- "Các nàng là hướng về phía chúng ta mà tới."
Bảo Lạc vừa nghe ba chữ Thụy Tiểu Nghi, liền nói:
- "Ta liền biết vô luận là Chu quý phi ở sau lưng giở trò quỷ gì thì vẫn là bút tích của Thái Hậu, các nàng đều không thể chỉ diệt trừ Vinh phi là xong việc.

Các nàng tất nhiên là đã tính toán nhất tiễn song điêu, đã diệt trừ được Vinh phi, lại chặt đứt một tay của mẫu hậu."
- "Thụy Tiểu Nghi vừa mới đứng về phía mẫu hậu, nếu là chúng ta lần này không giữ nổi Thụy Tiểu Nghi, ngày sau liền không có người nào dám đến cậy nhờ mẫu hậu nữa.

Huống hồ, nếu là Chu quý phi hoặc Thái Hậu một khi đã được nếm trái ngọt, ngày sau, các nàng sẽ làm mọi việc càng thêm trầm trọng hơn mà hãm hại chúng ta, khiến chúng ta mỗi người đều cảm thấy bất an."
Đây mới là vấn đề cấp thiết nhất.
Hứa hoàng hậu muốn phát triển thế lực của chính mình ở trong cung, cũng muốn mở rộng lực ảnh hưởng tại Đông Cung, tự nhiên sẽ có người ngăn trở nàng.
Hứa hoàng hậu trước mắt chấp chưởng lục cung to lớn nhìn thập phần ngăn nắp, được Chiêu Đức Đế ít nhất là mặt ngoài tôn kính nàng, một đôi nhi nữ thông minh tranh đua, trong khoảng thời gian ngắn, Phượng Nghi cung cùng Đông Cung nhìn chạm tay là bỏng.

Nhưng, nếu Hứa hoàng hậu đến thuộc hạ của chính mình đều giữ không nổi, như vậy, tất cả mọi người sẽ biết, thế lực của nàng bất quá chỉ là thùng rỗng kêu to, nàng vẫn như cũ tùy thời đều có khả năng bị Chu quý phi hoặc là các phi tần khác áp đảo.
Muốn hỏi Bảo Lạc có đồng tình với người bị hại là Vinh phi hay không? Đương nhiên là đồng tình.

Nàng đối với Thất hoàng tử cũng rất là thương tiếc.
Bởi vì ngay cả nàng - một người ngoài cuộc đều nhìn ra được, Chu quý phi đãi với Thất hoàng tốt là trộn lẫn với ích lợi quan hệ, duy chỉ có Vinh phi đối với Thất hoàng tử mới là thật tâm, đau hắn tới tận tâm khảm, nàng không yêu cầu bất luận cái gì mà hồi báo lại, chỉ thuần túy là thương yêu.
Thất hoàng tử mới đến Vinh An thoạt nhìn như ngu si, khi đó, Vinh phi lại có thể có ý đồ gì với hắn chứ? Vinh phi lại tỉ mỉ đem Thất hoàng tử nuôi dưỡng đến lớn như vậy, trải qua ba năm thời gian nàng hoàn toàn đi vào tâm của Thất hoàng tử, được Thất hoàng tử để ý, thương yêu.

Thất hoàng tử thân cận với Vinh phi hơn xa so với người mẹ ruột của hắn là Chu quý phi.
Vinh phi không phải là người xấu, cho tới nay, nàng đều an tĩnh mà sống tại Vinh An cung đầu, tự mình nuôi dưỡng nhi tử Nàng đối với Thất hoàng tử là tình thương của người làm mẹ, làm bất luận kẻ nào cũng đều không khỏi vì nàng mà cảm động.
Đối với một vị phi tần uổng mạng vô tội như vậy, Bảo Lạc tự nhiên không thể thờ ơ được.

Mà Thất hoàng tử nói như thế nào cũng là cùng đi học với nàng tại Thượng Thư phòng, một người sống sờ sờ ra đó.

Vì vậy, khi Thất hoàng tử gặp phải loại sự tình này, Bảo Lạc cũng thực vì hắn mà khổ sở, thậm chí có chút một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Bảo Lạc biết rõ Thái Hậu cùng Chu quý phi vô cùng có khả năng động thủ với Vinh phi, nhưng nàng không có khả năng đi ngăn cản hết thảy mọi sự phát sinh.
Nàng tuy rằng so với Thất hoàng tử tình cảnh tốt hơn một chút, nhưng năng lực của nàng như cũ thập phần hữu hạn.

Nếu không năm đó, nàng cũng không đến mức muốn dùng khổ nhục kế tới trợ giúp Hứa hoàng hậu đoạt quyền từ trong tay của Chu quý phi.

Đủ loại quỷ kế hãm hãi trong cung, nàng chỉ có thể ưu tiên bảo vệ những người quan trọng nhất đối với nàng mà thôi.

Mà lúc này đây, cũng là đồng dạng như vậy.

Sự việc Vinh phi chết oan uổng, mặc dù nàng cũng thập phần thổn thức, nhưng nàng đầu tiên là muốn suy xét như thế nào đem chuyện này đối với sự ảnh hưởng đối với bên mình ảnh hưởng thấp nhất, sau đó mới là điều tra rõ chân tướng sự việc để Vinh phi có thể nhắm mắt.
- "Đi, chúng ta đi đến bên cạnh ao nhìn xem đi."
Bảo Lạc trong lòng liền biết, chuyện này nhất định không phải là Thụy Tiểu Nghi làm.
Thụy Tiểu Nghi bị Chiêu Đức Đế sủng ái đến mức tính tình kiêu căng một chút, lại không phải là một người độc ác.

Nếu không, mặc kệ Thụy Tiểu Nghi được sủng ái như thế nào, Bảo Lạc cũng sẽ không thiết kế để Thụy Tiểu Nghi đầu quân đến bên Hứa hoàng hậu.

Huống hồ, Thụy Tiểu Nghi cũng không có động cơ gì để đi hại Vinh phi.
- "Công chúa, thi thể của Vinh phi..

Chính là đang còn ở bên kia, người đừng ở đó lâu, nô tỳ lo lắng ngài đi trong lòng sẽ không khoẻ."
Bích Nghiêu do dự mà nói.
Bích Nghiêu trong lòng biết sự việc trong hậu cung này, Thái Tử không dễ dàng ra tay tra xét, nếu ở đây chỉ có một mình Hứa hoàng hậu thì sợ là ứng phó không được.

Nếu là chủ tử nhà mình đi, thì phần thắng có thể lớn hơn một ít.
Chỉ là, chủ tử nhà mình thân mình xưa nay suy yếu, chưa từng gặp qua trường hợp nào như thế này.

Nếu là sau khi chủ tử đi thân mình càng thêm không tốt thì làm sao bây giờ?
- "Không đáng ngại, nếu mà lần này ta không can đảm thì ngày sau chúng ta sẽ lại bị người khác nhắm vào hãm hại."
Đoàn người thực mau liền chạy tới bên cạnh cái ao nơi Vinh phi chết đuối.
Lúc này, Chiêu Đức Đế sắc mặt thập phần khó coi.

Tuy rằng Vinh phi không được hắn yêu thích, nhưng nói như thế nào đi chăng nữa thì cũng là phi tử của hắn.
Một phi tần địa vị cao phi tần liền ở ngay dưới mí mắt của hắn lại bị người khác hại chết, đối với Chiêu Đức Đế mà nói đây cũng không phải là một chuyện tốt.

Còn nữa, trong cung lại có người bị hại chết rốt cuộc là quá đen đủi.
Lúc này, Chiêu Đức Đế lại cảm thấy có chút may mắn rằng Vinh phi không phải mất trước Tết Trung Thu.

Nếu là Vinh phi mất trước khi Tết Trung Thu, trong cung này sợ là không được tổ chức ngày hội đâu.
Thụy Tiểu Nghi đang quỳ trên mặt đất, hai mắt đẫm lệ nhìn Chiêu Đức Đế:
- "Hoàng Thượng, Vinh phi nương nương thật sự là không phải do thần thiếp hại chết a.


Thần thiếp bất quá là trên đường ngẫu nhiên gặp được Vinh phi nương nương, cùng Vinh phi nương nương nói chuyện một hồi xong, như thế nào liền thành thần thiếp hại chết Vinh phi nương nương a?"
- "Thần thiếp cùng Vinh phi nương nương ngày xưa không oán, hiện tại lại càng không có thù hằn gì.

Hại Vinh phi nương nương đối với thần thiếp có chỗ tốt gì chứ?"
Thụy Tiểu Nghi nhìn thoáng qua Chu quý phi đứng ở một bên, oán hận nói:
- "Thần thiếp vào cung thời gian ngắn ngủi, muốn nói cùng ai kết quá thù, cũng chỉ có Quý Phi nương nương.

Thần thiếp nguyên tưởng rằng thần thiếp đã cùng Quý Phi nương nương đạt thành hòa giải rồi, không nghĩ tới Quý Phi nương nương vẫn là như vậy chán ghét thần thiếp, một khi có cái gì chuyện xấu gì liền hận không thể đổ hết lên đầu thần thiếp a.

Thần thiếp..

Thần thiếp thật sự là bị oan a."
Chu quý phi ở một bên nghe được lời này thì nhíu thẳng lông mày.
Mới vừa rồi, tại ao Thanh Trì bên kia, tiểu thái giám nói là nhìn thấy Thụy Tiểu Nghi cùng Vinh phi nói chuyện phiếm, sau đó không bao lâu thì Vinh phi liền bị rơi xuống nước.

Tiểu thái giám kia đứng ở phía xa nên không thể nghe rõ Thụy Tiểu Nghi cùng Vinh phi rốt cuộc là nói chuyện gì, nhưng hai người sắc mặt đều không được tốt, hiển nhiên, các nàng nói chuyện với nhau cũng không được vui sướng gì..
Trong giọng nói tuy không có nói rõ là Thụy Tiểu Nghi đem Vinh phi đẩy xuống nước, nhưng những mỗi câu nói đều là ám chỉ Thụy Tiểu Nghi là bởi vì cùng Vinh phi đã xảy ra tranh cãi nên dưới sự giận dữ của Thụy Tiểu Nghi liền đem Vinh phi đẩy mạnh xuống nước.
Chu quý phi ở bên cạnh nghe liền cũng nói giúp Thụy Tiểu Nghi mấy câu:
- "Hoàng Thượng cần phải điều tra rõ ràng sự việc này, cũng không nên oan uổng người tốt.

Thụy muội muội tuy tính tình nóng nảy một chút nhưng bản tính lại không xấu.

Thụy muội muội nếu cùng Vinh phi tỷ tỷ xung đột tất nhiên sẽ không phải một mình Thụy muội muội sai.

Vinh phi tỷ tỷ lời nói vô tâm, Thụy muội muội lại nhất thời tức giận, hẳn là gây nên cơ sự này.

Chỉ là, nếu như nói Thụy muội muội sẽ" cố ý "đối với Vinh phi tỷ tỷ mà ra tay tàn nhẫn thì thần thiếp không tin."
Chiêu Đức Đế ban đầu còn đối với Thụy Tiểu Nghi chỉ có ba phần hoài nghi, nghe xong lời Chu quý phi nói, liền nghi ngờ nàng thêm bảy phần:
- "Thụy Tiểu Nghi cũng không phải người có cái đầu óc cố ý hãm hại Vinh phi.


Bất quá, tính tình của nàng ương ngạnh, dễ nổi nóng, một khi tính tình nổi lên, đến cả trẫm nang cũng đều dám cấp sắc mặt.

Ai biết nàng có phải hay không mà tức giận một cái liền đem Vinh phi đẩy vào trong nước, lại không sai người tới cứu! Vinh phi tính tình trầm ổn, như thế nào mà nói những lời vô tâm? Chắc chắn là Thụy Tiểu Nghi khơi mào sự tình trước!"
Thụy Tiểu Nghi tuy xuẩn ngốc, nhưng lúc nghe xong lời Chiêu Đức Đế nghi ngờ sao lại không rõ Chu quý phi bên ngoài thì tỏ ra thay mình nói chuyện, trên thực tế là mách lẻo nàng.

Nàng tức khắc đối với Chu quý phi thù mới hận cũ lại không ít, lúc này chỉ có một mình nàng biện giải, một bên lại làm trò Chiêu Đức Đế đối mặt với những lời rèm pha của Chu quý phi bên kia.
Hứa hoàng hậu cũng đứng ra nói:
- "Hoàng Thượng, Chu quý phi cùng Thụy Tiểu Nghi có thù oán cũ, sự việc này cũng không trực tiếp có quan hệ với Chu quý phi, vẫn là thỉnh Chu quý phi dù có hiềm nghi thì cũng phải thỏa đáng.

Nếu việc này đã điều tra xong, xác thật là Thụy Tiểu Nghi làm, thần thiếp tuyệt đối không tha cho Thụy Tiểu Nghi, nhưng nếu việc này không phải do Thụy Tiểu Nghi làm..

những lời nói này của Chu quý phi sợ là khiến người khác hiểu lầm."
- "Việc này cùng thần thiếp như thế nào lại không có quan hệ? Vinh phi chính là dưỡng mẫu của nhi tử thần thiếp.

Những năm gần đây thần thiếp không thể chiếu cố tiểu thất thật tốt, may mắn Vinh phi tỷ tỷ cũng ít nhiều dốc lòng chăm sóc, tiểu thất mới có thể được nuôi dưỡng tốt như vậy.."
Chu quý phi vừa nói vừa dùng khăn lụa xoa xoa đôi mắt:
- "Thần thiếp nguyên bản còn tính toán phải cảm tạ Vinh phi tỷ tỷ thật tốt, ai ngờ, Vinh phi tỷ tỷ thế nhưng đi sớm như vậy..

Vinh phi tỷ tỷ đối với thần thiếp có đại ân đại đức như vậy, thần thiếp đời này kiếp này là báo đáp không được.

Điều thần thiếp có thể làm lúc này cho Vinh phi tỷ tỷ chính là phải tìm được hung thủ hại chết nàng mới để cho nàng nhắm mắt được."
- "Phải không?"
Hứa hoàng hậu cười như không cười mà nhìn Chu quý phi.

Những năm gần đây, Hứa hoàng hậu cũng không phải không có tiến bộ.

Có lẽ hiện tại nàng vẫn cứ đấu không lại Chu quý phi, nhưng ít ra thời điểm nàng ở trước mặt Chu quý phi cũng có một cỗ khí lực nhất định.
- "Bổn cung như thế nào lại nghe nói Vinh phi vừa mới qua đời mấy ngày hôm trước đây, Chu quý phi còn nghĩ muốn đem tiểu thất ôm về cung của chính mình đây? Vinh phi tất nhiên liền không muốn, bởi vậy bầu không khí giữa Chu quý phi cùng Vinh phi nhưng không thể nói có bao nhiêu tốt nga.

Hoàng Thượng mới cùng bổn cung nói liền tính toán tiếp tục đem tiểu thất để Vinh phi nuôi dưỡng tại Vinh An cung, thế mà hôm nay Vinh phi liền lập tức xảy ra chuyện..

Người không biết còn cho rằng Chu quý phi tính toán tất cả nữa đó chứ."
- "Hoàng Hậu nương nương, ngài đây là đang nghi ngờ thần thiếp? Ngài là chủ của lục cung, thần thiếp liền tôn kính ngài, nhưng cho dù là ngài cũng không thể vu khống, liền định tội thần thiếp như vậy được!"
- "Bổn cung cũng không dám định tội Chu quý phi.

Chu quý phi mới vừa rồi là như thế nào vì Thụy Tiểu Nghi nói chuyện, bổn cung bất quá cũng chỉ là làm theo một phen thôi.

Như thế nào, Chu quý phi chính là cảm thấy có gì không ổn?"

Chu quý phi có thể phỏng đoán Thụy Tiểu Nghi, Hứa hoàng hậu vì sao lại không thể phỏng đoán Chu quý phi? Nếu Chu quý phi cảm thấy Hứa hoàng hậu làm không được đúng, kia chính nàng mới vừa rồi làm vậy là đúng hay không?
Chu quý phi trên mặt tươi cười cứng đờ:
- "Một thời gian không gặp, Hoàng Hậu nương nương tài ăn nói quả thật càng thêm lợi hại nha."
- "Bổn cung nhưng còn có rất nhiều thứ muốn hướng Chu quý phi để học tập nữa đó."
Hứa hoàng hậu nhàn nhạt nói.
Mắt thấy sự tình lâm vào cục diện bế tắc, lúc này, một cung nữ bên người Thụy Tiểu Nghi bèn đứng ra nói: - "Nô tỳ có thể làm chứng Vinh phi nương nương, là chủ tử nhà ta đẩy vào trong nước.

Chủ tử, nô tỳ tuy rằng luôn tận trung đối với ngài, không nghĩ phản bội ngài, nhưng trong lòng nô tỳ thật sự hoảng sợ..

Vinh phi nương nương..

Vinh phi nương nương thật sự là chết quá thảm!"
Thụy Tiểu Nghi sắc mặt xanh mét:
- "Ngươi nói hươu nói vượn cái gì vậy? Ta liền một ngón tay còn chưa từng chạm qua Vinh phi, sao có thể đẩy nàng xuống nước được?"
- "Nương nương, cung nữ này là bị người mua chuộc, liền cái gì cũng có thể nói, đổi trắng thay đen.

Nàng đã được thu nhận ở chỗ khác tốt hơn, một lòng hãm hại chủ tử, ngài chính là chưa từng cùng nàng nói cái gì, cũng chưa từng dùng tới nàng."
Hồng Lăng phản ứng cực nhanh, lập tức đứng ra phản bác:
- "Hai ngày trước, nô tỳ còn nhìn thấy nha đầu này lén lút tiếp xúc với người bên Trường Xuân Cung.

Khi đó, nô tỳ liền biết nha đầu này tám phần là sinh hai lòng rồi.

Hiện giờ xem ra, quả nhiên đúng là như vậy."
- "Nô tỳ mới không có nói hươu nói vượn đâu! Hoàng Thượng, ngài nếu không tin lời nô tỳ nói, cũng nên tin tưởng tiểu thái giám ở Thanh Trì nói a.

Nô tỳ cùng không có khả năng đồng thời nói dối đi!"
- "Hoàng Thượng, tuy rằng thần thiếp tin tưởng Thụy muội muội là vô tội, nhưng nếu ngay cả cung nữ bên người nàng đều đứng ra chỉ ra và xác nhận là nàng làm.

Vì chứng minh Thụy muội muội trong sạch, chúng ta cũng chỉ có thể hảo hảo sinh thẩm vấn nàng một phen thôi."
Chiêu Đức Đế xanh mặt nói:
- "Thụy Tiểu Nghi, ngươi nhưng còn có lời gì muốn nói?"
Thụy Tiểu Nghi trên mặt là khẩn trương mà nhìn Chiêu Đức Đế, mồ hôi trên trán chảy xuống, nàng há miệng thở dốc, lại cái gì cũng nói không nên lời.
Đã tới một bước này, nàng lại như thế nào liền không biết, người ở bên Thanh Trì cùng với cung nữ ở bên cạnh nàng chỉ sợ sớm đã bị người khác mua chuộc rồi.

Cố tình trong khoảng thời gian ngắn như thế này, nàng căn bản không lấy ra được chứng cứ vô tội.
Chẳng lẽ, nàng hôm nay thật sự sẽ bị Chu quý phi dùng thủ đoạn đê tiện bậc này để hãm hại sao?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện