Ô ô ô!
Tư Đồ Trình muốn nói chuyện nhưng lại nói không nên lời, không chỉ là miệng không thể phát ra âm thanh mà cả thánh hồn cũng bị phong tỏa triệt để, không thể phát tin tức ra bên ngoài.
Từng sợi Minh Hoàng thi văn duỗi ra từ sau lưng Tịch Thiên Dạ, sau đó từng chút một chui vào cơ thể hắn, Tư Đồ Trình trơ mắt nhìn mình bị từng sợi xúc tu đâm vào, từng chút một hút máu cùng sinh mệnh lực của mình.
Hắn muốn nói chuyện, nhưng lại nói không nên lời, cuối cùng trừng mắt nhìn mình hóa thành thây khô sau đó ý thức mới tiêu tán từng chút một.
Tất cả mọi người đều không dám nói chuyện, chết lặng nhìn Tịch Thiên Dạ tùy ý giết người, không thể phán ai đúng ai sai, chỉ có thể nói cường giả vi tôn mạnh được yếu thua.
Người thừa kế của Thân Đồ gia tộc và Tư Đồ gia tộc cùng với hộ vệ của bọn hắn toàn bộ đều chết sạch, thậm chí ngay cả thuyền trưởng cũng bị bắt. Không ai dám lên tiếng, chẳng ai dám đi trêu chọc Tịch Thiên Dạ, tất cả mọi người nhìn về phía Tịch Thiên Dạ đều hoảng hốt cùng kính sợ.
"Thủ đoạn thật tà ác, hút hết toàn bộ sinh mệnh cùng khí huyết của người khác, ngươi tu luyện công pháp tà ác như thế không sợ sẽ bị thiên phạt hay sao."
Ngay tại thời điểm tất cả mọi người đều không dám nói chuyện, một thanh âm nhàn nhạt bỗng nhiên vang lên.
mặc dù Thanh âm kia không lớn nhưng lại có thể làm cho cả vạn người trên Thiên Vương chiến hạm nghe thấy, tất cả mọi người không tự chủ được quay đầu nhìn về phía phát ra thanh âm kia.
Chỉ thấy chẳng biết lúc nào đã có một người áo xanh đứng trên mái hiên tầng cao nhấtThiên Vương chiến hạm.
Người áo xanh kia tay áo bồng bềnh, đứng trên không như Trích Tiên lâm trần, tương đối có khí chất. Đó là một vị trung niên tướng mạo có chút tuấn dật, tản ra khí tức nam nhân thành thục, chắc hẳn lúc còn trẻ cũng rất anh tuấn tiêu sái.
"Thiên Vương!"
"Thiên Vương đại nhân!"
"Liêm Văn Long Thiên Vương!"
Trên boong thuyền có người nhận ra thân phận của hắn liền trực tiếp quỳ một chân xuống đất, trên mặt cung kính như là triều thánh.
Thiên Vương chân chính chí cao vô thượng trong nhân tộc ở Chân Mộc linh thổ, Thiên Vương chính là thánh hiền, quỳ lạy Thiên Vương cũng là một loại vinh hạnh.
mặc dù Hạ Tín Nghiêm chính là chuẩn Thiên Vương, tương lai có cơ hội thành Thiên Vương chân chính, nhưng so với người đã trở thành Thiên Vương thì địa vị vẫn còn chênh lệch quá lớn.
Sau khi người áo xanh kia bị nói ra thân phận, một đám người trên boong thuyền đồng loạt quỳ xuống.
"Thiên Vương đại nhân, ngươi phải làm chủ cho chúng ta a."
bọn hộ vệ Hồng Bảo thương hội bi thảm quỳ trên mặt đất, đủ loại khóc lóc kể lể việc ác của Tịch Thiên Dạ.
trong mắt Tô Hàm Hương và mấy người Tần Tâm Duyệt tràn đầy khẩn trương, mặc dù bọn hắn tin tưởng thực lực của Tịch Thiên Dạ, nhưng dù sao thì hắn chưa từng chiến đấu với Thiên Vương chân chính, trong lòng cũng không dám chắc.
Điền Bộ Nguyên lặng yên ngăn trước mặt Tô Hàm Hương, mặc dù một mực ra vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng bàn tay vẫn chảy đầy mồ hôi. mặc dù Hắn chính là cao thủ Ngũ Vương cảnh, nhưng ở trước mặt Thiên Vương thì chẳng khác gì sâu kiến.
"Người thiếu niên, ngươi tùy ý giết người trên thuyền mà ta trấn giữ, diường như ngươi không để ta vào mắt."
Liêm Văn Long nhìn Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Mặc dù thuyền trưởng Thiên Vương chiến hạm là Hạ Tín Nghiêm, nhưng chủ nhân chân chính kiêm người mạnh nhất lại là Liêm Văn Long.
"Vì sao phải để ngươi vào mắt?"
Tịch Thiên Dạ hỏi ngược lại.
"Ha ha! Tốt! Đủ cuồng vọng, ta cũng muốn nhìn xem lực lượng của ngươi có xứng với sự cuồng vọng đó không."
Liêm Văn Long nghe vậy cười ha ha một tiếng, mặc dù hắn đang cười, nhưng ánh mắt lại càng băng lãnh.
Tiếng cười của hắn tựa hồ khiến toàn bộ bầu trời đều chấn động run rẩy, Thiên Vương chiến hạm cũng không ngừng lay động, Mạc Lận hà nổi sóng cao trăm trượng, bọt nước bắn tung tóe, một tầng lại một tầng. Trời đang trong lành mà đột nhiên mây đen giăng kín, tia chớp xuyên qua tầng mây, tạo ra âm thanh ầm ầm.
Chỉ giận dữ thôi mà lại khiến thiên địa biến đổi!
Vẻn vẹn cảm xúc thôi liền có thể dẫn phát thiên tượng khủng bố như thế, chỉ có Thiên Vương chân chính mới có thể làm được.
" Thiên địa dị tượng Thật là đáng sợ, khó trách người ta đồn đại Thiên Vương chính là con của trời, mọi loại pháp tắc thiên địa đều hóa thành của bản thân."
Có tu sĩ cực kỳ chấn động nói.
"Người trẻ tuổi, nếu ngươi tự tin như vậy liền tiếp ta một chiêu đi."
Liêm Văn Long thản nhiên nói, là Thiên Vương chân chính, hắn tự nhiên có thể nhìn ra Tịch Thiên Dạ không phải Thiên Vương, bằng không giữa bọn hắn chắc chắn sẽ có cảm ứng.
Nếu không phải Thiên Vương lại muốn chống lại Thiên Vương, đơn giản là chê cười, hai bên hoàn toàn không cùng một cấp độ.
Liêm Văn Long vừa dứt lời thì vẫy tay một cái, nước Mạc Lận hà bỗng nhiên cuốn lên ngàn trượng, tạo thành một con rồng nước.
Con rồng nước kia phóng lên tận trời, bị Liêm Văn Long khống chế trong tay không ngừng thu nhỏ, cuối cùng hóa thành một con rồng nước nhỏ một trượng. Mặc dù thân thể nhỏ đi nghìn lần, nhưng lực lượng tản ra lại mạnh mẽ hơn gấp trăm lần.
Liêm Văn Long nhanh nhẹn như tiên, điểm một chỉ ở phía xa, con rồng nước liền giương nanh múa vuốt nhào về phía Tịch Thiên Dạ.
Boong thuyền, tất cả mọi người bỗng phát hiện mình không thể nhúc nhích, thời gian như xuất hiện hỗn loạn, ngay cả cao thủ Ngũ Vương cảnh, thậm chí Hạ Tín Nghiêm cũng cảm thấy như thế.
Thiên Vương Chân chính đã dung nhập vào thiên địa pháp tắc vô cùng sâu sắc, bọn hắn thi triển lực lượng thiên địa pháp tắc dễ như ăn cơm uống nước.
Tịch Thiên Dạ tự nhiên cũng bị lực lượng thiên địa pháp tắc ảnh hưởng, từng tầng trói buộc không ngừng hướng tới hắn, mặc dù thiên địa pháp tắc trong Chân Mộc linh thổ có chút tàn khuyết không đầy đủ, thậm chí không có đế đạo pháp tắc. Nhưng dù sao nó cũng là một tòa tiểu thế giới nên lực lượng thế giới pháp tắc vẫn tương đối mạnh.
Tịch Thiên Dạ điều động toàn bộ chín cái Minh Hoàng thi văn hơi chấn động một chút, tất cả lực lượng pháp tắc liền bị chấn nát. Minh Hoàng thi văn vốn có khả năng phá hư pháp tắc, trong Chân Mộc linh thổ thì hiệu quả sẽ càng thêm rõ rệt.
Liêm Văn Long cười nhạt một tiếng, không làm gì khác mà chỉ lẳng lặng nhìn con rồng nước kia đánh tới Tịch Thiên Dạ.
Sau khi Tu thành Thiên Vương, thiên thế chỉ là tầng lực lượng thứ nhất, đằng sau còn có Thiên Vương pháp tắc cùng Thiên Vương chiến khí.
Hắn có Thiên Vương chiến khí bình thể, đơn thuần chỉ dựa vào lực lượng cũng có thể bóp chết bất kỳ sinh linh nào không phải Thiên Vương.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, rồng nước loé lên một cái liền xuất hiện trước mặt Tịch Thiên Dạ, lắc lư cái đuôi linh hoạt lao tới.
Tư Đồ Trình muốn nói chuyện nhưng lại nói không nên lời, không chỉ là miệng không thể phát ra âm thanh mà cả thánh hồn cũng bị phong tỏa triệt để, không thể phát tin tức ra bên ngoài.
Từng sợi Minh Hoàng thi văn duỗi ra từ sau lưng Tịch Thiên Dạ, sau đó từng chút một chui vào cơ thể hắn, Tư Đồ Trình trơ mắt nhìn mình bị từng sợi xúc tu đâm vào, từng chút một hút máu cùng sinh mệnh lực của mình.
Hắn muốn nói chuyện, nhưng lại nói không nên lời, cuối cùng trừng mắt nhìn mình hóa thành thây khô sau đó ý thức mới tiêu tán từng chút một.
Tất cả mọi người đều không dám nói chuyện, chết lặng nhìn Tịch Thiên Dạ tùy ý giết người, không thể phán ai đúng ai sai, chỉ có thể nói cường giả vi tôn mạnh được yếu thua.
Người thừa kế của Thân Đồ gia tộc và Tư Đồ gia tộc cùng với hộ vệ của bọn hắn toàn bộ đều chết sạch, thậm chí ngay cả thuyền trưởng cũng bị bắt. Không ai dám lên tiếng, chẳng ai dám đi trêu chọc Tịch Thiên Dạ, tất cả mọi người nhìn về phía Tịch Thiên Dạ đều hoảng hốt cùng kính sợ.
"Thủ đoạn thật tà ác, hút hết toàn bộ sinh mệnh cùng khí huyết của người khác, ngươi tu luyện công pháp tà ác như thế không sợ sẽ bị thiên phạt hay sao."
Ngay tại thời điểm tất cả mọi người đều không dám nói chuyện, một thanh âm nhàn nhạt bỗng nhiên vang lên.
mặc dù Thanh âm kia không lớn nhưng lại có thể làm cho cả vạn người trên Thiên Vương chiến hạm nghe thấy, tất cả mọi người không tự chủ được quay đầu nhìn về phía phát ra thanh âm kia.
Chỉ thấy chẳng biết lúc nào đã có một người áo xanh đứng trên mái hiên tầng cao nhấtThiên Vương chiến hạm.
Người áo xanh kia tay áo bồng bềnh, đứng trên không như Trích Tiên lâm trần, tương đối có khí chất. Đó là một vị trung niên tướng mạo có chút tuấn dật, tản ra khí tức nam nhân thành thục, chắc hẳn lúc còn trẻ cũng rất anh tuấn tiêu sái.
"Thiên Vương!"
"Thiên Vương đại nhân!"
"Liêm Văn Long Thiên Vương!"
Trên boong thuyền có người nhận ra thân phận của hắn liền trực tiếp quỳ một chân xuống đất, trên mặt cung kính như là triều thánh.
Thiên Vương chân chính chí cao vô thượng trong nhân tộc ở Chân Mộc linh thổ, Thiên Vương chính là thánh hiền, quỳ lạy Thiên Vương cũng là một loại vinh hạnh.
mặc dù Hạ Tín Nghiêm chính là chuẩn Thiên Vương, tương lai có cơ hội thành Thiên Vương chân chính, nhưng so với người đã trở thành Thiên Vương thì địa vị vẫn còn chênh lệch quá lớn.
Sau khi người áo xanh kia bị nói ra thân phận, một đám người trên boong thuyền đồng loạt quỳ xuống.
"Thiên Vương đại nhân, ngươi phải làm chủ cho chúng ta a."
bọn hộ vệ Hồng Bảo thương hội bi thảm quỳ trên mặt đất, đủ loại khóc lóc kể lể việc ác của Tịch Thiên Dạ.
trong mắt Tô Hàm Hương và mấy người Tần Tâm Duyệt tràn đầy khẩn trương, mặc dù bọn hắn tin tưởng thực lực của Tịch Thiên Dạ, nhưng dù sao thì hắn chưa từng chiến đấu với Thiên Vương chân chính, trong lòng cũng không dám chắc.
Điền Bộ Nguyên lặng yên ngăn trước mặt Tô Hàm Hương, mặc dù một mực ra vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng bàn tay vẫn chảy đầy mồ hôi. mặc dù Hắn chính là cao thủ Ngũ Vương cảnh, nhưng ở trước mặt Thiên Vương thì chẳng khác gì sâu kiến.
"Người thiếu niên, ngươi tùy ý giết người trên thuyền mà ta trấn giữ, diường như ngươi không để ta vào mắt."
Liêm Văn Long nhìn Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Mặc dù thuyền trưởng Thiên Vương chiến hạm là Hạ Tín Nghiêm, nhưng chủ nhân chân chính kiêm người mạnh nhất lại là Liêm Văn Long.
"Vì sao phải để ngươi vào mắt?"
Tịch Thiên Dạ hỏi ngược lại.
"Ha ha! Tốt! Đủ cuồng vọng, ta cũng muốn nhìn xem lực lượng của ngươi có xứng với sự cuồng vọng đó không."
Liêm Văn Long nghe vậy cười ha ha một tiếng, mặc dù hắn đang cười, nhưng ánh mắt lại càng băng lãnh.
Tiếng cười của hắn tựa hồ khiến toàn bộ bầu trời đều chấn động run rẩy, Thiên Vương chiến hạm cũng không ngừng lay động, Mạc Lận hà nổi sóng cao trăm trượng, bọt nước bắn tung tóe, một tầng lại một tầng. Trời đang trong lành mà đột nhiên mây đen giăng kín, tia chớp xuyên qua tầng mây, tạo ra âm thanh ầm ầm.
Chỉ giận dữ thôi mà lại khiến thiên địa biến đổi!
Vẻn vẹn cảm xúc thôi liền có thể dẫn phát thiên tượng khủng bố như thế, chỉ có Thiên Vương chân chính mới có thể làm được.
" Thiên địa dị tượng Thật là đáng sợ, khó trách người ta đồn đại Thiên Vương chính là con của trời, mọi loại pháp tắc thiên địa đều hóa thành của bản thân."
Có tu sĩ cực kỳ chấn động nói.
"Người trẻ tuổi, nếu ngươi tự tin như vậy liền tiếp ta một chiêu đi."
Liêm Văn Long thản nhiên nói, là Thiên Vương chân chính, hắn tự nhiên có thể nhìn ra Tịch Thiên Dạ không phải Thiên Vương, bằng không giữa bọn hắn chắc chắn sẽ có cảm ứng.
Nếu không phải Thiên Vương lại muốn chống lại Thiên Vương, đơn giản là chê cười, hai bên hoàn toàn không cùng một cấp độ.
Liêm Văn Long vừa dứt lời thì vẫy tay một cái, nước Mạc Lận hà bỗng nhiên cuốn lên ngàn trượng, tạo thành một con rồng nước.
Con rồng nước kia phóng lên tận trời, bị Liêm Văn Long khống chế trong tay không ngừng thu nhỏ, cuối cùng hóa thành một con rồng nước nhỏ một trượng. Mặc dù thân thể nhỏ đi nghìn lần, nhưng lực lượng tản ra lại mạnh mẽ hơn gấp trăm lần.
Liêm Văn Long nhanh nhẹn như tiên, điểm một chỉ ở phía xa, con rồng nước liền giương nanh múa vuốt nhào về phía Tịch Thiên Dạ.
Boong thuyền, tất cả mọi người bỗng phát hiện mình không thể nhúc nhích, thời gian như xuất hiện hỗn loạn, ngay cả cao thủ Ngũ Vương cảnh, thậm chí Hạ Tín Nghiêm cũng cảm thấy như thế.
Thiên Vương Chân chính đã dung nhập vào thiên địa pháp tắc vô cùng sâu sắc, bọn hắn thi triển lực lượng thiên địa pháp tắc dễ như ăn cơm uống nước.
Tịch Thiên Dạ tự nhiên cũng bị lực lượng thiên địa pháp tắc ảnh hưởng, từng tầng trói buộc không ngừng hướng tới hắn, mặc dù thiên địa pháp tắc trong Chân Mộc linh thổ có chút tàn khuyết không đầy đủ, thậm chí không có đế đạo pháp tắc. Nhưng dù sao nó cũng là một tòa tiểu thế giới nên lực lượng thế giới pháp tắc vẫn tương đối mạnh.
Tịch Thiên Dạ điều động toàn bộ chín cái Minh Hoàng thi văn hơi chấn động một chút, tất cả lực lượng pháp tắc liền bị chấn nát. Minh Hoàng thi văn vốn có khả năng phá hư pháp tắc, trong Chân Mộc linh thổ thì hiệu quả sẽ càng thêm rõ rệt.
Liêm Văn Long cười nhạt một tiếng, không làm gì khác mà chỉ lẳng lặng nhìn con rồng nước kia đánh tới Tịch Thiên Dạ.
Sau khi Tu thành Thiên Vương, thiên thế chỉ là tầng lực lượng thứ nhất, đằng sau còn có Thiên Vương pháp tắc cùng Thiên Vương chiến khí.
Hắn có Thiên Vương chiến khí bình thể, đơn thuần chỉ dựa vào lực lượng cũng có thể bóp chết bất kỳ sinh linh nào không phải Thiên Vương.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, rồng nước loé lên một cái liền xuất hiện trước mặt Tịch Thiên Dạ, lắc lư cái đuôi linh hoạt lao tới.
Danh sách chương