Dịch: Kogi

Bây giờ ngày nào An Minh Hối cũng phải đem đồ ăn đến cho Alois sau đó ở lại trò chuyện với hắn, hoặc là anh sẽ chọn một cuốn sách bất kỳ trên giá, kiên nhẫn đọc cho Alois nghe từng trang một trong lúc hai người ngồi cạnh nhau.

Hôm nay ngoài đồ ăn ra anh còn mang thêm một món quà đến phòng cách ly coi như để bù đắp vì chuyện mình đến trễ.

Vừa xách hai chiếc túi vào phòng quan sát, An Minh Hối đã nhìn thấy một chàng trai đang đứng cạnh tường kính, hai tay buông thõng, nửa trên gần như áp sát vào bức tường, ngoảnh mặt nhìn ra phía cửa.

Trông giống bộ dạng cún con chờ chủ về nhà, nhưng mà là một chú cún có lực chiến cực cao và không ưa người lạ.

An Minh Hối cũng không bất ngờ lắm, trên thực tế, kể từ lần đầu tiên mang đồ ăn đến cho Alois, ngày nào hắn cũng dính sát vào tường chờ anh như vậy. Dù anh đã bảo là không nhất thiết phải làm thế rồi nhưng hắn vẫn cứ làm theo ý mình. Nếu chuyển tường quan sát sang chế độ nhìn một chiều thì hắn còn phát rồ vì không thể nhìn thấy tình hình bên ngoài nữa, vì vậy bây giờ họ phải mở chế độ nhìn hai chiều 24/24.

Kate nằm dài trên chiếc ghế bành mới chuyển đến không lâu, đeo chụp mắt lên để khỏi phải nhìn thấy bộ dạng ngóng chờ chủ về của viện trưởng nhà mình mà đau đớn lòng.

An Minh Hối gật đầu với Alois, Kate nghe thấy tiếng động bèn bỏ chụp mắt xuống, An Minh Hối liền nói: "Hi, nghe nói hôm nay anh không xuống nhà ăn, tôi có tự làm một ít đặc sản Trung Quốc mang đến, anh ăn thử đi, tôi nghĩ tay nghề của mình cũng không tệ đâu."

Nói rồi anh lấy một hộp cơm từ trong túi giấy ra đặt xuống bàn của Kate.

"An, cậu chu đáo quá." Kate sáng mắt lên ôm chầm lấy anh, "Mặc dù sống trong thời tận thế có đồ ăn đã là tốt lắm rồi, nhưng mà ăn đồ ở căn cứ mãi cũng có lúc phát ngấy luôn á."

"Ầm!"

Bên tường cách ly vọng ra tiếng động lớn khiến cả hai người đều giật mình ngoảnh lại nhìn theo phản xạ, Kate nhìn thẳng vào đôi mắt không chút tình cảm của Alois, âm thanh lớn vừa rồi có lẽ là do đám thực vật kia đập mạnh vào vách tường phát ra.

"Ồ, thôi được, xem ra tôi không tiện ở lại đây nữa." Sau một tháng làm việc chung Kate đã thức thời lắm rồi, anh ta thừa biết Alois không thích anh ta, lại càng không muốn anh ta gần gũi với An. Bây giờ, An Minh Hối vừa tới là anh ta sẽ tự giác cuốn gói lượn khỏi phòng quan sát, dù sao thì ngài viện trưởng cũng không bao giờ tấn công An cả.

Sợ Alois chờ lâu mất hứng, An Minh Hối cũng nhanh chóng mặc đồ bảo hộ rồi đi qua hành lang khử trùng vào phòng cách ly.

Sau khi vào phòng, theo thói quen An Minh Hối nhìn qua tường cách ly bị dây leo phủ kín. Anh đặt hai chiếc túi lên bàn, sau đó lấy hộp cơm từ một trong hai chiếc túi đó ra đẩy đến trước mặt Alois: "Hôm nay tôi có một món quà tặng cho anh, ăn xong thì mở ra xem nhé!"

Vừa nói anh vừa cởi bộ đồ bảo hộ rườm rà trên người ra, dù sao anh cũng sẽ không bị nhiễm, camera giám sát và tường trong suốt thì đều bị dây leo che kín rồi, chẳng ai có thể nhìn thấy tình hình bên trong, thế là anh dứt khoát không mặc đồ cách ly khi ở trong này luôn, chỉ mặc lúc ra vào để mọi người không nghi ngờ.

BẠN CŨNG SẼ THÍCH



Đam Mỹ Ông Đây Là Tác Giả bởi dollysanry

(Đam Mỹ) Ông Đây Là Tác Giả

7.4K344

Đam Mỹ Dạ Hành sống lại trong chính tác phẩm của mình. Không chỉ phải sống, còn phải sống thật ly kỳ đặc sắc!



Entangled bởi _SoloBird_

Entangled

4.9M170K

Entangled series #1 Ariana Jones is a sweet, innocent, and smart girl who has been battling a lot of issues all her life. She is broken and wants love, care, and respect...



Edit - HOÀN Mùi cơ thể của cậu thật là thơm - Nhật Nhật Ai Ngạ bởi Super_Seme

[Edit - HOÀN] Mùi cơ thể của cậu thật là thơ...

20.3K1.5K

Đoản văn Nóng nảy hay đỏ mặt NHƯỢC công x ngày ngày đều nghĩ trăm phương ngàn kế ngửi mùi cơ thể của công si hán thụ, vườn trường, ngọt văn, HE. Cảnh Hoán (công) X Quý T...



Edit Đam Làm Một Vị Vạn Nhân Mê Hợp Lệ Hoàn bởi MotBayHacBeo

[Edit Đam] Làm Một Vị Vạn Nhân Mê Hợp Lệ (Ho...

105K6.4K

Làm Một Vị Vạn Nhân Mê Hợp Lệ ๖ۣۜTên gốc: Tố nhất cá hợp cách đích vạn nhân mê ๖ۣۜTác giả: Mộng. Thiên Hàng 梦.千航 ๖ۣۜThể loại: Khoái xuyên, xuyên qua thời không, hệ thống...



Hệ thống hồng nương bởi Xiaoliao

Hệ thống hồng nương

54.2K5.5K

Tác giả: Bạch Vân Phi Vân Chuyển ngữ: Liêu ===== Giới thiệu Trước khi chết, Giang Lăng đã khóa một hệ thống hồng nương. Hệ thống hồng nương: Kí chủ, nhiệm vụ của anh chí...



Edit - HOÀN Bí mật - R Công Chaos bởi Super_Seme

[Edit - HOÀN] Bí mật - R Công Chaos

8.4K680

Văn án: Cơ Thành cảm thấy người yêu mình dạo này rất kỳ lạ. Sau đó hắn phát hiện một bí mật khủng khiếp... Đoản văn, Cơ Thành công x Lục Trình Dục thụ Tâm hơi ngốc công...



The mafia and his lost queen bởi perfectmafiaboss

The mafia and his lost queen

1.3M29.1K

Sophia is a troubled girl fighting her demons and trying to run away from her past life as much as she can but she can"t just run awa, it"s too difficult. She desperatel...

Đến tận bây giờ anh vẫn chưa tìm ra nguyên nhân mình lại miễn nhiễm với virus zombie, nghĩ mà chán.

"Kate bảo là lúc tôi không ở đây anh cứ đứng đó chờ tôi mà không chịu nghỉ ngơi." Nhìn Alois thành thạo dùng bữa, An Minh Hối bất đắc dĩ thở dài, lại nhắc đến chuyện mình đã nói không biết bao nhiêu lần suốt mấy ngày nay, "Đừng làm vậy nữa, dù anh không đứng ở đó thì tôi vẫn sẽ đến mà, anh không cần phải đợi tôi đâu, anh dành nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn được không?"

Alois thản nhiên nhìn An Minh Hối, giơ tay lên xoa đầu anh như muốn làm anh yên lòng, cử chỉ này thường xuyên xuất hiện và lần nào cũng khiến An Minh Hối cảm thấy dở khóc dở cười.

"Mà anh không thích Kate thật hả? Thực ra tôi rất mong hai người thân thiết với nhau hơn, dù sao đó cũng là một trong số ít những người thật lòng mong anh sớm bình phục mà." Nói đến đây, giọng An Minh Hối hơi trầm xuống nghe hơi rầu rĩ, "Rất nhiều người muốn coi anh như zombie đã biến dị để giải quyết cho xong, nhưng tôi vẫn hy vọng anh sẽ sống tiếp, dù làm người bình thường hay người biến dị cũng được."

Khác với thời kỳ đầu nhiễm virus, bây giờ Alois có thể mất hết lý trí, biến thành con quái vật chỉ biết ăn tươi nuốt sống bất cứ lúc nào. Người ở ngoài có lẽ vẫn trông chờ vào tia hy vọng nhà khoa học vĩ đại này sẽ được chữa khỏi, nhưng giới nghiên cứu thì không nghĩ như vậy. Dù sao không ai có thể đảm bảo rằng căn phòng cách ly kia có thể vây nhốt Alois, mà một khi hắn thoát ra, người đầu tiên gặp nạn chắc chắn là nhân viên trong viện nghiên cứu này.

"Mặc dù tôi hy vọng anh sẽ không bao giờ phải dùng đến chúng, nhưng làm ơn hãy nhớ kĩ những lời tôi sắp nói sau đây." Sắc mặt của anh bỗng trở nên hết sức nghiêm túc, anh nhấn mạnh từng câu từng chữ, "Nếu ai đó ngoài tôi bước vào căn phòng này và muốn làm hại anh, anh nhất định phải phản kháng, sau đó lập tức trốn khỏi đây."

Chàng trai trông giống như một con rối được chế tác tinh xảo nhưng vô hồn hơi nghiêng đầu, một sợi dây leo mọc ra từ đầu ngón tay hắn nhẹ nhàng quấn lấy cổ tay An Minh Hối, trông vừa giống một chiếc vòng tay làm từ thiên nhiên vừa giống sợi dây kết nối hai người lại với nhau.

Hắn nói: "Đừng lo. An toàn."

An Minh Hối lại bị hắn chọc cười, anh không nhịn được ngẩng đầu hôn lên má Alois chọc ghẹo: "Thì ra anh là người theo chủ nghĩa lạc quan, coi như tôi lo bò trắng răng vậy."

Đây là nụ hôn đầu tiên không phải là hôn trán, bởi vì là "lần đầu làm chuyện ấy " nên ngay cả A-vô cảm-lois cũng phải mở tròn mắt, biểu cảm trông có vẻ khá là kinh ngạc, hay chính xác hơn là hoảng hốt.

"Hoảng hốt mà vẫn đẹp trai quá thể. Ăn sắp xong rồi thì tôi mở quà nhé?" Nói rồi An Minh Hối đứng dậy cầm túi giấy lên lấy ra một chiếc áo màu trắng, giũ mấy cái cho phẳng rồi ướm lên người Alois, "Tôi mang áo blouse mà ngày trước anh vẫn hay mặc đến, không biết anh có nhớ kiểu quần áo này không nữa, nhưng tôi thì rất muốn được ngắm anh lúc mặc nó."

Alois không chút biểu cảm nhìn chiếc áo, để mặc An Minh Hối khoác nó lên người mình.

Mặc xong An Minh Hối lại lấy từ trong túi ra một chiếc kính gọng mảnh không có mắt kính đeo lên mặt Alois, sau đó lùi lại mấy bước ngắm người đang đứng trước mặt mình.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện