Ta thật không biết nên dùng cái gì ngôn ngữ để cảm tạ Chương Ngôn Ngôn, nếu như hôm nay nàng không đem bí mật này ra nói cho ta, có lẽ hai ngày sau, ta đã bị ăn đến không còn xương cốt. Ta đi qua nhẹ nhàng bắt lấy tay nàng: "Ngôn Ngôn, cám ơn ngươi." Ta nghĩ nửa ngày vẫn chỉ có thể nói ra ba từ đơn giản nhất để biểu đạt tâm tình của mình.
" Không cần cám ơn, ngươi bây giờ tốt nhất là hãy đề phòng Tôn Gia Tề, hắn cũng là một bộ phận trong kế hoạch, hắn vẫn muốn chiếm được Phàn Ước, nhưng Phàn Ước cự tuyệt hắn. Tự ngươi phải ngẫm lại nên làm gì bây giờ, ta không giúp đỡ được ngươi." Chương Ngôn Ngôn lau nước mắt.
"Ừ, Ngôn Ngôn, ngươi vì sao nói ta có thể giúp ngươi? Ta không tiền không thế, chỉ là một viên chức bình thường thôi mà." Ta trăm mối vẫn không có lời giải.
" Ừ, ngươi cũng nhìn ra chúng ta đối với Hà Đình Đình rất cẩn thận a?" Chương Ngôn Ngôn nói ra.
"Đã thấy, ta cũng kỳ quái các ngươi mấy người nữ hài tử này vì sao sợ nàng như vậy, chẳng lẽ bởi vì nàng là con gái nuôi Hà bí thư?"
"Đúng vậy, chúng ta ở kt mỗi ngày đều sợ gặp chuyện không may, vạn nhất có phiền toái gì, Hà Đình tỳ có thể giúp chúng ta. Cho nên mấy người PR chúng ta cái gì cũng chịu đựng nàng, không muốn đắc tội nàng, coi nàng như chỗ dựa. Cả Đỗ Đại Duy, Chu tổng giám đốc bọn hắn đều kiêng kị Hà Đình Đình, huống chi chúng ta?"
" Thì ra là thế." Ta nhớ lại mà thở dài không thôi.
" Vừa rồi ngươi ở trong quán bar động tay động chân với Hà Đình Đình, chúng ta đều sợ hãi thay ngươi. Nhưng là, ngươi chuyện gì cũng không phát sinh, cả Hà Đình Đình cũng rất sợ bằng hữu của ngươi. Ta liền đoán rằng bằng hữu của ngươi khẳng định lợi hại hơn nhiều so với Hà Đình Đình, cho nên ta mới nói những bí mật nói này cho ngươi biết, chỉ hy vọng tương lai chúng ta gặp phải phiền toái thì ngươi có thể tận lực giúp chúng ta."
" Ngươi yên tâm, ngươi giúp ta, tương lai ngươi có cái gì khó khăn, ta tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn . Những lời này ngươi nghe là được rồi, đừng nên truyền tới tai người khác, được không?"
"Ừ, ta biết, ta biết ngay Lý chủ quản là người tốt." Chương Ngôn Ngôn nín khóc mỉm cười.
"Hà Đình đình làm sao lại trở thành con gái nuôi Hà bí thư?" Ta hỏi.
"Cái này còn phải hỏi sao? Nàng cũng họ Hà, có một lần nàng hầu hạ Hà thư ký thoải mái, Hà thư ký nói cho tất cả mọi người biết Hà Đình Đình là con gái nuôi của hắn. Từ nay về sau, Đỗ Đại Duy, Chu tổng giám đốc, La tổng những người này đều không dám đắc tội Hà Đình Đình."
"A, nguyên lai như vậy, vậy Đường Y Lâm ở đâu?" Ta đột nhiên hỏi.
"Đường Y Lâm ta cũng không rõ ràng, chúng ta kết giao không sâu. Nàng rất đặc biệt, nàng là người mà mấy vị cao tầng coi trọng nhất, nàng dường như luôn xuất hiện tại những nơi trọng yếu."
"Trang Mỹ Kỳ ở đâu?"Ta dứt khoát hỏi toàn bộ.
"Mỹ Kỳ tỷ cùng giống chúng ta. Nàng không thể làm theo ý mình, nhiều khi nàng phải bảo vệ chúng ta, có nam nhân nào khi dễ chúng ta, nàng thậm chí nghĩ biện pháp giúp chúng ta đối phó. Nàng là một rất người đáng thương, ba năm trước đây nàng chia tay với bạn trai rồi vẫn lẻ loi một mình, chúng ta cũng biết nàng thích Lý chủ quản. Từ khi Lý chủ quản theo đuổi Tân Ny tỷ, nàng rất thương tâm."
Chương Ngôn Ngôn mở to mắt tựa hồ trách cứ ta bạc tình bạc nghĩa với Trang Mỹ Kỳ. Ta xấu hổ mà ho khan hai tiếng: "Ừ, tốt rồi, Ngôn Ngôn ngươi trở về đi."
"Ừ, ngươi phải cẩn thận một chút. Có gì cần ta cùng Phàn Ước hỗ trợ thì gọi điện thoại cho chúng ta.".
"Được, cám ơn ngươi."
Nhìn Chương Ngôn Ngôn ngồi trên tắc xi dần dần đi xa, ta hoàn toàn tỉnh ngộ, trách không được sau khi trở lại công ty, vận may của ta liên tiếp rơi xuống, trong vòng vài ngày thăng liền ba cấp, nguyên lai đây là một cái bẫy, mà ta thiếu chút nữa trở thành dê béo.
"Các ngươi đã muốn ta chết, ta cũng chỉ có thể liều chết đánh cược một lần ." Ta đột nhiên nhiệt huyết dâng lên, mắt lộ hàn quang, hàm răng cơ hồ muốn cắn nát.
"Rinh...... Rinh...... Rinh......" Chuông điện thoại phá vỡ bầu không gian yên tĩnh, ta kinh hãi cầm điện thoại lên.
"Ha ha, Trung Hàn, ngươi thật sự là thần nhân ! Ha ha...... Ta thật đúng là lần đầu tiên bội phục một người như ngươi vậy, ta đã hoàn thành giao dịch, ha ha, buôn bán lời không ít. Trung Hàn, ngươi xong chưa? Xong rồi thì tới đây một chuyến, ta ở trong 'phòng cho tổng thống' của khách sạn Burton chờ ngươi. Ha ha, tại đây mỹ nữ như mây đó." La Tất cười vang khiến lỗ tai ta ông ông tiếng nổ.
" Đợi tôi xử lý xong liền qua đó." Ta không lộ biểu tình nói xong rồi cúp điện thoại, thầm cười lạnh trong lòng. Trước tiên đừng cao hứng được quá sớm, mọi người cứ theo như nhu cầu tựu từng người bình an vô sự, nếu như tiếp tục tính toán ta, tiếp tục đặt bẫy với ta, chẳng biết hươu chết về tay ai đâu.
Cách thời hạn thị trường đóng cửa một phút đồng hồ, ta bật máy tính lên tiến vào hệ thống. Tuy nghe được La Tất trong tiếng cười, ta đã biết tài khoản của ta kiếm lời không ít, nhưng ta chẳng thể vui nổi, bởi vì ta chẳng những không đoạt được chút gì, cả ban thưởng cũng không có. Lúc này, ta muốn nhìn lại một chút, nhìn xem của ta kiếm lời bao nhiêu? Đưa vào mật mã, ta thoáng cái sợ ngây người, ngây ngốc ngồi trước máy vi tính mà không thể nhúc nhích, dụi dụi mắt con ngươi, ta quát to một tiếng: Ôi thượng đế, đây là sự thật sao? Một, hai, ba...... Ta chậm chạp tính toán con số trên màn hình. 17.65 đôla, thị trường dầu thô chỉ trong một buổi giao dịch đã tăng gần 20%, 1500 vạn nhân với hai mươi, chính là lời ba trăm triệu đôla.
3 giờ 30' sáng. Theo báo cáo cuối ngày giá hoàn toàn xác định, số tài khoản của ta tổng cộng kiếm được gần ba tỷ đôla Hồng Kông. Nhìn con số dài dằng dặc, ta không thể hồi phục từ nỗi khiếp sợ cực lớn mà vẫn há hốc mồm, cả buổi mới thanh tỉnh lại, giờ này khắc này, ta càng ngày càng hối hận, nếu như là thao tác bình thường, ta đã kiếm được 300 vạn đô la Hồng Kông hoa hồng rồi. Thật đáng tiếc, ta không tuân theo quy định , mà lần này thao tác không tuân theo quy định đã sớm bị người ta đoán được, chắc hẳn không thể an lành rút đi được.
Trời rạng sáng, một bóng người chậm rãi đi trong con hẻm nhỏ, dù là lá gan lớn cũng khó tránh khỏi sợ hãi, ta cực kỳ sợ hãi, nhưng vì cứu vãn chính mình, ta chỉ có kiên trì đi vào con hẻm nhỏ. Trong ngõ ngẫu nhiên có vài tiếng chó sủa, cũng chỉ còn lại âm thanh bước chân của ta. Tại một căn nhà mang phong cách cổ xưa đã có chút ít tan hoang, ta ấn chuông cửa.
"Leng keng......"
Vang lên ba lượt không có bất kỳ phản ứng, ta vẫn tiếp tục ấn, đến khi vang lên lần thứ 16, ta mới mơ hồ nghe được một âm thanh hàm hồ: "Ai đó?"
"Ta, Lý Trung Hàn đây." Ta trả lời.
Cửa mở, một cái đầu mơ hồ xuất hiện trước mặt ta, ta liếc mắt đã nhận ra nữ nhân mặc áo ngủ, tóc xoã tung này là Trang Mỹ Kỳ.
" Nửa đêm tới tìm ta, có phải nghĩ tới ta hay không?"
Trang Mỹ Kỳ híp nửa mắt, vừa đánh ngáp vừa ném cho ta một lon nước. Trên chiếc giường thơm ngào ngạt của nàng là một con gấu bông cực lớn đang dùng con mắt ngốc trệ trợn trừng với ta, phảng phất căm hận ta quấy rầy nó say giấc cùng mỹ nhân.
Đúng a! nếu như ta là con gấu bông đó, ta cũng sẽ phẫn nộ, có thể cùng một mỹ nhân mềm mại đáng yêu ôm nhau ngủ là một sự tình mỹ diệu cỡ nào, huống chi mỹ nhân chỉ mặc một chiếc áo ngủ màu xanh da trời đeo đai. Dáng người linh lung uyển chuyển dưới ánh đèn nhu hòa thật thướt tha mềm mại.
"Mỹ Kỳ, có thể mặc thêm quần áo hay không? Ngươi cứ như vậy ta không cách nào nói chuyện chính sự với ngươi được." Ta ủ rũ xoa huyệt Thái Dương, trước mắt ta là thân thể tràn ngập hấp dẫn đang phân tán lực chú ý của ta.
" Đây là nhà ta, ta muốn mặc làm sao thì mặc. Kệ ngươi nói thích hay không, nhìn dáng vẻ của ngươi tám phần là có chuyện không tốt, hừ !"
Trang Mỹ Kỳ ngồi lên giường cuộn lấy thân thể, bày ra một tư thế chọc người.
"Mỹ Kỳ, ta đã xảy ra chuyện." Ta dốc sức khắc chế những ý nghĩ cùng xúc động kỳ quái.
" Có phải rất cần tiền hay không? Ta không có nhiều tiền lắm, trong ngân hàng chỉ có 50 vạn thôi, ngươi cầm đi." Trang Mỹ Kỳ không đếm xỉa tới mà hừ một tiếng, nghe như nỉ non trong mộng hơn.
" Không phải vấn đề về tiền, ta có khả năng phải ngồi tù." Ta thở dài một hơi.
"Cái gì? Ngồi tù?" Trang Mỹ Kỳ lắp bắp kinh hãi, nàng bật dậy từ trên giường như điện giật, trong lúc lơ đãng lộ ra hơn phân nửa bầu ngực, còn lung lay hai cái.
"Ừ." Ta dứt khoát nhắm mắt lại, bởi vì dương vật của ta đã bắt đầu cương lên.
"Nguyên nhân gì?" Trang Mỹ Kỳ la hét, nhưng nàng lập tức liền nghĩ đến nguyên nhân: "Đợi một tý, có phải ngươi thao tác không tuân theo quy định hay không?"
"Ừ." Ta cúi thấp đầu xuống.
"Cái đồ con heo nhà ngươi, ngươi vì sao mà đần như vậy! Ngươi...... Ngươi thực khiến ta tức chết......" Trang Mỹ Kỳ giận dữ.
Ta chỉ cảm thấy bên tai có tiếng gió, vừa ngẩng đầu thì con gấu bông cực đại đã nện lên đầu ta. Ta không dám nói một lời, tựa như một tên tội phạm cúi đầu xuống. Thấy Trang Mỹ Kỳ không nói gì nữa, ta mới chán nản nhặt con gấu lên, vỗ vỗ chút tro bụi, cẩn thận đặt lại trên giường.
"Ai ! xem ra ngươi cũng thoát khỏi sự hấp dẫn của đồng tiền. kt từ khi sáng lập đến giờ có bao nhiêu kẻ không tuân thủ quy định mà phải ngồi tù, ngươi không nếm qua thịt heo cũng có thể xem qua heo chạy chứ, nhiều ví dụ bi thảm như vậy, ngươi ở công ty trong hai năm chỉ là nghe cũng nghe đến chai lỗ tai rồi, vì sao còn phạm tội lớn như vậy?"
" Ta sai rồi."
" Hiện tại mới biết sai thì còn dùng cái gì? Uổng ngươi thông minh như vậy, chỉ bằng tài năng của ngươi, không tới ba năm nhất định có thể ngồi vào vị trí của Đỗ Đại Duy, ngươi......"
"Ai !"
"ngươi biết không? Ta trước kia có người bạn trai cũng là một người phân tích rất xuất sắc, chúng ta vốn có thể kết hôn, nhưng ba năm trước hắn cũng cùng ngươi phạm vào sai lầm như ngươi, kết quả hiện tại thì sao? Tuy hắn không phải ngồi tù, nhưng hắn cũng đã từ bỏ chính mình. Vì hắn, ta, ta đã cầu xin Chu Cửu Đồng."
"Cầu xin Chu Cửu Đồng?"
" Hừ, không cầu hắn, còn có thể làm sao? Hắn thua lỗ công ty hơn tám trăm vạn đô la Hồng Kông, công ty buộc hắn phải trả hết khoản lỗ lã này, hắn đào đâu ra tám trăm vạn trả nợ chứ?"
"Vậy ngươi làm sao cầu được Chu Cửu Đồng?"
"Làm sao mà cầu? Ta chỉ là một cái nữ nhân, còn thế nào làm sao được chứ?"
"Cái gì? Ngươi...... Ý của ngươi là......"
"Đúng vậy, ta dùng thân thể của ta mà cầu."
"Trời ạ ! Bạn trai ngươi sao có thể như vậy? Hắn dù cho ngồi tù cũng không thể khiến ngươi bị vũ nhục chứ."
"Đúng vậy, hắn không đồng ý để ta đi, nhưng là ta phải đi, bởi vì ta không đành lòng xem nam nhân của mình tiến vào ngục giam, ta không muốn cuộc đời của hắn bị hủy hoại."
"Hắn hiện tại ở đâu?"
" Không biết, hắn không chịu được đả kích, bởi vì Chu Cửu Đồng tên súc sinh này vũ nhục ta trước mặt hắn, hắn rốt cuộc không cách nào đối mặt với ta, cho nên hắn biến mất. Đoạn thời gian trước ta nghe nói hắn ở nước Mỹ rửa chén ở một nhà hàng. Ai, hắn đã là chán chường rồi, uổng phí ta trả giá vì hắn."
"Thực xin lỗi, ta cũng làm cho ngươi thất vọng rồi."
"Quả thật làm cho ta thất vọng, biết vì sao ta đem những chuyện bí mật này nói cho ngươi biết không? Bởi vì ta thích ngươi, ngươi cũng biết rõ ta thích ngươi."
"Khục khục...... Ta...... Ta là đồ ngốc."
"Ngươi đương nhiên là đồ ngốc, ngươi thật làm cho ta quá thất vọng rồi. Ta hỏi ngươi, tại sao phải làm như vậy?"
"Bởi vì ta muốn giết Chu Cửu Đồng, trước đây muốn giết hắn, hiện tại càng muốn ."
" Ngươi không giết được hắn đâu, ngươi có cố trăm lượt cũng không thể động đến hắn, bởi vì hắn là ma quỷ."
" Khó nói."
"Đừng mạnh miệng. Ngươi bây giờ sẽ chết ngay đó, nói cho ta biết ngươi lỗ bao nhiêu?"
" Không lỗ."
" Không lỗ?"
"Ừ, ta bết bát như bạn trai ngươi vậy, ta kiếm ra lời."
" Ngươi là đồ thối tha, làm ta sợ muốn chết. Nếu là kiếm lời rồi thì trả lại công ty là được rồi, không phải ngồi tù, cùng lắm là rời khỏi kt, ngươi còn có gì phải lo lắng hay sao? Nửa đêm chạy tới đây, là muốn tiêu khiển ta sao? Ta đánh chết cái đồ thối tha nhà ngươi."
Trang Mỹ Kỳ vừa mới khóc giờ đã bật cười, tiếp tục xử chiêu ném gấu ném. Ai ! Hiện tại ta cảm thấy may mắn mình không phải là con gấu bông này.
" Vấn đề là ta không muốn đem số tiền kia trả lại cho công ty."
" Cái gì? Ta thấy ngươi nhất định là điên rồi. Đi ! Đi ! Đi ! ta không muốn nói chuyện với một kẻ điên."
" Ta không điên. Muốn giết Chu Cửu Đồng nhất định phải đem hắn đuổi ra khỏi kt, muốn làm được điều đó nhất định phải có tiền."
" Hừ, trừ phi hắn chết già, chết bệnh, bị xe đâm chết. Còn như ngươi muốn giết chết hắn, ta cho rằng ngươi đang mơ mộng hão huyền. Nếu so với nhiều tiền, trừ phi ngươi có một thúc thúc là vương tử Ảrập."
" Không cần có thúc thúc là Ảrập vương tử, hiện tại số tiền kia ngay ở trước mắt."
" Trước mắt? Đúng rồi, ngươi còn chưa nói cho ta biết ngươi kiếm lời bao nhiêu."
" không nhiều lắm." Ta duỗi ra ba ngón tay.
"300 vạn?"
" Không đúng."
"3000 vạn sao, nhiều như vậy? Ngươi đừng dọa ta, ta nhát gan lắm."
" Không đúng, lại đoán nữa coi."
"Ngươi...... Ngươi đừng nói cho ta biết..... Là ba tỷ đó."
"Ừ, cũng không khác lắm, lại thêm vài con số lẻ."
"Ah !" Trang Mỹ Kỳ duyên dáng kêu lên một tiếng ngã vật trên giường.
Ta chấn động, tranh thủ thời gian ôm mỹ nhân liều mạng lay động: "Ê, Mỹ Kỳ, ngươi mau tỉnh lại."
Trang Mỹ Kỳ mở một con mắt: "Ta tỉnh dậy rồi, tay của ngươi ở đâu đó?"
"Thực xin lỗi." Ta xấu hổ không chịu nổi, nguyên lai một bàn tay đặt trên ngực trái Trang Mỹ Kỳ. Ta thề, ta tuyệt đối không phải cố ý như vậy.
" Hừ ! ngươi cho rằng buôn bán lời ba tỷ là có thể sờ loạn ngực nữ nhân sao?"
" Ta không phải cố ý mà."
" Cố ý cũng được. Ngươi nếu đưa ta một chiếc xe, ta sẽ cân nhắc cho ngươi sờ một chút. Ha ha......"
"Đến lúc này rồi mà ngươi còn nói giỡn? Ta vội muốn chết đi được."
"Gấp cái gì? Đến, lên giường ta nằm một hồi, thư giãn một chút, chúng ta cùng ngẫm lại biện pháp. Con chó đẻ Chu Cửu Đồng, ba tỷ nhiều như vậy, dù là chết cũng không thể tiện nghi lão súc sinh này."
Danh sách chương