Đêm đến, trăng lên, giữa khu vực chết chóc ánh trăng ngả màu trắng bệch, như thứ ánh sáng chết chóc kinh người. Chính lúc này, Tiêu Thần cảm thấy nguy hiểm, không chút chậm trễ, hắn phóng như bay ra phía ngoài đầm.
Một màn sương đen nhờ nhợ chầm chậm nổi lên giữa đầm, theo gió phủ kín vùng đất chết. Tiêu Thần thất kinh, hắn đoán rằng đây chính là chướng khí, mà rất có thể chính là chướng khí kịch độc trong truyền thuyết, thi chướng.
Đứng ngoài rìa vùng đất chết, nhìn đám mây mù lay động, Tiêu Thần nảy ra ý định, chẳng phải là có thể lợi dụng chỗ này sao? Nhử cả Triệu Lâm Nhi và tên tóc nâu kia đến chỗ này…
"Rắc!"
Tiếng khớp xương cử động lại vọng đến bên tai.
"Rắc rắc.."
Một bóng trắng nổi lên giữa đầm lầy đen kịt, một bộ xương người đứng lên ở giữa đầm. Tiêu Thần giật mình kinh hãi, hắn nấp kỹ bên bờ đầm quan sát bộ xương biết cử động kia.
Động tác của bộ xương khô lúc đầu có vẻ cứng nhắc, nhưng sau một tràng âm thanh "tinh tang tinh tang…" bộ hài cốt đứng thẳng dậy đã trở nên linh hoạt hơn nhiều. Bộ cốt khô đi qua đi lại giữa đầm tựa hồ như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Tiêu Thần nín thở, lẳng lặng tiếp tục theo dõi. Bộ xương trắng như tuyết dưới ánh trăng nhờ nhợ trông có vẻ lạnh lẽo đáng sợ , hơn nữa nó lại còn có thể tự do cử động, càng thêm phần đe dọa. Đúng lúc nó quay đầu về phía Tiêu Thần, hắn nhìn thấy từ hai hốc mắt của nó phát ra ánh sáng lập lòe yếu ớt, cực kỳ tà dị và đáng sợ.
"Rắc rắc.."
Tiếng khớp xương răng rắc lại vang lên từ hai hướng khác nhau, lại thêm hai bộ xương khác đứng dậy di chuyển, chúng đi qua mảnh đất lầy lội, tụ lại một chỗ với bộ xương kia, hốc mắt của chúng cũng phát ra ánh sáng lập lòe tựa như trao đổi điều gì đó, mỗi lần quay mặt nhìn nhau, hốc mắt của chúng lại lập lòe chớp tắt.
Tiêu Thần không thể hiểu được tất cả những điều này, chẳng lẽ là quỷ sao? Hắn không cho là vậy!
Sau đó một canh giờ cũng không có thêm bộ xương nào như thế. Trong suốt quá trình này. Tiêu Thần vẫn kiên nhẫn ẩn nấp xem xét, phát hiện ba bộ xương khô không ngừng đi lại tìm kiếm cái gì đó. Chỉ cách đó vài thước, một bộ xương thú nặng đến gần ngàn cân dễ dàng bị chúng nhấc lên, có thể tưởng tượng được năng lực của chúng mạnh mẽ nhường nào. Cho đến khi một bộ hài cốt tìm thấy ở giữa đoạn xương sống một viên tinh thể lấp lánh, Tiêu Thần mới hiểu được việc chúng đang làm.
Bộ xương khô tìm được viên tinh thể tựa hồ vô cùng hưng phấn, xương hàm liên tục máy động. Tiếng "cách cách" âm trầm nó phát ra nghe hơi buồn cười, thu hút hai bộ cốt còn lại chạy đến.
Ba bộ xương khô dưới ánh trăng nhờ nhờ, có vẻ cực kỳ khủng khiếp.
"Cạch."
Viên tinh thể màu xanh nhạt kia bị bộ xương khô đập vỡ thành ba phần xấp xỉ nhau, chúng đặt những mảnh tinh thể vào hốc mắt rồi tập trung hấp thụ năng lượng, dòng sáng màu xanh như nước chảy xuyên vào đôi hốc mắt rồi từ đó lan tràn ra toàn bộ.
Những dải sáng màu lam hòa cùng những bộ xương trắng xóa tạo nên một quầng lam nhạt, ánh sáng nhu hòa nhanh chóng bao phủ ba bộ xương. Sau một lúc lâu, ánh sáng dần dần nhạt nhòa, ba bộ xương dường như trở nên trong hơn một chút.
Tiêu Thần giật mình, một bộ xương khô có thể hấp thụ năng lượng tinh thể, phải chăng là một dạng tiến hóa? Chỉ là không thể biết việc này khởi thủy xảy ra như thế nào thôi.
Dưới ánh trăng lờ mờ màu trắng, thi chướng giữa ao đầm không ngừng lay động, ba bộ xương khô tự do đi lại, cảnh này thực sự rất kỳ dị. Đột nhiên một bộ xương khô đi đến bên bờ đầm, tựa hồ như phát hiện ra cái gì đó, nó nghi hoặc đến chỗ cây đại thụ nơi Tiêu Thần đang ẩn nấp. Tiêu Thần trong lòng khẽ động, hắn không chạy trốn mà đi vòng qua thân cây đối diện với nó.
Bộ xương có vẻ lúng túng, nó quay lại nhìn hai đồng bạn phía sau rồi nhìn lại Tiêu Thần, hai hốc mắt thoáng hiện lên tia bất định, dường như đang tự hỏi điều gì đó. Hai bộ xương kia cũng đã đến chỗ Tiêu Thần, tất cả chúng đều lúng túng nhìn Tiêu Thần, tựa hồ hiểu được người đang đứng trước mặt mình tràn đầy sinh khí "rất khác biệt."
Tiêu Thần muốn quan sát ba bộ hài cốt ở cự ly gần hơn, muốn xem bọn chúng có gì kỳ dị, nhưng ngoại trừ việc bên trong mấy bộ khô lâu ẩn chứa một nguồn năng lượng thần bí để hoạt động, thì hoàn toàn không phát hiện được gì khác.
Đột nhiên hắn nảy ra một ý định, lấy ra một tinh thể màu nâu tìm được trên xác thú đặt trong lòng bàn tay. Từ hốc mắt ba bộ xương khô lại phát ra ánh sáng bất định, đồng thời vươn bộ cốt trảo định chụp lấy viên tinh thể. Tiêu Thần lùi lại một bước, ba bộ xương cũng đồng thời tiến lên, bước lên khỏi đầm lầy.
Không cảm nhận được sát khí ở ba bộ xương khô, Tiêu Thần đưa luôn viên tinh thể cho chúng. Tinh thể màu nâu bị chúng chia làm ba mảnh rồi đặt luôn vào hốc mắt. Ánh sáng nâu lại lóe lên từ hốc mắt chúng rọi sáng toàn thân.
Một tràng "canh cách" lại vang lên, lại là tiếng khớp xương của chúng. Nhìn gần hơn có thể thấy, những đốm sáng nhảy múa trên bộ xương, khi tinh thể hoàn toàn bị hấp thu, hiện tượng kỳ dị này cũng biến mất, bất quá, ba bộ xương này bóng bẩy hơn trước.
Một bộ xương khô đưa tay đấm thẳng vào cây đại thụ bên cạnh, chỉ nghe "phập" một tiếng, nguyên nửa cánh tay nó đã ngập sâu vào thân cây. Chỉ một đòn tầm thường đã có uy lực thế này, có thể thấy bộ xương khô này cực kỳ đáng sợ! Tiêu Thần giật nảy mình, so với sự tưởng tượng của hắn, bộ xương mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Ánh sáng lập lòe trong hốc mắt ba bộ xương khô, chúng lẳng lặng đứng nhìn Tiêu Thần. Sau một hồi lâu, xương hàm của chúng lại mấp máy "canh cách ", dường như muốn nói gì đó, sau đó chúng lại đi vào giữa đầm, biến mất trong màn âm khí nặng nề.
Đây chính là những bộ khô lâu có linh trí và thực lực mạnh mẽ. Đối với tất cả những chuyện này, Tiêu Thần cảm thấy thật lạ lùng, hắn đi xem xét toàn bộ vùng đầm lầy chết chóc, hắn đi được hơn nữa canh giờ phát hiện một khu vực trong phạm vi khoảng mười thước vuông, thi chướng nặng nề, âm khí dày đặc có vẻ thần bí kinh khủng.
Chính lúc nửa đêm cũng là lúc thi chướng dày đặc nhất, màn sương đen kịt chắn hết cả ánh trăng. Đến quá nửa đêm màn thi chướng đen ngòm cũng nhạt dần.
Vừa qua được nửa đêm, Tiêu Thần ở bên ngoài đầm lầy chợt nghe tiếng động rầm rập…như là có người đánh nhau. Hắn chạy vòng quanh bờ đầm theo hướng âm thanh phát ra, chỉ một lát sau, hắn nhìn thấy một cảnh khiến người ta giật mình.
Chú thích:
+ Thi chướng: khí độc phát ra từ xác thối