Lương công công tìm một cơ hội, bèn đem chuyện Huệ phi châm ngòi ly gián nói cho Thái tử cùng Bảo Lạc biết.
- "Hoàng thượng xưa nay đa nghi, nghe Huệ phi nương nương nói liền nghi ngờ Hoàng hậu nương nương cùng Thái tử điện hạ.
May mà Huệ phi nương nương cũng nói thêm cả Hoàng Quý phi nương nương nữa, đã làm cho Hoàng thượng vô cùng bất mãn, nô tài tìm cơ hội ở trước mặt Hoàng thượng khuyên nhủ một hai câu, liền bỏ đi nghi ngờ của Hoàng thượng."
- "Đa tạ công công, nếu không phải có công công chỉ điểm, ta cùng mẫu hậu chỉ sợ sẽ mắc bẫy của Huệ phi." Nhắc tới Huệ phi thì thần sắc Thái tử có vài phần không vui.
Hắn luôn không trông cậy vào một phi tử dựa vào việc sinh hạ Hoàng tử mà đi lên có bao nhiêu thông minh.
Nhưng không hề nghĩ đến, Huệ phi vừa được giúp đỡ quản lý lục cung liền muốn làm loạn.
Đầu tiên là lấy cớ lo lắng Hứa Hoàng hậu nhân lực không đủ, được Chiêu Đức Đế cho phép thì đưa một ít nô bộc đắc lực tới bên người Hứa Hoàng hậu.
Nói là giúp làm việc, nhưng cũng khiến người của Hứa Hoàng hậu ngột ngạt không ít.
Hứa Hoàng hậu cùng Thái tử sao có thể không nhìn ra Huệ phi chính là đang muốn cướp quyền, hận không thể để mọi chuyện đi theo ý mình.
Hiện tại, Huệ phi lại ra mặt muốn đạp lên Hứa Hoàng hậu.
Sau khi ở nơi này tính toán thất bại, liền lợi dụng tâm lý đa nghi của Chiêu Đức Đế liền khơi mào khiến Chiêu Đức Đế nghi kỵ Hứa Hoàng hậu cùng Thái tử..
Huệ phi này, thực sự không biết an phận.
- "Thái tử điện hạ trăm ngàn lần đừng nói vậy, cái gì mà phiền toái không phiền toái.
Hai năm trước, nô tài phạm phải sai lầm, vừa vặn bị Hoàng thượng bắt được, nếu không phải là Trường Thọ Công chúa giúp nô tài cầu tình với Hoàng thượng, nô tài đã sớm mất mạng rồi.
Từ đó về sau, nô tài liền tự nói với mình, mệnh của nô tài là của Trường Thọ Công chúa.
May mà nô tài dần dần được Hoàng thượng tín nhiệm, ở trước mặt Hoàng thượng cũng có thể nói được vài câu, bằng không dù muốn giúp Công chúa và Thái tử điện hạ cũng không có cách nào."
- "Công công là người trọng tình.
Trong cung này, người trọng tình trọng nghĩa vốn không có nhiều.
Công công nhất định sẽ được báo đáp."
Bảo Lạc dùng tiếng nói non nớt nói, trong lòng có chút cảm khái.
Không thể tưởng tượng được một tiểu Thái giám được nàng tiện tay cứu hai năm trước vẫn luôn nhớ rõ phần ân tình này.
Mặc kệ như thế nào, bên trong Kiền Nguyên cung có người đứng về phía bọn họ, đối với bọn họ mà nói luôn luôn là chuyện tốt.
Đặc biệt, người này còn là Thái giám thân cận của Chiêu Đức Đế.
Nếu không phải có Lương công công nói giúp vài câu, với sự nghi ngờ của Chiêu Đức Đế, chỉ sợ công sức của Hứa Hoàng hậu cùng Thái tự đều thành công cốc.
- "Tạ ơn Công chúa đã chúc phúc lành."
Lương công công nhếch môi cười, lại nghiêm mặt nói.
- "Hoàng thượng tuy rằng khiển trách Huệ phi nương nương, nhưng Huệ phi nương nương sẽ không dễ dàng an phận như vậy.
Sinh thần của Thái hậu nương nương chỉ còn vài ngày, Thái tử điện hạ cùng Công chúa điện hạ phải đề phòng."
- "Đa tạ công công chỉ điểm, ta cùng Thái tử ca ca liền hiểu rõ."
Bảo Lạc nói.
- "Công công ngày thường nếu không có chuyện thì không cần đến tìm ta cùng Thái tử ca ca, phụ hoàng vẫn kiêng kỵ bọn ta.
Nếu bị người phát hiện, chỉ sợ sẽ bất lợi cho công công, công công vẫn nên tự mình bảo trọng."
Lương công công xoa xoa hai mắt của mình.
- "Đa tạ Vông chúa điện hạ quan tâm.
Ở trong cung này, cũng chỉ có Công chúa xem nô tài là người..
Công chúa điện hạ cùng Thái tử điện hạ yên tâm, nô tài nhất định sẽ không gây phiền toái cho hai vị điện hạ.
Thời gian không còn sớm, trong chốc lát Hoàng thượng sẽ sai sử nô tài, nô tài xin phép đi về trước."
Lúc này đây, hắn vẫn là nương vào chuyện tới truyền khẩu dụ cho Thái tử mới có thể đứng ở đây.
- "Công công đi thong thả, Bích Nghiêu cho công công chút bạc uống trà." Bảo Lạc phân phó Bích Nghiêu.
- "Công chúa làm như vậy không được." Lương công công liên tục chối từ.
"Nô tài có cơ hội vì Công chúa làm việc đã là một loại vinh hạnh lớn lao, như thế nào có thể nhận Công chúa ban thưởng?"
Lương công công từ lúc được Chiêu Đức Đế tín nhiệm đến nay, cũng thu được không ít bạc, chỉ có lúc này đây, hắn thực sự không nghĩ tới chuyện nhận.
Bích Nghiêu vừa cười vừa nhét ít bạc vào tay Lương công công.
- "Tâm ý của Lương công công, Công chúa của chúng ta hiểu rõ.
Lương công công lần này tới truyền khẩu dụ cho Thái tử điện hạ và Công chúa của chúng ta, nếu chúng ta cái gì cũng không tỏ vẻ, quay đầu đi ra ngoài, mặt công công cũng không dễ nhìn.
Công chúa đã cho, công công cứ nhận.
Hoàng thượng xưa nay đối với Công chúa ân sủng có thừa, ở phương diện tiền bạc cũng chưa từng ủy khuất Công chúa, công công không cần vì Công chúa mà tiết kiệm tiền."
- "Một khi đã như vậy, nô tài xin nhận.
Sau này nếu Thái tử và Công chúa có chuyện cần nô tài, thì cứ tìm đồ đệ Tiểu Hỉ Tử của nô tài, hắn là một Thái giám vẩy nước quét nhà ở Kiền Nguyên cung, là người thông minh."
Sau khi Lương công công đi, Thái tử cảm thán nói.
- "Chưa từng lường trước, chuyến này của chúng ta lại có thu hoạch lớn như vậy.
Lương công công này ở bên cạnh phụ hoàng, chúng ta cũng có vài phần mặt mũi.
Cho đến hôm nay, chúng ta mới biết được, hắn đứng về phía mình."
- "Chỉ sợ lúc trước không có chuyện gì hắn cũng không dám tìm đến chúng ta.
Lần này Huệ phi làm loạn, liền cho hắn một cơ hội."
Bảo Lạc lắc lắc đầu.
- "Nói thật, ta cũng đoán không được hắn đứng về phía chúng ta.
Lúc trước mẫu hậu và Thái tử ca ca sống ở trong cung không dễ dàng gì, ta liền muốn kết thiện duyên, những hạ nhân này có thể giúp thì ta đều giúp.
Nếu sau này có người nhớ tới phần ân tình này, đỗi đãi với mẫu hậu và ca ca tốt một chút ta cũng thấy đủ."
Thái tử trầm mặc thật lâu, sau đó nói.
- "Vì ta cùng mẫu hậu, ngươi đã phí không ít tâm tư.
Muội muội, phần ân tình này ca ca cả đời nhớ kỹ."
- "Cũng không cần ngươi làm gì to tát, ngày sau đối tốt với ta là được.
Ca, đợi sinh thần Hoàng tổ mẫu kết thúc, ngươi dẫn ta xuất cung chơi đi."
Bảo Lạc ở trước mặt ca ca của nàng bắt đầu làm nũng.
Nàng ở trước mặt Chiêu Đức Đế tuy rằng cũng làm nũng, nhưng bên trong đó mang rất nhiều sự cẩn thận, tất nhiên không được tùy ý như bây giờ.
Ở trước mặt ca ca, vô luận là nàng đưa ra yêu cầu vô lý nào, đều sẽ không sợ bị trách mắng.
Thái tử bất đắc dĩ nhìn gương mặt sáng lạn của muội muội.
- "Thái y nói thân thể của ngươi còn đang cần điều dưỡng.."
- "Ca, ngươi nói ngươi sẽ đối tốt với ta, chẳng lẽ là lừa ta?"
- "Dù ta đồng ý mang ngươi xuất cung, mẫu hậu cũng sẽ không đồng ý."
Thấy Bảo Lạc cố chấp, Thái tử liền lôi Hứa Hoàng hậu ra nói.
- "Ca, mẫu hậu từ trước đến giờ thích nghe ngươi nói chuyện nhất, nếu ngay cả mẫu hậu mà ngươi cũng thuyết phục không được, ngày sau ngươi lấy cái gì thuyết phục phụ hoàng cùng triều thần?"
Bảo Lạc dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Thái tử.
- "Được được được, nói không lại ngươi.
Ta sẽ nghĩ biện pháp thuyết phục mẫu hậu mang ngươi xuất cung, vậy được chưa?"
Thái tử bất đắc dĩ đầu hàng.
- "Bất quá, ngươi cũng phải đáp ứng ta, mấy ngày này ngươi phải thật ngoan ngoãn nghe lời mẫu hậu, uống đầy đủ những thuốc bổ kia.
Bằng không, nếu mẫu hậu kiên quyết không cho ngươi ra ngoài, ta cũng không thể làm trái lời mẫu hậu."
- "Ta biết, Thái tử ca ca là tốt nhất."
Bảo Lạc cười đến môi mắt cong cong, tựa hồ cũng không lo lắng rằng Hứa Hoàng hậu không đồng ý.
Nàng cũng đã lên kế hoạch thật tốt, muốn đến trung tâm kinh thành náo nhiệt xem thử, xem xem bên ngoài những bách tính kia sinh hoạt như thế nào.
Nàng cũng thực thích đồ ăn vặt trong dân gian, nhưng bởi vì nàng thân thể yếu đuối, về phương diện ẩm thực, Hứa Hoàng hậu cùng Thái tử quản lý nàng cực ký nghiêm ngặt, những đồ ăn không rõ lai lịch kia, tuyệt đối sẽ không cho nàng nếm thử, cho nên, nàng cũng chỉ có thể mơ ước.
Nếu có thời gian, nàng còn muốn đến An Quốc công phủ xem thử tiểu cẩu kia.
Ngay từ đầu, Bảo Lạc không hề có ý định nuôi tiểu cẩu kia, nhưng Lam Thừa Vũ lại nghiễm nhiên xem tiểu cẩu kia thành sủng vật của nàng.
Mỗi lần tiến cung lên lớp, trừ khi cùng Bảo Lạc thảo luận vấn đề học tập, thì chính là nói chuyện với Bảo Lạc về tiểu cẩu kia.
Ví dụ như, tiểu cẩu lại nặng thêm, sờ vào rắn chắc, Lam Thừa Vũ ôm vào cũng thấy nặng.
Ví dụ như, tiểu cẩu ở trước mặt người khác luôn ngoan ngoãn, một khi không có ai liền bắt đầu nghịch ngợm.
Có một lần ở trong sân chạy loạn, Lam Thừa Vũ phải tốn bao công sức mới bắt lại được.
Lại ví dụ như, tiểu cẩu kia khi phạm sai lầm rất biết cách giả bộ đáng thương, khi nó dùng cặp mắt đen ướt át kia ngây thơ nhìn người của Lam gia, thoạt nhìn vừa đáng thương lại vừa đáng yêu, khiến nhân tâm cũng phải nhanh chóng thay đổi, nên người của Lam gia căn bản không thể hạ quyết tâm mà trách phạt nó.
Lam Thừa Vũ mỗi ngày đều nói với Bảo Lạc về tình hình của tiểu cẩu, Bảo Lạc đối với tiểu cẩu này cũng chân chính có cảm giác.
Không bao lâu sau, Bảo Lạc liền chủ động để ý tới tiểu cẩu này.
Dù Lam Thừa Vũ không kể cho nàng về tiểu cẩu, nàng cũng sẽ chủ động hỏi.
Có tiểu cẩu ràng buộc, quan hệ của Bảo Lạc cùng Lam Thừa Vũ cũng thân cận không ít.
Hiện tại, Bảo Lạc đã coi Lam Thừa Vũ như một bằng hữu đáng tin cậy.
Lần này, một khi được xuất cung, Bảo Lạc liền muốn tới xem tiểu cẩu của nàng, thuận tiện thăm Lam Thừa Vũ.
Trước mắt mà nói, địa vị của Lam Thừa Vũ vẫn kém hơn tiểu cẩu của nàng, ai bảo Lam Thừa Vũ không khả ai bằng tiểu cẩu đây.
Hai huynh muội ở trong Ngự Hoa viên đi dạo một vòng, chậm rãi đi về hướng Phượng Nghi cung.
Nửa đường vừa vặn gặp Huệ phi mang theo điểm tâm đi thỉnh an Chiêu Đức Đế, hiển nhiên Huệ phi lần này đã chọc giận Chiêu Đức Đế, lúc này đang bận rộn vãn hồi ấn tượng của nàng trước mặt Chiêu Đức Đế.
Thấy thái tử cùng Bảo Lạc, thần sắc của Huệ phi có chút đặc sắc, thay đổi mấy lần rồi mới hành lễ với Thái tử cùng Bảo Lạc.
- "Tham kiến Thái tử cùng Trường Thọ Công chúa."
Huệ phi nay ở địa vị nhị phẩm phi vị, thấy Thái tử tất nhiên phải hành lễ, còn Bảo Lạc tuổi nhỏ đã được phong làm nhất phẩm Công chúa, thân phận ngang với thân Vương.
Nếu bàn về thân phận địa vị còn ở bên trên Huệ phi.
Trong cung này, cũng chỉ có Hoàng Quý phi cùng Hoàng hậu là có thể gặp Thái tử và Bảo Lạc mà không cần hành lễ.
Điều này cũng làm cho dã tâm của Huệ phi bùng phát.
Nếu có một ngày, nàng ở vị trí tứ phi Quý Thục Hiền Đức, hoặc là gần hơn một bước là thay thế vào chỗ của Hoàng Quý phi, như vậy, nàng có phải hay không liền không cần hành lễ với Thái tử và Trường Thọ Công chúa? Hành lễ với hai tiểu hài tử thực sự khiến Huệ phi cảm thấy nghẹn khuất.
Có lẽ là Huệ phi cảm thấy Thái tử cùng Bảo Lạc tuổi còn nhỏ, ở trước mặt bọn họ nàng cũng không cẩn thận che giấu, cảm xúc bị lộ không xót chút nào..
- "Hoàng thượng xưa nay đa nghi, nghe Huệ phi nương nương nói liền nghi ngờ Hoàng hậu nương nương cùng Thái tử điện hạ.
May mà Huệ phi nương nương cũng nói thêm cả Hoàng Quý phi nương nương nữa, đã làm cho Hoàng thượng vô cùng bất mãn, nô tài tìm cơ hội ở trước mặt Hoàng thượng khuyên nhủ một hai câu, liền bỏ đi nghi ngờ của Hoàng thượng."
- "Đa tạ công công, nếu không phải có công công chỉ điểm, ta cùng mẫu hậu chỉ sợ sẽ mắc bẫy của Huệ phi." Nhắc tới Huệ phi thì thần sắc Thái tử có vài phần không vui.
Hắn luôn không trông cậy vào một phi tử dựa vào việc sinh hạ Hoàng tử mà đi lên có bao nhiêu thông minh.
Nhưng không hề nghĩ đến, Huệ phi vừa được giúp đỡ quản lý lục cung liền muốn làm loạn.
Đầu tiên là lấy cớ lo lắng Hứa Hoàng hậu nhân lực không đủ, được Chiêu Đức Đế cho phép thì đưa một ít nô bộc đắc lực tới bên người Hứa Hoàng hậu.
Nói là giúp làm việc, nhưng cũng khiến người của Hứa Hoàng hậu ngột ngạt không ít.
Hứa Hoàng hậu cùng Thái tử sao có thể không nhìn ra Huệ phi chính là đang muốn cướp quyền, hận không thể để mọi chuyện đi theo ý mình.
Hiện tại, Huệ phi lại ra mặt muốn đạp lên Hứa Hoàng hậu.
Sau khi ở nơi này tính toán thất bại, liền lợi dụng tâm lý đa nghi của Chiêu Đức Đế liền khơi mào khiến Chiêu Đức Đế nghi kỵ Hứa Hoàng hậu cùng Thái tử..
Huệ phi này, thực sự không biết an phận.
- "Thái tử điện hạ trăm ngàn lần đừng nói vậy, cái gì mà phiền toái không phiền toái.
Hai năm trước, nô tài phạm phải sai lầm, vừa vặn bị Hoàng thượng bắt được, nếu không phải là Trường Thọ Công chúa giúp nô tài cầu tình với Hoàng thượng, nô tài đã sớm mất mạng rồi.
Từ đó về sau, nô tài liền tự nói với mình, mệnh của nô tài là của Trường Thọ Công chúa.
May mà nô tài dần dần được Hoàng thượng tín nhiệm, ở trước mặt Hoàng thượng cũng có thể nói được vài câu, bằng không dù muốn giúp Công chúa và Thái tử điện hạ cũng không có cách nào."
- "Công công là người trọng tình.
Trong cung này, người trọng tình trọng nghĩa vốn không có nhiều.
Công công nhất định sẽ được báo đáp."
Bảo Lạc dùng tiếng nói non nớt nói, trong lòng có chút cảm khái.
Không thể tưởng tượng được một tiểu Thái giám được nàng tiện tay cứu hai năm trước vẫn luôn nhớ rõ phần ân tình này.
Mặc kệ như thế nào, bên trong Kiền Nguyên cung có người đứng về phía bọn họ, đối với bọn họ mà nói luôn luôn là chuyện tốt.
Đặc biệt, người này còn là Thái giám thân cận của Chiêu Đức Đế.
Nếu không phải có Lương công công nói giúp vài câu, với sự nghi ngờ của Chiêu Đức Đế, chỉ sợ công sức của Hứa Hoàng hậu cùng Thái tự đều thành công cốc.
- "Tạ ơn Công chúa đã chúc phúc lành."
Lương công công nhếch môi cười, lại nghiêm mặt nói.
- "Hoàng thượng tuy rằng khiển trách Huệ phi nương nương, nhưng Huệ phi nương nương sẽ không dễ dàng an phận như vậy.
Sinh thần của Thái hậu nương nương chỉ còn vài ngày, Thái tử điện hạ cùng Công chúa điện hạ phải đề phòng."
- "Đa tạ công công chỉ điểm, ta cùng Thái tử ca ca liền hiểu rõ."
Bảo Lạc nói.
- "Công công ngày thường nếu không có chuyện thì không cần đến tìm ta cùng Thái tử ca ca, phụ hoàng vẫn kiêng kỵ bọn ta.
Nếu bị người phát hiện, chỉ sợ sẽ bất lợi cho công công, công công vẫn nên tự mình bảo trọng."
Lương công công xoa xoa hai mắt của mình.
- "Đa tạ Vông chúa điện hạ quan tâm.
Ở trong cung này, cũng chỉ có Công chúa xem nô tài là người..
Công chúa điện hạ cùng Thái tử điện hạ yên tâm, nô tài nhất định sẽ không gây phiền toái cho hai vị điện hạ.
Thời gian không còn sớm, trong chốc lát Hoàng thượng sẽ sai sử nô tài, nô tài xin phép đi về trước."
Lúc này đây, hắn vẫn là nương vào chuyện tới truyền khẩu dụ cho Thái tử mới có thể đứng ở đây.
- "Công công đi thong thả, Bích Nghiêu cho công công chút bạc uống trà." Bảo Lạc phân phó Bích Nghiêu.
- "Công chúa làm như vậy không được." Lương công công liên tục chối từ.
"Nô tài có cơ hội vì Công chúa làm việc đã là một loại vinh hạnh lớn lao, như thế nào có thể nhận Công chúa ban thưởng?"
Lương công công từ lúc được Chiêu Đức Đế tín nhiệm đến nay, cũng thu được không ít bạc, chỉ có lúc này đây, hắn thực sự không nghĩ tới chuyện nhận.
Bích Nghiêu vừa cười vừa nhét ít bạc vào tay Lương công công.
- "Tâm ý của Lương công công, Công chúa của chúng ta hiểu rõ.
Lương công công lần này tới truyền khẩu dụ cho Thái tử điện hạ và Công chúa của chúng ta, nếu chúng ta cái gì cũng không tỏ vẻ, quay đầu đi ra ngoài, mặt công công cũng không dễ nhìn.
Công chúa đã cho, công công cứ nhận.
Hoàng thượng xưa nay đối với Công chúa ân sủng có thừa, ở phương diện tiền bạc cũng chưa từng ủy khuất Công chúa, công công không cần vì Công chúa mà tiết kiệm tiền."
- "Một khi đã như vậy, nô tài xin nhận.
Sau này nếu Thái tử và Công chúa có chuyện cần nô tài, thì cứ tìm đồ đệ Tiểu Hỉ Tử của nô tài, hắn là một Thái giám vẩy nước quét nhà ở Kiền Nguyên cung, là người thông minh."
Sau khi Lương công công đi, Thái tử cảm thán nói.
- "Chưa từng lường trước, chuyến này của chúng ta lại có thu hoạch lớn như vậy.
Lương công công này ở bên cạnh phụ hoàng, chúng ta cũng có vài phần mặt mũi.
Cho đến hôm nay, chúng ta mới biết được, hắn đứng về phía mình."
- "Chỉ sợ lúc trước không có chuyện gì hắn cũng không dám tìm đến chúng ta.
Lần này Huệ phi làm loạn, liền cho hắn một cơ hội."
Bảo Lạc lắc lắc đầu.
- "Nói thật, ta cũng đoán không được hắn đứng về phía chúng ta.
Lúc trước mẫu hậu và Thái tử ca ca sống ở trong cung không dễ dàng gì, ta liền muốn kết thiện duyên, những hạ nhân này có thể giúp thì ta đều giúp.
Nếu sau này có người nhớ tới phần ân tình này, đỗi đãi với mẫu hậu và ca ca tốt một chút ta cũng thấy đủ."
Thái tử trầm mặc thật lâu, sau đó nói.
- "Vì ta cùng mẫu hậu, ngươi đã phí không ít tâm tư.
Muội muội, phần ân tình này ca ca cả đời nhớ kỹ."
- "Cũng không cần ngươi làm gì to tát, ngày sau đối tốt với ta là được.
Ca, đợi sinh thần Hoàng tổ mẫu kết thúc, ngươi dẫn ta xuất cung chơi đi."
Bảo Lạc ở trước mặt ca ca của nàng bắt đầu làm nũng.
Nàng ở trước mặt Chiêu Đức Đế tuy rằng cũng làm nũng, nhưng bên trong đó mang rất nhiều sự cẩn thận, tất nhiên không được tùy ý như bây giờ.
Ở trước mặt ca ca, vô luận là nàng đưa ra yêu cầu vô lý nào, đều sẽ không sợ bị trách mắng.
Thái tử bất đắc dĩ nhìn gương mặt sáng lạn của muội muội.
- "Thái y nói thân thể của ngươi còn đang cần điều dưỡng.."
- "Ca, ngươi nói ngươi sẽ đối tốt với ta, chẳng lẽ là lừa ta?"
- "Dù ta đồng ý mang ngươi xuất cung, mẫu hậu cũng sẽ không đồng ý."
Thấy Bảo Lạc cố chấp, Thái tử liền lôi Hứa Hoàng hậu ra nói.
- "Ca, mẫu hậu từ trước đến giờ thích nghe ngươi nói chuyện nhất, nếu ngay cả mẫu hậu mà ngươi cũng thuyết phục không được, ngày sau ngươi lấy cái gì thuyết phục phụ hoàng cùng triều thần?"
Bảo Lạc dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Thái tử.
- "Được được được, nói không lại ngươi.
Ta sẽ nghĩ biện pháp thuyết phục mẫu hậu mang ngươi xuất cung, vậy được chưa?"
Thái tử bất đắc dĩ đầu hàng.
- "Bất quá, ngươi cũng phải đáp ứng ta, mấy ngày này ngươi phải thật ngoan ngoãn nghe lời mẫu hậu, uống đầy đủ những thuốc bổ kia.
Bằng không, nếu mẫu hậu kiên quyết không cho ngươi ra ngoài, ta cũng không thể làm trái lời mẫu hậu."
- "Ta biết, Thái tử ca ca là tốt nhất."
Bảo Lạc cười đến môi mắt cong cong, tựa hồ cũng không lo lắng rằng Hứa Hoàng hậu không đồng ý.
Nàng cũng đã lên kế hoạch thật tốt, muốn đến trung tâm kinh thành náo nhiệt xem thử, xem xem bên ngoài những bách tính kia sinh hoạt như thế nào.
Nàng cũng thực thích đồ ăn vặt trong dân gian, nhưng bởi vì nàng thân thể yếu đuối, về phương diện ẩm thực, Hứa Hoàng hậu cùng Thái tử quản lý nàng cực ký nghiêm ngặt, những đồ ăn không rõ lai lịch kia, tuyệt đối sẽ không cho nàng nếm thử, cho nên, nàng cũng chỉ có thể mơ ước.
Nếu có thời gian, nàng còn muốn đến An Quốc công phủ xem thử tiểu cẩu kia.
Ngay từ đầu, Bảo Lạc không hề có ý định nuôi tiểu cẩu kia, nhưng Lam Thừa Vũ lại nghiễm nhiên xem tiểu cẩu kia thành sủng vật của nàng.
Mỗi lần tiến cung lên lớp, trừ khi cùng Bảo Lạc thảo luận vấn đề học tập, thì chính là nói chuyện với Bảo Lạc về tiểu cẩu kia.
Ví dụ như, tiểu cẩu lại nặng thêm, sờ vào rắn chắc, Lam Thừa Vũ ôm vào cũng thấy nặng.
Ví dụ như, tiểu cẩu ở trước mặt người khác luôn ngoan ngoãn, một khi không có ai liền bắt đầu nghịch ngợm.
Có một lần ở trong sân chạy loạn, Lam Thừa Vũ phải tốn bao công sức mới bắt lại được.
Lại ví dụ như, tiểu cẩu kia khi phạm sai lầm rất biết cách giả bộ đáng thương, khi nó dùng cặp mắt đen ướt át kia ngây thơ nhìn người của Lam gia, thoạt nhìn vừa đáng thương lại vừa đáng yêu, khiến nhân tâm cũng phải nhanh chóng thay đổi, nên người của Lam gia căn bản không thể hạ quyết tâm mà trách phạt nó.
Lam Thừa Vũ mỗi ngày đều nói với Bảo Lạc về tình hình của tiểu cẩu, Bảo Lạc đối với tiểu cẩu này cũng chân chính có cảm giác.
Không bao lâu sau, Bảo Lạc liền chủ động để ý tới tiểu cẩu này.
Dù Lam Thừa Vũ không kể cho nàng về tiểu cẩu, nàng cũng sẽ chủ động hỏi.
Có tiểu cẩu ràng buộc, quan hệ của Bảo Lạc cùng Lam Thừa Vũ cũng thân cận không ít.
Hiện tại, Bảo Lạc đã coi Lam Thừa Vũ như một bằng hữu đáng tin cậy.
Lần này, một khi được xuất cung, Bảo Lạc liền muốn tới xem tiểu cẩu của nàng, thuận tiện thăm Lam Thừa Vũ.
Trước mắt mà nói, địa vị của Lam Thừa Vũ vẫn kém hơn tiểu cẩu của nàng, ai bảo Lam Thừa Vũ không khả ai bằng tiểu cẩu đây.
Hai huynh muội ở trong Ngự Hoa viên đi dạo một vòng, chậm rãi đi về hướng Phượng Nghi cung.
Nửa đường vừa vặn gặp Huệ phi mang theo điểm tâm đi thỉnh an Chiêu Đức Đế, hiển nhiên Huệ phi lần này đã chọc giận Chiêu Đức Đế, lúc này đang bận rộn vãn hồi ấn tượng của nàng trước mặt Chiêu Đức Đế.
Thấy thái tử cùng Bảo Lạc, thần sắc của Huệ phi có chút đặc sắc, thay đổi mấy lần rồi mới hành lễ với Thái tử cùng Bảo Lạc.
- "Tham kiến Thái tử cùng Trường Thọ Công chúa."
Huệ phi nay ở địa vị nhị phẩm phi vị, thấy Thái tử tất nhiên phải hành lễ, còn Bảo Lạc tuổi nhỏ đã được phong làm nhất phẩm Công chúa, thân phận ngang với thân Vương.
Nếu bàn về thân phận địa vị còn ở bên trên Huệ phi.
Trong cung này, cũng chỉ có Hoàng Quý phi cùng Hoàng hậu là có thể gặp Thái tử và Bảo Lạc mà không cần hành lễ.
Điều này cũng làm cho dã tâm của Huệ phi bùng phát.
Nếu có một ngày, nàng ở vị trí tứ phi Quý Thục Hiền Đức, hoặc là gần hơn một bước là thay thế vào chỗ của Hoàng Quý phi, như vậy, nàng có phải hay không liền không cần hành lễ với Thái tử và Trường Thọ Công chúa? Hành lễ với hai tiểu hài tử thực sự khiến Huệ phi cảm thấy nghẹn khuất.
Có lẽ là Huệ phi cảm thấy Thái tử cùng Bảo Lạc tuổi còn nhỏ, ở trước mặt bọn họ nàng cũng không cẩn thận che giấu, cảm xúc bị lộ không xót chút nào..
Danh sách chương