- Quốc thiếu gia, hiện tại ngoài người của tập đoàn Thiên Hoa chúng ta ra, còn có rất nhiều người chơi cùng tập đoàn khác cũng theo truyền thông tiến hành đối với người của tập đoàn Posco trong trò chơi tiến hành đả kích. Đặc biệt là chỗ Hải Anh thiếu gia hiện tại rất được Phong Lĩnh các coi trọng, nghe Hải Anh thiếu gia nói thì Phong Lĩnh các thánh tử cũng rất coi trọng chuyện này. Nếu như lấy năng lượng của thánh tử cùng Phong Lĩnh các thì U Minh giáo tại nhân gian triệt để một bước khó đi. Thiếu gia chiêu này quả nhiên rất tuyệt, lần này xem bọn họ còn có thể như nào.
Trong một gian phòng bí mật, một người đàn ông tầm ba mươi sáu, ba mươi bảy tuổi đang tươi cười hướng về một người thanh niên nói. Người thanh niên được gọi là Quốc thiếu gia nghe xong người đàn ông nói chuyện gương mặt vẫn là âm trầm, không có vì nội dung trong đó mà biến sắc, rồi tiếp tục trầm giọng nói:
- Không có dễ dàng như vậy, bọn họ nếu dễ dàng đối phó như vậy thì cũng sẽ không có thể tồn tại đến bây giờ. Những người chơi độc lập thì không nói, bọn họ hoàn toàn là một nhóm người ghen ghét người khác, gió chiều nào xoay chiều đấy. Còn những công ty cùng tập đoàn khác hoàn toàn là một nhóm đặt lợi ích lên hàng đầu, hiện tại bọn họ ra sức như vậy là muốn nhờ đó chèn ép lấy Lê Hoài Nam mà thôi, một khi hắn nhường ra một chút lợi ích thì nhóm tập đoàn cùng công ty này còn không phải quay đầu lại quỳ liếm hắn.
Người đàn ông kia nghe như vậy sắc mặt cũng là khá khó coi, bởi vì chuyện này bọn họ cầm đầu khởi xướng, đây hoàn toàn hướng về nhóm Lê Hoài Nam tuyên chiến. Hai tập đoàn đều là bằng mặt không bằng lòng, bình thường đều là từ trong bóng tối tiến hành buồn nôn lẫn nhau. Nhưng lần này không giống, lần này là bên mình thế tấn công mãnh liệt như vậy, làm sao có thể không đạt được kết quả gì liền từ bỏ được. Bởi vậy người đàn ông kia nhìn về Quốc thiếu gia có chút lo lắng nói:
- Chiếu theo lời thiếu gia nói thì chẳng phải là lần này chúng ta tốn công vô ích sao? Quốc thiếu gia nghe người thanh niên nói vậy, không khỏi cười nhẹ một tiếng rồi nói:
- Vô Ngân à Vô Ngân, ngươi đi theo ta cũng thời gian cũng là không ngắn, làm sao có thể suy nghĩ nông cạn như vậy đây? Làm sao chuyện này có thể dễ dàng bỏ qua như vậy? Chúng ta không phải có một nhóm người cài vào trong U Minh sao? Hiện tại là lúc cần đến nhóm bọn hắn rồi.
Quốc thiếu gia nghỉ một chút rồi nói tiếp:
- Đầu tiên nhường nhóm bọn họ tiếp xúc với những người chơi trong U Minh tiến hành một lần kích động cùng lợi dụ. Có thể khiến bọn hắn quay lại mưu phản U Minh giáo là tốt nhất, không có mấy người đứng trước lợi ích to lớn mà có thể bảo trì được bình tĩnh đâu. Sau đó để nhóm người của mình cùng bọn họ tại nhân gian giới tiến hành một đồ sát nhiều người bình thường cùng các đệ tử của những môn phái khác, để cho bọn hắn cùng nhóm NPC này triệt để trở mặt thành thù mới tốt. Cùng với ngươi đi liên hệ thoáng với những người của tập đoàn kia, bảo họ tham dự một chút. Đối với cơ hội chèn ép tốt như vậy, ta nghĩ là nhóm thấy lợi quên nghĩa gia hỏa kia sẽ không bỏ qua đâu.
Nghe đến Quốc thiếu gia nói như vây, người đàn ông tên Vô Ngôn vẻ mặt là tràn đầy tỉnh ngộ, sau đó hướng về cười to một tiếng rồi hướng về Quốc thiếu gia nói:
- Quốc thiếu gia quả nhiên là thần cơ diệu toán, không phải người bình thường có thể sánh kịp. Nhóm bọn họ bên kia lần này triệt để chết chắc rồi. Vậy hiện tại ta xin phép rời đi trước để đem chuyện này làm càng ngày càng lớn lên. Hahaha…
Vô Ngân nói xong câu đó liền cười lớn rồi hướng về cửa ra ngoài đi đến. Nhìn cánh cửa dần dần được khép lại, Quốc thiếu gia nét mặt vốn đang tươi cười một lần nữa trở về âm trầm:
- Hừ đúng là đồ ngu dốt, nếu không phải ngươi còn giá trị lợi dụng thì ta đã một cước đá ngươi đi rồi. Lê Hoài Nam a Lê Hoài Nam, ta ngược lại là muốn nhìn ngươi đối với chuyện này xử lý ra sao đây.
*****************************************
U Hồn lĩnh, Lê Hoài Nam một lần nữa tiến vào trong Vận Mệnh. Triệu Thanh Tuyết nhìn đến giao diện hảo hữu sáng lên liền phát đến tin nhắn:
- Anh Nam, có chuyện gì à?
Lê Hoài Nam thấy vậy liền trả lời lại:
- Đúng rồi tiểu Tuyết, có việc lớn xảy ra rồi. Hiện tại chúng ta cần mau chóng trở về Minh Đô để đem việc này sử lý thật tốt, nếu không thì hậu quả là không thể đo lường.
Triệu Thanh Tuyết thấy Lê Hoài Nam truyền đến tin nhắn như vậy không khỏi hiện lên một chút lo lắng, sau đó trả lời lại:
- Được rồi anh Nam, hiện tại em sẽ dùng phù trở lại giáo phái ngay lập tức.
Hồi môn phù tại U Minh giáo cũng còn lại không nhiều, không phải ai cũng có thể được phân phát, nhưng bằng vào thân phận của Lê Hoài Nam có thể tùy ý phân phối, nên để phòng trường hợp đột xuất xảy ra, Lê Hoài Nam liền cũng đưa cho Triệu Thanh Tuyết một chút.
- Trong vòng ba mươi phút tới, yêu cầu tất cả môn nhân của U Minh quay trở về tổng bộ, không được chậm trễ nếu không sẽ bị khi là phản đồ, tiếp đó theo môn quy sử lý.
Triệu Thanh Tuyết nhìn đến thông báo trong giao diện tin nhắn môn phái không khỏi sững sờ, trong lòng càng như là có lửa đốt, bởi vì tin nhắn này là từ Lê Hoài Nam phát ra đủ để thấy tầm quan trọng của chuyện này, xem ra thật sự là phát sinh đại sự rồi.
******************************************
Triệu Thanh Tuyết trở lại tổng bộ U Minh giáo, đầu tiên là chạy khắp một lượt U Minh điện nhưng không tìm thấy Lê Hoài Nam. Sau đó nghĩ tới điều gì, Triệu Thanh Tuyết liền hướng về nghị sự điện chạy tới. Đi tới trước cửa nghị sự điện, nhìn thấy sáu vị điện chủ từ trong đó đi ra. Triệu Thanh Tuyết liền lễ phép cúi chào sáu người rồi nhanh chóng tiến vào nghị sự điện. Quả nhiên không ngoài ý nghĩ của nàng, đi vào trong nghị sự điện nhìn đến Lê Hoài Nam đang ngồi ở chủ vị trên cao, trái tim của nang đang đập rất mạnh mới thoáng điều hòa một chút. Triệu Thanh Tuyết không khỏi nhanh nhẹn bước tới gần Lê Hoài Nam, sắc mặt nàng có chút lo lắng hỏi:
- Giáo chủ, giáo phái phải chăng đã xảy ra chuyện lớn gì?
Ở bên ngoài, Triệu Thanh Tuyết liền một tiếng anh Nam, hai tiếng anh Nam ngọt sớt, nhưng trong giáo phái nàng luôn là tuân thủ lấy lễ nghi, mặc kệ là Lê Hoài Nam có lên tiếng nhưng cũng không thể khiến cho nàng thay đổi. Lê Hoài Nam cũng nhìn thấy Triệu Thanh Tuyết đến liền mở lời:
- Đúng vậy tiểu Tuyết, có chuyện lớn xảy ra rồi.
Sau đó, Lê Hoài Nam liền đem tất cả sự việc nói cho nàng một lần. Triệu Thanh Tuyết nghe xong càng là tức giận xém chút chửi ầm lên, nhưng vẫn kiềm chế lại được, tránh cho nàng trước Lê Hoài Nam liền xấu mặt. Sau đó Triệu Thanh Tuyết nét mặt ngưng trọng hướng Lê Hoài Nam nói:
- Giáo chủ, vậy hiện tại chúng ta nên làm thế nào? Cũng không thể để mặc cho bọn họ làm xằng làm bậy được.
Lê Hoài Nam nhìn nàng như vậy liền mỉm cười:
- Tiểu Tuyết yên tâm, việc này cao tầng đã có đối sách.
Nhìn đến gương mặt của Triệu Thanh Tuyết có chút giãn ra, Lê Hoài Nam liền tiếp tục nói:
- Vừa rồi ta đã ra lệnh triệu tập tất cả môn nhân trong giáo phái lại rồi, đây là bước đầu tiên nhằm chấn an lại các môn nhân, cũng là để tránh cho những kẻ gián điệp được cài vào bên trong chúng ta tại nhân gian làm xằng làm bậy.
Triệu Thanh Tuyết nghe vậy hoàn toàn là đồng ý, bởi vì điều này có thể làm cho xung đột hai bên hoàn toàn xuống đến mức thấp nhất. Sau đó lại nghe đến tiếng của Lê Hoài Nam truyền lại:
- Tiểu Tuyết, tôi muốn em đi đến chỗ của Vô Gián lão, sau đó tiếp nhận từ trong tay của Vô Gián lão những U Minh chiến sĩ đang trông coi những chủ điện. Khi đệ tử trong những chủ điện đó có điều gì khác thường, thì em truyền âm lại cho tôi. Rồi tôi sẽ nhờ các vị điện chủ chú ý giám sát bọn hắn, tất cả mọi chuyện trong điện đều không thể giấu giếm các vị điện chủ, còn ở ngoài điện thì không cần lo lắng, không ai có thể thoát khỏi sự giám sát của Giám Thiên kính cả.
Nghỉ ngơi một chút Lê Hoài Nam tiếp tục nói:
- Nếu như phát hiện tình huống dị thường, em cũng không cần thiết làm gì tránh cho việc đánh rắn động cỏ. Đây hoàn toàn là quá trình đãi cát tìm vàng, những môn nào tâm chí kiên định thì sẽ được trọng dụng, còn không sẽ bị đào thải. Anh tin rằng chuyện này sử lý thích đáng qua đi, con đường phát triển của U Minh giáo sẽ càng là rộng lớn hơn.
Triệu Thanh Tuyết nghe vậy kinh ngạc không nói thành lời rồi, bởi vì cao tầng đã có kế hoạch rất là chặt chẽ, nàng hiện tại chỉ cần đúng chỗ thi hành là được rồi. Ánh mắt nàng nhìn qua Lê Hoài Nam rất là kính nể cùng ngưỡng mộ. Sau đó nàng liền xin phép cáo từ để bắt đầu công việc của mình rồi.
Trong một gian phòng bí mật, một người đàn ông tầm ba mươi sáu, ba mươi bảy tuổi đang tươi cười hướng về một người thanh niên nói. Người thanh niên được gọi là Quốc thiếu gia nghe xong người đàn ông nói chuyện gương mặt vẫn là âm trầm, không có vì nội dung trong đó mà biến sắc, rồi tiếp tục trầm giọng nói:
- Không có dễ dàng như vậy, bọn họ nếu dễ dàng đối phó như vậy thì cũng sẽ không có thể tồn tại đến bây giờ. Những người chơi độc lập thì không nói, bọn họ hoàn toàn là một nhóm người ghen ghét người khác, gió chiều nào xoay chiều đấy. Còn những công ty cùng tập đoàn khác hoàn toàn là một nhóm đặt lợi ích lên hàng đầu, hiện tại bọn họ ra sức như vậy là muốn nhờ đó chèn ép lấy Lê Hoài Nam mà thôi, một khi hắn nhường ra một chút lợi ích thì nhóm tập đoàn cùng công ty này còn không phải quay đầu lại quỳ liếm hắn.
Người đàn ông kia nghe như vậy sắc mặt cũng là khá khó coi, bởi vì chuyện này bọn họ cầm đầu khởi xướng, đây hoàn toàn hướng về nhóm Lê Hoài Nam tuyên chiến. Hai tập đoàn đều là bằng mặt không bằng lòng, bình thường đều là từ trong bóng tối tiến hành buồn nôn lẫn nhau. Nhưng lần này không giống, lần này là bên mình thế tấn công mãnh liệt như vậy, làm sao có thể không đạt được kết quả gì liền từ bỏ được. Bởi vậy người đàn ông kia nhìn về Quốc thiếu gia có chút lo lắng nói:
- Chiếu theo lời thiếu gia nói thì chẳng phải là lần này chúng ta tốn công vô ích sao? Quốc thiếu gia nghe người thanh niên nói vậy, không khỏi cười nhẹ một tiếng rồi nói:
- Vô Ngân à Vô Ngân, ngươi đi theo ta cũng thời gian cũng là không ngắn, làm sao có thể suy nghĩ nông cạn như vậy đây? Làm sao chuyện này có thể dễ dàng bỏ qua như vậy? Chúng ta không phải có một nhóm người cài vào trong U Minh sao? Hiện tại là lúc cần đến nhóm bọn hắn rồi.
Quốc thiếu gia nghỉ một chút rồi nói tiếp:
- Đầu tiên nhường nhóm bọn họ tiếp xúc với những người chơi trong U Minh tiến hành một lần kích động cùng lợi dụ. Có thể khiến bọn hắn quay lại mưu phản U Minh giáo là tốt nhất, không có mấy người đứng trước lợi ích to lớn mà có thể bảo trì được bình tĩnh đâu. Sau đó để nhóm người của mình cùng bọn họ tại nhân gian giới tiến hành một đồ sát nhiều người bình thường cùng các đệ tử của những môn phái khác, để cho bọn hắn cùng nhóm NPC này triệt để trở mặt thành thù mới tốt. Cùng với ngươi đi liên hệ thoáng với những người của tập đoàn kia, bảo họ tham dự một chút. Đối với cơ hội chèn ép tốt như vậy, ta nghĩ là nhóm thấy lợi quên nghĩa gia hỏa kia sẽ không bỏ qua đâu.
Nghe đến Quốc thiếu gia nói như vây, người đàn ông tên Vô Ngôn vẻ mặt là tràn đầy tỉnh ngộ, sau đó hướng về cười to một tiếng rồi hướng về Quốc thiếu gia nói:
- Quốc thiếu gia quả nhiên là thần cơ diệu toán, không phải người bình thường có thể sánh kịp. Nhóm bọn họ bên kia lần này triệt để chết chắc rồi. Vậy hiện tại ta xin phép rời đi trước để đem chuyện này làm càng ngày càng lớn lên. Hahaha…
Vô Ngân nói xong câu đó liền cười lớn rồi hướng về cửa ra ngoài đi đến. Nhìn cánh cửa dần dần được khép lại, Quốc thiếu gia nét mặt vốn đang tươi cười một lần nữa trở về âm trầm:
- Hừ đúng là đồ ngu dốt, nếu không phải ngươi còn giá trị lợi dụng thì ta đã một cước đá ngươi đi rồi. Lê Hoài Nam a Lê Hoài Nam, ta ngược lại là muốn nhìn ngươi đối với chuyện này xử lý ra sao đây.
*****************************************
U Hồn lĩnh, Lê Hoài Nam một lần nữa tiến vào trong Vận Mệnh. Triệu Thanh Tuyết nhìn đến giao diện hảo hữu sáng lên liền phát đến tin nhắn:
- Anh Nam, có chuyện gì à?
Lê Hoài Nam thấy vậy liền trả lời lại:
- Đúng rồi tiểu Tuyết, có việc lớn xảy ra rồi. Hiện tại chúng ta cần mau chóng trở về Minh Đô để đem việc này sử lý thật tốt, nếu không thì hậu quả là không thể đo lường.
Triệu Thanh Tuyết thấy Lê Hoài Nam truyền đến tin nhắn như vậy không khỏi hiện lên một chút lo lắng, sau đó trả lời lại:
- Được rồi anh Nam, hiện tại em sẽ dùng phù trở lại giáo phái ngay lập tức.
Hồi môn phù tại U Minh giáo cũng còn lại không nhiều, không phải ai cũng có thể được phân phát, nhưng bằng vào thân phận của Lê Hoài Nam có thể tùy ý phân phối, nên để phòng trường hợp đột xuất xảy ra, Lê Hoài Nam liền cũng đưa cho Triệu Thanh Tuyết một chút.
- Trong vòng ba mươi phút tới, yêu cầu tất cả môn nhân của U Minh quay trở về tổng bộ, không được chậm trễ nếu không sẽ bị khi là phản đồ, tiếp đó theo môn quy sử lý.
Triệu Thanh Tuyết nhìn đến thông báo trong giao diện tin nhắn môn phái không khỏi sững sờ, trong lòng càng như là có lửa đốt, bởi vì tin nhắn này là từ Lê Hoài Nam phát ra đủ để thấy tầm quan trọng của chuyện này, xem ra thật sự là phát sinh đại sự rồi.
******************************************
Triệu Thanh Tuyết trở lại tổng bộ U Minh giáo, đầu tiên là chạy khắp một lượt U Minh điện nhưng không tìm thấy Lê Hoài Nam. Sau đó nghĩ tới điều gì, Triệu Thanh Tuyết liền hướng về nghị sự điện chạy tới. Đi tới trước cửa nghị sự điện, nhìn thấy sáu vị điện chủ từ trong đó đi ra. Triệu Thanh Tuyết liền lễ phép cúi chào sáu người rồi nhanh chóng tiến vào nghị sự điện. Quả nhiên không ngoài ý nghĩ của nàng, đi vào trong nghị sự điện nhìn đến Lê Hoài Nam đang ngồi ở chủ vị trên cao, trái tim của nang đang đập rất mạnh mới thoáng điều hòa một chút. Triệu Thanh Tuyết không khỏi nhanh nhẹn bước tới gần Lê Hoài Nam, sắc mặt nàng có chút lo lắng hỏi:
- Giáo chủ, giáo phái phải chăng đã xảy ra chuyện lớn gì?
Ở bên ngoài, Triệu Thanh Tuyết liền một tiếng anh Nam, hai tiếng anh Nam ngọt sớt, nhưng trong giáo phái nàng luôn là tuân thủ lấy lễ nghi, mặc kệ là Lê Hoài Nam có lên tiếng nhưng cũng không thể khiến cho nàng thay đổi. Lê Hoài Nam cũng nhìn thấy Triệu Thanh Tuyết đến liền mở lời:
- Đúng vậy tiểu Tuyết, có chuyện lớn xảy ra rồi.
Sau đó, Lê Hoài Nam liền đem tất cả sự việc nói cho nàng một lần. Triệu Thanh Tuyết nghe xong càng là tức giận xém chút chửi ầm lên, nhưng vẫn kiềm chế lại được, tránh cho nàng trước Lê Hoài Nam liền xấu mặt. Sau đó Triệu Thanh Tuyết nét mặt ngưng trọng hướng Lê Hoài Nam nói:
- Giáo chủ, vậy hiện tại chúng ta nên làm thế nào? Cũng không thể để mặc cho bọn họ làm xằng làm bậy được.
Lê Hoài Nam nhìn nàng như vậy liền mỉm cười:
- Tiểu Tuyết yên tâm, việc này cao tầng đã có đối sách.
Nhìn đến gương mặt của Triệu Thanh Tuyết có chút giãn ra, Lê Hoài Nam liền tiếp tục nói:
- Vừa rồi ta đã ra lệnh triệu tập tất cả môn nhân trong giáo phái lại rồi, đây là bước đầu tiên nhằm chấn an lại các môn nhân, cũng là để tránh cho những kẻ gián điệp được cài vào bên trong chúng ta tại nhân gian làm xằng làm bậy.
Triệu Thanh Tuyết nghe vậy hoàn toàn là đồng ý, bởi vì điều này có thể làm cho xung đột hai bên hoàn toàn xuống đến mức thấp nhất. Sau đó lại nghe đến tiếng của Lê Hoài Nam truyền lại:
- Tiểu Tuyết, tôi muốn em đi đến chỗ của Vô Gián lão, sau đó tiếp nhận từ trong tay của Vô Gián lão những U Minh chiến sĩ đang trông coi những chủ điện. Khi đệ tử trong những chủ điện đó có điều gì khác thường, thì em truyền âm lại cho tôi. Rồi tôi sẽ nhờ các vị điện chủ chú ý giám sát bọn hắn, tất cả mọi chuyện trong điện đều không thể giấu giếm các vị điện chủ, còn ở ngoài điện thì không cần lo lắng, không ai có thể thoát khỏi sự giám sát của Giám Thiên kính cả.
Nghỉ ngơi một chút Lê Hoài Nam tiếp tục nói:
- Nếu như phát hiện tình huống dị thường, em cũng không cần thiết làm gì tránh cho việc đánh rắn động cỏ. Đây hoàn toàn là quá trình đãi cát tìm vàng, những môn nào tâm chí kiên định thì sẽ được trọng dụng, còn không sẽ bị đào thải. Anh tin rằng chuyện này sử lý thích đáng qua đi, con đường phát triển của U Minh giáo sẽ càng là rộng lớn hơn.
Triệu Thanh Tuyết nghe vậy kinh ngạc không nói thành lời rồi, bởi vì cao tầng đã có kế hoạch rất là chặt chẽ, nàng hiện tại chỉ cần đúng chỗ thi hành là được rồi. Ánh mắt nàng nhìn qua Lê Hoài Nam rất là kính nể cùng ngưỡng mộ. Sau đó nàng liền xin phép cáo từ để bắt đầu công việc của mình rồi.
Danh sách chương