Đây chính là quá trình nhiệt luyện chân chính. Tình cảnh này khi các Âm Dương Ma Sư Bính Hỏa Hệ, Đinh Hỏa Hệ thông thường cũng không hề có xuất hiện qua. Nếu không mà nói, cho dù là không bị chết cháy, cũng cũng sẽ bị tiêu hao toàn bộ ma lực đã vất cả tu luyện bấy lâu nay.
Mà Cơ Động lại cũng không giống bình thường, ma lực hắn tu luyện tuy rằng bị tiêu hao rất nhiều, nhưng lập tức cũng được Bính Ngọ nguyên tố cùng với Đinh Tỵ nguyên tố bên ngoài dũng mãnh tiến vào cơ thể bổ sung lại đầy đủ. Hiện tại cơ thể hắn giống như một khối kim chúc đầy tạp chất, được hai loại hỏa diễm cực hạn song hỏa trui rèn lại. Nhiệt độ trui rèn càng ngày cang tăng cao, sự thống khổ hắn chịu đựng cũng càng ngày càng kịch liệt hơn.
Đến lúc này, trong mắt Liệt Diễm mới toát ra vài phần chăm chú, không phải nàng chú tâm trong việc khống chế năng lượng, mà là nàng cực kỳ cẩn thận quan sát tình huống thân thể của Cơ Động. Một khi thấy Cơ Động không thể thừa nhận được nữa, nàng nhất định sẽ đình chỉ quá trình trui rèn này.
Ngưng tụ thành , đối với cả đời của Âm Dương Ma Sư đây là thời điểm chỉ có một lần duy nhất, ở tại thời điểm này rèn luyện thân thể hắn, tạo thành trụ cột trọng yếu, quyết định tiền đồ tu luyện trong tương lai của Cơ Động. Cho nên, Liệt Diễm nhất định phải để cho quá trình rèn luyện này đạt đến cực hạn có khả năng thừa nhận của Cơ Động.
Rất nhanh, thân thể Cơ Động đã cơ bản đạt đến mức yêu cầu của Liệt Diễm, nhưng nàng kinh ngạc phát hiện, khác với dự đoán của nàng, lúc này thân thể Cơ Động vẫn còn chưa đạt đến cực hạn. Tuy rằng hắn vẫn thống khổ dãy dụa, nhưng ý chí lại vô cùng kiên cường, cũng không có nửa phần ý chí suy sụp.
Lực ý chí, vốn là lực lượng cường đại nhất của nhân loại, chỉ cần ý chí còn có thể duy trì, thân thể nhân loại có thể bộc phát ra tiềm lực to lớn khiến người khác không thể nào tưởng tượng được. Thân thể Cơ Động cơ hồ là đều bị thiêu đốt mãnh liệt, sự thống khổ thế này Liệt Diễm cũng từng trải nghiệm qua, tự nhiên hiểu được sự khủng bố của nó.
Không có tiếp tục uống rượu, trên mặt Liệt Diễm toát ra thần sắc ngưng đọng. Cơ Động tuy rằng còn có thể kiên trì, nhưng nàng cũng phải theo dõi càng cẩn thận, chăm chú hơn, hiện tại hắn đã vượt qua cực hạn, bất kỳ lúc nào cũng có thể sụp đổ xuống.
Đồng thời, trong mắt Liệt Diễm cũng toát ra vẻ tán thưởng. Bốn năm nay, ngày nào Cơ Động cũng lặp đi lặp lại một động tác tu luyện, nhưng Kê Vỹ Tửu mỗi ngày hắn điều chế cho nàng cũng đem đến cho nàng những hương vị và cảm giác không ngày nào giống ngày nào. Tuy rằng vài năm trước Liệt Diễm cũng cảm nhận được trong rượu Cơ Động điều chế mơ hồ có một loại lực lượng không biết rõ nào đó không ngừng ảnh hưởng đến nàng, nhưng nàng nói như thế nào cũng không nỡ đem dứt bỏ phần cảm giác này. Thời gian lơ đãng trôi, chớp mắt đã là bốn năm. Mà bốn năm chỉ như vài ngày, thiếu niên này cũng dưới sự theo dõi của nàng mà chậm rãi lớn lên.
Cũng không ai hiểu rõ hơn nàng những cố gắng tu luyện của Cơ Động trong suốt bốn năm qua. Hắn chưa từng có một ngày nào nghỉ ngơi, nếu không, hắn làm sao có thể đem hai hạt giống cực hạn song hỏa mình đưa vào cơ thể, trong khoảng thời gian ba năm ngắn ngủi đã có thể tu luyện lên đến cấp bậc Thập cấp Học đồ, đến trình độ có thể ngưng tụ thành cơ chứ? Nếu nói là Liệt Diễm trong mắt Cơ Động là mỹ nhân hoàn mỹ, thì trong bốn năm qua, tất cả những gì Cơ Động đã làm, Liệt Diễm cũng không tìm thấy trong đó bất cứ tỳ vết nào. Thậm chí, đôi khi Cơ Động còn muốn nói với hắn, hắn nên nghỉ ngơi một ngày đi. Nhưng mà, nàng chung quy cũng không nói ra cái gì, bởi vì nàng biết rõ, những cố gắng như vậy của Cơ Động trong tương lai sẽ có rất nhiều chỗ tốt.
Quá trình nhiệt luyện lại tiếp tục, thân thể Cơ Động lúc này nhìn qua đã như một ngọn đuốc sống, lúc thì màu vàng kim, lúc thì màu đen. Bởi vì cực độ thống khổ, khuôn mặt hắn có chút vặn vẹo, méo mó. Mà tạp chất trong cơ thể của hắn đã sớm bị ngọn lửa Chí âm Chí dương trong cơ thể nhiệt luyện sạch sẽ, hai ngọn lửa này cũng đã hoàn toàn dung nhập vào trong mỗi một bộ phận trong thân thể của hắn. Liệt Diễm điều khiển quá trình nhiệt luyện này, chính vì muốn làm cho thân thể của hắn càng trở nên thuần túy hơn.
Về mặt tu vi, Liệt Diễm sẽ không giúp gì hắn, chỉ có chính mình thông qua cố gắng không ngừng tìm được năng lực thật sự mới đáng quý nhất, lực lượng bên ngoài giúp đỡ sẽ làm ảnh hưởng đến tương lai của hắn. Nếu Cơ Động biết Liệt Diễm lấy tư tưởng như vậy làm mục tiêu để hướng dẫn hắn tu luyện, hắn nhất định sẽ chấn động. Đáng tiếc, khi hắn biết được điều này, đã là chuyện rất lâu rất lâu sau đó.
Đủ rồi, Liệt Diễm thật sự không đành lòng nhìn thấy Cơ Động phải chịu đựng sự thống khổ nhiều hơn nữa, tiếp tục duy trì như vậy đối với thân thể hắn cũng không tốt hơn được bao nhiêu nữa, hắn làm như vậy đã tốt lắm rồi. Bàn tay đặt trước ngực Cơ Động chậm rãi di chuyển, sau đó dùng lực thu lại. Nhất thời, Cơ Động chỉ cảm thấy ngọn hỏa diễm đang không ngừng tàn phá trong thân thể hắn giống như là đã tìm được ngọn nguồn của nó vậy, hướng đến lồng ngực của hắn mà tập trung ngưng tụ lại.
Chén rượu trong tay Liệt Diễm bay lên không trung, hai bàn tay nàng co lại trước ngực mình, lòng bàn tay đối nhau, hay bàn tay co lại thành trảo, tay phải biến thành màu sắc vàng kim giống như là hỏa diễm Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa, mà tay trái lại biến thành màu đen thâm thúy giống màu của Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa. Hai dòng khí màu đen và màu vàng kim mãnh liệt từ trên hai lòng bàn tay nàng phát ra, xoay chuyển mãnh liệt, nổi lên sóng gió kịch liệt.
Mà ngọn lửa trong cơ thể Cơ Động cũng tựa hồ như đã bị ngọn lửa trên bàn tay Liệt Diễm dẫn dắt vậy, sau khi ngưng tụ đến chỗ lồng ngực của hắn, hai loại cực hạn song hỏa này cũng không có bài xích lẫn nhau, mà là dung hợp lại cùng một chỗ, kịch liệt luân chuyển lên, làm thành một luồng lốc xoáy hai màu vàng đen.
Thanh âm của Liệt Diễm lại vang lên trong đầu Cơ Động:
- Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa và Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa tuy rằng phân biệt là Chí Dương Chí Cương cùng với Chí Âm Chí Nhu. Nhưng bản tính thực chất của chúng nó cũng không có khác nhau, đều là một loại lửa. Mà luồng Âm Dương lốc xoáy kia chính là do căn nguyên hai loại hỏa diễm của bản thân ngươi dung hợp lại. Bắt đầu từ bây giờ, ngươi đã chân chính là một gã Âm Dương Ma Sư.
Luồng năng lượng hai màu trong lòng bàn tay của Liệt Diễm lúc này đã ngưng kết thành một hạt châu hai màu đen, hoàng kim, dựa theo hình dáng Âm Dương Ngư mà hợp thành. Búng tay một cái, đã bay thẳng vào lồng ngực của Cơ Động, trong khoảnh khắc cùng với cực hạn song hỏa của hắn dung hợp lại với nhau. Trong vòng một khắc, một cái mũ miện đặc biệt đã ngưng tụ lại tại vị trí giữa lồng ngực của hắn, cũng là ngay chính giữa luồng lốc xoáy hai màu đen, vàng kim kia.
Màu sắc của khối mũ miện này cũng không có cố định, cùng với hô hấp của Cơ Động mà chuyển biến, hoặc đen hoặc vàng kim, hai màu sắc luân phiên lóe lên.
Ông—, sự thống khổ trong khoảnh khắc biến mất, một cỗ lực lượng chưa từng có trong khoảnh khắc lan tràn khắp toàn thân Cơ Động. Hắn chỉ có cảm giác giống như là toàn bộ thiên địa đều nằm trong lòng bàn tay hắn, tất cả những gì trong cơ thể đều hiển thị rõ ràng trong ý niệm của hắn. Không chỉ là những hào quang biến hóa của căn nguyên trong lồng ngực hắn, mà là tất cả mọi chỗ trong thân thể của hắn, cũng đồng dạng luân chuyển màu sắc giữa đen và vàng kim.
Mà Cơ Động lại cũng không giống bình thường, ma lực hắn tu luyện tuy rằng bị tiêu hao rất nhiều, nhưng lập tức cũng được Bính Ngọ nguyên tố cùng với Đinh Tỵ nguyên tố bên ngoài dũng mãnh tiến vào cơ thể bổ sung lại đầy đủ. Hiện tại cơ thể hắn giống như một khối kim chúc đầy tạp chất, được hai loại hỏa diễm cực hạn song hỏa trui rèn lại. Nhiệt độ trui rèn càng ngày cang tăng cao, sự thống khổ hắn chịu đựng cũng càng ngày càng kịch liệt hơn.
Đến lúc này, trong mắt Liệt Diễm mới toát ra vài phần chăm chú, không phải nàng chú tâm trong việc khống chế năng lượng, mà là nàng cực kỳ cẩn thận quan sát tình huống thân thể của Cơ Động. Một khi thấy Cơ Động không thể thừa nhận được nữa, nàng nhất định sẽ đình chỉ quá trình trui rèn này.
Ngưng tụ thành , đối với cả đời của Âm Dương Ma Sư đây là thời điểm chỉ có một lần duy nhất, ở tại thời điểm này rèn luyện thân thể hắn, tạo thành trụ cột trọng yếu, quyết định tiền đồ tu luyện trong tương lai của Cơ Động. Cho nên, Liệt Diễm nhất định phải để cho quá trình rèn luyện này đạt đến cực hạn có khả năng thừa nhận của Cơ Động.
Rất nhanh, thân thể Cơ Động đã cơ bản đạt đến mức yêu cầu của Liệt Diễm, nhưng nàng kinh ngạc phát hiện, khác với dự đoán của nàng, lúc này thân thể Cơ Động vẫn còn chưa đạt đến cực hạn. Tuy rằng hắn vẫn thống khổ dãy dụa, nhưng ý chí lại vô cùng kiên cường, cũng không có nửa phần ý chí suy sụp.
Lực ý chí, vốn là lực lượng cường đại nhất của nhân loại, chỉ cần ý chí còn có thể duy trì, thân thể nhân loại có thể bộc phát ra tiềm lực to lớn khiến người khác không thể nào tưởng tượng được. Thân thể Cơ Động cơ hồ là đều bị thiêu đốt mãnh liệt, sự thống khổ thế này Liệt Diễm cũng từng trải nghiệm qua, tự nhiên hiểu được sự khủng bố của nó.
Không có tiếp tục uống rượu, trên mặt Liệt Diễm toát ra thần sắc ngưng đọng. Cơ Động tuy rằng còn có thể kiên trì, nhưng nàng cũng phải theo dõi càng cẩn thận, chăm chú hơn, hiện tại hắn đã vượt qua cực hạn, bất kỳ lúc nào cũng có thể sụp đổ xuống.
Đồng thời, trong mắt Liệt Diễm cũng toát ra vẻ tán thưởng. Bốn năm nay, ngày nào Cơ Động cũng lặp đi lặp lại một động tác tu luyện, nhưng Kê Vỹ Tửu mỗi ngày hắn điều chế cho nàng cũng đem đến cho nàng những hương vị và cảm giác không ngày nào giống ngày nào. Tuy rằng vài năm trước Liệt Diễm cũng cảm nhận được trong rượu Cơ Động điều chế mơ hồ có một loại lực lượng không biết rõ nào đó không ngừng ảnh hưởng đến nàng, nhưng nàng nói như thế nào cũng không nỡ đem dứt bỏ phần cảm giác này. Thời gian lơ đãng trôi, chớp mắt đã là bốn năm. Mà bốn năm chỉ như vài ngày, thiếu niên này cũng dưới sự theo dõi của nàng mà chậm rãi lớn lên.
Cũng không ai hiểu rõ hơn nàng những cố gắng tu luyện của Cơ Động trong suốt bốn năm qua. Hắn chưa từng có một ngày nào nghỉ ngơi, nếu không, hắn làm sao có thể đem hai hạt giống cực hạn song hỏa mình đưa vào cơ thể, trong khoảng thời gian ba năm ngắn ngủi đã có thể tu luyện lên đến cấp bậc Thập cấp Học đồ, đến trình độ có thể ngưng tụ thành cơ chứ? Nếu nói là Liệt Diễm trong mắt Cơ Động là mỹ nhân hoàn mỹ, thì trong bốn năm qua, tất cả những gì Cơ Động đã làm, Liệt Diễm cũng không tìm thấy trong đó bất cứ tỳ vết nào. Thậm chí, đôi khi Cơ Động còn muốn nói với hắn, hắn nên nghỉ ngơi một ngày đi. Nhưng mà, nàng chung quy cũng không nói ra cái gì, bởi vì nàng biết rõ, những cố gắng như vậy của Cơ Động trong tương lai sẽ có rất nhiều chỗ tốt.
Quá trình nhiệt luyện lại tiếp tục, thân thể Cơ Động lúc này nhìn qua đã như một ngọn đuốc sống, lúc thì màu vàng kim, lúc thì màu đen. Bởi vì cực độ thống khổ, khuôn mặt hắn có chút vặn vẹo, méo mó. Mà tạp chất trong cơ thể của hắn đã sớm bị ngọn lửa Chí âm Chí dương trong cơ thể nhiệt luyện sạch sẽ, hai ngọn lửa này cũng đã hoàn toàn dung nhập vào trong mỗi một bộ phận trong thân thể của hắn. Liệt Diễm điều khiển quá trình nhiệt luyện này, chính vì muốn làm cho thân thể của hắn càng trở nên thuần túy hơn.
Về mặt tu vi, Liệt Diễm sẽ không giúp gì hắn, chỉ có chính mình thông qua cố gắng không ngừng tìm được năng lực thật sự mới đáng quý nhất, lực lượng bên ngoài giúp đỡ sẽ làm ảnh hưởng đến tương lai của hắn. Nếu Cơ Động biết Liệt Diễm lấy tư tưởng như vậy làm mục tiêu để hướng dẫn hắn tu luyện, hắn nhất định sẽ chấn động. Đáng tiếc, khi hắn biết được điều này, đã là chuyện rất lâu rất lâu sau đó.
Đủ rồi, Liệt Diễm thật sự không đành lòng nhìn thấy Cơ Động phải chịu đựng sự thống khổ nhiều hơn nữa, tiếp tục duy trì như vậy đối với thân thể hắn cũng không tốt hơn được bao nhiêu nữa, hắn làm như vậy đã tốt lắm rồi. Bàn tay đặt trước ngực Cơ Động chậm rãi di chuyển, sau đó dùng lực thu lại. Nhất thời, Cơ Động chỉ cảm thấy ngọn hỏa diễm đang không ngừng tàn phá trong thân thể hắn giống như là đã tìm được ngọn nguồn của nó vậy, hướng đến lồng ngực của hắn mà tập trung ngưng tụ lại.
Chén rượu trong tay Liệt Diễm bay lên không trung, hai bàn tay nàng co lại trước ngực mình, lòng bàn tay đối nhau, hay bàn tay co lại thành trảo, tay phải biến thành màu sắc vàng kim giống như là hỏa diễm Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa, mà tay trái lại biến thành màu đen thâm thúy giống màu của Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa. Hai dòng khí màu đen và màu vàng kim mãnh liệt từ trên hai lòng bàn tay nàng phát ra, xoay chuyển mãnh liệt, nổi lên sóng gió kịch liệt.
Mà ngọn lửa trong cơ thể Cơ Động cũng tựa hồ như đã bị ngọn lửa trên bàn tay Liệt Diễm dẫn dắt vậy, sau khi ngưng tụ đến chỗ lồng ngực của hắn, hai loại cực hạn song hỏa này cũng không có bài xích lẫn nhau, mà là dung hợp lại cùng một chỗ, kịch liệt luân chuyển lên, làm thành một luồng lốc xoáy hai màu vàng đen.
Thanh âm của Liệt Diễm lại vang lên trong đầu Cơ Động:
- Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa và Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa tuy rằng phân biệt là Chí Dương Chí Cương cùng với Chí Âm Chí Nhu. Nhưng bản tính thực chất của chúng nó cũng không có khác nhau, đều là một loại lửa. Mà luồng Âm Dương lốc xoáy kia chính là do căn nguyên hai loại hỏa diễm của bản thân ngươi dung hợp lại. Bắt đầu từ bây giờ, ngươi đã chân chính là một gã Âm Dương Ma Sư.
Luồng năng lượng hai màu trong lòng bàn tay của Liệt Diễm lúc này đã ngưng kết thành một hạt châu hai màu đen, hoàng kim, dựa theo hình dáng Âm Dương Ngư mà hợp thành. Búng tay một cái, đã bay thẳng vào lồng ngực của Cơ Động, trong khoảnh khắc cùng với cực hạn song hỏa của hắn dung hợp lại với nhau. Trong vòng một khắc, một cái mũ miện đặc biệt đã ngưng tụ lại tại vị trí giữa lồng ngực của hắn, cũng là ngay chính giữa luồng lốc xoáy hai màu đen, vàng kim kia.
Màu sắc của khối mũ miện này cũng không có cố định, cùng với hô hấp của Cơ Động mà chuyển biến, hoặc đen hoặc vàng kim, hai màu sắc luân phiên lóe lên.
Ông—, sự thống khổ trong khoảnh khắc biến mất, một cỗ lực lượng chưa từng có trong khoảnh khắc lan tràn khắp toàn thân Cơ Động. Hắn chỉ có cảm giác giống như là toàn bộ thiên địa đều nằm trong lòng bàn tay hắn, tất cả những gì trong cơ thể đều hiển thị rõ ràng trong ý niệm của hắn. Không chỉ là những hào quang biến hóa của căn nguyên trong lồng ngực hắn, mà là tất cả mọi chỗ trong thân thể của hắn, cũng đồng dạng luân chuyển màu sắc giữa đen và vàng kim.
Danh sách chương