Tịch Thiên Dạ chuẩn bị tu luyện giai đoạn thứ nhất của tầng thứ hai"Thần Du Thái Hư", lực lượng linh hồn mạnh gấp đôi, cùng với có thêm một cái phân hồn, trong chiến đấu sẽ đem lại tác dụng tương đối lớn. 

 Thời gian năm ngày Nháy mắt liền qua, Tịch Thiên Dạ đã từng tu luyện"Thần Du Thái Hư", cho nên lần này tu luyện lại vô cùng đơn giản. Có Thánh Diễm hoa tưới nhuần lại thêm chính hắn hậu tích bạc phát, chỉ vẻn vẹn năm ngày thời gian liền tu thành. 

 Trong nháy mắt khi ngưng tụ ra phân hồn, một vòng lực lượng linh hồn kinh người khuếch tán ra toàn bộ Thiên Vương chiến hạm, cùng với phương viên hai trăm dặm xung quanh. 

 " Lực lượng linh hồn Thật mạnh." 

 Hổ Tam Âm lanh lợi bò lên, vô cùng ngạc nhiên nhìn Tịch Thiên Dạ. 

 Lực lượng linh hồn bao trùm phương viên hai trăm dặm, đó là khái niệm gì? 

 Hắn là tàn hồn của Ma Thần thú, lực lượng linh hồn tại Tinh Linh tộc tổ giới cũng chỉ có thể bao trùm phương viên sáu mươi dặm mà thôi. 

 Hắn biết linh hồn Tịch Thiên Dạ rất mạnh, sau khi dùng Thánh Diễm hoa chữa trị triệt để, lực lượng linh hồn liền có thể bao trùm trăm dặm, mới như thế hắn đã hâm mộ không thôi, coi Tịch Thiên Dạ là quái thai. 

 Nhưng phạm vi hai trăm dặm! Hắn liền nghẹn họng nhìn trân trối, tu vi không có gì thay đổi nhưng lực lượng linh hồn lại tăng lên gấp đôi, đây là tình huống gì? 

 Không chỉ Hổ Tam Âm bị lực lượng linh hồn của Tịch Thiên Dạ làm kinh sợ, trong nháy mắt khi toàn bộ sinh linh trên Thiên Vương chiến hạm bị ý lạnh đó quét qua cũng đều kinh sợ. 

 " Linh hồn ý niệm Thật mạnh!" 

 Liêm Văn Long và Dương Thiến Băng đang nhắm mắt chữa thương đồng thời mở mắt ngạc nhiên liếc mắt nhìn nhau. 

 Mấy người Cao Bỉnh Hùng và Trần Nhất An trốn trong phòng cũng dồn dập hiện thân, nghẹn họng nhìn trân trối. 

 Linh hồn ý niệm đáng sợ như vậy, bọn hắn đều không thể so sánh. 

 Trong khoảnh khắc đó, tất cả mọi người đều có một loại cảm giác bị người ta nhìn hết từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài, căn bản là không thể ẩn giấu, cũng không thể che chắn, chỉ có thể tùy ý người khác nhòm ngó như vậy. 

 "Chẳng lẽ có Đại Thiên vương cảnh xuất hiện tại phụ cận?" 

 Liêm Văn Long ngưng trọng nói. 

 mặc dù Bọn hắn có thể cảm giác được cỗ lực lượng linh hồn kia nhưng lại không thể biết được vị trí cụ thể, bởi vì cỗ lực lượng linh hồn kia mạnh hơn bọn họ quá nhiều, căn bản là không thể nhìn ngược lại. 

 "Có khả năng, nhưng cũng chưa chắc." 

 Cao Bỉnh Hùng hơi hơi trầm ngâm nói. 

 "Cao huynh nói vậy là sao?" 

 Dương Thiến Băng nói. 

 "Nếu là Đại Thiên vương cảnh đi ngang qua, liếc mắt liền có thể nhìn thấu nội tình trên thuyền, không cần thiết phải trắng trợn phóng lực lượng linh hồn ra như thế. Hơn nữa chúng ta thường xuyên chở hàng qua Mạc Lận hà nên rất rõ ràng, tại Mạc Lận hà thì sự tình kỳ quái gì cũng có thể xảy ra, nói không chừng cỗ lực lượng linh hồn kia là do thượng cổ hoang thú ở dưới đáy nước thả ra." 

 Cao Bỉnh Hùng nói. 

 "Lời ấy có lý, chỉ hy vọng con thượng cổ hoang thú kia đừng để mắt tới chúng ta, bằng không thì phiền phức lớn rồi." 

 Trần Nhất An khẽ gật đầu nói. 

 Lực lượng linh hồn kia lóe lên một cái rồi biến mất, mấy người cũng rất nhanh bỏ qua việc này, tại Mạc Lận hà thì chuyện gì cũng có thể phát sinh, không ai có hứng thú đi thăm dò nguyên nhân. 

 "Linh hồn ý niệm thật lợi hại, nếu không phải là nó không có ác ý thì ta đã tưởng rằng kẻ truy sát chúng ta đã đuổi tới." 

 Trong một gian chí tôn, một nữ tử mỹ lệ khoảng hai mươi mấy tuổi sợ hãi nói ra. 

 "Tỷ tỷ, trên Mạc Lận hà xuất hiện rất nhiều sự tình kỳ quái không cần ngạc nhiên." 

 Trong phòng, một người khác xem thường nói. 

 Người nói chuyện chính là một thiếu nữ quần lục, tướng mạo rất là xinh đẹp, thậm chí có thể so sánh với Tô Hàm Hương. thiếu nữ Quần lục chỉ có mười sáu mười bảy tuổi, nhưng cả người lại tản ra một cỗ linh tính tự nhiên, cho người ta cảm giác tương đối hài hòa. 

 Nữ tử lớn hơn một chút kia nghe vậy trợn mắt nhìn nữ tử quần lục, tức giận nói: 

 "Tiểu tổ tông, ngươi để ta bớt lo lắng một chút được không, lúc nào cũng sơ ý chủ quan, sớm muộn gì cũng có ngày ăn thiệt thòi. Nếu không phải tại ngươi không nghe lời vụng trộm chạy ra ngoài thì chúng ta cũng không đến mức bị động như thế." 

 Nữ tử Quần lục nghe vậy thè lưỡi không dám tiếp tục nói chuyện. 

 Lực lượng linh hồn của Tịch Thiên Dạ chỉ khẽ quét qua, rất nhanh liền biến mất không thấy gì nữa, nhưng toàn bộ Thiên Vương chiến hạm cũng đã bị hắn nhìn triệt để, cơ bản không có bí mật gì. 

 "Có ý tứ! Không ngờ trên thuyền lại có nhiều Thiên Vương như vậy." 

 Trong mắt Tịch Thiên Dạ có một tia ngoài ý muốn. 

 "Chủ nhân, ngươi trông thấy cái gì?" 

 Hổ Tam Âm tiến lên tò mò hỏi, hắn không dám giống Tịch Thiên Dạ trực tiếp phóng linh hồn ý niệm ra quét ngang thuyền hạm, dù sao thì tu vi linh hồn hắn có hạn, nếu làm như vậy thì cao thủ Thiên Vương trên thuyền sẽ phát hiện ra hắn trước. 

 "Không có gì, chỉ là phát hiện ra cao thủ Thiên Vương trên thuyền nhiều hơn một chút so với trong tưởng tượng." 

 Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. 

 "Một chút là bao nhiêu?". 

 "Chín tên!" 

 Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. 

 "Cái gì!" 

 Hổ Tam Âm cứ tưởng mình nghe lầm, một chiếc quỷ thuyền mà bên trên lại có tận chín tên Thiên Vương? 

 Làm sao có thể! 

 Dựa theo lời giải thích của Tô Hàm Hương, cao thủ Thiên Vương cực kỳ hiếm thấy, trong một vài gia tộc lớn và đại bộ lạc cũng không có bao nhiêu, đây chính là vũ lực cường đại nhất thế gian. 

 "Chín cao thủ Thiên Vương cảnh, chẳng lẽ Hồng Bảo thương hội đã mời tất cả cao thủ Thiên Vương của mình tới!" 

 Hổ Tam Âm im lặng suy ngẫm. 

 Lần trước bọn họ phát sinh xung đột với Hồng Bảo thương hội mà thương hội mới phái mình Liêm Văn Long đi ra thôi. Nếu lúc trước phái ra cả chín Thiên Vương thì sợ là bọn hắn đã bị đánh ị ra *. 

 "Chín người kia không phải đều là người của Hồng Bảo thương hội, chuẩn xác mà nói cao thủ Thiên Vương của Hồng Bảo thương hội tính cả Liêm Văn Long chỉ có năm người." 

 Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. Kỳ thật chỉ có năm người cũng đã ngoài dự liệu của hắn, Hồng Bảo thương hội có nhiều cao thủ trên thuyền như vậy, tại sao đêm hôm đó Liêm Văn Long lại chủ động nhượng bộ? Chẳng lẽ bên trong còn có ẩn tình gì mà hắn không biết? 

 Dù sao thì theo lý thuyết, có năm đại cao thủ trên thuyền không có lý do gì mà họ lại để một mình hắn khi dễ... 

 "Bốn người khác là người phương nào?" 

 Hổ Tam Âm hiếu kỳ nói. 

 "Một kiếm khách cụt một tay, đơn độc ở tại khoang phổ thông tương đối điệu thấp. Hai nữ tử trẻ tuổi, từ khí tức mà đoán thì các nàng thuộc Tinh Linh tộc. Còn người cuối cùng..." 

 Nhắc đến người cuối cùng thì trong mắt Tịch Thiên Dạ lại lóe ra một vệt cổ quái. 

 "Người cuối cùng, cùng một loại người với chúng ta." 

 "Cùng một loại người?" 

 Hổ Tam Âm nghe vậy sững sờ, nhưng rất nhanh liền hiểu ý Tịch Thiên Dạ! 


 Tịch Thiên Dạ nói. 

 "Tiểu ma nhãi con sao!" 

 Hổ Tam Âm cười hắc hắc. 

 Là Ma Thần thú, từ một góc độ vào đó thì hắn chính là Ma Tổ tông.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện