- Tư Tuyền. Ta....
Cơ Động giống như đang say rượu bắt đầu nói từng chữ. Giờ khắc này, trái tim Trần Tư Tuyền như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Một khi Cơ Động nói ra ba chữ đó thì hai người có thể ở cùng với nhau suốt đời. Một ngày này, nàng đã đợi quá lâu, làm sao không kích động cho được.
Trần Tư Tuyền chỉ nói một câu rất đơn giản, nhưng thật ra ở bên trong có rất nhiều điều ảo diệu. Đầu tiên nàng nói chính mình không bao giờ xuất hiện dây dưa với Cơ Động nữa, điều này làm cho cảm xúc của Cơ Động xuất hiện biến hóa, Trần Tư Tuyền cũng có thể đoán được, Cơ Động kỳ thật cũng không phải là không có tình cảm với mình. Vì thế mà khi mình chủ động xuất kích, lực phòng ngự của hắn sẽ giảm đi rất nhiều, sau đó dùng những lời nói u oán thê thảm đánh động hắn. Cho dù lừa gạt hắn nói ra ba từ đó cũng đủ rồi, từ nay hai người có thể ở cùng với nhau một cách đúng nghĩa.
Đúng lúc này, một tia giãy dụa xuất hiện trong mắt của Cơ Động. Ngay tại thời điểm hắn sắp nói ra ba chữ đó thì dung nhan của Liệt Diễm Liệt Diễm xuất hiện vô cùng rõ ràng ở sâu trong óc hắn. Cơ Động rùng mình một cái, ánh mắt mê loạn lập tức trở nên thanh tỉnh.
- Ta không thể. Thực xin lỗi, Tư Tuyền, ta không thể nói với nàng ba từ đó. Người ta yêu, chỉ có một mình Liệt Diễm.
Cơ Động nắm lấy hai bả vai của Trần Tư Tuyền đẩy người nàng ra, sau đó thân hình hắn nhoáng lên rồi biến mất. Thất bại trong gang tấc, Trần Tư Tuyền hơi ngốc trệ đứng yên tại chỗ, nguyên bản kỳ vọng vô cùng đột nhiên đổ sông đổ biển. Cho dù dù đây cũng không phải là lần đầu tiên, nhưng đau khổ trong lòng nàng không hề giảm xuống, nước mắt không thể khống chế nổi mà chảy ra.
- Đồ ngốc! Cơ Động ngốc nghếch. Vì cái gì mà chàng phải chấp nhất như vậy? Ta...Ta...
Trong nội tâm nàng lúc này tràn ngập mâu thuẫn, người Cơ Động yêu thủy chung là nàng, nhưng mà hết lần này tới lần khác không phải hình hài hiện giờ, nàng có thể đi trách Cơ Động sao? Nếu như Cơ Động vừa rồi thật sự nói ra ba chữ đó thì nàng thì nhất định sẽ cao hứng sao? Có lẽ, lúc ấy thì như thế, nhưng sau khi tỉnh táo lại trong nội tâm nàng sẽ nghĩ điều gì, chỉ sợ ngay cả nàng cũng không rõ.
Cơ Động đứng trên một nóc nhà không ngừng thở dốc, thật lâu sau hắn mới làm cho tâm tình của mình bình phục một ít, nhìn xa bầu trời đêm thở dài:
- Tư Tuyền, ta biết rõ ta nợ nàng rất nhiều, chỉ sợ cả đời này cũng không trả nổi. Nhưng mà ta thật sự không thể? Ta không thể làm chuyện có lỗi với Liệt Diễm. Liệt Diễm, nếu như nàng còn sống thì tốt rồi, có nàng ở đây, ta sẽ không cần phải suy nghĩ phức tạp làm gì.
Ăn xong bữa tối, Cơ Vân Sinh đã sớm buồn ngủ, hắn ít nhất đã có vài năm không được ngủ sớm như thế này, nhưng hôm nay hắn thực sự rất yên tâm. Tôn tử trở về, thắng lợi nghịch chuyển khiến cho Cơ Vân Sinh rốt cục có thể an ổn mà ngủ một giấc thật ngon. Lúc này, bóng đêm trầm mặc như nước, hiện giờ là nửa đêm. Dù sao Cơ Vân Sinh đã lớn tuổi, giấc ngủ sẽ không quá sâu, huống chi hôm nay còn có một hồi quyết chiến liên quan tới tồn vong của hai phiến đại lục.
- Gia gia. Là con, ngài không cần giật mình.
Cơ Vân Sinh mơ màng tỉnh lại, thần trí còn đang mơ hồ thì đột nhiên bên tai hắn vang lên thanh âm ôn hòa của Cơ Động.
Trong lòng Cơ Vân Sinh cả kinh, hắn vội vàng mở hai mắt ra, từ trên giường ngồi dậy, liếc mắt liền thấy Cơ Động ngồi trên ghế cách đó không xa. Cho dù đối mặt với tôn tử của mình, hắn cũng không khỏi khiếp sợ. Bởi trước khi ngủ thói quen của hắn là đóng cửa sổ lại, hơn nữa bản thân Cơ Vân Sinh là cường giả tu vi Cửu quan. Nhưng Cơ Động thần không biết quỷ không hay tiến vào, nếu như đổi lại là địch nhân thì cho dù một trăm người Bình Đẳng Vương cũng đã chết.
- Cơ Động, thực lực của con đến tột cùng đạt đến trình độ nào?
Câu hỏi đầu tiên khi mà Cơ Vân Sinh sau khi định thần lại là thế. nguồn y
Cơ Động mỉm cười đáp:
- Từ đẳng cấp ma lực thì con có hơi chênh lệch với Hắc Ám Thiên Cơ, nhưng con tin tưởng nếu so tổng hợp thực lực thì sẽ không thua hắn.
Nghe Cơ Động vừa nói như vậy, Cơ Vân Sinh không khỏi há hốc miệng. Tuy bởi vì Cơ Động mang về Đại Diễn Thánh Hỏa Long, Tư Động đều có tu vi Thánh cấp làm hắn suy đoán một chút về thực lực của tôn tử mình, nhưng mà không nghĩ tới Cơ Động nói tu vi của mình không kém hơn Hắc Ám Thiên Cơ.
Cơ Vân Sinh đứng thẳng người lên, hắn khoác thêm áo ngoài lên người nói:
- Vậy thật sự là quá tốt. Có thực lực cường đại của con làm hậu thuẫn thì trận chiến này của chúng ta nhất định có thể đánh tan quân địch.
Cơ Động nói:
- Gia gia. Con tới là để nói một chuyện với ngài. Sau khi nghe xong, nhất định ngài phải tỉnh táo.
Cơ Vân Sinh sững sờ một chút liền hỏi:
- Con muốn nói gì?
Cơ Động trầm giọng nói:
- Quyết chiến hôm nay, con tối thiểu nhất có bảy thành nắm chắc có thể trợ giúp Quang Minh đại quân đạt được kẻ thắng lợi cuối cùng, nhưng mà con hi vọng sau khi Thánh Chiến chấm dứt, Quang Minh đại quân chúng ta không tiến quân vào Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục.
Cơ Vân Sinh giật mình nhìn Cơ Động hỏi:
- Cơ Động, concó biết con đang nói cái gì hay không? Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục là địch nhân truyền đời của chúng ta, nếu đã có cơ hội đánh bại toàn bộ Hắc Ám đại quân thì làm sao có khả năng bỏ qua cho bọn chúng?
Cơ Động đáp:
- Đó đương nhiên là một cơ hội ngàn năm một thuở, nhưng mà gia gia có nghĩ tới hay không, nếu như chúng ta đánh vào Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục thì có khác gì với hành động của Hắc Ám Thiên Cơ hiện giờ? Lúc đó sẽ có bao nhiêu bình dân trên Hắc Ám đại lục ở bên trên chết thảm dưới móng ngựa của Quang Minh đại quân chúng ta? Đó không phải là điều mà con muốn nhìn thấy. Hết thảy những điều mà con làm chỉ muốn giảm thiểu thương vong, trong trận chiến này càng ít người chết càng tốt, nhất là những bình dân vô tội. Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục vốn là bị Hắc Ám Thiên Cơ mà lầm than, dùng từ sinh linh đồ thán cũng không đủ. Nếu như chúng ta lại sát nhập Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục thì sẽ càng có nhiều bình dân hơn bị chết trong chiến loạn.
- Huống chi, ngoại trừ vùng lãnh thổ bên ngoài, Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục căn bản cũng không có cái gì để cho chúng ta cướp đoạt, một khi công chiếm Hắc Ám đại lục, các quốc gia Quang Minh chúng ta sẽ phân chia lãnh thổ như thế nào? Lẽ tất nhiên là mâu thuẫn nảy sinh, chỉ sợ trong tương lai mấy trăm năm nữa, hai phiến đại lục của chúng ta sẽ càng không yên bình. Bởi vậy, bất luận như thế nào. Con đều không hi vọng tại Thánh Chiến sau khi chấm dứt có một phương nào xâm phạm lãnh thổ của đối phương.
Nếu như Cơ Động chỉ là tôn tử của Cơ Vân Sinh thì những lời nói này đủ để hắn tát lật mặt Cơ Động ra, những điều Cơ Động vừa mới phân tích chính là lợi ích lớn nhất của năm đại đế quốc Quang Minh, Thánh chiến đã tiêu hao vô số sức người, sức của của họ. Vậy mà bây giờ ngươi nói không cho ta chia cắt phần thưởng, không phải là đắc tội hết với chúng ta sao? Ngu xuẩn! Cực kỳ ngu xuẩn.
Nhưng mà Cơ Vân Sinh lại không thể đánh Cơ Động, đó là bởi vì thân phận của hắn hiện giờ không chỉ đơn giản là tôn tử của lão. Bản thân hắn có thực lực chống lại Hắc Ám Thiên Cơ, chỉ riêng điểm này đã khiến mọi người phải kiêng kị. Huống chi hắn còn là Quang Minh THiên Can thánh vương dẫn dắt các thánh đồ. Những lời Cơ Động nói đương nhiên giới chính trị cao tầng coi là ngu xuẩn, nhưng đối với bình dân dù là Quang Minh hay Hắc Ám thì lại rất được ủng hộ, trong chiến tranh người bị tổn thương lớn nhất chính là dân chúng. Bởi vậy, quyết không có bất kỳ bình dân nào hi vọng tiếp tục chiến tranh.
- Huống chi Cơ Động có lực ảnh hưởng với Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục mà ngay cả Cơ Vân Sinh lẫn hội trưởng lão Ma Sư công hội đều không thể không kiêng kị. Chỉ các ma sư trên Quang Minh Ngũ hành đại lục này nói chung và ma sư công hội nói riêng chịu ảnh hưởng của Cơ Động đã rất khủng bố. Huống chi, hắn và Long tộc có quan hệ vô cùng mật thiết, từ lúc Cơ Động trở về tới nay có thể nhìn ra ba đứa con gái của Long Hoàng đều có quan hệ với Quang Minh thiên can thánh đồ. Không hề nghi ngờ, một khi Quang Minh đại lục xuất hiện vấn đề gì, Quang Minh Long tộc tất nhiên sẽ không chút lựa chọn lựa chọn ủng hộ Cơ Động. Điều này vẫn chưa xong, từ ngày hôm qua trong hội nghị lấy được tin tức, Cơ Động còn nắm trong tay địa tâm thế giới, hơn nữa từ địa tâm thế giới đã mang đến trăm vạn Hỏa Nha đại quân.
- Cuối cùng là quan hệ của Cơ Động với thương hội đệ nhất thiên hạ Ngốc Có Tiền mới là quan trọng nhất. Có thể nói, coi như là quân chủ các quốc gia nhìn thấy Cơ Động cũng phải một mực cung kính, một mình Cơ Động có thể nói là ảnh hưởng tới toàn bộ đại lục Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Bởi vậy, lúc này Cơ Động nói với Cơ Vân Sinh những điều này khiến lão không thể không cân nhắc. Nếu như Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục năm đại đế quốc không đáp ứng yêu cầu của Cơ Động thì hắn sẽ làm gì? Điều đó có khiến cho năm đại đế quốc thừa nhận nổi không?
Rất nhanh, trong lòng Cơ Vân Sinh đã có đáp án, một đáp án khiến trong lòng lão cực kì soảng sợ. Bởi vì lão phát hiện, tổng hợp những lực lượng mà Cơ Động nắm trong tay thì chỉ cần hắn muốn, có thể đơn giản phá nát toàn bộ Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Năm đại đế quốc không hề có thực lực chống lại hắn. Đây còn là tôn tử của mình sao? Bằng vào sức một mình lại có thể ảnh hưởng đến toàn bộ đại lục, Cơ Vân Sinh chau mày, sau nửa ngày nói không thốt nổi một lời nào.
Cơ Động tuyệt không sốt ruột, hắn đã có thể ở chỗ này chờ Cơ Vân Sinh tỉnh ngủ thì những lời vừa nói ra hắn đã suy nghĩ rất kĩ. Cơ Động sở dĩ không đưa ra trước hội nghị là vì hiện tại chuyện trọng yếu nhất của Quang Minh đại quân là chiến một trận cuối cùng với Ám đại quân. Ở thời điểm này, không thể dao động sĩ khí nhưng mà hắn lại nhất định phải để cho gia gia mình biết rõ chuyện này, cho dù là Cơ Vân Sinh không ủng hộ hắn làm như vậy thì cũng coi như hắn đã kết thúc nghĩa vụ của người làm cháu.
Thật lâu sau, Cơ Vân Sinh thở dài một hơi trầm giọng nói:
- Cơ Động, con biết làm như vậy sẽ có hậu quả gì không? Hậu thế sau này sẽ bình luận con như thế nào? Có lẽ sẽ không còn là anh hùng cứu vớt cả thế giới nữa.
Cơ Động nở nụ cười:
- Anh hùng hay em hùng với con thì có làm sao? Đời sau có phán xét thế nào ta không để ý, con chỉ quan tâm hai chữ an lòng mà thôi. Kỳ thật, bản thân con cũng là một ma vương giết người không ghê tay, những người trực tiếp bị tcon a giết hoặc gián tiếp chỉ sợ phải tính bằng con số hàng nghìn.
- Con vốn là không phải là người tốt, hậu nhân có bình phán ra sao căn bản không quan trọng. Con chỉ không hi vọng Quang Minh cùng Hắc Ám hai phiến đại lục khắp nơi đều tràn ngập huyết tinh. Gia gia, chẳng lẽ ngàu không hi vọng Quang Minh đại lục chúng ta có thể trong thời gian ngắn trở lại thời gian hòa bình vốn có sao?
Trong mắt Cơ Vân Sinh lóe lên quang mang, trong thời gian ngắn ngủi này lão đã có quyết định quyết đoán của lão đại biểu là cả Trung Thổ Đế Quốc, Bình Đẳng Vương nhất mạch kèm theo thái tử Cơ Dạ Thương. Cơ Động trở thành Quang Minh Thiên Can Thánh vương, địa vị của hắn tại Trung Thổ Đế Quốc sớm đã không có bất kỳ người có thể rung chuyển.
- Ý của con, ta hiểu được. Ta cùng với Trung Thổ Đế Quốc đều sẽ ủng hộ quyết định của con. Nói cho gia gia, con có ý định như thế nào?
Sau khi nói xong những lời này, Cơ Vân Sinh chỉ cảm thấy cả người nhẹ nhõm hơn nhiều. Mặc dù lựa chọn này đối với lão cực kì gian nan, nhưng lúc đưa ra quyết đinh thì đột nhiên lại cảm thấy có vẻ như nó cũng không tệ lắm, giống như Cơ Động nói tàn sát vĩnh viễn sẽ không mang đến khoái cảm gì, mà chỉ có có vô tận tội ác.
Nghe Cơ Vân Sinh trả lời, Cơ Động cũng hơi sững sờ, nguyên bản hắn tìm đến Cơ Vân Sinh chỉ muốn nói cách nghĩ của mình cho lão biết, đồng thời cũng không hi vọng lão ủng hộ mình. Nhưng giờ khắc này Cơ Vân Sinh đúng là không chút quan tâm biểu thị ủng hộ mình, hơn nữa dùng Trung Thổ Đế Quốc làm vì hậu thuẫn co mình, luận về công hay tư đều khiến cho Cơ Động xúc động.
- Gia gia. Điều con muốn làm rất đơn giản, giống như Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ cùng Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ đời thứ nhất làm, đó là Thánh Tà Đảo một lần nữa trở thành bình chướng giữa hai phiến đại lục. Sau quyết chiến con sẽ tìm tới chúng, song phương liên hợp sức mạnh của hai mươi Thánh Đồ để cho Thánh Tà Đảo một lần nữa khôi phục hình dáng cũ.
Cơ Vân Sinh giật mình nhìn Cơ Động:
- Nhưng mà đời thứ nhất Thánh Đồ không phải đều có thực lực Tháp cấp sao? Những Thánh đồ các con chỉ sợ có một mình ngươi đạt tới Thánh cấp a.
Cơ Động nói:
- Chúng ta sẽ làm chuyện đơn giản hơn thánh đồ đời thứ nhất nhiều. Lúc trước, bọn họ là trực tiếp từ trong biển rộng sáng tạo ra Thánh Tà Đảo, hơn nữa bằng vào lực lượng cường đại của chính mình tụ tập vô số hung thú trên biển cuối cùng mới là sáng tạo Thánh Tà Đảo. Bọn họ là sáng tạo, mà chúng ta chỉ cần khôi phục là được rồi. Con đã có chuẩn bị kỹ càng, dùng lực lượng liên thủ của chúng ta hiện tại có lẽ là không có vấn đề gì.
Hắn tự nhiên sẽ không nói cho Cơ Vân Sinh, hắn muốn khôi phục Thánh Tà Đảo phải dùng thủ đoạn đặc thù, chỉ có điều phải hi sinh một cái giá rất lớn mới làm được.
Khi Cơ Động cùng Cơ Vân Sinh rời khỏi phòng thì đã thấy bầu trời bao la ở phương đông đã có ánh nắng màu vàng nhạt, ánh rạng đông ùa tới, thắng lợi cuối cùng còn có thể xa sao? Trận quyết đấu cuối cùng giữa Quang Minh cùng Hắc Ám hai phiến đại lục đều diễn ra trong một ngày này
Cơ Động giống như đang say rượu bắt đầu nói từng chữ. Giờ khắc này, trái tim Trần Tư Tuyền như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Một khi Cơ Động nói ra ba chữ đó thì hai người có thể ở cùng với nhau suốt đời. Một ngày này, nàng đã đợi quá lâu, làm sao không kích động cho được.
Trần Tư Tuyền chỉ nói một câu rất đơn giản, nhưng thật ra ở bên trong có rất nhiều điều ảo diệu. Đầu tiên nàng nói chính mình không bao giờ xuất hiện dây dưa với Cơ Động nữa, điều này làm cho cảm xúc của Cơ Động xuất hiện biến hóa, Trần Tư Tuyền cũng có thể đoán được, Cơ Động kỳ thật cũng không phải là không có tình cảm với mình. Vì thế mà khi mình chủ động xuất kích, lực phòng ngự của hắn sẽ giảm đi rất nhiều, sau đó dùng những lời nói u oán thê thảm đánh động hắn. Cho dù lừa gạt hắn nói ra ba từ đó cũng đủ rồi, từ nay hai người có thể ở cùng với nhau một cách đúng nghĩa.
Đúng lúc này, một tia giãy dụa xuất hiện trong mắt của Cơ Động. Ngay tại thời điểm hắn sắp nói ra ba chữ đó thì dung nhan của Liệt Diễm Liệt Diễm xuất hiện vô cùng rõ ràng ở sâu trong óc hắn. Cơ Động rùng mình một cái, ánh mắt mê loạn lập tức trở nên thanh tỉnh.
- Ta không thể. Thực xin lỗi, Tư Tuyền, ta không thể nói với nàng ba từ đó. Người ta yêu, chỉ có một mình Liệt Diễm.
Cơ Động nắm lấy hai bả vai của Trần Tư Tuyền đẩy người nàng ra, sau đó thân hình hắn nhoáng lên rồi biến mất. Thất bại trong gang tấc, Trần Tư Tuyền hơi ngốc trệ đứng yên tại chỗ, nguyên bản kỳ vọng vô cùng đột nhiên đổ sông đổ biển. Cho dù dù đây cũng không phải là lần đầu tiên, nhưng đau khổ trong lòng nàng không hề giảm xuống, nước mắt không thể khống chế nổi mà chảy ra.
- Đồ ngốc! Cơ Động ngốc nghếch. Vì cái gì mà chàng phải chấp nhất như vậy? Ta...Ta...
Trong nội tâm nàng lúc này tràn ngập mâu thuẫn, người Cơ Động yêu thủy chung là nàng, nhưng mà hết lần này tới lần khác không phải hình hài hiện giờ, nàng có thể đi trách Cơ Động sao? Nếu như Cơ Động vừa rồi thật sự nói ra ba chữ đó thì nàng thì nhất định sẽ cao hứng sao? Có lẽ, lúc ấy thì như thế, nhưng sau khi tỉnh táo lại trong nội tâm nàng sẽ nghĩ điều gì, chỉ sợ ngay cả nàng cũng không rõ.
Cơ Động đứng trên một nóc nhà không ngừng thở dốc, thật lâu sau hắn mới làm cho tâm tình của mình bình phục một ít, nhìn xa bầu trời đêm thở dài:
- Tư Tuyền, ta biết rõ ta nợ nàng rất nhiều, chỉ sợ cả đời này cũng không trả nổi. Nhưng mà ta thật sự không thể? Ta không thể làm chuyện có lỗi với Liệt Diễm. Liệt Diễm, nếu như nàng còn sống thì tốt rồi, có nàng ở đây, ta sẽ không cần phải suy nghĩ phức tạp làm gì.
Ăn xong bữa tối, Cơ Vân Sinh đã sớm buồn ngủ, hắn ít nhất đã có vài năm không được ngủ sớm như thế này, nhưng hôm nay hắn thực sự rất yên tâm. Tôn tử trở về, thắng lợi nghịch chuyển khiến cho Cơ Vân Sinh rốt cục có thể an ổn mà ngủ một giấc thật ngon. Lúc này, bóng đêm trầm mặc như nước, hiện giờ là nửa đêm. Dù sao Cơ Vân Sinh đã lớn tuổi, giấc ngủ sẽ không quá sâu, huống chi hôm nay còn có một hồi quyết chiến liên quan tới tồn vong của hai phiến đại lục.
- Gia gia. Là con, ngài không cần giật mình.
Cơ Vân Sinh mơ màng tỉnh lại, thần trí còn đang mơ hồ thì đột nhiên bên tai hắn vang lên thanh âm ôn hòa của Cơ Động.
Trong lòng Cơ Vân Sinh cả kinh, hắn vội vàng mở hai mắt ra, từ trên giường ngồi dậy, liếc mắt liền thấy Cơ Động ngồi trên ghế cách đó không xa. Cho dù đối mặt với tôn tử của mình, hắn cũng không khỏi khiếp sợ. Bởi trước khi ngủ thói quen của hắn là đóng cửa sổ lại, hơn nữa bản thân Cơ Vân Sinh là cường giả tu vi Cửu quan. Nhưng Cơ Động thần không biết quỷ không hay tiến vào, nếu như đổi lại là địch nhân thì cho dù một trăm người Bình Đẳng Vương cũng đã chết.
- Cơ Động, thực lực của con đến tột cùng đạt đến trình độ nào?
Câu hỏi đầu tiên khi mà Cơ Vân Sinh sau khi định thần lại là thế. nguồn y
Cơ Động mỉm cười đáp:
- Từ đẳng cấp ma lực thì con có hơi chênh lệch với Hắc Ám Thiên Cơ, nhưng con tin tưởng nếu so tổng hợp thực lực thì sẽ không thua hắn.
Nghe Cơ Động vừa nói như vậy, Cơ Vân Sinh không khỏi há hốc miệng. Tuy bởi vì Cơ Động mang về Đại Diễn Thánh Hỏa Long, Tư Động đều có tu vi Thánh cấp làm hắn suy đoán một chút về thực lực của tôn tử mình, nhưng mà không nghĩ tới Cơ Động nói tu vi của mình không kém hơn Hắc Ám Thiên Cơ.
Cơ Vân Sinh đứng thẳng người lên, hắn khoác thêm áo ngoài lên người nói:
- Vậy thật sự là quá tốt. Có thực lực cường đại của con làm hậu thuẫn thì trận chiến này của chúng ta nhất định có thể đánh tan quân địch.
Cơ Động nói:
- Gia gia. Con tới là để nói một chuyện với ngài. Sau khi nghe xong, nhất định ngài phải tỉnh táo.
Cơ Vân Sinh sững sờ một chút liền hỏi:
- Con muốn nói gì?
Cơ Động trầm giọng nói:
- Quyết chiến hôm nay, con tối thiểu nhất có bảy thành nắm chắc có thể trợ giúp Quang Minh đại quân đạt được kẻ thắng lợi cuối cùng, nhưng mà con hi vọng sau khi Thánh Chiến chấm dứt, Quang Minh đại quân chúng ta không tiến quân vào Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục.
Cơ Vân Sinh giật mình nhìn Cơ Động hỏi:
- Cơ Động, concó biết con đang nói cái gì hay không? Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục là địch nhân truyền đời của chúng ta, nếu đã có cơ hội đánh bại toàn bộ Hắc Ám đại quân thì làm sao có khả năng bỏ qua cho bọn chúng?
Cơ Động đáp:
- Đó đương nhiên là một cơ hội ngàn năm một thuở, nhưng mà gia gia có nghĩ tới hay không, nếu như chúng ta đánh vào Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục thì có khác gì với hành động của Hắc Ám Thiên Cơ hiện giờ? Lúc đó sẽ có bao nhiêu bình dân trên Hắc Ám đại lục ở bên trên chết thảm dưới móng ngựa của Quang Minh đại quân chúng ta? Đó không phải là điều mà con muốn nhìn thấy. Hết thảy những điều mà con làm chỉ muốn giảm thiểu thương vong, trong trận chiến này càng ít người chết càng tốt, nhất là những bình dân vô tội. Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục vốn là bị Hắc Ám Thiên Cơ mà lầm than, dùng từ sinh linh đồ thán cũng không đủ. Nếu như chúng ta lại sát nhập Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục thì sẽ càng có nhiều bình dân hơn bị chết trong chiến loạn.
- Huống chi, ngoại trừ vùng lãnh thổ bên ngoài, Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục căn bản cũng không có cái gì để cho chúng ta cướp đoạt, một khi công chiếm Hắc Ám đại lục, các quốc gia Quang Minh chúng ta sẽ phân chia lãnh thổ như thế nào? Lẽ tất nhiên là mâu thuẫn nảy sinh, chỉ sợ trong tương lai mấy trăm năm nữa, hai phiến đại lục của chúng ta sẽ càng không yên bình. Bởi vậy, bất luận như thế nào. Con đều không hi vọng tại Thánh Chiến sau khi chấm dứt có một phương nào xâm phạm lãnh thổ của đối phương.
Nếu như Cơ Động chỉ là tôn tử của Cơ Vân Sinh thì những lời nói này đủ để hắn tát lật mặt Cơ Động ra, những điều Cơ Động vừa mới phân tích chính là lợi ích lớn nhất của năm đại đế quốc Quang Minh, Thánh chiến đã tiêu hao vô số sức người, sức của của họ. Vậy mà bây giờ ngươi nói không cho ta chia cắt phần thưởng, không phải là đắc tội hết với chúng ta sao? Ngu xuẩn! Cực kỳ ngu xuẩn.
Nhưng mà Cơ Vân Sinh lại không thể đánh Cơ Động, đó là bởi vì thân phận của hắn hiện giờ không chỉ đơn giản là tôn tử của lão. Bản thân hắn có thực lực chống lại Hắc Ám Thiên Cơ, chỉ riêng điểm này đã khiến mọi người phải kiêng kị. Huống chi hắn còn là Quang Minh THiên Can thánh vương dẫn dắt các thánh đồ. Những lời Cơ Động nói đương nhiên giới chính trị cao tầng coi là ngu xuẩn, nhưng đối với bình dân dù là Quang Minh hay Hắc Ám thì lại rất được ủng hộ, trong chiến tranh người bị tổn thương lớn nhất chính là dân chúng. Bởi vậy, quyết không có bất kỳ bình dân nào hi vọng tiếp tục chiến tranh.
- Huống chi Cơ Động có lực ảnh hưởng với Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục mà ngay cả Cơ Vân Sinh lẫn hội trưởng lão Ma Sư công hội đều không thể không kiêng kị. Chỉ các ma sư trên Quang Minh Ngũ hành đại lục này nói chung và ma sư công hội nói riêng chịu ảnh hưởng của Cơ Động đã rất khủng bố. Huống chi, hắn và Long tộc có quan hệ vô cùng mật thiết, từ lúc Cơ Động trở về tới nay có thể nhìn ra ba đứa con gái của Long Hoàng đều có quan hệ với Quang Minh thiên can thánh đồ. Không hề nghi ngờ, một khi Quang Minh đại lục xuất hiện vấn đề gì, Quang Minh Long tộc tất nhiên sẽ không chút lựa chọn lựa chọn ủng hộ Cơ Động. Điều này vẫn chưa xong, từ ngày hôm qua trong hội nghị lấy được tin tức, Cơ Động còn nắm trong tay địa tâm thế giới, hơn nữa từ địa tâm thế giới đã mang đến trăm vạn Hỏa Nha đại quân.
- Cuối cùng là quan hệ của Cơ Động với thương hội đệ nhất thiên hạ Ngốc Có Tiền mới là quan trọng nhất. Có thể nói, coi như là quân chủ các quốc gia nhìn thấy Cơ Động cũng phải một mực cung kính, một mình Cơ Động có thể nói là ảnh hưởng tới toàn bộ đại lục Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Bởi vậy, lúc này Cơ Động nói với Cơ Vân Sinh những điều này khiến lão không thể không cân nhắc. Nếu như Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục năm đại đế quốc không đáp ứng yêu cầu của Cơ Động thì hắn sẽ làm gì? Điều đó có khiến cho năm đại đế quốc thừa nhận nổi không?
Rất nhanh, trong lòng Cơ Vân Sinh đã có đáp án, một đáp án khiến trong lòng lão cực kì soảng sợ. Bởi vì lão phát hiện, tổng hợp những lực lượng mà Cơ Động nắm trong tay thì chỉ cần hắn muốn, có thể đơn giản phá nát toàn bộ Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Năm đại đế quốc không hề có thực lực chống lại hắn. Đây còn là tôn tử của mình sao? Bằng vào sức một mình lại có thể ảnh hưởng đến toàn bộ đại lục, Cơ Vân Sinh chau mày, sau nửa ngày nói không thốt nổi một lời nào.
Cơ Động tuyệt không sốt ruột, hắn đã có thể ở chỗ này chờ Cơ Vân Sinh tỉnh ngủ thì những lời vừa nói ra hắn đã suy nghĩ rất kĩ. Cơ Động sở dĩ không đưa ra trước hội nghị là vì hiện tại chuyện trọng yếu nhất của Quang Minh đại quân là chiến một trận cuối cùng với Ám đại quân. Ở thời điểm này, không thể dao động sĩ khí nhưng mà hắn lại nhất định phải để cho gia gia mình biết rõ chuyện này, cho dù là Cơ Vân Sinh không ủng hộ hắn làm như vậy thì cũng coi như hắn đã kết thúc nghĩa vụ của người làm cháu.
Thật lâu sau, Cơ Vân Sinh thở dài một hơi trầm giọng nói:
- Cơ Động, con biết làm như vậy sẽ có hậu quả gì không? Hậu thế sau này sẽ bình luận con như thế nào? Có lẽ sẽ không còn là anh hùng cứu vớt cả thế giới nữa.
Cơ Động nở nụ cười:
- Anh hùng hay em hùng với con thì có làm sao? Đời sau có phán xét thế nào ta không để ý, con chỉ quan tâm hai chữ an lòng mà thôi. Kỳ thật, bản thân con cũng là một ma vương giết người không ghê tay, những người trực tiếp bị tcon a giết hoặc gián tiếp chỉ sợ phải tính bằng con số hàng nghìn.
- Con vốn là không phải là người tốt, hậu nhân có bình phán ra sao căn bản không quan trọng. Con chỉ không hi vọng Quang Minh cùng Hắc Ám hai phiến đại lục khắp nơi đều tràn ngập huyết tinh. Gia gia, chẳng lẽ ngàu không hi vọng Quang Minh đại lục chúng ta có thể trong thời gian ngắn trở lại thời gian hòa bình vốn có sao?
Trong mắt Cơ Vân Sinh lóe lên quang mang, trong thời gian ngắn ngủi này lão đã có quyết định quyết đoán của lão đại biểu là cả Trung Thổ Đế Quốc, Bình Đẳng Vương nhất mạch kèm theo thái tử Cơ Dạ Thương. Cơ Động trở thành Quang Minh Thiên Can Thánh vương, địa vị của hắn tại Trung Thổ Đế Quốc sớm đã không có bất kỳ người có thể rung chuyển.
- Ý của con, ta hiểu được. Ta cùng với Trung Thổ Đế Quốc đều sẽ ủng hộ quyết định của con. Nói cho gia gia, con có ý định như thế nào?
Sau khi nói xong những lời này, Cơ Vân Sinh chỉ cảm thấy cả người nhẹ nhõm hơn nhiều. Mặc dù lựa chọn này đối với lão cực kì gian nan, nhưng lúc đưa ra quyết đinh thì đột nhiên lại cảm thấy có vẻ như nó cũng không tệ lắm, giống như Cơ Động nói tàn sát vĩnh viễn sẽ không mang đến khoái cảm gì, mà chỉ có có vô tận tội ác.
Nghe Cơ Vân Sinh trả lời, Cơ Động cũng hơi sững sờ, nguyên bản hắn tìm đến Cơ Vân Sinh chỉ muốn nói cách nghĩ của mình cho lão biết, đồng thời cũng không hi vọng lão ủng hộ mình. Nhưng giờ khắc này Cơ Vân Sinh đúng là không chút quan tâm biểu thị ủng hộ mình, hơn nữa dùng Trung Thổ Đế Quốc làm vì hậu thuẫn co mình, luận về công hay tư đều khiến cho Cơ Động xúc động.
- Gia gia. Điều con muốn làm rất đơn giản, giống như Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ cùng Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ đời thứ nhất làm, đó là Thánh Tà Đảo một lần nữa trở thành bình chướng giữa hai phiến đại lục. Sau quyết chiến con sẽ tìm tới chúng, song phương liên hợp sức mạnh của hai mươi Thánh Đồ để cho Thánh Tà Đảo một lần nữa khôi phục hình dáng cũ.
Cơ Vân Sinh giật mình nhìn Cơ Động:
- Nhưng mà đời thứ nhất Thánh Đồ không phải đều có thực lực Tháp cấp sao? Những Thánh đồ các con chỉ sợ có một mình ngươi đạt tới Thánh cấp a.
Cơ Động nói:
- Chúng ta sẽ làm chuyện đơn giản hơn thánh đồ đời thứ nhất nhiều. Lúc trước, bọn họ là trực tiếp từ trong biển rộng sáng tạo ra Thánh Tà Đảo, hơn nữa bằng vào lực lượng cường đại của chính mình tụ tập vô số hung thú trên biển cuối cùng mới là sáng tạo Thánh Tà Đảo. Bọn họ là sáng tạo, mà chúng ta chỉ cần khôi phục là được rồi. Con đã có chuẩn bị kỹ càng, dùng lực lượng liên thủ của chúng ta hiện tại có lẽ là không có vấn đề gì.
Hắn tự nhiên sẽ không nói cho Cơ Vân Sinh, hắn muốn khôi phục Thánh Tà Đảo phải dùng thủ đoạn đặc thù, chỉ có điều phải hi sinh một cái giá rất lớn mới làm được.
Khi Cơ Động cùng Cơ Vân Sinh rời khỏi phòng thì đã thấy bầu trời bao la ở phương đông đã có ánh nắng màu vàng nhạt, ánh rạng đông ùa tới, thắng lợi cuối cùng còn có thể xa sao? Trận quyết đấu cuối cùng giữa Quang Minh cùng Hắc Ám hai phiến đại lục đều diễn ra trong một ngày này
Danh sách chương