Vương Khang nội tâm lúc này phẫn nộ đến cực hạn, chỉ là một cái rách nát lão già cũng dám từ chối, thậm chí thậm chí trước mặt một người lên tiếng đuổi hắn.
Dạng này nhục nhã, Hắc Ưng Bang bang chủ hắn từ bao giờ chịu qua, thậm chí hắn mặt mũi còn so với nữ nhân càng thêm quan trọng.
Hôm nay không đem lão già này đám thành bãi thịt, xé từng khúc ném cho chó ăn hắn liền không làm người.
Nhất quyền đánh tới, phòng ngự hệ thuộc tính khí lực không có mạnh, nhưng lại có thể dùng trọng lượng bù đắp vào, một quyền này tựa như vạn cân cây chùy, đánh thẳng vào lão giả cơ thể.
Xung quanh đám người nhìn thấy Vương Khang một quyền kinh khủng đánh tới, mạnh mẽ khí áp để bọn hắn khuôn mặt đều trắng bệch, chờ đợi huyết tinh một màn xảy ra.
Bất quá tiếp theo sự việc lại để bọn hắn hai mắt trợn tròn lên, khuôn mặt bất khả tư nghị, chỉ thấy lão giả chỉ dơ một ngón tay lên, một luồng khó có thể tin được hàn khí tụ tập lại.
Xoẹt!
“ Rắc...cách! “
Chỉ trong tích tắc, nắm đấm cách lão giả còn mấy cm Vương Khang cả người đột nhiên cứng đơ, bị một lớp hàn khí bao phủ, hoàn toàn biến thành tượng băng, khuôn mặt vẫn giữ nguyên dữ tợn bộ dạng.
Sau đó lão giả ngón tay lại khẽ động, chạm nhẹ vào hóa thành tượng băng Vương Khang.
“ Choang! “
Tức thì cao hai mét thân thể Vương Khang lập tức như thủy tinh vỡ thành vô số mảnh rơi lăn lóc trên mặt đất, to lớn âm thanh đồng thời thức tỉnh đang ở trong chấn kinh đám người.
“ Lão...lão công! “
Lam Hồ nhìn thấy Vương Khang một mảnh phần đầu lăn lóc ra chỗ mình, cả người đều run rẩy sợ hãi kêu lên, nói xong ánh mắt ngước lên, nhìn về vẫn đang hờ hững bộ dạng lão giả, đúng lúc này lão giả lạnh băng ánh mắt liền hướng về nàng, từng luồng sát ý lan tỏa ra.
Cái này để cho Lam Hồ lông tơ dựng đứng lên, cả người như nhìn thấy ác quỷ, hoảng sợ hét lên, nhanh chóng chạy đi.
“ Aaa...ta không muốn viên đá kia nữa, tất cả đều do Vương Khang tên kia, đừng giết ta, đừng giết ta! “
Bất quá có lẽ do quá hoảng hốt, cho nên vừa chạy mấy bước, cả người ngã nhào về đang đứng ở góc một tên nam tử, nam tử này thể trạng cường tráng, mặt đeo một cái mặt nạ, đây không phải là Tịnh Nhạc thì là ai.
Lam Hồ mềm mại thân thể ngã vào Tịnh Nhạc người song, cả người lại vội đứng dậy, không dám lưu lại, sợ hãi chạy đi, sọ chỉ chậm một bước mình kết cục sẽ biến thành như Vương Khang tên kia.
“ Chậc chậc, mặc dù nói loại này nữ nhân sẽ không phải sạch sẽ gì, nhưng mà quả thực xúc cảm đúng là không tệ, dung mạo so với trái đất nữ nhân tốt hơn không biết bao nhiêu lần! “
Tịnh Nhạc xoa xoa tay nhếch miệng nói, sau đó ánh mắt lại hướng về toàn trường, chỉ thấy Vương Khang đám thủ hạ lúc này mới ở trong chấn kinh thức tỉnh dậy.
“ Không...không thể nào, lão đại...! “
“ Chết tiệt, rốt cuộc là có chuyện gì, chẳng lẽ lão giả kia dùng tà thuật, nhốt bang chủ lại, sau đó đánh lừa chúng ta! “
“ Các...các ngươi đám ngu ngốc, không thấy bang chủ từng cái bộ phận thân thể lăn lóc khắp nơi sao, lão giả này tuyệt đối là cường giả, mau chạy a! “
“ Chạy cái rắm, lão đại là người cứu mạng ta, ta nhất định phải trả thù cho lão đại! “
“ Đúng vậy, giết lão già khốn khiếp kia, trả thù cho bang chủ! “
Một đám Hắc Ưng bang thành viên phẫn nộ, cả một đám khuôn mặt dữ tợn, cầm lên vũ khí, hướng về phía lão giả tấn công, bất quá đúng lúc này lão giả kia hai mắt đột nhiên biến thành sắc bén, chỉ trong chớp nhoáng, mọi người chỉ nhìn thấy một tia sáng lóe qua.
Một giây sau, nguyên bản khí thế như hồng đám Linh sư, tất cả đều sững lại, cả người như mất đà lăn lóc dưới mặt đất.
Tuy nhiên làm xung quanh người xem sợ hãi là, thân thể lăn lóc cũng không phải toàn vẹn mà là đầu một nơi, người một nơi, huyết tinh lan tràn khắp toàn trường, để đúng xem đám người khuôn mặt trắng bệch, nhìn về phía từng bước rời đi lão giả, miệng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.
Không ai dám nói gì, cũng không ai dám cử động gì!
Cử động cũng chỉ có một người, lẻn vào trong bóng tối, lập tức đuổi theo đang rời đi lão giả.
...
Lão giả từng bước rời khỏi khu chợ đen này, cảm nhận thể nội mình đau đớn, già nua khuôn mặt không tự chủ thở dài một hơi, sau đó quay người lại, nhìn vào trong bóng tối, lạnh lùng lên tiếng.
“ Ngươi còn muốn theo ta đến bao giờ? “
Quả nhiên một giây sau, từ trong bóng tối đi ra một cái thân ảnh, thân thể cường tráng, mặt đeo trắng xóa mặt nạ, người này không ai khác chính là Tịnh Nhạc.
“ Tiền bối, làm phiền rồi! “
Lão giả nhìn thấy Tịnh Nhạc liền khẽ nhíu mày, sau đó lại nói tiếp.
“ Ngươi muốn cái gì? “
“ Tiền bối, ta muốn mua lại viên Cực Dương Thạch của ngươi! “ Tịnh Nhạc vẫn trấn tĩnh nói ra.
“ Ha ha, ngươi muốn kết cục như tên kia sao? “
Lão giả nghe vậy liền nhếch miệng cười, cánh tay khẽ nâng lên, xung quanh hàn khí nhanh chóng ngưng kết lại, dường như tạo thành cả một cái lĩnh vực.
Mạnh mẽ đến nỗi khiến xung quanh trăm mét bán kính không gian như bị đóng băng, Tịnh Nhạc đứng trong khu vực này cánh tay muốn cử động cũng cực kì nặng nề, tựa như bị chôn dưới cát xa mạc vậy.
“ Hơn nữa, muốn nói chuyện với ta, lộ diện khuôn mặt của ngươi đi! “
Lão giả khuôn mặt hờ hững nói ra, phía đối diện Tịnh Nhạc cảm nhận hàn khí bao bọc cơ thể chẳng nhưng không lạnh mà cả người còn toát hết mồ hôi.
Có thể đông cứng cả không gian, lão giả này thực lực rốt cuộc cường đại đến mức nào, đến đây hắn cũng không dám chậm trễ, đưa trên mặt mặt nạ cởi ra, tuy nhiên đúng lúc này lão giả lạnh lùng thanh âm lại vang lên.
“ Ta nói là khuôn mặt thật của ngươi, Ma Kính đúng không? “
Lão giả một câu nói lập tức để Tịnh Nhạc cả người run lên, hai trong mắt co rút lại, khuôn mặt bất khả tư nghị, khó có thể tin được, miệng nuốt một ngụm nước bọt, cực kì đề phòng nhìn về phía lão giả.
“ Người kia sở hữu đặc thù Khí Linh, có năng lực phát hiện ra khí tức của ta, ngươi cẩn thận một chút! “
Bên trong Ma Kính cũng lên tiếng nhắc nhở, Tịnh Nhạc khẽ gật đầu, đối với lão giả kia càng cẩn trọng hơn.
“ Tiền bối quả nhiên lợi hại, thật không lừa được ngươi! “
Tịnh Nhạc gượng cười một tiếng, sau đó không do dự giải trừ Ma Kính năng lực, biến trở về hình dạng của mình.
“ Yên tâm đi, Khí Linh của ngươi ta không đụng vào, có thể làm Ma Kính kí khế ước với ngươi, tuổi còn trẻ như vậy, coi như bản lĩnh không tệ, mau rời đi đi, viên Cực Dương Thạch này ta không bán! “
Lão giả lắc nhẹ đầu, sau đó cũng không để ý Tịnh Nhạc, xoay người rời đi, bất quá đúng lúc này Tịnh Nhạc lại mở miệng nói ra.
“ Tiền bối, ngươi đặt viên đá đó chẳng phải là muốn tìm cứu mạng cơ duyên sao, làm sao lại rời đi sớm như vậy! “
Tịnh Nhạc nói xong, đang đi lão giả đột nhiên dừng lại, quay mặt lại nhìn phề phía Tịnh Nhạc, ánh mắt lạnh lùng đến cực hạn, kinh khủng uy áp lập tức đè xuống hắn cơ thể.
“ Ngươi nói cái gì? “
Tịnh Nhạc bị cái kia kinh khủng uy áp đè xuống cơ thể, giống như bị cả ngọn núi đè vào người vậy, không chịu được phải quỳ xuống, toàn thân xương cốt đều run rẩy, khuôn mặt gân xanh nổi lên, vội lên tiếng nói.
“ Ngươi có phải mỗi ngày đến nửa đêm thân thể đều đau đớn dữ dội, mặc dù là băng hệ thuộc tính nhưng lại lạnh lẽo đến thấu xương, thậm chí cơ thể bắt đầu có dấu hiệu băng hóa, có đúng không? “
“ Ngươi...ngươi làm sao biết được?! “
Lão giả nghe Tịnh Nhạc nói cả người lập tức cứng đơ, cả người rung động, khuôn mặt chấn kinh kêu lên, làm sao tiểu tử này lại biết được hắn tình trạng, rốt cuộc tiểu tử này là ai? “ Hộc hộc! “
Uy áp biến mất, lúc này Tịnh Nhạc mới miễn cưỡng đứng dậy, miệng thở hồng hộc nói.
“ Tiền bối không chỉ ban đêm, ban ngày còn càng thống khổ hơn, gặp phải ánh sáng mặt trời, làn da liền đau đớn như bị thiêu đốt, nhìn ngươi toàn thân đầu tóc đều biến thành màu trắng, đây không phải là do ngươi già, nếu già thì tóc sẽ màu xám tro, cũng sẽ không trắng tuyết như vậy.
Hơn nữa tiền bối mỗi lần hô hấp đều phun ra hàn khí, như vậy chỉ sợ băng hóa quá trình đã hơn nửa đi, ngươi sinh hoạt đều là dùng thực lực cường đại chèo chống, tuy nhiên, thời gian của ngươi chỉ sợ không còn nhiều! “
Tịnh Nhạc từng câu nói như là mũi tên đâm thẳng vào lão giả tim đen, già nua khuôn mặt đã kinh hãi không chịu nổi, miệng run run kêu lên.
“ Ngươi biết lão phu bị làm sao? “
Tịnh Nhạc khẽ gật đầu, sau đó nói tiếp.
“ Đúng vậy, chính vì thế ta mới đuổi theo tiền bối, ngươi khả năng đã bị Phệ Băng virut xâm nhập! “
Dạng này nhục nhã, Hắc Ưng Bang bang chủ hắn từ bao giờ chịu qua, thậm chí hắn mặt mũi còn so với nữ nhân càng thêm quan trọng.
Hôm nay không đem lão già này đám thành bãi thịt, xé từng khúc ném cho chó ăn hắn liền không làm người.
Nhất quyền đánh tới, phòng ngự hệ thuộc tính khí lực không có mạnh, nhưng lại có thể dùng trọng lượng bù đắp vào, một quyền này tựa như vạn cân cây chùy, đánh thẳng vào lão giả cơ thể.
Xung quanh đám người nhìn thấy Vương Khang một quyền kinh khủng đánh tới, mạnh mẽ khí áp để bọn hắn khuôn mặt đều trắng bệch, chờ đợi huyết tinh một màn xảy ra.
Bất quá tiếp theo sự việc lại để bọn hắn hai mắt trợn tròn lên, khuôn mặt bất khả tư nghị, chỉ thấy lão giả chỉ dơ một ngón tay lên, một luồng khó có thể tin được hàn khí tụ tập lại.
Xoẹt!
“ Rắc...cách! “
Chỉ trong tích tắc, nắm đấm cách lão giả còn mấy cm Vương Khang cả người đột nhiên cứng đơ, bị một lớp hàn khí bao phủ, hoàn toàn biến thành tượng băng, khuôn mặt vẫn giữ nguyên dữ tợn bộ dạng.
Sau đó lão giả ngón tay lại khẽ động, chạm nhẹ vào hóa thành tượng băng Vương Khang.
“ Choang! “
Tức thì cao hai mét thân thể Vương Khang lập tức như thủy tinh vỡ thành vô số mảnh rơi lăn lóc trên mặt đất, to lớn âm thanh đồng thời thức tỉnh đang ở trong chấn kinh đám người.
“ Lão...lão công! “
Lam Hồ nhìn thấy Vương Khang một mảnh phần đầu lăn lóc ra chỗ mình, cả người đều run rẩy sợ hãi kêu lên, nói xong ánh mắt ngước lên, nhìn về vẫn đang hờ hững bộ dạng lão giả, đúng lúc này lão giả lạnh băng ánh mắt liền hướng về nàng, từng luồng sát ý lan tỏa ra.
Cái này để cho Lam Hồ lông tơ dựng đứng lên, cả người như nhìn thấy ác quỷ, hoảng sợ hét lên, nhanh chóng chạy đi.
“ Aaa...ta không muốn viên đá kia nữa, tất cả đều do Vương Khang tên kia, đừng giết ta, đừng giết ta! “
Bất quá có lẽ do quá hoảng hốt, cho nên vừa chạy mấy bước, cả người ngã nhào về đang đứng ở góc một tên nam tử, nam tử này thể trạng cường tráng, mặt đeo một cái mặt nạ, đây không phải là Tịnh Nhạc thì là ai.
Lam Hồ mềm mại thân thể ngã vào Tịnh Nhạc người song, cả người lại vội đứng dậy, không dám lưu lại, sợ hãi chạy đi, sọ chỉ chậm một bước mình kết cục sẽ biến thành như Vương Khang tên kia.
“ Chậc chậc, mặc dù nói loại này nữ nhân sẽ không phải sạch sẽ gì, nhưng mà quả thực xúc cảm đúng là không tệ, dung mạo so với trái đất nữ nhân tốt hơn không biết bao nhiêu lần! “
Tịnh Nhạc xoa xoa tay nhếch miệng nói, sau đó ánh mắt lại hướng về toàn trường, chỉ thấy Vương Khang đám thủ hạ lúc này mới ở trong chấn kinh thức tỉnh dậy.
“ Không...không thể nào, lão đại...! “
“ Chết tiệt, rốt cuộc là có chuyện gì, chẳng lẽ lão giả kia dùng tà thuật, nhốt bang chủ lại, sau đó đánh lừa chúng ta! “
“ Các...các ngươi đám ngu ngốc, không thấy bang chủ từng cái bộ phận thân thể lăn lóc khắp nơi sao, lão giả này tuyệt đối là cường giả, mau chạy a! “
“ Chạy cái rắm, lão đại là người cứu mạng ta, ta nhất định phải trả thù cho lão đại! “
“ Đúng vậy, giết lão già khốn khiếp kia, trả thù cho bang chủ! “
Một đám Hắc Ưng bang thành viên phẫn nộ, cả một đám khuôn mặt dữ tợn, cầm lên vũ khí, hướng về phía lão giả tấn công, bất quá đúng lúc này lão giả kia hai mắt đột nhiên biến thành sắc bén, chỉ trong chớp nhoáng, mọi người chỉ nhìn thấy một tia sáng lóe qua.
Một giây sau, nguyên bản khí thế như hồng đám Linh sư, tất cả đều sững lại, cả người như mất đà lăn lóc dưới mặt đất.
Tuy nhiên làm xung quanh người xem sợ hãi là, thân thể lăn lóc cũng không phải toàn vẹn mà là đầu một nơi, người một nơi, huyết tinh lan tràn khắp toàn trường, để đúng xem đám người khuôn mặt trắng bệch, nhìn về phía từng bước rời đi lão giả, miệng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.
Không ai dám nói gì, cũng không ai dám cử động gì!
Cử động cũng chỉ có một người, lẻn vào trong bóng tối, lập tức đuổi theo đang rời đi lão giả.
...
Lão giả từng bước rời khỏi khu chợ đen này, cảm nhận thể nội mình đau đớn, già nua khuôn mặt không tự chủ thở dài một hơi, sau đó quay người lại, nhìn vào trong bóng tối, lạnh lùng lên tiếng.
“ Ngươi còn muốn theo ta đến bao giờ? “
Quả nhiên một giây sau, từ trong bóng tối đi ra một cái thân ảnh, thân thể cường tráng, mặt đeo trắng xóa mặt nạ, người này không ai khác chính là Tịnh Nhạc.
“ Tiền bối, làm phiền rồi! “
Lão giả nhìn thấy Tịnh Nhạc liền khẽ nhíu mày, sau đó lại nói tiếp.
“ Ngươi muốn cái gì? “
“ Tiền bối, ta muốn mua lại viên Cực Dương Thạch của ngươi! “ Tịnh Nhạc vẫn trấn tĩnh nói ra.
“ Ha ha, ngươi muốn kết cục như tên kia sao? “
Lão giả nghe vậy liền nhếch miệng cười, cánh tay khẽ nâng lên, xung quanh hàn khí nhanh chóng ngưng kết lại, dường như tạo thành cả một cái lĩnh vực.
Mạnh mẽ đến nỗi khiến xung quanh trăm mét bán kính không gian như bị đóng băng, Tịnh Nhạc đứng trong khu vực này cánh tay muốn cử động cũng cực kì nặng nề, tựa như bị chôn dưới cát xa mạc vậy.
“ Hơn nữa, muốn nói chuyện với ta, lộ diện khuôn mặt của ngươi đi! “
Lão giả khuôn mặt hờ hững nói ra, phía đối diện Tịnh Nhạc cảm nhận hàn khí bao bọc cơ thể chẳng nhưng không lạnh mà cả người còn toát hết mồ hôi.
Có thể đông cứng cả không gian, lão giả này thực lực rốt cuộc cường đại đến mức nào, đến đây hắn cũng không dám chậm trễ, đưa trên mặt mặt nạ cởi ra, tuy nhiên đúng lúc này lão giả lạnh lùng thanh âm lại vang lên.
“ Ta nói là khuôn mặt thật của ngươi, Ma Kính đúng không? “
Lão giả một câu nói lập tức để Tịnh Nhạc cả người run lên, hai trong mắt co rút lại, khuôn mặt bất khả tư nghị, khó có thể tin được, miệng nuốt một ngụm nước bọt, cực kì đề phòng nhìn về phía lão giả.
“ Người kia sở hữu đặc thù Khí Linh, có năng lực phát hiện ra khí tức của ta, ngươi cẩn thận một chút! “
Bên trong Ma Kính cũng lên tiếng nhắc nhở, Tịnh Nhạc khẽ gật đầu, đối với lão giả kia càng cẩn trọng hơn.
“ Tiền bối quả nhiên lợi hại, thật không lừa được ngươi! “
Tịnh Nhạc gượng cười một tiếng, sau đó không do dự giải trừ Ma Kính năng lực, biến trở về hình dạng của mình.
“ Yên tâm đi, Khí Linh của ngươi ta không đụng vào, có thể làm Ma Kính kí khế ước với ngươi, tuổi còn trẻ như vậy, coi như bản lĩnh không tệ, mau rời đi đi, viên Cực Dương Thạch này ta không bán! “
Lão giả lắc nhẹ đầu, sau đó cũng không để ý Tịnh Nhạc, xoay người rời đi, bất quá đúng lúc này Tịnh Nhạc lại mở miệng nói ra.
“ Tiền bối, ngươi đặt viên đá đó chẳng phải là muốn tìm cứu mạng cơ duyên sao, làm sao lại rời đi sớm như vậy! “
Tịnh Nhạc nói xong, đang đi lão giả đột nhiên dừng lại, quay mặt lại nhìn phề phía Tịnh Nhạc, ánh mắt lạnh lùng đến cực hạn, kinh khủng uy áp lập tức đè xuống hắn cơ thể.
“ Ngươi nói cái gì? “
Tịnh Nhạc bị cái kia kinh khủng uy áp đè xuống cơ thể, giống như bị cả ngọn núi đè vào người vậy, không chịu được phải quỳ xuống, toàn thân xương cốt đều run rẩy, khuôn mặt gân xanh nổi lên, vội lên tiếng nói.
“ Ngươi có phải mỗi ngày đến nửa đêm thân thể đều đau đớn dữ dội, mặc dù là băng hệ thuộc tính nhưng lại lạnh lẽo đến thấu xương, thậm chí cơ thể bắt đầu có dấu hiệu băng hóa, có đúng không? “
“ Ngươi...ngươi làm sao biết được?! “
Lão giả nghe Tịnh Nhạc nói cả người lập tức cứng đơ, cả người rung động, khuôn mặt chấn kinh kêu lên, làm sao tiểu tử này lại biết được hắn tình trạng, rốt cuộc tiểu tử này là ai? “ Hộc hộc! “
Uy áp biến mất, lúc này Tịnh Nhạc mới miễn cưỡng đứng dậy, miệng thở hồng hộc nói.
“ Tiền bối không chỉ ban đêm, ban ngày còn càng thống khổ hơn, gặp phải ánh sáng mặt trời, làn da liền đau đớn như bị thiêu đốt, nhìn ngươi toàn thân đầu tóc đều biến thành màu trắng, đây không phải là do ngươi già, nếu già thì tóc sẽ màu xám tro, cũng sẽ không trắng tuyết như vậy.
Hơn nữa tiền bối mỗi lần hô hấp đều phun ra hàn khí, như vậy chỉ sợ băng hóa quá trình đã hơn nửa đi, ngươi sinh hoạt đều là dùng thực lực cường đại chèo chống, tuy nhiên, thời gian của ngươi chỉ sợ không còn nhiều! “
Tịnh Nhạc từng câu nói như là mũi tên đâm thẳng vào lão giả tim đen, già nua khuôn mặt đã kinh hãi không chịu nổi, miệng run run kêu lên.
“ Ngươi biết lão phu bị làm sao? “
Tịnh Nhạc khẽ gật đầu, sau đó nói tiếp.
“ Đúng vậy, chính vì thế ta mới đuổi theo tiền bối, ngươi khả năng đã bị Phệ Băng virut xâm nhập! “
Danh sách chương