Edit: Sen

Beta: Min

"Cái gì thế? Nói nhanh lên!" Liên Kiều vẻ mặt tò mò lớn tiếng hỏi.

Tần Hinh lớn tiếng tuyên bố : "Đây là vé xem chương trình biểu diễn của Phi Luân Hải lúc 6h hôm nay tại hồng quán!”

"A —— "

Quả nhiên, Liên Kiều lập tức đứng lên, thiếu chút nữa nhảy xuống cưới lấy tấm vé trong tay Tần Hinh.

"Tần Hinh, thật thế sao? Tớ muốn đi, tớ muốn đi —— "

Cô nhìn tấm vé: “Oa, đúng 6h chiều nay à, thật tuyệt!”

Phỉ Nhi nhìn bộ dạng điên cuồng của Liên Kiều, bất đắc dĩ lắc đầu: “ Liên Kiều, sáu giờ là buổi tối, không phải buổi chiều!”

Còn nữa, nha đầu này cũng thật khoa trương, vừa mới cùng cô thảo luận về vấn đề chung thân của mình, thế mà bây giờ lại coi như không tim không phổi mà quên sạch .

Liên Kiều không có suy nghĩ nhiều như vậy, cô nhanh chóng chưng bộ mặt cầu khẩn, nhanh chóng cầu xin, bàn tay nhỏ bé còn lôi kéo Tần Hinh:

"Tần Hinh, cậu là tốt nhất, tớ cũng muốn đi xem…”

Tần Hinh lông mi khẽ nhướng, sửng sốt: “ Liên Kiều, cậu còn muốn đi xem Phi Luân Hải à, hiện tại toàn trường có ai không biết quan hệ của cậu với Cung tiên sinh, wey, Cung tiên sinh quả thực rất tuyệt, so với mấy minh tinh này, nếu mà cho tớ chọn, thà rằng hàng ngày nhìn Cung tiên sinh, cậu có biết có biết bao nữ sinh ghen tị với cậu không? Tài phiệt của Cung thị đấy, vừa đẹp trai vừa trẻ tuổi lại dịu dàng, ai …”

Liên Kiều ngẩng đầu cẩn thận nghĩ lại, Tần Hinh nới quả là đúng, Cung Quý Dương xác thực là so với người khác thực sử là tuyệt hơn nhiều, nhưng mà_______ cái này lại là chuyện khác đi.

"Ai nha, Tần Hinh, điều này sao giống nhau được, Phi Luân Hải là ngôi sao, mà anh ấy lại không phải!”

Phỉ Nhi trắng mắt: “Kính nhờ, tiểu thư ơi, cậu có biết có bao nhiêu nữ ngôi sao quốc tế muốn nịnh bợ lấy lòng vị Cung Tiên sinh của cậu không? Thật là đang sống trong phúc mà không biết hưởng!”

"Mặc kệ, tớ mặc kệ , dù sao tớ muốn đi xem Phi Luân Hải, Tần Hinh, xin thương xót, tặng cho tớ một vé xem biểu diễn đi!” Liên Kiều năn nỉ.

Tần Hinh nhún vai, vỗ bả vai của cô, “ Kì thật, vé xem này là mình vì cậu mà chuẩn bị, tớ có 4 vé, phòng chúng ta mỗi người 1 vé.”

"Oa —— quá tốt!" Liên Kiều hưng phấn reo lên.

Ngược lại Phỉ Nhi lại không có phản ứng gì, giống như cô đã qua cái tuổi hâm mộ ngôi sao rồi, nhưng mà, đi cùng mấy nha đầu này xem ca nhạc thì cũng có thể.

Trong khi phòng ngủ đang vô cùng vui vẻ, Lăng Trang ôm một chồng sách chạy vào phòng, cô luôn có tính cách trầm ổn, mà lần này hiển nhiên cô gặp chuyện kích động này, khi cô nhìn thấy vẻ mặt của Liên Kiều, vội vàng nắm chặt tay cô ( Liên Kiều).

"Liên Kiều, mau, mau đi ra!" Hơi thở của cô vẫn còn hơi dồn dập chưa bình ổn trở lại.

" Đi như thế nào ?" Liên Kiều vẻ mặt kinh ngạc.

Mà hai người bọn họ cũng dùng ánh mắt khẩn trương nhìn cô ( Phỉ Nhi vs Tần Hinh đang nhìn LK đấy).

Lăng Trang vỗ vỗ ngực, thuận khí, sau đó chỉ về phía cửa sổ_______

"Liên Kiều, cậu, hoàng kim thần tài đến, anh ấy đang ở bên ngoài kí túc của nữ sinh, ngay bây giờ!”

"Hoàng kim thần tài?" Liên Kiều càng nghe càng không hiểu ra sao? Phỉ Nhi lập tức phản ứng ngay lập tức, cô lớn tiếng kêu lên: “ trời a, là Cung tiên sinh, mau lên, Liên Kiều!”

Liên Kiều hơi kinh ngạc , lập tức hiểu ra mới lúng túng chạy ra ngoài, ba người bên cạnh cũng lập tức đi theo sau.

Ánh mặt trời chiếu rọi khiến mặt cỏ trước phòng ngủ của nữ sinh trở nên xanh biếc, mà chiếc xe thể thao Bugatti xa hoa đang đậu tại phía trước kia lại càng khiến người ta cảm thấy chói mắt.

Đây là một loại xe được sản xuất giới hạn số lượng, trên thế giới chỉ có 4 chiếc, trừ Hoàng Phủ Ngạn Tước , 3 cái còn lại là của Lãnh Thiên Dục, Cung Quý Dương và Lăng Thiếu Đường.

Mà người sở hữu chiếc xe này đúng là thiên tài Cung Quý Dương!

Chỉ thấy thân xe là màu lam cùng màu đen kết hợp, mui xe màu tối cho thấy chủ xe là người thích sự tao nhã, dưới ánh mặt trời lóe khiến thân xe càng trở nên sáng bóng.

Bên cạnh đã sớm vây chật học viên, không phân biệt nam hay nữ.

Mà Hoàng Phủ Ngạn Tước thì đang đeo một cặp kính râm, tao nhã dựa vào trên thân xe, hai tay biếng nhác khoanh lại một chỗ, một đôi mắt như chim ưng tuy đã được che bởi kính râm nhưng cũng không hề che giấu trên người anh như phát ra khí thế như báo đen mà chỉ có ở người đàn ông thành đạt.

Các học viên nam đứng xung quanh dùng ánh mắt sung bái hướng tới anh, mà các học viên nữ lại lộ một bộ mặt si mê, ngây ngốc.

Khi anh nhìn thấy trên bóng dáng quen thuộc xuất hiện, môi mỏng khẽ nhếch lên, tao nhã mà thong dong.

Hôm nay không biết làm sao, sau khi rời giường, khi anh nhìn thấy ánh mặt trời tươi đẹp bên ngoài cửa sổ, trong đầu lại lơ đãng nghĩ tới bóng dáng đáng yêu nghịch ngợm kia, chỉ là trong nháy mắt, anh liền quyết định đi tới trường học tìm cô, mà không đi xử lí vụ việc phức tạp kia( Sen: ta đoán là vụ Cung Quý Dương- Min: Ta chán ghét cái tên này rồi!))

Anh đi theo tiếng trái tim mình, bởi vì anh không biết vì sao mà anh rất khẩn trương muốn thấy cô, thấy cô tươi cười như ánh mặt trời kia.

Quả nhiên, giống như trong tưởng tượng của anh, Liên Kiều một thân váy trắng, như con búp bê đáng yêu hướng phía anh đi tới, trên mặt còn mang theo vể tươi cười khiến tâm tình anh vô cùng tốt.

Liên Kiều chạy đến, thấy Cung Quý Dương bên môi đang tươi cười đứng không xa nhìn mình, tim “ oành” đột nhiên động một chút.

Anh ấy sao lại đến đây?

Lúc này, Hoàng Phủ Ngạn Tước trước sự chú ý của mọi người mới chậm rãi đứng dậy, thân hình cao lớn cùng khí chất quý tộc tao nhã đi về phía cô.

"Anh —— "

Liên Kiều còn chưa kịp nói ra, bàn tay nhỏ bé của cô đã bị Hoàng Phủ Ngạn tước nắm chặt, bàn tay rộng ôm trọn bàn tay cô, chỉ thấy anh không nói gì, chỉ lôi kéo cô ngồi vào vị trí phó lái, rồi mình cũng ngồi lên xe.

Trong khi nữ sinh đang la hét, thì chiếc xe thể thao Bugatti xa hoa tuyệt trần đã phóng đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện