Vì cái gì không được phân gia? Bởi vì…
“Tộc trưởng không chịu.” Cố Vân Thư cúi thấp đầu xuống, khi nói đến tộc trưởng, đôi mắt phẫn hận đến đỏ lên.
Tộc trưởng đương nhiệm của Cố gia cùng Cố Đại Giang có thù riêng, bởi vậy ở bất luận sự tình gì, đều phải hung hăng áp nhà bọn họ xuống.
Thời điểm Cố Đại Giang sáu tuổi, được lão tú tài duy nhất trong thôn nhìn trúng. Hắn nói Cố Đại Giang có thiên phú đọc sách, chỉ cần hảo hảo bồi dưỡng, tiền đồ tương lai là không thể hạn lượng.
Cố lão đầu nghe xong có chút tâm động, nhưng Triệu thị không chịu. Cố Đại Giang có tiền đồ, con của mình không phải sẽ bị ép tới gắt gao? Tương lai chẳng lẽ nàng phải nhìn sắc mặt của mắt để sinh hoạt? Nàng la lối khóc lóc lăn lộn không ngừng nháo, nói trong nhà nghèo, không có tiền để cho Cố Đại Giang nhập học mua giấy mua bút, hơn nữa Cố Đại Giang cần phải giúp đỡ công việc trong nhà, không rảnh.
Cố lão đầu thực mau liền thỏa hiệp, về sau lão tộc trường lúc đó đã hơn tám mươi tuổi đã ra mặt hung hăng răn dạy hai người.
“Gia tộc bên trong có thể có người đọc sách có tiền đồ, đó là sự tình quang tông diệu tổ, làm rạng danh gia tộc, sao có thể để một cái phụ nhân phá hư. Tương lai thi đậu công danh có thể được làm quan, còn có thể tạo phúc cho con cháu, Cố gia lúc đó có bao nhiêu vinh quang ngẫm lại đều biết.”
Lão tộc trưởng cường thế xen vào, giấy và bút mực đều để tộc chi trả. Lão tú tài lại không cần quà nhập học của Cố Đại Giang, lúc này mới thu được Cố Đại Giang làm học trò, tận tâm tận lực phụ đạo hắn học hành.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, Cố Đại Giang học năm năm sách vở, lão tú tài mới vừa tính để hắn đi tham gia khảo thí, lão tộc trưởng lại một đi không trở lại. Chính lão tú tài thân thể cũng không tốt, qua hai tháng sau một đợt phòng hàn cũng tạ thế.
Đương nhiệm tộc trưởng là dựa vào thủ đoạn không quá quang minh ngồi lên chức vị tộc trưởng, năm đó hắn cũng cố ý muốn cho nhi tử của mình làm học sinh của lão tú tài, nhưng con của hắn không phải là người có thiên phú học tập, lão tú tài uyển chuyển cự tuyệt.
Nhưng không biết sao lại bị người biết, việc này truyền đi liền trở thành trò cười của mọi người, còn lấy con của hắn so sánh với Cố Đại Giang, nói con hắn là xuẩn trứng (ý chỉ ngu ngốc, học tra). Con hắn vì chịu không nổi trào phúng, ở nhà nổi giận đùng đùng, đụng vào thê tử vừa mới có thai không lâu của hắn, làm hại hài tử trong bụng cũng không còn.
Việc này không có biện pháp trách mắng nhi tử, lại không rõ ngọn nguồn của lời đồn, chỉ có thể đem hết thảy nguyên do đều đẩy đến trên đầu Cố Đại Giang cùng lão tú tài.
Sau khi lão tộc trưởng cùng lão tú tài lần lượt qua đời, Cố Đại Giang tự nhiên sẽ không được phép tiếp tục đọc sách, đương nhiệm tộc trưởng cậy thế không cho phép hắn đi khảo thí, hắn liền bị Triệu thị vây ở nhà làm việc.
Sau lại có cơ duyên xảo hợp, được trưởng quầy tiệm cơm trấn trên nhìn trúng, dựa vào mấy năm làm việc tự trả hết nợ phòng.
Cố Đại Giang không phải là một người chỉ biết đọc sách, hắn biết nhà của bọn họ không được đối xử tốt, bởi vậy luôn tìm cơ hội phân gia.
Dương thị thời điểm sinh Cố Vân Đông, là bị Triệu thị đánh đến sinh non, xuất huyết nhiều thiếu chút nữa liền mệnh cũng không giữ được. Dương thị chính là bởi vì lần đó dẫn đến thân thể không tốt, rất nhiều năm sau cũng đều chưa từng có thêm hài tử, mãi cho đến khi Cố Vân Đông tám tuổi, mới có Cố Vân Thư.
Cũng là một lần đó, Cố Đại Giang lấy thái độ cường ngạnh quyết phân gia.
Nhưng mà hai tháng sau, trong nhà không có ai làm việc, Cố lão đầu liền hối hận, không chấp nhận phân gia.
Đương nhiệm tộc trưởng kiêm thôn trưởng đã xé bỏ công văn phân gia, đem Cố Đại Giang buộc trở về, Cố Đại Giang nếu không đồng ý, liền lấy tội danh bất hiếu đưa bọn họ một nhà trừ tộc.
Trừ tộc!!!
Không có gia tộc, liền như là lục bình, đến việc lá rụng về cội cũng không làm được.Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 40: Quá khứ của cha CốĐây là sự tình phi thường nghiêm trọng, đây là muốn để gia đình bọn họ mang vết nhơ cả đời. Không nói đến Cố Đại Giang, liền nói đến nhi tử nhi nữ của hắn, vĩnh viễn đều sẽ bị người khác khinh thường, chịu người chỉ chỉ trỏ trỏ, kém người khác một bậc, chuyện kết hôn sau này cũng nan giải.
“Tộc trưởng không chịu.” Cố Vân Thư cúi thấp đầu xuống, khi nói đến tộc trưởng, đôi mắt phẫn hận đến đỏ lên.
Tộc trưởng đương nhiệm của Cố gia cùng Cố Đại Giang có thù riêng, bởi vậy ở bất luận sự tình gì, đều phải hung hăng áp nhà bọn họ xuống.
Thời điểm Cố Đại Giang sáu tuổi, được lão tú tài duy nhất trong thôn nhìn trúng. Hắn nói Cố Đại Giang có thiên phú đọc sách, chỉ cần hảo hảo bồi dưỡng, tiền đồ tương lai là không thể hạn lượng.
Cố lão đầu nghe xong có chút tâm động, nhưng Triệu thị không chịu. Cố Đại Giang có tiền đồ, con của mình không phải sẽ bị ép tới gắt gao? Tương lai chẳng lẽ nàng phải nhìn sắc mặt của mắt để sinh hoạt? Nàng la lối khóc lóc lăn lộn không ngừng nháo, nói trong nhà nghèo, không có tiền để cho Cố Đại Giang nhập học mua giấy mua bút, hơn nữa Cố Đại Giang cần phải giúp đỡ công việc trong nhà, không rảnh.
Cố lão đầu thực mau liền thỏa hiệp, về sau lão tộc trường lúc đó đã hơn tám mươi tuổi đã ra mặt hung hăng răn dạy hai người.
“Gia tộc bên trong có thể có người đọc sách có tiền đồ, đó là sự tình quang tông diệu tổ, làm rạng danh gia tộc, sao có thể để một cái phụ nhân phá hư. Tương lai thi đậu công danh có thể được làm quan, còn có thể tạo phúc cho con cháu, Cố gia lúc đó có bao nhiêu vinh quang ngẫm lại đều biết.”
Lão tộc trưởng cường thế xen vào, giấy và bút mực đều để tộc chi trả. Lão tú tài lại không cần quà nhập học của Cố Đại Giang, lúc này mới thu được Cố Đại Giang làm học trò, tận tâm tận lực phụ đạo hắn học hành.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, Cố Đại Giang học năm năm sách vở, lão tú tài mới vừa tính để hắn đi tham gia khảo thí, lão tộc trưởng lại một đi không trở lại. Chính lão tú tài thân thể cũng không tốt, qua hai tháng sau một đợt phòng hàn cũng tạ thế.
Đương nhiệm tộc trưởng là dựa vào thủ đoạn không quá quang minh ngồi lên chức vị tộc trưởng, năm đó hắn cũng cố ý muốn cho nhi tử của mình làm học sinh của lão tú tài, nhưng con của hắn không phải là người có thiên phú học tập, lão tú tài uyển chuyển cự tuyệt.
Nhưng không biết sao lại bị người biết, việc này truyền đi liền trở thành trò cười của mọi người, còn lấy con của hắn so sánh với Cố Đại Giang, nói con hắn là xuẩn trứng (ý chỉ ngu ngốc, học tra). Con hắn vì chịu không nổi trào phúng, ở nhà nổi giận đùng đùng, đụng vào thê tử vừa mới có thai không lâu của hắn, làm hại hài tử trong bụng cũng không còn.
Việc này không có biện pháp trách mắng nhi tử, lại không rõ ngọn nguồn của lời đồn, chỉ có thể đem hết thảy nguyên do đều đẩy đến trên đầu Cố Đại Giang cùng lão tú tài.
Sau khi lão tộc trưởng cùng lão tú tài lần lượt qua đời, Cố Đại Giang tự nhiên sẽ không được phép tiếp tục đọc sách, đương nhiệm tộc trưởng cậy thế không cho phép hắn đi khảo thí, hắn liền bị Triệu thị vây ở nhà làm việc.
Sau lại có cơ duyên xảo hợp, được trưởng quầy tiệm cơm trấn trên nhìn trúng, dựa vào mấy năm làm việc tự trả hết nợ phòng.
Cố Đại Giang không phải là một người chỉ biết đọc sách, hắn biết nhà của bọn họ không được đối xử tốt, bởi vậy luôn tìm cơ hội phân gia.
Dương thị thời điểm sinh Cố Vân Đông, là bị Triệu thị đánh đến sinh non, xuất huyết nhiều thiếu chút nữa liền mệnh cũng không giữ được. Dương thị chính là bởi vì lần đó dẫn đến thân thể không tốt, rất nhiều năm sau cũng đều chưa từng có thêm hài tử, mãi cho đến khi Cố Vân Đông tám tuổi, mới có Cố Vân Thư.
Cũng là một lần đó, Cố Đại Giang lấy thái độ cường ngạnh quyết phân gia.
Nhưng mà hai tháng sau, trong nhà không có ai làm việc, Cố lão đầu liền hối hận, không chấp nhận phân gia.
Đương nhiệm tộc trưởng kiêm thôn trưởng đã xé bỏ công văn phân gia, đem Cố Đại Giang buộc trở về, Cố Đại Giang nếu không đồng ý, liền lấy tội danh bất hiếu đưa bọn họ một nhà trừ tộc.
Trừ tộc!!!
Không có gia tộc, liền như là lục bình, đến việc lá rụng về cội cũng không làm được.Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 40: Quá khứ của cha CốĐây là sự tình phi thường nghiêm trọng, đây là muốn để gia đình bọn họ mang vết nhơ cả đời. Không nói đến Cố Đại Giang, liền nói đến nhi tử nhi nữ của hắn, vĩnh viễn đều sẽ bị người khác khinh thường, chịu người chỉ chỉ trỏ trỏ, kém người khác một bậc, chuyện kết hôn sau này cũng nan giải.
Danh sách chương