"Lão thiên gia, sao đột nhiên lại có lôi điện tập kích tông môn chúng ta?" 

 "Lôi điện khủng bố như thế thì có thể nói là thiên kiếp!" 

 "Không phải là chúng ta tu hành Quỷ đạo, khiến cho thiên uy nổi giận đó chứ?" 

 "Đây là muốn diệt môn mà!" 

 Trong tiếng vang, lôi quang lóng lánh, loạn thạch bay tán loạn, giống như tận thế. 

 Ngự Quỷ Tông cho dù là quỷ tu cảnh giới gì Cũng đều hóa thành bột mịn trong khoảnh khắc bên dưới ngũ sắc lôi kiếp. 

 Mà đỉnh núi chỗ đại điện Ngự Quỷ Tông vốn cao tới vạn trượng, chỉ trong nửa nén hương đã bị san bằng. 

 Cảnh tượng Bất thình lình này khiến cho toàn bộ quỷ tu của Ngự Quỷ Tông cảm nhận được nỗi sợ hãi tận thế. 

 Nghe tiếng sấm khủng bố vang lên bên ngoài như thế, Triệu Lệ Văn đang giấu trong mật thất tu hành không khỏi ánh mắt run lên. Hắn vội vàng đứng lên đi đến cửa sơn động, ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy dưới bầu trời đêm vạn trượng, một đoàn ngũ thải lôi vân vô cùng to lớn lơ lửng ở nơi đó. Trong lôi vân, điện chớp năm màu du tẩu không thôi, giống từng con cự long, thanh thế to lớn. Bị đoàn lôi vân này chiếu rọi xuống, giống như chúng sinh đều trở nên nhỏ bé như sâu kiến. 

 "Nhìn dáng vẻ như thế này, Diêm Cẩn cũng không có trốn khỏi lòng bàn tay của vị đại năng." 

 "Chắc chắn là hắn bị vị đại năng đó bắt được sau đó dẫn theo đại năng đó đến đây để diệt môn!" 

 Lôi quang chiếu rọi xuống, trên mặt Triệu Lệ Văn hiện ra vẻ sợ hãi nồng đậm. 

 "Triệu Hồng Diêu, suy cho cùng thì ngươi vẫn là người tốt số!" 

 Triệu Lệ Văn không cam lòng lẩm bẩm. 

 Ngẩng đầu nhìn về nơi xa, kiến trúc tông môn Ngự Quỷ Tông đã bị tạc hủy hơn phân nửa. Chắc hẳn không bao lâu, toàn bộ tông môn đều sẽ bị san bằng thành bình địa. 

 Về phần mười vạn quỷ tu ở tông môn... 

 Trước mặt vị đại năng đó bọn họ còn có đường sống hay sao? 

 "Triệu Hồng Diêu, Ngự Quỷ Tông không có, nhưng ta vẫn còn, một ngày nào đó ta muốn để ngươi chết không có chỗ chôn!" 

 Triệu Lệ Văn hóa thành một cái bóng mờ, muốn thừa dịp hỗn loạn chạy thoát. 

 Bành! 

 Bỗng nhiên một đạo cự lực đụng vào bộ ngực hắn, suýt chút nữa là chấn vỡ lục phủ ngũ tạng của hắn. 

 Một nam tử áo trắng tuấn mỹ đang cản ở trước mặt hắn. 

 Mà bên cạnh nam tử áo trắng đó chính là Diêm Cẩn với dáng vẻ khúm núm. 

 "Tông chủ, người Triệu Hồng Diêu mời là Đế phu!" Diêm Cẩn bất đắc dĩ thở dài. 

 "Đế phu?" Triệu Lệ Văn ánh mắt rung động quan sát Lâm Hiên, đây chính là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế sao? Nghĩ lại, không hổ là người Huyền Băng Nữ Đế coi trọng, thực lực đúng là kinh khủng. 

 Có thể chế tạo ra lôi vân khủng bố như thế, chỉ với lôi đạo tạo nghệ như thế này thì có thể nói là Thần cấp! 

 "Nếu như nhiệm vụ của ngươi đã xong thì ngươi cũng có thể đi chết được rồi." 

 Lâm Hiên điều khiển La Sát Thần Niệm, trực tiếp bóp Diêm Cẩn thành mảnh vỡ. La Sát Thần Niệm kinh khủng ở chỗ. Đối với pháp tướng hình thành từ linh khí hoặc là tinh thần lực, linh thể đều có lực sát thương cực kỳ mạnh mẽ. 

 Cho nên, lần này Diêm Cẩn bị giết là hoàn toàn chết thật. 

 Quỷ Linh Thể hóa cảnh của hắn hoàn toàn không có tác dụng gì khi bị La Sát Thần Niệm nghiền ép! 

 "Tê!" 

 Nhìn thấy Lâm Hiên miểu sát Diêm Cẩn như thế, Triệu Lệ Văn không khỏi hít một hơi khí lạnh. Nam nhân này đủ hung ác, ra tay đúng là hoàn toàn không nể tình! 

 "Đế phu, đắc tội!" 

 Triệu Lệ Văn kết luận Lâm Hiên sẽ không bỏ qua hắn, hội tụ quỷ khí toàn thân, hóa thành một thanh quỷ kiếm to lớn đâm về phía trán Lâm Hiên. 

 "Ngươi ngại mình chết không đủ nhanh?" Lâm Hiên khinh miệt nói. 

 Trong nháy mắt tay phải hắn hội tụ ra một đoàn Ngũ Hành lôi đoàn, lôi đoàn nhắm ngay Triệu Lệ Văn ném ra ngoài. 

 Bành! 

 Lôi đoàn kinh khủng dẫn theo ức vạn quân lôi lực thôn phệ quỷ kiếm, sau đó đâm vào người Triệu Lệ Văn. 

 "A..." 

 Sau một tiếng hét thảm, Triệu Lệ Văn bị tạc thành bột mịn. 

 Lâm Hiên quay người nhìn lại, lúc này toàn bộ Ngự Quỷ Tông đều bị tạc thành đất bằng. Tiện tay vung lên thu lôi vân vào, hắn thôi động Thần Hành Thủ Trạc nhanh chóng trở về. 

 Chờ Lâm Hiên trở lại đại điện Địch Nguyệt Quốc, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ. 

 "Ngự Quỷ Tông nghe nói có mười vạn quỷ tu, Đế phu đi chuyến này, vừa đi vừa về cũng nửa nén hương, cái này. . ." 

 Đám nhân sĩ giới võ đạo Phùng Vũ, Trương Vũ Bằng, Du Nguyên Quân cẩn thận tính toán thời gian từ khi Lâm Hiên xuất phát đến diệt môn Ngự Quỷ Tông, sau đó kinh hãi nuốt một ngụm nước bọt. 

 "Đế phu đúng là một đại yêu nghiệt a!" 

 Càng nghĩ, cuối cùng tất cả mọi người chỉ có thể cảm thán một câu như vậy. 

 ... 

 Vào đêm. 

 Lâm Hiên không buồn ngủ, lấy nạp giới của Độc Tí Viên Vương ra tiến hành lục soát. 

 "Không hổ là cường giả Yêu tộc uy tín lâu năm, đồ vật trong nạp giới cũng không ít." 

 Lâm Hiên thông qua điều tra, phát hiện bên trong có ít nhất hơn vạn viên thượng phẩm linh thạch, hai trăm viên Thiên giai đan dược. Đáng chú ý là Lâm Hiên còn phát hiện một bản kiếm phổ viết tay. 

 "Vô Cực Kiếm Pháp" của hắn chính là Thánh giai thượng phẩm, công pháp cực kì trân quý. 

 Bản kiếm phổ này của Độc Tí Viên Vương khi so với "Vô Cực Kiếm Pháp" thì kém hơn quá nhiều. 

 "Ừm?" 

 Ngay lúc Lâm Hiên định ném kiếm phổ vào bên trong nạp giới thì phát hiện ra một tấm da dê màu nâu nhạt từ bên trong kiếm phổ rớt xuống. Lâm Hiên lập tức mở tấm da dê da phát hiện phía trên là mấy tấm bản đồ được vẽ tay.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện