Chiếc xe xuyên địa hình chạy băng băng qua cánh đồng cỏ bát ngát xanh. Wyndur ngồi ở ghế sau xe, chân vắt chéo để lên ghế trước còn tay thì chắp sau đầu. Tâm trạng của cậu đang rất tốt, và vì thế nên miệng cậu đang cười toe toét, không hề phù hợp với cặp kính đen, mái đầu đen vuốt keo bóng lưỡng cùng bộ com-lê cũng màu đen của mình.
– Chúng ta có ghé khu phố Rahm không, thưa phó đoàn trưởng? Tiếng của cô gái đang lái xe vang lên. Wyndur nghe, đôi lông mày chau lại. Theo lịch trình thông thường, mỗi lần đến đây, cậu đều sẽ ghé qua khu phố của Nihr này để đảm bảo mọi thứ được sắp đặt ở đó đều đang hoạt động tốt. Thế nhưng hôm nay thì khác, việc đến kiểm tra lại không mấy quan trọng so với cuộc gặp chiều nay. Cậu không thể để buổi chiều nay bị ảnh hưởng xấu không đáng có.
– Không cần. – Wyndur lên tiếng – Cứ tiến thẳng vào thành Yeit thôi.
– Vậy chúng ta sẽ đến sớm rất nhiều? – cô gái hỏi lại.
Wyndur không phủ nhận. Cậu cũng biết đến quá sớm vẫn như cũ là không tốt.
– Sang chỗ của Welt. Tôi sẽ cần chuẩn bị một số thứ.
– Được. Thưa phó đoàn trưởng.
Rồi chiếc xe lại tiếp tục chạy thật nhanh trên cánh đồng cỏ. Nhưng chỉ vài phút sau, một tiếng “tinh tinh” nhỏ vang lên bên tai Wyndur. Âm thanh bất chợt khiến Wyndur có chút khó chịu nhưng lại nhanh chóng chuyển sang nghiêm nghị khi nhận ra ai là người gọi đến. Cậu vội chạm lên một thiết bị nhỏ sau tai phải, cất tiếng:
– Tôi nghe-
– Wyndur. – âm thanh vang lên từ thiết bị ngắt ngay lời Wyndur – Tôi cần cậu giúp đỡ. Ngay bây giờ.
Giọng nói nam tính của người đối thoại vẻ gấp gáp và từng chữ được gằn xuống như để chắc chắn người còn lại nghe không sai sót, nên Wyndur biết vấn đề rất nghiêm trọng.
– Được. – Wyndur đồng ý ngay – Có gì chuyện gì?
– Tôi cần thuốc giải độc bọ cạp vàng.
– Cái gì?! – Wyndur hốt hoảng – Cậu trúng độc bọ cạp vàng?
Wyndur hiểu rất rõ sự nguy hiểm của độc bọ cạp vàng đổi với một Nihr, cũng chính là người đang đối thoại với cậu. Cậu không thể để cậu ta gặp chuyện gì được. “Mặt khác, đây không phải là cơ hội để cậu ta ghi ơn mình ư?”
– Bây giờ cậu ở đâu? – Wyndur hỏi vội.
– Làng Veilr. – người đối thoại đáp ngay – Cậu phải chắc chắn giải quyết được chuyện này. Nếu không thì đừng làm phí thời gian của tôi.
Giọng nói có chút ý tứ đe dọa nhưng Wyndur không để tâm, vì cậu biết mình có thể xử lý được. Dù sao, cậu cũng không dám đắc tội cậu ta.
– Yên tâm đi, Turan. – Wyndur nói, giọng chắc nịch – Tôi sẽ không để cậu chết như vậy đâu.
Người đối thoại không đáp lời mà thay vào đó là tiếng “bíp” báo cuộc gọi đã kết thúc. Wyndur không chần chừ thêm một chút nào, nói lớn:
– Cartien. Phóng thẳng đến làng Veilr. Hết tốc lực!
Wyndur mất gần mười lăm phút để đến được làng Veilr, một khoảng thời gian mà cậu đánh giá là quá lâu, và vì vậy cậu đã cứ cằn nhằn Cartien suốt. Độc bọ cạp vàng rút lấy ma năng của người nhiễm và lâu dần sẽ dẫn đến tình trạng cạn ma lực, cực kỳ nguy hiểm, đặc biệt là đối với một Nihr. Wyndur không thể để Turan gặp chuyện, không chỉ vì hôm nay cậu có nhiều thứ cần bàn với cậu ta, mà còn vì cậu có không ít kế hoạch chỉ có thể thành công khi có cậu ta tham gia. Nếu để cậu ta gặp bất trắc gì, cậu chắc chắn sẽ để vuột tay cơ hội quý giá mà chỉ mới đạt được hai ngày trước.
– Cậu đã đến. Sớm hơn tôi nghĩ một chút.
Người nói chuyện là Turan, cậu ta đã đứng chờ Wyndur tới ở đầu đường vào làng. Wyndur nhìn thật vội khắp cả người Turan, và nhìn thật kỹ khuôn mặt cậu ta xem có biểu hiện gì đáng lo ngại hay không. Thế nhưng cậu không thể thấy được rằng cậu ta đang có vẻ gì là bị trúng độc bọ cạp cả. Như đoán được suy nghĩ của Wyndur, Turan bảo:
– Tôi vô sự. Là người khác. Mau theo tôi.
Rồi Turan quay mặt bước đi luôn. Wyndur thấy thế cũng không nói gì, chỉ vội bước theo sau cùng với Cartien.
Tiến vào phòng bệnh, Wyndur nhận ra ngay người bị trúng độc là Lily. Cậu chưa từng gặp cô bé nhưng đã luôn xem những báo cáo về cô. Bây giờ, trông thấy Lily nằm run rẩy với khuôn mặt tím tái và hơi thở yếu ớt, Wyndur có chút không tin rằng hình ảnh trong báo cáo là đúng.
“Thế này thì tệ quá rồi…” Wyndur nói thầm. Tình trạng của Lily không hề nằm trong dự đoán của nó. Cô bé chắc hẳn đã luyện tập qua phép thuật hoặc tương tự, và chỉ mới gần đây. Trong cơ thể của cô bé chỉ vừa bắt đầu vận chuyển ma năng mà bây giờ liền gặp phải độc bọ cạp vàng, nếu không hành động thì chỉ không đến hai giờ nữa tất cả hoạt động sống của cơ thể sẽ sụp đổ và ngay sau đó là cái chết.
– Thế nào?
Turan cất tiếng hỏi. Wyndur không đáp ngay. Cậu đang phân vân xem nên dùng cách nào để chữa trị cho Lily. Giải độc ngay lập tức không phải là khó, nhưng để làm vậy lại tiêu tốn cái giá quá lớn, kể cả là đối với một phó đoàn trưởng quân đoàn Ungreilt như cậu. Mặt khác, cách giải độc chậm nhất trước khi tình hình trở nên xấu hơn nữa vẫn không hề rẻ. Nếu Lily không phải là Nihr thì đã đơn giản hơn rất nhiều, nhưng cô bé lại là Nihr. Trong thoáng chốc, Wyndur đã nghĩ đến việc bỏ mặc cho cô bé tái sinh, thế nhưng cậu ngay lập tức bác bỏ ý tưởng đó khi nhìn thấy ánh mắt như đâm vào người cậu của Turan. “Dù thế nào, cũng phải cứu được.”
Nghĩ đi nghĩ lại, Wyndur tặc lưỡi một tiếng, bảo:
– Thuốc hồi ma năng thánh cấp, tôi có ở đây một bình.
Mặt Turan sáng lên ngay khi nghe thấy lời Wyndur, rồi liền chuyển sang vẻ trầm tư. Wyndur biết là cậu ta đang suy nghĩ xem có nên dùng loại thuốc đáng giá cả làng Veilr này hay không. Dù sao thì Turan cũng không phải kẻ ngốc, mà còn cực kỳ thông mình và mưu mô. Cậu ta chắc chắn biết rằng đây không phải là lựa chọn duy nhất để cứu Lily.
– Giá thế nào? – Turan hỏi.
– Chúng ta sẽ bàn thêm sau.
Wyndur đáp gọn. Cậu muốn nói về buổi chiều nay, và cậu không nghĩ Turan có thể hiểu nhầm sang cái gì khác được.
– Được. Làm ngay đi. – Turan quả quyết.
Chỉ chờ có thế, Wyndur liền lấy từ túi trữ vật của mình ra một bình thủy tinh cao chừng hai tấc, chứa trong đó một chất lỏng màu lam nhạt phát ra ánh sáng thánh khiết. Ánh sáng đó vô cùng dịu nhẹ nhưng lại rất bắt mắt, một cách mê mị. Thuốc hồi ma năng thánh cấp. Chỉ có loại thuốc phẩm chất đạt đến phẩm chất ‘Anh hùng’ như thế này mới có thể tạo ra loại hiệu ứng như thế.
Rồi Wyndur mở nắp bình thuốc. Một hương thơm nhẹ nhanh chóng từ đó lan tỏa khắp phòng cùng với những hạt sáng nhỏ li ti. Ngay lúc này, chỉ cần bất kỳ ai có tu luyện liên quan tới ma năng bước vào căn phòng sẽ liền nhận ra ma năng của bản thân đang được hồi phục dần, dù không nhiều nhưng đủ để thấy được hiệu quả của bình thuốc.
Chốc, Wyndur cứ thế đổ thẳng bình nước lên khắp người Lily. Cô bé không thể uống. Một người khi bị cạn ma năng, cơ thể sẽ giảm các hoạt động trao đổi và vận chuyển ma năng xuống mức thấp nhất. Nếu lúc này đột nhiên bị cưỡng chế đổ vào một lượng ma năng dù không lớn, nhưng không thông qua sự chuyển hóa của chủ động của cơ thể sẽ khiến các cơ quan càng thêm mất cân bằng, thậm chí dẫn tới trực tiếp vỡ nát. Tình trạng của Lily còn tệ hơn khi mà cơ thể cô bé chỉ vừa mới bắt đầu vận chuyển ma năng. Do đó, thay vì uống, việc khiến cơ thể bị ngập trong thuốc hồi ma năng sẽ giúp Lily hồi phục ma năng một cách chủ động và nhẹ nhàng hơn. Song, chỉ có thuốc hồi ma năng thánh cấp có thể đạt được loại hiệu quả này trong khi các loại thuốc hồi ma năng cấp thấp hơn hoàn toàn không thể để cơ thể hấp thụ qua da, hoặc chỉ được rất ít.
Thuốc vừa được đổ không bao lâu thì hiệu quả bắt đầu có thể thấy được: màu da Lily dần trở nên hồng hào hơn và cả người không còn run rẩy nữa. Thấy như vậy, Wyndur cũng thở phào nhẹ nhỏm. Mặc dù cậu không hề nghi ngờ khả năng của thuốc hồi ma năng thánh cấp, nhưng bản thân vẫn không tránh được sự lo lắng, nhất là khi có một tên vẫn luôn đứng ở kế bên sẵn sàng dùng ánh mắt để đâm chết cậu khi có chuyện không hay xảy ra.
– Tình trạng cô bé đã ổn rồi. – Wyndur cất tiếng – Chỉ cần chờ cho cơ thể hoàn toàn phục hồi chức năng là có thể tỉnh lại rồi.
– Ừm. Tốt rồi.
Turan đáp một cách hời hợt nhưng Wyndur có thể thấy rõ trên khuôn mặt cậu ta sự nhẹ nhõm, và rằng cậu ta đang vô cùng mừng rỡ.
– Nếu không còn gì thì giờ tôi sẽ đi trước. Như đã hẹn.
Nỏi rồi Wyndur quay người bước đi luôn. Nơi này không tiện cho cậu ở lâu. Một khu phố của Nihr lại có sự viếng thăm của một vị thiếu niên Thần cấp 20 sẽ gây đến sự kinh động rất lớn, dù cho đây là khu vực được rất nhiều người của cậu kiểm soát. Tai vách mạch rừng, còn Wyndur thì không mong có phiền phức gì, và cả Turan hẳn cũng như vậy.
– Chúng ta có ghé khu phố Rahm không, thưa phó đoàn trưởng? Tiếng của cô gái đang lái xe vang lên. Wyndur nghe, đôi lông mày chau lại. Theo lịch trình thông thường, mỗi lần đến đây, cậu đều sẽ ghé qua khu phố của Nihr này để đảm bảo mọi thứ được sắp đặt ở đó đều đang hoạt động tốt. Thế nhưng hôm nay thì khác, việc đến kiểm tra lại không mấy quan trọng so với cuộc gặp chiều nay. Cậu không thể để buổi chiều nay bị ảnh hưởng xấu không đáng có.
– Không cần. – Wyndur lên tiếng – Cứ tiến thẳng vào thành Yeit thôi.
– Vậy chúng ta sẽ đến sớm rất nhiều? – cô gái hỏi lại.
Wyndur không phủ nhận. Cậu cũng biết đến quá sớm vẫn như cũ là không tốt.
– Sang chỗ của Welt. Tôi sẽ cần chuẩn bị một số thứ.
– Được. Thưa phó đoàn trưởng.
Rồi chiếc xe lại tiếp tục chạy thật nhanh trên cánh đồng cỏ. Nhưng chỉ vài phút sau, một tiếng “tinh tinh” nhỏ vang lên bên tai Wyndur. Âm thanh bất chợt khiến Wyndur có chút khó chịu nhưng lại nhanh chóng chuyển sang nghiêm nghị khi nhận ra ai là người gọi đến. Cậu vội chạm lên một thiết bị nhỏ sau tai phải, cất tiếng:
– Tôi nghe-
– Wyndur. – âm thanh vang lên từ thiết bị ngắt ngay lời Wyndur – Tôi cần cậu giúp đỡ. Ngay bây giờ.
Giọng nói nam tính của người đối thoại vẻ gấp gáp và từng chữ được gằn xuống như để chắc chắn người còn lại nghe không sai sót, nên Wyndur biết vấn đề rất nghiêm trọng.
– Được. – Wyndur đồng ý ngay – Có gì chuyện gì?
– Tôi cần thuốc giải độc bọ cạp vàng.
– Cái gì?! – Wyndur hốt hoảng – Cậu trúng độc bọ cạp vàng?
Wyndur hiểu rất rõ sự nguy hiểm của độc bọ cạp vàng đổi với một Nihr, cũng chính là người đang đối thoại với cậu. Cậu không thể để cậu ta gặp chuyện gì được. “Mặt khác, đây không phải là cơ hội để cậu ta ghi ơn mình ư?”
– Bây giờ cậu ở đâu? – Wyndur hỏi vội.
– Làng Veilr. – người đối thoại đáp ngay – Cậu phải chắc chắn giải quyết được chuyện này. Nếu không thì đừng làm phí thời gian của tôi.
Giọng nói có chút ý tứ đe dọa nhưng Wyndur không để tâm, vì cậu biết mình có thể xử lý được. Dù sao, cậu cũng không dám đắc tội cậu ta.
– Yên tâm đi, Turan. – Wyndur nói, giọng chắc nịch – Tôi sẽ không để cậu chết như vậy đâu.
Người đối thoại không đáp lời mà thay vào đó là tiếng “bíp” báo cuộc gọi đã kết thúc. Wyndur không chần chừ thêm một chút nào, nói lớn:
– Cartien. Phóng thẳng đến làng Veilr. Hết tốc lực!
Wyndur mất gần mười lăm phút để đến được làng Veilr, một khoảng thời gian mà cậu đánh giá là quá lâu, và vì vậy cậu đã cứ cằn nhằn Cartien suốt. Độc bọ cạp vàng rút lấy ma năng của người nhiễm và lâu dần sẽ dẫn đến tình trạng cạn ma lực, cực kỳ nguy hiểm, đặc biệt là đối với một Nihr. Wyndur không thể để Turan gặp chuyện, không chỉ vì hôm nay cậu có nhiều thứ cần bàn với cậu ta, mà còn vì cậu có không ít kế hoạch chỉ có thể thành công khi có cậu ta tham gia. Nếu để cậu ta gặp bất trắc gì, cậu chắc chắn sẽ để vuột tay cơ hội quý giá mà chỉ mới đạt được hai ngày trước.
– Cậu đã đến. Sớm hơn tôi nghĩ một chút.
Người nói chuyện là Turan, cậu ta đã đứng chờ Wyndur tới ở đầu đường vào làng. Wyndur nhìn thật vội khắp cả người Turan, và nhìn thật kỹ khuôn mặt cậu ta xem có biểu hiện gì đáng lo ngại hay không. Thế nhưng cậu không thể thấy được rằng cậu ta đang có vẻ gì là bị trúng độc bọ cạp cả. Như đoán được suy nghĩ của Wyndur, Turan bảo:
– Tôi vô sự. Là người khác. Mau theo tôi.
Rồi Turan quay mặt bước đi luôn. Wyndur thấy thế cũng không nói gì, chỉ vội bước theo sau cùng với Cartien.
Tiến vào phòng bệnh, Wyndur nhận ra ngay người bị trúng độc là Lily. Cậu chưa từng gặp cô bé nhưng đã luôn xem những báo cáo về cô. Bây giờ, trông thấy Lily nằm run rẩy với khuôn mặt tím tái và hơi thở yếu ớt, Wyndur có chút không tin rằng hình ảnh trong báo cáo là đúng.
“Thế này thì tệ quá rồi…” Wyndur nói thầm. Tình trạng của Lily không hề nằm trong dự đoán của nó. Cô bé chắc hẳn đã luyện tập qua phép thuật hoặc tương tự, và chỉ mới gần đây. Trong cơ thể của cô bé chỉ vừa bắt đầu vận chuyển ma năng mà bây giờ liền gặp phải độc bọ cạp vàng, nếu không hành động thì chỉ không đến hai giờ nữa tất cả hoạt động sống của cơ thể sẽ sụp đổ và ngay sau đó là cái chết.
– Thế nào?
Turan cất tiếng hỏi. Wyndur không đáp ngay. Cậu đang phân vân xem nên dùng cách nào để chữa trị cho Lily. Giải độc ngay lập tức không phải là khó, nhưng để làm vậy lại tiêu tốn cái giá quá lớn, kể cả là đối với một phó đoàn trưởng quân đoàn Ungreilt như cậu. Mặt khác, cách giải độc chậm nhất trước khi tình hình trở nên xấu hơn nữa vẫn không hề rẻ. Nếu Lily không phải là Nihr thì đã đơn giản hơn rất nhiều, nhưng cô bé lại là Nihr. Trong thoáng chốc, Wyndur đã nghĩ đến việc bỏ mặc cho cô bé tái sinh, thế nhưng cậu ngay lập tức bác bỏ ý tưởng đó khi nhìn thấy ánh mắt như đâm vào người cậu của Turan. “Dù thế nào, cũng phải cứu được.”
Nghĩ đi nghĩ lại, Wyndur tặc lưỡi một tiếng, bảo:
– Thuốc hồi ma năng thánh cấp, tôi có ở đây một bình.
Mặt Turan sáng lên ngay khi nghe thấy lời Wyndur, rồi liền chuyển sang vẻ trầm tư. Wyndur biết là cậu ta đang suy nghĩ xem có nên dùng loại thuốc đáng giá cả làng Veilr này hay không. Dù sao thì Turan cũng không phải kẻ ngốc, mà còn cực kỳ thông mình và mưu mô. Cậu ta chắc chắn biết rằng đây không phải là lựa chọn duy nhất để cứu Lily.
– Giá thế nào? – Turan hỏi.
– Chúng ta sẽ bàn thêm sau.
Wyndur đáp gọn. Cậu muốn nói về buổi chiều nay, và cậu không nghĩ Turan có thể hiểu nhầm sang cái gì khác được.
– Được. Làm ngay đi. – Turan quả quyết.
Chỉ chờ có thế, Wyndur liền lấy từ túi trữ vật của mình ra một bình thủy tinh cao chừng hai tấc, chứa trong đó một chất lỏng màu lam nhạt phát ra ánh sáng thánh khiết. Ánh sáng đó vô cùng dịu nhẹ nhưng lại rất bắt mắt, một cách mê mị. Thuốc hồi ma năng thánh cấp. Chỉ có loại thuốc phẩm chất đạt đến phẩm chất ‘Anh hùng’ như thế này mới có thể tạo ra loại hiệu ứng như thế.
Rồi Wyndur mở nắp bình thuốc. Một hương thơm nhẹ nhanh chóng từ đó lan tỏa khắp phòng cùng với những hạt sáng nhỏ li ti. Ngay lúc này, chỉ cần bất kỳ ai có tu luyện liên quan tới ma năng bước vào căn phòng sẽ liền nhận ra ma năng của bản thân đang được hồi phục dần, dù không nhiều nhưng đủ để thấy được hiệu quả của bình thuốc.
Chốc, Wyndur cứ thế đổ thẳng bình nước lên khắp người Lily. Cô bé không thể uống. Một người khi bị cạn ma năng, cơ thể sẽ giảm các hoạt động trao đổi và vận chuyển ma năng xuống mức thấp nhất. Nếu lúc này đột nhiên bị cưỡng chế đổ vào một lượng ma năng dù không lớn, nhưng không thông qua sự chuyển hóa của chủ động của cơ thể sẽ khiến các cơ quan càng thêm mất cân bằng, thậm chí dẫn tới trực tiếp vỡ nát. Tình trạng của Lily còn tệ hơn khi mà cơ thể cô bé chỉ vừa mới bắt đầu vận chuyển ma năng. Do đó, thay vì uống, việc khiến cơ thể bị ngập trong thuốc hồi ma năng sẽ giúp Lily hồi phục ma năng một cách chủ động và nhẹ nhàng hơn. Song, chỉ có thuốc hồi ma năng thánh cấp có thể đạt được loại hiệu quả này trong khi các loại thuốc hồi ma năng cấp thấp hơn hoàn toàn không thể để cơ thể hấp thụ qua da, hoặc chỉ được rất ít.
Thuốc vừa được đổ không bao lâu thì hiệu quả bắt đầu có thể thấy được: màu da Lily dần trở nên hồng hào hơn và cả người không còn run rẩy nữa. Thấy như vậy, Wyndur cũng thở phào nhẹ nhỏm. Mặc dù cậu không hề nghi ngờ khả năng của thuốc hồi ma năng thánh cấp, nhưng bản thân vẫn không tránh được sự lo lắng, nhất là khi có một tên vẫn luôn đứng ở kế bên sẵn sàng dùng ánh mắt để đâm chết cậu khi có chuyện không hay xảy ra.
– Tình trạng cô bé đã ổn rồi. – Wyndur cất tiếng – Chỉ cần chờ cho cơ thể hoàn toàn phục hồi chức năng là có thể tỉnh lại rồi.
– Ừm. Tốt rồi.
Turan đáp một cách hời hợt nhưng Wyndur có thể thấy rõ trên khuôn mặt cậu ta sự nhẹ nhõm, và rằng cậu ta đang vô cùng mừng rỡ.
– Nếu không còn gì thì giờ tôi sẽ đi trước. Như đã hẹn.
Nỏi rồi Wyndur quay người bước đi luôn. Nơi này không tiện cho cậu ở lâu. Một khu phố của Nihr lại có sự viếng thăm của một vị thiếu niên Thần cấp 20 sẽ gây đến sự kinh động rất lớn, dù cho đây là khu vực được rất nhiều người của cậu kiểm soát. Tai vách mạch rừng, còn Wyndur thì không mong có phiền phức gì, và cả Turan hẳn cũng như vậy.
Danh sách chương