Thấy Turan nhìn mình chằm chằm, vẻ mặt còn có biểu lộ suy tư, Lily không tránh khỏi lo lắng lẫn tò mò, lại lưỡng lự một hồi mới thốt:
– Anh Turan? Có chuyện gì ạ? Turan theo phản xạ mỉm cười, nhưng nụ cười vừa hé ấy bỗng chốc cứng đờ; đôi mày nhăn lại, hai mắt nó cũng dần trở nên nghiêm nghị.
Nghe được tiếng của Lily, Turan vừa định ngừng kỹ năng ‘Thông hiểu’ thì cả hai đối mắt nhau, và nó theo đó nhìn sâu được vào trong ánh mắt em ấy. Đôi mắt màu lam ngọc sáng lung linh, thật xa nơi đấy có thể trông thấy được vài đốm sáng lóe lên rồi lập lòe như là đốm lửa.
Turan không cho đó là điều tầm thường, và cảm giác hồi hộp chợt nổi lên khiến cho tim nó như ngừng đập chừng xác nhận cho điều ấy.
– Mắt của em…
Turan bất giác nói nhỏ, bàn tay không chịu kiểm soát với đến, nhẹ xoa lấy một bên đầu của Lily, từng ngón tay thì mân mê dần vào trong khóe mắt.
Lily đứng im, lòng không hoảng hốt, nhưng một luồng cảm xúc bất an chạy khắp cơ thể là không thể nào tránh được. Có lẽ, là sợ hãi.
Sực nhận ra hành động bất thường của bản thân, Turan vội rụt tay về, bảo:
– Đừng sợ, anh chỉ là thấy được một vài thứ, cần xác nhận.
Lily hít sâu một hơi, hơi do dự trong chốc lát thì đáp ngay:
– Em… em không sợ. Anh muốn hỏi gì?
– Trở về rồi nói.
Turan rất muốn giải đáp nghi ngờ của mình ngay tại đây, nhưng rõ ràng là không thích hợp. Nó dù chẳng e ngại ánh mắt của những người xung quanh, lại có thể mơ hồ xác định rằng sự tình không đơn giản. Nghĩ đến, đại pháp sư Velduran tất nhiên phải có lý do mới lựa chọn nhắm vào Lily. Nó vậy mà lại xem nhẹ điểm mấu chốt ấy.
Gọi là trở về, nhưng Turan không có đưa Lily quay lại căn nhà trọ ban đầu mà tránh vào một con hẻm vắng gần đây. Nơi này không tính là bí mật, dùng để tránh tai mắt vẫn khá ổn.
Mím môi, Turan có hơi lưỡng lự, cuối cùng vẫn quyết định lấy ra một hòn sỏi nhỏ chừng hạt bắp màu xám bạc, miệng lẩm bẩm:
– Trong khoảng không có gió.
Theo lời vừa được cất, hòn sỏi bạc phát sáng le lói, đồng thời cũng bắt đầu có gió nổi lên, nhẹ nhàng.
– Lặng thầm lắng tai nghe.
Hòn sỏi bạc bỗng sáng choang rồi biến mất, thay vào đó là từng đợt gió thổi càng ngày càng mạnh, âm thanh rít gào vang mỗi lúc một to, giống như bão táp ập đến nhưng hiển nhiên hoàn toàn không có mưa rơi hay sấm chớp. Bên tai bây giờ thật sự chỉ có thể nghe được tiếng gió, ngay cả tiếng nói của chính bản thân cũng không thể nào nghe thấy.
Rồi bất chợt, mọi thứ trở nên vắng lặng như tờ. Lúc này, Turan biết lời cầu khấn đã hoàn thành và bắt đầu có hiệu quả.
‘Lắng tai nghe gió’ là lời cầu khấn cất đến đức Chính thần của Không khí Fyratr. Lời cầu khấn làm cho gió bão nổi lên, nhưng có tác dụng chủ yếu lên tinh thần, khiến gần như sinh ra ảo giác. Vậy nên, mọi thứ xung quanh đây, người tới sẽ chỉ cảm nhận được một cơn lốc đang chuẩn bị xuất hiện, mà chẳng thể nào biết chuyện gì đang thật sự diễn ra.
Nói cách khác, hiệu quả lời cầu khấn tạo ra một vùng không gian riêng biệt trong tâm trí của những kẻ bị ảnh hưởng. Rất khó để nhận ra sự bất thường, càng là không thể nào phá giải đối với năng lực của du hành giả bình thường, trừ phi Thần cấp cao hơn Turan rất nhiều, trực tiếp áp chế.
Bản thân lời cầu khấn có phẩm chất và cấp độ không hề thấp, và phải cho tới tận bây giờ Turan mới dám dùng, và may mắn thành công như mong đợi. Như có thể thấy, hiệu quả lời cầu khấn nhiều hơn là chỉ tạo một vùng không gian riêng tư. Có thể lợi dụng che tai mắt kẻ địch, tập kích bất ngờ hay thậm chí là phá giải những chiêu thức cần nhắm chuẩn xác. Nếu là bị ảnh hưởng trực tiếp, bùa chú và ma pháp thậm chí sẽ không thể nào thi triển.
Để đảm bảo bí mật, tìm trở về nhà trọ sẽ là ý hay hơn. Tuy nhiên, Turan không chờ được. Nó muốn ngay lập tức xác nhận ý nghĩ của mình.
Lily ngẩng đầu nhìn vẻ mặt thất thố của người anh trai mình luôn ngưỡng mộ, lòng có nhiều điều muốn bày tỏ, lại chẳng biết nên bắt đầu như thế nào. Chuyện vừa diễn ra, như là lời cầu khấn, em ấy dĩ nhiên thấy rõ và hiểu được, nên càng thêm bối rối.
Cuối cùng Lily vẫn không nói được thành lời. Turan chuẩn bị xong, chú ý đến thì cũng lộ ra lúng túng vì chuyện xảy ra quá đột ngột, chính nó còn không ngờ tới được là bản thân sẽ làm như vậy nữa đây.
– Lily, em tin anh chứ?
Turan hỏi. Đó là một câu hỏi dư thừa, kì thực chủ yếu là để nó nâng lòng tin vào chính mình lên.
Lily không đáp, chỉ nhẹ gật đầu.
– Nhìn vào mắt anh.
Turan nghiêm giọng, cố gắng đưa vào giọng nói một phần tình cảm hòng xoa dịu tâm tình của Lily, tránh khiến em ấy phản ứng thái quá.
Điều đó hoàn toàn không cần thiết. Lily đã luôn nhìn thẳng vào mắt Turan, chờ đợi điều xảy tới, hoặc có lẽ là một lời giải thích.
Đôi mắt màu lam ngọc sáng lung linh, chứa đựng những đốm lửa lập lòe. Chúng chừng như có rất nhiều, sáng lên và tắt đi thay phiên nhau.
Turan nhìn thẳng, bắt đầu tìm kiếm, kỹ năng ‘Thông hiểu’ được kích hoạt, bất chấp hàng tấn thông tin ồ ạt đổ tới đè nặng tâm trí nó vẫn tiếp tục duy trì không ngừng nghỉ.
Lửa ma năng, hay còn gọi vắn tắt là lửa ma, là thứ có thể được tạo ra hoặc tự sinh ra từ những nguồn ma năng dưới điều kiện thích hợp. Đối với một ma pháp sư, việc tạo nên lửa từ ma năng là điều cơ bản, nhưng lửa ma năng hoàn toàn là một phạm trù khác biệt.
Lửa ma năng không có gây nhiệt, mà thiêu đốt và tiêu hao ma năng, tác dụng kích thích hoặc hủy diệt các dòng vận chuyển ma pháp tùy theo cách sử dụng. Một ma pháp sư có thể nắm bắt lửa ma năng chẳng nghi ngờ gì là vượt trên những ma pháp sư khác, và sự vượt trên ấy hoàn toàn có thể so sánh như ma pháp hai vòng đối với ma pháp một vòng.
Đây chỉ là mối nghi ngờ. Turan nhìn chăm chú. Nó mặc dù rất mong muốn Lily có tài năng ấy, nhưng lại không dám tin tưởng. Bởi lửa ma năng không dễ nắm bắt tới vậy, việc sử dụng càng cần phải cẩn trọng cực kì. Chỉ cần xuất hiện một sai sót nhỏ, thứ bị thiêu đốt có thể chính là vòng vận chuyển ma năng của bản thân, trực tiếp hủy diệt. Nổ tung.
Hồi lâu, không nhịn được, Turan thở phào một hơi. Nó cũng chẳng rõ bản thân buồn bã hay vui mừng, cảm thấy nhẹ nhõm hay hụt hẫng. Đó là một đống cảm xúc lẫn lộn vào nhau.
Turan lắc mạnh đầu, cố khiến bản thân tỉnh táo. Thứ trong mắt Lily kia không phải là lửa ma năng.
“Nhưng vậy thì chúng là gì?”
Turan nói thầm, trí óc không ngừng tập trung suy nghĩ. Những kiến thức và ma năng của nó nói nhiều thì không nhiều, nhưng chắc chắn chẳng phải là ít. Giờ nó thật hận bản thân vì đã không dành ra thêm thời gian để học về ma pháp. Khốn nạn.
– Anh Turan!
Lily hoảng hốt thốt, vội chồm tới đỡ lấy Turan vừa chợt mất thăng bằng suýt té ngã. Nó bị choáng.
Lượng thông tin Turan cố gắng giành lấy nhờ kỹ năng ‘Thông hiểu’ chưa phải là quá giới hạn của nó, nhưng việc bắt ép bản thân phải suy nghĩ gây hao tổn nhiều hơn nó tưởng. Đây là lần đầu tiên chuyện như thế này xảy ra.
Một ý nghĩ bỗng nảy lên trong đầu Turan. Nó có thể hỏi Velduran. Ông ta đến cùng vẫn là đại pháp sư huyền thoại, rất có khả năng biết gì đó.
Thế nhưng Turan không thể làm thế. Dù là muốn hỏi, tình huống như hiện tại là không được, cũng đồng thời cần dùng cách tiếp cận phù hợp. Nó vẫn vậy, một mực dè chừng đối phương. Ấn tượng ban đầu chính là cực kì xấu.
Turan ngồi xuống đất giữ sức. Nó cũng không thể để một cô nhóc mới mười hai tuổi chưa có mấy sức lực đỡ mình được, chỉ khiến cả hai ngã nhào mà thôi.
Lily lo lắng ngồi ở một bên, hỏi:
– Em… có làm gì sai không ạ?
– Không.
Turan vội đáp. Nó thật khó mà hiểu vì sao Lily lại nghĩ sự việc theo chiều hướng ấy, bây giờ cũng chẳng có hơi sức mà thắc mắc. Bất lực, Turan hỏi đại một câu:
– Dạo gần đây có chuyện gì lạ xảy ra không?
Ngu ngốc. Turan lập tức nhận định bản thân mình như vậy. Gần đây tất nhiên là có nhiều chuyện là xảy ra đối với Lily rồi. Chỉ riêng vụ tai nạn là đã rất khó chấp nhận đối với em ấy, bên cạnh đó còn có cả vụ việc của tên pháp sư chết tiệt kia.
Hơn nữa, Turan và Lily là đã có một cuộc trò chuyện về khoảng thời gian cách xa nhau. Nếu có chuyện gì lạ đáng chú ý thì Lily đã sớm báo cho nó biết.
Hoàn toàn lâm vào ngõ cụt.
Nếu vậy, thử lật ngược vấn đề, có lẽ những đốm lửa trong đối mắt Lily là đến từ chính bản thân em ấy; hoặc đã luôn tồn tại, chỉ là Turan vì lý do nào đấy không có nhận ra.
“Tự lừa dối mình!”
Turan mắng thầm một câu. Nếu là đơn thuần suy tính, những điều trên sẽ có phần hợp lý, nhưng nó đây là sỡ hữu kỹ năng ‘Thông hiểu’, vốn đã sớm giúp có được hàng đống thông tin. Mặc dù chúng không thể xác định chắc chắn điều gì, những rõ ràng là mấy đốm lửa ấy không thể đã tồn tại ngay từ đầu được.
Chỉ tiếc năng lực của Turan hiện tại có hạn. Các thông tin về tính chất và phần nào nguồn gốc của những đốm lửa, nó có thể lấy được, nhưng tên gọi hay những thông tin giúp mở rộng đầu mối là không có. Biết mà cũng không biết, biết về đối tượng mà không đủ thông tin tương quan để nhận định đối tượng.
Turan thở hắt một hơi, lần nữa nhìn vào sâu trong mắt Lily. Nó không gắng dùng kỹ năng chủ đạo nữa, có cảm giác quá sức.
– Em nghĩ… em đã từng có một giấc mơ lạ…
Lily lên tiếng, lộ vẻ nghi hoặc. Có lẽ chính bản thân em ấy cũng không chắc về lời mình nói. Bởi giấc mơ, sau khi tỉnh dậy nào có thể nhớ được bao nhiêu đâu.
Turan dành sự chú ý, không nói lời nào. Nó muốn chờ Lily tiếp tục.
– Em mơ thấy mình bước vào một cung điện. Nơi đó không có ai cả… Không đúng, có một người. Em đã gặp người đó và…
Lily cắn răng, xoa nhẹ đầu, cố gắng nhớ lại. Mọi thứ thật mơ hồ.
Turan không làm phiền Lily, yên lặng chờ đợi.
– Em thấy được… một trái tim… và ma năng. Rất nhiều. Chúng đổ đầy, tràn ra như lũ. Mọi thứ chìm ngập trong chúng.
Lily ngừng nói. Cảnh vật xung quanh theo đó đều ngừng lại, không nghe được cả tiếng thở hay tim đập.
Câu chuyện về hành trình của một người thiếu niên với khởi đầu bình thường nhưng mơ ước trở thành hiệp sĩ. Oskar niếm trải sự tàn khốc của chiến tranh, hắn từng bị đánh bại trên chiến trường, không bỏ qua những cơ hội xuất hiện trước mắt, hắn dùng ý chí và lòng dũng cảm từng bước một nâng cao địa vị của mình, để sống sót và để đi tìm ý nghĩa của hai từ hiệp sĩ. Mời mọi người đọc