Nguyệt Ảnh Phong dường như không thích nói chuyện lắm, dọc theo đường đi người trong đội líu ríu, chỉ có cậu ta bảo trì im lặng, hình như chỉ có vừa rồi bảo cậu vào bang mới lên tiếng.

Điểm ấy thật ra lại không giống Nhạc Doanh Phong, trước kia hồi cấp ba, thường thường trong kênh bang hội thấy cậu ấy cùng người khác kẻ tung người hứng.

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Đồ nhi, con với lão đại lang thang nơi nào, còn không qua đây

Triệu Ngang vừa mở bản đồ nhìn nhìn vị trí của bọn họ, đóng cửa sổ liền thấy lời Ô Nhân Yêu Khuynh Thành, tuy người bên kia máy tính đều không nhìn tới, cậu vẫn không nhịn được đỏ mặt.

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Bọn tớ lập tức tới ngay

[Đội] [Ma Tôn]: Tiểu Ô lại bị tâm bệnh

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Người ta tâm bệnh ở chỗ nào a, mấy người không cảm thấy đồ nhi tớ và lão đại thực xứng sao? Nhìn lời cô ấy, mặt Triệu Ngang càng đỏ hơn, nhưng sau đó lại có chút kỳ quái, mặc dù hồi trung học đã nhận thức bản thân hình như là đồng tính luyến ái trong truyền thuyết, nhưng bạn học Triệu luôn luôn thực thuần khiết, lên mạng cũng không tra tri thức phương diện này, thậm chí bên người không xuất hiện qua loài sinh vật hủ nữ, đương nhiên không biết vị sư phó đêm hôm khuya khoắt gặp gỡ là nữ sinh với thuộc tính đặc biệt như thế.

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Cái kia, Nguyệt Ảnh Phong là nữ?

[Đội] [Tối quá tối quá]: xN

[Đội] [Ma Tôn]: xN

[Đội] [Tu Thô Tục]: Phụt… Đồ đệ bà thiệt đáng yêu

[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Tôi là nam, cậu có cần xem chứng minh thư không?

Mặt Triệu Ngang lúc này đã bỏng muốn chết.

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Thực xin lỗi, tớ thấy cậu ấy nói thế…

[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Cho dù cô ấy có nói như vậy, người khác chắc cũng sẽ cho rằng cậu là nữ đi

[Đội] [Tu Thô Tục]: Đấy đấy, JQ trắng trợn, lão đại cũng phát sốt rồi

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Ba ha ha ha ha, tui nói mà, ánh mắt của tui luôn rất chuẩn Lão đại, sau này anh phải đổi giọng gọi sư phụ rồi!

Triệu Ngang sau khi thấy lời Nguyệt Ảnh Phong có chút luống cuống, cứ thế bảo trì im lặng, tùy ý Ô Nhân Yêu Khuynh Thành bọn họ mở miệng đùa giỡn cũng không nói lại, trái lại Nguyệt Ảnh Phong rõ ràng bắt đầu sôi nổi.

[Đội] [Ma Tôn]: Sự thật chứng minh, Phong quả nhiên có chút sốt Nói lão đại ngài định nam nữ ăn hết?

[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Tiểu Ô em cứ nghịch đi, sớm muộn gì cũng đem em đóng gói gả đi

[Đội] [Tối quá tối quá]: Bà xã, sớm một chút đóng gói xuất giá cho anh đi, lão đại cũng lên tiếng rồi

[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Tớ gì cũng chưa nói Tớ tôn trọng tự do hôn nhân

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Lão đại anh minh

[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Vậy nên em cũng không cần loạn chỉ uyên ương cho anh OK? Anh cảm thấy anh còn chưa kém tới mức phải khiến em tìm vợ cho anh

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Người ta thực thích đồ nhi mới nghĩ đến lão đại anh chứ

[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]:

[Đội] [Ma Tôn]: Vậy em thích thì em xuất giá cũng được Sư đồ luyến, ừ, cũng được cũng được

[Đội] [Tối nhất tối nhất]: Đù, Ma Tôn, Tiểu Ô là bà xã tớ!

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Đại ca, kính nhờ đừng bức tôi!

Triệu Ngang nhìn đến đây chẳng biết sao lại nghĩ đến vẻ mặt nhân vật anime không thể chịu được nữa thì cắn răng nghiến lợi, không nhịn được bật cười.

[Mật] các hạ nói với [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Cậu ta rốt cuộc có phải là ông xã cậu không?

[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ: Đồ nhi, con thiệt xấu xa, lại đem sư phụ cùng tên cặn bã như thế dây dưa đến một khối, đáng đánh

[Mật] các hạ nới với [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: É… Tại tớ thấy hai người cứ dây dưa không rõ mới hỏi.

Thỉnh thoảng Triệu Ngang sẽ nổi hứng ác một chút.

[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ:!!!!! Đồ nhi xấu, cả sư phụ cũng ức hiếp Sư phụ bảo lão đại tối nay chỉnh đốn con!

Chủ đề lại kéo đến trên người cậu, Triệu Ngang nhất thời không có động tác, vốn luôn đi theo Nguyệt Ảnh Phong, ngoại trừ lúc gõ chữ mới không động như thế, lúc này càng đứng cứng ở đây.

Vừa vặn vì hài âm tên bọn họ giống nhau, cậu không thể đối xử với cậu ta như người khác được, cho dù chỉ là nói đùa, vẫn không nhịn được tim đập nhanh.

Mình thật sự hết chỗ nói rồi.

[Mật] [Ô Nhân yêu Khuynh Thành] nói với các hạ: Ha ha, sao im lặng rồi? Nhóc, dám đấu với sư phụ à!

Triệu Ngang nổi khùng, cậu sao lại cho rằng Ô Nhân Yêu Khuynh Thành thật hồn nhiên đáng yêu chứ?

Khôn ngoan không chọc cô ấy nữa, Triệu Ngang cố gắng đem lực chú ý thả trên máu của mình, trừ cậu ra, những người còn lại đều đến luyện bảo bảo, dẫn quái liền dẫn một đoàn, Triệu Ngang không chú ý đã mất gần nửa ống máu, mặc dù còn có vú em Ô Nhân Yêu Khuynh Thành đi theo, nhưng không treo máy thì tốt hơn.

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Đồ nhi con cấp mấy?

[Đội] [Ngang Ngang Nao Ngao]: 30, trữ không ít kinh nghiệm

[Đội] [Tu Thô Tục]: Xem ra đồ đệ bà nhanh vượt qua bà rồi

[Đội] [Ma Tôn]: Đồng cảm

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]:!!!!!

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Không đâu, tớ thăng cấp chậm lắm, hôm nay vì có mọi người kéo mới nhanh như vậy, ha ha

[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Ha ha, không sao, sau này cũng sẽ dẫn cậu theo

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Tớ lại ngửi thấy mùi JQ! Chủ đề trước đến đây kết thúc, phía dưới bắt đầu thảo luận JQ

Nhưng hình như không ai thèm nhìn cô ấy, ngoại trừ tâm Triệu Ngang vì câu nói của Nguyệt Ảnh Phong hung hăng rung động.

[Đội] [Tu Thô Tục]: Đồ đệ, sư phụ cậu là cùng theo bọn tôi chơi đấy

[Đội] [Ma Tôn]: Thiệt ngại, nhưng tớ cảm thấy phải sửa lại một chút, lúc tớ bắt đầu chơi cậu ấy hình như đã hơn 40

Triệu Ngang mở danh sách đội ngũ nhìn, Nguyệt Ảnh Phong 102, Tu Thô Tục 86, Ma Tôn 91, Tối quá tối quá 98…

Nhìn lại Ô Nhân Yêu Khuynh Thành, 62…

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: …

Cậu xem như hiểu được vì cái gì mọi người biết cậu là đồ đệ Ô Nhân Yêu Khuynh Thành đều tràn ngập đồng tình.

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Đồ nhi, đừng nghe bọn họ nói bậy, vi sư vì bận mà…

Biện bạch thực vô lực, rất nhanh chìm trong câu thoại của mọi người.

[Đội] [Ma Tôn]: Vậy nên đồ đệ cậu mau mau bỏ gian tà theo chính nghĩa đi, thừa dịp hiện tại đem cậu ta trục xuất sư môn, tớ nhận cậu

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Ma Tôn chết tiệt cậu mượn gió bẻ măng… Đồ nhi đừng vứt bỏ vi sư xN

[Đội] [Tối quá tối quá]: Bà xã, không sao, anh giúp em kéo cậu ta

[Đội] [Tu Thô Tục]: Mẹ ơi

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Không sao, tớ sẽ không đem cậu trục xuất sư môn

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Đồ nhi xấu, cả con cũng ức hiếp sư phụ

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Hì hì

Một chốc có một chốc không cùng mọi người trò chuyện, hấp tấp chạy theo phía sau Nguyệt Ảnh Phong, thỉnh thoảng hủy bỏ đi theo nhặt bao trên mặt đất, Triệu Ngang cọ kinh nghiệm cọ đến vô cùng thích ý, đến khi ——

“Kinh nghiệm của ngài đã đầy.”

Buồn bực, trữ kinh nghiệm cũng không yên, Triệu Ngang chép miệng nhấn thăng cấp, kim quang trên người lấp lóe, thân ảnh phía trước cũng dừng lại.

[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Ngang Ngang, kinh nghiệm cậu có phải đầy rồi?

Triệu Ngang sững sốt, lập tức mặt lại đỏ lên.

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Ừm…

[Đội] [Tu Thô Tục]: Mẹ ơi, quan sát thật cẩn thận

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Ngang Ngang… Ài, tớ còn chưa gọi thân thiết như vậy nha

Triệu Ngang lúng túng không biết nói gì thêm nữa, chỉ có thể lại ngẩn người tại chỗ cùng Nguyệt Ảnh Phong mắt to trừng mắt nhỏ.

[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Mọi người trở về đi, cậu thuận tiện đi thăng kỹ năng.

Người ta mặt không đỏ tim không đập tiếp tục mập mờ.

[Đội] [Ma Tôn]: Tớ lánh đây, đồng môn tìm tớ.

Người chơi [Ma Tôn] rời khỏi đội.

[Đội] [Tối quá tối quá]: Vậy mọi người tan đi

Người chơi [Tối quá tối quá] rời khỏi đội.

[Đội] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Em không muốn đi, em muốn tiếp tục xem JQ…

Người chơi [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] bị mời khỏi đội.

Người chơi [Tu Thô Tục] bị mời khỏi đội.

[Bang] [Tu Thô Tục]: Nguyệt Ảnh Phong ông là cái tên biến thái! T bà khỏi đội! Tôi nguyền rủa ông đêm nay bị người trước??? sau giết!

[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Tuy tui rất đồng ý quan điểm của bà.. Nhưng mà Tu ơi, bà lại bị che chữ kìa

[Bang] [Tu Thô Tục]: Mẹ nó

[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Được rồi, lão đại, bọn em không quấy rầy anh cùng đồ nhi em bồi dưỡng JQ… Ở chung vui vẻ nha!

Triệu Ngang nhìn đối thoại trong bang của bọn họ, trong lòng không yên.

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]:? Sao thế?

[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Vốn bọn họ đã muốn tan, tôi không sao, thuận tiện dẫn cậu đến Cổ Mộ thăng cấp, đi học kỹ năng đi rồi nhận x2

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Ừm

Trả lời như vậy, Triệu Ngang mới cảm thấy có chút không ổn, vội vàng bổ sung một câu.

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Cám ơn cậu

[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: Ha ha, không cần cảm ơn, cậu là đồ đệ Tiểu Ô, cũng như đồ đệ tôi thôi.

Triệu Ngang không tự chủ bĩu môi, hình như đêm nay mỗi người đều gọi cậu là đồ đệ.

Nhưng vì cái gì, chỉ với một câu nói này của cậu ta lại khiến lòng cậu có chút bực bội?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện