Buổi chiều, Du Tiểu Mặc không tới Linh Thảo Đường để luyện đan. Hôm trước hắn đã xin nghỉ hai ngày, hơn nữa hiện tại hắn cũng không phải tới Linh Thảo Đường mỗi ngày để trình diện nữa.
Mấy ngày trước bắt buộc phải tới Linh Thảo Đường mỗi ngày là do bọn họ vừa mới nhập môn, không hiểu rất nhiều chuyện, cho nên Phương sư huynh mới đưa họ tới Linh Thảo Đường. Hiện tại họ đã học xong cách luyện đan, chỉ cần có lô đỉnh thì ở đâu cũng luyện được, nhưng Du Tiểu Mặc vẫn phải tới Linh Thảo Đường để nhận ba trăm cây linh thảo cấp một, hắn cảm thấy, từ ngày hôm nay trở đi, mới gọi là gánh nặng đường xa.
Kết quả tại một nơi hắn không biết, mấy vị sư huynh ở Đô Phong còn tính đợi hắn đến thạch thất để tra hỏi.
Du Tiểu Mặc tránh thoát một cách thần kì như vậy đó.
Trở lại phòng, Du Tiểu Mặc ngó nghiêng cẩn thận rồi khóa kỹ cửa, sau đó mới vào không gian.
Trong không gian vẫn giống như lần cuối hắn vào, bởi vì ngay sau đó gặp phải Lăng tiêu, cho nên hắn không dám manh động, chỉ sợ bị phát hiện.
Lấy đám hạt giống linh thảo cấp một ra, Du Tiểu Mặc chọn lựa mấy loại hạt giống khá quen thuộc gieo xuống trước, sau khi gieo hết gần một phần ba mảnh đất trống, hắn mới cất chỗ hạt giống còn dư lại, sau đó lấy tiếp tám bao hạt giống linh thảo cấp hai.
Về linh thảo cấp hai, Du Tiểu Mặc đã đi hỏi đại sư huynh Phương Thần Nhạc.
Linh thảo cấp hai ở được viên của Đô Phong phần lớn là những loại linh thảo thường thấy. Nếu trong tương lai hắn lên cấp trở thành đan sư cấp hai, lúc đến lĩnh linh thảo ở Linh Thảo Đường, hắn có thể căn cứ những loại mình cần, nói cách khác hắn muốn trồng linh thảo gì cũng được, chỉ cần có thể luyện ra linh đan là ổn.
Cho nên Du Tiểu Mặc chỉ lấy ra vài bao, hắn có ý định trồng thử trước nguyên liệu của hai loại linh đan, những loại khác thì đợi có thành quả rồi nói sau.
Tám bao hạt giống linh thảo, mỗi bao đều bị hắn dùng hết một nửa, hai phần ba thổ địa bây giờ chỉ còn trống một phần năm. Chỗ trống này, Du Tiểu Mặc chuẩn bị để trồng linh thảo cấp ba.
Bởi vì hắn bây giờ vẫn chỉ là đan sư cấp một, linh thảo cấp ba tạm thời không dùng tới, cho nên hắn quyết định trồng thử một chút là được rồi, những chỗ khác chủ yếu là trồng linh thảo cấp hai, chờ tới lúc hắn rảnh rỗi, lại nhổ cỏ để dọn thêm nhiều đất trống nữa.
Gieo hạt xong, Du Tiểu Mặc lấy ra một cái thùng nước cỡ vừa và một cái bầu nước. Mấy thứ này hắn đều mua ở chỗ tiệm bán đồ gỗ, bởi vì nghĩ tới chuyện hạt giống cần tưới nước, cho nên hắn đã nhờ vị chưởng quầy kia tìm giúp.
Nước trong hồ vẫn trong veo tới mức nhìn thấy đáy, mặc kệ bị Du Tiểu Mặc chà đạp ra sao, nước trong hồ phảng phất như tự thanh lọc vậy, những vết bẩn kia không bao lâu sẽ tự động biến mất, sau đó trở lại bộ dạng lúc đầu.
Du Tiểu Mặc cũng từng nghi ngờ, hắn thậm chí còn đem quần áo bẩn ném vào trong nước giặt, nhưng kết quả giống như đã nói ở trên. Mấy vết bẩn kia sau khi chìm tới đáy nước, không tốn bao lâu đã biến mất không còn chút tăm hơi, giống như một kiểu phân giải.
Bởi vì không phát hiện chỗ có hại, cho nên Du Tiểu Mặc xoắn xuýt một lúc, cũng bỏ qua luôn.
Đổ đầy thùng nước, Du Tiểu Mặc xách trở lại ruộng, sau khi dùng hết mười một thùng nước, hắn mới tưới xong hết tất cả linh thảo.
Nhìn xem đất ẩm xốp, Du Tiểu Mặc hài lòng nở nụ cười, đây là thành quả bận rộn suốt một canh giờ của hắn.
Ngay lúc hắn xoay người, đám hạt giống linh thảo cấp một sau lưng hắn đột nhiên nhú mảnh mần non ra khỏi đất, xanh mướt mơn mởn, tràn đầy sức sống, còn đung đưa một cách kỳ lạ, nhìn từ xa giống như một vùng nước xanh đang gợn sóng…
Du Tiểu Mặc vừa rời khỏi không gian mà không hề hay biết hết thảy chuyện gì xảy ra, hắn đang chuẩn bị luyện lập một loại linh đan cấp một khác.
Loại linh đan này gọi là linh khí đan, là loại linh đan cấp một khó luyện nhất, tạo thành từ thất diệp hoa, văn hương quả và một loại khô diệp thảo có ba nhánh.
Sở dĩ nó trở thành loại linh đan khó luyện nhất là vì tác dụng chủ yếu của nó là sinh ra linh khí, khác với tụ khí đan.
Tác dụng của tụ khí đan là đem linh khí trong trời đất đều tụ về cơ thể của tu luyện giả, cho nên lúc dùng tụ khí đan, phải tìm một chỗ linh khí có vẻ mạnh, mà linh khí đan, giống như một cái bình chứa, bên trong đổ đầy linh khí tinh khiết nhất, mà những linh khí này lấy từ thất diệp hoa, văn hương quả và khô diệp thảo cùng với linh khí chung quanh trong lúc luyện đan.
Cho nên linh khí đan là loại linh đan dùng để thử thách bản lãnh của đan sư.
Linh khí thiên địa càng tinh khiết càng tốt, nếu như càng nhiều tạp chất thì linh khí càng kém tinh khiết. Mà linh thảo bình thường, bởi vì cách chăm sóc khác nhau, cho nên sẽ bị thiếu hụt nhiều chỗ, kể cả linh thảo thượng phẩm, cũng nhiều ít có chút tạp chất tồn tại.
Vậy nên lúc đan sư rèn luyện linh thảo, số lần rèn luyện chỉ có thể nhiều hơn chứ không được thiếu, nếu không linh khí trong linh đan sẽ kém tinh khiết, giá trị cũng giảm đi rất nhiều.
Du Tiểu Mặc sở dĩ sẽ chọn luyện linh khí đan cũng do có nguyên nhân. Từ sau hôm bị Lăng Tiêu dặn dò, hắn vẫn sầu khổ về một việc. Vốn hắn định dựa vào việc luyện đan kiếm tiền để mua hạt giống linh thảo, nhưng nếu mỗi ngày đều phải nộp cho Lăng Tiêu năm mươi viên linh đan, hắn căn bản không còn thừa linh đan để mang đi bán, có thể tưởng tượng con đường kiếm tiền của hắn đã bị chặt đứt một cách phũ phàng như thế nào.
Vì thế, để được đi tiếp trên con đường kiếm tiền sáng lạn ấy, Du Tiểu Mặc đã phải tra điển tịch cả ngày mới tìm được linh khí đan.
Linh khí đan là loại linh đan khó luyện nhất trong tất cả linh đan cấp một, chính vì thế, giá tiền của nó cũng đắt hơn mấy loại linh đan khác ít nhất là gấp đôi, đặc biệt là linh khí ở trong loại linh đan này vô cùng tinh khiết, cho nên giá cả chỉ có cao hơn chứ không hề rớt giá.
Trước khi bắt tay làm, Du Tiểu Mặc tính toán một chút. Một cây linh thảo, hắn có thể rèn luyện khoảng ba đến bốn lần, đây là hắn ước lượng từ sức mạnh linh hồn của mình rồi tính.
Khi sức mạnh linh hồn của hắn trong trạng thái dồi dào nhất, hắn có thể rèn luyện một cây linh thảo khoảng bốn lần, nhưng sau đó thì không được, cho nên bình thường ba lần là nhiều nhất, có thể điều này liên quan tới sự chịu đựng của linh hồn.
Nghĩ rõ điểm ấy, Du Tiểu Mặc liền đặt tất cả linh thảo lên bàn gỗ, trong chỗ này ngoại trừ nguyên liệu để luyện linh khí đan còn có cả tụ khí đan nữa.
Thất diệp hoa là một loại cây có bảy chiếc lá nhìn như cánh hoa tạo thành, tên cổ gọi là thất diệp hoa. Du Tiểu Mặc hái từng nhánh lá xuống rồi ném vào bên trong lô đỉnh, sau đó lại cầm lên hai quả văn hương lớn hơn đầu ngón tay một chút và mấy nhánh khô diệp thảo, tất cả đều bỏ vào lô đỉnh, hắn chia sức mạnh linh hồn thành ba phần như bình thường, ba phần này như dòng suối nhỏ chảy vào bên trong lô đỉnh, cuối cùng vây quanh ba loại linh thảo.
Bởi vì bây giờ đang là trạng thái tốt nhất của hắn, cho nên rất dễ dàng rèn luyện mấy cây linh thảo bốn lần. Lúc hắn chuẩn bị đưa tay vào trong lô đỉnh, có một ý nghĩ chợt lóe qua, ánh mắt nhìn vào ba chiếc lỗ nhỏ kia.
Chẳng biết tại sao, Du Tiểu Mặc đột nhiên có một loại cảm giác, có gì đó nói rằng hắn có thể làm được, hắn có thể rèn luyện linh thảo tới lần thứ năm, đây là một loại thôi thúc chưa từng có, giống như giác quan thứ sáu vậy, hít sâu một hơi, hắn quyết định thuận theo ý nghĩ trong lòng, vì vậy hắn lại điều kiển sức mạnh linh hồn của mình đi vào bên trong…
Mặt trời treo trên đỉnh đầu, lúc không ai hay biết đã từ từ đi xuống đường chân trời.
Khi Lăng Tiểu đẩy cửa phòng ra, cảnh đầu tiên lọt vào tầm mắt y là một bóng hình đang ngã xuống. Gần như theo bản năng tiến lên đỡ lấy người kia, đợi y cúi đầu nhìn, chỉ thấy sắc mặt Du Tiểu Mặc tái nhợt, trên trán rịn ra một lớp mồ hôi, tựa như hắn mới mất đi nửa cái mạng vậy, toàn thân mềm nhũn ngã vào vòng tay y, trong tay còn nắm một viên linh đan thật chặt.
Mấy ngày trước bắt buộc phải tới Linh Thảo Đường mỗi ngày là do bọn họ vừa mới nhập môn, không hiểu rất nhiều chuyện, cho nên Phương sư huynh mới đưa họ tới Linh Thảo Đường. Hiện tại họ đã học xong cách luyện đan, chỉ cần có lô đỉnh thì ở đâu cũng luyện được, nhưng Du Tiểu Mặc vẫn phải tới Linh Thảo Đường để nhận ba trăm cây linh thảo cấp một, hắn cảm thấy, từ ngày hôm nay trở đi, mới gọi là gánh nặng đường xa.
Kết quả tại một nơi hắn không biết, mấy vị sư huynh ở Đô Phong còn tính đợi hắn đến thạch thất để tra hỏi.
Du Tiểu Mặc tránh thoát một cách thần kì như vậy đó.
Trở lại phòng, Du Tiểu Mặc ngó nghiêng cẩn thận rồi khóa kỹ cửa, sau đó mới vào không gian.
Trong không gian vẫn giống như lần cuối hắn vào, bởi vì ngay sau đó gặp phải Lăng tiêu, cho nên hắn không dám manh động, chỉ sợ bị phát hiện.
Lấy đám hạt giống linh thảo cấp một ra, Du Tiểu Mặc chọn lựa mấy loại hạt giống khá quen thuộc gieo xuống trước, sau khi gieo hết gần một phần ba mảnh đất trống, hắn mới cất chỗ hạt giống còn dư lại, sau đó lấy tiếp tám bao hạt giống linh thảo cấp hai.
Về linh thảo cấp hai, Du Tiểu Mặc đã đi hỏi đại sư huynh Phương Thần Nhạc.
Linh thảo cấp hai ở được viên của Đô Phong phần lớn là những loại linh thảo thường thấy. Nếu trong tương lai hắn lên cấp trở thành đan sư cấp hai, lúc đến lĩnh linh thảo ở Linh Thảo Đường, hắn có thể căn cứ những loại mình cần, nói cách khác hắn muốn trồng linh thảo gì cũng được, chỉ cần có thể luyện ra linh đan là ổn.
Cho nên Du Tiểu Mặc chỉ lấy ra vài bao, hắn có ý định trồng thử trước nguyên liệu của hai loại linh đan, những loại khác thì đợi có thành quả rồi nói sau.
Tám bao hạt giống linh thảo, mỗi bao đều bị hắn dùng hết một nửa, hai phần ba thổ địa bây giờ chỉ còn trống một phần năm. Chỗ trống này, Du Tiểu Mặc chuẩn bị để trồng linh thảo cấp ba.
Bởi vì hắn bây giờ vẫn chỉ là đan sư cấp một, linh thảo cấp ba tạm thời không dùng tới, cho nên hắn quyết định trồng thử một chút là được rồi, những chỗ khác chủ yếu là trồng linh thảo cấp hai, chờ tới lúc hắn rảnh rỗi, lại nhổ cỏ để dọn thêm nhiều đất trống nữa.
Gieo hạt xong, Du Tiểu Mặc lấy ra một cái thùng nước cỡ vừa và một cái bầu nước. Mấy thứ này hắn đều mua ở chỗ tiệm bán đồ gỗ, bởi vì nghĩ tới chuyện hạt giống cần tưới nước, cho nên hắn đã nhờ vị chưởng quầy kia tìm giúp.
Nước trong hồ vẫn trong veo tới mức nhìn thấy đáy, mặc kệ bị Du Tiểu Mặc chà đạp ra sao, nước trong hồ phảng phất như tự thanh lọc vậy, những vết bẩn kia không bao lâu sẽ tự động biến mất, sau đó trở lại bộ dạng lúc đầu.
Du Tiểu Mặc cũng từng nghi ngờ, hắn thậm chí còn đem quần áo bẩn ném vào trong nước giặt, nhưng kết quả giống như đã nói ở trên. Mấy vết bẩn kia sau khi chìm tới đáy nước, không tốn bao lâu đã biến mất không còn chút tăm hơi, giống như một kiểu phân giải.
Bởi vì không phát hiện chỗ có hại, cho nên Du Tiểu Mặc xoắn xuýt một lúc, cũng bỏ qua luôn.
Đổ đầy thùng nước, Du Tiểu Mặc xách trở lại ruộng, sau khi dùng hết mười một thùng nước, hắn mới tưới xong hết tất cả linh thảo.
Nhìn xem đất ẩm xốp, Du Tiểu Mặc hài lòng nở nụ cười, đây là thành quả bận rộn suốt một canh giờ của hắn.
Ngay lúc hắn xoay người, đám hạt giống linh thảo cấp một sau lưng hắn đột nhiên nhú mảnh mần non ra khỏi đất, xanh mướt mơn mởn, tràn đầy sức sống, còn đung đưa một cách kỳ lạ, nhìn từ xa giống như một vùng nước xanh đang gợn sóng…
Du Tiểu Mặc vừa rời khỏi không gian mà không hề hay biết hết thảy chuyện gì xảy ra, hắn đang chuẩn bị luyện lập một loại linh đan cấp một khác.
Loại linh đan này gọi là linh khí đan, là loại linh đan cấp một khó luyện nhất, tạo thành từ thất diệp hoa, văn hương quả và một loại khô diệp thảo có ba nhánh.
Sở dĩ nó trở thành loại linh đan khó luyện nhất là vì tác dụng chủ yếu của nó là sinh ra linh khí, khác với tụ khí đan.
Tác dụng của tụ khí đan là đem linh khí trong trời đất đều tụ về cơ thể của tu luyện giả, cho nên lúc dùng tụ khí đan, phải tìm một chỗ linh khí có vẻ mạnh, mà linh khí đan, giống như một cái bình chứa, bên trong đổ đầy linh khí tinh khiết nhất, mà những linh khí này lấy từ thất diệp hoa, văn hương quả và khô diệp thảo cùng với linh khí chung quanh trong lúc luyện đan.
Cho nên linh khí đan là loại linh đan dùng để thử thách bản lãnh của đan sư.
Linh khí thiên địa càng tinh khiết càng tốt, nếu như càng nhiều tạp chất thì linh khí càng kém tinh khiết. Mà linh thảo bình thường, bởi vì cách chăm sóc khác nhau, cho nên sẽ bị thiếu hụt nhiều chỗ, kể cả linh thảo thượng phẩm, cũng nhiều ít có chút tạp chất tồn tại.
Vậy nên lúc đan sư rèn luyện linh thảo, số lần rèn luyện chỉ có thể nhiều hơn chứ không được thiếu, nếu không linh khí trong linh đan sẽ kém tinh khiết, giá trị cũng giảm đi rất nhiều.
Du Tiểu Mặc sở dĩ sẽ chọn luyện linh khí đan cũng do có nguyên nhân. Từ sau hôm bị Lăng Tiêu dặn dò, hắn vẫn sầu khổ về một việc. Vốn hắn định dựa vào việc luyện đan kiếm tiền để mua hạt giống linh thảo, nhưng nếu mỗi ngày đều phải nộp cho Lăng Tiêu năm mươi viên linh đan, hắn căn bản không còn thừa linh đan để mang đi bán, có thể tưởng tượng con đường kiếm tiền của hắn đã bị chặt đứt một cách phũ phàng như thế nào.
Vì thế, để được đi tiếp trên con đường kiếm tiền sáng lạn ấy, Du Tiểu Mặc đã phải tra điển tịch cả ngày mới tìm được linh khí đan.
Linh khí đan là loại linh đan khó luyện nhất trong tất cả linh đan cấp một, chính vì thế, giá tiền của nó cũng đắt hơn mấy loại linh đan khác ít nhất là gấp đôi, đặc biệt là linh khí ở trong loại linh đan này vô cùng tinh khiết, cho nên giá cả chỉ có cao hơn chứ không hề rớt giá.
Trước khi bắt tay làm, Du Tiểu Mặc tính toán một chút. Một cây linh thảo, hắn có thể rèn luyện khoảng ba đến bốn lần, đây là hắn ước lượng từ sức mạnh linh hồn của mình rồi tính.
Khi sức mạnh linh hồn của hắn trong trạng thái dồi dào nhất, hắn có thể rèn luyện một cây linh thảo khoảng bốn lần, nhưng sau đó thì không được, cho nên bình thường ba lần là nhiều nhất, có thể điều này liên quan tới sự chịu đựng của linh hồn.
Nghĩ rõ điểm ấy, Du Tiểu Mặc liền đặt tất cả linh thảo lên bàn gỗ, trong chỗ này ngoại trừ nguyên liệu để luyện linh khí đan còn có cả tụ khí đan nữa.
Thất diệp hoa là một loại cây có bảy chiếc lá nhìn như cánh hoa tạo thành, tên cổ gọi là thất diệp hoa. Du Tiểu Mặc hái từng nhánh lá xuống rồi ném vào bên trong lô đỉnh, sau đó lại cầm lên hai quả văn hương lớn hơn đầu ngón tay một chút và mấy nhánh khô diệp thảo, tất cả đều bỏ vào lô đỉnh, hắn chia sức mạnh linh hồn thành ba phần như bình thường, ba phần này như dòng suối nhỏ chảy vào bên trong lô đỉnh, cuối cùng vây quanh ba loại linh thảo.
Bởi vì bây giờ đang là trạng thái tốt nhất của hắn, cho nên rất dễ dàng rèn luyện mấy cây linh thảo bốn lần. Lúc hắn chuẩn bị đưa tay vào trong lô đỉnh, có một ý nghĩ chợt lóe qua, ánh mắt nhìn vào ba chiếc lỗ nhỏ kia.
Chẳng biết tại sao, Du Tiểu Mặc đột nhiên có một loại cảm giác, có gì đó nói rằng hắn có thể làm được, hắn có thể rèn luyện linh thảo tới lần thứ năm, đây là một loại thôi thúc chưa từng có, giống như giác quan thứ sáu vậy, hít sâu một hơi, hắn quyết định thuận theo ý nghĩ trong lòng, vì vậy hắn lại điều kiển sức mạnh linh hồn của mình đi vào bên trong…
Mặt trời treo trên đỉnh đầu, lúc không ai hay biết đã từ từ đi xuống đường chân trời.
Khi Lăng Tiểu đẩy cửa phòng ra, cảnh đầu tiên lọt vào tầm mắt y là một bóng hình đang ngã xuống. Gần như theo bản năng tiến lên đỡ lấy người kia, đợi y cúi đầu nhìn, chỉ thấy sắc mặt Du Tiểu Mặc tái nhợt, trên trán rịn ra một lớp mồ hôi, tựa như hắn mới mất đi nửa cái mạng vậy, toàn thân mềm nhũn ngã vào vòng tay y, trong tay còn nắm một viên linh đan thật chặt.
Danh sách chương