Thẩm Văn Mân bị cảm động một tăng, độ thân mật đúng là thứ tốt, kể từ khi độ thân mật của cậu với ngài K tăng lên, ngài K đã trở nên dịu dàng hơn rất nhiều, hiện tại có thể khiến ngài K chủ động quan tâm người khác, thật sự khiến người ta được thương mà sợ.

"Muỗi, cậu đang làm gì vậy? Tại sao cậu lại im lặng?"

"Hả? Tớ vừa cổ vũ ngài K xong."

"Cậu đó," Đại Sơn nói đùa: "Giờ cậu không muốn đổi hắn đi nữa à? Khi trước không phải còn ồn ào muốn đổi đó thôi."



Đại Sơn tương đối thân thiết với Muỗi, lần trước khi rút trúng ngài K, Muỗi đã tức giận đến mức suýt khóc.

Mới có mấy ngày mà đã "gắn bó keo sơn" rồi? Thẩm Văn Mân đang định trả lời thì ngài K đột nhiên ngừng cử động.

Giá trị yêu thích đang nhanh chóng giảm xuống, giá trị hắc hóa lại xập xình không yên, nhưng có xu hướng tăng dần lên.

Giá trị yêu thích 100 với giá trị hắc hóa 0 còn chưa ngồi nóng chỗ đó, làm sao lại thay đổi?

Thẩm Văn Mân còn chưa nắm rõ tình hình, nhanh chóng đi dỗ dành tiểu tổ tông.

【 Làm sao vậy? 】

【Tại sao anh không vui thế? 】

......

Thẩm Văn Mân đã gửi rất nhiều tin nhắn cho ngài K, nhưng ngài K không trả lời, tuy nhiên, Thẩm Văn Mân cảm thấy hắn đã nhận được tin nhắn của mình, bởi giá trị yêu thích và giá trị hắc hóa trên đầu hắn giống như sóng biển, bốn bề dậy sóng.

Lúc này, trong lòng ngài K đang dao động cũng như hai trị số trên đầu hắn, cuồn cuộn không ngừng.

Cảm giác như có một chậu nước lạnh xối xuống từ đầu đến cuối, dập tắt mọi nhiệt huyết.

Hắn không nên hy vọng xa vời điều gì.

Một kẻ vốn bị trừng phạt như hắn, lại không biết lấy lòng người khác, làm sao có thể được một người ái mộ đối tốt?

Đáng lẽ hắn phải nhận ra từ lâu, rằng địa vị của họ không ngang nhau.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện