- "Trâm này đúng là ta đã tặng cho Bình Ninh tỷ tỷ, bất quá, cây trâm này cũng không biết qua bao nhiêu tay của người khác rồi.
Hoàng thẩm thẩm không hỏi rõ xanh đỏ đen trắng liền đem lòng nghi ngờ với ta chỉ sợ không thỏa đáng đi? Nếu ngũ hoàng tỷ hủy dung Bình Ninh tỷ tỷ không phải dùng cây trâm mà ta tặng, mà là cây trâm do Hoàng tổ mẫu đem tặng, hoàng thẩm thẩm có phải hay không liền hoài nghi đến trên đầu Hoàng tổ mẫu ta?"
Bị người khác hỏi, Bảo Lạc không chút hoang mang mà nhàn nhạt trả lời.
Lão Vinh Vương phi tuy là có danh phận trưởng bối, nhưng Bảo Lạc khi chưa tròn một tuổi liền được phong làm nhất phẩm công chúa.
So với vị thân vương này thì theo lý thuyết mà nói, trừ bỏ Thái Hậu, Chiêu Đức Đế cùng Hứa hoàng hậu ra, những người khác đều không có tư cách để chất vấn nàng như thế.
Hiện giờ không bằng không cớ, Lão Vinh Vương phi liền ra lệnh cho nàng phải phát lời thề độc, là Vinh Thân Vương phi vô lý trước.
Nếu là ngày thường, Lão Vinh Vương phi cũng sẽ không có không đúng mực như vậy.
Nhưng hôm nay, nàng đắm chìm trong nỗi đau xem ai là người đã hại cháu gái ruột của nàng như thế, lại như thế nào có thể dùng ngôn chuẩn xác được?
- "Ngươi không dám thề có phải hay không?" Lão Vinh Vương phi chặt chẽ mà nhìn chằm chằm Bảo Lạc.
- "Chỉ cần hoàng thẩm thẩm đúng sự thật trả lời vấn đề của Bảo Lạc, xem hoàng thẩm thẩm là trường bối, tuổi cao mà tôn trọng, Bảo Lạc sẽ làm theo mong muốn của hoàng thẩm thẩm phát lời thề độc, thế nào?"
Nói đến mấy chữ trưởng bối, lớn tuổi, Bảo Lạc thả chậm tốc độ.
Nàng tuy sắc mặt bất biến nhưng trong giọng nói lại hình như có vài phần châm chọc.
- "Hoàng thẩm thẩm phải nói rõ cho ta, nếu là trâm này không phải đồ mà ta tặng mà là Hoàng tổ mẫu tặng cho Bình Ninh tỷ tỷ.
Hoàng thẩm thẩm sẽ giống như hiện giờ đi chất vấn Hoàng tổ mẫu giống như ngươi đang làm với ta như vậy sao? Ngươi sẽ buộc Hoàng tổ mẫu phải thề độc?"
Lão Vinh Vương phi nhíu mày nhìn Bảo Lạc, làm như đối với Bảo Lạc "Tự cho mình là đúng" rất là bất mãn:
- "Thái Hậu nương nương như thế nào có thể cùng ngươi quơ đũa cả nắm?"
Bảo Lạc chậm chạp không chịu thề, nàng đã có chút không kiên nhẫn.
Bảo Lạc cười cười:
- "Cho nên đúng ra mà nói hoàng thẩm thẩm kỳ thật cũng chỉ là kẻ bắt nạt kẻ yếu.
Thấy ta tuổi còn nhỏ, tính tình tốt liền tới bức bách ta.
Nếu thay đổi là Hoàng tổ mẫu, hoàng thẩm thẩm liền sẽ không làm như vậy, có phải là ý tứ như vậy hay không?"
- "Xảo ngôn lệnh sắc!" Lão Vinh Vương phi đem mặt nghiêm nói: "Ngươi chính là dùng loại thái độ này cùng trưởng bối nói chuyện?"
- "Ta chỉ là thiệt tình thành ý mời hoảng thẩm thẩm thỉnh giáo về vấn đề này thôi.
Còn thỉnh hoàng thẩm thẩm trả lời ta một chút, lời ta vừa mới nói, có phải thế không? Chỉ cần hoàng thẩm thẩm trả lời vấn đề của ta, ta liền lập tức phát lời thề trước mặt hoàng thẩm thẩm!"
Muốn nàng trước mặt mọi người thề tự mình chứng trong sạch, có thể! Vinh Thân Vương phi đứng trước mặt mọi người thừa nhận chính mình bắt nạt kẻ yếu, ỷ vào bối phận cao vô cớ ức hiếp tiểu bối!
- "Ta muốn hỏi Hoàng Thượng một chút, Hoàng Thượng đến tột cùng giáo dưỡng nữ nhi như thế nào, thế nhưng lại để cho nữ nhi chất vấn trưởng bối?"
- "Hoàng thẩm thẩm không cần tức giận, nếu là không nghĩ phải trả lời thế nào thì liền không trả lời là được.
Chỉ là, hoàng thẩm thẩm không trả lời vấn đề của Bảo Lạc, phát lời thề độc Bảo Lạc sẽ không làm."
Bảo Lạc nhàn nhạt nói:
- "Bảo Lạc bất quá muốn cho hoàng thẩm thẩm minh bạch một đạo lý chuyện mình không muốn làm thì đừng bắt người khác phải làm."
Hứa hoàng hậu thấy Lão Vinh Vương phi dám làm trò trước mặt nàng đối với Bảo Lạc từng bước ép sát, mặt lộ ra vẻ khó coi:
- "Bất quá là có người nói cây trâm là do Bảo Lạc tặng cho Bình Ninh thôi, cùng Bảo Lạc có quan hệ gì? Hoàng thẩm không nghĩ nhanh chóng điều tra rõ chân tướng, ngược lại khó xử Bảo Lạc là có ý gì?"
- "Ta giờ phút này còn không phải đang tra xét chân tướng sao? Cây trâm này nếu là Thất nha đầu tặng cho Bình Ninh, Thất nha đầu tự nhiên cũng có hiềm nghi! Đáng tiếc, Thất nha đầu lại là một chút cũng không phối hợp!"
Hứa hoàng hậu quả thực là bị Vinh Thân Vương phi cấp khí cười:
- "Khi Bảo Lạc đem cây trâm này tặng cho Bình Ninh, chẳng lẽ cung nữ bên người Bình Ninh chưa từng kiểm tra qua liền để Bình Ninh dùng? Hiện giờ, đều qua không biết đã bao lâu rồi còn tưởng đem việc này ra ăn vạ trên người Bảo Lạc, hoàng thẩm nói lời này chẳng lẽ liền không đuối lý hay sao?"
Lão Vinh Vương phi ánh mắt âm u mà nhìn Hứa hoàng hậu:
- "Thất nha đầu chính là công chúa cao quý, nàng tặng đồ vật cho Bình Ninh, Bình Ninh tự nhiên sẽ không có nghi ngờ gì, há lại có thể đi kiểm tra quà tặng?
-" Xem ra ngày sau bổn cung liền phải nhắc nhở mẫu hậu cùng phụ hoàng không thể dễ dàng hướng Vinh Thân Vương phủ ban ra thứ gì.
Nếu không, bản thân Vinh Thân Vương phủ trông giữ đồ đạc không cẩn thận, để cho người khác động tay động chân lên đồ vật, kết quả là còn muốn oán chúng ta đấy! "
Lão Vinh Vương phi là một người bao che cho con cháu, Hứa hoàng hậu lại cũng không nhường một tấc.
Nếu như ngày xưa Hứa hoàng hậu sẽ cực kỳ cấp cho các tông thất hoàng tộc thể diện, sẽ không dễ dàng hạ thấp mặt mũi của các nàng.
Hiện giờ, Lão Vinh Vương phi đem mọi chuyện nhắm ngay vào Bảo Lạc, Hứa hoàng hậu lại cũng bất chấp không quan tâm đến người khác.
-" Hoàng tẩu, "
Sở Vương phi mở miệng nói:
-" Hoàng thẩm cũng là đang lo lắng cho Bình Ninh quận chúa mới có thể thất thố như vậy.
Tuy nói hiện giờ trong lời nói có chỗ không ổn nhưng xét về mặt tình cảm cũng có thể được tha thứ.
Hiện giờ việc này liên lụy tới Trường thọ công chúa, theo ý ta, hoàng tẩu hiềm nghi là rất đúng.
Ta là tin tưởng hoàng tẩu tuyệt đối sẽ không làm việc thiên tư thiên vị, nhưng chỉ sợ hoàng tẩu không nghĩ được như vậy.
"
Sở Vương phi hướng tới Lão Vinh Vương phi nhìn thoáng qua, Lão Vinh Vương phi nhận thấy được trong ánh mắt của nàng có thâm ý, lập tức tiếp lời nói:
-" Không tồi, việc này cùng thân nữ của hoàng hậu có quan hệ, hoàng hậu có hiềm nghi cũng đúng.
Nếu không, người khác rất khó không thể không đi hoài nghi hoàng hậu cố tình thiên vị nữ nhi chính mình.
"
Lão Vinh Vương phi ánh mắt đảo xung quanh ở trong cung một vòng, hiện giờ trong mấy vị cao phi tần cũng chỉ có Chu quý phi cùng Phùng Đức phi là có phẩm vị cao.
Chu quý phi tất nhiên là không cần suy xét, nữ nhi nàng là Ngũ công chúa - hung thủ mưu hại Bình Ninh quận chúa chạy không được.
Phùng Đức phi làm người công chính, tính tình trầm ổn.
Nàng tuy rằng là địa vị cao, một trong tứ phi nhưng rốt cuộc cũng không phải là chính cung hoàng hậu, đối với Lão Vinh Vương phi được Chiêu Đức Đế ngự phong thân vương phi, trời sinh liền cao hơn một cái đầu.
Sau khi hạ quyết tâm, Lão Vinh Vương phi mở miệng:
-" Nếu hoàng hậu không muốn người khác tị hiềm, không bằng để Đức phi tới tiếp tục thẩm tra xử lí vụ án này.
Đều nói Đức phi thường ngày đức hạnh xuất chúng, làm người công bằng, nếu là Đức phi tới thẩm tra xử lí án này, ta là rất tin tưởng.
"
Hứa hoàng hậu còn chưa có tỏ thái độ gì đâu, Lão Vinh Vương phi cũng đã chuẩn bị bức bách nàng" Tị hiềm ".
Phùng Đức phi từ trước cho tới nay giống như là làm phông nền ngồi ở một bên nghe vậy, bước ra khỏi hàng nói:
-" Có Hoàng Hậu nương nương cùng các vị Vương phi, cùng nhóm trưởng công chúa ở đây, thần thiếp không dám vượt qua.
"
Hứa hoàng hậu cùng Lão Vinh Vương phi không hợp, Phùng Đức phi không muốn liên lụy tới chuyện này, cả hai bên đều không lấy lòng.
-" Nếu hoàng tẩu không tiện thẩm tra xử lí án này sao không giao cho mẫu hậu tới xử lý? "
Thân nữ Xương Thái trưởng công chúa của Thái Hậu lúc này mở miệng:
-" Nếu nói Đức phi thẩm tra xử lí án này không đủ để phục chúng, như vậy, mẫu hậu tới thẩm tra xử lí án này chắc chắn sẽ không có người dị nghị đi? "
-" Xương Thái cô cô nói có lý, nghĩ đến giờ phút này cũng chỉ có Hoàng tổ mẫu mới có thể thẩm tra xử lí án này mà không sợ bị người khác phê bình."
Một bên Lục công chúa buông đầu xuống, thanh âm của nàng lại rõ ràng mà truyền vào trong tai mỗi người.
Cho dù Hứa hoàng hậu khờ dại bực nào cũng nhìn ra Lục công chúa hôm nay bất đồng.
Vốn là thẩm vấn việc Ngũ công chúa khiến Bình Ninh quận chúa bị thương, hiện giờ lại liên lụy đến Bảo Lạc.
Trong nội điện, những người này dăm ba câu liền muốn để Thái Hậu thay thế nàng tới thẩm tra xử lí vụ án này.
Hứa hoàng hậu nếu là còn nhìn không ra có người đang nhằm vào nàng cùng Bảo Lạc cũng liền cô phụ ngần ấy năm nàng ngây ngốc ở trong cung này!
Hứa hoàng hậu ánh mắt từ trên những người lên tiếng trong chuyện này đảo qua như là muốn đem các nàng ghi tạc trong lòng.
Sau khi điều tra rõ, nàng muốn xem đến tột cùng là kẻ nào muốn hại khuê nữ của nàng, nàng tuyệt đối không tha cho các nàng!.
Hoàng thẩm thẩm không hỏi rõ xanh đỏ đen trắng liền đem lòng nghi ngờ với ta chỉ sợ không thỏa đáng đi? Nếu ngũ hoàng tỷ hủy dung Bình Ninh tỷ tỷ không phải dùng cây trâm mà ta tặng, mà là cây trâm do Hoàng tổ mẫu đem tặng, hoàng thẩm thẩm có phải hay không liền hoài nghi đến trên đầu Hoàng tổ mẫu ta?"
Bị người khác hỏi, Bảo Lạc không chút hoang mang mà nhàn nhạt trả lời.
Lão Vinh Vương phi tuy là có danh phận trưởng bối, nhưng Bảo Lạc khi chưa tròn một tuổi liền được phong làm nhất phẩm công chúa.
So với vị thân vương này thì theo lý thuyết mà nói, trừ bỏ Thái Hậu, Chiêu Đức Đế cùng Hứa hoàng hậu ra, những người khác đều không có tư cách để chất vấn nàng như thế.
Hiện giờ không bằng không cớ, Lão Vinh Vương phi liền ra lệnh cho nàng phải phát lời thề độc, là Vinh Thân Vương phi vô lý trước.
Nếu là ngày thường, Lão Vinh Vương phi cũng sẽ không có không đúng mực như vậy.
Nhưng hôm nay, nàng đắm chìm trong nỗi đau xem ai là người đã hại cháu gái ruột của nàng như thế, lại như thế nào có thể dùng ngôn chuẩn xác được?
- "Ngươi không dám thề có phải hay không?" Lão Vinh Vương phi chặt chẽ mà nhìn chằm chằm Bảo Lạc.
- "Chỉ cần hoàng thẩm thẩm đúng sự thật trả lời vấn đề của Bảo Lạc, xem hoàng thẩm thẩm là trường bối, tuổi cao mà tôn trọng, Bảo Lạc sẽ làm theo mong muốn của hoàng thẩm thẩm phát lời thề độc, thế nào?"
Nói đến mấy chữ trưởng bối, lớn tuổi, Bảo Lạc thả chậm tốc độ.
Nàng tuy sắc mặt bất biến nhưng trong giọng nói lại hình như có vài phần châm chọc.
- "Hoàng thẩm thẩm phải nói rõ cho ta, nếu là trâm này không phải đồ mà ta tặng mà là Hoàng tổ mẫu tặng cho Bình Ninh tỷ tỷ.
Hoàng thẩm thẩm sẽ giống như hiện giờ đi chất vấn Hoàng tổ mẫu giống như ngươi đang làm với ta như vậy sao? Ngươi sẽ buộc Hoàng tổ mẫu phải thề độc?"
Lão Vinh Vương phi nhíu mày nhìn Bảo Lạc, làm như đối với Bảo Lạc "Tự cho mình là đúng" rất là bất mãn:
- "Thái Hậu nương nương như thế nào có thể cùng ngươi quơ đũa cả nắm?"
Bảo Lạc chậm chạp không chịu thề, nàng đã có chút không kiên nhẫn.
Bảo Lạc cười cười:
- "Cho nên đúng ra mà nói hoàng thẩm thẩm kỳ thật cũng chỉ là kẻ bắt nạt kẻ yếu.
Thấy ta tuổi còn nhỏ, tính tình tốt liền tới bức bách ta.
Nếu thay đổi là Hoàng tổ mẫu, hoàng thẩm thẩm liền sẽ không làm như vậy, có phải là ý tứ như vậy hay không?"
- "Xảo ngôn lệnh sắc!" Lão Vinh Vương phi đem mặt nghiêm nói: "Ngươi chính là dùng loại thái độ này cùng trưởng bối nói chuyện?"
- "Ta chỉ là thiệt tình thành ý mời hoảng thẩm thẩm thỉnh giáo về vấn đề này thôi.
Còn thỉnh hoàng thẩm thẩm trả lời ta một chút, lời ta vừa mới nói, có phải thế không? Chỉ cần hoàng thẩm thẩm trả lời vấn đề của ta, ta liền lập tức phát lời thề trước mặt hoàng thẩm thẩm!"
Muốn nàng trước mặt mọi người thề tự mình chứng trong sạch, có thể! Vinh Thân Vương phi đứng trước mặt mọi người thừa nhận chính mình bắt nạt kẻ yếu, ỷ vào bối phận cao vô cớ ức hiếp tiểu bối!
- "Ta muốn hỏi Hoàng Thượng một chút, Hoàng Thượng đến tột cùng giáo dưỡng nữ nhi như thế nào, thế nhưng lại để cho nữ nhi chất vấn trưởng bối?"
- "Hoàng thẩm thẩm không cần tức giận, nếu là không nghĩ phải trả lời thế nào thì liền không trả lời là được.
Chỉ là, hoàng thẩm thẩm không trả lời vấn đề của Bảo Lạc, phát lời thề độc Bảo Lạc sẽ không làm."
Bảo Lạc nhàn nhạt nói:
- "Bảo Lạc bất quá muốn cho hoàng thẩm thẩm minh bạch một đạo lý chuyện mình không muốn làm thì đừng bắt người khác phải làm."
Hứa hoàng hậu thấy Lão Vinh Vương phi dám làm trò trước mặt nàng đối với Bảo Lạc từng bước ép sát, mặt lộ ra vẻ khó coi:
- "Bất quá là có người nói cây trâm là do Bảo Lạc tặng cho Bình Ninh thôi, cùng Bảo Lạc có quan hệ gì? Hoàng thẩm không nghĩ nhanh chóng điều tra rõ chân tướng, ngược lại khó xử Bảo Lạc là có ý gì?"
- "Ta giờ phút này còn không phải đang tra xét chân tướng sao? Cây trâm này nếu là Thất nha đầu tặng cho Bình Ninh, Thất nha đầu tự nhiên cũng có hiềm nghi! Đáng tiếc, Thất nha đầu lại là một chút cũng không phối hợp!"
Hứa hoàng hậu quả thực là bị Vinh Thân Vương phi cấp khí cười:
- "Khi Bảo Lạc đem cây trâm này tặng cho Bình Ninh, chẳng lẽ cung nữ bên người Bình Ninh chưa từng kiểm tra qua liền để Bình Ninh dùng? Hiện giờ, đều qua không biết đã bao lâu rồi còn tưởng đem việc này ra ăn vạ trên người Bảo Lạc, hoàng thẩm nói lời này chẳng lẽ liền không đuối lý hay sao?"
Lão Vinh Vương phi ánh mắt âm u mà nhìn Hứa hoàng hậu:
- "Thất nha đầu chính là công chúa cao quý, nàng tặng đồ vật cho Bình Ninh, Bình Ninh tự nhiên sẽ không có nghi ngờ gì, há lại có thể đi kiểm tra quà tặng?
-" Xem ra ngày sau bổn cung liền phải nhắc nhở mẫu hậu cùng phụ hoàng không thể dễ dàng hướng Vinh Thân Vương phủ ban ra thứ gì.
Nếu không, bản thân Vinh Thân Vương phủ trông giữ đồ đạc không cẩn thận, để cho người khác động tay động chân lên đồ vật, kết quả là còn muốn oán chúng ta đấy! "
Lão Vinh Vương phi là một người bao che cho con cháu, Hứa hoàng hậu lại cũng không nhường một tấc.
Nếu như ngày xưa Hứa hoàng hậu sẽ cực kỳ cấp cho các tông thất hoàng tộc thể diện, sẽ không dễ dàng hạ thấp mặt mũi của các nàng.
Hiện giờ, Lão Vinh Vương phi đem mọi chuyện nhắm ngay vào Bảo Lạc, Hứa hoàng hậu lại cũng bất chấp không quan tâm đến người khác.
-" Hoàng tẩu, "
Sở Vương phi mở miệng nói:
-" Hoàng thẩm cũng là đang lo lắng cho Bình Ninh quận chúa mới có thể thất thố như vậy.
Tuy nói hiện giờ trong lời nói có chỗ không ổn nhưng xét về mặt tình cảm cũng có thể được tha thứ.
Hiện giờ việc này liên lụy tới Trường thọ công chúa, theo ý ta, hoàng tẩu hiềm nghi là rất đúng.
Ta là tin tưởng hoàng tẩu tuyệt đối sẽ không làm việc thiên tư thiên vị, nhưng chỉ sợ hoàng tẩu không nghĩ được như vậy.
"
Sở Vương phi hướng tới Lão Vinh Vương phi nhìn thoáng qua, Lão Vinh Vương phi nhận thấy được trong ánh mắt của nàng có thâm ý, lập tức tiếp lời nói:
-" Không tồi, việc này cùng thân nữ của hoàng hậu có quan hệ, hoàng hậu có hiềm nghi cũng đúng.
Nếu không, người khác rất khó không thể không đi hoài nghi hoàng hậu cố tình thiên vị nữ nhi chính mình.
"
Lão Vinh Vương phi ánh mắt đảo xung quanh ở trong cung một vòng, hiện giờ trong mấy vị cao phi tần cũng chỉ có Chu quý phi cùng Phùng Đức phi là có phẩm vị cao.
Chu quý phi tất nhiên là không cần suy xét, nữ nhi nàng là Ngũ công chúa - hung thủ mưu hại Bình Ninh quận chúa chạy không được.
Phùng Đức phi làm người công chính, tính tình trầm ổn.
Nàng tuy rằng là địa vị cao, một trong tứ phi nhưng rốt cuộc cũng không phải là chính cung hoàng hậu, đối với Lão Vinh Vương phi được Chiêu Đức Đế ngự phong thân vương phi, trời sinh liền cao hơn một cái đầu.
Sau khi hạ quyết tâm, Lão Vinh Vương phi mở miệng:
-" Nếu hoàng hậu không muốn người khác tị hiềm, không bằng để Đức phi tới tiếp tục thẩm tra xử lí vụ án này.
Đều nói Đức phi thường ngày đức hạnh xuất chúng, làm người công bằng, nếu là Đức phi tới thẩm tra xử lí án này, ta là rất tin tưởng.
"
Hứa hoàng hậu còn chưa có tỏ thái độ gì đâu, Lão Vinh Vương phi cũng đã chuẩn bị bức bách nàng" Tị hiềm ".
Phùng Đức phi từ trước cho tới nay giống như là làm phông nền ngồi ở một bên nghe vậy, bước ra khỏi hàng nói:
-" Có Hoàng Hậu nương nương cùng các vị Vương phi, cùng nhóm trưởng công chúa ở đây, thần thiếp không dám vượt qua.
"
Hứa hoàng hậu cùng Lão Vinh Vương phi không hợp, Phùng Đức phi không muốn liên lụy tới chuyện này, cả hai bên đều không lấy lòng.
-" Nếu hoàng tẩu không tiện thẩm tra xử lí án này sao không giao cho mẫu hậu tới xử lý? "
Thân nữ Xương Thái trưởng công chúa của Thái Hậu lúc này mở miệng:
-" Nếu nói Đức phi thẩm tra xử lí án này không đủ để phục chúng, như vậy, mẫu hậu tới thẩm tra xử lí án này chắc chắn sẽ không có người dị nghị đi? "
-" Xương Thái cô cô nói có lý, nghĩ đến giờ phút này cũng chỉ có Hoàng tổ mẫu mới có thể thẩm tra xử lí án này mà không sợ bị người khác phê bình."
Một bên Lục công chúa buông đầu xuống, thanh âm của nàng lại rõ ràng mà truyền vào trong tai mỗi người.
Cho dù Hứa hoàng hậu khờ dại bực nào cũng nhìn ra Lục công chúa hôm nay bất đồng.
Vốn là thẩm vấn việc Ngũ công chúa khiến Bình Ninh quận chúa bị thương, hiện giờ lại liên lụy đến Bảo Lạc.
Trong nội điện, những người này dăm ba câu liền muốn để Thái Hậu thay thế nàng tới thẩm tra xử lí vụ án này.
Hứa hoàng hậu nếu là còn nhìn không ra có người đang nhằm vào nàng cùng Bảo Lạc cũng liền cô phụ ngần ấy năm nàng ngây ngốc ở trong cung này!
Hứa hoàng hậu ánh mắt từ trên những người lên tiếng trong chuyện này đảo qua như là muốn đem các nàng ghi tạc trong lòng.
Sau khi điều tra rõ, nàng muốn xem đến tột cùng là kẻ nào muốn hại khuê nữ của nàng, nàng tuyệt đối không tha cho các nàng!.
Danh sách chương