngăn lại ngọn lửa trong lòng, bày ra khuôn mặt tươi cười: "Được rồi? Ông xã, lần sau em không như vậy nữa, em không phải cố ý, chỉ là lúc ngồi nói chuyện với mẹ trong lúc vô tình nói ra.”
Danh sách chương