Mặt khác, khả năng chống đạn của cái xác Thiết Xà Hắc Chiểu mạnh hơn xe Jeep rất nhiều.
Tiếc rằng nguồn điện của chiếc tay giả sinh học này cần nạp vào, khi nạp được lượng điện lớn nhất, dùng một lần xong phải chờ một lát mới có thể dùng tiếp. Hiện giờ Tưởng Bạch Miên chỉ có thể nghĩ cách khác để đối phó kẻ địch.
Trong lúc Tưởng Bạch Miên chạy vọt đi, Thương Kiến Diệu không quay về trong xe ngồi, mà xuống xe từ phía bên kia. Một tay hắn đè cửa xe lại, phần bụng dùng sức, đầu gối khom xuống rồi bật mạnh, khiến hắn trực tiếp nhảy vọt lên cao, bay qua nóc con xe Jeep, tiếp đất ở phía bên chỗ Bạch Thần.
Được cải tạo gen từ khi còn trong bụng mẹ, sau đó lại trải qua thời gian huấn luyện vất vả, lúc này tố chất cơ thể của hắn được thể hiện vô cùng rõ ràng.
Bạch Thần mới bắn xong, Thương Kiến Diệu đã khom gối, cúi người, chạy bước nhỏ tới bên cạnh cô ta, núp ở phía sau đầu xe.
Đây là những gì bọn họ được dạy trong khóa huấn luyện:
Khi gặp phải bắn nhau, nếu muốn dùng xe làm "bức tường" bảo vệ bản thân, bắt buộc phải lựa chọn phần đầu xe có lắp các loại thiết bị, bởi chỗ khác rất dễ bị đạn bắn thủng, không có tác dụng cản trở gì mấy.
Cho nên, bản thân Long Duyệt Hồng dù ở ngay cùng phía với Bạch Thần, có căng thẳng hay chậm một nhịp thế nào, thì anh ta vẫn có thể phản ứng đúng lúc, cũng rút về bên phía tay phải Thương Kiến Diệu.
Mà Bạch Thần, khi thấy không bắn trúng mục tiêu mặc thiết bị bộ xương ngoài, cũng nhanh chóng đưa ra quyết định. Cô kéo súng trường về, rồi ngồi thụp xuống.
Tạch tạch tạch tạch tạch! Tiếng súng máy bắn phá vang lên, như đánh vang thần kinh của ba người, làm cho cơ thể của bọn họ căng thẳng không cách nào tránh né.
Một mặt khác, trước khi khẩu súng máy kia quét tới bên này, Tưởng Bạch Miên đạp cả hai chân như một con cá nhào tới phía sau một đoạn xác của Thiết Xà Hắc Chiểu, rồi nương theo thế đó nằm bò xuống.
Coong coong coong!
Lớp vảy màu đen sì bên ngoài của đoạn xác kia bị bắn phá liên tục, cuối cùng cũng vỡ tan tành, nhưng bên trong còn hai lớp vảy nữa.
Mặc dù có thể bắn vỡ được hai lớp vảy này, nhưng thịt của Thiết Xà Hắc Chiểu cũng có thể giảm mạnh tốc độ đạn bay, giảm tổn thương, càng đừng nói một mặt khác của cơ thể nó, nơi liền kề với Tưởng Bạch Miên còn ba lớp vảy đen sì khác.
Nói cách khác, muốn dùng súng liên thanh loại nhẹ bắn thủng cơ thể Thiết Xà Hắc Chiểu là chuyện không thể, trừ phi có thể nhắm bắn một chỗ liên tục, mà còn phải đủ đạn, đồng thời Tưởng Bạch Miên không di chuyển thay đổi vị trí.
Với sự hỗ trợ của thiết bị bộ xương ngoài, người đàn ông kia nhấc khẩu súng máy loại nhẹ nhanh chóng áp sát Thiết Xà Hắc Chiểu và con xe Jeep màu xanh xám, ép cho Bạch Thần, Thương Kiến Diệu, Long Duyệt Hồng và Tưởng Bạch Miên không dám mạo hiểm nhô lên phản kích.
Chờ khi nòng súng nóng lên một cách nghiêm trọng, băng đạn quấn quanh người không còn lại mấy viên, đều đã bắn gần hết, người đàn ông cường tráng kia mới ném khẩu súng máy loại nhẹ này đi, tay phải nhấc khẩu súng tự động "Bạo Vũ" vác trên người.
Tay trái của y giơ lên cao, để bệ phóng lựu đạn lắp ở tay trái chỉ thẳng vào phía trước.
Cùng lúc đó, trên chiếc kính ở phần mũ của thiết bị bộ xương ngoài xuất hiện hoa văn tương ứng với "Hệ thống ngắm bắn chính xác".
Từng chuỗi con số nhanh chóng hiện lên xung quanh hoa văn ngắm bắn này, giúp cho người đàn ông cường tráng kia chọn một đường đạn thích hợp.
Chỉ cần y phóng quả lựu đạn kia ra, con xe Jeep màu xanh xám sẽ nổ tung, mà Bạch Thần, Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng núp sau xe chắc chắn sẽ không thể may mắn thoát khỏi.
Nhưng như vậy, bản thân con xe Jeep và vật tư trên xe chắc chắn sẽ tổn hại nặng nề.
Với toán cướp hoang dã mà nói, vật tư mới là mục đích cuối cùng cho trận chiến của bọn họ.
Y do dự một chút, rồi chuyển hướng, làm cho bệ phóng nhắm thẳng vào chỗ Tưởng Bạch Miên.
Y vừa sử dụng súng tự động "Bạo Vũ" liên tục áp chế Tưởng Bạch Miên, vừa sử dụng mô đun hình ảnh nhiệt của hệ thống cảnh báo toàn diện để xác định vị trí chính xác của đối phương.
Trong quá trình đó, y ra hiệu cho hai tên đồng bọn đi xe gắn máy vừa đuổi theo là vòng qua bọc đánh từ phía sau xe Jeep, cùng tiến hành dùng hỏa lực áp chế, không để cho kẻ địch bên kia quấy nhiễu y.
Hai tên cướp vốn không lạ lẫm gì với tình huống như thế này, gần như không cần đại ca lên tiếng, bọn họ đã hiểu ý của y. Cả hai lập tức vòng xe rời xa chỗ Thiết Xà Hắc Chiểu, từ một bên tới gần vị trí đầu xe Jeep.
Tạch tạch tạch!
Bọn họ có kỹ thuật bắn rất tốt, một tay cầm tay lái, tay kia dùng súng tự động mini bắn, làm cho Thương Kiến Diệu, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần không dám ló đầu.
Khi hình ảnh màu đan xen giữa màu cam, đỏ và xanh lục của Tưởng Bạch Miên xuyên qua cái xác đã cứng ngắc của Thiết Xà Hắc Chiểu truyền vào trong mắt của tên cầm đầu toán cướp, y lập tức nhe răng cười, bắt đầu lựa chọn đường đạn.
Sau khi Thiết Xà Hắc Chiểu ngã xuống, cho dù xác nó rất lớn, nhưng thực sự không cao mấy, phải nói là còn thấp hơn cả đầu con xe Jeep. Chỉ cần khoảng cách bắn và đường đạn phù hợp, cái xác kia thực sự không thể bảo vệ người phía sau.
Tiếc rằng nguồn điện của chiếc tay giả sinh học này cần nạp vào, khi nạp được lượng điện lớn nhất, dùng một lần xong phải chờ một lát mới có thể dùng tiếp. Hiện giờ Tưởng Bạch Miên chỉ có thể nghĩ cách khác để đối phó kẻ địch.
Trong lúc Tưởng Bạch Miên chạy vọt đi, Thương Kiến Diệu không quay về trong xe ngồi, mà xuống xe từ phía bên kia. Một tay hắn đè cửa xe lại, phần bụng dùng sức, đầu gối khom xuống rồi bật mạnh, khiến hắn trực tiếp nhảy vọt lên cao, bay qua nóc con xe Jeep, tiếp đất ở phía bên chỗ Bạch Thần.
Được cải tạo gen từ khi còn trong bụng mẹ, sau đó lại trải qua thời gian huấn luyện vất vả, lúc này tố chất cơ thể của hắn được thể hiện vô cùng rõ ràng.
Bạch Thần mới bắn xong, Thương Kiến Diệu đã khom gối, cúi người, chạy bước nhỏ tới bên cạnh cô ta, núp ở phía sau đầu xe.
Đây là những gì bọn họ được dạy trong khóa huấn luyện:
Khi gặp phải bắn nhau, nếu muốn dùng xe làm "bức tường" bảo vệ bản thân, bắt buộc phải lựa chọn phần đầu xe có lắp các loại thiết bị, bởi chỗ khác rất dễ bị đạn bắn thủng, không có tác dụng cản trở gì mấy.
Cho nên, bản thân Long Duyệt Hồng dù ở ngay cùng phía với Bạch Thần, có căng thẳng hay chậm một nhịp thế nào, thì anh ta vẫn có thể phản ứng đúng lúc, cũng rút về bên phía tay phải Thương Kiến Diệu.
Mà Bạch Thần, khi thấy không bắn trúng mục tiêu mặc thiết bị bộ xương ngoài, cũng nhanh chóng đưa ra quyết định. Cô kéo súng trường về, rồi ngồi thụp xuống.
Tạch tạch tạch tạch tạch! Tiếng súng máy bắn phá vang lên, như đánh vang thần kinh của ba người, làm cho cơ thể của bọn họ căng thẳng không cách nào tránh né.
Một mặt khác, trước khi khẩu súng máy kia quét tới bên này, Tưởng Bạch Miên đạp cả hai chân như một con cá nhào tới phía sau một đoạn xác của Thiết Xà Hắc Chiểu, rồi nương theo thế đó nằm bò xuống.
Coong coong coong!
Lớp vảy màu đen sì bên ngoài của đoạn xác kia bị bắn phá liên tục, cuối cùng cũng vỡ tan tành, nhưng bên trong còn hai lớp vảy nữa.
Mặc dù có thể bắn vỡ được hai lớp vảy này, nhưng thịt của Thiết Xà Hắc Chiểu cũng có thể giảm mạnh tốc độ đạn bay, giảm tổn thương, càng đừng nói một mặt khác của cơ thể nó, nơi liền kề với Tưởng Bạch Miên còn ba lớp vảy đen sì khác.
Nói cách khác, muốn dùng súng liên thanh loại nhẹ bắn thủng cơ thể Thiết Xà Hắc Chiểu là chuyện không thể, trừ phi có thể nhắm bắn một chỗ liên tục, mà còn phải đủ đạn, đồng thời Tưởng Bạch Miên không di chuyển thay đổi vị trí.
Với sự hỗ trợ của thiết bị bộ xương ngoài, người đàn ông kia nhấc khẩu súng máy loại nhẹ nhanh chóng áp sát Thiết Xà Hắc Chiểu và con xe Jeep màu xanh xám, ép cho Bạch Thần, Thương Kiến Diệu, Long Duyệt Hồng và Tưởng Bạch Miên không dám mạo hiểm nhô lên phản kích.
Chờ khi nòng súng nóng lên một cách nghiêm trọng, băng đạn quấn quanh người không còn lại mấy viên, đều đã bắn gần hết, người đàn ông cường tráng kia mới ném khẩu súng máy loại nhẹ này đi, tay phải nhấc khẩu súng tự động "Bạo Vũ" vác trên người.
Tay trái của y giơ lên cao, để bệ phóng lựu đạn lắp ở tay trái chỉ thẳng vào phía trước.
Cùng lúc đó, trên chiếc kính ở phần mũ của thiết bị bộ xương ngoài xuất hiện hoa văn tương ứng với "Hệ thống ngắm bắn chính xác".
Từng chuỗi con số nhanh chóng hiện lên xung quanh hoa văn ngắm bắn này, giúp cho người đàn ông cường tráng kia chọn một đường đạn thích hợp.
Chỉ cần y phóng quả lựu đạn kia ra, con xe Jeep màu xanh xám sẽ nổ tung, mà Bạch Thần, Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng núp sau xe chắc chắn sẽ không thể may mắn thoát khỏi.
Nhưng như vậy, bản thân con xe Jeep và vật tư trên xe chắc chắn sẽ tổn hại nặng nề.
Với toán cướp hoang dã mà nói, vật tư mới là mục đích cuối cùng cho trận chiến của bọn họ.
Y do dự một chút, rồi chuyển hướng, làm cho bệ phóng nhắm thẳng vào chỗ Tưởng Bạch Miên.
Y vừa sử dụng súng tự động "Bạo Vũ" liên tục áp chế Tưởng Bạch Miên, vừa sử dụng mô đun hình ảnh nhiệt của hệ thống cảnh báo toàn diện để xác định vị trí chính xác của đối phương.
Trong quá trình đó, y ra hiệu cho hai tên đồng bọn đi xe gắn máy vừa đuổi theo là vòng qua bọc đánh từ phía sau xe Jeep, cùng tiến hành dùng hỏa lực áp chế, không để cho kẻ địch bên kia quấy nhiễu y.
Hai tên cướp vốn không lạ lẫm gì với tình huống như thế này, gần như không cần đại ca lên tiếng, bọn họ đã hiểu ý của y. Cả hai lập tức vòng xe rời xa chỗ Thiết Xà Hắc Chiểu, từ một bên tới gần vị trí đầu xe Jeep.
Tạch tạch tạch!
Bọn họ có kỹ thuật bắn rất tốt, một tay cầm tay lái, tay kia dùng súng tự động mini bắn, làm cho Thương Kiến Diệu, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần không dám ló đầu.
Khi hình ảnh màu đan xen giữa màu cam, đỏ và xanh lục của Tưởng Bạch Miên xuyên qua cái xác đã cứng ngắc của Thiết Xà Hắc Chiểu truyền vào trong mắt của tên cầm đầu toán cướp, y lập tức nhe răng cười, bắt đầu lựa chọn đường đạn.
Sau khi Thiết Xà Hắc Chiểu ngã xuống, cho dù xác nó rất lớn, nhưng thực sự không cao mấy, phải nói là còn thấp hơn cả đầu con xe Jeep. Chỉ cần khoảng cách bắn và đường đạn phù hợp, cái xác kia thực sự không thể bảo vệ người phía sau.
Danh sách chương