Nếu mọi người đều là yêu quái, vậy thì thích hợp mà nói công bằng cũng không phải chuyện xấu. Cho nên sau khi tan học, Quý Tinh Lăng, Lâm Cạnh, Vu Nhất Chu, hơn nữa còn đàn em vong ưu thảo Cát Hạo, tụ tập một góc trong phòng học lớp 11-1, cử hành một hội nghị ngắn ngủi mém chính thức.

Hai con thụy thú, hai cây thực vật, bốn người một tổ phi thường hài hòa, có thịt có chay…… Không phải, chủng loại đầy đủ hết.

Khiếp sợ nhất đương nhiên là Cát Hạo, cậu ta không giống Quý Tinh Lăng cùng Vu Nhất Chu, bọn họ là yêu quái siêu mạnh đã gặp bao nhiêu việc đời, cũng không giống Lâm Cạnh luôn là một anh đẹp trai ưu nhã bình tĩnh, cho nên cả buổi đều trừng mắt, một câu cũng nói không nên lời, kích động, nghẹn đến mức đôi mắt cũng đỏ lên! Cậu ta nắm chặt bả vai Lâm Cạnh, dùng ngôn ngữ của kẻ bề dưới nói: “Long huyết thụ, trâu bò! Lâm ca, tớ muốn nhìn một chút.”

Lâm Cạnh: “……”

Thầy giáo tiểu Lâm sao có thể thừa nhận mình mới chỉ là cây non mới phát dục khỏe mạnh? Mặt mũi của soái ca có còn hay không?

Vì thế một gậy tre chống được 5 năm sau: “Tốt nghiệp đại học nói sau.”

Ở điểm này, lại rất giống đam mê của Quý Tinh Lăng.

Kỳ Lân cần phải siêu mạnh

Mà long huyết thụ cần phải siêu che trời.

Cát Hạo còn đắm chìm trong cảm xúc tương đối xúc động, tầm mắt quét qua cả lớp một vòng xem ai còn giống yêu quái. Vu Nhất Chu vỗ trán cậu ta: “Nếu mày mạch máu sôi trào như thế, không bằng ký hợp đồng luôn dự án quét sân thể dục vĩ đại, thế nào?”

Vong ưu thảo không sợ cường quyền, cảm ơn đã mời, dự án vĩ đại quá tao không dám ký.

Cậu ta vốn muốn cùng Lâm Cạnh tới nhà ăn ăn cơm trước, rồi mua về cho hai người quét sân thể dục sau, kết quả thái độ Lâm ca khiết phích xoay đổi khác thường, chủ động cầm cây chổi đi qua hỗ trợ.

Vu Nhất Chu phục: “Đây là câu chuyện tình yêu khiến đất trời cũng rơi nước mắt!”

“Lăn.” Quý Tinh Lăng đuổi bạn thân đến chỗ khác của sân mà quét, rồi nói với Lâm Cạnh, “Cậu xem náo nhiệt gì, đưa chổi cho tôi rồi đi ăn cơm với Cát Hạo đi.”

“Không ăn.”

“Tác dụng phụ của thuốc?”

“Không, mẹ tôi hình như còn chưa đi khỏi ủy quản yêu.”

Tuy rằng lau sạch hộ khẩu của yêu quái không phải là một tội nghiêm trọng, nhưng tóm lại cũng không phải một chuyện tốt. Quý Tinh Lăng nói: “Cậu đừng lo lắng, để tôi đi hỏi cậu.”

Hồ Liệt nhận được được thoại cạn lời cứng họng, cháu vì sao lại không đi hỏi ba cháu?

Quý Tinh Lăng mặt không đổi sắc, bởi vì cháu trai ngoại tương đối thân với cậu.

Hồ Liệt “……” Thân cái rắm mà thân!

Đương nhiên, cuối cùng Hồ Liệt cũng thỏa mãn yêu cầu vô lí của cháu trai, nói đại khái tình huống của Thương Vi, bà phải ở ủy quản yêu cả ngày, ngoại trừ vấn đề về đăng ký hộ khẩu, chủ yếu là bởi vì Lâm Thủ Mặc. Lúc Lâm bác sĩ tuổi còn trẻ, Thương Vi đã từng suy xét việc thẳng thắng thân phận mình cho người yêu, để ông từ từ tiếp thu yêu quái có tồn tại. Kết quả đã thử rất nhiều lần —— ví dụ như lúc nói chuyện thì vô tình để cập tới, đi ăn thì thừa dịp có men say khiến đàn anh lộ ra hai chân gà, cùng với hai dã thú chạy như điên trên con đường tuyết đêm khuya, kỳ thật đều là Thương Vi cố ý sắp xếp. kết quả năng lực tiếp thu của Lâm Thủ Mặc quá mức tệ, bị hôn mê ngay trong một cú đánh. Nữ sĩ thương hồn điểu cũng bị dọa, cảm thấy nếu là tương lai chồng mình biết mình là hung cầm, có thể bị kích thích đến tâm thần phân liệt hay không…… Vì thế bà vẫn luôn che giấu.

Về phần đàn anh lộ ra hai chân gà, chính là người khoảng thời gian trước trong lục bị ủy quản yêu Ninh Thành hỏi chuyện, ấp úng nói, cũng rất có nghĩa khí không khai ra là Thương Vi.

Quý Tinh Lăng an ủi Lâm Cạnh: “Vấn đề của cô Thương gần như xử lý xong rồi, hình như chỉ cần nộp tiền phạt, rồi làm công việc tình nguyện nào đó, không có nhiều phiền toán. Bây giờ các chuyên gia đang thảo luận phương án làm thế nào để kiểm tra sức khỏe của chú Lâm với cách nào để khiến chú ấy kết thúc kỳ nghỉ đông của mình, ồ đúng rồi, trấn thủ thần thụ cũng ở đó.”

Đại thụ gia gia đối với năng lực phán đoán của cậu cực kỳ vừa lòng, nói chờ sau khi kiếm tra cuối kì xong, muốn mời Lâm Cạnh đến thôn trang yêu quái làm khách lần nữa, còn cố ý mua linh khí mới từ Côn Luân, chờ tưới cho cây non long huyết thụ.

Tất cả mọi chuyện để rất thuận lợi.

Chỉ có sự nghiệp quét sân thể dục của Vu Nhất Chu không thể nào thuận lợi được.

Mẹ nó đã nhiều rác rồi còn hôi.

Vì để Lâm tiên sinh mau chóng tiếp thu chuyện thật“Cả nhà đều là yêu quái” kỳ lạ, Lâm phu nhân cùng Tiểu Lâm đã quyết định tiến hành một vài phương châm.

Ví dụ như trong lúc ăn cơm, Thương Vi sẽ “Lơ đãng” mà nhắc tới, buổi sáng em có thấy một bóng đen ở cầu thang.

Lâm Cạnh lập tức nói tiếp, có thể là yêu quái chăng.

Lâm Thủ Mặc biểu tình rùng mình, sợ vợ mình sẽ công kích bản thân lần thứ hai quá nhàn không có chuyện gì lại đi dạy hư con trai, vì thế lời lẽ chính nghĩa phản bác:“Cái gì yêu quái, là mèo, hoặc là ăn trộm cũng có khả năng, đợi lát nữa anh gọi điện thoại nhắc nhở bất động sản.”

“……”

Ví dụ như TV chiếu đầy truyền thuyết về yêu quái, hơn nữa trong nhà cũng chất đầy 《 Sơn Hải kinh 》《 yêu quái bách khoa toàn thư 》《 Câu chuyện thần thoại》.

Lâm Thủ Mặc nghiêm khắc phê bình con trai, đoc sách xong cũng không biết để gọn lại, để khắp nơi trong nhà, một chút cũng không suy xét đến mẹ cùng cô Khương vất vả làm việc!

Thương Vi xem xong: “Lão Lâm, đó là em bày.”

Lâm Thủ Mặc mặt không đổi sắc: “Đứa con này cũng không dọn cho tốt!”

“……”

Tiểu Lâm thế tội, ngậm đắng nuốt cay.

Buổi tôi hôm nay, bệnh viên Thị Nhị của thành phố có cuộc phẫu thuật khẩn cấp, Lâm Thủ Mặc vội vàng chạy đến tăng ca.

Khương Phân Phương pha ly nước trái cây mang đến phòng ngủ: “Nghỉ ngơi một lát hẵng học.”

“Cảm ơn dì.” Lâm Cạnh nahanj lấy lỳ, không nhịn được tò mò, “Dì, dì thật là cô hoạch điểu sao ạ?”

Khương Phân Phương giúp cậu dọn lại sách vở bày đầy trên bàn:“Đúng vậy.”

Lâm Cạnh tiếp tục tràn ngập chờ mong: “Vậy cô có thể rút dù bên hông rồi tấn công không?”

“Trẻ nhỏ đừng chơi game trên điện thoại, không tốt cho mắt!”

“…… Dạ.”

Lâm Thủ Mặc cùng Thương Vi tuy rằng đã điều tới Cẩm Thành, nhưng công việc của bác sĩ vẫn rất bận, tăng ca là chuyện bình thường, cho nên Khương Phân Phương vẫn ở lại nhà 1302 như cũ, giúp đỡ chăm sóc Tiểu Lâm, một nhà bốn người hoà thuận vui vẻ.

Thương Vi gõ gõ của phòng ngủ: “Cô Hồ cách vách vừa đưa bánh quy cô ấy nướng tới, con ăn không?”

“Ăn ạ” Lâm Cạnh đi rử tay, “Ba con chưa về sao ạ?”

“Phẫu thuật gấp, phỏng chừng phải đến nửa đêm.” Thương Vi nói, “Ba con vừa gọi điện thoại, nói cuối tuần muốn đi cùng chú Lưu đi mua xe, con muốn đi xem không?”

“Nói sau ạ, có thể cuối tuần con phải dến trường học.” Lâm Cạnh tựa lưng vào ghế ngồi, “Mẹ, mẹ cùng với chú Lưu quen nhau như thế nào?”

“Lúc mẹ hơn mười tuổi, thường xuyên bay đến nghĩa địa công cộng cùng nhà tang lễ tản bộ, ở nơi đó gặp được chú Lưu cũng cô Lư.”

Lâm Cạnh: “……”

Họat động đi bộ của mẹ cũng thật độc đáo.

Thương hồn điểu thích bay qua không khí âm trầm cùng lạnh lẽo lúc nửa đêm, mà bộ tộc thiên lộc sở dĩ thường xuyên xuất nhập mộ địa, là bởi vì họ trời sinh có thể trấn áp tà khí, hai bên tuy rằng mục đích bất đồng, nhưng cũng tính trăm sông đổ về một biển, thường xuyên qua lại cứ như vậy thành bạn bè.

Lâm Cạnh tựa lưng vào ghế ngồi: “Mẹ, con cảm thấy yêu quái thật sự siêu ngầu, mẹ đừng lo lắng, ba con khẳng định cũng giống con.”

Thương Vi cười cười:“Ừ.”

Giữa hè tháng bảy, thành phố Cẩm Thành nóng như đang trong lồng hấp.

Báo cáo kiểm tra sức khỏe của Lâm bác sĩ chưa có kết quả, kiểm tra cuối kỳ của bạn học Tiểu Lâm lại rất đúng lúc. Sau khi môn tóan cuối cùng kết thúc, Lâm Cạnh hỏi: “Thế nào?”

“500 khẳng định không thành vấn đề.” Quý Tinh Lăng khoác vai cậu, “Còn có, môn toán của tôi khẳng định sẽ nổ bạo.”

“Bạo sẽ được bao nhiêu, một trăm năm?”

“Gần như là thế.”

“…… Quý Tinh Lăng cậu có phải bành tường hơi quá mức không.”

Đại thiếu gia tiếp tục nói: “Giám thị phòng tôi là Lão Tất, là giả viên dạy toán lớp bảy, ông ấy luôn nhìn không vừa mắt lớp chúng ta. Sau khi tôi khoanh xong phần trắc nghiệm, ông ấy đi đến chỗ tôi nhìn lướt qua, cậu đoán tiếp sau đó đi?”

“Sau đó lão tất liền ngay tại chỗ cho cậu một trăm năm điểm?”

“Cậu đây là sức tưởng tượng thần kỳ gì.” Quý Tinh Lăng vỗ nhẹ lên đầu cậu, một bên xuống cầu thang một bên nói, “Lão Tất xem xong tôi khoanh phần trắc nghiệm, trên cơ bản cũng không thèm đi nữa, đứng bên cạnh tôi gần nửa buổi. Tôi nghĩ, nếu tôi có sai, thì ổng sẽ không nhìn chẳm chằm tôi đến nửa tiếng, nhìn chằm chằm tôi không phải bởi vì tôi trả lời quá kinh người sao? Đúng không, cho nên tôi cảm thấy hơn một răm khẳng định không thành vấn đề.”

Suy ra còn rất có logic.

Lâm Cạnh bị chọc cười: “Ừ, cậu siêu lợi hại.”

Nơi xa có không ít người đang đẩy chiếc xe đẩy màu xanh, phía trên chồng đầy sách, lớp 11-1 cũng trà trộn trong đó —— rất nhanh sẽ trở thành lớp 12-1. Khối lớp 12 ở Sơn Hải có đơn độc một tòa nhà, vị trí xa xôi, có vài phần muốn che cả thế giới bên ngoài, gọi là lầu Bạch Trạch, phỏng chừng người lúc trước đặt tên cũng có cùng một tâm trạng với Hồ Mị Mị. Quý Tinh Lăng buồn bực: “Chỗ ngồi lớp ta có rồi sao, đám Trịnh Bất Phàm đang dọn gì vậy?”

“Thừa dịp có xe đẩy tay, mang trước tới.” Lâm Cạnh nhìn hắn một cái, “Lầu Bạch Trạch có ngồi cùng bàn đúng chứ?”

Quý Tinh Lăng bình tĩnh trả lời, có.

Lâm Cạnh lại hỏi: “Chúng ta nếu tách ra thì làm sao?”

Quý Tinh Lăng tiếp tục bình tĩnh trả lời: “Vậy tôi liền đi tìm lão vương, xin ông ấy đừng có chia rẽ đôi uyên ương.”

“Tôi không nói giỡn với cậu.”

“Tôi cũng không nói giỡn, nhưng mà nói lại, không phải cũng ngồi cùng một phòng sao, tôi cảm thấy không sao cả, ngồi chỗ nào cũng được, cầu cần gì khẩn trương như vậy, có phải một chút cùng không muốn tách ra với tôi hay không?”

Lâm Cạnh:?

Quý Tinh Lăng tiếp tục khoe khoang, ai, mình thật là siêu cấp đẹp trai, lại siêu mạnh, mới có thể khiến thầy giáo Tiểu Lâm thích không chịu được như vậy.

Lâm Cạnh nhìn khuôn mặt thiếu đánh của hắn một lúc: “Mấy ngày hôm trước lão Vương gọi điện thoại cho tôi.”

Quý Tinh Lăng “Hả? Đợi chút.”

“Thầy hỏi tôi nguyện ý ngồi cùng bàn với cậu hay không, còn nói cô Hồ có gọi cho thầy vài cuộc điện thoại, luôn cường điệu cậu đặc biệt muốn ngồi cùng tôi, hơn nữa bảo đảm chỉ cần có thể ngồi cùng bàn với tôi, cậu nhất định không trốn học đánh nhau đi tiệm net trong cả năm lớp 12, chỉ học tập mỗi ngày hướng về phía trước, làm một thiếu niên chăm chỉ thi vào trường 985 và 211.”

[“Dự án 211” của chính phủ Trung Quốc được đưa ra nhằm thúc đẩy sự phát triển của giáo dục đại học, nhằm thích nghi với sự với sự phát triển như vũ bão của kinh tế xã hội trong giai đoạn mới. Việc thực hiện dự án này nhằm đào tạo đội ngũ nhân lực chất lượng cao cho chiến lược phát triển kinh tế và xã hội của Trung Quốc]

Mặt mũi của Tinh ca mất sạch: “Đờ phắc, tôi không có, tôi chỉ nói mẹ nói cho lão Vương về chuyện ngồi cùng bàn, chưa bảo đảm cái gì 985 cùng không đánh nhau!”

Quý Tinh Lăng siêu bá siêu dữ, không cần làm thiếu niên tốt!

Lâm Cạnh nói: “Ừ, mấy câu phía sau là tôi bịa ra, chỉ cần cậu thừa nhận muốn ngồi với tôi là được.”

Quý Tinh Lăng: “……”

Chuyện “Cùng thầy giáo Tiểu Lâm đấu trí đấu dũng đấu võ mồm” này, căn bản không có thất bại là mẹ thành công.

Quý Tinh Lăng cảm thấy bạn thân dường như đã tích góp ra cả trăm mẫu thành công, nhưng thành công thật sự không biết đã trốn ở góc xó xỉnh nào.

Rất tức giận.

Càng nghĩ càng giận.

Đây là câu danh ngôn cô căn cứ của danh nhân nào.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện