Sau khi nghe Cơ Động trình bày, nhóm Quang Minh Thiên Can Thánh đồ đã hiểu được ý nghĩ của hắn, nơi này cách sáu kho hàng lớn của Hắc Ám đại quân hơn năm mươi dặm. Nếu Trần Tư Tuyền thi triển Sáng Thế Lục Hợp tại đây thì chờ đến lúc Hắc Ám ma quân có thể cảm nhận thấy biến hóa rồi chạy tới, không biết Sáng Thế đã trưởng thành kinh khủng như thế nào nữa. Mặc dù cũng có thể xuất hiện binh lính tuần tra ở xung quanh nhưng mấy tên tép riu đó sao có thể cảm nhận được sự dao động khổng lồ của ma lực Ất Mộc hệ chứ. Mà cho dù bọn chúng có may mắn phát hiện ra cũng không phải là đối thủ của Quang Minh Thiên Can Thánh đồ, chỉ cần tọa kỵ của bọn họ cũng đã đủ xử lý sạch sẽ rắc rối rồi.
Ngoài ra, Lý Vĩnh Hạo cùng nhóm Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ muốn phát hiện ra sự tồn tại của Sáng Thế còn tốn nhiều thời gian hơn nữa. Đợi đến lúc bọn họ chạy tới, thật sự không dám nghĩ xem Sáng Thế Lục Hợp đã phát triển khủng khiếp như thế nào nữa. Hơn nữa, khi phát hiện ra vấn đề, nhất định Hắc Ám ma quân sẽ đổ dồn về phía này, đến lúc đó, một lượng lớn Hắc Ám ma quân đã tụ tập lại một chỗ đồng thời Sáng Thế đã phát triển tới trình độ khủng bố rồi, tin chắc rằng nhất định Hắc Ám ma quân sẽ chịu sự đả kích mang tính chất hủy diệt!
Lang Thiên Ý chợt thốt lên:
- Quá biến thái!
Ngay lập tức đám Quang Minh Thiên Can thánh đồ đang trợn tròn mắt bừng tỉnh lại.
Miểu Miểu lẩm bẩm:
- Sao có thể dùng từ biến thái để miêu tả chứ, ta nghĩ phải là quá độc ác! Cơ Động à, hay là ngươi làm Minh chủ Ma Minh thay ta đi, tại sao khi đối mặt với kẻ địch ngươi lại có thể độc ác như thế chứ. Mặc dù ta cũng không tốt lành gì nhưng ngươi còn kinh khủng hơn ta trăm ngàn lần.
Cơ Động khẽ cười:

- Chắc chắn ta sẽ không run tay giết một vạn người để cứu sống mười vạn người khác. Hơn thế nữa, đúng như tổ chức phản kháng Thiên Cơ suy nghĩ, chúng ta là Quang Minh còn hết thảy bọn họ là Hắc Ám, hai bên vốn đối lập vậy nên chúng ta cũng không cần phải áy náy. Tuy thế nhưng ta cũng phải nói trước. Điều đầu tiên là nguy hiểm đang đồng hành với chúng ta, muốn cho Sáng Thế nhanh chóng đạt được ma lực cường đại thì nhất định chúng ta phải để nó cắn nuốt ma lực của bản thân, mặc dù chúng ta có đầy đủ mười thuộc tính ma lực, hơn nữa còn có thể không ngừng phát ra ma lực Mộc hệ nhờ Ngũ Hành Tương Sinh tuần hoàn trận pháp nhưng mục đích chúng ta muốn phải đạt được là đến lúc chúng ta rời đi, Sáng Thế đã phát triển đến mức độ Hắc Ám Thiên Can thánh đồ cũng không dám chạm vào, nhưng điều này cũng sẽ khiến chúng ta lâm vào tình trạng suy yếu trong một thời gian.
- Điều thứ hai là Sáng Thế có thể hấp thu một lượng lớn ma lực, chẳng may lúc chúng ta đang rót ma lực vào lại xuất hiện nhân tố bất ổn định dẫn tới Sáng Thế nổ tung, ta nghĩ mấy người đang ôm bom như chúng ta cũng tan xác. Chính vì vậy, trong quá trình sử dụng Ngũ Hành tương sinh tuần hoàn trận pháp, tâm thái của mọi người phải hết sức bình ổn, không được mất bình tĩnh, cho dù bên ngoài có biến hóa thế nào đi nữa nhưng ta chưa bảo dừng lại thì tuyệt đối mọi người phải tiếp tục. Điều thứ ba, khi chúng ta thoát khỏi chiến trường, nếu Sáng Thế có thể đạt được uy lực như mong muốn, chúng ta phải ngay lập tức chạy thật xa, lúc ta phân phối Hắc Ám tinh miện, vẫn còn để lại một ít, bây giờ ta sẽ giao cho mọi người, khi chúng ta bắt đầu rút lui, các ngươi phải hấp thu ma lực trong đó ngay lập tức để bổ sung cho bản thân, bất luận lúc đó có mệt mỏi cỡ nào, các ngươi cũng không được lười biếng, nhất định phải có đầy đủ ma lực để phát động truyền tống.
- Nếu chỉ dựa vào tốc độ phi hành của Đại Diễn Thánh Hỏa Long, chúng ta không thể nhanh chóng thoát khỏi phạm vi bao trùm của Sáng Thế. Đến lúc đó, tình huống xấu nhất là chúng ta phải để Tư Tuyền cùng Khiêm Thư dựa vào thuộc tính Mộc hệ của họ làm giảm bớt uy lực của Sáng Thế, nếu có thể phát triển là tốt nhất nhưng nếu không ổn chúng ta vẫn phải giảm đi. Ngoài ra, ma kỹ tửu mà ta đưa cho các ngươi chính là dùng để cản lại phía sau, đến lúc đó mọi người không được tiếc rẻ, đặc biệt là cây rụng tiền ngươi đó.
Nhóm Quang Minh thánh đồ nhìn chằm chằm Cơ Động, thần sắc vô cùng cuồng nhiệt, cách đây không lâu, cũng trên Thánh Tà đảo này, Hắc Ám Thiên Cơ đã vận dụng một năng lực kỳ lạ để dẫn động Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới tạo nên tràng tai nạn khổng lồ, không những hủy diệt gần hết học viên Thiên Can học viện mà còn lấy đi tính mạng mấy chục vạn chiến sĩ ven bờ Đông Hải của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, cũng chính vì Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới mà Liệt Diễm mới xuất hiện ở thế giới loài người, bởi cứu Cơ Động nàng đã dùng tới Hồng Liên Thiên Hỏa để ngăn cản Hắc Ám Thiên Cơ vận dụng Chung Cực Tất Sát Kỹ kia, nếu không vì thế sao Liệt Diễm có thể bị Thần giới đuổi giết chứ!
Hiện tại đã đến phiên bọn họ, mặc dù bọn họ biết phát động Chung Cực Tất Sát Kỹ này sẽ khó khăn hơn rất nhiều việc Hắc Ám Thiên Cơ phát động Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới. Dù sao cũng không ai biết Sáng Thế có thể đạt tới trình độ Chung Cực Tất Sát Kỹ hay không, nhưng đây cũng là cơ hội hiếm có. Đến giờ nhóm Quang Minh Thiên Can Thánh đồ mới hiểu được tại sao Cơ Động không đặt mục tiêu tấn công tại quan ải mà lại chọn vị trí này.
Một khi Chung Cực Tất Sát Kỹ bộc phát tại đây, bên phía Quang Minh Ngũ Hành đại lục có Hồng Liên Thiên Hỏa ngăn trở, hỏa khắc mộc, lực bộc phát của Sáng thế sẽ không thể xuyên qua được Hồng Liên Thiên Hỏa, mà hắc ám đại quân bên này chỉ sợ…
Diêu Khiêm Thư cười ha hả nói: “Đáng tiếc, cho dù chúng ta thành công cũng không thể lấy được nhiều hắc ám tinh miện. Khi Chung Cực Tất Sát Kỹ của chúng ta bao trùm Thành Tà đảo, kể cả sau này chúng ta không thể nào chiến thắng được Hắc Ám Thiên Cơ thì tràng Thánh Chiến mà hắn khởi xướng cũng không còn bất cứ ý nghĩa gì nữa. Cơ Động, ngươi không phải là Bạo Quân, ta phải gọi ngươi là Sát Lục chi Vương mới đúng! Nếu lần này thành công, có nghĩa là mấy trăm vạn sinh linh phải bỏ mạng. Ngươi không có chút gánh nặng gì sao?
Cơ Động thản nhiên nói:
- Cho dù có bị nguyền rủa cũng là trách nhiệm của một mình ta, không liên quan gì đến mọi người, các ngươi không biết gì hết. Tốt lắm. Thời gian có hạn, bắt đầu đi.
Bị nguyền rủa thì sao chứ, hắn không quan tâm, mạng cũng chỉ có một cái, giờ hắn chỉ muốn mau chóng hoàn thành trách nhiệm của mình, sau đó thanh thản đi tìm Liệt Diễm. Gánh chịu hết thảy cũng có làm sao? Cho dù Thần giới giáng Thần Phạt cùng lắm là chết. Dù sao hắn cũng đã mang lại hòa bình cho hai mảnh đại lục.
Kể từ lúc Cơ Động bắt đầu giảng giải kế hoạch, Trần Tư Tuyền luôn nhìn chằm chằm hắn, bất giác ánh mắt nàng co rút lại, bởi từ biểu tình của Cơ Động, nàng thấy một vẻ hờ hững, coi thường tính mạng. Lòng nàng quặn đau, vì nàng biết, sự hờ hững đó cũng không phải do họ sắp công kích hắc ám đại quân mà nó nhằm vào chính hắn. Chẳng lẽ hắn định không tuân thủ mười năm ước hẹn sao?
- Tư Tuyền, thu liễm tâm thần.
Cơ Động trầm giọng quát lên.
Ngay lập tức Trần Tư Tuyền tỉnh táo, đi tới trước mặt Cơ Động, đầu tiên, nàng để linh hồn mình dung hợp cùng Cơ Động, truyền cho hắn một tin tức: “Bất luận trong lòng ngươi nghĩ gì, ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu, ngươi còn nhớ lời hứa hẹn với Liệt Diễm không? Ngươi đã cho ta biết, khi Liệt Diễm chết đi, tâm nguyện lớn nhất của nàng là trong mười năm, mỗi lần đến ngày giỗ của nàng, nàng muốn ngươi dùng một trong thập đại danh tửu đến tế. Mỗi lần chỉ một loại thôi. Ta nghĩ nàng cũng không hi vọng một lần uống cả mười loại. Hiện tại mới chỉ ba năm thôi.”
Nghe Trần Tư Tuyền nói, trái tim Cơ Động chấn động, hắn không ngờ nàng có thể nhận ra suy nghĩ trong lòng mình, hắn nhẹ nhàng nói:

- Những thứ này ngươi không cần quan tâm. Việc chúng ta sắp làm vô cùng trọng yếu, bất kể ngươi muốn nói gì với ta, đợi xong việc hãy nói.
Trần Tư Tuyền yên lặng gật đầu, hiện tại nàng không thể cự tuyệt yêu cầu của Cơ Động. Bất chợt, trong đầu nàng chợt nảy ra ý tưởng tuyệt diệu. Đúng vậy! Tại sao trước đây mình không nghĩ tới điểm này nhỉ.
Hành động thôi.
Trần Tư Tuyền càm thấy tim đập rộn ràng, nhìn Cơ Động cũng có chút biến hóa, nếu kế hoạch của mình thành công, vậy thì chẳng có vấn đề gì nữa, mình vẫn có thể ở chung với Cơ Động. Nghĩ đến đây, khuôn mặt nàng toát ra vẻ vô cùng hưng phấn.
- Cơ Động, ta chỉ hi vọng ngươi biết, bất luận ngươi quyết định làm gì, ta đều ủng hộ vô điều kiện, cho dù ngươi muốn đi tìm chết. Nhưng ta chỉ hi vọng một điều. Hãy để ta bên cạnh ngươi mọi lúc? Ta chỉ có yêu cầu như vậy thôi.
Cơ Động khẽ nhíu mày nhìn Trần Tư Tuyền, sau một hồi do dự, hắn lắc đầu. Hắn không hi vọng Trần Tư Tuyền ở bên cạnh khi hắn đi tìm Liệt Diễm, bởi hắn không muốn Liệt Diễm thấy mình và Trần Tư Tuyền dính líu tới nhau. Đồng thời hắn cũng cảm thấy điều này không công bằng với Trần Tư Tuyền. Cho dù hắn không muốn thừa nhận nhưng địa vị của Trần Tư Tuyền trong lòng hắn rất gần Liệt Diễm, hắn không muốn khi mình đi gặp Liệt Diễm Trần Tư Tuyền sẽ bi thương, hắn đã thua thiệt nàng rất nhiều rồi.
Nhưng hắn thật không ngờ, hắn mới chỉ khẽ lắc đầu, Trần Tư Tuyền đã làm một điều mà một người ôn nhu như nàng chưa hề làm, nàng lùi hẳn ra sau, cắt đứt linh hồn liên lạc giữa hai người, hai tay chống nạnh, hét lên giận dữ:
- Ta yêu ngươi nhiều như vậy, ngươi yêu ta một chút sẽ chết sao? Ta chỉ có một yêu cầu nho nhỏ thế thôi mà ngươi cũng không đáp ứng!
Trần Tư Tuyền đột nhiên bộc phát làm cả nhóm Quang Minh Thiên Can thánh đồ giật mình kinh hãi, bọn họ không biết Trần Tư Tuyền cùng Cơ Động đã nói những gì trước đó, chỉ thấy Cơ Động lắc đầu, Trần Tư Tuyền ngay lập tức bộc phát như núi lửa phun trào. Nhất thời, cả khu rừng im ắng có thể nghe được tiếng trâm rơi, ánh mắt mọi người không dám nhìn ngang liếc dọc.
Ngày đó, từ Hắc Ám thần miếu truyền tống trở về, Cơ Động không kịp đuổi theo mọi người, Trần Tư Tuyền đã bộc phát một hồi, nhưng so sánh với lần này, lần đấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Bọn họ chưa thấy nàng sắm vai sư tử Hà Đông bao giờ. Mặc dù vẫn hoàn mĩ như trước nhưng không hề giống nàng trước đây. Nhất thời, mọi người không biết phải làm sao mới hợp lý.
Vĩnh Hằng Chi Khải nháy mắt bao trùm Trần Tư Tuyền. Nàng cứ đứng ở đó nhìn Cơ Động lạnh lùng:
- Ta chỉ muốn ở bên cạnh ngươi mọi lúc, đến yêu cầu này ngươi cũng không đáp ứng, ta sẽ chết cho ngươi xem. Ngươi nên biết, với tu vi của ta, nếu muốn tự hủy linh hồn, ngươi không thể ngăn cản được đâu.
- Ta ngất, các ngươi đang làm cái gì đó? Tư Tuyền, có gì từ từ nói.
Diêu Khiêm Thư nhanh nhảu nói.

A Kim cùng Miểu Miểu cũng muốn tiến lại gần, Trần Tư Tuyền quát lạnh:
- Tất cả đừng có lại đây, chuyện này là việc riêng giữa ta và hắn.
Nhìn ánh mắt chấp nhất của Trần Tư Tuyền, Cơ Động đành xuống nước:
- Ngươi muốn gì cũng được, ta đáp ứng ngươi.
Nghe Cơ Động nói thế, Trần Tư Tuyền thở phào nhẹ nhõm, vất vả lắm nàng mới nghĩ ra chủ ý này, nếu Cơ Động thừa dịp nàng không chú ý đi tìm Liệt Diễm, thật sự nàng khóc không ra nước mắt nữa rồi.
Một khắc trước còn đang lồng lộn lên, vậy mà chỉ một khắc sau nàng đã nhu hòa như trước, tiến lên kéo bàn tay to của Cơ Động:
- Thật xin lỗi, ta đã quá vọng động. Chẳng qua ta không muốn bất chợt một ngày nào đó không còn nhìn thấy ngươi nữa. Cho dù ngươi lựa chọn làm gì, ta thật sự hi vọng có thể chứng kiến lựa chọn của ngươi. Được chứ?
Cơ Động yên lặng gật đầu. Nhóm Quang Minh Thiên Can thánh đồ nhìn biến hóa của Trần Tư Tuyền cũng chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ, bọn họ hoàn toàn đồng tình với Trần Tư Tuyền, đừng nói Trần Tư Tuyền chỉ rống vài câu với Cơ Động, cho dù nàng có làm ra những hành động thái quá hơn, bọn họ cũng có thể thừa nhận, trong mắt họ, Trần Tư Tuyền chính là một nữ nhân hoàn mĩ, nàng tốt với Cơ Động như vậy, thế mà hắn còn không chấp nhận, thật sự bọn hắn cũng lo thay cho Trần Tư Tuyền. Nhưng bọn họ cũng không thể nói gì với Cơ Động, bởi hắn yêu Liệt Diễm như thế, bọn họ cũng không thể khuyên bảo hắn đi yêu ngươi khác được.
Nhận được câu trả lời chắc chắn này, Trần Tư Tuyền thỏa mãn cười, vui vẻ nói:
- Còn chờ gì nữa, chẳng phải chúng ta muốn cho hắc ám đại quân thưởng thức Chung Cực Tất Sát Kỹ sao? Bắt đầu đi thôi.
Vừa nói nàng vừa chủ động đứng sau lưng Cơ Động, đặt một tay lên vai hắn, bày ra bộ dáng thi triển Ngũ Hành tương sinh tuần hoàn trận pháp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện