Không biết có phải do đã trải qua nhiều nguy hiểm tại Địa Ngục hay không mà trong thời khắc càng nguy hiểm thì Bùi Kiêu lại càng bình tĩnh hơn. Hắn nhanh chóng nhẩm tính khoảng cách giữa mình và mười tên kỵ binh quỷ quái kia, hiện tại thì khoảng cách giữa hai bên còn khoảng năm mươi, sáu mươi mét. Nếu phán đoán dựa vào tuyến đường mà đám quỷ quái kỵ binh này đi thì hắn không thể nào tránh được chúng, như vậy thì lúc này hắn chỉ có hai lựa chọn mà thôi...

Một là lập tức đứng dậy bỏ chạy, dùng sức mạnh lôi điện để tăng tốc độ, chạy khỏi đám quỷ quái này. Tuy dùng sức mạnh lôi điện có thể dễ dàng thoát khỏi đám quỷ quái kỵ binh này nhưng làm như vậy rất có thể sẽ thu hút sự chú ý của càng nhiều quỷ quái, hơn nữa làm vậy còn hoàn toàn trái ngược với ý định ban đầu của hắn. Hắn vốn là muốn đi tìm đám quỷ quái kỵ binh này cơ mà!

...

“... Mười bốn con quỷ quái kỵ binh, nhiều hơn vài con so với dự đoán, nhưng cũng không sao cả, hi vọng khả năng phòng ngự đối với sức mạnh lôi điện của chúng nó cũng thấp giống như quái vật ở Địa Ngục” - Bùi Kiêu thầm nghĩ.

Lúc này đây, tinh thần lực của hắn đang tập trung cao độ ở mức chưa từng có. Tuy lúc ở Địa Ngục, hắn đã từng thấy qua những quái vật còn khủng bố hơn nhiều đám quỷ quái này, thế nhưng lúc đó hắn luôn không ngừng chạy trốn để bảo vệ tính mạng của mình. Phải cho đến lúc này đây, hắn mới thực sự đối mặt với Quỷ hồn, quái vật! Nên nói không cảm thấy kinh hoàng thì chắc chắn là nói láo, thế nhưng tính cách của Bùi Kiêu cũng cực kì cứng cỏi, cho dù kinh hoàng nhưng nếu đã quyết định thì hắn sẽ liều chết để hoàn thành. Ví dụ như lúc này đây... hắn chuẩn bị đi chiến đấu với một đám quỷ quái của ảo giới!

“... ba, hai, một!”

Bùi Kiêu vừa nhìn chằm chằm vào mười bốn cái bóng đen kia vừa nhẩm tính thời gian đám quỷ quái kỵ binh đó sẽ đi khỏi đám khói thuốc súng mù mịt. Khoảng cách ba mươi đến năm mươi mét nói là dài cũng không quá dài mà ngắn cũng không quá ngắn, thế nhưng xung quanh Bùi Kiêu lại không có bất cứ một vật thể nào che chắn nên khi mấy con quỷ quái ra khỏi đám khỏi thì sẽ nhìn thấy hắn ngay lập tức. Vậy nên trong khoảnh khắc đám quỷ quái kia ra khỏi màn khói thì hắn cũng bắt buộc phải áp sát, sử dụng sức mạnh lôi điện để tạo được tốc độ bùng nổ lớn nhất để xông lên.

Đợi tới khi hai con quỷ quái kỵ binh đầu tiên vừa đi khỏi màn khói dày đặc, Bùi Kiêu liền đạp mạnh một cái phóng ra, đồng thời ở chân hắn cũng có ánh sáng chói mắt đột nhiên lóe sáng. Chỉ một giây sau, tốc độ của hắn đã tăng tới cực hạn, vọt qua khoảng cách mấy chục mét chỉ sau một hai giây. Mấy con khô lâu kỵ binh mới chỉ kịp rút súng của kỵ binh ra, nhưng chúng vẫn phải tuân theo quy tắc vật lý nên chưa thể nào ngắm được chuẩn. Mà vào chính lúc này, một quyền chính diện của Bùi Kiêu đã đánh trúng người một con khô lâu kỵ binh đang ngồi trên ngựa.

Lúc này Bùi Kiêu cũng không hề keo kiệt sức mạnh lôi điên, tuy sức mạnh lôi điện chỉ có thể phóng ra tứ tán chứ không thể bắn ra thành chùm như tia laser nhưng mấy ngày nay Bùi Kiêu cũng không phải là nhàn rỗi không có việc gì làm. Hắn đã nhớ lại cảnh tượng ngay trước khi mình trốn khỏi Địa Ngục, khi ấy con sói mặt người khổng lồ đã cắn trúng hắn, nhưng sau đó nó đã buông lỏng ra vì bị điện giật, ngay cả một cái chân sói cũng bị lôi điện đánh tan thành năng lượng tiêu chuẩn. Như vậy thì có thể suy đoán rằng quỷ quái sợ lôi điện, hoặc có thể nói rằng chúng sợ công kích bằng năng lượng.

Hành động của Bùi Kiêu lúc này chính là để kiểm chứng suy đoán đó, hắn đang cố gắng ngưng tụ lôi điện tụ lại mà không bị tản ra, cứng rắn bọc bên ngoài nắm đấm của mình, lập tức xảy ra phản ứng giống như khi hắn dùng lôi điện bọc dưới chân để làm tăng tốc độ: dưới tác dụng phản chấn của lực lượng lôi điện, lực lượng và tốc độ quả đấm của hắn đã đạt tới mức đáng sợ trong nháy mắt, hơn nữa trên nắm đấm còn mang theo cả lôi điện... Chắc hẳn cái này phải có hiểu quả đặc biệt với quỷ quái chứ? Chính xác !

Nói thì chậm nhưng diễn biến thực ra cực nhanh, từ lúc Bùi Kiêu vượt qua mấy chục mét rồi tung ra một quyền lóe sáng lôi điện chỉ diễn ra trong vòng có một, hai giây. Sau đó chỉ nghe một tiếng “rắc” giòn vang, con khô lâu kỵ binh nhìn qua có vẻ to lớn đã bị đánh nát vụn, một quyền của Bùi Kiêu thậm chí còn đánh xuyên qua cả bộ xương ngựa, tiếp theo là ánh điện lóe lên, con khô lâu kỵ binh đã bị đánh cho trực tiếp tan thành năng lượng tiêu chuẩn, đồng thời còn có một sợi khí tức đen tối cũng bay ra ngoài...

Bùi Kiêu thấy một quyền của mình hiệu quả thì quá vui mừng, chân lại đạp một cái, tiếp tục vọt tới con khô lâu kỵ binh đứng sau. Mà cho tới lúc này thì đám khô lâu kỵ binh mới kịp phản ứng, chúng nó vội rút đao quân dụng của chính mình, ngoác miệng gào thét rồi đồng loạt thúc khô lâu mã của mình bổ nhào tới phía Bùi Kiêu.

Tuy Bùi Kiêu chưa từng học qua các loại kỹ xảo chiến đấu nhưng tốc độ phản ứng của hắn lại vô cùng nhanh, cho đến lúc này thì hắn mới có thể khẳng định chắc chắn rằng cảm giác thời gian trở nên chậm lại của mình không phải là ảo giác, mà là hắn thật sự có thể nhận thấy tất cả các sự vật xung quanh đều trở nên chậm chạp... Thậm chí ngay cả động tác của hắn cũng trở nên chậm lại, loại cảm giác này tới rất bất ngờ, dường như khi hắn vừa tiến vào trạng thái tĩnh tâm vừa sử dụng sức mạnh lôi điện thì loại cảm giác này sẽ tự động xuất hiện, trong mắt của hắn, toàn bộ thế giới như thể đều chuyển động chậm lại.

Ngay khi Bùi Kiêu đang lao về phía con khô lâu kỵ binh gần hắn nhất thì con khô lâu kia cũng vung đao chém về phía hắn. Nếu tính theo tốc độ của cả hai bên thì tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt mà thôi, gần như không đến thời gian một cái chớp mắt, nếu là người khác gặp tình huống như vậy thì có lẽ chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm và động thị giác(1) để tránh né một đao này theo bản năng, nhưng Bùi Kiêu lại có thể nhìn thấy rõ ràng thanh đao từ từ bổ về phía đầu của mình, với tốc độ phản ứng của hắn thì hoàn toàn có thể tránh được nhát chém này.

Nhưng mà... tuy tốc độ phản ứng của Bùi Kiêu rất thần kỳ, nhưng cơ thể của hắn cơ bản lại không thích ứng được với tốc độ phản ứng đáng sợ đó, nhìn thanh đao quân dụng kia từ từ chém xuống nhưng thân thể hắn lại giống như bị đeo chì, không thể động đậy chút nào. Tuy đầu quyền của hắn cũng sắp đánh trúng con khô lâu kỵ binh kia nhưng lưỡi đao cũng cách đầu hắn ngày càng gần, tiếp tục sẽ là một mạng đổi một mạng... Đây đâu phải là kết quả mà hắn muốn chứ !

Bởi vậy, Bùi Kiêu vội lùi về phía sau một bước theo bản năng, mà đồng thời lôi điện quấn quanh dưới chân hắn cũng sinh ra một luồng xung lực đây hắn về phía sau, vậy là thân thể của hắn không theo kịp tốc độ phản ứng nhưng còn tốc độ của lôi điện thì sao? Đó chính là vận tốc ánh sáng nhanh hơn tốc độ phản ứng cực hạn của hắn không biết bao nhiêu lần, lập tức hắn liền lùi về phía sau hơn mười mét. Mà cho đến lúc này thì thanh đao quân dụng kia mới chém tới vị trí của hắn trong nháy mắt trước đó, nhưng rất tiếc là nhát chém này chỉ rơi vào hư không mà thôi.

“Hóa ra là như vậy... Ha ha! Hóa ra là như vậy!”

Khi Bùi Kiêu nhìn thấy mấy con khô lâu kỵ binh ở cách xa hơn mười mét thì không có một chút biểu cảm chán nản nào, ngược lại là vui mừng như điên, sau đó hắn lại đạp mạnh một cái, vọt về phía đám khô lâu.

Bùi Kiêu biết sức mạnh lôi điện trong cơ thể mình rất mạnh, chắc chắn là không thể chỉ phóng ra một cách đơn giản như phóng tia laser, đó chỉ là phương pháp sử dụng nguyên thủy nhất, đơn giản nhất mà thôi. Cái mà Bùi Kiêu thiếu nhất chính là kinh nghiệm và kỹ xảo để có thể phát huy hết năng lực của bản thân mình. Ví dụ như làm thế nào để xử dụng hợp lý sức mạnh lôi điện? Ví dụ như làm thế nào để khống chế lực phản ứng ở tốc độ rất cao kỳ diệu kia? Ví dụ như nên làm thế nào khi bị nhiều quỷ quái vây công? Nên làm thế nào để có thể sát thương quỷ quái trong thời gian ngắn nhất?

Hắn vốn không phải quân nhân, cũng không luyện qua công phu gì đó, trước khi tử vong chỉ là một thanh niên bình thường làm một công việc bình thường sau khi tốt nghiệp mà thôi, và kể cả sau khi tử vong rồi thì cũng chỉ muốn trở lại bên cạnh cha mẹ và em gái, chỉ muốn nhìn thấy họ mà thôi...

Thế nhưng cuộc đời khó đoán, ai có thể tưởng tượng được ba năm sau sẽ là tận thế đây? Bùi Kiêu cũng không phải nhân vật trí tuệ thiên tài siêu việt gì, thế nhưng tính cách hắn rất cứng cỏi, cho dù là gặp tính huống nào nhưng chỉ cần hắn thấy bản thân có tránh nhiệm thì hắn tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc... Ví dụ như bảo vệ người thân, đây chính là tránh nhiệm mà hắn tuyệt đối sẽ không thể nào từ bỏ!

Hoặc là trở nên mạnh mẽ ! Hoặc là chết đi !

Đó chính là quyết tâm của Bùi Kiêu khi đến đây chiến đấu, hắn muốn trở nên mạnh mẽ đủ để bảo vệ được người thân của mình !

“... Hóa ra là như vậy, bản chất của lực lượng lôi điện chính là điện, đó cũng là tốc độ lớn nhất trong cả vũ trụ, mà loại điện này lại do linh hồn của ta sinh ra, hay nói cách khác là một bộ phận linh hồn của ta đã chuyển hóa thành dòng điện, mà bộ phận linh hồn chuyển hóa này chắc hẳn chính là tư duy của ta. Trong Thuyết Tương Đối Rộng (2) cũng có nói tới những tin liên quan: khi tốc độ của một sinh mạng càng tới gần tốc độ ánh sáng thì tốc độ của dòng thời gian xung quanh hắn sẽ trở nên chậm lại. Đó hẳn là chính là nguyên nhân ta cảm thấy thời gian trở nên chậm lại.”

Bùi Kiêu ngồi giữa một đống lớn năng lượng tiêu chuẩn, xung quanh hắn còn có mười bốn đám tro cốt đang biến thành tro tàn. Những đám tro tàn này đều là hài cốt còn lại sau khi đám khô lâu kỵ binh kia bị đập nát. Trong trận chiến vừa rồi, nhờ có cơ duyên trùng hợp mà Bùi Kiêu đã tìm được cách vận dụng lực lượng lôi điện bước đầu, nên tiếp theo hắn đã nhàn nhã giải quyết mười bốn con khô lâu kỵ binh đó.

Quả thật là ứng dụng của lực lượng lôi điện không chỉ là phóng ra ngoài, làm như thật là quá lãng phí, lực lượng lôi điện vừa có thể dùng tăng tốc giống như loại khí đốt đặc biệt để tăng tốc độ chuyển động của xe hơi(3), còn có thể bọc trên tay để công kích quỷ quái, và quan trọng nhất là khi Bùi Kiêu sử dụng lực lượng lôi điện thì tốc độ tư duy của hắn sẽ đạt tới mức nhanh gấp năm lần bình thường, tốc độ này đã là vô cùng dọa người rồi. Đặc biệt là khi hắn bọc lôi điện ở dưới chân thì sẽ không phải sợ cơ thể không thích ứng được với tốc độ tư duy, khi đó có thể trực tiếp di động bằng với tốc độ của tư duy. Như vậy... chỉ sợ là đạn bắn hắn cũng có thể dùng tay chụp được.

“Xem ra cái gọi là lực lượng còn phải tùy vào phương pháp và kỹ xảo vận dụng rồi, nếu không thì dù có lực lượng lớn đến mấy cũng như vô dụng... Nhưng mà lực lượng lôi điện còn quá ít, chỉ đủ để sử dụng loại tư duy tốc độ cao gấp năm lần này để chiến đấu trong khoảng mười phút...”

Bùi Kiêu ngồi giữa một đống lớn năng lượng tiêu chuẩn để từ từ ngưng tụ lại sức mạnh lôi điện, đồng thời cũng không ngừng suy nghĩ về các mặt được và mất trong cuộc chiến vừa rồi. Cứ như vậy, Bùi Kiêu ngồi ở chỗ đó khoảng nửa tiếng đồng hồ, khi thấy lực lượng lôi điện đã sắp tràn đầy thì bỗng nhiên hắn như nhớ việc gì đó, liền vội đứng dậy nhìn quanh bốn phía, nhưng chỉ lát sau thì sắc mặt hắn đã trở nên khó coi vô cùng...

Không biết từ lúc nào, những tiếng đạn vẫn luôn vang xung quanh đã ít đi rất nhiều, không chỉ vậy mà thậm chí nhưng tiếng nổ mạnh của đạn pháo cũng đã biến mất không dấu vết. Vừa rồi Bùi Kiêu nghĩ đến vấn đề ứng dụng của lực lượng lôi điện quá nhập thần nên không hề phát hiện tình huống dị thường này, mãi cho đến lúc này, khi lực lượng lôi điện của hắn đã sắp tràn đầy hắn mới chợt bừng tỉnh.

Quả nhiên, khi Bùi Kiêu phóng tầm mắt nhìn ra xa, thì thấy ở chỗ sâu trong màn khói thuốc súng mù mịt có từng hàng bộ binh chỉnh tề, còn có cả tiếng vó ngựa truyền tới... Đúng vậy, trong lúc không hề hay biết, hắn đã bị một đạo quân quỷ quái vây kín xung quanh!

Lời bình dịch giả:
Mải mê trong thành tựu vừa đạt được, Bùi Kiêu đã bị rơi vào cảnh “thập diện mai phuc”! Lần này không phải mười mấy mà là cả một quân đoàn! Bùi Kiêu làm sao có thể thoát khỏi hiểm cảnh này? Mời đón đọc phần mới nhất của Tử Vong Khai Đoan trên Truyện Full nhé!

Chú thích:
1- Động thị giác: là khả năng có thể nhìn thấy một vật chuyển động nhanh đến mức nào của mắt, còn tĩnh thị giác là khả năng thấy được vật ở xa tới mức nào.

2- Thuyết tương đối rộng của Albert Einstein nói rằng thời gian không phải đại lượng bất biến, khi vật chuyển động càng nhanh thì thời gian của vật đó trôi qua càng chậm lại.(Sẽ nói thêm trong bàn luận)

3- Hệ thống phun khí của xe hơi: loại xe độ để đua được tranh bị một hệ thống phun khí, thường là hợp chất của ni-tơ.Khí này được phun ra và đốt cháy ngay lập tức tạo lực đấy lớn làm xe tăng tốc đột ngột.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện