Có câu vui quá hóa buồn, chính là chỉ tình cảnh ngay trước mắt của Tất Tô. Ăn hiếp con trẻ, cha mẹ đến. Chỉ nhìn qua thôi cũng biết con Thanh Mộc Lang đứng sau lưng kia cũng tuyệt đối là một con trưởng thành. Hắn sợ đến mức vội vàng nhảy dựng lên, chạy như điên về phía Cơ Động cùng với Tạp Nhĩ bên này.
Tất Tô chỉ là kinh hoảng nhìn thoáng qua, nhưng Cơ Động và Tạp Nhĩ bên này lại nhìn thấy rất rõ, con Cự Lang kia cũng không phải đơn giản chỉ là một con Thanh Mộc Lang trưởng thành, trên trán nó còn có ba đạo kim văn hình chữ ‘Vương’ rõ ràng là một con Thanh Mộc Lang Vương.
Một con Thanh Mộc Lang con chỉ là Sơ giai Ma thú, một con Thanh Mộc Lang trưởng thành là ma thú cấp hai, cũng tương đương với đám Cơ Động bọn họ, là ma sư đã ngưng tụ thành , cấp bậc Học Sĩ. Mà Thanh Mộc Lang Vương lại là Thanh Mộc Lang cực mạnh, cũng là con ma thú cấp ba, tương đương với Ma sư hai quan. Hơn nữa, cũng là ma thú có được ma lực, chứ không chỉ đơn thuần có sức mạng thân thể mà thôi. Đối mặt với con Thanh Mộc Lang Vương này, Cơ Động có cảm giác rõ ràng nó không kém Lưu Tuấn, lúc trước mình đối mặt, chút nào.
Chuyện duy nhất đáng ăn mừng chính là Hỏa thuộc tính của bọn họ đối với Mộc thuộc tính cũng có tính khắc chế, hơn nữa, sau chín ngày huấn luyện địa ngục, Cơ Động cũng có sự thay đổi không nhỏ so với trước kia, cũng có thêm hai gã đồng bọn trợ giúp.

Thanh Mộc Lang Vương gầm nhẹ một tiếng, chợt lao ra, đâm thẳng tới phía Tất Tô. Một thân thể mang theo một cỗ tinh phong đậm đặc, ở giữa không trung đuổi theo hắn, chân trước mang theo khí thế sắc bén lành lạnh chụp đến sau lưng Tất Tô.
Cơ Động phản ứng tuyệt đối là đầu tiên, ngay khi hắn nhìn thấy con Thanh Mộc Lang Vương vừa mới từ lùm cây bước ra cũng đã xông lên trước. Ngay khi cả người vẫn còn trong không trung, ngọn hỏa diễm hai màu đỏ, lam cũng đồng thời phát ra, cái kỳ dị hai mày trắng, đen cũng đã ngưng tụ trên đỉnh đầu của hắn. Hắn mặc dù vẫn ẩn tàng cực hạn song hỏa của mình, nhưng ma lực cũng không có che giấu chút nào, ma lực cấp mười ba hoàn toàn bộc phát ra.
Mắt thấy thân thể của Cơ Động và Tất Tô sắp sửa va chạm với nhau, đột nhiên Tất Tô và Tạp Nhĩ nhất thời hoa mắt lên, thân thể Cơ Động giống như là trở nên hư ảo một chút, sau lưng thậm chí còn mang theo một chút tàn ảnh nhàn nhạt, lặng yên hạ thấp người, đã xuất hiện sau lưng Tất Tô. Từ phía Tạp Nhĩ mà nhìn, giống như là Cơ Động trực tiếp xuyên qua thân thể Tất Tô vậy.
Lúc Cơ Động lắc mình lướt qua thân thể Tất Tô, con Thanh Mộc Lang Vương đã nhào đến trên người Tất Tô, vuốt sói đã muốn chụp xuống.
Hỏa Diễm hai màu đã nháy mắt biến thành màu đỏ, đồng thời cũng không có chui vào trong thân thể Cơ Động, tay phải hắn cũng đã nháy mắt biến thành màu đỏ rực, Liệt Dương Phệ chợt bùng nổ, thuận theo thế vọt tới trước biến thành đánh lên phía trên, đánh vào chân phải của Thanh Mộc Lang Vương.
Động tác lóe lên của Cơ Động quả thật quá nhanh, không chỉ là Tất Tô cùng với Tạp Nhĩ không nhìn thấy rõ, mà ngay cả Thanh Mộc Lang Vương kia cũng nhìn không thấy rõ. Chín ngày địa ngục, khổ luyện hơn ngàn lần Liệt Dương Phệ, lúc này cũng đã chân chính bộc phát ra uy lực chân chính của nó. Oanh một tiếng, tay phải của Cơ Động đã đánh trúng mục tiêu. Bính Hỏa màu đỏ chói mắt chợt bùng nổ, nháy mắt bao trùm chân phải của Thanh Mộc Lang Vương. Mà toàn bộ thân thể của Thanh Mộc Lang Vương cũng bị khí thế oanh kích của Cơ Động làm cho đình trệ trong không trung một lát.
Vừa tiến vào trạng thái chiến đấu, Cơ Động liền giống như là hoàn toàn biến thành một người khác, các kỹ năng khổi luyện thời khắc này cũng hoàn toàn bộc lộ ra, chân phải bước về phía trước một bước, tay phải hóa trảo giơ ra, mang theo Đinh Hỏa màu lam phóng tới, vỗ mạnh vào chân trái của Thanh Mộc Lang Vương.

Ngay khi hỏa diễm màu lam kia cùng với hỏa diễm màu đỏ của Liệt Dương Phệ chợt trong nháy mắt va chạm với nhau, nhất thời bộc phát ra một tiếng nổ vang kịch liệt. Hỏa diễm hai màu đỏ xanh pha trộn lại với nhau, nhất thời bùng nổ, hình thành một loại hỏa diễm lốc xoáy phá hoại, mạnh mẽ bức thân thể của con Thanh Mộc Lang Vương kia văng ngược về phía sau.
Lúc này Tất Tô cũng đã chạy được về đến chỗ của Tạp Nhĩ, hai người vừa nhìn thấy được một màn kinh người như thế này, cơ hồ là hai miệng cùng kinh hô lên:
- Đơn thể tổ hợp kỹ năng.
Nhưng mà, động tác của Cơ Động cũng không có chấm dứt, thân thể con Thanh Mộc Lang Vương kia bị đánh ngã xuống mặt đất, nhất thời xuất hiện sơ hở. Cả người Cơ Động tựa như một viên đạn pháo đuổi theo, không phải là lựa chọn công kích chỗ cái bụng đang ngã ngửa của Thanh Mộc Lang Vương. Vai phải hắn đột nhiên đẩy lên, thật mạnh va chạm với chân phải của Thanh Mộc Lang Vương, nơi đã bị tổ hợp kỹ năng của Liệt Dương Phệ và Ám Nguyệt Trảo đốt thành cháy đen.
Hỏa diễm màu đỏ chói mắt lại bùng nổ, lại xuất hiện tiếng nổ vang. Thanh Mộc Lang Vương rên rỉ thêm một tiếng, thân thể dài hơn ba thước của nó bị va chạm bay ngược về phía sau, lốc xoáy bằng ngọn lửa hai màu đỏ, xanh lại một lần nữa xuất hiện, từ trên chân phải lan tràn lên đến vai phải của Thanh Mộc Lang Vương, một tiếng nổ ầm van, vai phải nó đã biến thành một mảnh cháy đen.
- Kỹ năng tổ hợp liên tục?
Tất Tô và Tạp Nhĩ vốn đã chuẩn bị tiến lên hỗ trợ, đã bị một màn này làm cho sợ đến ngây người. Mặc dù bọn họ đã ở trong Ly Hỏa Học viện học bốn năm, nhưng mà bọn hắn căn bản cũng không có bất cứ kinh nghiệm chiến đấu gì, Ma kỹ cũng chỉ là gần đây học được vài cái Cơ Chuẩn Kỹ mà thôi. Nhìn thấy Cơ Động giống như là mây bay nước chảy, lưu loát sinh động tấn công, phát ra công kích khủng bố nổ tung liên tục như vậy, hai người thật sự chỉ biết giương mắt ra nhìn.

Cơ Động có chút thở dốc lui lại, Thanh Mộc Lang Vương đứng lên, vội vàng lui về phía sau hơn năm, sáu thước, lại phát ra tiếng rên rỉ. Chân phải phía trước của nó hoàn toàn nâng lên, đúng là không dám đặt xuống đất, hiển nhiên là đã bị thương nặng.
Cơ Động dù sao cũng đã là người hai kiếp, mặc dù kinh nghiệm thực chiến của hắn cũng không nói là nhiều lắm, nhưng hiểu rất rõ ràng, đả thương toàn thân đối thủ không bằng phá hủy hoàn toàn một bộ phận. Lực chiến đấu chân chính của con Thanh Mộc Lang Vương trước mặt này hẳn không kém Lưu Tuấn bao nhiêu, chỉ là thuộc tính của nó bị Hỏa diễm của mình khắc chế mà thôi. Duy nhất thua kém Lưu Tuấn chính là, không có khả năng trí tuệ.
Nhìn qua, Cơ Động chỉ là một lần đối mặt liền đánh lui Thanh Mộc Lang Vương, nhưng trong nháy mắt vừa rồi đó, hắn chẳng những là đã toàn lực ứng phó, hơn nữa lại còn liên tục sử dụng ra bốn cái Cơ Chuẩn Kỹ, mới đạt đến hiệu quả như vậy. Ngoại trừ Liệt Dương Phệ và Ám Nguyệt Kỹ, khi nãy lúc hắn lướt qua Tất Tô, cũng là một cái Ma Kỹ, là cái Cơ Chuẩn Kỹ truyền thừa từ Ám Viêm Quân Vương, Ám Nguyệt Vũ, là một loạt phương pháp di chuyển trong phạm vi nhỏ, mà lúc cuối cùng công kích cũng là một cái Cơ Chuẩn Kỹ giúp kéo dài Liệt Dương Phệ, Liệt Dương Băng.
Trước dùng Ám Nguyệt Vũ đánh lừa Thanh Mộc Lang Vương, sau đó lại thi triển ra ba cái Ma kỹ cường đại theo trình tự Bính Hỏa, Đinh Hỏa, Bính Hỏa, bộc phát ra hai lần tổ hợp kỹ năng, cho dù thân thể của con Thanh Mộc Lang Vương kia có mạnh mẽ hơn nhân loại rất nhiều, cũng không chịu nổ sự đả kích tập trung như vậy. Ít nhất trong thời gian ngắn, cái chân phải phía trước của nó tuyệt đối là bị phế. Thanh Mộc Lang Vương thiếu mất một chân, không thể nghi ngờ là sẽ dễ đối phó hơn rất nhiều.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện