"Thực xin lỗi, thực xin lỗi Chu thư ký."
Lúc tên cảnh trả đem điện thoại lại cho Chu thư ký, tay hắn đang run rẩy. Hắn lập tức quay người, hét lớn với nữ cảnh sát trên xe: " Tiểu Đinh, ngươi nhanh đi gọi Lưu Đội trưởng trở về, nhanh, nhanh !"
Nữ cảnh sát sắc mặt trắng bệch, nhanh chóng nhảy xuống xe chạy như bay vào kt, ta phát hiện tư thế chạy của nàng rất khó coi.
" Chu thư ký...... Chuyện này nhất định là hiểu lầm."Tên cảnh sát trưởng dốc sức lau mồ hôi trên trán, cũng không biết có phải là do trời nóng nực hay không.
" Bây giờ có thể nói cho ta biết tại sao ngươi phải mang tổng giám đốc kt đi không?"Chu thư ký lãnh đạm hỏi tên cảnh sát.
" Chúng tôi nhận được thông báo, hoài nghi Lý Trung Hàn tham ô công quỹ, trái với quy định quản lý tài chính."Trung niên cảnh sát cúi người rất thấp, bộ dạng bỉ ổi vô cùng.
" Có chứng cớ sao?"Chu thư ký hỏi.
" Có nhân chứng."Trung niên cảnh sát mồ hôi trên trán càng nhiều.
" Vậy tức là không có vật chứng ? Nếu như không có vật chứng ngươi đã tiến hành bắt giữ người, vậy có phải là quá qua loa hay không?"
Chu thư ký không hề ôn hòa, giọng hắn có chút nghiêm khắc. Đối với chuyện không có vật chứng, Hà bí thư đương nhiên cố lấy ra nắm thóp.
" Vâng vâng vâng, tôi lập tức mang người đi."
Trung niên cảnh sát đại đội nhân mã từ trong kt đi ra, sắc mặt của hắn càng ngày càng tái nhợt, mang theo sự lo lắng, hắn nhỏ giọng khẩn cầu: " Chu thư ký, thật là hiểu lầm, mong ngài lượng thứ, tôi trước mặt ngài cùng vị tiểu thư này còn có Lý tổng tài thực lòng xin lỗi, hi vọng Chu thư ký rộng lòng tha thứ, hi vọng vị tiểu thư này rộng lòng tha thứ, hi vọng Lý tổng tài rộng lòng tha thứ."
" Ngươi đi đi."Chu thư ký lạnh lùng nói.
" Vâng vang."Sau khi liên tục xin lỗi hắn mới xám xịt bỏ đi. Lúc đến là khí thế nhường nào, lúc đi lại uất ức như thế, thật làm cho ta cảm khái.
" Ca......"
Một thân ảnh nhắn xinh xắn vọt tới trước mặt ra, ta cười cười giới thiệu với Hà Phù cùng Chu thư ký: " Đây là biểu muội tôi."
" Ca...... Ô......"
Tiểu Quân bổ nhào lên người của ta, ôm ta thật chặt lớn tiếng thút thít.
" Đừng khóc, đừng khóc, ca không có việc gì đâu."Ta nhẹ nhàng vỗ lên mái tóc nàng an ủi.
Chứng kiến tình cảnh này, Hà Phù cũng có chút cảm động, nàng hé miệng cười cười: " Tiểu Đình từng nói ngươi có một tiểu di, không thể tưởng được ngươi còn có một muội muội nha."
" Ha ha, em gái ta là tiểu di ta, tiểu di ta cũng là biểu muội ta."Ta chỉ đành giải thích như thế.
" A?"Hà Phù sửng sốt một chút, lập tức khanh khách cười to, Chu thư ký cũng mỉm cười.
" Hôm nào sẽ giải thích với ngươi sau."
Ta vội vàng cảm tạ Hà Phù, sau đó dịu dàng vỗ vỗ Tiểu Quân trong ngực: "Uy, vị đại mỹ nữ tỷ tỷ này đã cứu ca của ngươi, chẳng lẽ ngươi ngoại trừ khóc cũng không biết nói chút gì sao?"
Tiểu Quân vừa lau nước mắt vừa lớn tiếng nói: " Cám ơn tỷ tỷ! Tỷ tỷ chẳng những tốt bụng, còn thiên sinh lệ chất, sắc nước hương trời, chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, ba nghìn giai nhân so ra còn kém tỷ tỷ."
" Cái gì?"Hà Phù nghe được mà lọt tròng mắt, ta đoán chừng đây là lời ca ngợi đặc biệt nhất, long trời lở đất nhất mà Hà Phù từng nghe.
" Ha ha ha......"Chu thư ký cười to, ta cũng cười to, Hà Phù sau đó cũng bật cười thật to.
Duy chỉ có Tiểu Quân không cười, ánh mắt của nàng hồng hồng nhìn ta hỏi: " Ta nói sai sao?"
Ai, Tiểu Quân không hỏi còn may, vừa hỏi lại khiến Hà Phù cười bò lăn ra đất. May mà Đái Tân Ni từ theo bước ra, Hà Phù mới chậm rãi ngừng cười.
Đái Tân Ni rất lịch sự mời Chu thư ký cùng Hà Phù tiến vào công ty, ta ôm bả vai Tiểu Quân cùng mọi người trở lại. Vô ý thức ngẩng đầu nhìn cao ốc, ta phát hiện cơ hồ từng cửa sổ đều có đầu người vươn ra, xem ra một màn mạo hiểm lại buồn cười vừa rồi trong kt từ trên xuống dưới đều thấy rõ ràng.
Trở lại phòng họp, ta đã không còn thấy Chu Cửu Đồng, cũng không thấy Lãng Khiêm, nhưng phòng họp cũng không vì hai nhân vật này vắng mặt mà quạnh quẽ, trái lại trong phòng họp lại phi thường náo nhiệt, hâu như tất cả mọi người đều chưa từng rời. Có lẽ bọn họ vừa rồi phảng phất chứng kiến một cuộc đọ sức sinh tử kinh tâm động phách, kết quả trận đọ sức này lại khiến cho mỗi người thay đổi ánh mắt với ta, trở nên bội phục, cung kính.
Chu thư ký đến mang theo sự quan tâm thị của chính phủ cùng thị ủy, điều này càng ủng hộ sĩ khí của mọi người, tất cả cổ đông càng có niềm tin với kt.
" A, là người của chính phủ hay sao?"
" Không phải, hình như là thị ủy ."
" Đúng vậy, cả thư ký cũng ngồi Audi, đoán chừng là thị ủy ."
" Như thế xem ra Lý Trung Hàn này có chút bối cảnh đó."
" Đúng là nói nhảm. Không có bối cảnh thì có thể từ một viên chức nhỏ mà ngồi lên chức tổng giám đốc hay sao? Đây cũng không phải là Nghìn Lẻ Một Đêm."
" Vậy cũng đúng."
Những lời nghị luận này dù là rất nhỏ, nhưng ta cũng có thể nghe được không ít, ta thật không biết là nên mừng hay nên lo. Bất quá, lúc này khắp nơi đều chìm trong không khí vui mừng, ta không nên buồn lo vô cớ như vậy, nghĩ như vậy cũng không nhịn được mà cười lên.
" Ca, vị tỷ tỷ này là ai?"Tiểu Quân tò mò đánh giá Hà Phù đang cùng Đái Tân Ni nói chuyện phiếm.
" Nàng là Hà Phù. Thấy thế thế nào? Hà Phù tỷ tỷ có xinh đẹp không?"Ta đắc ý hỏi.
" Ừ, rất đẹp."Tiểu Quân gật gật đầu.
"Hà Phù tỷ tỷ kia cùng Tiểu Quân ai hấp dẫn hơn vậy?"Ta cười hì hì, thầm phỏng đoán Tiểu Quân nhất định sẽ nói Hà Phù hấp dẫn hơn.
" Ta cảm thấy Tiểu Quân hấp dẫn hơn một chút."Tiểu Quân tu tu nói hết, con mắt híp lại thành một vầng trăng khuyết.
" Cái gì?"Ta trợn mắt há hốc mồm, liền vội hỏi: " Sao vừa rồi ngươi còn ca ngợi người ta?"
Tiểu Quân không nói gì, nàng chỉ mỉm cười rất ngây thơ, đáng yêu, ta thiếu chút nữa đã không nhận thấy sự giảo hoạt trong ánh mắt của nàng. Ai! nhớ tới bộ dạng nàng bổ nhào vào trong ngực ta khóc lóc, ta thực không rõ Tiểu Quân là hồ ly hay là thiên sứ? " Ha ha, Lý tổng tài thật sự là cát nhân thiên tướng, ha ha......"Một tiếng cười lớn kéo ta từ trong ảo tưởng triền miên trở về hiện thực, ta quay đầu nhìn lại, không biết lúc nào La Tất đã đứng sau ta, bên cạnh hắn còn có một người cao cao gầy tỏng teo là Tào Gia Dũng.
" A, La tổng. Kỳ thật ta phải cảm ơn ngươi, nếu như không phải ngươi kéo dài thời gian, ta hiện tại chỉ sợ đã là phạm nhân."Ta xác thực muốn cảm tạ La Tất, đây không phải lời khách sáo.
" Ôi, Lý tổng tài đừng nói vậy. Đối phó với đám khốn nạn này phải sử dụng một ít thủ đoạn, ha ha......"La Tất cười to.
" Ha ha."
" Lý tổng tài, về sau chúng ta cùng dắt tay kiếm tiền, cùng sáng tạo phú quý."Tào Gia Dũng cung kính duỗi tay phải ra.
" Mọi người cùng kiếm tiền, mọi người cùng phú quý."Ta khách khí mà bắt chặt tay Tào Gia Dũng.
" Lý tổng tài, ta đúng là không thể tưởng được ngươi có một hậu trường cường ngạnh như vậy. Đúng là nhìn lầm rồi. Ha ha, bất quá trải qua lần phong ba này, Lý tổng tài nhất định biết rõ ngươi là ai địch nhân, ai là bằng hữu rồi chứ? Nếu như ta không đoán sai, Lãng Khiêm vụng trộm chọc đao nhất định là có người sai khiến."
La Tất nói những lời này dụng ý rất rõ ràng, chính là xa lánh Chu Cửu Đồng. Hắn trước mặt ta đưa ra khối chiêu bài minh hữu này. ta đương nhiên vui vẻ tiếp nhận.
" Ừ, ai là bằng hữu, ai là địch nhân ta rất rõ ràng. La tổng yên tâm, ta sẽ không thay đổi lời hứa hẹn với ngươi."Ta biết điều La Tất lo lắng nhất là khoản thiếu hụt của công ty.
" Cám ơn! Cám ơn Trung Hàn lão đệ! A, ngài xem, ta quá kích động mà nói sai rồi, cám ơn Lý tổng tài."La Tất cười ha ha, hắn thật sự quá hưng phấn.
" Buổi tối ta muốn đặt một bữa tiệc chúc mừng."Ta trầm ngâm một chút.
" Ta sẽ sắp xếp! Ha ha, ta muốn tổ chức một bữa tiệc thật lớn để chúc mừng tiệc rượu."
La Tất cười to, bên cạnh hắn Tào Gia Dũng cũng đi theo gật đầu phụ họa.
" Tiểu Quân, muội nghe chưa? La tổng muốn tổ chức một bữa tiệc. Ồ? Muội đâu rồi?"Ta vừa định giới thiệu cô tiểu muội với La Tất, nhưng quay người lại đã không thấy bóng dáng nàng.
" Lý tổng tài, biểu muội ngươi đúng là tuyệt sắc giai nhân."La Tất hướng cách đó không xa Tiểu Quân phát ra cảm thán.
" Ha ha, tiểu muội so với giai nhân bên người La tổng nhất định còn thua xa."Ta cười cười, nhưng trong lòng có một cổ lửa giận, lửa giận ghen ghét. Bởi vì ta trông thấy một gã trẻ tuổi đang nói chuyện phiếm cùng Tiểu Quân, người này thân hình cao lớn, khí vũ hiên ngang, chẳng những phong độ nhẹ nhàng còn phong thần tuấn lãng, đủ để khiến tất cả nữ hài điên đảo. Tiểu Quân có mê đắm hắn hay không ta không dám nói, nhưng ít ra nàng có vẻ cũng không thích người này, ta phát hiện Tiểu Quân đã có một chút nhăn nhó.
" Hoàn toàn trái lại. Sau khi thấy lệnh muội, những nữ nhân trước mắt ta đều trở nên tục tằn."La Tất không phát hiện ra sự đố kị trỗi dậy trong lòng ta, hắn rất trực tiếp biểu đạt sự hâm mộ với Tiểu Quân, điều này càng khiến ta tức giận. Bất quá, ta không hề biểu lộ ra bất cứ sự bất mãn gì.
" La tổng, người trẻ tuổi kia là ai?"Ta hỏi.
" A, hắn là Trương Đình Nam, con trai Trương Tư Cần. Trương Tư Cần cũng là đại cổ đông nổi danh của kt cũng như lão Tào."La Tất nói rất lãnh đạm, xem ra hắn cũng không có hảo cảm với Trương Tư Cần.
" Trương Đình Nam, Trương Đình Nam......"Ta cố nhớ kỹ cái tên này, chỉ cảm thấy mỗi lần đọc lên nước chua trong lòng ta lại tuôn ra một lần.
Bước vào cuộc họp, mọi thứ diễn rất suôn sẻ, thoải mái. Chu thư ký đại biểu thị ủy cùng chính phủ lên tiếng cổ vũ công ty cùng động viên ta đưa công ty đến thời kì huy hoàng. Hội nghị tại trong tiếng vỗ tay chấm dứt, hầu như tất cả cổ đông đều đến chúc mừng ta, người cuối cùng đến chúc mừng ta là Hà Phù. Không biết vì sao ta thấy Hà Phù rất ít xuất hiện, có vẻ tận lực bảo trì khoảng cách nhất định với ta. Chỉ đến lúc chấm dứt hội nghị, nàng mới nhỏ giọng nói với ta: " Sáu giờ tối, cha ta mời ngươi đến nhà ta ăn cơm, đến lúc đó Chu thư ký sẽ tới đón ngươi."
Ta mừng rõ gật đầu: " Được."
Hà Phù cười nhạt một tiếng rồi quay người rời đi, đột nhiên nàng nghĩ đến điều gì đó lại nói: " À, đúng rồi, thuận tiện cũng mang Tiểu Quân theo nha."
Ta lại liên tục gật đầu: "Được."
Nhìn bóng lưng Hà Phù ly khai, ta thật sự ngổn ngang trăm mối cảm xúc. Trong sự tối tăm của vận mệnh dường như đã an bài vị quý nhân này đến bên cạnh ta, nàng lại cứu ta một lần, ta thật sự cảm ơn nàng. Có lẽ một chiếc xe trong mắt Hà Phù không đáng bao nhiêu, có lẽ nàng căn bản là sẽ không tiếp nhận mòn quà ta tặng nàng, nhưng bát luận như thế nào, ta rất muốn tặng nàng chút gì đó.
Đưa Hà Phù đi, ta gọi ba gã bảo vệ của công ty tới, trực tiếp đi đến bộ phận đầu tư. Nơi này ta có gửi một món đồ, đó chính là nhược điểm của Đỗ Đại Duy.
" A, chào tổng giám đốc."
"Chào tổng giám đốc tốt."
Trên đường đến văn phòng Đỗ Đại Duy, đồng sự đến chào hỏi ta nối liền không dứt. Ta đều khách khí gật gật đầu, cũng không trách cứ bọn họ lúc trước đối xử lạnh lùng với ta, mọi người đều có sự ích kỷ, ta rất hiểu điều đó.
" Tổng giám đốc quang lâm thật là vinh hạnh của ta !"
Đỗ Đại Duy dùng ánh mắt vi diệu liếc nhìn ta, lúc này tâm tình hắn nhất định rất mâu thuẫn. Ta đã giúp hắn thoát khỏi khốn cảnh, nhưng sự thăng chức của ta cũng khiến cho hắn cảm thấy cực không công bằng.
" Như thế nào? Ngươi không chúc mừng ta sao?"Ta không hề tỏ ra khách khí, đặt mông ngồi trên ghế sa lon.
" Chúc mừng chứ, chúc mừng sự may mắn của ngươi. Bất quá, ta vẫn còn muốn nói cho ngươi biết, nếu như ngươi còn dám gặp Linh Linh, ta nhất định sẽ liều mạng với ngươi."Đỗ Đại Duy ngoài mạnh trong yếu nhìn nhìn chằm chằm vào mắt ta buông lời đe dọa.
" Ha ha, ngươi cũng thật sự là ngoan độc đó. Ngày đó, bộ dạng cầm súng ngươi của suýt chút nữa đã hù chết ta đó."Cơn giận của ta lập tức bùng lên, người khác đối với ta đều rất khách khí, cái tên Đỗ mập mạp này lại còn dám đe dọa ta, thế cho nên ta không còn xưng hô bằng tên của hắn, mà gọi hắn là mập mạp.
" Ngươi......" Khối thịt mỡ trên mặt Đỗ Đại Duy run rẩy một lát, hoàn toàn nói không ra lời.
" Được rồi, đừng nói những cái kia nữa. Ta tới đây để nói chuyện với ngươi, nếu như ngươi không muốn nói chuyện, ta sẽ lập tức đi ngay, đến lúc đó ngươi đừng hối hận."Ta cười lạnh hai tiếng.
Đỗ Đại Duy thoáng cái đã mềm nhũn như một quả bóng da xì hơi, hắn cúi cái đầu xuống rít ra: "Nói đi."
Ta nở nụ cười. Bởi vì có câu kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, bây giờ ta là người chạm tay có thể bỏng, dù mười tên như Đỗ Đại Duy ta cũng không để vào mắt, ta thậm chí hi vọng hắn làm ra chuyện ngốc nghếch, cho ta một cơ hội trả thù.
" Kỳ thật, ta chỉ muốn một vật, vật này thuộc về bí mật cỉa công ty, ngươi có thể không đưa cho ta, nhưng ta khuyên ngươi đừng ép ta gọi ba tên bảo vệ bên ngoài đến lục soát phòng làm việc của ngươi."
" Ta không biết ngươi muốn cái gì, mọi thứ trong văn phòng này ngươi đều có thể tùy ý lấy đi."
Ta nở nụ cười, cười rất quỷ dị: " Vậy xin cảm tạ ."
Đỗ Đại Duy trợn mắt há hốc mồm nhìn ta lôi ngăn kéo bàn công tác của hắn ra, lấy đi một tập tài liệu liên quan đến việc Đái Tân Ni tham ô công quỹ. Ta còn cảnh cáo Đỗ Đại Duy, nếu như hắn dám khi dễ Cát Linh Linh, chỉ bằng khoản hắn thiếu nợ công ty, ta cũng đủ để đem đưa đưa vào tù. Lúc rời khỏi văn phòng Đỗ Đại Duy, trong đầu ta vẫn không thể quên vẻ mặt sợ hãi của Đỗ Đại Duy, ta muốn triệt để thu phục hắn, đáp lại những gì hắn đã làm với ta, cướp đi mọi thứ của hắn.
Danh sách chương