Ngay khi mọi người ở đây cho rằng mọi chuyện đã xong thì đột nhiên Hồng Long Vương bắt đầu làm khó dễ vọt đến Kha Kha. Vài lưỡi đao nhận năng lượng từ trong đôi sừng phát ra. Ngay cả Tiêu Thần cũng trở thành đối tượng công kích.

Trên thực tế khi đối diện với một đầu tiểu long vương chỉ dài hơn một thước này thì dù là Tiêu Thần có tu vi thất trùng thiên cũng không dám khinh thường. Bởi vì bạn sinh long vương một khi có thể bình an trưởng thành thì ngay cả thần cũng run rẩy. Tuy bây giờ còn nhỏ nhưng cũng có thực lực khoảng đệ lục đến đệ bát trùng thiên. Đây chính là lực lượng thiên phú, khiến cho người ta phải sợ hãi và ước ao.

Bất quá không chờ cho Tiêu Thần xuất thủ, Kha Kha đã tức giận. Trước đây tuy rằng nó cố ý giẫm lên Hồng Long Vương, nhưng cũng không muốn cùng nó đối địch. Hiện tại tiểu thú trắng muốt huy động đôi thú trảo nhỏ liên tục, một vầng sáng bảy màu phóng ra, không chỉ đem ánh đao năng lượng đỏ như máu kia ngăn lại mà còn "Xoát" một tiếng đem Hồng Long Vương bao vào trong. Sau đó nó không chút khách khí lại vung trảo nhỏ lên, một tiếng "sưu" đem Hồng Long Vương đánh bay lên trên một cây cổ thụ.

Kết quả này không chỉ khiến cho Hồng Long Vương rống giận mà còn khiến cho Thanh Long Vương và Bích Long Vương nhìn nhau một cái. Càng khiến cho không ít tu giả ngẩn cả người. Đương nhiên, có một ít tu giả ở nơi đây đã từng trải qua kiếp nạn ở tử thành cũng không có quá nhiều kinh ngạc, bởi vì bọn họ đã từng thấy qua Kha Kha thi triển thần thông.

Thanh Long Vương và Bích Long Vương gầm nhẹ lên, vọt đến bên cạnh Kha Kha. Không ngừng phát ra tiếng gầm gừ, giống như đang hỏi điều gì. Mà Kha Kha kiêu ngạo huy động thú trảo nhỏ, nhảy lên đầu Luân Hồi Vương "y y nha nha……" khoe khoang.

Cảnh này khiến cho mọi người không nói được lời nào. Một tiểu thú khả ái lại có thể trước mặt long vương khoe khoang. Chỉ có bọn Tiêu Thần , Yến Khuynh Thành, Liễu Mộ, Độc Cô Kiếm Ma biết được vì sao hai con long vương vây lấy Kha Kha mà "truy hỏi". Lần trước, trải qua cuộc đối thoại giữa thần bí nữ tử và Tử Long Vương nên mọi người đều biết được thần thông của Kha Kha chính là bí pháp của Long tộc.

Ngay cả bí pháp của Long tộc tiểu thú trắng muốt này cũng có thể thi triển thì sao không khiến cho những người không biết nội tình bên trong kinh ngạc đây?

Sau cùng, Hồng Long Vương tuy rằng phẫn nộ nhưng cũng không có tiếp tục công kích Kha Kha.

Ngay lúc này, tiểu mập mạp "Ngưu Nhân" cùng với thần bí nữ tử đều đi đến đây. Tử Long Vương và Hắc Long Vương vẫn theo bên cạnh họ. Hai con long vương đến khiến cho mấy con long vương suýt nữa lại phát sinh chiến đấu. Bất quá Hắc Long Vương và Tử Long Vương coi nhưng rất là kiềm chế. Chúng nó đối với Kha Kha hứng thú hơn các long vương kia nhiều. Những người biết được sự tình bên trong đều hiểu rằng chúng nó muốn tranh đoạt thánh thụ của Kha Kha. Bất quá tiểu thú Kha Kha lại chẳng hề để ý.

"E rằng sự tình sẽ không tốt như chúng ta suy đoán." Thần bí nữ tử nói với mọi người.

"Ta và Tử Long Vương vừa mới trao đổi nhau, Tổ Long trong truyền thuyết của Long tộc có thể cởi bỏ phong ấn của Long Đảo. Nhưng nó dường như muốn rời khỏi Long Đảo. Nói cách khác, Tổ Long và bạn sinh long vương đều phải rời khỏi Long Đảo. Chúng ta tựa hồ không nên miễn cưỡng chúng nó, chỉ cần có phương pháp thỏa đáng may ra có thể giảm được rất nhiều thương vong.

Liễu Mộ, Nhất Chân hòa thượng, Độc Cô Kiếm Ma, Ngưu Nhân phân biệt cùng với long vương của chính mình trao đổi với nhau. Sau khi khẳng định tin tức này khiến cho chúng nhân đều cảm thấy được một tia hi vọng. Nguyên lai Long tộc trong thời gian tới muốn rời khỏi đây. Có lẽ sự tồn tại của Tổ Long thần thuyền trong truyền thuyết vì chúng nó mà chuẩn bị.

Hôm nay đã tụ tập được năm long vương, khoảng cách tới chín long vương đã không phải là rất xa. Mà trước mắt mọi người đều biết được long vương của Liễu Mộ và Nhất Chân hòa thượng từ đâu mà có cũng không ngăn được một cảm giác muốn phát điên lên. Suy đoán "kế hoạch nuôi long vương" của Tiêu Thần cư nhiên lại có thể trở thành sự thật.

Mặc dù mọi người đều có hâm mộ và đố kị nhưng không có bất luận biện pháp nào khác, hôm nay Long tộc chỉ cần có chút biến động nhỏ thôi cũng sẽ khiến chúng nó xuất kích tiêu diệt kẻ xâm nhập. Triệt để phong bế con đường của những người muốn trộm long đản.

Từ một ý nghĩa nào đó mà nói không bằng trực tiếp vây bắt một tiểu long vương nào đó càng an toàn hơn nhiều. Dù sao man long này mặc dù đã mất đi thần thông vả lại thú tính lại nhiều hơn thần tính, thế nhưng chúng nó lại có thân thể "cận thần". Hung tàn đáng sợ đến cực điểm.

Mọi người dưới sự dẫn đầu của năm tiểu long vương đi ra, mà Tiêu Thần lại không thể đi theo sát được. Mặc dù không ít người muốn mượn lực lượng của Kha Kha đi bắt tiểu long vương thế nhưng Tiêu Thần đều cự tuyệt. Dù sao, những con long vương này khi trưởng thành đều là những tồn tại khiến cho thần phải run rẩy a. Hiện tại Tiêu Thần không muốn để Kha Kha đi đối phó bọn chúng, cũng như tạo thêm đại địch cho Kha Kha.

Cũng không phải hắn không thấy được đại cục, bởi vì trong năm con long vương đó, đối phó với một con long vương là điều có thể. Đương nhiên mọi người đều không dám mạnh mẽ yêu cầu hắn, rất nhiều người đều sợ ma quỷ đi theo Tiêu Thần gây bất lợi với bọn họ.

Mọi người dần đi xa, Tần Quảng Vương, Diêm La Vương, Lân Hồi Vương lại đi theo bên người Tiêu Thần.

Ma quỷ lại xuất hiện trong rừng, hắn nhìn bóng lưng mọi người nói: "Ta dám nói rằng chúng sẽ thất bại, nếu như đổi một con long vương khác chúng có thể thành công thế nhưng năm long vương này chúng cũng khó có thể mà vây khốn."

"Vì sao? Chẳng lẽ là do Tổ Long trong truyền thuyết xuất hiện?" Tiêu Thần kinh dị nhìn hắn.

"Tuy rằng ta đã thấy được mười một con long vương thế nhưng thủy chung vẫn không thấy được Tổ Long trong truyền thuyết a. Có thể nó còn chưa xuất hiện."

"Cái gì? Lại có đến mười một con long vương?" Tiêu Thần phi thường kinh ngạc.

"Đương nhiên, có thể còn hơn một hai con nữa. Bất quá để triệu hoán thần thuyền mà các ngươi cần thì cần chín con là đủ rồi. Lời nói của ma quỷ dường như đang khẳng định những ghi chép về thần thuyền mà lão bà đã phát hiện ra.

"Như vậy… Ngươi còn không nói vì sao năm con long vương này cũng không thể vây khốn được long vương mới phát hiện?" Tiêu Thần không hiểu được nhìn hắn, rất khó tưởng tượng được như thế nào mà một con long vương lại có thể đối kháng với năm con long vương chứ?

"À à, cũng phải là long vương kia cường đại mà là năng lực hiện nay của nó không phải các long vương khác có thể so sánh được. Bởi vì nó hiện tại có thể phi hành, các long vương khác sợ rằng phải rất lâu nữa mới có được thần thông kia a."

"Vì sao lại có đặc thù như vậy? Lẽ nào thực lực của long vương lại chênh lệch nhiều như vậy sao?"

Ma quỷ lắc đầu cười nói: "Không, đây là thần thông trời cho nó, bởi vì nó lại là một con Dực Long Vương a."

"Dực Long Vương?" Tiêu Thần phi thường giật mình, bởi vì hắn biết được Dực Long Vương là Long tộc không bị phong ấn. Long Đảo tựa hồ chỉ có một Dực Long Vương. Theo trí nhớ của hắn chính là quang minh thánh long bị đọa lạc thiên sứ đánh bại mà tiến vào trong Long Đảo. Lẽ nào một con rồng cái? Không lâu sau đó liền hạ sinh một long đản trên Long Đảo? Đây rất có thể là một suy đoán đúng.

"Như vậy sao, thật sự là khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn." Tiêu Thần cảm thán nói.

Lúc này, ở sơn lâm xa xa truyền đến từng trận long khiếu, cùng với tiếng la hét của các tu giả, rất hiển nhiên bọn họ đã phát hiện ra tung tích của Dực Long Vương.

"Thật ra, các ngươi có thể tìm được chín đầu long vương liền." Ma quỷ nhàn nhạt cười nói.

"Có ý tứ, chẳng lẽ còn có những người khác đã thu phục được long vương?" Trong lòng Tiêu Thần rất kích động.

"Đương nhiên, đã có ba con long vương sớm đã bị người khác thu phục, phải nói là ba con long vương này bị thu phục đầu tiên."

Nghe được lời ấy, Tiêu Thần rất nhanh nghĩ đến nhóm người tiến nhập vào sâu bên trong long đảo sớm nhất. Hẳn là lớp lão bối cao thủ.

"Ngươi hẳn là đã đoán được. Gừng càng già càng cay a. Bọn họ tuy rằng có hơn ba mươi mấy người nhưng đều cường đại hơn bọn ngươi nhiều. Nếu như không phải bọn họ vô cùng tham lam, nghĩ rằng có thể đi vào Thánh sơn của Long tộc tìm kiếm Tổ Long truyền thuyết thì có thể đã thu phục được rất nhiều long vương."

Tin tức này của ma quỷ khiến người ta giật mình, nguyên lai bất tri bất giác chín long vương đã được đưa đến cửa, cũng đã thấy được hi vọng rời khỏi Long Đảo như ý muốn.

Muốn rời khỏi Long Đảo quả thật là có thể thực hiện được, hiên tại gần như đã thành công. Ma quỷ cười lanh nói: "Suy nghĩ hiện tại của ngươi ta đã rõ ràng, nếu như ngươi muốn hảo hảo rời khỏi Long Đảo thì sẽ tiếc nuối cả đời. Ta cũng không muốn giết ngươi, ngươi ở lại Long Đảo làm bạn cùng ta đi."

Kha Kha vẫn đang giả bộ ngủ say ảo não nhảy dựng lên. Đôi mắt to linh động nhìn ma quỷ. Bất quá nó rất hiểu bản thân. Nó không có pháp thuật công kích, hiện nay không thể đối phó với ma quỷ. Mà cầm cố pháp thuật lại không thể nhanh bằng tốc độ xuất thần nhập hóa của ma quỷ này.

Tiêu Thần hít một ngụm khí lạnh, nếu như tất cả mọi người đều rời đi, chỉ còn một mình hắn khi già phải cô đơn trên Long Đảo, cái loại sự tình này thật sự rất đáng sợ.

"Ý, ba bộ xương khô này…… lai lịch không nhỏ a!" Ma quỷ dường như đến lúc này mới chú ý đến bọn Tần Quảng Vương, có chút giật mình nói: "Hẳn là trưởng thành được vài năm a. Trước đây ta chưa từng thấy qua, tốc độ trưởng thành cực nhanh, vẫn lạc vào Long Đảo nhiều năm như vậy sao đến bây giờ mới thức tỉnh vậy?" Có thể được hắn thừa nhận như vậy đủ để thấy rõ tiềm lực của tam vương a. Hắn đi vòng quanh quan sát bọn chúng rồi nói: "Lẽ nào lúc sống rất có lai lịch ?"

"Bọn họ có thể là quân vương." Tiêu Thần mở miệng nói, hắn muốn cho ma quỷ bình luận càng nhiều để có thể hiểu rõ được tiềm lực trong tương lai của ba bộ xương khô này.

"Quân vương ? Hắc hắc, nói quá. Tử linh cùng với bất tử sinh vật mặc dù khi trưởng thành đều có chung trạng thái, từ cổ chí kim có bao nhiêu là có thể tiến nhập vào cảnh giới quân vương đây? Quân vương là tồn tại tương đương với long vương. Không nên chỉ thấy trong đầm lầy chết chóc xuất hiện một bất tử chi vương. Nó so với quân vương chân chính còn cách xa vạn dặm."

Lời nói của ma quỷ khiến cho Tiêu Thần đối với lực lượng của quân vương có thêm nhận thức mới, chỉ là hắn có chút không hiểu nói: "Ta từng tiến vào tử thành, ở bên trong từng thấy qua mấy cái khô lâu quân vương. Nếu như bọn họ cường đại như vậy tại sao có thể chết thảm trong tử thành chứ?"

"Không có khả năng!" Ma quỷ phi thường khẳng định nói: "Quân vương chỉ có thể bị phong ấn, không ai có thể giết được nó. A, lại nói tu vi của mười mấy người các ngươi lại có thể chạy thoát khỏi tử thành? Thật sự là kì tích a."

"Trên sương đầu có ấn kí hoa sen, chẳng lẽ không phải là quân vương sao?"

"Còn kém xa." Ma quỷ hừ lạnh một tiếng cũng không có nói thêm điều gì.

Lúc này, tiếng long khiếu ở khu rừng xa xa kia dần dần đi xa, Tiêu Thần muốn tận mắt xem kết quả, quay đầu nhìn ma quỷ sau đó đi nhanh đến phiến rừng đó. Ma quỷ cũng không có đi theo.

Trong rừng tràn ngập cây cối đỗ gãy, rất hiển nhiên nơi đây đã trải qua một hồi chiến đấu, đại đa số mọi người trong đó đã rời đi, chỉ có Liễu Mộ, Nhất Chân cùng với một số người đang tìm tòi xung quanh. "Vừa rồi Dực Long Vương, là một tiểu long vương phi thường nhạy bén, cùng với vài đầu long vương đánh nhau trong chốc lát liền bay lên trời rời đi." Liễu Mộ có chút bất đắc dĩ thở dài nói: "Trước kia phát hiện ra tung tích nó thì chúng ta cũng đến rất nhanh, bởi vì tốc độ trong rừng của nó rất nhanh, chúng ta đến gần thì biết nó là một ngân sắc long vương, nhưng thật không ngờ nó lại có hai cánh."

Kết quả này xác thực ngoài dự đoán của mọi người, dù sao Dực Long trong toàn bộ Long tộc mà nói căn bản không được tính là một loại "Long" cường đại, thế nhưng lần này lại xuất hiện một con. Điều này khiến cho mọi người đều tin truyền thuyết là thật, long vương sản sinh ra không giới hạn chủng tộc, ngay cả chủng tộc yếu nhất cũng có thể sản sinh ra Tổ Long a.

Cách đó không xa truyền đến từng trận rên rỉ nhẹ, tựa hồ có một loài thú nào đó bị thương. Trong sát na khi Tiêu Thần quay đầu lại liền lộ ra thần sắc kinh dị, hắn cư nhiên lại lần nữa nhìn thấy con tiểu long xám đen. Nó ngoan cường a, một tiểu long quật cường mà kiêu ngạo.

Lúc này, nó ngã vào trong một vũng máu, khiến cây cỏ dưới chân đều bị nhiễm đỏ, đau đớn khiến nó không nhịn được phải than nhẹ. Đôi mắt to của Kha Kha cũng lập tức trợn tròn, sưu một tiếng vọt đến.

Tiêu Thần có chút bất khả tư nghị, lần đầu thấy nó cùng với hai con long vương tranh đấu, vốn đã bị trọng thương rất nặng, bởi vì ngực của nó đều bị xé ra, lục phủ ngũ tạng bên trong đều có thể thông qua vết thương mà thấy được, vô luận như thế nào cũng thật không ngờ nó có thể sống sót.

Đi đến mới phát hiện được vết thương lần trước của tiểu long gần như đã khép lại, bất quá lần này lại gặp phải vết thương trí mạng. Trên cổ nó có một lỗ máu thật lớn, xương sườn gần như bị xuyên qua. Nếu như theo lẽ thường mà nói với tổn thương như vậy hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

"Thật là một con tiểu long kì quái a. Chúng ta đuổi đến nơi đây lại phát hiện ra nó đang cùng chiến đấu với Dực Long Vương, tuy rằng cuối cùng thảm bại nhưng dám cùng vương giả đồng tộc chiến đấu, tiểu long này thật có chút dũng khí a." Liễu Mộ ở bên cạnh cảm thán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện