Edit: Va

Beta: Ami

Ý kiến của tôi vậy mà lại bị lơ hoàn toàn sao? Khúc Cẩn ngồi trên sô pha nhìn hai người kia đi vào phòng làm việc trong văn phòng, biểu tình lạnh đến giống như là phía tây Liberia bị gió lạnh thổi qua.

Người tên Tô Nghi Tu này khẳng định thích Giang Tiểu Âm, mà bộ dáng Giang Tiểu Âm nhìn cũng không giống là hoàn toàn không có cảm giác gì, chỉ là khả năng cô cũng không có nhận thấy được cảm giác vượt qua mức tình cảm bạn bè này.

“Chậc.”

Vì sao nghĩ đến chuyện này, anh lại cảm thấy khó chịu? Là dục vọng chiếm hữu đối với cô sao?

Là học bá, cuồng công việc, có thể để sau lưng bất luận một quyển từ điển luật pháp nào, Khúc Cẩn 26 tuổi vẫn chưa từng nói qua chuyện yêu đương, thế cho nên anh căn bản không biết thích một người là cái gì cảm giác.

“Chẳng qua cũng chỉ là thân thể đang phân bố phenylalanine ra chứ không có bất luận ý nghĩa gì.”

Anh cúi đầu lấy bình trà tự rót cho mình một tách trà Long Tĩnh, hương mù lượn lờ dâng lên làm đôi mắt anh thoạt nhìn có chút mơ hồ. Anh không thể phủ định chuyện bản thân có cảm giác tình dục đối với Giang Tiểu Âm, hơn nữa còn giống như là nghiện ma túy, đã làm rồi thì không có cách nào tự khống chế được. Nhưng tình yêu....

Hai người họ chỉ mới biết nhau có một ngày, thật sự có khả năng sinh ra loại tình cảm này sao?

“Chị Tiểu Âm, sao chị lại đột nhiên có thể thấy quỷ?”

Trong phòng làm việc, vấn đề mà bây giờ Tô Nghi Tu quan tâm nhất chính là cái này: “Không phải là em không hy vọng chị thấy quỷ, em chỉ sợ đây là bởi vì thân thể của chị Tiểu Âm đã xảy ra vấn đề nên chị mới có thể thấy quỷ.”

Cho dù trong lòng có không vui, nhưng Giang Tiểu Âm vẫn muốn biểu hiện ra hình tượng đàn chị thong dong ở trước mặt đàn em.

Cô mỉm cười duỗi tay vỗ vỗ bả vai của Tô Nghi Tu rồi nói: “Yên tâm, thân thể của chị chẳng lẽ chị không biết sao? Chắc là do chị đột nhiên thông suốt, hiện thực cũng không phải không tồn tại tình huống như vậy.”

“Ân —— mặc kệ nói như thế nào thì thân thể của chị cũng là quan trọng nhất, không được làm xằng làm bậy!”

“Dạ dạ dạ. Ba Nghi Tu, con đã biết.”

“A, chị thật là...”

Bởi vì Tô Nghi Tu thường xuyên giống như ba của Giang Tiểu Âm, quan tâm cô và dạy dỗ cô, thế cho nên khi bị một đàn em như cậu khuyên bảo thì Giang Tiểu Âm sẽ kêu cậu là ba.

Tuy rằng là một kẻ si tình biến thái, nhưng Tô Nghi Tu không có hứng thú loạn luân. Mỗi lần vừa nghe cô kêu như vậy, cậu đều có một loại xúc động muốn dùng côn th*t trực tiếp lấp kín miệng cô.

“Cơm trưa!!! Chị Tiểu Âm, cơm còn ở trong phòng bếp đó!”

Tô Nghi Tu hô to nhìn phía phòng bếp, cơm anh nấu chắc cũng đã lạnh rồi, đều là bởi vì người đàn ông đáng ghét Khúc Cẩn kia.

“Ục ục ——” bụng rất phối hợp mà kêu lên một tiếng, lúc này, Giang Tiểu Âm mới nhớ ra buổi sáng mình đã ắn qua một ổ bánh mì mà đêm qua có mang theo. “Đều là vì tên hỗn đản Khúc Cẩn kia!”

Giang Tiểu Âm đi ra khỏi phòng làm việc của văn phòng, trong khi Khúc Cẩn vẫn còn chưa hiểu rõ nguyên do thì cô đã trừng mắt liếc anh một cái, sau đó, cô mới đuổi theo Tô Nghi Tu vào phòng bếp.

Chuyện gặp quỷ Khúc Cẩn tạm thời sẽ không nói.

Tóm lại, Tô Nghi Tu vẫn cảm thấy mỹ mãn mà nhìn Giang Tiểu Âm ăn xong cơm trưa có trộn tinh dịch của anh, cô vẫn như cũ không hề nhận thấy được một chút gì, còn không ngừng mà khen anh làm cơm thật ngon, muốn ăn cả đời gì đó nữa.

“Em cũng muốn cho chị Tiểu Âm ăn tinh dịch của em cả đời.”

“Rất muốn ra vào trong cái miệng nhỏ của chị Tiểu Âm, sau đó bắn tinh dịch vào miệng chị.”

Cơm nước xong, Tô Nghi Tu ở lầu ba của toilet nhà mình, một bên hồi tưởng Giang Tiểu Âm không ngừng mở cái miệng nhỏ ra, một bên xoa xoa côn th*t, sau đó lại bắn một phát.

Nếu Giang Tiểu Âm biết lúc cô ăn cơm, cậu trai mới lớn này đang suy nghĩ cái gì thì cũng không biết về sau có còn dám nói ra lời nói như vậy nữa hay không.

Xử lý mấy chuyện vụn vặt linh tinh xong, cũng nói hết cho Tô Nghi Tu biết toàn bộ nội dung ủy thác, Giang Tiểu Âm đã bắt đầu ngồi trong văn phòng viết bản hợp đồng.

“Từ này dùng không đúng.”

Khúc Cẩn đứng ở phía sau Giang Tiểu Âm, thường chỉ cho cô những từ dùng không đúng trong hợp đồng.

Biết người đàn ông này chính là luật sư, Tô Nghi Tu đối với chuyện này không có phát biểu bất luận ý kiến gì. Tuy không học qua pháp luật, nhưng Giang Tiểu Âm cũng đã từng ôm từng cuốn từ điển luật pháp thật dày tự học qua. Có một người chuyên nghiệp chỉ đạo cô một chút, nhìn như thế nào thì cũng cảm thấy tốt.

“Cô có học qua luật sao?” Mấy tiếng sau, Khúc Cẩn cầm mấy tờ hợp đồng mà anh nghĩ là đã đóng dấu xong ra, có chút ngạc nhiên.

“Tự học qua.”

Giang Tiểu Âm ngồi ở trên ghế duỗi eo, tầm mắt nhìn về phía thời gian bên dưới góc phải máy tính.

“Nghi Tu, em có thể tan tầm.” Cô đứng lên, hai tay ấn ở trên vai Tô Nghi Tu còn đang sửa sang lại ký lục ủy thác của Khúc Cẩn. “Đã 6 giờ, chúng ta cùng nhau về, ngày mai lại tiếp tục.”

“Được, ngày mai tiếp tục.”

Tô Nghi Tu thực dứt khoát làm xong việc liền đứng dậy chạy lấy người. Chỉ có điều là sau khi tắt máy tính của cả hai người xong, cậu liền túm Giang Tiểu Âm cùng nhau ra khỏi bàn làm việc văn phòng.

“Đêm qua bận cả đêm, hôm nay chị Tiểu Âm phải nghỉ ngơi cho tốt đi, à mà, đợi lát nữa nhớ ăn cơm chiều.” Cậu nở một nụ cười sáng lạn thoải mái của tuổi trẻ, sau đó thuận tay khóa trái cửa văn phòng.

“Chìa khoá thì em sẽ mang đi theo.”

“Cậu nhóc chết tiệt này.”

Cửa văn phòng bị Tô Nghi Tu đi ra ngoài đóng lại “Bang” một tiếng, Giang Tiểu Âm lập tức thuần thục mà đi qua từ cửa lớn khóa trái bên trong. Khúc Cẩn kỳ thật rất tò mò nhưng ánh mắt lại hoàn toàn làm bộ như không có hứng thú gì, cô ngồi xổm xuống, lấy ra một chiếc chìa khóa khác từ trong chậu hoa lớn gần cửa.

“......”

“Hợp đồng còn có chỗ nào cần sửa lại sao?” Giang Tiểu Âm hỏi Khúc Cẩn đồng thời lau khô chìa khóa, dùng nó mở cửa văn phòng ra.

“Còn có một chỗ.”

Khúc Cẩn chỉ cho Giang Tiểu Âm chỗ cần sửa chữa kia, nhìn cô lại ngồi trở lại trước máy tính của mình.

“Không phải đã tan tầm rồi sao?” Anh đứng dậy tựa vào khung cửa, nhìn chăm chú Giang Tiểu Âm mở máy tính lên tiếp tục sửa chữa hợp đồng.

“Tôi không nói như vậy thì Nghi Tu sẽ không chịu tan tầm. Cậu ấy đến văn phòng của tôi thực tập vốn dĩ chính là đại tài tiểu dụng, huống chi còn giúp tôi không ít, công việc này vốn không phải của cậu ấy, tôi không thể thủ sẵn cậu ấy, bắt cậu ấy bồi tôi cùng nhau tăng ca.”

Giang Tiểu Âm sửa chữa tốt hợp đồng cuối cùng rồi đóng dấu xong lại bắt đầu sửa sang ký lục uỷ thác của Khúc Cẩn.

Loại cảm giác giữa Tô Nghi Tu và Giang Tiểu Âm làm người khác hoàn toàn chen vào không lọt, quen thuộc cùng hỗ động làm Khúc Cẩn lại có chút không quá thoải mái.

“Tiểu Âm.” Anh khom lưng dán môi ở bên tai Giang Tiểu Âm rồi nhẹ giọng nói. “Có muốn làm một lần vơia tôi trong văn phòng không?”

“Làm ơn đừng khinh nhờn nơi tôi làm việc.”

Vẻ mặt Giang Tiểu Âm lạnh nhạt cự tuyệt đề nghị của Khúc Cẩn.

Tuy rằng trên thực tế, khi Khúc Cẩn nói xong câu nói kia, cô thật sự có động tâm một chút, chỉ có một chút mà thôi, cô thề.

Thân thể thật là trở nên quá kỳ quái, giọng nói của Khúc Cẩn đối với cô mà nói giống như là thuốc kích dục.

Giang Tiểu Âm cắn môi, không quá tự nhiên mà xoay xoay cái mông trên ghế, sau đó nỗ lực làm bản thân hòa mình vào công việc để quên đi dục vọng.

Thân thể của cô tuyệt đối là có vấn đề!

Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả ><
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện