Poseidon trở lại đáy biển, Tiên Nữ hải dương Thetis lập tức tìm được người đáng tin cậy, nhưng sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ: "Hải Hoàng bệ hạ, kết giới ——"
Không cần nàng nói tiếp, Poseidon đã bước nhanh đến kết giới, quả nhiên thấy kết giới lại thủng vài lỗ, nước biển nước ngoài đang cuồn cuộn không ngừng tràn vào.

Chúng Thần hải dương cùng năm mươi Tiên Nữ biển đều tụ tập ở chỗ này, ngày đêm không ngừng tu bổ vết thủng.

Poseidon giơ tay lên phát ra một ánh sáng xanh, thần lực cường đại đảo qua, lỗ thủng trên kết giới trong nháy mắt đều khép lại, áp lực của các Thần hải dương đột nhiên giảm bớt rất nhiều.

"Hải Hoàng bệ hạ, nơi này không thể rời khỏi ngài." Thetis sầu lo nói, "Dựa vào thần lực của tôi và các chị em, không chống đỡ nổi tiêu hao cường đại như vậy."
Hải Hoàng bệ hạ thiết lập kết giới ngăn trở nước biển nước ngoài, nhưng tình hình chiến tranh Bắc Âu kịch liệt, kết giới thường xuyên xuất hiện lỗ thủng cùng vết nứt.

Nước biển ngoài kết giới ẩn chứa thần lực Thần minh Bắc Âu, chỉ dựa vào những tiên nhỏ các nàng là không cách nào ngăn cản, ngay cả tu bổ kết giới cũng rất hao tổn sức lực.

Nàng khéo léo nhắc nhở Poseidon không nên tùy tiện rời đi.

Hải dương đã ở thời điểm nguy cấp, cần Hải Hoàng tự mình trấn thủ, nhưng Hải Hoàng lại ở thời điểm này liên tiếp rời khỏi biển khơi, luôn không biết lên bờ có cuộc hẹn gì.

Quả thực gió mặc gió mưa mặc mưa.

Mỗi khi Hải Hoàng rời biển, tình hình dưới đáy biển càng trở nên tồi tệ hơn.

Hơi có chút sai sót, cả hải dương đều sẽ có đại kiếp nạn.

Sự thất bại của đại dương sẽ nhấn chìm đất liền và thậm chí cả núi Thánh.

Họ đang đứng trên một chiếc thuyền.

Một Hải Tiên nữ nhỏ giọng nói: "Hải Hoàng bệ hạ, chúng ta có nên đi thỉnh cầu núi Thánh trợ giúp hay không?"
"Zeus?" Trong mắt Poseidon xẹt qua mỉa mai " Hắn nói sẽ cung cấp hỗ trợ tinh thần cho biên giới biển khơi."
Chúng Hải Thần: "..."
"Còn Minh Vương thì sao?" Một Thần hải dương khác hỏi, "Hắn thoạt nhìn so với Thần Vương lấy đại cục làm trọng hơn."
"Hades quả thật thông minh hơn Zeus.

Bất quá chỉ có chút thủ hạ đáng thương của hắn, cậu cảm thấy hắn có thể phái ai đây?" Poseidon không có biểu hiện gì.

Thần Hải Dương: "..."
Minh Vương Hades không dã tâm bừng bừng như Hải Hoàng Poseidon biết bồi dưỡng thế lực của mình.

Thân tín của hắn cũng chỉ có hai anh em sinh đôi là tử thần Thanatos cùng thần ngủ Hypnos, chính hắn cũng không đủ dùng, không có khả năng phái ra ngoài viện trợ.

Làn sóng này chỉ có thể dựa vào tự cứu lấy mình.

Thetis nghiêm túc nói, "Vậy chỉ có Hải Hoàng bệ hạ ngài mới có thể khống chế đại cục.

Thetis hy vọng ngài có thể trấn thủ ở đây để bảo vệ nhà chúng ta."

Chúng Hải Thần đồng loạt quỳ xuống: "Thỉnh Hải Hoàng bệ hạ trấn thủ nơi này."
............!
Venus vừa trở về Núi Thánh, đã thấy Ares ở trong khu vườn hoa hồng của mình.

Khi cậu xuống núi đã bị Ares ngăn lại, hiện tại một ngày đã trôi qua, Ares thế nhưng vẫn còn ở trong cung điện của cậu chờ.

Venus bây giờ đã trưởng thành, đối với tâm tư của những vị thần Olympus này thấy tận mắt, đơn giản là chỉ muốn ngủ với cậu.

Không đợi Ares mở miệng, Venus liền nói: "Ares, anh trở về đi, tôi đã nói không muốn để anh làm tình nhân."
Ares tỏ ra không cam lòng: "Tại sao? Cậu có yêu các vị thần khác không? Là Dionysus, Hermes hay Hephaistos?"
"Đều không phải." Venus nói, "Chỉ là không muốn tìm tình nhân."
Cậu rất muốn nếm thử các món ăn mới, nhưng không phải bây giờ.

Cậu còn chưa ngán món Adonis này, trước mắt chỉ sẵn sàng ăn món này.

Không chỉ sẵn sàng ăn món này, mà sẵn sàng chỉ ăn món này.

Lời này hoàn toàn là một cái cớ trong tai Ares.

Làm sao mà Thần tình yêu không muốn tìm một tình nhân? Đây quả thực giống như chiến Thần không muốn đánh giặc, hoàn toàn là đầm rồng hang hổ.

"Là Hephaistos, phải không?" Ares ghen tị đến nỗi mắt đỏ lên, "Cậu đã từ chối chúng tôi trong buổi khiêu vũ và mời hắn nhảy múa.

Tôi có tệ hơn hắn không? Tôi lớn lên so với hắn anh tuấn, sức chiến đấu so với hắn cường đại hơn, ở núi Thánh so với hắn còn được hoan nghênh hơn, rốt cuộc điểm nào so ra kém một người què xấu xí? Tôi yêu cậu như vậy..."
Venus không muốn nghe hắn, Hephaistos là người bạn tốt nhất của cậu, sự chê bai của Ares khiến cậu tức giận.

Cậu cau mày: "Ares, Hephaistos là bạn tôi và là anh trai anh, sao anh có thể nói vậy về hắn? Tôi phải vào nhà ngủ, anh làm ơn về đi." Nói xong liền định trực tiếp đi vào trong cung điện.

Ares túm lấy cổ tay cậu.

Tay áo bị kéo mạnh, quần áo trên vai Venus trượt xuống, lộ ra vết hôn trên vai.

Tầm mắt Ares dừng trên vết hôn kia, ánh mắt ngưng đọng lại, trong nháy mắt cực kỳ đáng sợ.

Venus không vui hất tay hắn ra, hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, kéo quần áo xong tiếp tục đi lên bậc thang.

Ares đại khái là ngây dại, trơ mắt nhìn cậu đóng cửa cung điện, cũng không nói thêm một câu nào.

Ngày hôm sau Ares đến lần nữa, canh giữ trong khu vườn hoa hồng của cậu chờ đợi.

Venus nghe thấy lời truyền lại của thị nữ, xoay người trùm chăn lên đầu: "Không gặp, bảo hắn cút."
Ares âm hồn bất tán, phiền chết.

Còn quấy rầy cậu ngủ dưỡng dung mạo, tội cộng thêm một bậc.


Thị nữ nghe lệnh, đi ra ngoài đem lời này truyền đạt cho Ares, nhưng rất nhanh, liền vang đến thanh âm chiến Thần mạnh mẽ phá cửa mà vào, còn có thị nữ hoảng sợ khuyên can: "Chiến Thần điện hạ, ngài không thể đi vào, đó là tẩm cung của Mỹ Thần điện hạ——"
Tiếng bước chân càng ngày càng gần, chăn trên người đột nhiên bị xốc lên.

Thanh niên tóc vàng tinh xảo diễm lệ không thoải mái nhíu mày, còn chưa thích ứng với ánh sáng mãnh liệt, cổ tay đã bị kéo từ trên giường ngồi dậy.

Cậu mở mắt ra trong sự tức giận: "Ares, mới sáng sớm anh phát điên cái gì?"
Cậu mặc đồ ngủ, cánh tay và bắp chân để lộ ra ngoài, tất cả đều là dấu vết của Adonis ngày hôm qua.

Ares nhìn thấy những dấu vết đó, lý trí cuối cùng cũng biến mất hầu như không còn, hắn cắn răng hỏi: "Người đàn ông hoang dã kia là ai?"
"Anh có bệnh." Venus rời giường tức giận không chút khách khí trả lời, "Liên quan gì đến anh? Anh cũng không phải chồng tôi."
Lời này không thể nghi ngờ là đổ thêm dầu vào lửa.

"Cho nên cậu mỗi ngày đều chạy xuống chân núi, căn bản không phải là đi xem phong cảnh, mà là đi hẹn riêng với đàn ông? Cậu từ chối tôi, cũng vì người đàn ông vô danh đó?" Ares lực đạo không khỏi tăng thêm, khí lực chiến Thần rất lớn, bóp đến cổ tay Venus đau nhức.

"Buông ra, anh làm tôi đau." Venus nhíu mày.

Ares bị lòng đố kỵ che mờ, hắn ta thô lỗ xé áo ngủ của Venus.

Venus không thể tin được, "Ares, anh sẽ cưỡng hiếp tôi à?"
"Tên đàn ông khác có thể, tại sao tôi không thể?" Ares đã sớm bị phẫn nộ làm cho choáng váng, trào phúng nói: "Thần tình yêu cũng không cần chơi trò của Thần trinh tiết."
Venus tức giận đến nỗi chỉ muốn bảo hắn ta cút.

Khí lực của Mỹ Thần căn bản không sánh bằng chiến Thần, áo ngủ bị xé rách nát, Venus thống khổ nhắm mắt lại.

Xong rồi, Adonis sẽ buồn.

Thần tình yêu sẽ không bởi vì chuyện như này mà đau lòng, nhưng cậu nghĩ Adonis sẽ vì chuyện này đau lòng, cũng không thể không tức giận.

Nếu so sánh ham muốn tình dục với sự thèm ăn, Venus bây giờ thuộc về không có sự thèm ăn nhưng vẫn bị buộc phải ăn, căn bản không ăn được, còn muốn nôn.

"Ares, thằng khốn này!"
Nhưng có một người tức giận hơn so với cậu.

Ngay khi Ares sắp thành công, Hephaistos đột nhiên xông vào phòng ngủ, nhìn thấy một màn này, sắc mặt trầm xuống, túm lấy Ares, hung hăng cho một quyền lên mặt.

Ares không cam lòng yếu thế, rất nhanh đáp trả, hai vị thần ở trong phòng ngủ đánh nhau thành một cục.

Venus trơ mắt nhìn phòng ngủ của mình trong nháy mắt biến thành bãi chiến trường, đau lòng nói: "Các anh đánh nhẹ, đừng làm..."
Hephaistos hai mắt đỏ bừng, khàn giọng nói: "Hắn bắt nạt cậu như vậy, cậu còn thương hắn?"
Venus lo lắng nói: "Hắn không quan trọng, ý tôi là đồ đạc trong phòng ngủ của tôi rất quan trọng, đừng đập phá."

Ares: "..." Hắn thế nhưng so với đồ đạc còn không quan trọng bằng.

Hephaistos không thể đánh bại vị Thần chiến đấu, nhưng hắn sẽ tấn công từ xa với ngọn lửa.

Hephaistos tìm đúng thời cơ, lui lên giường, dùng ngọn lửa thiêu đốt thân thể chiến Thần, Ares trong nháy mắt phát ra tiếng gào thét thống khổ.

Venus bịt mắt lại và nhìn trộm từ kẽ tay.

Cậu không thể không nghĩ đến một đoạn thơ cổ phương Đông nghe từ Adonis.

Bản tự đồng căn sinh, Tương tiễn hà thái cấp*
(*) Vốn từ một gốc sinh ra, Sao lại đốt nhau khốc liệt như vậy? (Kiểu như huynh đệ tương tàn)
Nhưng Hephaistos đang tức giận với cậu, cho nên Venus chỉ thầm lẩm bẩm "Đốt sạch càng tốt."
Lại nói tiếp, đây là lần đầu tiên cậu thấy Hephaistos tức giận như vậy.

Cậu luôn nghĩ rằng Hephaistos không có tính khí.

Hephaistos thì thầm, "Cậu không sao chứ?"
Venus buông tay xuống rồi lắc đầu.

Hephaistos đột nhiên đỏ mặt, kéo chăn trên giường đắp lên người Venus, vẻ mặt mất tự nhiên quay đầu đi.

Quần áo của Venus bị Ares kéo đến tan tác, mặc và không mặc không khác gì nhau.

Nhưng bản thân cậu lại không cảm thấy bất cứ điều gì.

Trái tim của Hephaistos đã bị rối loạn.

Ares thật vất vả mới dập tắt được ngọn lửa, muốn tiếp tục tìm Hephaistos tính sổ, sau khi nhìn thấy ngọn lửa ngưng tụ trong lòng bàn tay Hephaistos, lại không dám tùy tiện tới gần.

Hắn ta đứng tại chỗ tức giận nói: "Tại sao anh đến làm xấu chuyện tốt của tôi?"
Hephaistos đối với hắn ta không có vẻ mặt ôn hòa như vậy, lạnh lùng nói: "Chuyện tốt? Cậu không phải đang làm chuyện xấu sao?"
Ares giống như nghe thấy một trò đùa, khinh miệt: "Anh đến phòng ngủ Venus vào buổi sáng, không phải để làm những chuyện xấu?"
Hephaistos nhìn hắn ta một cách ghê tởm: "Ai cũng là hạng người xấu xa như cậu sao? Tôi muốn tặng trang sức mới chế tạo cho Venus, nghe được trong phòng ngủ có động tĩnh mới..."
"Xấu xa? A, anh đừng tưởng rằng tôi không biết anh ôm tâm tư gì, anh mỗi ngày xum xoe tặng cậu ta một đống trang sức, không phải cũng là vì muốn cùng cậu ta lên giường sao?" Ares cười lạnh.

Lời này từ trong miệng Ares nói ra, bị Venus nghe được, tim Hephaistos đột nhiên run lên, giống như tâm sự thầm kín bị vạch trần giữa ban mặt ban ngày.

Không, hắn không giống như những người đàn ông chỉ muốn có được cơ thể Venus, hắn thực sự thích Venus.

Nhưng kỳ thật cũng không có gì khác biệt.

Hắn quả thật cũng muốn chiếm Venus làm của riêng mình.

Chỉ là Ares đã hành động mà thôi.

Hephaistos mím môi: "Cậu ấy không muốn, cậu không thể ép buộc."
"Anh trai ngây thơ của em." Ares "chậc" một tiếng, "Cậu ta là thần tình dục, làm sao có thể không muốn? Miệng nói cự tuyệt, trên thực tế không biết có bao nhiêu hưởng thụ.

Anh nghĩ những dấu vết trên người cậu ta là đến từ đâu? Đó cũng không phải tôi làm, Hephaistos, người trong lòng anh coi như bạch nguyệt quang đã sớm với đàn ông hoang dã dưới chân núi tằng tịu một chỗ.


Cậu ta chính là thủy tính dương hoa* dâm loàn —— A a a!"
(*) Dễ dàng thay đổi như dòng nước, lả lướt nhẹ nhàng như hoa dương | chỉ nữ giới tác phong tùy tiện hay tình cảm không chuyên nhất.

Ngọn lửa lại bùng lên trên người Ares, hắn ta đau đớn lăn lộn trên mặt đất.

"Cậu có tư cách gì hạ thấp cậu ấy, tình nhân vô số thì có gì tốt?" Đôi mắt đỏ của Hephaistos hiện lên sát ý, xem ra là thật muốn giết chết em trai này.

"Tình nhân vô số cũng không phải thứ tốt sao? Anh thật sự là một câu bắn phá toàn bộ núi Thánh, không phải ai cũng giống như anh lớn tuổi như thế mà vẫn còn là một lão xử nam.

Tình nhân sau này bên cạnh anh chỉ có nhiều hơn tôi.

Đương nhiên cũng có thể nói tôi hoa tâm, tôi tuyệt đối không trả lời, chuyện này rất công bằng." Ares vội vàng dập lửa cũng không khống chế được cái miệng đê tiện của mình.

Thái độ bình thường của thần Olympus, cậu giễu tôi phong lưu, tôi mắng cậu phóng đãng, hai Hải Vương bơi vào ao cá của nhau, ai cũng không sửa được.

Hephaistos: "..." Hắn thường bởi vì thần Olympus quá cặn bã và thẳng thắn nên không hợp nhau.

Hắn lười nói nhảm với em trai gà mờ này, nâng một ngọn lửa uy hiếp, thấp giọng nói: "Cút."
Ares vì không muốn bị đốt thành diêm người, nhìn Venus, vẫn không cam lòng cút ra ngoài.

Hephaistos ở lại trong phòng, thu hồi ngọn lửa vào cơ thể, quay đầu an ủi Venus: "Có sợ không?"
Venus quấn chăn, hai mắt tỏa sáng, vỗ tay cho hắn: "Ngọn lửa của anh thật ngầu!"
Hephaistos trước đây đã sử dụng lửa để rèn sắt và chiếu sáng, đây là lần đầu tiên Venus thấy hắn tấn công bằng lửa.

Thật sự là đẹp trai ngây người, ngay cả chiến Thần cũng phải tránh mũi nhọn.

Hephaistos: "..." Có vẻ như thực sự không sợ.

Hắn một bên cảm thấy may mắn vì Venus vô tâm vô phế, một bên lại có chút ưu sầu.

Venus như vậy, đại khái vĩnh viễn không thể hiểu được tâm ý của hắn.

Về phần Venus cùng người khác lên giường.

Nói không ghen tị là không có khả năng, hắn ra tay tàn nhẫn với Ares như vậy, không phải không có ý tứ phát tiết.

Nhưng hắn chưa từng ôm trông mong, cũng sớm dự liệu được ngày này, chỉ có khó chịu cùng bất lực, làm không nổi loại chuyện vô phẩm như Ares
Hephaistos đắng chát nghĩ rằng các vị thần trên núi Thánh có thể dễ dàng nói ra yêu thích, nhưng biết đến tình yêu thực sự, ngược lại không ai dám nói.

Bên kia Ares xám xịt trở lại chiến Thần Điện, càng nghĩ càng tức giận.

Hắn ta vẫn rất không cam lòng.

Cho dù là bị Dionysus, Hermes, Hephaistos nhanh chân lên trước, cũng đủ để Ares uống một bình giấm.

Huống chi là lần đầu chiếm giữ Venus, thậm chí ngay cả thần Olympus cũng không phải, không biết là tên đàn ông hoang dã nào dưới chân núi.

Ares quyết định chờ lần sau Venus xuống núi, ở phía sau len lén đuổi theo, xem rốt cuộc là tên đàn ông nào hái được đóa hoa hồng trắng mà chúng thần núi Thánh tha thiết ước mơ.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện