Edit: Sasaswa
Mạnh Hoa Nhiên một lần nữa tỉnh dậy trong đêm, sắc mặt cậu trắng bệch, khóe mắt còn đọng lại hai hàng nước mắt chưa khô.
Cậu mơ thấy quái vật và yêu quái rất đáng sợ, chúng nó cướp đi vật quan trọng của cậu. Trong mơ cậu cảm thấy bụng đau nhức cực kì cho nên sau khi tỉnh lại, cậu theo bản năng sờ lên bụng mình.
Không giống trong mơ, trong mơ cậu vừa đau vừa lạnh nhưng lúc này cậu được sự ấm áp bao phủ lấy, cậu nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, cả người được một vòng tay to lớn ôm trọn.
Bụng Mạnh Hoa Nhiên có chút nhô lên, cậu cảm thấy bên trong hơi nóng, bị rót đầy, đồng thời cũng cảm thấy vừa bị hút vừa bị quấn lấy.
Mạnh Hoa Nhiên ngơ ngác mở to hai mắt nhìn người đàn ông đang ôm mình, trong miệng nhỏ giọng lầm bầm một câu: "Anh... Anh là ai?"
Người đàn ông sau đó cũng tỉnh giấc, trong bóng tối Mạnh Hoa Nhiên không thấy rõ gương mặt người kia, nhưng vẫn mơ hồ nhìn thấy những đường nét tuấn lãng của đối phương.
"Nhiên Nhiên?" Người đàn ông gọi cậu, tiếng nói trầm thấp êm tai có phần ôn nhu.
Hai người luôn chặt chẽ liên thông với nhau, người đàn ông khẽ đưa người về phía trước, muốn ôm lấy cậu.
Mạnh Hoa Nhiên không nhịn được run lên, nhíu mày hỏi: "Anh là ai? Đem thứ gì... bỏ vào bên trong... bụng của tôi? Anh... Anh đi ra..."
Người đàn ông nghe vậy liền di chuyển, chậm rãi lui ra, sau đó nhẹ nhàng cầm tay Mạnh Hoa Nhiên, mười ngón xen kẽ: "Anh là chồng em, em dĩ nhiên là bảo bối của anh, Nhiên Nhiên."
Mạnh Hoa Nhiên một mặt mờ mịt, trong đầu trống rỗng, cái gì cũng không nhớ được nhưng cậu thấy tay mình và tay người kia đều mang nhẫn.
Là một cặp nhẫn cưới, hóa ra bọn họ đã kết hôn rồi.
Mạnh Hoa Nhiên một lần nữa tỉnh dậy trong đêm, sắc mặt cậu trắng bệch, khóe mắt còn đọng lại hai hàng nước mắt chưa khô.
Cậu mơ thấy quái vật và yêu quái rất đáng sợ, chúng nó cướp đi vật quan trọng của cậu. Trong mơ cậu cảm thấy bụng đau nhức cực kì cho nên sau khi tỉnh lại, cậu theo bản năng sờ lên bụng mình.
Không giống trong mơ, trong mơ cậu vừa đau vừa lạnh nhưng lúc này cậu được sự ấm áp bao phủ lấy, cậu nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, cả người được một vòng tay to lớn ôm trọn.
Bụng Mạnh Hoa Nhiên có chút nhô lên, cậu cảm thấy bên trong hơi nóng, bị rót đầy, đồng thời cũng cảm thấy vừa bị hút vừa bị quấn lấy.
Mạnh Hoa Nhiên ngơ ngác mở to hai mắt nhìn người đàn ông đang ôm mình, trong miệng nhỏ giọng lầm bầm một câu: "Anh... Anh là ai?"
Người đàn ông sau đó cũng tỉnh giấc, trong bóng tối Mạnh Hoa Nhiên không thấy rõ gương mặt người kia, nhưng vẫn mơ hồ nhìn thấy những đường nét tuấn lãng của đối phương.
"Nhiên Nhiên?" Người đàn ông gọi cậu, tiếng nói trầm thấp êm tai có phần ôn nhu.
Hai người luôn chặt chẽ liên thông với nhau, người đàn ông khẽ đưa người về phía trước, muốn ôm lấy cậu.
Mạnh Hoa Nhiên không nhịn được run lên, nhíu mày hỏi: "Anh là ai? Đem thứ gì... bỏ vào bên trong... bụng của tôi? Anh... Anh đi ra..."
Người đàn ông nghe vậy liền di chuyển, chậm rãi lui ra, sau đó nhẹ nhàng cầm tay Mạnh Hoa Nhiên, mười ngón xen kẽ: "Anh là chồng em, em dĩ nhiên là bảo bối của anh, Nhiên Nhiên."
Mạnh Hoa Nhiên một mặt mờ mịt, trong đầu trống rỗng, cái gì cũng không nhớ được nhưng cậu thấy tay mình và tay người kia đều mang nhẫn.
Là một cặp nhẫn cưới, hóa ra bọn họ đã kết hôn rồi.
Danh sách chương