Nhưng lúc cô tiếp xúc với Lục Khả Tình, cô chưa từng đề cập đến tình hình của Lăng Mặc ở trước mặt cô ấy lần nào...

Cho nên, nhất định là cô ấy đã biết thông quan

những cách khác.

Bây giờ xem ra, chắc là Giang Thụy Đình!

Hạ An Nhiên không hiểu, "Giang Thụy Đình có gì tốt? Bởi vì anh ta có tiền sao?"

Lục Khả Tình nhìn Hạ An Nhiên bằng ánh mắt phức tạp, "Anh ấy có ơn cứu mạng chị... Hơn nữa, sau

khi chị rời khỏi cô nhi viện, anh ấy là người duy nhất

đối xử tốt với chi!"

Hạ An Nhiên hiểu rất rõ tâm lý của Lục Khả Tình ...

Bọn họ bị vứt ở cô nhi viện, chỉ hy vọng có người đối xử tốt với bọn họ.

Hơn nữa, Giang Thụy Đình còn chiếm được một cái

ơn cứu mạng.

Giống như hơn nửa năm trước, sau khi Cố Ngôn Duy cứu cô, rõ ràng là cô rất muốn muốn từ chối đối phương, nhưng bởi vì ơn cứu mạng, nên cô cũng không thể mở miệng được.

Hạ An Nhiên không nhịn được nhắc nhở, "Chị cho là đang sống ở xã hội phong kiến sao? Có ơn cứu

mạng thì phải lấy thân báo đáp, làm nô tỳ sao?"

Lục Khả Tình lại rơi vào trạng thái đau khổ một lần

nữa.

Một lúc lâu sau, cô ấy từ từ ngẩng đầu, nói ra dự định hôm nay của cô ấy.

"Thật ra, những gì hôm nay chị nói với em ở bệnh viện, chị muốn gây dựng sự nghiệp, cũng không phải là muốn chứng minh giá trị của chị ở trước mặt anh ấy. .. Chỉ là chị muốn rời khỏi anh ấy, chia tay anh ấy, thử cuộc sống mới và bắt đầu mở lòng một lần nữa. ."

Hạ An Nhiên bất ngờ.

Không ngờ người u mê không tỉnh như Lục Khả

Tình, lại biết quay lại sau khi lạc đường!

Hạ An Nhiên nhìn chằm chằm vào Lục Khả Tình, "Chị nói thật sao?"

"Chị cũng không muốn mình sống một cuộc sống hèn mọn như vậy, gần đây chị đang tìm thời điểm thích hợp để nói chuyện rõ ràng với anh ấy." Trong đôi mắt của Lục Khả Tỉnh lộ ra sự hâm mộ đối với Hạ An Nhiên, "Chị cũng muốn được hạnh phúc giống em."

Hạ An Nhiên ngẩn người trong chốc lát, cô đưa tay

chỉ vào mình, "Giống như tôi?"

Lục Khả Tình chủ động vươn tay, nắm lấy bàn tay của Hạ An Nhiên, vẻ mặt của cô ấy càng trở nên dịu dàng.

T

"Chị biết được rất nhiều chuyện của em từ Thụy Đình, cậu cả Lăng vẫn luôn che chở cho em, lúc có người bôi xấu em ở trên amngj, anh ấy cũng đều tin tưởng em vô điều kiện, che chở cho em... Mặc dù tiếng xấu của anh ấy vang dội, nhưng anh ấy đối xử với em rất tốt! An Nhiên, em phải biết quý trọng!"

Hạ An Nhiên: "..."

Sao bỗng nhiên lại chuyển đề tài đến trên người mình?

Nhưng, bởi vì Lục Khả Tình bỗng nhiên đến gần, nắm lấy tay của cô...

Lúc Hạ An Nhiên cúi đầu, ánh mắt của cô vô tình quét tới nơi cổ áo đang hạ xuống của Lục Khả Tình.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện