"Điều này, điều này thật sự có thể khiến người đã hao hết huyền khí trong nháy mắt khôi phục bộc phát ra lực lượng gấp ba lần?"

Ngay cả lão Đặng thân là dược kiểm sư nhưng trong giọng nói đều mang theo một tia run rẩy, hắn tiến lên tiếp nhận dược tề, trong lòng kích động khó tin.

Phượng Cửu không nói chuyện, bởi vì khóe mắt nàng thoáng nhìn thấy một mạt thân ảnh không xa lạ lắm đang đi tới ở phía dưới, người nọ, còn không phải là người mà nàng đang muốn tìm sao? Khóe môi hơi gợi lên, trong mắt xẹt qua một ý cười quỷ dị. Nàng nhìn hắn ngồi xuống ở hàng ghế phía trước, sau đó nói gì đó với một người ở chợ đen.

Lực chú ý của ba người trong phòng lúc này đều nằm ở trên bình dược tề, hai gã quản lý nhìn kia lão Đặng mở nắp bình ra ngửi ngửi nước thuốc trong bình, lại thấy hắn nửa ngày cũng không có động tác tiếp theo, Đổng quản sự không khỏi hô một tiếng: "Lão Đặng?"

Lão Đặng cười khổ, nhìn về phía hai người cùng với Phượng Cửu đang dựa cửa sổ, nói: "Thật sự là hổ thẹn, lão phu tuy là kiểm dược sư, lại chưa từng kiểm nghiệm qua dược tề như vậy."

Ngụ ý chính là, hắn căn bản vô pháp kiểm nghiệm ra liệu lời của Phượng Cửu nói phải chăng là sự thật.

Nghe vậy, hai gã quản sự không khỏi ngạc nhiên, tình huống như vậy bọn họ thật đúng là chưa từng đụng qua.

"Các ngươi nhìn xem thiếu nữ kia cùng đại hán kia cuối cùng ai sẽ thắng?" Giọng của Phượng Cửu đột nhiên truyền đến, dẫn tới ba người trong phòng ngẩn ra.

Mấy người nghe vậy đi lên phía trước nhìn xuống đấu võ trường nơi lầu một, thấy, một người thiếu nữ 16-17 tuổi đang đối chiến với một gã đại hán, chỉ là nàng không phải là đối thủ của đại hán, lúc này đã bị đánh đến nỗi hơi thở chỉ còn thoi thóp, nhưng vẫn ngoan cường muốn đứng lên.

Chu quản sự nhìn phía dưới liếc mắt một cái, liền nói: "Tu vi của nàng bất quá là võ giả cấp 6, trong khi tu vi đối thủ của nàng lại là sơ kỳ võ giả huyền cực cảnh cấp 2, tự nhiên là đại hán kia sẽ thắng, hơn nữa, có thể nhìn ra nàng đã kiệt sức không thể tái chiến."

Phượng Cửu câu môi cười, lắc lắc đầu: "Không, nàng ta sẽ thắng."

Ánh mắt nàng dừng ở trên người thiếu nữ phía dưới vẫn đang quyết tâm chiến đấu, nói: "Ngươi đem bình nước thuốc đưa xuống để nàng uống, như vậy, kết quả kiểm nghiệm tự nhiên sẽ rất rõ ràng."

Ánh mắt ba người trong phòng sáng lên. Đúng vậy! Đây là phương pháp đơn giản lại trực tiếp, cứ như vậy, bọn họ cũng có thể biết nước thuốc này đúng như lời hắn nói thần kỳ như vậy hay không. Hơn nữa, nước thuốc này từ trên người thiếu nữ đã không còn sức tái chiến trên đấu võ trường, sau khi uống xong, nếu thật sự thắng trận, vậy chính là chiêu bài quảng bá tốt nhất.

"Ta sẽ mang nó xuống lầu." Chu quản sự nói, lúc này mới cầm bình dược tề vội vàng đi xuống lầu, hướng đấu võ trường ở lầu một mà đi.

.....Editor: Emily Ton.....

Đấu võ trường.

"Ha ha ha ha, tiểu cô nương, ngươi vẫn nên sớm một chút nhận thua đi! Cho dù ngươi tu luyện thêm mười năm nữa cũng không phải là đối thủ của lão tử." Nghĩ đến số tiền mà hắn đã đặt cược cho chính mình thắng sẽ tăng lên gấp mười lần, không tránh khỏi vui mừng cười ha hả.

Thiếu nữ phun ra một búng máu, cả người giống như bị xe ngựa lăn qua, đau đến mức đã không còn tri giác, hơn nữa một chút sức lực cũng không thể triệu hồi.

Nhưng nàng không cam lòng, không cam lòng cứ thua như vậy, cũng không muốn thua theo cách này!

Cắn răng cố gắng chống lên, rồi lại bị ngã trở về, dẫn tới mọi người đang xem trận đấu ở giữa sân cười lên ha ha.

"Mau nhận thua! Trận tiếp theo, trận tiếp theo! Đừng chậm trễ thời gian của chúng ta!" Đã có người không kiên nhẫn hô to.

Mà ở lúc này, Chu quản sự cầm nước thuốc đi đến bên người thiếu nữ, không biết đã nói gì đó cùng nàng, thiếu nữ tiếp nhận cái chai kia không chút do dự liền uống xuống vật bên trong.

Mọi người ở đây đều cảm thấy kỳ quái với cử chỉ của Chu quản sự, lại thấy trên người thiếu nữ ẩn ẩn bắt đầu khởi động một cỗ hơi thở Huyền Lực nồng đậm màu đỏ đậm.

"Tê! Sao có thể!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện