Tịch Thiên Dạ đứng trước cửa sổ nhìn bầy hoang thú đông như kiến, hắn cũng không ngờ thú triều sẽ trở lại nhanh như vậy. 

 "Ra ngoài ứng chiến đi." 

 Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, nếu việc đã đến nước này, vậy thì cũng chỉ có thể chống cự. 

 "Ha ha, lần này bản tọa nhất định phải thôn phệ thống khoái." 

 Hổ Tam Âm cạc cạc cười không ngừng. 

 Ầm ầm! 

 Trên mặt sông, chiến tranh đã mở màn, hàng loạt hoang thú vọt tới như thủy triều. 

 Có kinh nghiệm lần trước nên phản ứng của hành khách trên Thiên Vương chiến hạm cũng nhanh hơn nhiều, chỉ trong chốc lát liền dựng lên một đại trận phòng ngự chỉnh tề. 

 "Tịch công tử, lần này chúng ta lại kề vai chiến đấu." 

 Thanh âm Liêm Văn Long từ trên cao truyền đến, làm người hộ tống Thiên Vương chiến hạm nên hắn phải lập tức có mặt khi có chuyện xảy ra. 

 Hơn nữa, ngoại trừ hắn còn có cả Dương Thiến Băng, lần này nàng sẽ không tiếp tục ẩn núp trong bóng tối. 

 " khí thế của Nữ nhân kia thật mạnh, chẳng lẽ nàng chính là một trong mấy Thiên Vương của Hồng Bảo thương hội?" 

 Hổ Tam Âm tâm tư nhạy cảm, rất nhanh liền chú ý tới thiếu phụ bên cạnh Liêm Văn Long. 

 "Không sai biệt bao nhiêu." 

 Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. 

 Trong mấy tên Thiên Vương của Hồng Bảo thương hội mà Hắn thăm dò được cũng có khí tức của cô nàng này. 

 "Như thế xem ra, những người núp trong bóng tối kia đã đứng ngồi không yên." 

 Hổ Tam Âm cười hắc hắc. 

 "Chuyện gì xảy ra, tại sao lại có thú triều quy mô lớn như vậy tập kích." 

 Trong phòng của kiếm khách Cụt tay, chỉ thấy hắn ngưng trọng nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn sai Huyết Ảnh nhân đi khiêu khích hoang thú vùng nước sâu mục đích chỉ là vì kéo dài hành trình của Thiên Vương chiến hạm. Hắn cũng không ngờ sẽ dẫn phát thú triều khổng lồ như thế. 

 "Khặc khặc, như thế không phải càng tốt sao, vừa vặn mượn lực lượng thú triều để suy yếu một chút thực lực của Hồng Bảo thương hội." 

 Huyết Ảnh nhân cười khằng khặc nói, tương đối lơ đễnh. 

 Mục đích của hắn là gây hỗn loạn, bây giờ hiệu quả so với tưởng tượng của hắn còn tốt hơn, thấy thế nào cũng không phải chuyện xấu. 

 "Ngươi không hiểu, Mạc Lận hà không giống với địa phương khác, không ai biết Mạc Lận hà sâu bao nhiêu, ẩn giấu bao nhiêu hoang thú mạnh mẽ. Nếu như để sự tình phát triển đến mức không thể vãn hồi, ta sợ chúng ta cũng không thể chỉ lo thân mình." 

 Kiếm khách Cụt tay ngưng trọng nói. Hắn chưa từng muốn trêu chọc hoang thú trong Mạc Lận hà, cũng không dám có ý nghĩ kia. Nếu chọc đám hoang thú trong vùng nước sâu Mạc Lận hà phát điên thì rất có thể bọn hắn cũng không thể ra khỏi đây. 

 "Có cái gì đâu, đúng là nhát như chuột." 

 Huyết Ảnh nhân khinh thường nói, hắn vẫn luôn xem thường mấy kẻ được gọi là Thiên Vương tại Chân Mộc linh thổ. Một đám sinh vật cấp thấp cả đời cũng chỉ có thể ở Thánh cảnh, mãi mãi không thể bước vào con đường Đế Cảnh. 

 Trên trời, khí thế của ba đầu hoang thú Thiên Vương cảnh hung hăng đấu đá lung tung, cả đám đều vô cùng hung ác khiến cho người nhìn mà sợ. 

 Liêm Văn Long xuất thủ trước, không cho hoang thú Thiên Vương cảnh bước vào phạm vi bảo hộ của Thiên Vương chiến hạm, nếu để hoang thú Thiên Vương cảnh phá huỷ vòng bảo hộ thì tổn thất sẽ tương đối thảm trọng. 

 Dương Thiến Băng vẫn luôn im lặng cũng đạp vào cửu thiên chặn trước mặt một đầu cá sấu khổng lồ. 

 Đầu cá sấu khổng lồ kia chính là Mặc Nham quỷ ngạc, da dày thịt béo lực vô cùng lớn, Thiên Vương nhân loại rất khó ngăn trở một kích toàn lực của nó. 

 Nhưng Dương Thiến Băng lại vật lộn chính diện với Mặc Nham quỷ ngạc, thi triển ra từng Thiên Vương đại thuật tinh diệu khiến Mặc Nham quỷ ngạc quay tới quay lui, gần như không phân rõ đông Tây nam Bắc, ít nhất thì trong thời gian ngắn nàng hoàn toàn có thể kiềm chế Mặc Nham quỷ ngạc. 

 Liêm Văn Long thì chiến đấu với một đầu Thiên Vương cảnh Bích Linh thú, nó mới đột phá Thiên Vương không lâu, tu vi thấp nhất trong ba con hoang thú vương, Liêm Văn Long thương thế chưa lành đương nhiên là tìm mục tiêu dễ nhất để đối phó. 

 Ba đầu hoang thú Thiên Vương cảnh, Bích Linh thú và Mặc Nham quỷ ngạc đã bị kiềm chế, chỉ còn lại một đầu cuối cùng, cũng là con cường đại nhất Ma Quỷ ngư. 

 Tịch Thiên Dạ không còn lựa chọn nào khác chỉ có thể ra tay ngăn chặn Ma Quỷ ngư. 

 So với chiến đấu lần trước, tu vi Tịch Thiên Dạ đã tăng lên tương đối nhiều, nhất là tu vi Minh Hoàng Luyện Thi thuật, khoảng cách triệt để ngưng tụ ra Minh Hoàng thi văn thứ mười đã không xa. 

 Cho nên lần này chiến đấu với hoang thú Thiên Vương cảnh, áp lực của hắn đã nhẹ hơn rất nhiều, nếu không phải đánh giết mà chỉ kiềm chế thì có thể nói là hắn thành thạo điêu luyện. 

 Thế nhưng Tịch Thiên Dạ sao có thể bỏ lỡ cơ hội tốt như thế, hoang thú Thiên Vương chân chính không phải muốn gặp là được, nếu muốn đánh giết thì khẳng định phải nghĩ hết biện pháp. Hơn nữa, hắn đã thôn phệ một đầu hoang thú Thiên Vương, nếu lại tiếp tục thôn phệ một đầu hoang thú Thiên Vương sợ là có thể trực tiếp ngưng tụ ra đạo Minh Hoàng thi văn thứ mười. 

 Nghĩ đến đây, ánh mắt Tịch Thiên Dạ liền sắc bén hơn không ít, trong đầu hắn bắt đầu suy tính xem làm thế nào mới có thể giết chết Ma Quỷ ngư. 

 Con Ma Quỷ ngư Trước mắt dài ba ngàn trượng, thân thể khổng lồ nằm ngang giữa không trung như là một chiếc phi cơ chiến hạm, nếu bàn về thực lực thì nó mạnh hơn đầu Lam Văn Giao Long kia không ít. 

 Hơn nữa tại Mạc Lận hà thì Ma Quỷ ngư tương đối hiếm thấy và tôn quý, thậm chí còn tôn quý hơn Lam Văn Giao Long có huyết mạch Long tộc, bởi vì Ma Quỷ ngư không chỉ có lực lượng vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa thiên sinh có một loại linh hồn yêu thuật tương đối đáng sợ, một khi thi triển ra có thể trực tiếp phá huỷ linh hồn tu sĩ. 

 Tịch Thiên Dạ mặc áo trắng như tuyết, tay cầm Cổ Kiếm không nhanh không chậm chiến đấu với Ma Quỷ ngư, trong đầu thì đang suy tư cách đánh giết nó. 

 Nhưng rõ ràng là Ma Quỷ ngư không có kiên nhẫn đánh với Tịch Thiên Dạ, sau khi nó phát hiện ra Tịch Thiên Dạ như một con lươn xảo trá tàn nhẫn thì trực tiếp thi triển ra thiên phú yêu thuật mạnh nhất của mình. 

 Rống! 

 Một tiếng rống to kinh thiên động địa. 

 Hết thảy lân giáp trên người Ma Quỷ ngư đều dựng thẳng lên. sau một khắc, chỉ thấy từng vòng từng vòng sóng âm vô cùng kỳ dị được phóng thích từ trên thân hình khổng lồ của con Ma Quỷ ngư kia, sau đó không ngừng khuếch tán ra bốn phía. 


 Cũng may mục tiêu của Ma Quỷ ngư chính là Tịch Thiên Dạ, sóng âm được phóng thích ra không khuếch tán lung tung mà toàn bộ đều dũng mãnh lao tới Tịch Thiên Dạ. 

 "Không tốt! Vị họ Tịch kia sợ là sẽ bị Ma Quỷ ngư đánh chết." 

 Liêm Văn Long biểu lộ khó coi, hắn hộ tống thuyền qua Mạc Lận hà đã nhiều năm nên hiểu rất rõ sự đáng sợ của Ma Quỷ ngư. 

 Thiên Vương phổ thông như bọn hắn một khi đụng phải Ma Quỷ ngư đều sẽ trực tiếp bỏ chạy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện