Sau giờ ngọ, trời nóng bức khó nhịn.

Buổi sáng trước khi rời nhà đi công trường, Tống Tân Đồng đã nấu chè đậu xanh treo trong giếng nước rồi, lúc về nhà thì vừa lạnh. Năm người vừa uống một bát chè đậu xanh mát lạnh, toàn thân đều thấy thoải mái không ít.

Ăn xong bữa trưa, cặp song sinh liền đi ngủ trưa, Tống Tân Đồng thì cùng Hà nhị thẩm và Tạ thẩm ngồi trong nhà chính tính sổ, trước khi tính, nàng đem ý nghĩ của mình nói trước với với hai vị thẩm tử.

“Hai vị thẩm tử, đa tạ các người đã hỗ trợ hai ngày này.” Tống Tân Đồng mở miệng trước.

Hà nhị thẩm đặc biệt biết nói chuyện, “Cái này có gì mà khách khí, đều là hàng xóm, hơn nữa thúc ngươi và cha ngươi quan hệ vẫn rất tốt, chúng ta giúp ngươi cũng là nên.”

“Đúng đúng đúng, ngươi có gì cần giúp cứ nói với thẩm, không cần khách khí.” Tạ thẩm cũng nói.

Tống Tân Đồng cười cười, cảm thấy hai vị thẩm tử đều rất lương thiện, rất trượng nghĩa, chẳng sợ đáy lòng mỗi người đều có bàn tính của mình, nhưng tuyệt đại bộ phận thời gian đều có thể mang được làm chủ.

“Hai vị thẩm cũng nhìn thấy cửa sinh ý này của ta cũng không tệ lắm, mặc dù không biết sau này có thể làm dài lâu không, nhưng ít ra hiện nay xem ra hẳn là vẫn sẽ có lợi nhuận.” Tống Tân Đồng nói.

Hà nhị thẩm và Tạ thẩm liếc mắt nhìn nhau, sau đó đều nhìn Tống Tân Đồng: “Tân Đồng, ngươi muốn nói gì?”

Tống Tân Đồng gật gật đầu: “Chính là việc một mình ta chống đỡ cũng thật mệt mỏi, khả năng vẫn là cần hai vị thẩm tử giúp đỡ, ta nguyện ý đem thu nhập mỗi ngày ra phân ra hai thành cho các thẩm.”

Tạ thẩm không chút suy nghĩ liền trực tiếp cự tuyệt, “Tân Đồng, cái này không được, lúc trước đào chiết bên tai nhà chúng ta đã chiếm không ít tiện nghi, đáy lòng chúng ta đều áy náy, giờ sao còn có thể chia tiền của ngươi, mỗi ngày chẳng qua cũng chỉ giúp ngươi rửa rau rửa bát, vậy cũng không là gì, mỗi ngày ta ở nhà cũng làm những việc như vậy.”

Hà nhị thẩm cũng không lường trước được Tống Tân Đồng sẽ đưa ra cái chủ ý này, hơn nữa bà đích thực là muốn giúp, cũng chưa từng nghĩ kiếm tiền của nàng, “Đúng vậy, Tạ thẩm ngươi nói đúng, ta cũng không có ngươi mấy bận, chẳng qua là múc đồ ăn, đưa đồ ăn, mấy cái này đâu đáng nhiều tiền như vậy.”

Tống Tân Đồng sớm đóan hai bà sẽ cự tuyệt, “Nhưng các người không thể giúp ta không công đi, hơn nữa ta còn muốn qua một đoạn thời gian lại thêm món, hoặc là buổi tối cũng đi bán đâu, đến lúc đó cũng không phải là nửa ngày công phu mà chắc khoảng cả ngày công phu cũng có thể.”

Tạ thẩm lắc đầu, “Ngươi chính là quá khách khí với chúng ta.”

“Đúng vậy, đây là kiên quyết không được, nếu như Tân Đồng ngươi thật sự áy náy, không bằng ngươi cho chúng ta tiền công là được rồi, một ngày cấp mười lăm hay hai mươi văn, chúng ta ở làm việc nhà nông ở nhà nửa tháng cũng không kiếm nhiều được như vậy đâu.” Hà nhị thẩm nói.

“Cái này đâu được đâu, lại mượn mượn xe lừa nhà thẩm, lại giúp ta cặm cụi làm việc…” Tống Tân Đồng còn chưa nói hết đã bị Hà nhị thẩm cắt ngang, “Ngươi không trả tiền thuê xe cho ta sao?”

“Thẩm nhi, chuyện này cứ giao hẹn vậy đi, mỗi người phân hai thành, cuối tháng kết toán cùng các ngươi, được không?” Tống Tân Đồng nói: “Nếu không đồng ý, vậy ta chỉ có thể đến trong thôn mời những người khác làm giúp.”

Tạ thẩm và Hà nhị thẩm đều hết lời, nghĩ nghĩ: “Tân Đồng ngươi mua chảo sắt lớn cùng thịt thà thế nhưng còn tốn không ít tiền, chúng ta đâu thể chiếm tiện nghi của các ngươi đâu? Không bằng một thành được rồi, ta và Tạ thẩm chia đều.”

Nghe hai vị thẩm tử lương thiện chối từ nói, trong nháy mắt Tống Tân Đồng nghĩ đến Tống gia Trương bà tử bọn họ, có đôi khi người ngoài so với mấy người có quan hệ huyết thống kia còn tốt hơn gấp trăm lần, đáy lòng không hiểu sao mềm nhũn, sau đó cười rộ lên, “Thẩm nhi, ta đương nhiên là phải trừ tiền vốn rồi mới chia ra cho các ngươi a, nếu không ta cũng không dám phân còn sáu thành, hai vị thẩm tử yên tâm, ta tuyệt đối không chịu thiệt.”

Hà nhị thẩm không nhịn được hỏi: “Ngươi cứ tin hai người chúng ta như vậy?”

“Hai vị thẩm tử đều là người nhanh nhẹn, cũng là người hiểu lẽ, ta đương nhiên là tin các ngươi.” Tống Tân Đồng dừng một chút, lại nói: “Trong nhà ta cũng không có trưởng bối, may mắn có các ngươi giúp đỡ, đáy lòng Tân Đồng rất cảm kích.”

Đáy mắt Hà nhị thẩm lên men, đưa tay nhẹ nhàng sờ sờ đầu của nàng, “Ngươi và nương ngươi như nhau, sáng suốt lại kiên cường.”

“Cũng không phải sao, hơn nữa nhìn cáng lúc càng giống, giống một mỹ nhân bại hoại.” Tạ thẩm thương yêu nhìn nàng.

Tống Tân Đồng thư thái cười cười, “Vậy cứ định như vậy rồi, ta đem tiền vốn trừ ra sau, lãi ròng chúng ta phân ra hai hai sáu, đến lúc đó còn nhờ hai vị thẩm tử chú ý nhiều hơn chút.”

Hà nhị thẩm cũng không có chối từ nữa, nghĩ đến mẹ chồng nhà mình ngày ấy ân cần dạy bảo nói những lời kia, đáy lòng rung động một trận, chợt hào khí muôn trượng nói: “Tân Đồng yên tâm, cứ lo liệu việc chính bên ngoài, việc còn lại đều giao cho ta và Tạ thẩm ngươi.”

Hà nhị thẩm là người thấy rõ, cũng biết móng heo kho ăn với món nước kho bên trong, bí mật này đương nhiên nên do Tân Đồng nắm giữ mới tốt.

Tạ thẩm trái lại không có nghĩ nhiều đến vậy, bà cảm thấy có Tân Đồng làm mới ăn ngon, những người khác khẳng định không làm được, “Tân Đồng, vườn rau nhà của chúng ta không nhiều, món lạ này của ngươi nhưng cần không ít rau dưa mới mẻ, đến lúc đó nên làm gì bây giờ?”

Tống Tân Đồng nghĩ nghĩ, “Thu mua trong thôn đi, để cho các nàng rửa sạch rồi đưa qua đây, chúng ta ấn giá trong thị trấn mua, nếu như quá kém cũng không cần.”

“Vậy mỗi ngày thu bao nhiêu?” Hà nhị thẩm lại hỏi.

“Chúng ta bây giờ buổi trưa ước chừng phải  xài năm sáu chục cân, nếu như sau này thêm buổi tối sợ rằng sẽ càng nhiều.” Tống Tân Đồng nghĩ nghĩ, “Chuyện này giao cho nhị thẩm đi, ngươi ở giữa thôn, cũng biết rau dưa nhà ai tốt.”

Hà nhị thẩm gật gật đầu, “Vậy ta trở lại liền nói cùng nãi nãi Bạch Vân, để cho bà ban ngày giúp đỡ thu mua một chút, đúng rồi, còn phải định đồ ăn, cũng không thể đưa đến toàn cải trắng cùng khoai tây.”

“Phải nhiều loại, tốt nhất mỗi ngày một loại đều khoảng năm sáu cân là đủ rồi.” Tống Tân Đồng cẩn thận suy nghĩ một chút, “Không bằng chúng ta liền định ra chủng loại gì, mỗi ngày thu đủ rồi liền thôi?”

“Ta xem đi.” Hà nhị thẩm dừng một chút, “Phải là chủng loại nào?”

Tống Tân Đồng nhất nhất cẩn thận đếm, “Cải trắng, rau xanh, khoai tây, ngó sen.”

“Hôm qua ngươi mua ngó sen còn có năm trăm cân đâu, cái này không cần.” Tạ thẩm nhắc nhở.

Tống Tân Đồng vội gật đầu, “Thẩm nhi nói phải, không nói ta thiếu chút quên mất.” Dừng một chút lại nói: “Nấm, mộc nhĩ, dưa chuột, còn có các loại súp lơ, chiết bên tai… tạm thời ta cứ nghĩ đến nhiêu đây.”

“Đủ rồi đủ rồi, những người ấy đâu có thể ăn nhiều như vậy a? Kỳ thực là chỉ hướng về thịt mỡ, lòng này nọ các món mặn trong nồi ngươi thôi.” Hà nhị thẩm nói.

Tạ thẩm nói: “Chiết bên tai ta chút nữa sẽ đi bờ đầm nước bên kia đào đi, cái này ngươi nhưng ngàn vạn đừng dùng tiền mua, chỗ ấy nhưng có nhiều đến vậy đâu.”

“Hì hì hì, được.” Đầu Tống Tân Đông hiện tạo rất hỗn loạn, đã sắp quên chiết bên tai bên bờ đầm nước.

“Được rồi, vậy ta đi về trước nói cùng người một chút về chuyện mua thức ăn.” Hà nhị thẩm đứng dậy, sau đó nhìn Tạ thẩm, “Mấy cái lòng heo này đó mua có tốt không?”

“Mua tốt, đang treo trong giếng nước đâu.” Tạ thẩm nói, “Ngươi trở lại rất bận, chút nữa ta cùng nương sẽ đến bờ sông rửa đi.”

“Vậy được, ta trở lại an bài xong rồi liền tới đây.” Hà nhị thẩm nhị thẩm nói xong cũng bước nhanh ra ngoài.

Chờ Hà nhị thẩm đi, Tạ thẩm vươn tay chọc chọc trán Tống Tân Đồng, “Ngươi vì sao muốn cho bọn ta nhiều phần? Sinh ý này vốn là của ngươi, cho chúng ta một ít tiền công thì thôi, còn cho hai thành, nhiều tiền hơn phỏng tay phải không?”

Tống Tân Đồng nhắm chặt mắt, cười đùa nói: “Phỏng tay đây, cho nên phiền thẩm giúp ta lấy một chút.”

“Ngươi nha.” Tạ thẩm thế nào không biết nàng đây là nhớ kỹ mấy nhà các nàng đối tốt với nhà nàng đâu, “Sau này chớ có như vậy nữa, tiền bạc vẫn là giấu ở trong hà bao của mình mới thoải mái, đừng có đưa ra ngoài.”

“Ân, sau không được, có tiền đều giấu đi.” Tống Tân Đồng nói xong không nhịn được ngáp một cái, mệt mỏi nhìn ra ngoài cửa bầu trời không gió.

Tạ thẩm nhìn bộ dáng Tống Tân Đồng thoi thóp một hơi, không khỏi cười, “Ngươi về phòng nghỉ ngơi đi, ta cũng về trước một chuyến, láy nữa sẽ qua đây.”

“Dạ.” Tống Tân Đồng xoa xoa hai mắt nhập nhèm, “Không tiễn thẩm.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện