- "Lục công chúa, Bình Ninh tỷ tỷ thường ngày ăn không được đậu phộng, ăn một lần, nhẹ thì cả người không khoẻ, nặng thì hô hấp khó khăn.

Ngươi cố ý kêu người mang tới cho nàng nước trà có chứa đậu phộng là có ý tứ gì? Chẳng lẽ, ngươi là cố ý muốn mưu hại Bình Ninh tỷ tỷ sao?"
Trong tông thất, một thiếu nữ mặc áo tím đối với Lục công chúa Cơ Thường Nhạc nộ khí trợn lên.
Thiếu nữ áo tím này nhìn bất quá mới trên dưới mười tuổi, chính là đích thứ nữ Nam Hoa quận chúa của Thành Thân vương.

Thành Thân vương phủ cùng Bình Ninh quận chúa nơi Vinh Thân Vương phủ xưa nay giao hảo cực tốt.

Nam Hoa quận chúa từ nhỏ liền lui tới hai phủ, thường được Bình Ninh quận chúa chiếu cố, nàng coi Bình Ninh quận chúa như thân tỷ của mình vậy.

Hiện giờ, thấy Bình Ninh quận chúa bởi vì uống trà mà Lục công chúa sai người đưa tới mà ho không ngừng, Nam Hoa quận chúa liền trực tiếp tra hỏi Lục công chúa đầu tiên.
- "Ta..

Ta.." Lục công chúa liên tục xua tay: "Ta cho rằng..

Bình Ninh quận chúa thích uống trà đậu phộng.."
Lục công chúa biết xưa nay cảm giác tồn tại của mình cực kém, ở trong mắt rất nhiều mệnh phụ triều đình, nàng chính là một người nhát gan, nhút nhát, yếu đuối không dùng được.

Vì để làm tốt yến hội lần này, để thay đổi ấn tượng của chư vị mệnh phụ triều đình đối với chính mình, Lục công chúa liền làm có thể nói là cực kỳ cẩn thận cùng tỉ mỉ, khẩu vị của từng người như thế nào nàng đều phái người tìm hiểu rành mạch, chính là có thể nhờ yến hội lần này để lộ mặt và nhận được ấn tượng tốt nhất.
Ai ngờ, yến hội vừa mới bắt đầu liền xảy ra chuyện.
Lục công chúa nhìn Bình Ninh quận chúa sắc mặt suy yếu, cơ hồ so với Bình Ninh quận chúa còn muốn tái nhợt hơn.
Đến tột cùng là ai muốn hại nàng? Là ai!
- "Ngươi cho rằng Bình Ninh tỷ tỷ thích uống trà đậu phộng? Quả thực chính là nực cười! Ngươi phàm là tùy tiện đi ra ngoài hỏi thăm một chút liền biết Bình Ninh tỷ tỷ chưa bao giờ uống trà đậu phộng, cũng không ăn bất cứ thứ gì dính dáng đến đậu phộng!"
Nam Hoa quận chúa chán ghét mà phòng bị nhìn Lục công chúa:
- "Ngươi cố ý làm bộ không biết điểm này, để Bình Ninh tỷ tỷ uống trà đậu phộng, Bình Ninh tỷ tỷ không uống, ngươi còn liên tiếp khuyên nàng uống..

Ta xem ngươi là có ý định muốn mưu hại Bình Ninh tỷ tỷ thì có!"
- "Ta không có!"
Lục công chúa bị người khác lên án như vậy, lập tức liền đỏ hốc mắt:
- "Ta cùng với Bình Ninh quận chúa không oán không thù, sao có thể ở trước công chúng mà mưu hại Bình Ninh quận chúa?"
Nam H oa quận chúa xưa nay chán ghét bộ dáng người khác khóc sướt mướt, thấy bộ dáng này liền làm nàng nhớ tới mấy tiểu thiếp của phụ thân nàng.

Bởi vậy, nàng đối với Lục công chúa càng thêm chán ghét, nghĩ thầm tiểu thiếp sinh nữ nhi quả nhiên cũng là một bộ dáng tiểu thiếp diễn xuất!
- "Nhìn cái bộ dáng này của nàng rõ ràng là hại Bình Ninh tỷ tỷ, kết quả ngược lại làm như là chúng ta đang khi dễ nàng không bằng!"
Nam Hoa quận chúa chỉ vào một người huyện chủ gần bên người Lục công chúa liền nói:
- "Ta từ trước tới nay chưa thấy qua một người vô sỉ như vậy!"

- "Khụ khụ,"
Bình Ninh quận chúa khó khăn ho một tiếng, suy yếu mà đối với Nam Hoa quận chúa nói:
- "Nam hoa, không thể nói Lục công chúa vô lý như vậy."
- "Bình Ninh tỷ tỷ trên người ngươi cảm thất thế nào rồi?"
Nam Hoa quận chúa vừa thấy Bình Ninh quận chúa có sức lực nói chuyện, cũng không bất chấp chỉ trích Lục công chúa nữa, vội vàng tiến đến bên người Bình Ninh quận chúa hỏi han ân cần.
Bình Ninh quận chúa lắc lắc đầu, nói với tỳ nữ phía sau:
- "Đi nói cho Hoàng Hậu nương nương, ta hôm nay thân mình không khoẻ, sợ là nên về nghỉ ngơi trước, không thể tham gia yến hội được."
- "Không thể!" Lục công chúa không cần nghĩ ngợi vội ngăn cản.
Hôm nay, các tông thất nữ là do nàng phụ trách chiêu đãi, nếu là có người trước tiên cáo tội ly khai dời khỏi yến hội chẳng phải là đang nói nàng không có chiêu đãi tốt những người này hay sao?
Nhưng mà, lời vừa mới nói ra, trong lòng Lục công chúa liền hối hận.
Quả nhiên, ngay sau đó, Nam Hoa quận chúa không chút khách khí mà lấy đôi mắt hình viên đạn liếc xéo hướng về phía nàng:
- "Ngươi đây là có ý tứ gì? Đem Bình Ninh tỷ tỷ đổ bệnh ra như vậy, thật vất vả Bình Ninh tỷ tỷ cho ngươi lưu lại vài phần mặt mũi, không cùng ngươi so đo, ngươi còn không cho Bình Ninh tỷ tỷ trở về nghỉ ngơi sao? Cho dù ngươi có là công chúa thì cũng không thể khi dễ người như vậy! Ngươi chờ đó, ta đây liền đi nói cho Hoàng bá phụ biết!"
Ngũ công chúa Cơ Thanh Hàm thấy thế cũng đi lên châm ngòi thổi gió:
- "Nam Hoa muội muội nói đúng, Bình Ninh muội muội lúc đi vào liền tốt, kết quả lại bị người đỡ đi ra ngoài, chuyện này cũng không phải là việc nhỏ a, nhất định phải báo với phụ hoàng mới được."
Tốt nhất là đem Lục công chúa cùng Hứa hoàng hậu cùng nhau chịu phạt mới xem như đại khoái nhân tâm của nàng.
Bảo Lạc ngồi ở bên trong yên lặng mà nhìn các công chúa cùng tông thất các quý nữ đánh lời nói sắc bén.
Từ lúc Chu quý phi đề nghị để Lục công chúa hiệp trợ Hứa hoàng hậu cùng nhau tổ chức yến hội, Bảo Lạc liền biết yến hội này nhất định sẽ không yên ổn.

Hiện giờ xem ra không riêng gì Chu quý phi cùng Cơ Thanh Hàm nhúng tay vào, ngay cả Bình Ninh quận chúa cũng nhúng tay.
Bảo Lạc liếc nhìn khuôn mặt thanh tú của Bình Ninh quận chúa dừng lại một lát, Bình Ninh quận chúa từ trước đến nay thông minh, cơ trí, tâm tư lại kín đáo.

Nếu là nàng không muốn uống ly trà đậu phộng kia, ai cũng không thể bức nàng uống nó.
Mới vừa rồi, nàng uống ly trà kia thật sự là bởi vì Lục công chúa luôn bức bách sao? Phải biết rằng Lục công chúa những năm gần đây luôn mềm yếu, nếu là một chốc lát liền muốn ngạnh lên, cũng không có đủ uy thế chống đỡ, nàng căn bản không thể có bộ dáng hùng hổ dọa người được.
Các tôn thất trong hoàng tộc tông trừ bỏ Ngũ công chúa, Lục công chúa, cũng chỉ có Bình Ninh quận chúa cùng Lam Thừa Vũ tuổi tác tương đương, lại vừa lúc đều không có đính hôn..

Nghe nói, Bình Ninh quận chúa đối với Lam Thừa Vũ cũng cực kỳ có hảo cảm..

Chỉ cần nghĩ một tầng như vậy, hết thảy liền đều có thể giải quyết dễ dàng.
Chu quý phi cùng Ngũ công chúa bởi vì bản thân cùng Lục công chúa mẹ con kết thù, không muốn nhìn thấy Lục công chúa sống quá tốt cho nên mới ngáng chân Lục công chúa, khiến Lục công chúa chịu phạt, không đạt được ý nguyện.

Mà Bình Ninh quận chúa sợ là muốn đem kình địch là Lục công chúa kéo xuống nên mới cố ý làm bộ bị Lục công chúa bức bách, đem chén trà đậu phộng kia uống xuống.

Nàng tính kế hết thảy đều tốt, làm hết thảy mọi thứ thoạt nhìn như không có vấn đề gì, chính là có thể khiến chính mình trở thành Võ An Hầu phu nhân như một người được chọn.
Thấy thế, Bảo Lạc liền lắc đầu.

Tuy rằng không phải ngày đầu tiên nàng biết Lam Thừa Vũ có bao nhiêu được hoan nghênh, nhưng nàng vẫn là không nghĩ tới những thiên chi kiêu nữ cao cao tại thượng kia lại có thể vì việc hôn nhân này mà viễ gì cũng dám làm.
Lam Thừa Vũ hiện giờ thật đúng là một miếng bánh ngon a.
Nếu là Chiêu Đức Đế ban hôn Lam Thừa Vũ cho nàng, chỉ sợ hiện giờ chuyện này liền sẽ rơi xuống trên đầu nàng đi?
Bất quá, dựa vào tính tình của Chiêu Đức Đế sao có thể đem nàng chỉ hôn cho Lam Thừa Vũ đâu? Bảo Lạc tự giễu tưởng.


Chẳng sợ nàng như thế nào được sủng ái, đối với Lục công chúa cùng Bình Ninh quận chúa cũng không hề có uy hiếp gì.
Tưởng tượng đến việc Bình Ninh quận chúa mưu kế thành công, chỉ sợ vị hôn thê của Lam Thừa Vũ liền từ Lục công chúa biến thành Bình Ninh quận chúa đi.

Bảo Lạc trong lòng liền có chút rầu rĩ thực không thoải mái.
Nàng nâng quai hàm, liền nghĩ nàng nhất định là đang đồng tình Lam Thừa Vũ sắp có một vị thê tử tâm cơ thâm trầm nên nàng mới có thể rầu rĩ như vậy, tuyệt không phải bởi vì nguyên nhân gì khác.
Lúc này, một tên thái giám tiến lên nói:
- "Lục công chúa, Bình Ninh quận chúa, Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu nương nương triệu kiến hai vị đến trước mặt hỏi chuyện, thỉnh hai vị."
Lục công chúa mặt thoáng chốc liền trắng bệch.
Nam Hoa quận chúa còn lại là vẻ mặt thống khoái, đắc ý mà liếc nàng một cái:
- "Bình Ninh tỷ tỷ, ngươi thân mình không thoải mái, nếu không, ta đỡ ngươi đến trước mặt Hoàng bá phụ cùng hoàng bá mẫu đi."
Bình Ninh quận chúa gật gật đầu:
- "Vậy làm phiền Nam Hoa muội muội."
- "Bình..

Bình ninh tỷ tỷ.."
Lục công chúa mấp máy môi nhìn về phía Bình Ninh quận chúa, trong mắt ẩn ẩn có ý cầu xin.
Bình Ninh quận chúa lại không nhìn đến, nói:
- "Nếu Hoàng bá phụ cùng hoàng bá mẫu có chuyện muốn hỏi, chúng ta liền tới trước mặt bọn họ, chúng ta cũng chỉ ăn ngay nói thật mà thôi.".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện