Vĩnh Gia Đế biết được tin tức Bảo Lạc cùng Lam Thừa Vũ trên đường về gặp nạn, liền lập tức nổi trận lôi đình.
Có người thế nhưng dám can đảm ở trước bàn dân thiên hạ mà mưu hại thành viên hoàng thất, người bị hại lại là người muội muội mà hắn thương yêu nhất! Nếu không thể đem người phía sau màn này bắt được, mặt mũi hoàng gia sẽ mất sạch, sự an toàn của các thành viên trong hoàng thất lại như thế nào bảo đảm được đây?
Vĩnh Gia Đế hạ chỉ đem Bảo Lạc vào trong cung Hứa thái hậu để chiếu cố tốt cho Bảo Lạc.
Hứa thái hậu biết được nữ nhi ở ngoài cung gặp phải hành thích, mắc mưa lại chịu sự kinh hách, hiện giờ còn đang bị hôn mê bất tỉnh, tâm tình tự nhiên liền không tốt, sớm đã mệnh các thái y ở trong cung chờ.
Ngay cả Lam Thừa Vũ cũng được Vĩnh Gia Đế an bài cùng Đại Lý Tự Khanh, Hình Bộ thượng thư cùng đi điều tra việc này.
Đã xảy ra loại sự tình này, trong triều có rất nhiều quan viên Vĩnh Gia Đế đã không thể hoàn toàn tín nhiệm.
Phái Lam Thừa Vũ đi một phần là vì điều tra, một phần cũng là vì giám sát.
Mặc kệ nói như thế nào thì Lam Thừa Vũ cũng là cùng nhau trải qua một đoạn thời gian chiến đấu trên chiến trường cùng Vĩnh Gia Đế, hiện giờ còn là muội phu Vĩnh Gia Đế, Vĩnh Gia Đế cũng không tín nhiệm người khác, đối với Lam Thừa Vũ luôn là có vài phần tín nhiệm.
Lam Thừa Vũ tuy rằng rất muốn canh giữ ở bên người Bảo Lạc thẳng đến khi Bảo Lạc tỉnh lại mới thôi, bất quá nếu Bảo Lạc đã có Hứa thái hậu tự mình chiếu cố, hắn cũng không có gì không yên tâm.
Vừa lúc, hắn cũng muốn biết người phía sau màn kia đến tột cùng là ai, vì sao phải xuống tay đối với Bảo Lạc như vậy, hắn đơn giản liền đem toàn bộ tinh lực đều đặt ở việc điều tra này.
Tên xa phu gây chuyện kia sớm đã bị giam giữ, khi ấy hắn uống rất nhiều rượu.
Chờ đến khi hắn bị mấy chậu nước lạnh hất cho tỉnh lại, hoàn toàn không nhớ rõ chính mình đã làm những cái gì, liên tiếp cúi đầu xin tha.
Lam Thừa Vũ cùng Đại Lý Tự Khanh, Hình Bộ thượng thư cùng nhau thẩm vấn hắn, tin tức hữu dụng cũng không có.
Hết thảy thoạt nhìn giống như là chuyện ngoài ý muốn.
Đương nhiên, vô luận là Lam Thừa Vũ hay là Vĩnh Gia Đế đều sẽ không tin tưởng chuyện này là ngoài ý muốn.
Lam Thừa Vũ quyết định điều tra theo phương hướng khác, tìm hiểu xem mạng lưới quan hệ của tên xa phu này tiếp xúc những ngày gần đây đến tột cùng là người nào.
Thường xuyên qua lại như thế, hắn liền tra ra được có liên quan đến trên đầu mẫu tộc Bình Ninh quận chúa.
Nguyên lai tên xa phu này lại là nô bộc nhà mẹ ruột Bình Ninh quận chúa, Vinh Thân Vương phi đương nhiệm, khế ước bán thân còn đang ở trong tay người nhà Vinh Thân Vương phi.
- "Việc này liên quan đến tông thất hoàng tộc, theo lý mà nói thì việc này Tông Nhân Phủ nên nhúng tay vào mới đúng."
Hình Bộ thượng thư sờ sờ râu chính mình:
- "Bất quá, hiện giờ Tông Nhân Phủ lại nghe lệnh tổ phụ lão Vinh Thân Vương của Bình Ninh quận chúa, theo lý mà nói, lão Vinh Thân Vương cũng có hiềm nghi."
- "May mà có phò mã ở đây, nếu không việc này ta cũng không thể nào dễ dàng mà nhúng tay vào được.
Việc này vẫn là xin chỉ thị của Hoàng Thượng tương một chút mới tốt, phò mã chấp nhận không?"
Đại Lý Tự Khanh hỏi Lam Thừa Vũ.
Lam Thừa Vũ cũng biết hai người này ở trong quan trường lăn lê bò lết đã lâu, một đám đều giống nhân tinh.
Nếu như Vĩnh Gia Đế không cho xác nhận cho bọn họ được nhúng tay vào thì bọn họ tuyệt đối sẽ không tự tiện tra xuống.
Bởi vậy, Lam Thừa Vũ chỉ đành phải nói:
- "Hai vị đại nhân lời nói có lý, việc này vẫn là nên xin chỉ thị của Hoàng Thượng trước rồi mới làm."
Dù sao thì một khi Vĩnh Gia Đế biết được việc này cùng Bình Ninh quận chúa có quan hệ, y theo tính nết của hắn mà nói, khẳng định sẽ không để cho lão Vinh Thân Vương nhúng tay vào việc này.
Quả nhiên, Vĩnh Gia Đế sau khi nghe được tin tức này, nhàn nhạt nói:
- "Nếu việc này cùng Bình Ninh có quan hệ, Tông Nhân Phủ lệnh tự nhiên có tị hiềm.
Thân phận Phò mã tôn sùng, án này, chức trách của Tông Nhân Phủ lệnh hẳn là cần phải có người gánh vác, liền giao cho phò mã làm đi."
- "Dạ.
Thần tất nhiên sẽ đem hết toàn lực hiệp trợ phò mã, tranh thủ sớm ngày phá giải án này."
Đại Lý Tự Khanh cùng Hình Bộ thượng thư vội vàng, không ngừng quỳ trên mặt đất nói.
Nguyên bản Lam Thừa Vũ cùng lắm xem như là người giám sát dự giả cùng thẩm tra xử lí án này, cũng không thể xem như là có quyền thẩm tra xử lí chủ yếu.
Vĩnh Gia Đế nói lời này chính là để Lam Thừa Vũ tới trở thành người thẩm tra xử lí vụ án.
Tại đây, lời nói cùng quyền lực của hắn tự nhiên cũng càng thêm có trọng lượng.
Sau khi Đại Lý Tự Khanh cùng Hình Bộ thượng thư lui ra, Vĩnh Gia Đế đơn độc đem Lam Thừa Vũ giữ lại:
- "Nguyên bản trẫm còn cảm thấy khó hiểu lão Vinh Thân Vương từ trước đến nay là cái người bình tĩnh, cẩn thận, như thế nào sẽ đột nhiên sử dụng gia nô nội trạch của phụ nhân gây ra thủ đoạn châm ngòi ly gián, bức bách muội muội.
Hiện giờ, trẫm biết được người muốn hại muội muội chính là Bình Ninh, hết thảy cũng liền có thể dễ dàng suy đoán."
Lam Thừa Vũ nhíu mày nói:
- "Vi thần không rõ, nếu những việc này đều là việc làm của Bình Ninh quận chúa, như vậy Bình Ninh quận chúa vì cái gì lại muốn làm như vậy? Bảo Lạc cùng Bình Ninh quận chúa cũng không có cái thâm cừu đại hận gì, thậm chí cũng không có xung đột ích lợi gì, hại Bảo Lạc chẳng lẽ nàng ta có thể có được chỗ tốt gì sao?"
- "Tiên đế từng muốn vì ngươi mà chỉ hôn cho Bình Ninh, nhưng mà cuối cùng, ngươi lại cưới Bảo Lạc.
Hiện giờ, Bình Ninh bị hủy dung, thiên ý trêu ngươi, mọi sự đều không được như ý.
Ngươi nói xem, nàng có thể oán hận ngươi cùng Bảo Lạc hay không?"
Thường xuyên cùng người tông thân Hoàng tộc giao tiếp, Vĩnh Gia Đế đối với tâm tư của Bình Ninh quận chúa rõ như lòng bàn tay.
- "Bình Ninh nàng chưa bao giờ là một người lòng dạ lỏng lẻo.
Bất quá, từ trước tính tình nàng cũng không có cực đoan như vậy.
Từ sau khi nàng bị hủy dung, liền càng thêm không thể nhìn được người khác sống tót hơn so với nàng.
Người khác hạnh phúc, nàng càng thêm đau đớn."
Vĩnh Gia Đế trong mắt hiện lên một tia sắc bén quang mang:
- "Nếu như việc này thật sự là do Bình Ninh làm, như vậy, Bình Ninh cũng không cần phải lưu lại làm gì."
Tuy nói Bình Ninh quận chúa sẽ đi tới một bước như ngày hôm nay, có thể nói là bị Ngũ công chúa cùng Lục công chúa liên thủ bức hại tới bước đường cùng.
Nàng tuy có chỗ đáng giận, nhưng cũng coi như là một người đáng thương.
Nhưng là, Vĩnh Gia Đế số lượng tình thân ấm áp không nhiều lắm, tình thương của hắn đã sớm cho muội muội nhà mình rồi, không có dư thừa tình cảm mà quan tâm tới Bình Ninh quận chúa.
Nếu là Bình Ninh quận chúa thật sự uy hiếp tới sinh mệnh cùng an toàn của muội muội hắn, hắn như thế nào sẽ có thể bỏ qua dễ dàng như vậy.
Án này cuối cùng cũng chưa có điều tra ra kết quả, nhưng Vĩnh Gia Đế cùng Lam Thừa Vũ đã chắc chắn chuyện này nhất định cùng Bình Ninh quận chúa thoát không được quan hệ.
Kế tiếp, việc bọn họ phải làm, đơn giản là chứng thực điểm này mà thôi.
- "Đúng rồi, đem chuyện này nói cho lão Vinh Thân Vương đi, hắn sẽ biết nên làm như thế nào."
Vĩnh Gia Đế trong lời nói mang theo một chút hàn ý.
Lão Vinh Thân Vương vốn không phải người của Vĩnh Gia Đế.
Nếu là toàn gia bọn họ vẫn luôn an phận, Vĩnh Gia Đế không ngại để cho lão Vinh Thân Vương vẫn giữ vị trí như hiện tại, dù sao thì lão Vinh Thân Vương tuổi tác cũng đã cao, cũng không sống được mấy năm nữa.
Đáng tiếc, Vinh Thân Vương phủ bên kia hết lần này đến lần khác gây rắc rối, kiên nhẫn của Vĩnh Gia Đế đối với Vinh Thân Vương phủ đã đến cùng.
Lão Vinh Thân Vương sau khi nhận được lời nhắn của Vĩnh Gia Đế, cả người phảng phất như già thêm mười tuổi:
- "Lão thần..
Minh bạch.
Lão thần trị gia không tốt, đã mất đi lòng tin, lại may mắn có được địa vị ở Tông Nhân Phủ lệnh.
Hôm sau, lão thần sẽ tự mình viết tấu xin từ đi chức vị này."
Tất cả mọi thứ tiến hành đều được Vĩnh Gia Đế cùng Lam Thừa Vũ đoán trước, chỉ trừ bỏ tiến độ thẩm án.
Cho dù Lam Thừa Vũ đã tìm ra không ít chứng cứ chứng minh gã xa phu gây chuyện cùng mẫu tộc nhà Bình Ninh quận chúa có quan hệ, nhưng hắn vẫn cắn chặt răng, một chữ cũng không chịu lộ ra ngoài.
Thẳng đến một ngày kia, hắn đột nhiên cao giọng nói:
- "Chủ tử, nô tài không có cô phụ giao phó của ngài."
Một lúc sau, Lam Thừa Vũ cùng Vĩnh Gia Đế liền nhận được tin tức gã xa phu sợ tội tự sát...
Có người thế nhưng dám can đảm ở trước bàn dân thiên hạ mà mưu hại thành viên hoàng thất, người bị hại lại là người muội muội mà hắn thương yêu nhất! Nếu không thể đem người phía sau màn này bắt được, mặt mũi hoàng gia sẽ mất sạch, sự an toàn của các thành viên trong hoàng thất lại như thế nào bảo đảm được đây?
Vĩnh Gia Đế hạ chỉ đem Bảo Lạc vào trong cung Hứa thái hậu để chiếu cố tốt cho Bảo Lạc.
Hứa thái hậu biết được nữ nhi ở ngoài cung gặp phải hành thích, mắc mưa lại chịu sự kinh hách, hiện giờ còn đang bị hôn mê bất tỉnh, tâm tình tự nhiên liền không tốt, sớm đã mệnh các thái y ở trong cung chờ.
Ngay cả Lam Thừa Vũ cũng được Vĩnh Gia Đế an bài cùng Đại Lý Tự Khanh, Hình Bộ thượng thư cùng đi điều tra việc này.
Đã xảy ra loại sự tình này, trong triều có rất nhiều quan viên Vĩnh Gia Đế đã không thể hoàn toàn tín nhiệm.
Phái Lam Thừa Vũ đi một phần là vì điều tra, một phần cũng là vì giám sát.
Mặc kệ nói như thế nào thì Lam Thừa Vũ cũng là cùng nhau trải qua một đoạn thời gian chiến đấu trên chiến trường cùng Vĩnh Gia Đế, hiện giờ còn là muội phu Vĩnh Gia Đế, Vĩnh Gia Đế cũng không tín nhiệm người khác, đối với Lam Thừa Vũ luôn là có vài phần tín nhiệm.
Lam Thừa Vũ tuy rằng rất muốn canh giữ ở bên người Bảo Lạc thẳng đến khi Bảo Lạc tỉnh lại mới thôi, bất quá nếu Bảo Lạc đã có Hứa thái hậu tự mình chiếu cố, hắn cũng không có gì không yên tâm.
Vừa lúc, hắn cũng muốn biết người phía sau màn kia đến tột cùng là ai, vì sao phải xuống tay đối với Bảo Lạc như vậy, hắn đơn giản liền đem toàn bộ tinh lực đều đặt ở việc điều tra này.
Tên xa phu gây chuyện kia sớm đã bị giam giữ, khi ấy hắn uống rất nhiều rượu.
Chờ đến khi hắn bị mấy chậu nước lạnh hất cho tỉnh lại, hoàn toàn không nhớ rõ chính mình đã làm những cái gì, liên tiếp cúi đầu xin tha.
Lam Thừa Vũ cùng Đại Lý Tự Khanh, Hình Bộ thượng thư cùng nhau thẩm vấn hắn, tin tức hữu dụng cũng không có.
Hết thảy thoạt nhìn giống như là chuyện ngoài ý muốn.
Đương nhiên, vô luận là Lam Thừa Vũ hay là Vĩnh Gia Đế đều sẽ không tin tưởng chuyện này là ngoài ý muốn.
Lam Thừa Vũ quyết định điều tra theo phương hướng khác, tìm hiểu xem mạng lưới quan hệ của tên xa phu này tiếp xúc những ngày gần đây đến tột cùng là người nào.
Thường xuyên qua lại như thế, hắn liền tra ra được có liên quan đến trên đầu mẫu tộc Bình Ninh quận chúa.
Nguyên lai tên xa phu này lại là nô bộc nhà mẹ ruột Bình Ninh quận chúa, Vinh Thân Vương phi đương nhiệm, khế ước bán thân còn đang ở trong tay người nhà Vinh Thân Vương phi.
- "Việc này liên quan đến tông thất hoàng tộc, theo lý mà nói thì việc này Tông Nhân Phủ nên nhúng tay vào mới đúng."
Hình Bộ thượng thư sờ sờ râu chính mình:
- "Bất quá, hiện giờ Tông Nhân Phủ lại nghe lệnh tổ phụ lão Vinh Thân Vương của Bình Ninh quận chúa, theo lý mà nói, lão Vinh Thân Vương cũng có hiềm nghi."
- "May mà có phò mã ở đây, nếu không việc này ta cũng không thể nào dễ dàng mà nhúng tay vào được.
Việc này vẫn là xin chỉ thị của Hoàng Thượng tương một chút mới tốt, phò mã chấp nhận không?"
Đại Lý Tự Khanh hỏi Lam Thừa Vũ.
Lam Thừa Vũ cũng biết hai người này ở trong quan trường lăn lê bò lết đã lâu, một đám đều giống nhân tinh.
Nếu như Vĩnh Gia Đế không cho xác nhận cho bọn họ được nhúng tay vào thì bọn họ tuyệt đối sẽ không tự tiện tra xuống.
Bởi vậy, Lam Thừa Vũ chỉ đành phải nói:
- "Hai vị đại nhân lời nói có lý, việc này vẫn là nên xin chỉ thị của Hoàng Thượng trước rồi mới làm."
Dù sao thì một khi Vĩnh Gia Đế biết được việc này cùng Bình Ninh quận chúa có quan hệ, y theo tính nết của hắn mà nói, khẳng định sẽ không để cho lão Vinh Thân Vương nhúng tay vào việc này.
Quả nhiên, Vĩnh Gia Đế sau khi nghe được tin tức này, nhàn nhạt nói:
- "Nếu việc này cùng Bình Ninh có quan hệ, Tông Nhân Phủ lệnh tự nhiên có tị hiềm.
Thân phận Phò mã tôn sùng, án này, chức trách của Tông Nhân Phủ lệnh hẳn là cần phải có người gánh vác, liền giao cho phò mã làm đi."
- "Dạ.
Thần tất nhiên sẽ đem hết toàn lực hiệp trợ phò mã, tranh thủ sớm ngày phá giải án này."
Đại Lý Tự Khanh cùng Hình Bộ thượng thư vội vàng, không ngừng quỳ trên mặt đất nói.
Nguyên bản Lam Thừa Vũ cùng lắm xem như là người giám sát dự giả cùng thẩm tra xử lí án này, cũng không thể xem như là có quyền thẩm tra xử lí chủ yếu.
Vĩnh Gia Đế nói lời này chính là để Lam Thừa Vũ tới trở thành người thẩm tra xử lí vụ án.
Tại đây, lời nói cùng quyền lực của hắn tự nhiên cũng càng thêm có trọng lượng.
Sau khi Đại Lý Tự Khanh cùng Hình Bộ thượng thư lui ra, Vĩnh Gia Đế đơn độc đem Lam Thừa Vũ giữ lại:
- "Nguyên bản trẫm còn cảm thấy khó hiểu lão Vinh Thân Vương từ trước đến nay là cái người bình tĩnh, cẩn thận, như thế nào sẽ đột nhiên sử dụng gia nô nội trạch của phụ nhân gây ra thủ đoạn châm ngòi ly gián, bức bách muội muội.
Hiện giờ, trẫm biết được người muốn hại muội muội chính là Bình Ninh, hết thảy cũng liền có thể dễ dàng suy đoán."
Lam Thừa Vũ nhíu mày nói:
- "Vi thần không rõ, nếu những việc này đều là việc làm của Bình Ninh quận chúa, như vậy Bình Ninh quận chúa vì cái gì lại muốn làm như vậy? Bảo Lạc cùng Bình Ninh quận chúa cũng không có cái thâm cừu đại hận gì, thậm chí cũng không có xung đột ích lợi gì, hại Bảo Lạc chẳng lẽ nàng ta có thể có được chỗ tốt gì sao?"
- "Tiên đế từng muốn vì ngươi mà chỉ hôn cho Bình Ninh, nhưng mà cuối cùng, ngươi lại cưới Bảo Lạc.
Hiện giờ, Bình Ninh bị hủy dung, thiên ý trêu ngươi, mọi sự đều không được như ý.
Ngươi nói xem, nàng có thể oán hận ngươi cùng Bảo Lạc hay không?"
Thường xuyên cùng người tông thân Hoàng tộc giao tiếp, Vĩnh Gia Đế đối với tâm tư của Bình Ninh quận chúa rõ như lòng bàn tay.
- "Bình Ninh nàng chưa bao giờ là một người lòng dạ lỏng lẻo.
Bất quá, từ trước tính tình nàng cũng không có cực đoan như vậy.
Từ sau khi nàng bị hủy dung, liền càng thêm không thể nhìn được người khác sống tót hơn so với nàng.
Người khác hạnh phúc, nàng càng thêm đau đớn."
Vĩnh Gia Đế trong mắt hiện lên một tia sắc bén quang mang:
- "Nếu như việc này thật sự là do Bình Ninh làm, như vậy, Bình Ninh cũng không cần phải lưu lại làm gì."
Tuy nói Bình Ninh quận chúa sẽ đi tới một bước như ngày hôm nay, có thể nói là bị Ngũ công chúa cùng Lục công chúa liên thủ bức hại tới bước đường cùng.
Nàng tuy có chỗ đáng giận, nhưng cũng coi như là một người đáng thương.
Nhưng là, Vĩnh Gia Đế số lượng tình thân ấm áp không nhiều lắm, tình thương của hắn đã sớm cho muội muội nhà mình rồi, không có dư thừa tình cảm mà quan tâm tới Bình Ninh quận chúa.
Nếu là Bình Ninh quận chúa thật sự uy hiếp tới sinh mệnh cùng an toàn của muội muội hắn, hắn như thế nào sẽ có thể bỏ qua dễ dàng như vậy.
Án này cuối cùng cũng chưa có điều tra ra kết quả, nhưng Vĩnh Gia Đế cùng Lam Thừa Vũ đã chắc chắn chuyện này nhất định cùng Bình Ninh quận chúa thoát không được quan hệ.
Kế tiếp, việc bọn họ phải làm, đơn giản là chứng thực điểm này mà thôi.
- "Đúng rồi, đem chuyện này nói cho lão Vinh Thân Vương đi, hắn sẽ biết nên làm như thế nào."
Vĩnh Gia Đế trong lời nói mang theo một chút hàn ý.
Lão Vinh Thân Vương vốn không phải người của Vĩnh Gia Đế.
Nếu là toàn gia bọn họ vẫn luôn an phận, Vĩnh Gia Đế không ngại để cho lão Vinh Thân Vương vẫn giữ vị trí như hiện tại, dù sao thì lão Vinh Thân Vương tuổi tác cũng đã cao, cũng không sống được mấy năm nữa.
Đáng tiếc, Vinh Thân Vương phủ bên kia hết lần này đến lần khác gây rắc rối, kiên nhẫn của Vĩnh Gia Đế đối với Vinh Thân Vương phủ đã đến cùng.
Lão Vinh Thân Vương sau khi nhận được lời nhắn của Vĩnh Gia Đế, cả người phảng phất như già thêm mười tuổi:
- "Lão thần..
Minh bạch.
Lão thần trị gia không tốt, đã mất đi lòng tin, lại may mắn có được địa vị ở Tông Nhân Phủ lệnh.
Hôm sau, lão thần sẽ tự mình viết tấu xin từ đi chức vị này."
Tất cả mọi thứ tiến hành đều được Vĩnh Gia Đế cùng Lam Thừa Vũ đoán trước, chỉ trừ bỏ tiến độ thẩm án.
Cho dù Lam Thừa Vũ đã tìm ra không ít chứng cứ chứng minh gã xa phu gây chuyện cùng mẫu tộc nhà Bình Ninh quận chúa có quan hệ, nhưng hắn vẫn cắn chặt răng, một chữ cũng không chịu lộ ra ngoài.
Thẳng đến một ngày kia, hắn đột nhiên cao giọng nói:
- "Chủ tử, nô tài không có cô phụ giao phó của ngài."
Một lúc sau, Lam Thừa Vũ cùng Vĩnh Gia Đế liền nhận được tin tức gã xa phu sợ tội tự sát...
Danh sách chương