Trịnh Vỹ Khang phiền phức bỏ đi thì bị một cánh tay níu lại, Trương Ánh Quyên bên cạnh liền đẩy cô gái đang kéo tay bạn trai ra: "Nè, cô làm gì đấy, buông tay."

"Tôi không buông, khi nào anh ấy nói cho tôi biết Vỹ Thần đang ở đâu thì tôi buông."- Hồ Như Thủy tức tối kéo tay Trịnh Vỹ Khang.

Trịnh Vỹ Khang khó chịu rút tay ra nhìn cô ta, khi không con người này lại về nước thì cả ngày hôm nay hắn bị quấy nhiễu liên tục, đến lúc đi hẹn hò với tiểu Quyên mà cô ta cũng không tha cho.

"Cô cứ đến trực tiếp Trịnh Thị mà tìm, tôi nói cả ngàn lần rồi là tôi không biết mà."

Hồ Như Thủy bĩu môi: "Tôi không tin!"

"Anh hai?"- Trịnh Vỹ Thần bước xuống xe đi về phía Trịnh Vỹ Khang, anh nheo mắt nhìn: "Như Thủy?"

"Vỹ Thần, nhớ anh quá đi!"- Hồ Như Thủy bổ nhào vào ôm lấy Trịnh Vỹ Thần, Trịnh Vỹ Khang và Trương Ánh Quyên nhún vai, của nợ lại xuất hiện rồi.

Ánh đèn vàng nhạt soi sáng một căn phòng thượng hạng, một giọng nói vang lên có chút tức giận.

"Con nói con đã thúc giục Trịnh Vỹ Thần mở công ty riêng? Con muốn gia tăng thế lực cho Trịnh Thị sao?"

Phụng Cơ mặt không biểu cảm: "Chủ thượng, con làm vậy thì sẽ có chủ ý, người thử nghĩ đi một tên thiếu gia ăn chơi như Trịnh Vỹ Thần thì làm gì đủ khả năng để thành lập công ty riêng, đợi đến khi hắn ta thất bại thì thị trường và nội bộ Trịnh Thị sẽ xáo động, còn nữa, trong khoảng thời gian Trịnh Vỹ Thần tập trung cho công ty riêng con sẽ nhân lúc hắn lơ là cảnh giác mà ra tay."

Nguyễn Long Tuyết nghe cô nói xong thì biểu cảm có chút nghi ngờ nhìn cô: "Phụng Cơ, trước giờ cách làm việc của con không chủ quan như vậy, phong cách làm việc này của con có chút giống Phụng Nhã rồi. Đừng nói với ta con bắt đầu thay đổi..."

Phụng Cơ im lặng, trong lòng có chút khẩn trương, cô thế nào cơ? Cô vẫn như vậy, thay đổi cái gì?

"Chủ thượng, người nói gì vậy."

Nguyễn Long Tuyết đứng lên đi đến trước mặt cô: "Ta hi vọng suy nghĩ của ta không phải là thật, con nên nhớ tuyệt đối đừng phát sinh chuyện gì khác ngoài nhiệm vụ ta giao với Trịnh Vỹ Thần, hiểu ý ta chứ?"

-------------

Hồ Như Thủy là thiên kim của một gia tộc người Đức, cô ta là con lai nên có một vẻ đẹp khá kiêu sa của người Pháp và thanh thoát của người Đức. Đồng thời cũng là bạn thanh mai trúc mã của anh.

Từ nhỏ, Trịnh Vỹ Thần, Trịnh Vỹ Khang, Trương Ánh Quyên và Hồ Như Thủy cùng là bộ tứ có đôi có cặp. Trong khi Trương Ánh Quyên và Trịnh Vỹ Khang là một cặp khá sôi nổi và mặn mà thì Hồ Như Thủy và Trịnh Vỹ Thần lại yên ắng hơn, nhưng Trịnh Vỹ Thần vốn chỉ xem cô ta là bạn không hơn không kém, chỉ có cô ta tự mình đa tình, đều này Hồ Như Thủy biết, thế nên cô ta phải tích cực theo đuổi anh.

Còn nhớ năm đó, Trịnh Vỹ Thần nói sẽ đính hôn với Trương Ánh Quyên, Hồ Như Thủy đầu tiên là cảm thấy trời đất nhập một, cô ta chỉ bình tĩnh khi biết rõ mọi chuyện.

Thì ra cha Trương Ánh Quyên ép gả con gái cho một gia đình thương nhân nhỏ, nhưng lúc đó Trịnh Vỹ Khang phải sang Nhật Bản để quản lý đường dây Châu Á, Trịnh Vỹ Thần đành cứu giúp đôi uyên ương kia mà dùng tư cách là vị hôn phu để chắn ngang cuộc hôn nhân kia. Một mặt là giúp Trịnh Vỹ Khang mặt còn lại là tránh áp lực từ Trịnh Phần khi bà đang thèm con dâu như luc đó.

Sau chuyện đó, Hồ Như Thủy cũng phải về Đức học khóa mới. Chớp mắt đã hơn hai năm.

Hồ Như Thủy lén Trịnh Vỹ Thần đến để thăm Trịnh Phần, sau vài câu chào hỏi cô nói: "Bác gái, bác có muốn cùng gia tộc Hồ Như của của con kết thân không? Chi bằng chúng ta tạo một cuộc hôn ước đi. "

Trịnh Phần cảm thấy muôn phần kỳ lạ, ở đời nào có chuyện con gái đi hỏi cưới nhỉ? "Con muốn nói Vỹ Khang sao? Hình như nó chưa có ý định lập gia đình."

Hồ Như Thủy lắc đầu, nói một câu làm bà đứng hình, cô ta nói: "Con nói Vỹ Thần cơ, bác gái chắc bác không biết, mấy năm nay Vỹ Thần anh ấy chỉ là trì hoãn hôn nhân của Trương Ánh Quyên thay cho Trịnh Vỹ Khang thôi."

Trịnh Phần nhíu mày, đầy khó hiểu và kinh ngạc: "Như Thủy, con nói gì vậy? Tiểu Quyên là do chính Vỹ Thần nó chỉ định mà."

Hồ Như Thủy thở dài ngồ xích lại Trịnh Phần nói: "Bác gái, có điều bác không biết, năm đó Trương Sa Trương lão gia muốn gã Trương Ánh Quyên cho một gia đình thương nhân khác trong lúc đó Trương Ánh Quyên đã có tình cảm với Trịnh Vỹ Khang nhưng Trịnh Vỹ Khang lại phải đi giải quyết chuyện công ty nên đành nhờ Trịnh Vỹ Thần làm vật thế thân đó."

"Cái gì?"- Trịnh Phần tức giận, đứng dậy rất lâu mới bình tĩnh trở lại: "Như Thủy, chuyện này bác sẽ trả lời con sau."

Hồ Như Thủy đứng lên cúi chào rồi ra về, vừa quay lưng cô ta đã nở nụ cười đắc thắng, lần này cô ta đã đích thân hạ mình hạ giọng để đến hỏi cưới, Trịnh Vỹ Thần kia xem anh có trốn thoát em không.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện